Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Góc... Cafe_Coc

Collapse
X

Góc... Cafe_Coc

Collapse
 
  • Filter
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • #76
    Q!...



    Q... các cụ còn cứng
    Cứ cho các cụ chơi
    Có chết các cụ chịu
    Con cháu các cụ chôn...
    SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
    HỒ VI LAO KỲ SINH

    Comment


    • #77
      VN Đã Phóng Thành Công...


      Tiếp bước thành công của các cường quốc về công nghiệp vũ trụ trên thế giới như Nga, Mỹ, Trung Quốc, ..., và gần đây nhất là Triều Tiên, chúng ta đã phóng thành công Giá Xăng lên bầu trời.

      Hiện tại ở dưới đất, người dân đã phải đi xe đạp để kỷ niệm sự kiện này...
      SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
      HỒ VI LAO KỲ SINH

      Comment


      • #78
        Ngũ Kế Vần Ê...


        Dư luận xã hội hiện nay đã nêu khá phổ biến hiện tượng, đặt vấn đề trên các phương tiện thông tin đại chúng về việc bổ nhiệm, đề bạt, cất nhắc cán bộ đang tồn tại theo công thức để có cái kết trong cái trục xoay theo “vần Ê” theo thứ tự ưu tiên trước-sau là: HẬU DUỆ, TIỀN TỆ, CÙNG HỆ, HỢP LỆ rồi sau cùng mới đến TRÍ TUỆ. Đây được gọi là sự sắp đặt của “Ngũ kế vần Ê trong công tác cán bộ”.

        Về HẬU DUỆ:

        Trước hết phải quan tâm ưu tiên đề bạt, cất nhắc, bố trí, sắp xếp để có ghế “ngon” cho con, em những vị lãnh đạo đương chức, đương quyền. Trong một vài nhiệm kỳ, họ đều phải nghĩ kế, tìm cách làm sao sắp xếp, chọn ghế “tốt” cho con, em và nhiều khi cả cháu trong gia đình, dòng tộc nội, ngoại. Thế nên, người ta mới đúc kết công thức nhân sự 20C là: “Con cháu các cụ cả, cần chăm chút, coi cơ cấu, chọn chỗ cho chúng có cái chức chủ chốt”. Những nhân sự trong diện này mà được bậc trưởng thượng đã có ý định rõ ràng, có chủ đích “cắm chỗ”, được chú ý quan tâm thì chắc chắn là hưởng lộc chính trị ngon lành, “bỏ cối không trật”. Đây được coi là hạng Nhất, chất lượng tiêu chuẩn Vàng.

        Kế đến là, ưu tiên thứ nhì phải là tiêu chuẩn TIỀN TỆ,

        Tức là tình trạng mua chức, mua quyền. Không ít trường hợp ông A, bà B bỗng chốc xuất hiện chức danh này, vị trí kia mà thiên hạ thấy lạ hoắc, như dưới đất chui lên trên trời rơi xuống. Học hành chưa đâu vào đâu, bằng cấp thì mánh lới chạy chọt, phải mua mới có, công lao, thành tích, năng lực chẳng có bao nhiêu, không thấy đưa ra “hỏi ý đồng bào”, không được dân bầu, dân cử, nhưng bỗng nhiên thây lù lù cái quyết định bổ nhiệm sáng rỡ. Tiêu chuẩn Quốc tế mang tên ISO là chuyên xét để công nhận tiêu chuẩn hóa chất lượng sản phẩm trong sản xuất, thương mại và thông tin. Nhưng nếu xét về tiêu chuẩn cán bộ mà tạm gọi cũng ISO – 1001 (có 1001 chuyện về công tác cán bộ, kể hoài không hết), vì đồng tiền vòng vèo trăm nẻo, đi lối nào có trời mà biết. Đây là chất lượng tiêu chuẩn Bạc.

        Thứ ba là CÙNG HỆ: (Thường là Nhóm lợi ích)

        Phải là có phe cánh, ê kíp, cùng nhóm lợi ích với nhau. Trong tiêu chuẩn cùng hệ này phải quan tâm chọn lọc, bồi dưỡng, cất nhắc, bổ nhiệm trong số những người vốn có mối quan hệ thân quen, mối làm ăn từ trước và nhất là hiện tại, có ngang tầm về chính trị, tư tưởng, quan điểm, nhận thức; lại phải có đạo đức, lối sống, tác phong, tính cách hợp nhau, phải biết cùng ăn cùng chịu, cùng hưởng, cùng chia, chấp nhận và biết cách vào hùa chung hụi. Cái tiêu chuẩn cùng hệ này có kiểu dáng na ná như “môn đăng hộ đối”, cùng cảnh (về mức sống, khả năng kinh tế) với nhau. Mọi việc, kể cả việc làm sai trái cũng phải biết “đồng thanh tương ứng, đồng khí tường cầu”, khi gặp những tình huống cần thiết phải biết “ứng hiệp” cho nhau, bảo vệ nhau. Nhưng trước hết của sự đồng ứng cùng hệ phải có vốn, đất đai, trang trại, xe cộ, nhà cửa phải tương đương nhau, thì mới “dễ chơi”, dám và biết chịu chơi. Nếu bầu bán mà cùng hệ, dù là hệ gì chăng nữa, trong chi bộ có số đông cùng hệ thì chắc chắn số phiếu bầu sẽ cao. Cái này không gọi là dân chủ được, mà coi như một dạng “hiệp chủ”. CÙNG HỆ được xếp ở hàng tiêu chuẩn Đồng.

