BUỒN VUI ĐỜI LÍNH... VĂN PHÒNG (phần 4)
Những người muôn năm cũ…


Đại tá Vũ Văn Ước


Hồi ký
Nguyễn Hữu Thiện

 

*Những bộ nhớ thời “khuyết sử”

(tiếp theo)

Viết tiếp về việc thực hiện quyển Quân Sử Không Quân VNCH của Liên Hội KQ Úc Châu.

Từ năm 2002 tới năm 2004, NT Võ Dinh đã viết cho tôi năm lá thư - một thư thăm hỏi và bốn thư trả lời các Thư tham khảo.

Ngày ấy, trong tiến trình biên soạn nội dung tôi dự trù gửi đi ba Thư tham khảo để xin các vị niên trưởng và chiến hữu KQ trả lời những thắc mắc còn tồn tại, hoặc cho ý kiến về những giai thoại, huyền thoại, hoặc những chuyện “nên viết hay không nên viết”, tuy nhiên sau khi gửi đi ba Thư tham khảo, tới đầu năm 2004 đọc lại toàn bộ bản thảo, tôi nhận ra vẫn còn một số điểm mâu thuẫn trong Chương I – Việc thành lập KQVNCH, và Chương IV – Thời kỳ bành trướng nên đã gửi thêm Thư tham khảo cuối cùng.

Kết quả tôi đã nhận được thư trả lời bổ túc của NT Võ Dinh, từ đó tôi có thể quyết định những gì cần hiệu đính, những gì nên giữ lại, những gì cần loại bỏ.

* * *

Sau khi quyển Quân Sử Không Quân VNCH được phát hành tại Melbourne, Úc-đại-lợi vào Ngày Không Lực 1 tháng 7 năm 2005 (kỷ niệm 50 năm ngày thành lập KQVN), chúng tôi gửi biếu NT Võ Dinh một cuốn, được ông viết thư báo đã nhận được sách và gửi lời khen. Từ đó tôi... lơ ông luôn!

Thật ra tôi không bao giờ quên NT Võ Dinh mà chỉ lười viết thư (như tôi đã viết ở trên, ông không sử dụng email).

Phải đợi tới khi bào đệ của ông là Đại tá Võ Quế (cựu Không đoàn trưởng Không Đoàn Yểm Cứ Pleiku) qua đời tại Hoa Kỳ, tôi mới bỏ công viết thư chia buồn; một lần rồi thôi.

Cho tới những năm tháng cuối đời, NT Võ Dinh vẫn tiếp tục là “độc giả trung thành” của đặc san Lý Tưởng - Úc Châu; mỗi năm ông không quên gửi 20 Mỹ kim gọi là “bưu phí” cho KQ Bùi Tá Khánh (PĐ-219), đại diện Lý Tưởng - Úc Châu và Ban thực hiện Quân Sử Không Quân tại Hoa Kỳ.

Thực ra hai số Lý Tưởng - Úc Châu mỗi năm được gửi tới NT Võ Dinh dưới hình thức “Kính Biếu”, thay lời cảm ơn NT đã tận tình chiếu cố, giúp đỡ, và khích lệ trong việc thực hiện cuốn Quân Sử Không Quân, nhưng có lẽ vì là người trọng nguyên tắc, ông đã gửi trả tiền tem.

Từ đó, tất cả những gì nhắc nhớ tới NT Võ Dinh, với tôi, chỉ là tên NT và số tiền 20 Mỹ kim trong danh sách độc giả ở Hoa Kỳ & Canada ủng hộ Lý Tưởng - Úc Châu, do KQ Bùi Tá Khánh ghi lại sau mỗi lần gửi báo.

VŨ VĂN ƯỚC – Công tử Hà Thành

Cựu Đại tá Vũ Văn Ước là vị niên trưởng thứ ba sau cựu Thiếu tá Trần Phước Hội và cựu Chuẩn tướng Võ Dinh tự động liên lạc với Ban Thực Hiện QSKQ sau khi đọc được Thông Báo của chúng tôi trên Lý Tưởng của Tổng Hội và các đặc san Không Quân.

