Lãng Du Vào Không Gian Lả Lướt...
Huấn Luyện Phi Hành
Phần Thứ Ba
Chương Cuối
Photo by Hoài Hương
Lãng Du Vào Không Gian Lả Lướt...
Tình Hoài Hương
***
Một ngày đẹp trời ở miền California đầy nắng ấm, gia đình tôi có vinh dự đi coi Marine Corps Air Station Miramar – tưng bừng tổ chức đại hội ba ngày AIR Show tại San Diego, vào Thứ Bảy 01 tháng 10 năm 2011 – khai mạc từ 8:00am đến 8:45pm. “Hội chợ” hân hoan diễn ra đông đúc, náo nhiệt, vui vẻ, nhưng rất uy nghiêm, trật tự, có bài bản lớp lang thứ tự và vô cùng long trọng, để trình diễn các tiết mục phi diễn (bay bổng) như: Các phi công biểu diễn bay một, bay hai, bay hợp đoàn ba bốn chiếc, bay sáu chiếc, vân vân… với những đội hình máy bay đặc sắc có phi công tinh nhuệ tài hoa, bay bướm, lả lướt, để bay vi vút lả lướt vào thinh không quá ngoạn mục, vô cùng hấp dẫn, tuyệt vời... mà tôi có nằm mơ cũng không thể nào tưởng tượng nỗi.
Nhưng ở trang nầy, tôi chỉ ghi tóm tắt mấy phần chính tôi ưa thích nhất: Warbird Racetrack/ Individual Fly bys B-25 Mitchell. Navy Trainers Parade. T-33 Shooting star Demo. Dog Fight (F-6F Hellcat/A6M Zero). The Horsemen (Two F8F Bearcarts Formation Demo). Opening Ceremonies. Invocation/ National Anthem/Flag Drop... F–16 Viper Demo. Heritage Flight: P–51. Legacy Flight: F/A- 18 Super Hornet & F-16 Hellcat. AV-8B Harrier Vertical Take-OffF & Landing Demo. US Air Force: Thunderbirds. U.S Navy Bleu Angles. U.S Army Golden Kninghts... F/A 18 Afterburner Passes. Spectacular Fireworks Display.
Về các đội bay phi diễn cuả quân lực Hoa Kỳ, thì có hai đội bay chính thức vô cùng ngoạn mục, sống động và tuyệt vời như sau:
* 1- Phi đội Thunderbirds (“Chim Sấm Sét”) của Không quân US Air Force Air Demonstration Squadron, F-16C và F-16D thân phi cơ sơn màu trắng, xanh và đỏ, ở trước mũi nhọn cuả con tàu sơn màu đỏ, kế đến là vòng khoang màu trắng, cuối cùng là vòng khoang màu xanh dương, trên đuôi tàu màu đỏ, có ba vòng sơn trăng to, vừa, nhỏ, trên đuôi tàu sơn màu trắng, điểm rải rác những ngôi sao to nhỏ màu xanh dương. Số thứ tự cuả mỗi phi cơ được gắn giữa hông ở gần bụng con tàu (# 1, or # 2, ...), có hàng chữ United States Air Force ở mỗi bên hông, gần đuôi phi cơ. Gần cửa phi có hàng chữ SSgt Joe Reif ; TSgt Randy Hasenplug. Phi đội bay gồm 6 chiếc F-16, (và một chiếc dự phòng) hoạt động vào năm 1953.
Phi đội Thunderbirds trú đóng tại căn cứ Không Quân Nellis ở Nevada, gồm có tám phi công, thường biểu diễn đội hình bằng những pha tuyệt vời: trước giờ khai mạc, ban đầu có một phi cơ ung dung bao vùng bay tà tà từng đoạn, bay uốn lượn nhẹ nhàng trên bầu trời rộng thênh thang. Tôi cứ mãi nhìn ngắm chiếc phi cơ nầy, nên không biết từ đâu xuất hiện thêm một chiếc phi cơ nữa, hai chiếc bay chung nhịp nhàng khi lên khi xuống, lúc bay cùng chiều, lúc bay ngược chiều. Tôi đang mãi miết nhìn hai chiếc phi cơ F-16, trang bị máy tạo khói ở vị trí lắp súng 20mm, và coi hai phi cơ biểu diễn động tác úp ngược vào nhau, thật quá kỳ diệu. Thì từ xa xa có thêm hai chiếc phi cơ nữa nhập lại thành bốn chiếc, theo các kỹ thuật thao diễn cùng bay hàng ngang, hàng dọc…
Rồi bốn phi cơ toả ra, bay đi bốn hướng với những vệt khói trắng, khói xanh, khói đỏ... lả lướt kéo dài ngoẵng sau đuôi. Cuối cùng có sáu chiếc Lockheed Martin F-16 Fighting Falcon đồng loạt biểu diễn những pha rất ngoạn mục: khi thì bay vun vút như mũi tên bắn đi, lúc bay hợp đoàn theo hình diamond. Tiếp theo hai chiếc nầy bay ngược đầu, bốn chiếc khác bay vút lên cao, bỗng nhào lộn, hoặc đâm đầu xuống đất. Đôi khi hai chiếc kia bay ngược chiều mà sà xẹt xuống sát mặt đất. Thế rồi họ cho phi cơ đứng sừng sững tại chỗ (trên không trung không nhúc nhích) một thời gian lâu khoảng năm ba phút, phi cơ lại lắc cánh dựng đầu thẳng đứng mà vút bay lên cao tít chân mây.
Nhìn những chiếc phi cơ mỹ miều nầy xẹt qua xẹt lại chỉ cách xa nhau trong gan tất, mà không đụng nhau, tôi cảm thấy hồi hộp lo sợ rợn tóc gáy. Thật là tuyệt diệu, quá bái phục, hai tay tôi vỗ vào nhau đã thấm đỏ rần, mỏi mệt vẫn không thấy đau. Tưởng chỉ có mỗi mình tôi lo sợ điều kinh khủng không may xảy ra trên không trung, nhưng quay nhìn qua khán giả tôi thấy rất nhiều người cũng lo sợ như mình, họ bưng mặt quay nhìn xuống đất, hoặc la hét, họ hồi hộp, hãi hùng kinh khủng, lo âu biết dường bao, giống hệt như tôi.
* 2- Đội Phi diễn Blue Angels cuả Hải Quân: ("Những Thiên Thần Xanh") Blue Angels có căn cứ đặt tại NAS Pensacola (Florida) chuyên sử dụng các phi cơ Boeing F/A-18 Hornet. Blue Angels thành lập vào 21-7-1946, họ được tuyển chọn từ hai quân chủng Hải Quân và Thủy Quân Lục Chiến cuả USA. Tên chính thức cuả Blue Angels là US Navy Flight Demonstration Squadron. Thân phi cơ màu xanh dương, điểm chữ màu vàng nghệ, phi cơ mang số thứ tự ở trên đuôi cuả mình (# 1, # 3, # 6...), chữ US Navy ở giưã thân tàu dưới hai bên cánh, hai bên hông tàu là Blue Angles; có 2 bánh xe ở dưới đầu phi cơ, và bốn bánh xe ở dưới bụng gần đuôi phi cơ.
Tôi rất thích nhìn những chàng Thủy-quân Lục-chiến & Hải/Không-Quân Mỹ khí phách mà trẻ trung, khi họ ôm mũ bay đi vô trước hàng quan khách, tôi nhìn tận mặt, họ là những vị sĩ quan mang cấp bậc từ Đại-úy trở lên Đại-tá, họ không mặc các bộ áo G-suit, (là bộ áo chuyên dùng để chống lực G khi bay). Họ là những sĩ quan bên Hải Quân và Thủy Quân Lục Chiến điều khiển bảy chiếc máy bay, từ số 1 do Đội-trưởng, và bay dẫn đầu là Trung-tá Hải-quân Ryan Bernacchi) - đến phi cơ số 6 bay đơn phụ là Đại-tá Thủy Quân Lục Chiến Jeff Kuss & Phi cơ số 7 là phi công dự bị & dẫn chương trình do Đại-úy Hải-quân Tyler Davies. Họ vui vẻ tươi tắn, quả cảm và đầy nhiệt huyết, họ mặc áo quần bay màu xanh da trời đậm (Thiên Thần Xanh mà lỵ). “Blue Angels” khi biểu diễn Fat Albert… bay solo qua nhiều phi tác bay vun vút quá nhanh, tôi nhìn chưa kịp vì đường bay xẹt qua bầu trời tuy rất ngắn nhưng vun vút hơn sao xẹt, quá tinh tường, khá lão luyện.
Kế đến phi cơ đã bay theo đội hình diamond, (quả trám) khi họ bay ngang, lúc bay dọc, khi cho phi cơ vút lên cao, khi phi cơ nhào xuống đất toả ra nhiều hướng thành hình cánh hoa nở rộ trên bầu trời. Rồi mỗi phi cơ vừa bay vừa tự quay vòng vòng trên trời, như chiếc vụ xoay tít ở dưới đất… hoặc phi cơ bay ngược chiều, để “rủ” thêm bạn Blue Angels khác cùng thao diễn những nét nghệ thuật duyên dáng mỹ miều và độc đáo. Không biết từ lúc nào… bất ngờ những chiếc phi cơ nầy đã nhập cuộc thành đội bay Indian File (hàng dọc), hàng ngang. Khi thì bay giống như hình mũi tên phóng xuống gần sát đất, lại bay vút lên trời cao. Bay ngược đầu, bay vòng xoắn, liên tục lắc cánh, hụp lên hụp xuống, v.v… Họ bay gần sát cánh nhau chỉ trong gan tất, mà phi đội bay rất nhanh cùng những pha trình diễn xuất sắc, rất đẹp, tuyệt vời ngoạn mục qua sự lắp đặt thiết bị phun khói biểu diễn. Những chàng phi công trẻ có dũng khí can trường, đầy bản lãnh pha chút bay bướm uyển chuyển kinh khủng, tôi không thể nào diễn tả nên lời.
Đa số mọi người đều hồi hộp, hoảng hốt, lẫn lo âu, run rẩy, sợ hãi bưng mặt đồng loạt “ồ” lên, reo hò, cùng muôn ngàn tiếng vỗ tay hoan hô nồng nhiệt, để tán thưởng những chàng chiến binh dọc đường gió bụi biểu diễn phi tác lả lướt nhẹ nhàng uốn lượn như để, giống như họ làm trò ảo thuật "bay nhảy" trên không trung! Phần tôi rất kính trọng và mến phục những chàng trai trẻ đầy hiên ngang cường tráng, chuyên nghiệp, khá điêu luyện, hào hùng, gan lì, phóng khoáng, đầy tự tin, dồi dào kinh nghiệm, rất dũng cảm cuả toán bay phi diễn Blue Angels lâu đời nhất trên thế giới, họ có những đường bay ngoạn mục tuyệt vời, tinh tường đẹp mắt, quyến rũ và thu hút khán giả luôn luôn không ngớt vỗ tay trầm trồ ngợi khen, say mê hồi hộp theo dõi nhìn hoài không biết chán mắt.
***
Đoạn Cuối
Từ hôm tôi có vinh dự hân hoan đi xem Mcas Miramas biễu diễn những phi vụ khá thú vị, hào hùng, duyên dáng, bay bướm & lả lướt, quyến rũ tuyệt vời, cũng như khi tôi đã tận mắt nhìn, tay rờ Catapult, Canopy đang chưng bày triển lãm & những chiếc phi cơ trên bon tàu xong. Trở về nhà, ngày ngày đêm đêm tôi thẩn thờ suy nghĩ mãi... chỉ vì tôi ước muốn ghi lại ít trích đoạn về “Chương Trình Lãng Du Vào Không Gian” mà ngày xưa xa xôi... tôi quen “bạn đường” (có quan điểm, hoặc đồng cảm về vài phương diện nào đó & đi chung trên một đoạn ngắn), người đã tham dự khoá SVSQ Không-quân, rồi bạn ấy kể sơ sài, vắn tắt cho tôi nghe.
Sau nầy, tôi nhờ ơn từ quý anh Không-quân lão luyện đã am tường, dày dạn kinh nghiệm, chuyên nghiệp, có bản lãnh, họ từng phục vụ lâu năm trong ngành Không Quân cuả QLVNCH, họ ân cần, tận tâm hướng dẫn tôi nên tìm hiểu học hỏi, nghiên cứu thêm ở đâu... về một ngành chuyên môn phong phú, đa dạng, rất tuyệt vời mà tôi đặc biệt rất ưa thích. Thế nên câu chuyện về “Huấn Luyện” được tóm lược những điểm căn bản chính yếu. Trước tiên do những RE: từ quý anh Không-Quân kể như sau:
* Về việc tuyển mộ thanh niên vào Không Quân, chia ra nhiều giai đoạn: Trước năm 1969 (Việt Nam hoá chiến tranh) ứng viên phi hành phải hội đủ điều kiện:
- Học lực ít nhất Tú Tài.
- Từ mười tám tuổi (18) trở lên (không cần sự ưng thuận của người giám hộ).