        Thứ tư là HỢP LỆ:

        Là muốn sắp xếp ông A, bà B, cậu ấm C, cô chiêu D vào các chức danh, có ghế đàng hoàng, phải tìm cách hợp thức hóa hồ sơ, thủ tục, phải qua ý kiến đề xuất của Hội đồng nhân dân hẳn hoi, có khi chỉ cần vài văn bản đề xuất của Mặt trận, công đoàn, đoàn thanh niên, miễn là phải được phết lên một thứ nước sơn “dân chủ” để hợp thức hóa việc bổ nhiệm. Cái tiêu chuẩn hợp lệ này bắt nguồn từ những mối quan hệ cá nhân, những cách nhìn nhận, xem xét tùy tiện, lối làm việc vô trách nhiệm, cảm tình và cảm tính vượt lên mọi quy trình, quy hoạch, quy định, nguyên tắc.

        Cuối cùng, áp chót, mới đến tiêu chuẩn TRÍ TUỆ:

        Những người thông minh, được đào tạo chính quy, học hành bài bản, bằng cấp nghiêm chỉnh, thực sự tỏ ra có năng lực, được quần chúng tín nhiệm, tin phục, kỳ vọng thì lại ít được quan tâm, và cũng không còn chỗ, vì các tiêu chuẩn trên đã choán mất gần hết ghế rồi. Những người này phần lớn thuộc thành phần con em lao động, không quyền thế, không thân thích, ít có mối quan hệ, lại không biết chạy cửa này cửa kia, thì khó có điều kiện được đưa vào nguồn hoặc được sắp chỗ để phấn đấu, cống hiến. Tất nhiên cũng không loại trừ có những người thuộc diện này có số được ăn may mưa móc, tức là được cơ quan tổ chức Đảng, ngành nội vụ phát hiện, đạt được sự khách quan, công minh, xuất phát từ nhu cầu nhiệm vụ một cách vô tư. Nhưng hầu như ít lắm, “ăn may” nhằm vào lúc đơn vị tiếp nhận cân “cân đối” cán bộ để tránh tiếng thôi!

        Hệ lụy cuối cùng của “Ngũ kế vần Ê” trong công tác cán bộ là phải gặt về vần Ê tương xứng, và đói trọng, là bị xã hội PHÊ, CHÊ. Chắc chắn hậu quả để lại là công việc bị TRẦM BÊ, TRÌ TRỆ, không còn đáp ứng được mục tiêu xây dựng xã hội dân chủ-công bằng-văn minh, như ta vẫn đọc thấy phần kết luận ở các nghị quyết bất kỳ đại hội nào, như lời hô hào nghe sang sảng trên nghị trường, trên bục phát biểu hội nghị. Mà đã như vậy, biết bao giờ mới đạt được mục tiêu đưa ra rất hợp lòng người với tiêu chí đã thành khẩu hiệu quá quen: “Dân giàu, nước mạnh, công bằng, dân chủ, văn minh”!?

        Source: BVBblogspot
        SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
        HỒ VI LAO KỲ SINH

        Comment


        • #79
          Chuyện Tình Của Những Cây Đinh...

          Nhớ ngày nào, hai thằng chơi thân dzí nhau lắm...



          Nàng xuất hiện... Hai thằng quyết cạnh tranh công bằng!...




          Vậy mà nàng lại chọn thằng bạn...



          Chỉ vì hắn thấy nàng... tắm...!



          Nàng cùng hắn thủ thỉ tâm tình...

          Còn với gã... nàng quay lưng... xa lạ...



          Buồn bã... gã lang thang... lang thang...

          Đến một ngày lâu thật lâu sau đó... gã gặp nàng hành nghề múa cột...!!!



          Nàng nức nở kể chuyện gối chăn chẳng còn thắm thiết...!!!



          Gã an ủi trái tim đau khổ của nàng...

          Rồi thành kẻ thứ ba lúc nào chẳng hay...!!!



          Thằng bạn phát hiện... gã ngậm ngùi, nàng cúi mặt...!!!



          Gã và nàng chẳng thế tiếp tục...!!!

          Rồi thì... hai thằng bạn lại thân thiết...!!!

          Chỉ có nàng hát mãi bài ca "người vũ nữ"


          Hic... hic... nghe tụi nhok ngồi uống cafe_coc kể như dzậy đó...
          SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
          HỒ VI LAO KỲ SINH

          Comment


          • #80
            Người Ăn Mày Tự Do


            “Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”.

