Login to your account

Username *
Password *
Remember Me

Ký Ức Không Quên

Tôn Nữ Hoàng Hoa




Đêm khuya dần mà tôi vẫn ngồi trên bàn Computer nhỏ, cạnh giường ngủ. Từng hồi chuông đêm của nhà thờ gần đây chập chùng đổ xuống lan dần vào không gian.

Cứ mỗi năm vào tháng Tư thường làm tôi mất ngủ. Những ký ức xa xưa trở về. Một ký ức đau thương nhiều phẫn nộ.

Từ tháng 3/1975 trường Nam Tiểu Học ở Đà nẵng đã là trại tị nạn cho người dân miền Trung chạy vào... Vòm trời không còn dẫn lối thiên đàng mà bây giờ là không gian của hoảng sợ, lo lắng phân vân trước những sự tấn công của Cộng Quân Bắc Việt vào miền Nam.

Tháng Tư Ngày Đó

Nguyễn Thị Thêm




Tháng ba 1975 Đà Nẵng trong cơn sốt chiến tranh. Ngôi trường tôi dạy tạm thời cho học sinh nghỉ học. Người dân tị nạn từ các tỉnh Thừa Thiên, Quảng Trị chạy vào lũ lượt. Trường mở cửa để làm trại tiếp cư. Các giáo viên phải có mặt để giúp đở dân chúng. 

Nhà tôi ở đối diện với trường học. Đó là lý do tôi nhất định xin về dạy tại đây để tiện việc đi về. Mặc dù bên Ty Giáo Dục Đà Nẵng đã bố trí tôi dạy tại trung tâm thành phố. 

Trong bối cảnh rối loạn của những ngày cuối tháng 4/75 thì sự ra đi của Hạm Đội HQVN là một cuộc di tản hoàn hảo đã làm HQVN hãnh diện. Nhưng bên cạnh những hạnh phúc tột cùng của những người ra đi được đầy đủ gia đình thì bên cạnh đó là nỗi bất hạnh không tả siết của một số các Hạm Trưởng và các Thủy Thủ Đoàn đã không đem được gia đình vợ con mặc dù họ đã chu toàn nhiệm vụ thật xuất sắc trong chuyến hải hành cuối cùng.