- Đầy đủ sức khoẻ: cao trên 1m60, nặng 50kí lô, "pignet" tương đối, tai, mũi, họng, răng đều phải tốt. Nhất là mắt phải 20/20. Ứng viên được khám vô cùng kỹ lưỡng. Có thể nói là gắt gao. Như khoá của tôi số ứng viên khá đông, nhưng chỉ tuyển được bảy mươi người. Sau đó một anh ghi trong khai sanh tên Tây là: Robert Trương Công Thành, nên anh bị loại vào giờ phút chót. (Hỡi Robert… Tây ố là là Pháp ơi!).
- Khi được tuyển vào Không-Quân, tôi phải ký giấy cam kết phục vụ trong quân đội, hưởng quy chế hiện dịch, tôi không thể giải ngũ trước hai mươi lăm năm (25). (Ngoại trừ vi phạm quân kỹ, hay bị bệnh tật). Điều quan trọng nữa là trước khi học bay, hồ sơ an ninh phải tốt. Tuỳ theo tài khoá, các sinh viên sĩ quan theo học những lớp phi cơ quan sát tại Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân Nha Trang, được gởi đi Mỹ học về các loại máy bay cánh quạt, trực thăng, v.v… (Trần Lương).
* Khoá sinh được thụ huấn tại Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân Nha Trang. Tại đây, tên của khoá được đặt tùy theo năm (thí dụ: nhập ngũ tháng 1/1963, thì tên của khoá học sẽ gọi là: khoá 63 A. Những khoá sau đó lấy tên kế tiếp: 63 B - 63 C ...). Ngoại trừ những khoá đặc biệt như khoá của tôi đông quá, thiếu huấn luyện viên dạy về môn Căn Bản Quân Sự. Nên họ đã gởi chúng tôi qua học tại Trường Bộ Binh Thủ Đức vào ngày 10/9/1967, để học giai đoạn I. Ấy là khoá đầu tiên của Không Quân đã gởi tới trường Bộ Binh Thủ Đức. Học xong giai đoạn 1, bên trường Bộ Binh Thủ Đức không cho chúng tôi quay trở lại trường Không Quân. Buộc lòng chúng tôi phải "trốn" về lại Bộ Tư Lệnh Không Quân). Hi hi hi...
Tôi đi Nha Trang 21/1/1968, gọi là khoá 68 A. Sau đó họ gỡ Alpha của chúng tôi ra, huấn nhục chúng tôi trở lại theo truyền thống của binh chủng Không Quân rất cá biệt. Hoàn toàn khác với quân trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt, hay quân trường Thủ Đức. Trung Tâm của Bộ Chỉ Huy Sinh Viên Sĩ Quan Không-Quân Nha Trang gồm có cấp Đại Đội, Trung Đội... để dìu dắt Sinh Viên Sĩ Quan đàn em. Đối với Sinh Viên Sĩ Quan đàn anh, tất cả sẵn sàng "đón rước" khoá đàn em, (ngoại trừ khoá đàn anh, trên một khoá, thì không được can dự).
Vừa xuống máy bay, mới bước vào ngưỡng cửa TTHL Không Quân Nha Trang, ai ai cũng náo nức xôn xao, vui vẻ háo hức chờ đợi. Theo truyền thống của Trung-Tâm Huấn Luyện, ngày vào quân trường, là ngày quan trọng nhất đối với Sinh Viên Sĩ Quan Không Quân, gọi là "buổi chào mừng Quân Trường". Bỏ xuống bên lề những quân trang lủng củng, khoá sinh tập hợp lại trên sân, điểm danh xong, là khoá sinh bắt đầu chạy bộ về sân cờ của Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân (vì không có Vũ Đình Trường, như ở các quân trường khác), tôi bắt đầu chạy vòng quanh doanh trại. Dĩ nhiên các Sinh Viên Sĩ Quan cán bộ chạy theo, họ hết lời doạ nạt, "hò hét rền vang” muốn bể cả Trung Tâm Huấn Luyện. Họ là những "hung thần hét ra lửa" bất đắc dĩ. Cho đến lúc đa số khoá sinh nằm gục, rơi rớt dọc đường, anh em nào còn chút sức khoẻ, thì dìu những anh em ngã gục kia về chỗ nghỉ ngơi giây lát. Chúng tôi tiếp tục bị hành hạ như thế, không kể ngày hay đêm. Ngay từ ngày đầu tiên, ai cũng nãn chí, thất vọng, rất nhiều người muốn bỏ cuộc. Vì vậy, ta có nên nói:
- Anh đã chọn lầm binh chủng không hả? (PH)
Bắt đầu ngày hôm sau: Sáng. Trưa. Chiều. Tối, tôi phải “Tập” hít đất, nhảy xổm... Cho đến khi mọi người đều mệt lã, thì cán bộ cho tạm nghỉ mươi phút. Mục đích Trung Tâm Huấn Luyện muốn tạo cho Tân Sinh Viên Sĩ Quan, có “cái đức vâng lời” là điều tiên quyết. Trung tâm huấn luyện có mục đích rèn luyện con người khoẻ mạnh từ thể chất đến tinh thần, có một tinh thần vững chắc, có một cơ thể tráng kiện, để sẵn sàng nhận lãnh mọi trách nhiệm do thượng cấp giao phó (cho dù quá vô lý). Trong lúc huấn luyện, tất nhiên có nhiều hình phạt, lời nói của cán bộ nghe rất vô lý, chói tai, bất công... buộc tân khoá sinh phải thi hành vô điều kiện.
Sau khi qua giai đoạn căn bản quân sự, Sinh Viên Sĩ Quan được học Anh Ngữ, chờ đợi du học, hoặc học bay Cessna tại Nha Trang. Hoặc giả suốt đời làm Sinh Viên Sĩ Quan "Đại Cồ Niên Trưởng" tại Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân. Trong hai tháng huấn nhục, khoá sinh không được vào câu lạc bộ, rong chơi trong Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân. Ngoại trừ những ngày cuối tuần, hay ngày lễ, khóa sinh mới được tiếp kiến thân nhân ở trạm tiếp liên gần cổng quân trường.
- Ngày gắn Alpha là ngày rất quan trọng, tân Sinh Viên Sĩ Quan mặc đại lễ, quỳ gối dưới nền xi măng (không được phép kê bất cứ vật gì dưới gối à nha), để Sinh Viên Sĩ Quan cán bộ đàn anh đến gắn Alpha, trước sự hiện diện của Chỉ Huy Trưởng, & toàn thể Bộ Chỉ Huy, các Sĩ Quan cán bộ của Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân Nha Trang. Từ đó tân sinh viên sĩ quan mới được phép xuất trại cuối tuần, họ vui vẻ đi ra phố, giống như các sinh viên sĩ quan đàn anh vậy. Dĩ nhiên, trước đó bạn được huấn thị những điều không được làm: như không đi xe đạp, xe gắn máy, xích lô. Quân phục chỉnh tề. Đi đứng dõng dạc. Không được vào những quán ăn bên lề đường, những khu phố "cấm". Nhất là không nắm tay người đẹp... dung dăng ở nơi công cộng. (NH)
Cuối năm 1968 và giữa năm 1969, vì nhu cầu “bành trướng” Không Quân mong muốn ngành Không Quân phát huy hơn, nên việc tuyển chọn sĩ quan, hay sinh viên Sĩ Quan Không Quân bừa bãi, quá dễ dàng. Từ các Quân Trường Thủ Đức, Đồng Đế hay Quang Trung (nên mới có vụ tên Nguyễn Thành Trung dội bom dinh Độc Lập ngày 8/4/75). Nhiều Hạ Sĩ Quan Không Quân, sau khi nhập ngũ, họ cố gắng học thêm, nên khi có bằng Tú Tài I, họ được tuyển vào sinh viên sĩ quan phi hành, hoặc không phi hành, thì điều kiện sức khoẻ dễ dàng hơn. Ngoại trừ những Hạ Sĩ Quan lão thành, đi Không Quân từ thời xa xưa (trước năm 1956) thì có thể được theo học khoá Sĩ Quan đặc biệt, không phi hành (theo cấp số, nghề nghiệp như Navigator, không lưu...)
Quân số mỗi khoá tuỳ thuộc vào con số ứng viên, có đầy đủ sức khoẻ.
Trung Tâm Giám Định Y khoa Không Quân lúc nào cũng bận rộn kinh khủng. Vì họ còn phải lo thêm cho các Sĩ Quan Không Quân phi hành cần khám định kỳ mỗi năm nữa. Sáu tháng đầu tiên, khoá của tôi bị ăn hiếp mọi mặt... Về sau, may sao có Thiếu Tá Nguyễn Hồng Tuyền (chức vụ thời bấy giờ) làm Liên Đoàn Trưởng Liên Đoàn Khoá Sinh, ông đã mạnh dạn thay đổi cục diện. Thiếu Tá Tuyền làm "cách mạng", là để Sinh Viên Sĩ Quan có quyền tự trị, tự điều hành và tránh những vụ (có rất ít người) tham nhũng, ăn chận, quá hành hạ Sinh Viên Sĩ Quan (như từ lúc trước). Vì vậy, các khoá Sinh Viên Sĩ Quan Không Quân vào học sau nầy có một cuộc sống trong quân trường tạm gọi "thoải mái” hơn. (Trần Văn Phúc)
* Nhờ đọc mấy cái RE của anh luong55, nên tôi đoán: chắc là anh thuộc dân Rochefort. Mãi đến sau nầy anh học điều chỉnh nhằm khóa 65. Dạo đó dù sao anh cũng lớn tuổi hơn anh em trong cùng khóa với anh, nên anh không bị "dần" nhiều đâu nhỉ! Cái “Lễ Độ” là "dạy" cho đàn em, chứ không phải là lễ độ với người lớn tuổi, hay thâm niên quân vụ hơn mình đâu, nghe anh! Cũng tựa như trong phái võ, kẻ vào sau, gọi người trẻ đã nhập môn sớm nhất, trước mình thì phải gọi là: “đại sư huynh” vậy mà! Nếu anh bị "quần" nhiều, là anh hổng... hên đó! Vì tui nhớ anh Phước (“Nùng” là cận vệ của Xếp), cũng ra đấy học điều chỉnh, mà ảnh đâu có bị ai phạt vạ gì ha! Anh ấy còn lái xe jeep chạy ven vòng đai để... bắn chó nữa đó. Dù sao thì thời đó cũng vui quá, anh nhỉ. Kính. (Nghịch Nhĩ).
* Bravo, Nghịch Nhĩ chịu khó đọc, cũng chịu khó đoán lắm. Gần đúng, nhưng chưa đúng lắm. Tụi tui hồi đó ham vui, thèm của lạ... nên bị dzụ đi Tây học nghề. Đầu năm 1955, tui là dân Ốc-xe, bạn một đám dân Rốt-sơ-pho, đến “Cơ” với chức Binh Nhì. Lần lượt, họ xin đi học bay, học làm bác sĩ, kỹ sư, thuyền trưởng, họ làm quan gần hết. Riêng tui bị cầm chưn, vì nhu cầu công vụ, mãi đến đầu năm 1965, tui mới muộn màng được các ngài ưu ái “thưởng” cho theo học khoá 65B. Ra TTHLKQ/NhaTrang, tui cũng nếm sơ qua đủ mấy món ăn chơi của tiến trình đội mũ có giây bạc.
Sẵn đây, tui tóm lược sơ qua cuộc đời binh nghiệp hai mươi năm- ba tháng- hai mươi ba ngày của tui. Tui không có bằng cấp, chứng chỉ quân sự, chuyên nghiệp nào từ thấp nhứt, đến cao nhứt trong Không Quân, đối với cấp bậc cuối cùng của tui, mà tui không có: vì ngày 30-4-1975, bà xã tui bã gởi trước những thứ đó qua thế giới bên kia hết rồi. Hic hic… chắc mai nầy qua bển, tui có đầy đủ hồ sơ quân vụ ngon lành hì.
Nói về bay bổng, tui không hân hạnh được Không Quân cho đi học bay, vì tui bị cận thị. Nhưng trước khi đi Không Quân, thuở thanh bình tui cũng đã từng có mặt lai rai trên mấy chiếc Piper Cub sơn đỏ vàng của Câu Lạc Bộ Hàng Không Tân Sơn Nhứt, để đi Lộc Ninh, Hớn Quản, với thằng bạn thân là hội viên và IP ở đó, nhưng tui đi gần gần thôi. Đã thiệt. Sau nầy, đi máy bay tui bị cho ngồi ghế sau, bị dồn xuống bụng, bị rinh đi cả buổi trên trời, oải lắm. Có một lần đi Clarkfield bằng C-47, trồi lên sụp xuống, nguyên một buổi nhìn xuống, tui chỉ thấy một màu xanh thẳm lăng tăng. Chẳng những tui oải, sợ teo và hãi lắm, tui phải chui tọt ra nằm ngay đơ đằng sau đuôi mấy lần. Đến rồi đi; ngày rời Trường Mẹ đi Mỹ, tui cũng làm tới chức khoá sinh cán bộ cấp Đại-đội chớ bộ! Nhưng không lưu lại tai tiếng gì. Có lẽ tại tui không bị "dần" nhiều, nên tui cũng không muốn hành hạ ai làm chi, cho mệt họ và mình cũng mệt mỏi không ít. Nhưng tui mà hét lên, thì anh phải biết: Anh cứ hỏi cái khoá từ Thủ Đức qua Không-quân thì rõ. (Trần Lương 55).