            Trích bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của Hoa Kỳ
            Người ăn mày tự do
            Rất có thể là Đất Nước
            Có phải mẹ Âu Cơ lưng còng hình chữ S
            Chống gậy Trường Sơn
            Đeo bị rách Biển Đông
            Đi hành khất nhân quyền ?
            .
            Mẹ đòi quyền được nói lên sự thật
            Quyền được yêu nước mình
            Quyền không phải yêu nước khác
            Quyền được biểu tình
            Quyền được đả đảo bọn cướp nước
            Và bán nước
            .
            Trên xứ thiên đường “Trại súc vật”
            Những đám mây bị cùm
            Những dòng thác bị xiềng xích
            Người ngồi trong tù có thể tự do
            Người ở ngoài tù có thể bị nhốt
            .
            Ăn mày nhân quyền sao bị bắt ?
            Đêm đêm làm hành khất tự do
            Ai dã ngoại quyền con người bị đánh đập
            Máu đòi quyền sống có trời cho ?
            .
            Hỡi người mãi mãi đi ăn mày quyền được sống
            Rất có thể anh đã bị thủ tiêu
            (Ví dụ như Lê Trí Tuệ…)
            Có phải hồn anh theo gió
            Đêm đêm hồn hú cửa từng nhà
            .
            Hồn ăn mày gió xin được thở
            Hồn ăn mày người xin được kêu
            Hồn ăn mày nước xin được uống
            Hồn ăn mày tự do
            Hồn đòi quyền sống lại ?
            .
            Không ai có thể trả cho hồn
            Quyền được làm một người sống
            Một người không bị bịt miệng
            Một người không bị bịt mắt
            .
            Đêm đêm những cơn gió dại
            Vẫn bị ai bóp cổ ngoài đường…
            .
            Sài Gòn ngày 10-5-2013

            Source: NTT's blog (TMH)
            SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
            HỒ VI LAO KỲ SINH

            Comment


            • #81
              Bá Thanh, tướng Hưởng, con gái Thủ tướng và chân dài Ngọc Trinh...


              Đấy là 4 nhân vật hot nhất tuần qua.

              Trong khi cánh lề trái nóng hực với hội nghị 7 và kết quả bầu bổ sung BCT, thì báo chí chính thống suốt tuần qua say sưa với cô nàng chân dài não ngắn Ngọc Trinh, nhao nhao đưa tin con gái Thủ tướng nghỉ đẻ và hồ hởi trước tin một ông tướng công an chế tạo thành công mô hình cái máy bay trẻ con bay được trên trời, tự sướng trước cái nguyên lý bay mà loài người đã phát minh từ hơn 100 năm trước.

              Bá Thanh nốc ao: Nóng nhất tuần qua là cú nốc ao của cụ Bá. Nguyễn Bá Thanh rớt trong cuộc bầu bổ sung Bộ Chính trị. Giấc mộng Thủ tướng tưởng chừng sát đít đã gục ngã ê chề. Chấm dứt một “hiện tượng”. Sự nghiệp chính trị của cụ Bá coi như dừng tại đây.

              Con gái Thủ tướng nghỉ đẻ: Mỗi chuyện Nguyễn Thanh Phượng, cô con gái của Thủ tướng đến kỳ nghỉ đẻ, vậy mà báo chí cũng nhao nhao đưa tin.

              Chân dài não ngắn Ngọc Trinh: Hết khuyên Bộ Văn Thể Du chọn Ngọc Trinh làm đại sứ, báo chí tiếp tục vận động người đẹp chân dài não ngắn cởi để… cứu ngành du lịch Việt! Đến mức bốc thơm cô nàng cởi tụt này “có sức ảnh hưởng lớn đến xã hội. Mọi hành động, phát ngôn… đều được giới truyền thông và công chúng theo dõi, bình luận, thậm chí trở thành phương châm sống của rất nhiều người”.

              Tướng Hưởng: Tưởng sẽ chẳng còn ai nhắc đến cái tên Nguyễn Văn Hưởng từ khi ông hưu. Nhưng tuần qua, cái tên tướng Hưởng lại được… vinh danh trên báo chí. Một vị tướng không rành máy tính, đến mức lúng túng trước cả “nguyên lý nhắn tin” của cái điện thoại, nhưng lại chỉ huy chế tạo máy bay không người lái.

              Quá mỉa mai khi hò reo hồ hởi trước một nguyên lý bay mà thiên hạ đã phát minh từ hơn 100 năm trước. Lắp ráp ra vài cái mô hình máy bay như đồ chơi trẻ con lại ưỡn ngực vênh vênh tự đắc là “sự kiện đánh dấu bước trưởng thành của ngành khoa học công nghệ Việt”.

              Source: TDN (motgocnhinkhac)
              Last edited by PhiLan; 05-11-2013, 01:25 AM.
              SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
              HỒ VI LAO KỲ SINH

              Comment


              • #82
                Thiền & Thở...


                Câu hỏi đặt ra là vì sao bệnh viện mở ra ngày càng nhiều mà lúc nào cũng “quá tải”? Vì sao con người bây giờ tiện nghi dồi dào mà đau ốm triền miên? Vì sao bệnh nhiễm gia tăng và bệnh do hành vi lối sống ngày một phát triển trong khi khoa học y học tiến như vũ bão? Rõ ràng sức khỏe không phải là chuyện của y tế. Sức khỏe là chuyện của mỗi người, của mọi người. Đời sống càng tiện nghi, nhu cầu vật chất càng được thõa mãn thì con người càng xa lạ với tự nhiên, với chính mình. Stress chính là nguyên nhân của 60-90% bệnh lý đưa người ta đến bác sĩ. Mà bác sĩ thì chỉ chữa được cái đau chứ không chữa được cái khổ, chữa được cái bệnh, chứ không chữa được cái hoạn.