Là một trong những vị NT liên lạc với chúng tôi thường xuyên nhất, gửi nhiều tài liệu, nhiều hình ảnh nhất nhưng khác với hai ông Trần Phước Hội và Võ Dinh trả lời thẳng vào câu hỏi, đóng góp đúng đề tài, ông Vũ Văn Ước làm việc theo hứng và đôi khi rất... lang thang.

Nhưng cũng chính vì thế mà chúng tôi biết thêm nhiều chuyện, chính thức cũng như bên lề, xảy ra gần một nửa thế kỷ trước, cho bản thân ông cũng như những vị niên trưởng khác, đôi khi chẳng dính dáng gì tới nội dung cuốn QSKQ nhưng rất thú vị!

* * *

NT Vũ Văn Ước sanh năm 1930 tại Hà Nội. Gia nhập Không Quân cuối năm 1951, theo học Khóa 1 Hoa Tiêu tại TTHLKQ Nha Trang, khai giảng vào tháng 3/1952.

(Ngày đó gọi là “Khóa Hoa Tiêu” và bằng được cấp gọi là “Bằng phi công quân sự”; không hiểu từ khóa nào thì được gọi là “Khóa Hoa Tiêu Quan Sát”)

Khóa này gồm 15 khóa sinh: bốn thiếu úy đã tốt nghiệp Khóa 3 Sĩ Quan Hiện Dịch (Đà Lạt) xin chuyển sang Không Quân là Võ Dinh, Nguyễn Ngọc Oánh, Từ Bộ Cam, Nguyễn Thế Anh, và 11 dân chính là Nguyễn Mạnh Bổng, Bùi Quang Các, Nguyễn Tâm Đăng, Mai Văn Hạnh, Dương Thiệu Hùng, Nguyễn Kim Khánh, Võ Phước, Trần Bá Quy, Phạm Long Sửu, Nguyễn Thanh Tòng, và Vũ Văn Ước.

Nhưng khi tốt nghiệp chỉ còn 14 người. Nguyên nhân: sau khi lãnh bằng bay solo, trong một phi vụ tập huấn, khóa sinh Nguyễn Tâm Đăng đã tử nạn khi phi cơ của ông đụng phải phi cơ của khóa sinh Vũ Văn Ước; được ghi nhận là nhân viên phi hành đầu tiên của KQVN tử nạn khi thi hành công vụ.

Sau khi tốt nghiệp vào tháng 10/1952 với cấp bậc Thiếu úy, ông Vũ Văn Ước được cử làm Trưởng Biệt Đội Bắc Việt gồm 2 phi hành đoàn và hai phi cơ quan sát Morane-Saulnier MS-500 (máy bay “bà già”) tới đồn trú tại căn cứ Không Quân Chiến Thuật của Pháp tại phi trường Bạch Mai, Hà Nội.

Năm 1954, các lực lượng Quân Đội Quốc Gia di chuyển vào Nam, ông Vũ Văn Ước giữ chức vụ Giám đốc Trường Phi Hành, TTHLKQ Nha Trang.

Sau đó ông lần lượt giữ các chức vụ Chỉ huy phó TTHLKQ, Chỉ huy trưởng Liên Đoàn Tác Chiến, Không Đoàn 41 Chiến Thuật (Đà Nẵng), Trưởng Phòng Hành Quân thuộc Trung Tâm Hành Quân Không Quân (Tân Sơn Nhất).

Năm 1966, với cấp bậc Trung tá, ông ra Nha Trang giữ chức vụ Tư Lệnh KĐ62CT thay thế Trung tá Nguyễn Huy Ánh về Cần Thơ làm Tư Lệnh KĐ74CT.

Trung tá Vũ Văn Ước, Tư Lệnh KĐ62CT


Năm 1970, với cấp bậc Đại tá, ông về Tân Sơn Nhất làm Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ Huy Hành Quân Không Quân (AOC: Air Operations Command) cho tới tháng Tư 1975.