* Một hình phạt trong thời kỳ Huấn Nhục tại Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân Nha Trang, mà tôi “thích nhứt” là: "Xoải cánh trên bãi cát. Đếm sao trên trời". Có bị phạt gì đâu! một niên trưởng thấy mình bị mấy cán bộ quần hoài như con gà chết. Thế là ông kéo mình ra chỗ khác xa xa... cho tôi nằm xoãi hai tay, hai chân trên cát, nhìn trời đếm sao. Sao trên trời đếm bao giờ cho hết. Nên tôi thích (nhắm mắt) ngắm “sao” trong mơ quá chừng! Niên trưởng này thuộc khoá 68B, chế ra cái màn phạt êm ru nầy, thiệt đã quá chừng. Hiện nay ông ở bên Houston. (Loithien).
* Mấy ông niên trưởng khoá 65 quá may mắn, những năm sau này, họ phạt chúng tôi ít nhất cũng có 100 cái (nhẩy xổm, hít đất...), còn nhiều trò mới lạ có những tên rất kêu như: “Quan Công ngồi ghế đẩu”. - “Phượng Hoàng rũ cánh” - “Móc giò lên tủ”. - “Móc giò lên đà ngang trần nhà, miệng ngậm một lúc mười điếu thuốc đang cháy (vì trong thời gian huấn nhục, không ai dám lén lút hút thuốc lá). Mấy ổng Cán bộ khoá đàn anh nói:
- Không Quân không xài bạc lẻ (mặc dù trong túi họ không có một đồng xu), thành thử tối thiểu phải là xài 100, ai làm được thì làm, nếu không làm nỗi, thì mình cứ nằm ình ra đó, mấy ổng phải chuyển qua hình phạt khác. Nghĩ mà ớn, nhưng là kỷ niệm vui vui ở quân trường. Nhắc lại chỉ để nhớ những “kỷ niệm khó quên” thôi. Đâu cũng vậy, trong một tập thể cũng có "vài con sâu làm rầu nồi canh", họ hơi đi quá trớn, muốn nổi danh "hung thần" rồi tự biên, tự diễn chút xiú. Thế thôi. Ngày nay chúng tôi gặp lại nhau, không hận thù, không hờn oán, đôi khi còn nhắc lại chuyện cũ, và cười ha ha với nhau, coi đó như là kỷ niệm xa xưa. (Liêm919).
* Nghĩ đi, nghĩ lại chuyện đã xảy ra hơn bao nhiêu năm qua, nhiều lúc thấy có một cái gì ngồ ngộ... tự ta tủm tỉm cười. LD chắc cũng có những giây phút ấy? Nếu ai không vào quân ngũ, thì không bao giờ có những cảm giác như vậy đâu há:
Tưởng như mọi chuyện ở ngoài đời.
Bước chân vào lính, mới hỡi ơi!
Ớt cay, mật ngọt, ông cứ nuốt.
Nhai vào, mới biết nóng bờ môi.
Tôi bảo ông nuốt, sao ông nhai.
Cãi lời cán bộ, phạt gấp hai.
Thế chờ, xuống đất, chân móc tủ.
Ngu quá, bảo nuốt, sao lại nhai? (Tự trách – tkdf)
* Anh LT nằm xoãi cánh đếm sao trên trời, sao trời đếm không hết. Còn tui thì bị cán bộ bắt đứng đếm: - "Một ông lặt cỏ, hai ông lặt cỏ. ba ông lặt cỏ"... Đếm cho đúng 100 ông, nếu không trật, thì cán bộ cho vô hàng. Tui cứ phải đứng đếm đi đếm lại hoài, mà cứ trật tới trật lui... Tới bây giờ mỗi lần nhớ tới, tôi mỉm cười đếm lại, mà chưa bao giờ đếm được tới 100 ông… (LD).
* Các anh LT và LD đứng một chỗ đếm 100 “ông lặt cỏ”, còn đỡ khổ, đàn em bị đứng theo kiểu con nhà võ: “Phượng Hoàng sa bãi c…”; nghiã là đứng hai tay giăng ra như cánh chim, một chân co lên, mà đếm: “Một ông lặt cỏ, hai ông cỏ lặt, ba ông...”. Đếm tới khoảng hai mươi ông, thì chân run, mắt “em” nổi hoa sao chớp chớp... Nếu đếm sai, hoặc lỡ nói lái chữ “cỏ lặt” ra nẽo kia, thì em bị thưởng thêm 50 nhảy công lực. Riêng anh LT phè cánh nhạn đếm sao trời, thì quá đã: “một ông sao sáng, hai ông sáng sao, ba ông...”. Chưa kể buổi trưa nắng, “em” bị “chống thế chờ” trên đường nhựa, bị phỏng cả hai tay (sau này rút kinh nghiệm, “em” thủ hai cục đá, để tránh bị phỏng tay). Nguy hiểm nhất là em nhìn mặt trời. Đúng là quái chiêu, như niên trưởng Nghịch Nhĩ đã viết, mình sẽ hư mắt như chơi! Còn ai bị cạo đầu, họ chơi ngay một đường bay chính giữa bộ sọ cuả ta, như "xa lộ không đèn coi trụi lủi"... Ôi! "Tóc chẻ hai sầu chia đôi ngã". Cứ mỗi lần nhắc tới “huấn nhục”, là “em” vừa tức vừa buồn cười! Nhưng có lẽ nhờ vậy mà “em” học hỏi được nhiều điều hay, và nhẫn nhục đấy. Phải thế không; Thưa quý anh ạ! (Luckyluke).
* Bạn Tình Hoài Hương,
Hello thì quá thường. Bravo thì chưa đủ. Tui phục bạn đã bỏ công sưu tầm, lượm lặt… và đăng lên loạt bài nầy với người thật, việc thật, hầu khơi lại cho người đọc những kỷ niệm êm ái một thời của chúng tôi có buồn, có vui, hân hoan và hãnh diện đã xếp lớp lăn tăn trong cuộc sống. Cho tui méo mó nghề nghiệp một tí cho vui: Bạn giống cái radar lắm, phát đi tia sóng dò tìm, rồi chờ thu tín hiệu phản hồi về giải đoán. Mời quý vị coi dưới đây, xem tui nói điều trên, có phải đúng như vậy không nè … (Luong55).
***
Trong Không-Lực Việt Nam (VNAF) có người được đưa đi huấn luyện chung với US Naval Aviator. Tất cả các phi công nói chung đều có một chương trình huấn luyện đầy gian khổ cam go, vất vả nhọc nhằn như nhau, đòi hỏi các khóa sinh phải bền bỉ, cố gắng thực tập thuần thục các phương pháp phi hành rắc rối phức tạp. Hầu như 99% khóa sinh Không-quân đều có hạnh kiểm, đạo đức, học lực cao, được các IP (Instructor Pilot) nhận xét tỷ mỹ, phê chuẩn họ vào hạng khá, giỏi, thì sau khi nhập học ở trường Không quân Nha Trang xong. Sinh-viên Sĩ-quan Không-quân được đi Mỹ học tập.
Tại cổng trường có tên gọi Sauffley Field NAAS (Naval Air Auxilliary Station). Tấm bảng rất to ghi: “IT IS BETTER TO FLY THAN TO DRIVE”. Đây là nơi huấn luyện căn bản, một căn cứ Không-quân đồ sộ. Cũng là nơi đào tạo sĩ-quan phi hành cho cả ba binh chủng: Hải, Lục, Không Quân. Tất nhiên kỷ luật rất gắt gao, vì nơi này đảm nhận huấn luyện chung cho cả Sĩ-quan Hải Quân và Lục Quân (Marine Corps). Hình phạt thông dụng là “chạy bộ hộc xì bơ”, mà các khóa sinh vẫn gọi: “Military drill” hay huấn nhục.
TRƯỜNG ở các địa điểm:
- Trường dạy Khu-trục tại Hurlburt Field ở Florida.
- Trường bay Hải quân Hoa Kỳ Corpus Christi, Texas.
- Trường quân sự Hải quân Hoa Kỳ tại Pensacola, Florida.
- Trường Hải quân Hoa Kỳ, học về cao đẳng phi hành (Advanced taining) trên phi cơ T – 28 B/C ; có chong chóng ba cánh, và phi cơ A D-6 Skyraider VT-30, Corpus Christi, Texas.
- Có các căn cứ phụ Naval Air Auxiliary Station Ellyson Field là trường Phi hành Trực thăng Helicopter Training Squadron EIGHT HT-8, cách căn cứ Pensacola 16mi về hướng Đông-Bắc.
- Căn cứ phụ NAAS Saufley Field là trường bay Vỡ lòng VT-1 (Primary Flight Training) cách xa 10 mi về hướng Bắc của Mainside (nickname của căn cứ chánh NAS Pensacola).
- Học lớp UPT (I-28 Air Force) trên phi cơ T – 28 A Trojan – Keesler AFB, MS tại Randolph (Texas).
- Điều hành viên. Cơ khí Phi hành (air crewmen) học tại trường Naval Aviation Officers School, căn cứ Pensacola.
- Hàng Không Mẫu Hạm có Trung tâm điều khiển toàn diện bay (Primary Flight Control).
- Kiểm soát Không-lưu (Air Traffic Control).
- Đường Băng (Flight Desk).
- Gian chứa máy bay (Hangar Bay).
- Giàn phóng máy bay đặt dưới đường băng.
***
- Diễn tiến trình tự học tập:
Mỗi buổi sáng SVSQKQ đi tập thể dục, sau đó họ học Anh-văn, đến lớp học lý thuyết, luyện giọng. Buổi chiều học trong phòng Lab – nghe và viết bài. Nói chung HỌC: - Học văn hoá & chuyên môn. Khoá Anh ngữ (General & Specialized) tại căn cứ Không-quân Lackland, San Antonio, Texas. & Chương trình văn hóa (Academics); áp dụng cho ngành hàng không, dùng thước slide rule để tính.
- Study Skills dạy cách học bài, trong đó có Speed Reading Skills (Speedy Skills). Kỹ năng đọc nhanh và Communication Skills (kỹ năng thông đạt).
- Naval Orientation (dạy về lịch sử, cách tổ chức Hải-quân Hoa kỳ).
- Chính-trị FNP (Foundation of the National Power, dạy lịch sử thế giới).
- Tổ chức quốc tế, như: UNO, NATO, WAPA, ngoại giao, hiệp ước, công ước cận đại.
- Luật lệ lưu thông hàng không.
- Nghệ thụât chỉ huy. (Leadership).
- Học cách đi đứng (học cơ bản thao diễn). Học cách sử dụng vũ khí cá nhân. Chào kiếm chuẩn bị lúc làm lễ ra trường. & Vân vân...
- Thể lực (Physical). Tập các môn võ đô vật truyền thống (collegiate wrestling), quyền Anh. V.v...
- Huấn luyện Quân sự (Military Training) học hành chánh, quân phong quân kỷ, khả năng tác chiến.
- Mưu sinh Thoát hiểm (Physical Fitness-Survival). Ba ngày đêm Survival Days.
- Học “đoạn đường chiến binh” (Obstacle Course – O Course).
- Học bơi đủ các loại: Jungle/ Swamp/ Sea Survival. - Bơi tự do. Bơi ngửa. Bơi sấp. Bơi ếch. Bơi Bướm. Bơi đứng (bơi bằng hai chân). Bơi 2,000m (bốn mươi vòng bơi tới bơi lui). Vân vân... Bơi qua eo biển ở gần Pensacola và Mễ Tây Cơ.
- Học tổng quát các hệ thống của máy bay, học điều khiển, khí động học, khí tượng học, học cách bảo vệ phi cơ, cũng như phi công an toàn dưới đất, và ở trên không trung. Kể cả học Quân sự (Military).
- Học liên lạc vô tuyến với đài kiểm soát không lưu, khóa sinh mang headset, gọi báo với đài không lưu, nghe đài, trả lời. Học cách liên lạc vô tuyến. Code Morse và Recognition; nhận dạng các phi cơ đồng minh và phi cơ địch.
- Học Communication (liên lạc), báo cáo lấy cao độ, xuống cao độ vào vòng đáp (climbing and letdown).
- Học “bay bổng toàn diện” đại khái: - Principes of flight (nguyên lý bay).
- Học điều khiển phi cơ cất cánh và hạ cánh trên Hàng Không Mẫu Hạm. Học bay trên bon Hàng-không Mẫu-hạm, (còn gọi là Yellow Zone hay Landing Zone). Học độ chúi (glidepath) của cận tiến vòng chót (final approach) trên Hàng Không Mẫu Hạm.
- Học Landing Signal Officer (LSO).
- Học phi cơ attack aircraft yểm trợ không địa.
- Học lớp đáp bụng (crash) khi phi cơ bị trục trặc, hoặc đáp khẩn cấp. Lúc máy bay cất cánh từ Hàng Không Mẫu Hạm, một dive brake ở dưới bụng, một tail hook ở sau đuôi, để đáp Hàng Không Mẫu Hạm. Học đáp khẩn cấp (giả máy tắt) từ cao độ cao (simulated high altitude emergency), vòng đáp ở các sân bay phụ (outlying fields) & đáp hạ cánh phụ (full flap landing) sao cho an toàn.
