Một mình lặng ngắm ánh chiều rơi
Hoang dại, mong manh bóng cuộc đời
Sự nghiệp, tình yêu... làn khói tỏa
Công danh, hạnh phúc... áng mây trôi
Hồng kia mới đó còn tươi lắm
Cúc nọ vừa đây đã úa rồi
Trần thế ... không lâu, ta ở tạm
Vui ,buồn... âu cũng vậy mà thôi.
AUG. 9th. 2014
Motthoi
TRẦN THẾ
Họa:
Chiếc lá trong chiều lặng lẽ rơi,
Thở dài cảm khái xót xa đời.
Mây bay về chốn xa mờ khuất,
Nước cuốn theo giòng nhẹ lướt trôi…
Ánh nắng vừa lên như tắt vội,
Nụ hoa mới nở chực phai rồi.
Xum vầy ly biệt câu sinh tử,
Cuộc sống nhân gian có thế thôi!
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
Last edited by nguyenphuong; 05-31-2020, 04:14 AM.
Ai có quay về chốn cố hương
Xa xôi cách trở mấy cung đường
Hỏi giùm: "Người cũ còn nhung nhớ?"
Nhắn hộ: "Tình xưa vẫn vấn vương"
Đất khách bôn ba đời lữ thứ
Quê người lận đận kiếp phong sương
Mơ vòng tay khép ân tình lại
Sưởi ấm cho người chốn viễn phương
Dương Quân
GÓT PHIÊU BỒNG
Họa:
Bao đêm trằn trọc nhớ quê hương,
Biết sẽ về đâu cuối nẻo đường?
Uất hận muôn đời e khó xóa,
U tình vạn kiếp mãi còn vương.
Vành môi mới nhắp thuyền xa bến,
Nước mắt chưa lau tóc điểm sương.
Bóng nắng phai dần theo ký ức,
Một đời rong ruổi bước tha phương.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
Last edited by nguyenphuong; 05-31-2020, 04:15 AM.
Có khổ và đau cũng bởi tiền,
Cốt xương là quỷ bọc da tiên.
Ăn mày xin mãi đâm ra cáu,
Chủ nợ đòi hoài muốn nổi điên.
Giàu đó luôn mơ thành chuốc họa,
Vui đâu chẳng thấy chỉ ôm phiền.
Mánh mung, trúng số hay cờ bạc,
Của địa rồi đây cũng trả thiên.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
CHỈ TRÁCH THIÊN
Mắt sáng long lanh bởi thấy tiền
Mồi thơm hấp dẫn đẹp như tiên
Trét vàng xế khủng đua trò dại
Bọc lụa chân dài đọ thói điên
Nước khổ đau lòng con quốc tủi
Nhà nghèo xót ruột cái gia phiền
Mặt to tai nhớn thi nhau vét
Bé cổ dân đen chỉ trách thiên
thanhthanh2005
GIẤC MƠ TIÊN
Bình yên mơ mộng hái nhiều tiền
Bay lượn mây trời sống cảnh tiên
Non nước hữu tình rong ruỗi mãi
Địa danh phố hội viếng như điên...
Bổng nghe vương vấn thương quê mẹ
Chợt thấy lòng đau cảm muộn phiền
Núi bạc đồng xanh con nước đó
Sao người vẫn mãi khóc than thiên ?
Châu Thi
Last edited by nguyenphuong; 05-31-2020, 04:15 AM.
Tím bay nghiêng nón giữa chiều phai,
Nhớ dáng kiêu sa nhẹ gót hài,
Tóc xoả đùa vai khoe vóc ngọc,
Mắt huyền cợt nắng điểm mày ngài.
Tình yêu chợt đến hoài mong mỏi,
Năm tháng trôi vèo mãi quắt quay.
Thương nhớ đong đầy trong kỹ vãng,
Trong tim khắc đậm bóng hình ai.
Út xe ôm
AI ?
Thiếu nữ đang xoan má đã phai
Liêu xiêu gió át cả hình hài
Sao còn yểu điệu khi Môi thắm
Chẳng được vênh vang lúc mắt ngài
Ánh mắt đẩy đưa đâu kẻ nhớ
Nụ cười héo hắt mọi người quay
Tìm về dĩ vãng lòng đau khổ
Xa mãi bóng mình trong mắt ai .
Nghiã Hoà 6/9/2014.