Đại tá Vũ Văn Ước đã tốt nghiệp các khóa Chỉ Huy Tham Mưu tại Pháp, Hoa Kỳ và Khóa Chỉ Huy Tham Mưu Cao Cấp tại Đà Lạt. Trong số huy chương ông được ân thưởng, có Đệ Tứ Đẳng Bảo Quốc Huân Chương.

Sau năm 1975, ông và gia đình định cư tại Hoa Kỳ. Ông mất năm 2010, thọ 81 tuổi.

* * *

Trước khi về Biên Hòa (giữa năm 1972) và trở thành người thân cận của Đại tá Từ Văn Bê tôi chưa từng gặp Đại tá Vũ Văn Ước, chỉ được nghe kể về ông, đa số là chuyện... trà dư tửu hậu, nào là ông Vũ Văn Ước có “phốt” nên bị mất chức Tư lệnh KĐ62CT, nào là ông “nặng phần trình diễn”, nào là ông thích các... bóng hồng, nào là Vũ Văn Ước phu nhân là bà vợ ghen nổi tiếng, cả cư xá sĩ quan ở Tân Sơn Nhất, Nha Trang đều biết, v.v...

Phải đợi tới đầu năm 1973 tôi mới được thấy Đại tá Vũ Văn Ước lần đầu tiên khi theo Đại tá Từ Văn Bê về Tân Sơn Nhất tham dự buổi họp giữa BTL/KQ và các ông đơn vị trưởng đơn vị biệt lập (các Sư đoàn KQ, TTHLKQ, các Bộ chỉ huy...); kế đến là lần thứ hai trong lễ kỷ niệm Ngày Không Lực năm 1973, cũng tại Tân Sơn Nhất.

Trước kia các buổi họp giữa BTL/KQ và các ông đơn vị trưởng luôn luôn được tổ chức tại phòng họp của BTL/KQ nhưng tới năm 1973 lại được tổ chức tại phòng thuyết trình (briefing room) của Bộ Chỉ Huy Hành Quân Không Quân theo lời mời của Đại tá Vũ Văn Ước, Chỉ huy trưởng.

Trước khi đi, ông Từ Văn Bê nói với tôi có lẽ Ước muốn khoe cái phòng thuyết trình đẹp nhất trong Không Quân do Đệ Thất Không Lực (7th Air Force) bàn giao cho BCH/HQ/KQ, và BTL/KQ nhận lời vì muốn “an ủi” ông Ước vừa bị hụt lên Chuẩn tướng vào cuối năm 1972.

Như tôi đã viết trong một kỳ trước, cùng với những buổi khao quân linh đình, những danh sách thăng cấp đặc cách sau chiến thắng trong Mùa hè đỏ lửa, nhân dịp Quốc Khánh đệ nhị cộng hòa 1/11/1972 Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã ký quyết định thăng cấp Chuẩn tướng cho 20 vị Đại tá, trong số đó có tới 7 người thuộc quân chủng Không Quân, gồm:

- Võ Dinh, Tham mưu trưởng BTL/KQ
- Đặng Đình Linh, Tham mưu phó Kỹ Thuật
- Phan Phụng Tiên, Sư đoàn trưởng SĐ5KQ
- Huỳnh Bá Tính, Sư đoàn trưởng SĐ3KQ
- Nguyễn Văn Lượng, Sư đoàn trưởng SĐ2KQ
- Nguyễn Ngọc Oánh, Chỉ huy trưởng TTHLKQ
- Lê Trung Trực, phụ tá của Trung tướng Đặng Văn Quang, Phủ Tổng thống.

Trước đó, khi thiết lập danh sách gửi sang Bộ Tổng Tham Mưu, BTL/KQ đã đề nghị 10 vị Đại tá, kết quả có 3 ông bị rớt đài là:

- Nguyễn Đức Khánh, Sư đoàn trưởng SĐ1KQ
- Vũ Văn Ước, Chỉ huy trưởng BCH/HQKQ
- Từ Văn Bê, Chỉ huy trưởng BCH/KTTV/KQ

Trong lòng ba vị Đại tá bị rớt đài - Vũ Văn Ước, Từ Văn Bê, Nguyễn Đức Khánh - đứng ngoài nhìn vào người ta có thể thấy ông Bê là người “đau” nhất, bởi ông đã nắm chức vụ này liên tục 14 năm, cúc cung tận tụy với quân chủng, được cả phía KQVN lẫn Không Lực Hoa Kỳ xem là vị chỉ huy xuất sắc, đóng góp nhiều công sức trong ngành kỹ thuật tiếp vận, tuy nhiên trên thực tế người thất vọng nhất phải là Đại tá Vũ Văn Ước. Thất vọng và buồn!