- Học cách rời tàu. Học cách thoát ra khỏi lòng máy bay khi lâm nguy. Học Abandon Ship Drill (bỏ tàu khi bị chìm), biết hành xử khi phi cơ bị lật.
- Học an ninh phi hành áp dụng trên tàu (carrier safety), trắc nghiệm lý thuyết về vòng đáp trên tàu.
- Học các bộ phận trợ phi (flight support) trên Hàng Không Mẫu Hạm: hệ thống kính chiếu trên tàu (operation of the mirror landing system).
- Học các cơ chế, tốc độ, sử dụng chân đáp, cánh phụ, móc đuôi tailhook (performance characteristics of the aircraft).
- Học độ chúi (glidepath) của cận tiến vòng chót (final approach) trên Hàng Không Mẫu Hạm.
- Học Landing Signal Officer (LSO).
- Học sử dụng cờ màu (colored flags), ván (cloth paddles) và gậy đèn (lighted wands)
- Flight Deck Officer (FDO).
- Hệ thống đèn hạ cánh optical landing system (OLS) meatball.
- Cách bảo trì phi cơ. Học Engineering & Flight Characteristics bao nhiêu G’s, hỏng bánh ở tốc độ nào, vòng đáp touch-and-go (chạm bánh-bay lại).
- Học pre-solo (tiền đơn phi) khóa sinh sử dụng bộ phận điều chỉnh phi cơ khi bay bình phi, làm vòng đáp và kỹ thuật đáp. Học khi gặp sự khó khăn khẩn cấp, thì phải giữ bình tĩnh, giữ an toàn (good airmanship and safety).
- Học lướt qua về cơ khí viễn hành loại Chinook lo về: kỷ thuật kiểm soát máy móc, bơm xăng, dầu, nhớt, sữa chữa nhẹ.
- Tập đáp phi cơ theo kính chiếu trên đất liền MFCLP (Mirror Field Carrier Landing Practice), trên tàu chiến hạm (như căn cứ Không-quân ở biển).
- Aviation Science: điều khiển các bộ phận của phi cơ.
- Engineering: có môn Động-cơ-nổ và Động-cơ phản-lực.
- Cockpit Procedures - Cockpit (phòng lái). Có link trainer (phòng lái giả). Các bộ phận ở phi cơ. Các đồng hồ phi kế lúc mở máy, đang bay, khi khẩn cấp. V.v...
- Aerodynamics (khí động học), áp dụng cho phi cơ và bom đạn khi sử dụng.
- Navigation (không hành) trong đó có Celestial Navigation nhắm hướng bằng vị trí các sao trên trời, cách sử dụng các phi cụ.
- Không hành. (Navigation) & Celestial Navigation nhắm hướng từ các sao trên trời, & xử dụng các phi cụ.
- Khóa sinh Kỹ thuật không phi hành (aviation ground officers).
- Có người chờ khóa học bên Hải-quân Mỹ (US NAVY) khai giảng. Hoặc có người đi học các nơi chuyên môn mình ưa thích, tuỳ thích chọn lựa khác... như lớp Weather and Meteorology. Thời tiết và Khí tượng. Các khóa Không Phi Hành thường là:
- Kiểm Soát Không Lưu (Air Traffic Control-ATC): họ sẽ làm việc tại các đài kiểm soát (tower) của phi trường. Điều khiển phi cơ cất cánh, hạ cánh. Thông báo dự đoán thời tiết.
- Weapons Controller-WC: Hỗ-Trợ Không Hành (Air support).
- Điều-Hành Không-Chiến (Air Defense): hướng dẫn bằng Radar, tại Tyndall AFB Florida, (điều nầy hoàn toàn không liên quan gì đến kiểm soát vũ khí).
- Họ là Sĩ Quan Điều Không, sẽ phục vụ tại các Đài Kiểm Báo như: Panama (Sơn Trà-Đà Nẵng). Paris (Tân sơn Nhứt). Pyramid (Ban Mê Thuột). Peacock (Pleiku). Paddy (Cần Thơ).
- Sĩ quan WC là hỗ trợ không hành (air support), điều hành không chiến (air defense), được gọi là đều hành không-lưu. Họ làm việc tại các trung tâm và đài radar.
- Riêng khóa sinh không-lưu là Air Traffice Control, thì họ làm việc tại các Tower, được gọi là sĩ quan kiểm soát không lưu.
*
Các kỹ sư Hải Quân sáng tạo ra hệ thống Rainbow tinh vi, tuyệt vời để cho mình phân biệt rõ về các loại xăng. Ví dụ như:
- Xăng màu tím: để dùng dành tiêng cho phi cơ phản lực.
- Xăng màu xanh lá cây: để dùng cho phi cơ cánh quạt một động cơ.
- Xăng màu vàng: để dùng cho phi cơ cánh quạt nhiều động cơ.
- Người mặc áo giáp nỉ màu vàng: chịu trách nhiệm khi phi cơ cất cánh, hạ cánh. Hướng dẫn phi cơ di chuyển (Yellow Shirts: Aircraff Handlers).
- Người mặc áo giáp nỉ màu trắng: điều khiển phi cơ hạ cánh. (Việc hạ cánh trên tàu nhanh hơn trên phi đạo gấp 2 hoặc 3 lần).
- Người mặc áo giáp xanh: Nhân viên bảo trì thiết bị, có bổn phận móc phi cơ vô giàn phóng & chịu trách nhiệm ngăn ngừa tai nạn. (Green Shirts Equipment Opeators).
- Người mặc áo giáp nâu: nhân viên cơ khí, có nhiệm vụ coi sóc phi cơ trên đường băng. (Brown Shirts: Plane Captains).
- Người mặc áo giáp tím: nhân viên tiếp nhiên liệu cho phi cơ (Purple Shirts: Fuel Technicians).
- Người mặc áo giáp đỏ: nhân viên lo vũ khí, đạn dược... (Red Shirts: Weapons Handlers).
- Học sử dụng màu cờ (colored flags), ván (cloth paddles) và gậy đèn (lighted wands).
- Hệ thống đèn hạ cánh optical landing system (OLS) meatball.
- Ánh đèn màu di chuyển chớp tắt, được gọi là Meatball, gồm 12 màu xanh, 9 màu vàng, 12 màu đỏ:
- Tín hiệu đèn đỏ: tránh phi công va chạm khi đáp, phi cơ phải giữ góc tiếp xúc với đường băng khoảng 15 đến 18 giây.
- Tín hiệu đèn xanh: Phi cơ tiếp xúc với đường băng 3,5/o.
- Tín hiệu đèn vàng: chớp chớp theo dõi phi cơ lên xuống, hoặc phi cơ bị chệch ra khỏi các góc, không đúng với đường băng.
- LSO tín hiệu màu đỏ: Give Up: là báo phi cơ bay quá cao, hoặc quá thấp.
Xem những điều căn bản cần thiết đó, học hỏi rồi thực tập, ví dụ ở khu trục cơ A1-E Skyraider có speed brakes ở hai bên hông, một dive brake ở dưới bụng, một tail hook ở sau đuôi, dùng để đáp Hàng Không Mẫu Hạm.
Sau thời gian dài chuyên cần học và tập, sinh viên sĩ quan Không-quân bay solo nhiều lần:
- Bay đủ kiễu. Đủ cách.
- Bay bình thường.
- Bay đêm.
- Bay không hành (bay từ thành phố nầy, đến ba bốn thành phố khác, trong một vòng tròn).
- Bay hợp đoàn hai chiếc.
- Bốn chiếc. V.v...
***
Kính thưa qúy vị khả kính,
Viết dài dòng về ít trích đoạn từ chương trình huấn luyện chuyên môn bay bổng “Lãng Du Vào Không Gian Lả Lướt”… riêng tôi quả thật rất khó khăn & không khỏi lẩm cẩm, thiếu sót, lú lẫn và quên. Vẫn biết rằng ngòi viết là thứ vũ khí sắt bén, có thể đâm lủng tờ giấy, có bản lãnh chân chính & sung mãn về sự trầm lặng nghiền ngẫm suy tư nơi trí tuệ, để ghi lại những điều cần thiết và hữu ích, cũng như nói lên những nguyện vọng ước mơ thầm kín, (ví dụ tôi muốn ghi lại những chiến tích hào hùng rực rỡ vinh quang, chân tín của qúy vị nói riêng (& QLVNCH nói chung), để lưu dấu trong quân sử VNCH, chứng thực cho thế giới có nhận định trung thực & đứng đắn về nhân cách cùng phẩm giá cao quý của đại đa số quân nhân VNCH, nhất là để thế hệ hậu duệ chúng ta mai sau được biết chính xác tỏ tường, về một thời oanh liệt vàng son từ ông cha thân yêu cuả các con cháu ấy, chẳng hạn).
Tôi trộm nghĩ điều đó khiến cho mình cảm thấy hạnh phúc, có khi hơn là tôi dùng cây kiếm, cung tên hoặc gươm dao, để mưu cầu những điều gì khác. Thuở xưa tôi trau dồi văn học, ngôn ngữ... trên quyển tập, trên máy đánh chữ lọc cọc gõ mỗ cò từng trang. Ngày nay may mắn sống trong đất nước giàu sang, đầy đủ tiện nghi ở thời đại văn minh tân tiến, tôi có thể tự do học hỏi nơi qúy vị (qua điều sai sót về mình). Nhờ qúy vị, tôi trưởng thành, có nhiều kinh nghiệm, ngỏ hầu chu toàn ý nguyện, thành công điều khác ở tương lai rất nhanh khi dùng computer, internet xem tin tức, chuyện trò (chat) phương tiện giao dịch, cho tôi có dịp học hỏi, nghiêng cứu những điều cần biết rất thiết thực & bổ ích, nhờ đó tôi được trau dồi tư tưởng, mở rộng kiến thức, nâng cao tâm hồn trên mọi lãnh vực.
Tôi không buồn hay hờn tủi, thắc mắc gì về ít sai sót, lẫn quên, khi cách đây hơn bốn mươi năm, bạn tôi (anh Lữ Phi Hành) đã kể sơ sài về việc "lãng du vào không trung" cho nghe, tôi ghi nhớ. Ngỏ hầu ngày nay tôi viết lại, dù chưa thể chính xác. Vì, ngay cả ai ai khi được thực sự thụ huấn bên Không-quân (USAF), cho dù là phi công điêu luyện, sành sỏi, từng trải, nhiều kinh nghiệm, đầy bản lãnh từ ngày xa xưa… Thì ngày nay, bây giờ… chưa chắc họ đã nhớ rõ ràng tường tận từng chi tiết nhỏ nhặt. Đó là chuyện bình thường. Phải không, thưa qúy vị?
Tôi cũng thế, đôi khi tôi không thể nhớ nỗi, và quên lẫn. Vậy, mong qúy vị rộng lượng bao dung, nhất là cần chỉ giáo cho mấy điều (mà bạn tôi, hoặc tôi) đã thiếu sót. Dạ thưa vâng! Tôi chỉ xin lui cui lụi hụi đi lượm lặt, dò dẫm “nhặt nhạnh xí”, (như lời anh Lương nêu trên). Tiện thể tôi cám ơn anh Lương, mong anh & quý vị thân kính tha lỗi cho, (vì cái tội ưa lượm ấy ạ)… Tác giả Tình Hoài Hương cảm ơn, rất vui, & biết ơn qúy anh (có tên ghi sau): Trước tiên, tôi chân thành cám ơn các nhiếp ảnh gia đã đăng những tấm hình quá đẹp trên internet, cho tôi chiêm ngưỡng & mạn phép copy right vô bài viết của mình; ngỏ hầu phong phú hóa hình ảnh sống động, độc đáo, đầy nghệ thuật, tài đức của quý vị.
* Cũng tiện thể, một lần nữa tôi cám ơn người chỉ đi chung một đoạn ngắn [“bạn đường" Lữ Phi Hành; (bởi vì bạn ấy không hề ưa đi Hoa Kỳ ở, mà bạn ấy chỉ thích sống chết với “thành hồ”, nên bạn ấy xin đề nghị dấu tên)]. * Nhất là tôi mạn phép qúy anh Không-quân: TQD – DVH – DHB – TVP – TCB – PH – NPVĐ -SVSQ… - Trần Lương - Hoàng Hùng – Lưu Vong - Hùng Nguyễn - Lê Vinh – Hùng Phan, Tùng Á Trương, v.v... ưu ái an ủi, nhắc nhở, chia sẻ, động viên, giúp tôi có ít chi-tiết cập-nhật cần bổ túc, đồng thời ân cần khích lệ tôi hoàn thành bài viết.
Tình Hoài Hương biết ơn quý vị đã cho tôi có chút cảm tác, ngỏ hầu tôi có thể viết lại câu chuyện đời Hải-quân/Không Quân oai dũng, thi vị, thân thiện & đầy huấn nhục; được tóm tắt & đúc kết ít phần chính trong chương trình huấn luyện “Phi Hành” (cả nghiã bóng lẫn nghiã đen -cuả “tựa đề” câu chuyện và... “tên người”- …). Truyện dài về phương pháp “Huấn luyện Phi Hành” khép lại, chấm hết từ đây ./.
Kính chúc quý vị luôn an vui hạnh phúc, như ý... và bình lặng trong tâm hồn.