                Thiền có thể góp phần giải quyết căn cơ. Nhưng thiền là gì? Cách nào? Hơn hai ngàn năm trăm năm trước, một nhà minh triết – Đức Phật- bảo đừng vội tin, cứ đến nếm thử đi rồi biết. Đến và nếm thử. Đến là thực hành. Làm đi, đừng nói nữa. Đừng “hí luận” nữa. Nếm thử là cảm nhận. Phải tự mình cảm nhận, tự mình thể nghiệm để cảm nhận, không thể nhờ ai khác.

                Hãy bắt đầu từ việc đơn giản nhất mà cốt lõi nhất: Đó là Thở. Và là Thở bụng. Ô hay, thở phải bằng ngực chứ, phổi nằm ở ngực kia mà? Phổi nằm ở ngực, nhưng thở nằm ở… bụng. Cứ nhìn một em bé đang ngủ say mà xem! Cứ nhìn một người bình thường đang ngủ yên mà xem! Chỉ có cái bụng là phình lên xẹp xuống, còn cái ngực thì… im re. Thật vậy, khi cái ngực mà khò khè, cò cử thì đã bị bệnh rồi. Nói khác đi, cách thở sinh lý, thở thiên nhiên, thở bình thường nhất chính là thở bụng. Người khỏe thì luôn thở bụng nên thở bụng làm cho ta khỏe. “Bí quyết” nằm ở chỗ đơn giản nhất đó. Các phương pháp khí công, dưỡng sinh, yoga, thiền… đều bắt đầu bằng tập thở bụng. Tại sao phải tập? Bởi không biết tự lúc nào con người lại xa rời cái nguồn gốc tự nhiên của mình, bày ra thở ngực, cũng như thay vì ăn những thức ăn lành mạnh sẵn có trong thiên nhiên thì bày đặt chế biến đủ kiểu cho nó hư đi! Do vậy, thở phải được rèn tập trở lại. Về sinh lý, cơ hô hấp chính của ta là cơ hoành, cơ vắt ngang giữa bụng và ngực chớ không phải cơ gian sườn hay cơ cổ. Khi các cơ gian sườn, cơ cổ mà ráng sức phì phò thì đã bệnh rồi!

                Có một sự nhất quán, xuyên suốt trong lời dạy thiền định của Phật, từ Tứ niệm xứ (Satipatthàna) tới Thân hành niệm ( Kàyagatàsati), rồi Nhập tức xuất tức niệm (Ànàpànasati), đó là THỞ. Kinh viết “Thở vào thì biết thở vào, thở ra thì biết thở ra. Thở vào dài thì biết thở vào dài, thở ra ngắn thì biết thở ra ngắn…”. Tóm lại, là luôn quán sát hơi thở, đặt niệm (nhớ, nghĩ) vào hơi thở. Chỉ có vậy. Nhưng khi đọc câu “Thở vào thì biết thở vào, thở ra thì biết thở ra…” có thể gây nhầm lẫn, bởi ai mà chả biết thở cơ chứ! Thế nhưng ở đây không phải là biết thở, mà là nhận thức được (recognize), ý thức rõ (realize), cảm nhận được (perceive) cái sự thở, cái hơi thở đang đi vào và đang đi ra kia kìa. Đó mới là điều cốt lõi! Nhận thức, ý thức, cảm nhận, ấy chính là niệm (nhớ), là quán ( quan sát, suy tưởng) về sự thở, về hơi thở. Nhờ đó mà một mặt, ta giải thoát tâm ta khỏi những vướng mắc lăng xăng, một mặt ta nhận ra ý nghĩa cuộc sống và từ đó, buông bỏ bao nỗi lo toan, sợ hãi của kiếp nhân sinh để có cuộc sống có sức khỏe và hạnh phúc.