Ngày ấy có nhiều lời bàn trong Không Quân về nguyên nhân khiến ông Ước bị rớt đài, trong đó giả thuyết được nhiều người tin theo nhất là ông có “ân oán” với một số quan lớn bên Bộ TTM.

Theo lời kể lại của một số người, vào thời gian Đại tá Vũ Văn Ước, Tư lệnh KĐ62CT, theo học khóa Chỉ Huy Tham Mưu Cao Cấp tại Đại Học Quân Sự tại Đà Lạt, cứ tới cuối tuần lại có trực thăng lên đón ông về Nha Trang, những ghế dư ông cho các sĩ quan của trường hoặc học viên quá giang.

Chỗ ngồi có hạn mà người xin đi theo thì nhiều cho nên ông Ước muốn cho ai đi thì người đó mới được lên tàu. Nghe nói cung cách của ông Ước hơi hách xì xằng cho nên đã gây bất mãn nơi một số sĩ quan của trường, hậu quả là tới cuối khóa, vị Đại tá Tư lệnh KĐ62CT bị họ đánh rớt. Mà một khi không có bằng Chỉ Huy Tham Mưu Cao Cấp thì... vô phương lên tướng!

Ông Ước bị rớt đài trong đợt lên tướng 1/11/1972 là vì thế.

Tuy nhiên nhiều người, trong đó có tôi, không chấp nhận cách giải thích này vì nó vô lý, khó tin.

Vô lý bởi vì cứ tạm thời tin rằng Đại tá Vũ Văn Ước bị rớt bằng Chỉ Huy Tham Mưu Cao Cấp, chẳng lẽ Văn Phòng Tham Mưu Trưởng BTL/KQ cứ nhắm mắt đưa tên ông vào danh sách đề nghị thăng cấp Chuẩn tướng, bất chấp điều kiện muốn lên tướng phải có bằng này hay sao (trừ trường hợp thăng cấp đặc cách mặt trận)!

Cho nên muốn hay không cũng phải chấp nhận cách giải thích của một số niên trưởng lão làng cho rằng Đại tá Vũ Văn Ước không được gắn sao chỉ vì trước kia ông thuộc phe cánh ông Nguyễn Cao Kỳ.

Để rồi tới đợt lên tướng 1/4/1974, Đại tá Vũ Văn Ước vẫn tiếp tục bị rớt đài thì rõ ràng là ông bị Bộ TTM hoặc Phủ tổng thống “đì”!

Tôi còn nhớ rõ sau đợt lên tướng ngày 1/11/1972, qua năm 1973 trong QLVNCH không có ông đại tá nào được lên tướng cả (trừ hai vị hy sinh được truy thăng).

Tới đầu năm 1974, Đại tá Từ Văn Bê của Không Quân được lên Chuẩn tướng bằng một Quyết định riêng, và trong đợt lên tướng sau cùng, 1/4/1974, BTL/KQ đã đề nghị bốn ông đại đơn vị trưởng của KQ còn mang lon Đại tá là Vũ Văn Ước (BCH/HQ/KQ), Nguyễn Đức Khánh (SĐ1KQ), Nguyễn Hữu Tần (SĐ4KQ), và Phạm Ngọc Sang (SĐ6KQ).

Kết quả ba ông Khánh, Tần, Sang được gắn sao, chỉ một mình ông Ước tiếp tục mang ba mai bạc cho tới ngày đứt phim!