Tình thân & quý mến,
Kính
Tình Hoài Hương
June 23 - 2019
Huấn Luyện Phi Hành
Phần Thứ Ba
Chương Cuối
Photo by Hoài Hương
Tình Hoài Hương
***
Một ngày đẹp trời ở miền California đầy nắng ấm, gia đình tôi có vinh dự đi coi Marine Corps Air Station Miramar – tưng bừng tổ chức đại hội ba ngày AIR Show tại San Diego, vào Thứ Bảy 01 tháng 10 năm 2011 – khai mạc từ 8:00am đến 8:45pm. “Hội chợ” hân hoan diễn ra đông đúc, náo nhiệt, vui vẻ, nhưng rất uy nghiêm, trật tự, có bài bản lớp lang thứ tự và vô cùng long trọng, để trình diễn các tiết mục phi diễn (bay bổng) như: Các phi công biểu diễn bay một, bay hai, bay hợp đoàn ba bốn chiếc, bay sáu chiếc, vân vân… với những đội hình máy bay đặc sắc có phi công tinh nhuệ tài hoa, bay bướm, lả lướt, để bay vi vút lả lướt vào thinh không quá ngoạn mục, vô cùng hấp dẫn, tuyệt vời... mà tôi có nằm mơ cũng không thể nào tưởng tượng nỗi.
Nhưng ở trang nầy, tôi chỉ ghi tóm tắt mấy phần chính tôi ưa thích nhất: Warbird Racetrack/ Individual Fly bys B-25 Mitchell. Navy Trainers Parade. T-33 Shooting star Demo. Dog Fight (F-6F Hellcat/A6M Zero). The Horsemen (Two F8F Bearcarts Formation Demo). Opening Ceremonies. Invocation/ National Anthem/Flag Drop... F–16 Viper Demo. Heritage Flight: P–51. Legacy Flight: F/A- 18 Super Hornet & F-16 Hellcat. AV-8B Harrier Vertical Take-OffF & Landing Demo. US Air Force: Thunderbirds. U.S Navy Bleu Angles. U.S Army Golden Kninghts... F/A 18 Afterburner Passes. Spectacular Fireworks Display.
Về các đội bay phi diễn cuả quân lực Hoa Kỳ, thì có hai đội bay chính thức vô cùng ngoạn mục, sống động và tuyệt vời như sau:
* 1- Phi đội Thunderbirds (“Chim Sấm Sét”) của Không quân US Air Force Air Demonstration Squadron, F-16C và F-16D thân phi cơ sơn màu trắng, xanh và đỏ, ở trước mũi nhọn cuả con tàu sơn màu đỏ, kế đến là vòng khoang màu trắng, cuối cùng là vòng khoang màu xanh dương, trên đuôi tàu màu đỏ, có ba vòng sơn trăng to, vừa, nhỏ, trên đuôi tàu sơn màu trắng, điểm rải rác những ngôi sao to nhỏ màu xanh dương. Số thứ tự cuả mỗi phi cơ được gắn giữa hông ở gần bụng con tàu (# 1, or # 2, ...), có hàng chữ United States Air Force ở mỗi bên hông, gần đuôi phi cơ. Gần cửa phi có hàng chữ SSgt Joe Reif ; TSgt Randy Hasenplug. Phi đội bay gồm 6 chiếc F-16, (và một chiếc dự phòng) hoạt động vào năm 1953.
Phi đội Thunderbirds trú đóng tại căn cứ Không Quân Nellis ở Nevada, gồm có tám phi công, thường biểu diễn đội hình bằng những pha tuyệt vời: trước giờ khai mạc, ban đầu có một phi cơ ung dung bao vùng bay tà tà từng đoạn, bay uốn lượn nhẹ nhàng trên bầu trời rộng thênh thang. Tôi cứ mãi nhìn ngắm chiếc phi cơ nầy, nên không biết từ đâu xuất hiện thêm một chiếc phi cơ nữa, hai chiếc bay chung nhịp nhàng khi lên khi xuống, lúc bay cùng chiều, lúc bay ngược chiều. Tôi đang mãi miết nhìn hai chiếc phi cơ F-16, trang bị máy tạo khói ở vị trí lắp súng 20mm, và coi hai phi cơ biểu diễn động tác úp ngược vào nhau, thật quá kỳ diệu. Thì từ xa xa có thêm hai chiếc phi cơ nữa nhập lại thành bốn chiếc, theo các kỹ thuật thao diễn cùng bay hàng ngang, hàng dọc…
Rồi bốn phi cơ toả ra, bay đi bốn hướng với những vệt khói trắng, khói xanh, khói đỏ... lả lướt kéo dài ngoẵng sau đuôi. Cuối cùng có sáu chiếc Lockheed Martin F-16 Fighting Falcon đồng loạt biểu diễn những pha rất ngoạn mục: khi thì bay vun vút như mũi tên bắn đi, lúc bay hợp đoàn theo hình diamond. Tiếp theo hai chiếc nầy bay ngược đầu, bốn chiếc khác bay vút lên cao, bỗng nhào lộn, hoặc đâm đầu xuống đất. Đôi khi hai chiếc kia bay ngược chiều mà sà xẹt xuống sát mặt đất. Thế rồi họ cho phi cơ đứng sừng sững tại chỗ (trên không trung không nhúc nhích) một thời gian lâu khoảng năm ba phút, phi cơ lại lắc cánh dựng đầu thẳng đứng mà vút bay lên cao tít chân mây.
Nhìn những chiếc phi cơ mỹ miều nầy xẹt qua xẹt lại chỉ cách xa nhau trong gan tất, mà không đụng nhau, tôi cảm thấy hồi hộp lo sợ rợn tóc gáy. Thật là tuyệt diệu, quá bái phục, hai tay tôi vỗ vào nhau đã thấm đỏ rần, mỏi mệt vẫn không thấy đau. Tưởng chỉ có mỗi mình tôi lo sợ điều kinh khủng không may xảy ra trên không trung, nhưng quay nhìn qua khán giả tôi thấy rất nhiều người cũng lo sợ như mình, họ bưng mặt quay nhìn xuống đất, hoặc la hét, họ hồi hộp, hãi hùng kinh khủng, lo âu biết dường bao, giống hệt như tôi.
* 2- Đội Phi diễn Blue Angels cuả Hải Quân: ("Những Thiên Thần Xanh") Blue Angels có căn cứ đặt tại NAS Pensacola (Florida) chuyên sử dụng các phi cơ Boeing F/A-18 Hornet. Blue Angels thành lập vào 21-7-1946, họ được tuyển chọn từ hai quân chủng Hải Quân và Thủy Quân Lục Chiến cuả USA. Tên chính thức cuả Blue Angels là US Navy Flight Demonstration Squadron. Thân phi cơ màu xanh dương, điểm chữ màu vàng nghệ, phi cơ mang số thứ tự ở trên đuôi cuả mình (# 1, # 3, # 6...), chữ US Navy ở giưã thân tàu dưới hai bên cánh, hai bên hông tàu là Blue Angles; có 2 bánh xe ở dưới đầu phi cơ, và bốn bánh xe ở dưới bụng gần đuôi phi cơ.
Tôi rất thích nhìn những chàng Thủy-quân Lục-chiến & Hải/Không-Quân Mỹ khí phách mà trẻ trung, khi họ ôm mũ bay đi vô trước hàng quan khách, tôi nhìn tận mặt, họ là những vị sĩ quan mang cấp bậc từ Đại-úy trở lên Đại-tá, họ không mặc các bộ áo G-suit, (là bộ áo chuyên dùng để chống lực G khi bay). Họ là những sĩ quan bên Hải Quân và Thủy Quân Lục Chiến điều khiển bảy chiếc máy bay, từ số 1 do Đội-trưởng, và bay dẫn đầu là Trung-tá Hải-quân Ryan Bernacchi) - đến phi cơ số 6 bay đơn phụ là Đại-tá Thủy Quân Lục Chiến Jeff Kuss & Phi cơ số 7 là phi công dự bị & dẫn chương trình do Đại-úy Hải-quân Tyler Davies. Họ vui vẻ tươi tắn, quả cảm và đầy nhiệt huyết, họ mặc áo quần bay màu xanh da trời đậm (Thiên Thần Xanh mà lỵ). “Blue Angels” khi biểu diễn Fat Albert… bay solo qua nhiều phi tác bay vun vút quá nhanh, tôi nhìn chưa kịp vì đường bay xẹt qua bầu trời tuy rất ngắn nhưng vun vút hơn sao xẹt, quá tinh tường, khá lão luyện.
Kế đến phi cơ đã bay theo đội hình diamond, (quả trám) khi họ bay ngang, lúc bay dọc, khi cho phi cơ vút lên cao, khi phi cơ nhào xuống đất toả ra nhiều hướng thành hình cánh hoa nở rộ trên bầu trời. Rồi mỗi phi cơ vừa bay vừa tự quay vòng vòng trên trời, như chiếc vụ xoay tít ở dưới đất… hoặc phi cơ bay ngược chiều, để “rủ” thêm bạn Blue Angels khác cùng thao diễn những nét nghệ thuật duyên dáng mỹ miều và độc đáo. Không biết từ lúc nào… bất ngờ những chiếc phi cơ nầy đã nhập cuộc thành đội bay Indian File (hàng dọc), hàng ngang. Khi thì bay giống như hình mũi tên phóng xuống gần sát đất, lại bay vút lên trời cao. Bay ngược đầu, bay vòng xoắn, liên tục lắc cánh, hụp lên hụp xuống, v.v… Họ bay gần sát cánh nhau chỉ trong gan tất, mà phi đội bay rất nhanh cùng những pha trình diễn xuất sắc, rất đẹp, tuyệt vời ngoạn mục qua sự lắp đặt thiết bị phun khói biểu diễn. Những chàng phi công trẻ có dũng khí can trường, đầy bản lãnh pha chút bay bướm uyển chuyển kinh khủng, tôi không thể nào diễn tả nên lời.
Đa số mọi người đều hồi hộp, hoảng hốt, lẫn lo âu, run rẩy, sợ hãi bưng mặt đồng loạt “ồ” lên, reo hò, cùng muôn ngàn tiếng vỗ tay hoan hô nồng nhiệt, để tán thưởng những chàng chiến binh dọc đường gió bụi biểu diễn phi tác lả lướt nhẹ nhàng uốn lượn như để, giống như họ làm trò ảo thuật "bay nhảy" trên không trung! Phần tôi rất kính trọng và mến phục những chàng trai trẻ đầy hiên ngang cường tráng, chuyên nghiệp, khá điêu luyện, hào hùng, gan lì, phóng khoáng, đầy tự tin, dồi dào kinh nghiệm, rất dũng cảm cuả toán bay phi diễn Blue Angels lâu đời nhất trên thế giới, họ có những đường bay ngoạn mục tuyệt vời, tinh tường đẹp mắt, quyến rũ và thu hút khán giả luôn luôn không ngớt vỗ tay trầm trồ ngợi khen, say mê hồi hộp theo dõi nhìn hoài không biết chán mắt.
***
Đoạn Cuối
Từ hôm tôi có vinh dự hân hoan đi xem Mcas Miramas biễu diễn những phi vụ khá thú vị, hào hùng, duyên dáng, bay bướm & lả lướt, quyến rũ tuyệt vời, cũng như khi tôi đã tận mắt nhìn, tay rờ Catapult, Canopy đang chưng bày triển lãm & những chiếc phi cơ trên bon tàu xong. Trở về nhà, ngày ngày đêm đêm tôi thẩn thờ suy nghĩ mãi... chỉ vì tôi ước muốn ghi lại ít trích đoạn về “Chương Trình Lãng Du Vào Không Gian” mà ngày xưa xa xôi... tôi quen “bạn đường” (có quan điểm, hoặc đồng cảm về vài phương diện nào đó & đi chung trên một đoạn ngắn), người đã tham dự khoá SVSQ Không-quân, rồi bạn ấy kể sơ sài, vắn tắt cho tôi nghe.
Sau nầy, tôi nhờ ơn từ quý anh Không-quân lão luyện đã am tường, dày dạn kinh nghiệm, chuyên nghiệp, có bản lãnh, họ từng phục vụ lâu năm trong ngành Không Quân cuả QLVNCH, họ ân cần, tận tâm hướng dẫn tôi nên tìm hiểu học hỏi, nghiên cứu thêm ở đâu... về một ngành chuyên môn phong phú, đa dạng, rất tuyệt vời mà tôi đặc biệt rất ưa thích. Thế nên câu chuyện về “Huấn Luyện” được tóm lược những điểm căn bản chính yếu. Trước tiên do những RE: từ quý anh Không-Quân kể như sau:
* Về việc tuyển mộ thanh niên vào Không Quân, chia ra nhiều giai đoạn: Trước năm 1969 (Việt Nam hoá chiến tranh) ứng viên phi hành phải hội đủ điều kiện:
- Học lực ít nhất Tú Tài.
- Từ mười tám tuổi (18) trở lên (không cần sự ưng thuận của người giám hộ).
- Đầy đủ sức khoẻ: cao trên 1m60, nặng 50kí lô, "pignet" tương đối, tai, mũi, họng, răng đều phải tốt. Nhất là mắt phải 20/20. Ứng viên được khám vô cùng kỹ lưỡng. Có thể nói là gắt gao. Như khoá của tôi số ứng viên khá đông, nhưng chỉ tuyển được bảy mươi người. Sau đó một anh ghi trong khai sanh tên Tây là: Robert Trương Công Thành, nên anh bị loại vào giờ phút chót. (Hỡi Robert… Tây ố là là Pháp ơi!).