                Câu hỏi đặt ra là tại sao quán sát hơi thở? Quán sát hơi thở thì có gì hay? Sao lại không chọn các đối tượng khác để quán sát? Thật ra thì quán sát cái gì cũng được cả, bởi tất cả đều là pháp- nhứt thiết pháp giai thị Phật pháp- nhưng quán sát hơi thở thì có điều kiện để thấy “ngũ uẩn giai không” hơn, tức thấy vô ngã hơn. Vô ngã ở đây không còn là một ý niệm, một khái niệm mà là một trạng thái. Để thấy “vô ngã” thì tốt nhất là quán sát từ “ngã”, từ hơi thở là tốt nhất, một đối tượng sẵn có ngay trong bản thân mình. Tim đập cũng lúc nhanh lúc chậm, nhưng khó theo dõi, hoàn toàn ngoài ý muốn, khó can thiệp. Dạ dày thì làm vịệc âm thầm, khó quan sát. Các bộ phận khác cũng vậy. Trừ hơi thở! Hơi thở dễ quan sát nhất vì nó nằm ngay trước mũi mình, ngay dưới mắt mình! Lúc nào cũng phải thở. Ở đâu cũng phải thở. Cái hay nữa là quán sát nó thì không ai nhìn thấy, chỉ riêng ta biết với ta thôi! Mỗi phút lại phải thở cả chục lần. Lúc mau lúc chậm, lúc ngắn lúc dài, lúc phì phò lúc êm dịu. Hơi thở lại rất nhạy với cảm xúc. Trước một cảnh đẹp, ta “nín thở”. Lúc lo âu, ta hổn hển. Lúc sảng khoái ta lâng lâng. Lúc sợ hãi, hồi hộp ta thở nhiều kiểu khác nhau, muôn hình vạn trạng. Và nhờ đó mà thấy vô thường. Nhờ đó mà ta quán sát được cái tâm ta. Thở cũng gắn với các hoạt động cơ bắp. Khi mệt, ta mệt “bỡ hơi tai”, mệt đứt hơi, mệt hết hơi; khi khỏe, ta thở nhẹ nhàng sảng khoái! Nhờ đó mà ta quán sát được cái thân ta. Rõ ràng chỉ có hơi thở mới là một sợi dây nhạy cảm buộc vào thân vào tâm, là cái cầu nối giữa thân và tâm. Không chỉ thế, thở còn vừa là ý thức, vừa là vô thức. Như không cần ta. Như ở ngoài ta. Như không có ta. Quan sát thở, ta còn có dịp đào sâu xuống…vô thức. Ta thấy thở gắn với sự sống chết của kiếp người. Còn sống là còn thở, chết là hết thở, là tắt thở, là ngừng thở. Để ý một chút ta sẽ thấy đời người thực ra chỉ là… một hơi thở! Khi chào đời em bé khóc thét lên một tiếng thật to để hít mạnh không khí vào phổi để rồi khi lìa đời, cụ già lại thở hắt ra một cái, trả lại cho đời tất cả những gì mình đã vay mượn! Giữa hai lần thở vào thở ra đó là những đợt thở… lăn tăn như những làn sóng nhỏ, mà nối kết các làn sóng nhỏ lăn tăn đó lại với nhau ta có cuộc rong chơi trong cõi “Ta bà”! Mỗi hơi thở vào ra trung bình khoảng 5-10 giây. Mỗi giây, trong cơ thể con người đã có hằng trăm triệu tế bào hồng cầu bị hủy diệt và hằng trăm triệu hồng cầu khác được sản sinh. Quán sát hơi thở do đó ta thấy đựơc sự sinh diệt.

                Thở có thể làm chuyển biến tâm trạng ta, chuyển hóa cảm xúc ta, cả hành vi ta nữa. Đang sôi giận mà kịp nhớ lại, quán sát sự thở của mình thấy nó phập phều kỳ cục, tức cười, bèn quên giận mà hơi thở được điều hoà trở lại lúc nào không hay: điểm hưng phấn trên vỏ não đã bị dịch chuyển! Nói khác đi, ta có thể dùng cách quán sát hơi thở để tự kiểm sóat cảm xúc và hành vi của mình. Quán sát hơi thở cũng lôi kéo ta trở về hiện tại tức khắc- không còn đắm mình trong dĩ vãng hay tương lai. Bởi vì thở là thở trong hiện tại. Ở đây và bây giờ.

                Giận dữ , lo âu, sợ hãi tiêu tốn rất nhiều năng lượng. Cho nên những lúc đó ta dễ cảm thấy kiệt sức! Ngủ là một cách giảm tiêu hao năng lượng, nhưng vẫn còn co cơ, vẫn còn chiêm bao. Một đêm ác mộng sẽ thấy bải hoải toàn thân khi thức giấc!Thiền giúp tiết giảm tiêu thụ năng lượng một cách đáng kể, còn hơn cả giấc ngủ. Một khi cơ thể giảm tiêu thụ năng lượng thì các tế bào được nghỉ ngơi, nên toàn thân cảm thấy thấy nhẹ nhàng sảng khoái. Trạng thái nhẹ nhàng sảng khóai đó xảy ra trên từng tế bào của cơ thể. Một cảm giác lâng lâng dễ chịu toàn thân của hành giả, phải chăng đó chính là trạng thái hỷ lạc (thiền duyệt?).