* * *

Trong Không Quân ngày ấy, việc Đại tá Vũ Văn Ước bị hụt lon Chuẩn tướng nhân dịp Quốc Khánh 1/11/1972 đã trở thành đề tài trà dư tửu hậu ăn khách, nhưng riêng tôi cứ tưởng tượng cảnh các ông đơn vị trưởng trong đó có những ông mới được gắn sao gặp nhau, chào hỏi, trò chuyện tại tiền sảnh trước khi vào phòng họp của BCH/HQ/KQ mà ái ngại cho ông Ước.

Tuy nhiên không hiểu trong bụng có buồn hay không, nếu có thì buồn tới mức nào, bề ngoài ông Ước rất vui vẻ, vồn vã chào hỏi từng người (BTL/KQ và các đơn vị trưởng).

Mấy tháng sau, khi các ông sếp lớn tái ngộ trong buổi kỷ niệm Ngày Không Lực năm 1973, cũng tại Tân Sơn Nhất, trong lúc các ông tập dợt đi đứng tôi có dịp tới gần (để nhắc tuồng cho ông Từ Văn Bê) thấy ông Vũ Văn Ước cũng vẫn là người vui vẻ, hoạt bát nhất.

Sau này, trong thời gian thực hiện quyển QSKQ, liên lạc khá thường xuyên với ông Ước, đọc nội dung các lá thư, xem những tấm hình cũ mới của ông (và xem video ông hát), tôi nhận thấy ông không chỉ là một người tài hoa, có máu nghệ sĩ mà còn là một vị niên trưởng đáng kính mến. Những buổi họp mặt các niên trưởng và anh em Không Quân thường xuyên ở nhà ông cho thấy ông không bao giờ quên chiến hữu, bạn bè, màu cờ sắc áo quân chủng.

Từ đó tôi đâm ra nghi ngờ những chuyện trà dư tửu hậu về ông trước năm 1975 chắc gì đã có thật!

Nhận xét một cách khách quan, nhân vô thập toàn, ông Vũ Văn Ước cũng có một vài điểm trừ mà những người không thích ông có thể phóng đại, thêu dệt thêm, chẳng hạn ông hay nhắc tới thân thế “công tử Hà Thành” của mình, khoe những bóng hồng ông từng quen biết, những thành tích trong binh nghiệp, tầm quan trọng của những chức vụ ông từng nắm giữ, v.v... nhưng thiết nghĩ cũng chẳng hại tới ai mà đôi khi còn đem lại thích thú cho người nghe.

Chẳng hạn trong số hàng chục tấm hình ông gửi cho chúng tôi có mấy tấm chụp với hai người đẹp mà không phải ai cũng có thể quen biết.

Người thứ nhất là cô Lisette Nguyễn Văn Tâm, ái nữ của Thủ tướng Quốc Gia Việt Nam Nguyễn Văn Tâm, tức em gái của Trung tướng Nguyễn Văn Hinh, Tổng tham mưu trưởng Quân Đội Quốc Gia Việt Nam.

Cô Lisette Nguyễn Văn Tâm không chỉ được công chúng biết tới như một “con gái của Thủ tướng” mà còn thường xuất hiện chính thức thay cho “Thủ tướng phu nhân”, tức bà mẹ của cô - bà Nguyễn Thị Cẩm Vân, con gái Ký giả Nguyễn Kỳ Nam, Chủ nhiệm nhật báo Thần Chung, vốn rất ít khi xuất hiện nơi công cộng, chỉ được biết tới qua những tấm hình gia đình.

Qua đọc sách vở, tài liệu và tìm hiểu trên Internet tôi được thấy một số hình chính thức của cô Lisette. Tấm thứ nhất chụp cô mặc áo dài xuất hiện bên cạnh thân phụ - Thủ tướng Nguyễn Văn Tâm - trong buổi đón tiếp Phó tổng thống Mỹ Richard Nixon và Phu nhân tại Sài Gòn vào đầu tháng 11/1953. Tấm thứ hai chụp cô, cũng mặc áo dài, tới tham dự lễ kỷ niệm cuộc khởi nghĩa của hai chị em Trưng Trắc, Trưng Nhị tại đền thờ Hai Bà Trưng ở Hà Nội ngày 19/3/1953.