Bài Hoạ
AI
Dạo bước thềm xưa lúc nắng phai.
Thon thon gót nhỏ, bước tiên hài…
Mặt xinh hoa nở, môi son thắm,
Tóc mượt sợi bay, mắt phượng ngài.
Ngắm kỹ say sưa, làn gió mịn,
Trông càng khêu gợi, chiếc lưng quay.
Tiếng chim chiều tưởng như lằn sét,
Tự nhủ tim lòng, muốn biết: “ai”?
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
Last edited by nguyenphuong; 05-31-2020, 04:16 AM.
Chắc phải từ thôi kẻo nhọc nhằn
Suy đi, nghĩ lại hết còn hăng
Thiên Nga, Cóc Tía chi mà sánh ?
Nửa chữ, đôi câu cũng chẳng bằng
Ghé tập thơ người xem thật khoái
Về trang vở cũ thấy mà nhăn
Đành thôi gác bút làm thằng Cuội
Tựa gốc cây đa ngắm dáng Hằng...
Phù Vân
Bài Họa
Can chi gác bút, tại sao nhằn?
Thư giãn họa vần ắt lại hăng.
Gió nổi nghịch chiều như luật trắc,
Sóng êm xuôi mái tựa vần bằng.
Đôi khi cạn ý làm ta chán,
Có lúc bực mình khiến trán nhăn.
Thưởng thức trà thơm, trăng sáng tỏ,
Phải đâu chỉ Cuội “độc quyền” Hằng?
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
Last edited by nguyenphuong; 05-31-2020, 04:16 AM.
Nước vẫn theo dòng lặng lẽ trôi!
Đói lòng có phở cớ sao thôi
Bảy hai gánh gãy duyên hai lối
Nửa kỷ chiều nghiêng phận lẻ đôi
Trưa sớm đìu hiu trăng dưới nước
Tháng ngày quạnh quẽ gió trên đồi
Đêm già khó ngủ thêm buồn quẫn
Có bạn đồng hành – thoải mái bôi!
Trương Văn Lũy
Bạn tôi nhờ tôi chuyển bài tự họa để thay lời cám ơn....
Bài Họa 3:
VẾT TÌNH BÔI
Bên nhau mấy chục bốn mùa trôi
Tóc bạc da nhăn vẫn thế thôi
Nhánh trúc oanh ca gà đạp mái
Bụi mai dế gáy cá trừng đôi
Xưa nghe sáo thổi rung rinh núi
Nay ngắm trăng treo lủng lẳng đồi
Gối mỏi lưng cong vui bế cháu
Đá vàng hương lửa vết tình bôi
Sáng trăng (18sep2014)
Bài Họa 4:
CHÂN TÌNH
Vẫn thế, giòng đời cứ lướt trôi,
Làm sao cũng được, miễn vui thôi.
Chiều sương phai nắng không đơn chiếc,
Tối lửa tắt đèn vẫn có đôi.
Trồng tỉa vòi phun xa tưới cỏ,
Đi chơi tay bấu chặt leo đồi
Trà thơm chẳng ngại ly sành, nhựa,
Rượu ngọt ai cần chén ngọc bôi..
Dương Hồng Kỳ
Bài Họa 5:
NGHIÃ
Bình yên con nước lững lờ trôi
Một kiếp phù tang đến thế thôi
Phú quý danh xưng thêm tất bật
Tình thâm nghĩa trọng chắp thành đôi
Ai kia xúng xính hoa cài tóc
Kẻ nọ rung rinh thở dốc đồi
Hạnh phúc lâu bền trăm tuổi thọ
Buông trôi khắp nẽo bạc đầu bôi.
Mơ giấc tươi hồng vườn mới thay
Xuyến xao hương ngọc ánh duyên này
Chờ thương trỗi nhạc cung lưu luyến
Cảm nhớ gieo vần điệu đắm say
Thơ dịu ngọt trời mây ấm cảnh
Sắc êm nồng mộng nắng xinh ngày
Bờ tô nét họa dường trang điểm
Ngơ ngẩn xa rồi mành đẹp may.
*
May đẹp mành rồi xa ngẩn ngơ
Điểm trang dường họa nét tô bờ
Ngày xinh nắng mộng nồng êm sắc
Cảnh ấm mây trời ngọt dịu thơ
Say đắm điệu vần gieo nhớ cảm
Luyến lưu cung nhạc trỗi thương chờ
Này duyên ánh ngọc hương xao xuyến
Thay mới vườn hồng tươi giấc mơ.