                Phổi ta như một cái máy bơm, “phình xẹp” để đưa khí vào ra là nhờ có áp suất thay đổi. Khi áp suất âm trong phổi và các phế nang thì khí bên ngoài tự động lùa vào, tuôn vào, lấp đầy phổi và các phế nang, cho đến một lúc lượng khí bên trong đầy dần lên thì chuyển sang áp suất dương, phổi sẽ đẩy khí ra. Có một thời điểm áp suất cân bằng nhau, hay nói cách khác, áp suất bằng không (0=zéro), thì khí bên trong cơ thể và bên ngoài vũ trụ chan hòa thành một, không phân biệt. Đó chính là quãng lặng. Quãng lặng đó ở cuối thì thở ra – trước khi thở vào trở lại – thường kéo dài, thong dong, nhẹ nhàng, yên tịnh, vì không hề tốn năng lượng. Như chim lượn bay, không phải vỗ cánh, như xe ngon trớn chạy ở số không, không tốn nhiên liệu! Đó chính là giai đoạn “Prana”. Pra có nghĩa là trước và Ana là thở vào ( trước thì thở vào cũng có nghĩa là sau thì thở ra). Prana đã được biết đến từ xa xưa. Yoga, khí công, cũng như y học Đông phương nói chung đã nói đến Prana từ thời cổ đại. Trong yoga có “pranayama” là kiểm soát hơi thở. Trong thiền định, không còn phải là vấn đề kiểm soát hơi thở nữa mà hơi thở sẽ tự kiểm soát! Đến một lúc nào đó, khi vào sâu trong thiền định, hành giả sẽ không cảm nhận mình thở nữa. Hơi thở nhẹ gần như ngưng bặt. An tịnh. Hòa tan. Tan biến. Có thể nói đến một phương pháp thiền tập- tạm gọi là “Pranasati” chăng?- tức đặt “niệm” vào quãng lặng, và thực chất cũng không còn cả niệm, một sự “vô niệm” hoàn toàn chăng? Những hành giả giàu kinh nghiệm (thiện xảo) cho biết có thể vào định ngay hơi thở đầu tiên có lẽ nhờ rèn tập mà khoảng lặng ngày càng dài ra, mênh mông ra như không còn biên giới, như hòa tan vào hư không, lắng đọng, thanh thoát. Lúc đó không còn ý niệm về không gian, thời gian, về ta, về người… Tiến trình hô hấp vẫn diễn ra, sâu trong các tế bào, nhưng ở mức thấp nhất, nhẹ nhàng nhất, tiêu thụ năng lượng tối thiểu và do vậy nhu cầu sản xuất năng lượng không còn đòi hỏi nữa, các tế bào ở trong trạng thái hoàn toàn tĩnh lặng, “nghỉ ngơi”!

                Khi nói đến thiền, ta thường nghĩ ngay đến ngồi: ngồi thiền. Rồi nào kiết già, bán già, hết sức phức tạp và bí hiểm như chỉ dành riêng cho một giới nào đó. Thiền thực ra không nhất thiết phải ngồi, không nhất thiết phải kiết già, bán già. Đi đứng nằm ngồi gì cũng thiền được. Người Nhật, người Tây Tạng có cách “ngồi” thiền riêng của họ, người Tây phương có cách khác hơn, miễn sao có một tư thế thoải mái, dễ chịu là được. Thế nhưng cách ngồi tréo chân (kiết già, bán già) lại có lợi ích hơn cả. Tại sao? Tại vì khi ta đứng, ta đi, các bắp cơ phía trước của hai chân phải co lại để nâng đỡ cả thân mình, trong khi các bắp cơ phía sau thì duỗi ra. Lúc ngồi tréo chân ta đã làm cho hoạt động các bắp cơ đổi chiều. Đây là phương pháp “đối chứng trị liệu”. Khi đi bộ lâu, mỏi chân, ta ngồi xuống, xếp bằng và hít thở một lúc sẽ thấy hai chân bớt mỏi rất nhanh. Cơ nào đã duỗi lâu thì được co lại, cơ nào đã co lâu thì được duỗi ra! Thiền hay yoga do vậy khai thác kỹ thuật này để trị liệu rất có hiệu quả sự mỏi mệt, không kể ngồi theo cách này cũng giúp làm giảm sự tiêu thụ oxy đáng kể!

                Giữ lưng thẳng đứng cũng là một yêu cầu vô cùng quan trọng trong thiền. Ta dễ có khuynh hướng chiều theo độ cong tự nhiên của cột sống dưới sức nặng của thân thể do trọng lực- và nhất là do tuổi tác- dễ dẫn đến cong vẹo cột sống hoặc đau cột sống cổ, đau thắt lưng. Ở tuổi trung niên nhiều người đã bị những cơn đau dữ dội đến phát khóc. Đó là những cơn đau cấp tính, nếu nghỉ ngơi hoàn toàn và uống thuốc theo toa bác sĩ chừng mươi ngày sẽ khỏi, nhưng không khỏi hẳn, dễ tái phát do tư thế chưa được điều chỉnh. Bởi nguồn gốc sâu xa hơn của đau cột sống, đau thắt lưng lại là do stress, nếp sống căng thẳng phải chịu đựng, dồn nén lâu ngày. Cơn đau là tiếng chuông báo động để ta “tỉnh ngộ”! Một người cúi gầm suốt ngày trước máy vi tính hay tivi thì sớm muộn cũng bị những hội chứng về cột sống. Một người đi chùa lạy Phật mà tư thế không đúng thì lâu ngày cũng bị đau cột sống như vậy! Nhất là khi đã có tuổi, cột sống có khuynh hướng cứng lại, mất đàn hồi, các lớp sụn độn giữa hai đốt sống dễ bị bẹp, có khi “xì” ra một bên, chèn ép gây đau. Do vậy, giữ lưng thẳng đứng trong lúc ngồi thiền là điều cần thiết. Kết hợp với tập thể dụng bụng, có nghĩa là tập cho thắt lưng được dẻo dai, cũng sẽ làm chậm tiến trình lão hóa.