- Khi được tuyển vào Không-Quân, tôi phải ký giấy cam kết phục vụ trong quân đội, hưởng quy chế hiện dịch, tôi không thể giải ngũ trước hai mươi lăm năm (25). (Ngoại trừ vi phạm quân kỹ, hay bị bệnh tật). Điều quan trọng nữa là trước khi học bay, hồ sơ an ninh phải tốt. Tuỳ theo tài khoá, các sinh viên sĩ quan theo học những lớp phi cơ quan sát tại Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân Nha Trang, được gởi đi Mỹ học về các loại máy bay cánh quạt, trực thăng, v.v… (Trần Lương).
* Khoá sinh được thụ huấn tại Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân Nha Trang. Tại đây, tên của khoá được đặt tùy theo năm (thí dụ: nhập ngũ tháng 1/1963, thì tên của khoá học sẽ gọi là: khoá 63 A. Những khoá sau đó lấy tên kế tiếp: 63 B - 63 C ...). Ngoại trừ những khoá đặc biệt như khoá của tôi đông quá, thiếu huấn luyện viên dạy về môn Căn Bản Quân Sự. Nên họ đã gởi chúng tôi qua học tại Trường Bộ Binh Thủ Đức vào ngày 10/9/1967, để học giai đoạn I. Ấy là khoá đầu tiên của Không Quân đã gởi tới trường Bộ Binh Thủ Đức. Học xong giai đoạn 1, bên trường Bộ Binh Thủ Đức không cho chúng tôi quay trở lại trường Không Quân. Buộc lòng chúng tôi phải "trốn" về lại Bộ Tư Lệnh Không Quân). Hi hi hi...
Tôi đi Nha Trang 21/1/1968, gọi là khoá 68 A. Sau đó họ gỡ Alpha của chúng tôi ra, huấn nhục chúng tôi trở lại theo truyền thống của binh chủng Không Quân rất cá biệt. Hoàn toàn khác với quân trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt, hay quân trường Thủ Đức. Trung Tâm của Bộ Chỉ Huy Sinh Viên Sĩ Quan Không-Quân Nha Trang gồm có cấp Đại Đội, Trung Đội... để dìu dắt Sinh Viên Sĩ Quan đàn em. Đối với Sinh Viên Sĩ Quan đàn anh, tất cả sẵn sàng "đón rước" khoá đàn em, (ngoại trừ khoá đàn anh, trên một khoá, thì không được can dự).
Vừa xuống máy bay, mới bước vào ngưỡng cửa TTHL Không Quân Nha Trang, ai ai cũng náo nức xôn xao, vui vẻ háo hức chờ đợi. Theo truyền thống của Trung-Tâm Huấn Luyện, ngày vào quân trường, là ngày quan trọng nhất đối với Sinh Viên Sĩ Quan Không Quân, gọi là "buổi chào mừng Quân Trường". Bỏ xuống bên lề những quân trang lủng củng, khoá sinh tập hợp lại trên sân, điểm danh xong, là khoá sinh bắt đầu chạy bộ về sân cờ của Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân (vì không có Vũ Đình Trường, như ở các quân trường khác), tôi bắt đầu chạy vòng quanh doanh trại. Dĩ nhiên các Sinh Viên Sĩ Quan cán bộ chạy theo, họ hết lời doạ nạt, "hò hét rền vang” muốn bể cả Trung Tâm Huấn Luyện. Họ là những "hung thần hét ra lửa" bất đắc dĩ. Cho đến lúc đa số khoá sinh nằm gục, rơi rớt dọc đường, anh em nào còn chút sức khoẻ, thì dìu những anh em ngã gục kia về chỗ nghỉ ngơi giây lát. Chúng tôi tiếp tục bị hành hạ như thế, không kể ngày hay đêm. Ngay từ ngày đầu tiên, ai cũng nãn chí, thất vọng, rất nhiều người muốn bỏ cuộc. Vì vậy, ta có nên nói:
- Anh đã chọn lầm binh chủng không hả? (PH)
Bắt đầu ngày hôm sau: Sáng. Trưa. Chiều. Tối, tôi phải “Tập” hít đất, nhảy xổm... Cho đến khi mọi người đều mệt lã, thì cán bộ cho tạm nghỉ mươi phút. Mục đích Trung Tâm Huấn Luyện muốn tạo cho Tân Sinh Viên Sĩ Quan, có “cái đức vâng lời” là điều tiên quyết. Trung tâm huấn luyện có mục đích rèn luyện con người khoẻ mạnh từ thể chất đến tinh thần, có một tinh thần vững chắc, có một cơ thể tráng kiện, để sẵn sàng nhận lãnh mọi trách nhiệm do thượng cấp giao phó (cho dù quá vô lý). Trong lúc huấn luyện, tất nhiên có nhiều hình phạt, lời nói của cán bộ nghe rất vô lý, chói tai, bất công... buộc tân khoá sinh phải thi hành vô điều kiện.
Sau khi qua giai đoạn căn bản quân sự, Sinh Viên Sĩ Quan được học Anh Ngữ, chờ đợi du học, hoặc học bay Cessna tại Nha Trang. Hoặc giả suốt đời làm Sinh Viên Sĩ Quan "Đại Cồ Niên Trưởng" tại Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân. Trong hai tháng huấn nhục, khoá sinh không được vào câu lạc bộ, rong chơi trong Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân. Ngoại trừ những ngày cuối tuần, hay ngày lễ, khóa sinh mới được tiếp kiến thân nhân ở trạm tiếp liên gần cổng quân trường.
- Ngày gắn Alpha là ngày rất quan trọng, tân Sinh Viên Sĩ Quan mặc đại lễ, quỳ gối dưới nền xi măng (không được phép kê bất cứ vật gì dưới gối à nha), để Sinh Viên Sĩ Quan cán bộ đàn anh đến gắn Alpha, trước sự hiện diện của Chỉ Huy Trưởng, & toàn thể Bộ Chỉ Huy, các Sĩ Quan cán bộ của Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân Nha Trang. Từ đó tân sinh viên sĩ quan mới được phép xuất trại cuối tuần, họ vui vẻ đi ra phố, giống như các sinh viên sĩ quan đàn anh vậy. Dĩ nhiên, trước đó bạn được huấn thị những điều không được làm: như không đi xe đạp, xe gắn máy, xích lô. Quân phục chỉnh tề. Đi đứng dõng dạc. Không được vào những quán ăn bên lề đường, những khu phố "cấm". Nhất là không nắm tay người đẹp... dung dăng ở nơi công cộng. (NH)
Cuối năm 1968 và giữa năm 1969, vì nhu cầu “bành trướng” Không Quân mong muốn ngành Không Quân phát huy hơn, nên việc tuyển chọn sĩ quan, hay sinh viên Sĩ Quan Không Quân bừa bãi, quá dễ dàng. Từ các Quân Trường Thủ Đức, Đồng Đế hay Quang Trung (nên mới có vụ tên Nguyễn Thành Trung dội bom dinh Độc Lập ngày 8/4/75). Nhiều Hạ Sĩ Quan Không Quân, sau khi nhập ngũ, họ cố gắng học thêm, nên khi có bằng Tú Tài I, họ được tuyển vào sinh viên sĩ quan phi hành, hoặc không phi hành, thì điều kiện sức khoẻ dễ dàng hơn. Ngoại trừ những Hạ Sĩ Quan lão thành, đi Không Quân từ thời xa xưa (trước năm 1956) thì có thể được theo học khoá Sĩ Quan đặc biệt, không phi hành (theo cấp số, nghề nghiệp như Navigator, không lưu...)
Quân số mỗi khoá tuỳ thuộc vào con số ứng viên, có đầy đủ sức khoẻ.
Trung Tâm Giám Định Y khoa Không Quân lúc nào cũng bận rộn kinh khủng. Vì họ còn phải lo thêm cho các Sĩ Quan Không Quân phi hành cần khám định kỳ mỗi năm nữa. Sáu tháng đầu tiên, khoá của tôi bị ăn hiếp mọi mặt... Về sau, may sao có Thiếu Tá Nguyễn Hồng Tuyền (chức vụ thời bấy giờ) làm Liên Đoàn Trưởng Liên Đoàn Khoá Sinh, ông đã mạnh dạn thay đổi cục diện. Thiếu Tá Tuyền làm "cách mạng", là để Sinh Viên Sĩ Quan có quyền tự trị, tự điều hành và tránh những vụ (có rất ít người) tham nhũng, ăn chận, quá hành hạ Sinh Viên Sĩ Quan (như từ lúc trước). Vì vậy, các khoá Sinh Viên Sĩ Quan Không Quân vào học sau nầy có một cuộc sống trong quân trường tạm gọi "thoải mái” hơn. (Trần Văn Phúc)
* Nhờ đọc mấy cái RE của anh luong55, nên tôi đoán: chắc là anh thuộc dân Rochefort. Mãi đến sau nầy anh học điều chỉnh nhằm khóa 65. Dạo đó dù sao anh cũng lớn tuổi hơn anh em trong cùng khóa với anh, nên anh không bị "dần" nhiều đâu nhỉ! Cái “Lễ Độ” là "dạy" cho đàn em, chứ không phải là lễ độ với người lớn tuổi, hay thâm niên quân vụ hơn mình đâu, nghe anh! Cũng tựa như trong phái võ, kẻ vào sau, gọi người trẻ đã nhập môn sớm nhất, trước mình thì phải gọi là: “đại sư huynh” vậy mà! Nếu anh bị "quần" nhiều, là anh hổng... hên đó! Vì tui nhớ anh Phước (“Nùng” là cận vệ của Xếp), cũng ra đấy học điều chỉnh, mà ảnh đâu có bị ai phạt vạ gì ha! Anh ấy còn lái xe jeep chạy ven vòng đai để... bắn chó nữa đó. Dù sao thì thời đó cũng vui quá, anh nhỉ. Kính. (Nghịch Nhĩ).
* Bravo, Nghịch Nhĩ chịu khó đọc, cũng chịu khó đoán lắm. Gần đúng, nhưng chưa đúng lắm. Tụi tui hồi đó ham vui, thèm của lạ... nên bị dzụ đi Tây học nghề. Đầu năm 1955, tui là dân Ốc-xe, bạn một đám dân Rốt-sơ-pho, đến “Cơ” với chức Binh Nhì. Lần lượt, họ xin đi học bay, học làm bác sĩ, kỹ sư, thuyền trưởng, họ làm quan gần hết. Riêng tui bị cầm chưn, vì nhu cầu công vụ, mãi đến đầu năm 1965, tui mới muộn màng được các ngài ưu ái “thưởng” cho theo học khoá 65B. Ra TTHLKQ/NhaTrang, tui cũng nếm sơ qua đủ mấy món ăn chơi của tiến trình đội mũ có giây bạc.
Sẵn đây, tui tóm lược sơ qua cuộc đời binh nghiệp hai mươi năm- ba tháng- hai mươi ba ngày của tui. Tui không có bằng cấp, chứng chỉ quân sự, chuyên nghiệp nào từ thấp nhứt, đến cao nhứt trong Không Quân, đối với cấp bậc cuối cùng của tui, mà tui không có: vì ngày 30-4-1975, bà xã tui bã gởi trước những thứ đó qua thế giới bên kia hết rồi. Hic hic… chắc mai nầy qua bển, tui có đầy đủ hồ sơ quân vụ ngon lành hì.
Nói về bay bổng, tui không hân hạnh được Không Quân cho đi học bay, vì tui bị cận thị. Nhưng trước khi đi Không Quân, thuở thanh bình tui cũng đã từng có mặt lai rai trên mấy chiếc Piper Cub sơn đỏ vàng của Câu Lạc Bộ Hàng Không Tân Sơn Nhứt, để đi Lộc Ninh, Hớn Quản, với thằng bạn thân là hội viên và IP ở đó, nhưng tui đi gần gần thôi. Đã thiệt. Sau nầy, đi máy bay tui bị cho ngồi ghế sau, bị dồn xuống bụng, bị rinh đi cả buổi trên trời, oải lắm. Có một lần đi Clarkfield bằng C-47, trồi lên sụp xuống, nguyên một buổi nhìn xuống, tui chỉ thấy một màu xanh thẳm lăng tăng. Chẳng những tui oải, sợ teo và hãi lắm, tui phải chui tọt ra nằm ngay đơ đằng sau đuôi mấy lần. Đến rồi đi; ngày rời Trường Mẹ đi Mỹ, tui cũng làm tới chức khoá sinh cán bộ cấp Đại-đội chớ bộ! Nhưng không lưu lại tai tiếng gì. Có lẽ tại tui không bị "dần" nhiều, nên tui cũng không muốn hành hạ ai làm chi, cho mệt họ và mình cũng mệt mỏi không ít. Nhưng tui mà hét lên, thì anh phải biết: Anh cứ hỏi cái khoá từ Thủ Đức qua Không-quân thì rõ. (Trần Lương 55).