Bảo Minh Trang
Họa:
MẠO HIỂM
Thuận:
Mơ chi chuyện nghĩa đổi tình thay,
Tục lụy người điên đảo chốn này!
Chờ đợi mãi cung đàn dịu ngọt,
Nhớ nhung thêm khúc nhạc mê say.
Thơ vần lạc điệu tình sai ý,
Mộng giấc tìm hoa nắng rủ ngày.
Bờ sóng nhấp nhô thuyền bỏ bến,
Ngơ rồi ngẩn đấy, rùi hay may?
Nghịch:
May hay rủi đấy, ngẩn rồi ngơ!
Bến bỏ thuyền nhô nhấp sóng bờ.
Ngày rủ nắng hoa tìm giấc mộng,
Ý sai tình điệu lạc vần thơ.
Say mê nhạc khúc thêm nhung nhớ,
Ngọt dịu đàn cun mãi đợi chờ.
Này chốn đảo điên người lụy tục,
Thay tình đổi nghĩa chuyện chi mơ?
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
Last edited by nguyenphuong; 05-31-2020, 04:08 AM.
Thật lòng tại đã quá say mê,
Cặm cụi thành ra chẳng liệu bề.
Dẫu biết không hay nhưng vẫn thích,
Bằng mà quá dở chớ cười chê.
Này trò tiêu khiển âu là nghiệp,
Đó thú vui thôi chả phải nghề.
Chỉ lấy tâm tình ra viết đại,
Nên nhiều lúc cũng thấy hơi quê.
Mong được giao lưu và học hỏi nhiều hơn.
Chúc thi hữu vui khỏe !
Phù Vân kính viếng !
PHÂN TRẦN
Dẫu đục hay trong cũng bến mê,
Làm người thật khó, khổ muôn bề.
Hiên ngang đạp thẳng lời bôi bác,
Ngạo nghễ cười trên tiếng trách chê.
Xướng họa giao lưu thường vẫn thú,
Thi văn giải trí phải đâu nghề!
Hồn thơ xuất phát lời chân thật,
Diễn tả tâm tình há lại quê?
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
Last edited by nguyenphuong; 05-31-2020, 04:10 AM.
Mấy lúc nhàm thơ cũng muốn từ
Nhưng rồi vắng chút lại trầm tư
Hai hôm cách đã buồn vô đối
Bốn bữa xa thôi chán bỏ xừ
Thú khác vui nhiều sao chẳng thích
Vần này bạn ít vẫn ôm khư
Dù rằng chỉ biết đôi ba chữ
Trót nghiện nên thời khó dứt ư ?
Phù Vân
Hoạ
BỞI NGHIỆN
Thú vui thanh lịch khó mà từ,
Tạm gác qua bên mấy chuyện tư.
Cũng cố ráng tìm chơi vế “thực”,
Thật tình khó họa, hóc vần “xừ”!
Đang vừa nặn trí đôi câu đối,
Lại phải đau đầu cái chữ “khư”!
Bởi nghiện cho nên theo gắng gượng,
Thơ văn vất vả thế này ư?
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
Last edited by nguyenphuong; 05-31-2020, 04:11 AM.
Giữa buổi người đi TÍM lệ khơi
Cơn ngâu trĩu nặng TRẮNG bầu trời
HỒNG trao cánh thiệp mừng tin cưới
XÁM biệt chia phôi chẳng một lời
Lá rụng chiều VÀNG thu rũ rượi
Hồn vương xác ĐỎ pháo lìa rơi
Tơ duyên BẠC bẽo đâu đưa tới
Phận số mờ ĐEN giữa lối đời
Thám Hoa 28/08/2014
Họa
SẮC ĐỜI
XANH lơ nước biển ngập trùng khơi,
Bốn phía mây giăng XÁM ngắt trời.
Áo TRẮNG tung tăng về đến cổng,
Má HỒNG e lệ thẹn trao lời.
Nụ hoa TÍM nở chiều im vắng,
Chiếc lá VÀNG theo gió nhẹ rơi.
Ngõ tối ĐEN màu chôn lấp kín,
Buồn cho số phận, BẠC thay đời!
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
Last edited by nguyenphuong; 05-31-2020, 04:11 AM.
Comment