                Trong thiền, một yếu tố rất quyết định nữa là sự thả lỏng toàn thân,“buông xả” toàn thân, mà có người ví như thả trôi theo dòng nước. Thả lỏng toàn thân là cách làm cho toàn thân như rủ xuống, xẹp xuống, bình bồng, không còn căng cứng nữa! Có thể nói cơ thể ta như chỉ gồm có hai thành phần: “thân xác” và “thân hơi”. Thả lỏng là “xì” cho xẹp cái thân hơi đó- mà tiếng Việt ta có một từ rất hay là “xả hơi”! Khi quá mệt, quá căng thẳng thì ta cần “xả hơi”! Khi đó, không một bộ phận nào của cơ thể còn phải căng nữa, phải gồng nữa, kể cả vỏ não. Tiêu hao năng lượng cho trương lực cơ ( tonus musculaire) và hoạt động của vỏ não sẽ giảm thấp nhất có thể được. Y học chứng minh tiêu hao năng lượng trong thiền rất thấp, dưới mức chuyển hóa cơ bản, thấp hơn cả khi ngủ, nhờ vậy mà năng lượng được tích lũy tốt hơn, giúp chữa nhiều thứ bệnh hoạn một cách hiệu quả.

                Cơ thể ta có khoảng trăm ngàn tỷ tế bào. Mỗi tế bào thực chất là một “sinh vật” háo ăn, háo làm, háo tiêu thụ oxy ( để kết hợp với thức ăn qua những phản ứng gọi là oxyt-hóa) nhằm tạo ra năng lượng cho cơ thể hoạt động. Nhưng oxyt-hóa càng mạnh thì càng tạo thêm các gốc tự do và các chất… bã, làm cho cơ thể mau mệt mỏi, mau già nua! Giống như một thanh sắt để ngoài nắng gió một thời gian sẽ bị oxyt-hóa thành rỉ sét ngay. Khi cơ thể có cách nào làm giảm tiêu thụ năng lượng không cần thiết thì các tế bào cũng sẽ được nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng.

                Khi cơ thể đã chùng xuống, đã giãn cơ, tức giảm tiêu hao năng lượng một cách đáng kể rồi thì cũng sẽ thấy bớt cần thiết phải cung cấp các dưỡng chất qua thức ăn (bột, đạm, dầu mỡ)… vốn là nguồn tạo năng lượng! Ăn ít mà vẫn đáp ứng đủ nhu cầu năng lượng thì cơ thể đỡ vất vả, các tế bào đỡ hùng hục làm việc, tinh thần sẽ sảng khoái. Các nghiên cứu trên sinh vật bị cho nhịn đói vừa phải thấy sống lâu hơn và trẻ lâu hơn!

                Các nghiên cứu y sinh học cho thấy các nhà sư có thể làm giảm nhu cầu oxygen đến 40% trong lúc thiền. Lúc đầu các nhà khoa học nghĩ thiền chắc cũng giống như ngủ hay nghỉ ngơi tích cực, nhưng thật ra khác hẳn! Thiền khoảng 30-40 phút thì mức lactate trong động mạch giảm, phenylalanine tăng 20%, giảm các họat động hệ giao cảm trên bề mặt da, giảm nhịp tim và hô hấp đáng kể.

                Cortisol và ACTH cũng giảm, do đó, không bị stress; trong khi Arginine và Vasopressin, được coi là có vai trò trong học tập và trí nhớ gia tăng đáng kể. Nhiều nghiên cứu ngày càng sâu hơn về beta-endorphin, corticotropin, melatonin, DHEA… hứa hẹn giải thích cơ chế tác dụng của thiền trên nhiều mặt… trong tương lai.

                Những năm gần đây, nhờ có các phương tiện như PET (positron emission tomography) hay SPECT (single photon emission tomography) và fMRI (functional magnetic resonance imaging) để đo hoạt động tưới máu não, cho thấy một số vùng được tưới nhiều hơn vùng khác, chứng minh thiền khác với giấc ngủ, mà đó là một trạng thái tỉnh giác an tịnh (state of restful alertness). Kỹ thuật fMRI cho thấy hoạt động tưới máu não gia tăng ở vùng liên quan đến sự chú ý (vùng lateral prefrontal và parietal), cũng như gia tăng ở vùng kiểm soát tự động, tỉnh thức (pregenual anterior angulate, amygdala, midbrain và hypothalamus). Nhưng nói chung, tưới máu não trong thời gian thiền rõ ràng là giảm một cách đáng kể, chỉ tập trung vào một số vùng nhất định như đã nêu trên. Điều này cho thấy thiền giả không tiêu hao nhiều năng lựơng cho các hoạt động vỏ não.
                Các nghiên cứu về sinh lý học trong thiền vẫn còn đang tiếp tục nhưng rõ ràng thiền có khả năng làm giảm stress, giảm huyết áp và tạo sự sảng khoái, là yếu tố của sức khỏe, của chất lượng cuộc sống. Thiền ngày càng trở nên một kỹ thuật trị liệu hiệu quả trong y sinh học, nhất là lĩnh vực tâm lý trị liệu, nên đã có nhiều ứng dụng thực tiễn trong y khoa.