* Một hình phạt trong thời kỳ Huấn Nhục tại Trung Tâm Huấn Luyện Không Quân Nha Trang, mà tôi “thích nhứt” là: "Xoải cánh trên bãi cát. Đếm sao trên trời". Có bị phạt gì đâu! một niên trưởng thấy mình bị mấy cán bộ quần hoài như con gà chết. Thế là ông kéo mình ra chỗ khác xa xa... cho tôi nằm xoãi hai tay, hai chân trên cát, nhìn trời đếm sao. Sao trên trời đếm bao giờ cho hết. Nên tôi thích (nhắm mắt) ngắm “sao” trong mơ quá chừng! Niên trưởng này thuộc khoá 68B, chế ra cái màn phạt êm ru nầy, thiệt đã quá chừng. Hiện nay ông ở bên Houston. (Loithien).
* Mấy ông niên trưởng khoá 65 quá may mắn, những năm sau này, họ phạt chúng tôi ít nhất cũng có 100 cái (nhẩy xổm, hít đất...), còn nhiều trò mới lạ có những tên rất kêu như: “Quan Công ngồi ghế đẩu”. - “Phượng Hoàng rũ cánh” - “Móc giò lên tủ”. - “Móc giò lên đà ngang trần nhà, miệng ngậm một lúc mười điếu thuốc đang cháy (vì trong thời gian huấn nhục, không ai dám lén lút hút thuốc lá). Mấy ổng Cán bộ khoá đàn anh nói:
- Không Quân không xài bạc lẻ (mặc dù trong túi họ không có một đồng xu), thành thử tối thiểu phải là xài 100, ai làm được thì làm, nếu không làm nỗi, thì mình cứ nằm ình ra đó, mấy ổng phải chuyển qua hình phạt khác. Nghĩ mà ớn, nhưng là kỷ niệm vui vui ở quân trường. Nhắc lại chỉ để nhớ những “kỷ niệm khó quên” thôi. Đâu cũng vậy, trong một tập thể cũng có "vài con sâu làm rầu nồi canh", họ hơi đi quá trớn, muốn nổi danh "hung thần" rồi tự biên, tự diễn chút xiú. Thế thôi. Ngày nay chúng tôi gặp lại nhau, không hận thù, không hờn oán, đôi khi còn nhắc lại chuyện cũ, và cười ha ha với nhau, coi đó như là kỷ niệm xa xưa. (Liêm919).
* Nghĩ đi, nghĩ lại chuyện đã xảy ra hơn bao nhiêu năm qua, nhiều lúc thấy có một cái gì ngồ ngộ... tự ta tủm tỉm cười. LD chắc cũng có những giây phút ấy? Nếu ai không vào quân ngũ, thì không bao giờ có những cảm giác như vậy đâu há:
Tưởng như mọi chuyện ở ngoài đời.
Bước chân vào lính, mới hỡi ơi!
Ớt cay, mật ngọt, ông cứ nuốt.
Nhai vào, mới biết nóng bờ môi.
Tôi bảo ông nuốt, sao ông nhai.
Cãi lời cán bộ, phạt gấp hai.
Thế chờ, xuống đất, chân móc tủ.
Ngu quá, bảo nuốt, sao lại nhai? (Tự trách – tkdf)
* Anh LT nằm xoãi cánh đếm sao trên trời, sao trời đếm không hết. Còn tui thì bị cán bộ bắt đứng đếm: - "Một ông lặt cỏ, hai ông lặt cỏ. ba ông lặt cỏ"... Đếm cho đúng 100 ông, nếu không trật, thì cán bộ cho vô hàng. Tui cứ phải đứng đếm đi đếm lại hoài, mà cứ trật tới trật lui... Tới bây giờ mỗi lần nhớ tới, tôi mỉm cười đếm lại, mà chưa bao giờ đếm được tới 100 ông… (LD).
* Các anh LT và LD đứng một chỗ đếm 100 “ông lặt cỏ”, còn đỡ khổ, đàn em bị đứng theo kiểu con nhà võ: “Phượng Hoàng sa bãi c…”; nghiã là đứng hai tay giăng ra như cánh chim, một chân co lên, mà đếm: “Một ông lặt cỏ, hai ông cỏ lặt, ba ông...”. Đếm tới khoảng hai mươi ông, thì chân run, mắt “em” nổi hoa sao chớp chớp... Nếu đếm sai, hoặc lỡ nói lái chữ “cỏ lặt” ra nẽo kia, thì em bị thưởng thêm 50 nhảy công lực. Riêng anh LT phè cánh nhạn đếm sao trời, thì quá đã: “một ông sao sáng, hai ông sáng sao, ba ông...”. Chưa kể buổi trưa nắng, “em” bị “chống thế chờ” trên đường nhựa, bị phỏng cả hai tay (sau này rút kinh nghiệm, “em” thủ hai cục đá, để tránh bị phỏng tay). Nguy hiểm nhất là em nhìn mặt trời. Đúng là quái chiêu, như niên trưởng Nghịch Nhĩ đã viết, mình sẽ hư mắt như chơi! Còn ai bị cạo đầu, họ chơi ngay một đường bay chính giữa bộ sọ cuả ta, như "xa lộ không đèn coi trụi lủi"... Ôi! "Tóc chẻ hai sầu chia đôi ngã". Cứ mỗi lần nhắc tới “huấn nhục”, là “em” vừa tức vừa buồn cười! Nhưng có lẽ nhờ vậy mà “em” học hỏi được nhiều điều hay, và nhẫn nhục đấy. Phải thế không; Thưa quý anh ạ! (Luckyluke).
* Bạn Tình Hoài Hương,
Hello thì quá thường. Bravo thì chưa đủ. Tui phục bạn đã bỏ công sưu tầm, lượm lặt… và đăng lên loạt bài nầy với người thật, việc thật, hầu khơi lại cho người đọc những kỷ niệm êm ái một thời của chúng tôi có buồn, có vui, hân hoan và hãnh diện đã xếp lớp lăn tăn trong cuộc sống. Cho tui méo mó nghề nghiệp một tí cho vui: Bạn giống cái radar lắm, phát đi tia sóng dò tìm, rồi chờ thu tín hiệu phản hồi về giải đoán. Mời quý vị coi dưới đây, xem tui nói điều trên, có phải đúng như vậy không nè … (Luong55).
***
Trong Không-Lực Việt Nam (VNAF) có người được đưa đi huấn luyện chung với US Naval Aviator. Tất cả các phi công nói chung đều có một chương trình huấn luyện đầy gian khổ cam go, vất vả nhọc nhằn như nhau, đòi hỏi các khóa sinh phải bền bỉ, cố gắng thực tập thuần thục các phương pháp phi hành rắc rối phức tạp. Hầu như 99% khóa sinh Không-quân đều có hạnh kiểm, đạo đức, học lực cao, được các IP (Instructor Pilot) nhận xét tỷ mỹ, phê chuẩn họ vào hạng khá, giỏi, thì sau khi nhập học ở trường Không quân Nha Trang xong. Sinh-viên Sĩ-quan Không-quân được đi Mỹ học tập.
Tại cổng trường có tên gọi Sauffley Field NAAS (Naval Air Auxilliary Station). Tấm bảng rất to ghi: “IT IS BETTER TO FLY THAN TO DRIVE”. Đây là nơi huấn luyện căn bản, một căn cứ Không-quân đồ sộ. Cũng là nơi đào tạo sĩ-quan phi hành cho cả ba binh chủng: Hải, Lục, Không Quân. Tất nhiên kỷ luật rất gắt gao, vì nơi này đảm nhận huấn luyện chung cho cả Sĩ-quan Hải Quân và Lục Quân (Marine Corps). Hình phạt thông dụng là “chạy bộ hộc xì bơ”, mà các khóa sinh vẫn gọi: “Military drill” hay huấn nhục.
TRƯỜNG ở các địa điểm:
- Trường dạy Khu-trục tại Hurlburt Field ở Florida.
- Trường bay Hải quân Hoa Kỳ Corpus Christi, Texas.
- Trường quân sự Hải quân Hoa Kỳ tại Pensacola, Florida.
- Trường Hải quân Hoa Kỳ, học về cao đẳng phi hành (Advanced taining) trên phi cơ T – 28 B/C ; có chong chóng ba cánh, và phi cơ A D-6 Skyraider VT-30, Corpus Christi, Texas.
- Có các căn cứ phụ Naval Air Auxiliary Station Ellyson Field là trường Phi hành Trực thăng Helicopter Training Squadron EIGHT HT-8, cách căn cứ Pensacola 16mi về hướng Đông-Bắc.
- Căn cứ phụ NAAS Saufley Field là trường bay Vỡ lòng VT-1 (Primary Flight Training) cách xa 10 mi về hướng Bắc của Mainside (nickname của căn cứ chánh NAS Pensacola).
- Học lớp UPT (I-28 Air Force) trên phi cơ T – 28 A Trojan – Keesler AFB, MS tại Randolph (Texas).
- Điều hành viên. Cơ khí Phi hành (air crewmen) học tại trường Naval Aviation Officers School, căn cứ Pensacola.
- Hàng Không Mẫu Hạm có Trung tâm điều khiển toàn diện bay (Primary Flight Control).
- Kiểm soát Không-lưu (Air Traffic Control).
- Đường Băng (Flight Desk).
- Gian chứa máy bay (Hangar Bay).
- Giàn phóng máy bay đặt dưới đường băng.
***
- Diễn tiến trình tự học tập:
Mỗi buổi sáng SVSQKQ đi tập thể dục, sau đó họ học Anh-văn, đến lớp học lý thuyết, luyện giọng. Buổi chiều học trong phòng Lab – nghe và viết bài. Nói chung HỌC: - Học văn hoá & chuyên môn. Khoá Anh ngữ (General & Specialized) tại căn cứ Không-quân Lackland, San Antonio, Texas. & Chương trình văn hóa (Academics); áp dụng cho ngành hàng không, dùng thước slide rule để tính.
- Study Skills dạy cách học bài, trong đó có Speed Reading Skills (Speedy Skills). Kỹ năng đọc nhanh và Communication Skills (kỹ năng thông đạt).
- Naval Orientation (dạy về lịch sử, cách tổ chức Hải-quân Hoa kỳ).
- Chính-trị FNP (Foundation of the National Power, dạy lịch sử thế giới).
- Tổ chức quốc tế, như: UNO, NATO, WAPA, ngoại giao, hiệp ước, công ước cận đại.
- Luật lệ lưu thông hàng không.
- Nghệ thụât chỉ huy. (Leadership).
- Học cách đi đứng (học cơ bản thao diễn). Học cách sử dụng vũ khí cá nhân. Chào kiếm chuẩn bị lúc làm lễ ra trường. & Vân vân...
- Thể lực (Physical). Tập các môn võ đô vật truyền thống (collegiate wrestling), quyền Anh. V.v...
- Huấn luyện Quân sự (Military Training) học hành chánh, quân phong quân kỷ, khả năng tác chiến.
- Mưu sinh Thoát hiểm (Physical Fitness-Survival). Ba ngày đêm Survival Days.
- Học “đoạn đường chiến binh” (Obstacle Course – O Course).
- Học bơi đủ các loại: Jungle/ Swamp/ Sea Survival. - Bơi tự do. Bơi ngửa. Bơi sấp. Bơi ếch. Bơi Bướm. Bơi đứng (bơi bằng hai chân). Bơi 2,000m (bốn mươi vòng bơi tới bơi lui). Vân vân... Bơi qua eo biển ở gần Pensacola và Mễ Tây Cơ.
- Học tổng quát các hệ thống của máy bay, học điều khiển, khí động học, khí tượng học, học cách bảo vệ phi cơ, cũng như phi công an toàn dưới đất, và ở trên không trung. Kể cả học Quân sự (Military).
- Học liên lạc vô tuyến với đài kiểm soát không lưu, khóa sinh mang headset, gọi báo với đài không lưu, nghe đài, trả lời. Học cách liên lạc vô tuyến. Code Morse và Recognition; nhận dạng các phi cơ đồng minh và phi cơ địch.
- Học Communication (liên lạc), báo cáo lấy cao độ, xuống cao độ vào vòng đáp (climbing and letdown).
- Học “bay bổng toàn diện” đại khái: - Principes of flight (nguyên lý bay).
- Học điều khiển phi cơ cất cánh và hạ cánh trên Hàng Không Mẫu Hạm. Học bay trên bon Hàng-không Mẫu-hạm, (còn gọi là Yellow Zone hay Landing Zone). Học độ chúi (glidepath) của cận tiến vòng chót (final approach) trên Hàng Không Mẫu Hạm.
- Học Landing Signal Officer (LSO).
- Học phi cơ attack aircraft yểm trợ không địa.
- Học lớp đáp bụng (crash) khi phi cơ bị trục trặc, hoặc đáp khẩn cấp. Lúc máy bay cất cánh từ Hàng Không Mẫu Hạm, một dive brake ở dưới bụng, một tail hook ở sau đuôi, để đáp Hàng Không Mẫu Hạm. Học đáp khẩn cấp (giả máy tắt) từ cao độ cao (simulated high altitude emergency), vòng đáp ở các sân bay phụ (outlying fields) & đáp hạ cánh phụ (full flap landing) sao cho an toàn.