Cô Lisette Nguyễn Văn Tâm tham dự lễ kỷ niệm cuộc khởi nghĩa của Hai Bà Trưng tại Hà Nội năm 1953


Những tấm còn lại do... NT Vũ Văn Ước cung cấp. Vì tất cả hình ảnh (kèm chú thích) ông gửi đều được ông ghi “tùy nghi sử dụng, không cần phải trả lại”, tôi xin phép được phổ biến một tấm chụp ông và cô Lisette tại bãi biển Nha Trang, với những dòng chú thích nguyên văn như sau:

NGƯỜI ĐẸP BÊN ANH LÀ EM RUỘT CỦA TRUNG-TƯỚNG NGUYỄN- VĂN-HINH TTL/QLVN NĂM 1952, CON CỦA THỦ-TƯỚNG NGUYỄN-VĂN-TÂM. DUYÊN THÌ CÓ MÀ NỢ THÌ KHÔNG NÊN MỖI NGƯỜI MỘT NGẢ, VÀ TÌNH CHỈ ĐẸP KHI CÒN DANG DỞ...

Thiếu úy Vũ Văn Ước và cô Lisette tại bãi biển Nha Trang


Nguyên vào cuối tháng 10/1952, Trung tướng Nguyễn Văn Hinh, Tổng tham mưu trưởng Quân Đội Quốc Gia Việt Nam, nguyên là một cựu Trung tá Không quân Pháp xuất thân Khóa 2 (1936) Võ Bị Không Quân Salon de Provence, ra Nha Trang chủ tọa lễ mãn khóa Khóa 1 Hoa Tiêu, cô Lisette đi theo anh trai và không hiểu bằng cách nào Thiếu úy Vũ Văn Ước đã làm quen, đưa tới kết cuộc “...tình chỉ đẹp khi còn dang dở...” như ông đã viết.

(NT Vũ Văn Ước có kể cho chúng tôi về đường tình duyên sau đó của cô Lisette nhưng tôi xin miễn ghi ra đây bởi vì hậu duệ của Thủ tướng Nguyễn Văn Tâm hiện có những người thành đạt, nổi tiếng quốc tế)

Người đẹp thứ hai mà NT Vũ Văn Ước chụp hình chung là một nữ ca sĩ Nam Hàn, trong dịp cô sang Việt Nam trình diễn cho các binh sĩ Đại Hàn Dân Quốc thuộc các Sư Đoàn Mãnh Hổ, Bạch Mã, và Lữ Đoàn TQLC Thanh Long đồn trú tại Vùng 2 Chiến Thuật vào năm 1967. Nhờ cung cấp phương tiện di chuyển cho đoàn văn nghệ, trước lạ sau quen, vị Trung tá Tư lệnh Không Đoàn 62 Chiến Thuật đã lên sân khấu hát chung một microphone với cô ca sĩ để thể hiện tình hữu nghị giữa hai đồng minh Hàn-Việt.

Và theo như tấm hình NT Vũ Văn Ước gửi cho chúng tôi thì tình hữu nghị ấy rất ư là... thắm thiết!

Trung tá Tư lệnh KĐ62CT song ca với người đẹp Đại Hàn


Cứ như thế, cái “hào hoa” của ông bị diễn dịch thành “đào hoa”, thử hỏi “Vũ Văn Ước phu nhân” không ghen sao được!

Tôi còn nhớ trong bài viết vui vui của một vị đại niên trưởng kể về một buổi hội ngộ của các vị “Không Quân khai quốc công thần”, thấy NT Vũ Văn Ước đẩy xe lăn cho vợ từ xa xa, NT Nguyễn Xuân Vinh vừa cười vừa nói:

- Ước nó đang đền tội đấy!

Dĩ nhiên ông cựu Tư lệnh Không Quân chỉ nói đùa, bởi vì sau đó ít lâu không chỉ có “công tử Hà Thành” mà chính ông Nguyễn Xuân Vinh, và cả Đại tá Trần Phước (Mệ), một người nổi tiếng đứng đắn đàng hoàng, cũng phải đẩy xe lăn cho vợ, chẳng lẽ hai ông cũng “đền tội” hay sao?!

