Login to your account

Username *
Password *
Remember Me

Anh Thà. Người Lao công Đào Binh - Hai Hùng SG

Posted by October 24, 2023 688

Chiều qua đơn vị tôi vừa "Nếm" vài trái đạn pháo 107 ly, cũng may nó chỉ gây vài hư hại nhẹ gần căn hầm của Trung tâm hành quân, thật nhanh chóng pháo đội 105 ly của Tiểu doàn 22 Pháo binh lập tức phản pháo khiến khẩu pháo của đối phương im bặt.


*

Từ lúc đóng quân trong căn cứ đối diện với Chi khu Tam quan, đây là lần thư hai phía bên kia đã "Thử phổi" tụi tôi bằng những loạt đạn pháo như vầy, lần đầu khi đoàn công voa chở tụi tôi vừa đến Tam quan buổi trưa nọ, chiếc Jeep (lùn) của Tài xế Hổ chở Sếp và tôi chưa kịp tắt máy, bổng đâu nghe nhiều tiếng "Đề pa" của các khẩu pháo từ phía Tây trên núi An Lão vọng lại, nhanh như Sóc sếp tôi lao vào bên vệ đường núp vào gốc cây Phượng vỹ , tôi cũng vội vàng không kém , dọt theo chân ông để tránh đạn pháo, vài tiếng nổ chát chúa cách đoàn xe không xa lắm vì vậy không có thiệt hại gì cho đơn vị chúng tôi, khi tiếng pháo vừa dứt thì toán lính núp bên hông những chiếc GMC hô lên :

- Xí hụt rồi mấy em ơi, bắn tệ quá trật lất rồi.

Cả đám nọ lại cười vang lên như giỡn mặt với lão thần chết, tôi suy nghĩ ngay trong đầu mình :

"Không phải họ bắn dỡ đâu do tiền sát viên của họ điều chỉnh chưa xong, hơn nữa mình là mục tiêu di động nên họ bắn khó trúng".
*
Trời vừa hừng sáng, vậy mà đã có chiếc GMC chở những toán người đang đứng lố nhố sau thùng xe, lấy làm lạ tui không biết họ là ai, trên người họ là bộ đồ kaki màu xanh của lính bộ binh, quần áo xộc xệch bởi không vừa với ni tất của họ.

Xe dừng hẳn trong sân cờ của căn cứ, tôi thấy từ "Ca Bin" xe viên thiếu úy vừa nhảy xuống, tài xế xe cũng leo xuống phía bên kia rồi đi về phía sau xe mở bững cho đám người nọ leo xuống.

Đoàn người tập hợp thành hai hàng ngang đứng ngay ngắn chỉnh tề, tôi đưa mắt đếm vị chi là mười tám "Móng", mỗi người mang theo một túi vải để ngay dưới chân, túi vải này giống như cái túi được phát khi tân binh mới nhập ngũ ở Trung tâm nhập ngũ.

Lần đâu tiên thấy toán người này tôi lấy làm lạ vô cùng không biết họ thuộc lực lượng nào đến đây với mục đích gì, vì nếu là tân binh bổ xung cho đơn vị thì họ sẽ có bộ đồ vải Hoa rừng như tụi tôi, đang thắc mắc thì tôi nghe viên thiếu úy nọ dõng dạc hô:

- Nghiêm.

Hai hàng quân còn đang bỡ ngỡ nơi vùng đất lạ, vậy mà khi nghe khẩu lệnh của viên sỹ quan nọ họ đứng im như những pho tượng .

Từ Căn hầm Trung tâm hành quân bước ra, Trung tá Liên đòan trưởng đơn vị tôi ông tiến ra nơi hàng quân đang trình diện.

Sau thủ tục chào kính theo quân phong quân kỹ, thiếu úy nọ trình danh sách những người có mặt trong hàng, Sếp tôi liếc nhanh rồi ông gật gù ra hiệu như đồng ý phân chia ra cho các tiểu đoàn tác chiến bên dưới, trung tá Liên đoàn trưởng bổng cất tiếng nói:

-Tôi Liên đoàn trưởng Liên đoàn này, nơi đây tiếp nhận các anh em về phục vụ, tôi biết các anh em vì hoàn cảnh này nọ, bất đắc dĩ anh em mới đào ngũ, anh em nên nhớ Kỹ luật là sức mạnh của quân đội, từ quân lao về đây các anh em sẽ phục vụ như những anh em đang tại nhiệm, có điều quyền lợi các anh em không được như những quân nhân tại ngũ, nhưng Liên đoàn cố gắng không đễ các anh em quá thiếu thốn trong cuộc sống, tôi chỉ thị cho các vị tiểu đoàn trưởng nơi anh em về đó làm việc, họ sẽ đối đãi tử tế để các anh em chuộc lại lỗi lầm đã qua. Sau một thời gian các anh em sẽ được phục hồi binh quyền đầy đủ như trước đây. Tôi mong các anh em ghi nhớ điêu này.

Sếp vừa dứt lời cả hai hàng quân vỗ tay đôm đốp để tán thưởng nhưng lời dặn dò của ông.

Đến đây tôi mới biết họ là những Lao công Đào binh được đưa ra chiến trường để phục vụ cho các đơn vị. Lần lượt họ được các tiểu đòan trực thuộc nhận về, kể cũng ngộ họ cùng lắm gần gũi nhau không lâu vậy mà khi chia tay nhau ở sân cờ Liên đoàn tôi thấy vài ông cũng lệ ứa hai hàng, thấy vậy bổng dưng khóe mắt tui cũng ươn ướt hồi nào chẳng hay.