- Học cách rời tàu. Học cách thoát ra khỏi lòng máy bay khi lâm nguy. Học Abandon Ship Drill (bỏ tàu khi bị chìm), biết hành xử khi phi cơ bị lật.
- Học an ninh phi hành áp dụng trên tàu (carrier safety), trắc nghiệm lý thuyết về vòng đáp trên tàu.
- Học các bộ phận trợ phi (flight support) trên Hàng Không Mẫu Hạm: hệ thống kính chiếu trên tàu (operation of the mirror landing system).
- Học các cơ chế, tốc độ, sử dụng chân đáp, cánh phụ, móc đuôi tailhook (performance characteristics of the aircraft).
- Học độ chúi (glidepath) của cận tiến vòng chót (final approach) trên Hàng Không Mẫu Hạm.
- Học Landing Signal Officer (LSO).
- Học sử dụng cờ màu (colored flags), ván (cloth paddles) và gậy đèn (lighted wands)
- Flight Deck Officer (FDO).
- Hệ thống đèn hạ cánh optical landing system (OLS) meatball.
- Cách bảo trì phi cơ. Học Engineering & Flight Characteristics bao nhiêu G’s, hỏng bánh ở tốc độ nào, vòng đáp touch-and-go (chạm bánh-bay lại).
- Học pre-solo (tiền đơn phi) khóa sinh sử dụng bộ phận điều chỉnh phi cơ khi bay bình phi, làm vòng đáp và kỹ thuật đáp. Học khi gặp sự khó khăn khẩn cấp, thì phải giữ bình tĩnh, giữ an toàn (good airmanship and safety).
- Học lướt qua về cơ khí viễn hành loại Chinook lo về: kỷ thuật kiểm soát máy móc, bơm xăng, dầu, nhớt, sữa chữa nhẹ.
- Tập đáp phi cơ theo kính chiếu trên đất liền MFCLP (Mirror Field Carrier Landing Practice), trên tàu chiến hạm (như căn cứ Không-quân ở biển).
- Aviation Science: điều khiển các bộ phận của phi cơ.
- Engineering: có môn Động-cơ-nổ và Động-cơ phản-lực.
- Cockpit Procedures - Cockpit (phòng lái). Có link trainer (phòng lái giả). Các bộ phận ở phi cơ. Các đồng hồ phi kế lúc mở máy, đang bay, khi khẩn cấp. V.v...
- Aerodynamics (khí động học), áp dụng cho phi cơ và bom đạn khi sử dụng.
- Navigation (không hành) trong đó có Celestial Navigation nhắm hướng bằng vị trí các sao trên trời, cách sử dụng các phi cụ.
- Không hành. (Navigation) & Celestial Navigation nhắm hướng từ các sao trên trời, & xử dụng các phi cụ.
- Khóa sinh Kỹ thuật không phi hành (aviation ground officers).
- Có người chờ khóa học bên Hải-quân Mỹ (US NAVY) khai giảng. Hoặc có người đi học các nơi chuyên môn mình ưa thích, tuỳ thích chọn lựa khác... như lớp Weather and Meteorology. Thời tiết và Khí tượng. Các khóa Không Phi Hành thường là:
- Kiểm Soát Không Lưu (Air Traffic Control-ATC): họ sẽ làm việc tại các đài kiểm soát (tower) của phi trường. Điều khiển phi cơ cất cánh, hạ cánh. Thông báo dự đoán thời tiết.
- Weapons Controller-WC: Hỗ-Trợ Không Hành (Air support).
- Điều-Hành Không-Chiến (Air Defense): hướng dẫn bằng Radar, tại Tyndall AFB Florida, (điều nầy hoàn toàn không liên quan gì đến kiểm soát vũ khí).
- Họ là Sĩ Quan Điều Không, sẽ phục vụ tại các Đài Kiểm Báo như: Panama (Sơn Trà-Đà Nẵng). Paris (Tân sơn Nhứt). Pyramid (Ban Mê Thuột). Peacock (Pleiku). Paddy (Cần Thơ).
- Sĩ quan WC là hỗ trợ không hành (air support), điều hành không chiến (air defense), được gọi là đều hành không-lưu. Họ làm việc tại các trung tâm và đài radar.
- Riêng khóa sinh không-lưu là Air Traffice Control, thì họ làm việc tại các Tower, được gọi là sĩ quan kiểm soát không lưu.
*
Các kỹ sư Hải Quân sáng tạo ra hệ thống Rainbow tinh vi, tuyệt vời để cho mình phân biệt rõ về các loại xăng. Ví dụ như:
- Xăng màu tím: để dùng dành tiêng cho phi cơ phản lực.
- Xăng màu xanh lá cây: để dùng cho phi cơ cánh quạt một động cơ.
- Xăng màu vàng: để dùng cho phi cơ cánh quạt nhiều động cơ.
- Người mặc áo giáp nỉ màu vàng: chịu trách nhiệm khi phi cơ cất cánh, hạ cánh. Hướng dẫn phi cơ di chuyển (Yellow Shirts: Aircraff Handlers).
- Người mặc áo giáp nỉ màu trắng: điều khiển phi cơ hạ cánh. (Việc hạ cánh trên tàu nhanh hơn trên phi đạo gấp 2 hoặc 3 lần).
- Người mặc áo giáp xanh: Nhân viên bảo trì thiết bị, có bổn phận móc phi cơ vô giàn phóng & chịu trách nhiệm ngăn ngừa tai nạn. (Green Shirts Equipment Opeators).
- Người mặc áo giáp nâu: nhân viên cơ khí, có nhiệm vụ coi sóc phi cơ trên đường băng. (Brown Shirts: Plane Captains).
- Người mặc áo giáp tím: nhân viên tiếp nhiên liệu cho phi cơ (Purple Shirts: Fuel Technicians).
- Người mặc áo giáp đỏ: nhân viên lo vũ khí, đạn dược... (Red Shirts: Weapons Handlers).
- Học sử dụng màu cờ (colored flags), ván (cloth paddles) và gậy đèn (lighted wands).
- Hệ thống đèn hạ cánh optical landing system (OLS) meatball.
- Ánh đèn màu di chuyển chớp tắt, được gọi là Meatball, gồm 12 màu xanh, 9 màu vàng, 12 màu đỏ:
- Tín hiệu đèn đỏ: tránh phi công va chạm khi đáp, phi cơ phải giữ góc tiếp xúc với đường băng khoảng 15 đến 18 giây.
- Tín hiệu đèn xanh: Phi cơ tiếp xúc với đường băng 3,5/o.
- Tín hiệu đèn vàng: chớp chớp theo dõi phi cơ lên xuống, hoặc phi cơ bị chệch ra khỏi các góc, không đúng với đường băng.
- LSO tín hiệu màu đỏ: Give Up: là báo phi cơ bay quá cao, hoặc quá thấp.
Xem những điều căn bản cần thiết đó, học hỏi rồi thực tập, ví dụ ở khu trục cơ A1-E Skyraider có speed brakes ở hai bên hông, một dive brake ở dưới bụng, một tail hook ở sau đuôi, dùng để đáp Hàng Không Mẫu Hạm.
Sau thời gian dài chuyên cần học và tập, sinh viên sĩ quan Không-quân bay solo nhiều lần:
- Bay đủ kiễu. Đủ cách.
- Bay bình thường.
- Bay đêm.
- Bay không hành (bay từ thành phố nầy, đến ba bốn thành phố khác, trong một vòng tròn).
- Bay hợp đoàn hai chiếc.
- Bốn chiếc. V.v...
***
Kính thưa qúy vị khả kính,
Viết dài dòng về ít trích đoạn từ chương trình huấn luyện chuyên môn bay bổng “Lãng Du Vào Không Gian Lả Lướt”… riêng tôi quả thật rất khó khăn & không khỏi lẩm cẩm, thiếu sót, lú lẫn và quên. Vẫn biết rằng ngòi viết là thứ vũ khí sắt bén, có thể đâm lủng tờ giấy, có bản lãnh chân chính & sung mãn về sự trầm lặng nghiền ngẫm suy tư nơi trí tuệ, để ghi lại những điều cần thiết và hữu ích, cũng như nói lên những nguyện vọng ước mơ thầm kín, (ví dụ tôi muốn ghi lại những chiến tích hào hùng rực rỡ vinh quang, chân tín của qúy vị nói riêng (& QLVNCH nói chung), để lưu dấu trong quân sử VNCH, chứng thực cho thế giới có nhận định trung thực & đứng đắn về nhân cách cùng phẩm giá cao quý của đại đa số quân nhân VNCH, nhất là để thế hệ hậu duệ chúng ta mai sau được biết chính xác tỏ tường, về một thời oanh liệt vàng son từ ông cha thân yêu cuả các con cháu ấy, chẳng hạn).
Tôi trộm nghĩ điều đó khiến cho mình cảm thấy hạnh phúc, có khi hơn là tôi dùng cây kiếm, cung tên hoặc gươm dao, để mưu cầu những điều gì khác. Thuở xưa tôi trau dồi văn học, ngôn ngữ... trên quyển tập, trên máy đánh chữ lọc cọc gõ mỗ cò từng trang. Ngày nay may mắn sống trong đất nước giàu sang, đầy đủ tiện nghi ở thời đại văn minh tân tiến, tôi có thể tự do học hỏi nơi qúy vị (qua điều sai sót về mình). Nhờ qúy vị, tôi trưởng thành, có nhiều kinh nghiệm, ngỏ hầu chu toàn ý nguyện, thành công điều khác ở tương lai rất nhanh khi dùng computer, internet xem tin tức, chuyện trò (chat) phương tiện giao dịch, cho tôi có dịp học hỏi, nghiêng cứu những điều cần biết rất thiết thực & bổ ích, nhờ đó tôi được trau dồi tư tưởng, mở rộng kiến thức, nâng cao tâm hồn trên mọi lãnh vực.
Tôi không buồn hay hờn tủi, thắc mắc gì về ít sai sót, lẫn quên, khi cách đây hơn bốn mươi năm, bạn tôi (anh Lữ Phi Hành) đã kể sơ sài về việc "lãng du vào không trung" cho nghe, tôi ghi nhớ. Ngỏ hầu ngày nay tôi viết lại, dù chưa thể chính xác. Vì, ngay cả ai ai khi được thực sự thụ huấn bên Không-quân (USAF), cho dù là phi công điêu luyện, sành sỏi, từng trải, nhiều kinh nghiệm, đầy bản lãnh từ ngày xa xưa… Thì ngày nay, bây giờ… chưa chắc họ đã nhớ rõ ràng tường tận từng chi tiết nhỏ nhặt. Đó là chuyện bình thường. Phải không, thưa qúy vị?
Tôi cũng thế, đôi khi tôi không thể nhớ nỗi, và quên lẫn. Vậy, mong qúy vị rộng lượng bao dung, nhất là cần chỉ giáo cho mấy điều (mà bạn tôi, hoặc tôi) đã thiếu sót. Dạ thưa vâng! Tôi chỉ xin lui cui lụi hụi đi lượm lặt, dò dẫm “nhặt nhạnh xí”, (như lời anh Lương nêu trên). Tiện thể tôi cám ơn anh Lương, mong anh & quý vị thân kính tha lỗi cho, (vì cái tội ưa lượm ấy ạ)… Tác giả Tình Hoài Hương cảm ơn, rất vui, & biết ơn qúy anh (có tên ghi sau): Trước tiên, tôi chân thành cám ơn các nhiếp ảnh gia đã đăng những tấm hình quá đẹp trên internet, cho tôi chiêm ngưỡng & mạn phép copy right vô bài viết của mình; ngỏ hầu phong phú hóa hình ảnh sống động, độc đáo, đầy nghệ thuật, tài đức của quý vị.
* Cũng tiện thể, một lần nữa tôi cám ơn người chỉ đi chung một đoạn ngắn [“bạn đường" Lữ Phi Hành; (bởi vì bạn ấy không hề ưa đi Hoa Kỳ ở, mà bạn ấy chỉ thích sống chết với “thành hồ”, nên bạn ấy xin đề nghị dấu tên)]. * Nhất là tôi mạn phép qúy anh Không-quân: TQD – DVH – DHB – TVP – TCB – PH – NPVĐ -SVSQ… - Trần Lương - Hoàng Hùng – Lưu Vong - Hùng Nguyễn - Lê Vinh – Hùng Phan, Tùng Á Trương, v.v... ưu ái an ủi, nhắc nhở, chia sẻ, động viên, giúp tôi có ít chi-tiết cập-nhật cần bổ túc, đồng thời ân cần khích lệ tôi hoàn thành bài viết.
Tình Hoài Hương biết ơn quý vị đã cho tôi có chút cảm tác, ngỏ hầu tôi có thể viết lại câu chuyện đời Hải-quân/Không Quân oai dũng, thi vị, thân thiện & đầy huấn nhục; được tóm tắt & đúc kết ít phần chính trong chương trình huấn luyện “Phi Hành” (cả nghiã bóng lẫn nghiã đen -cuả “tựa đề” câu chuyện và... “tên người”- …). Truyện dài về phương pháp “Huấn luyện Phi Hành” khép lại, chấm hết từ đây ./.
Kính chúc quý vị luôn an vui hạnh phúc, như ý... và bình lặng trong tâm hồn.
Tình thân & quý mến,
Kính
Tình Hoài Hương
June 23 - 2019
Comment