* * *

Theo lời những vị niên trưởng tôi có cơ hội tiếp xúc, trước năm 1975 Đại tá Vũ Văn Ước là một quân nhân chuyên nghiệp, không có tham vọng chính trị, chơi với bạn hết tình, suy ra việc ông bị xem là người thuộc phe ông Kỳ rất có thể chỉ là sự giao hảo giữa hai “anh Bắc Kỳ” thích nổ, hơi nặng phần trình diễn mà thôi (xin vong linh NT xá tội).

Việc ông Ước gặp ông Kỳ tại Bộ TTM rồi đi chung trực thăng với ông Kỳ (cùng với một số tướng lãnh trong đó có Trung tướng Ngô Quang Trưởng) ra Đệ thất hạm đội sáng 29/4/1975 chỉ là một sự tình cờ.

Theo hồi ký của cựu Đại tá Đào Huy Ngọc, nguyên Chỉ huy trưởng Tổng Hành Dinh Không Quân, sáng hôm đó ông Ước đáp trực thăng xuống BTL/KQ thấy các tướng Võ Xuân Lành, Đặng Đình Linh, Đại tá Đào Huy Ngọc đang ở đó liền rủ cùng bay sang Bộ TTM nghe ngóng tình hình (ông Lành không đi); sang bên đó ông Ước trên phòng họp gặp ông Kỳ rồi sau đó mới đi theo trực thăng của ông Kỳ (trên đó có Đại tá Hà Xuân Vịnh ngồi sẵn).

Trong bài viết kể về việc mình thoát chết một cách kỳ diệu trong cuộc giải phẫu tim (nếu tôi nhớ không lầm), ông Ước cho biết ông rất cảm kích trước sự ưu ái của ông Nguyễn Cao Kỳ dù đang ở xa cũng cố bay về vào bệnh viện thăm ông.

Ông Nguyễn Cao Kỳ có thể phát ngôn tầm bậy tầm bạ, làm những việc bị nhiều người chê trách nhưng không vì thế mà ông Ước dứt tình cố cựu. Cũng giống như tình bạn giữa Quan Vân Trường và Trương Liêu thời Tam Quốc vậy. Tôi phục ông Vũ Văn Ước về điểm này.

* * *

Cựu Đại tá Vũ Văn Ước qua đời cuối tháng 8/2030 tại Nam California. Đông đảo cựu quân nhân Không Quân VNCH đã tới tham dự tang lễ.

Nghi thức quân đội được cử hành vào trưa Thứ Bảy 1/9/2010 tại nhà quàn Peek Family Funeral Home, thành phố Westminster. Sau khi cựu Chuẩn tướng Võ Dinh, nguyên Tham mưu trưởng KQ, cũng là bạn đồng Khóa 1 Hoa Tiêu TTHLKQ Nha Trang, đọc bản tuyên dương công trạng, anh em KQ trong Hội Ái Hữu Không Quân Miền Trung California đã cử hành Lễ Phủ Cờ trên quan tài vị cố Đại tá nguyên Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Hành Quân Không Quân.

Riêng bản nhân tôi, mỗi khi nhớ tới cố NT Vũ Văn Ước, tôi lại cảm thấy bất mãn và buồn lây trước việc ngày ấy người ta đã gạt bỏ tên ông ra khỏi danh sách đề nghị lên Chuẩn tướng trong cả hai đợt 1/11/1972 lẫn 1/4/1974.

Để rồi cuối cùng ông trở thành vị niên trưởng duy nhất trong số 9 ông đại đơn vị trưởng của Không Quân không bao giờ được mang sao!

(Còn tiếp)

Cookies user preferences
We use cookies to ensure you to get the best experience on our website. If you decline the use of cookies, this website may not function as expected.
Accept all
Decline all
Analytics
Tools used to analyze the data to measure the effectiveness of a website and to understand how it works.
Google Analytics
Accept
Decline
Advertisement
If you accept, the ads on the page will be adapted to your preferences.
Google Ad
Accept
Decline
Save