Trong toán Lao công đào binh này, Bộ chỉ huy Liên đoàn của tôi giữ lại năm anh em, trong đó có một người mà thoáng nhìn qua tôi thấy nó toát lên một nét thật thà chất phát, bữa nọ tôi mon men đến nơi các Lao công đào binh đang tu bổ hệ thống hàng rào của căn cứ, vét lại những hố cá nhân và giao thông hào, trời nắng chang chang mà các anh làm lụng cật lực, tôi thấy ông Thượng sỹ nhất Còn đang quan sát chỉ dẫn cho các anh làm, viên Thượng sỹ này khét tiếng kỹ luật nghiêm minh không thiên vị ai, gương mặt lúc nào cũng khó đăm đăm, ông là xử lý thường vụ của Liên đoàn nên lính lác trong liên đoàn ai cũng ngán càng với ông hết thảy.

Lân la đến bên anh Lao công nọ, tôi bắt chuyện :

- Anh ơi ! Vô nghỉ tay uống nước giải lao chút đi rồi làm tiếp.

(Việc mời anh uống nước là tôi đã "Xi nhan" với ông Thượng sỹ Còn rồi, tui nói đại với thượng sỹ anh Lao công này là người quen nên ông cho phép).

Lấy cái nón vải phe phẩy quạt cho ráo bớt mồ hôi trên gương mặt, anh ta ngồi xuống cạnh tôi, anh khẻ nói :

- Cảm ơn em nha.

Khi anh uống nước xong tui bèn hỏi về quê quán, gia thế. V.v...

Như có thần giao cách cảm, tự dưng tôi lại mến anh này, anh tên Thà, Lê văn Thà người dân Gò vấp chánh gốc, dáng người anh đen đúa to khỏe, anh làm việc với sức lực bằng hai bằng ba người khác, lại là người siêng năng, tánh tình điềm đạm nên ai cũng có cảm tình với anh.

Biết anh người cùng quê Gò vấp với mình tôi mừng lắm, anh Thà cũng vậy anh mừng vui không kém, vậy là trong liên đoàn có ba người là dân Gò vấp, một là Thiếu tá Niên tiểu đoàn trưởng, hai là anh Thà Lao công đào binh, thứ ba là cái thằng tôi, thằng lính sữa," Babi lắc" ngày nào.

Vậy là tôi với anh Thà thân thiết nhau tự bao giờ chẳng hay, thấy anh làm lụng cực nhọc hàng ngày tôi cũng xót xa trong lòng, nhưng anh đang trả giá cho việc anh bỏ ngũ nên tôi cũng không thể giúp được gì cho anh, thôi thì cứ hàng tháng khi có hàng Quân tiếp vụ tôi chia bớt chi anh xài , thuốc lá Ruby, thịt hộp. V.v.. đôi khi tôi còn nhét đại vô túi quân anh vài trăm bạc để anh có tiền mua đồ lặt vặt chi dụng hàng ngày.

Cũng vì vậy, từ đó anh rất quý mến tôi, anh đã từng coi tôi như một người em thân thương trong gia đình, bữa,nọ sau buổi làm việc tôi thấy anh Thà ngồi ủ rủ trong căn hầm nơi anh trú ngụ, trên tay anh bức thư đang đọc dang dở với nước mắt làm nhòe đi những dòng chữ, hỏi ra tôi mới biết má anh vừa tạ thế, bởi anh đang thi hành án phạt của người đào binh thì không thể có phép đặc biệt để về chịu tang thân mẫu, tôi cũng tan nát cõi lòng khi thấy ông anh kết nghĩa của mình mất mát quá lớn khi mẹ ruột qua đời ..

Đơn vị tôi thay nơi đóng quân, từ Tam Quan chúng tôi xuôi về Nam đóng quân trên đèo Phù cũ, nơi này cảnh vật hoang vu khiến cho đời lính càng buồn thêm khi phải xa nhà, xa người thân.

Rồi các trận chiến liên miên giữa hai bên đối đầu hàng ngày, chết chóc, đau thương, bận rộn đã chiếm hết thời gian nên tôi và anh Thà ít gặp nhau

Ngày nọ, anh Thà vô trung tâm hành quân nơi tôi đang trực máy hành quân , anh khoe tờ sự vụ lệnh về tiểu đoàn 51 BĐQ sau khi anh phục hồi binh quyền, tôi nhờ thằng bạn trực thay, tôi lôi anh Thà ra câu lạc bộ của hạ sỹ Đắc, hai anh em làm vài chai lade với dĩa mỳ gói xào thịt bò để chia tay.

Anh Thà đã vĩnh viễn nằm lại mảnh đất miền trung yêu dấu, anh tử trận sau một đêm chạm địch trên núi rừng trùng điêp phía Tây quốc lộ một. Tôi chẳng còn gặp lại anh Thà cho dù là cái xác của anh, tôi như thất thần khi nghe tin này, vĩnh biệt anh Thà người Lao công đào binh hiền lành chất phát, chúc anh yên lành nơi miên viến anh Lê văn Thà ơi ! Nếu có kiếp sau mình vẫn là anh em tốt của nhau nghe anh .

Một ngày nhớ bạn 11.10.2023

 

(Forumpost:Anh Thà. Người Lao công Đào Binh

Rate this item
(0 votes)