                Nghiên cứu về lâm sàng cho thấy thiền giúp giảm thời gian nằm viện của bệnh nhân, giảm lo âu, trầm cảm, giảm 50% các triệu chứng tâm thần nói chung. Người hành thiền hơn 5 năm có tuổi già sinh lý trẻ hơn 12 năm so với người cùng tuổi, dựa trên 3 yếu tố là huyết áp, khả năng điều tiết nhìn gần của thị giác và khả năng phân biệt của thính giác. Học sinh cấp 2 có thực tập thiền trên 2 tháng, có kết quả học tập tốt hơn, có khả năng tập trung, thói quen làm việc, cải thiện hành vi (giảm xung đột, hung hăng), tự tin hơn, có khả năng hợp tác và quan hệ tốt hơn với người khác. Thiền giúp làm giảm cân, giảm béo phì, giảm nghiện thuốc lá, rượu, các chất ma túy nói chung.

                Bầu khí quyển chúng ta thở hôm nay so với cách đây 700 triệu năm – tức là khi có những sinh vật đơn bào đầu tiên trên trái đất- thì cũng chẳng khác biệt! Với người anh em đơn bào đó thì ta cũng đang cùng hút chung một bầu khí, cùng bú chung một “núm vú” vũ trụ, cùng với muôn loài khác nữa! Các sinh vật cùng chia sẻ một cách…bình đẳng, không phân biệt và theo nhu cầu như vậy. Ta hút lấy oxy của không khí, lại tạo ra carbonic; trong khi cây cỏ hút carbonic lại tạo ra oxy. Con thằn lằn, con tắc kè, con ễnh ương… cũng phình ra xẹp vào như ta vậy. Bầu khí quyển vẫn không thay đổi, không thêm bớt. Nhưng chính con người có thể làm hại môi trường sống của mình mà không hay nếu cứ theo đà hủy diệt sự sống của thiên nhiên và muôn loài trên hành tinh xanh này!

                Hãy nương tựa chính mình. Bởi nói cho cùng, ai có thể “thở” giùm ai? Ai có thể “thiền” giùm ai?

                Source: BS ĐHN
                SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
                HỒ VI LAO KỲ SINH

                Comment


                • #83
                  Về phiên tòa xử SV yêu nước Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha


                  Kết quả phiên tòa do nhà cầm quyền cộng sản dàn dựng nhằm trả thù 2 sinh viên yêu nước tại Long An ngày 16.5.2013 thì ai cũng đã biết. Chúng tôi lược thuật một số chuyện mà ít người biết đến.

                  A. Thủ tục tố tụng:

                  Cũng như bao phiên tòa xét xử người yêu nước khác về điều luật mơ hồ là điều 88 và 79 an ninh tại tòa án và khu vực xung quanh luôn gắt gao: phá sóng điện thoại, ngăn cản người dân tiếp xúc phiên tòa, hạn chế thân nhân của các nạn nhạn tham dự phiên tòa, công an thì nhiều hơn các thành phần khác tham dự phiên tòa nhiều lần. Tuy nhiên phiên tòa ở Long An có một số đáng ghi nhận như sau:

                  1. Về thủ tục tố tụng nhà cầm quyền ở Long An lần này tỏ ra “dễ chịu” hơn các nơi như ở Sài Gòn, Hà Nội, Bến Tre, An Giang. Luật sư có nhiều thời gian hơn, gia đình gặp được người thân bị giam giữ trước khi ra tòa. Có sự tranh luận sòng phẳng giữa công tố viên buộc tội và luật sư. Lần đầu tiên ở Việt Nam kiểm soát viên chấp nhận đuối lý trước luật sư và rút lại việc truy tố 2 nạn nhận tội “chống Trung Quốc”. Dù việc rút lại lời buộc tội chỉ có tính hình thức vì sau đó bản án hình phạt rất nặng nề. Nhưng chúng ta cũng ghi nhận quan điểm chống ngoại xâm ít ra đã đi vào chính trường của Việt nam và đã được chấp nhận.

                  2. Dù an ninh hạn chế gia đình gởi trang phục cho các sinh viên yêu nước nhưng hình ảnh 2 sinh viên trong trang phục đồng phục học sinh áo sơ mi trắng và quần tây sẫm màu nói lên rằng họ đẹp hơn nhiều. Và quan trọng hơn là minh họa cho lời tố cáo nhà cầm quyền đàn áp sinh viên thì hình ảnh đó hiệu quả hơn nhiều. Chưa đi vào nội dung phiên tòa thì hình ảnh 2 sinh viên tao nhã thanh lịch giữa một rừng công an y hệt như 2 con chiên thơ giữa một bầy sói hung bạo.

                  3. Vào buổi chiều nhằm phản ứng việc công an bảo vệ và an ninh ngăn chặn những thân nhân khác không vào tham dự phiên tòa thì mẹ Phương Uyên, mẹ và anh của Nguyên Kha không vào tham dự. Chủ tọa phiên tòa công bố họ không tham dự buổi chiều. Nhưng sau hơn nữa giờ họ vào tham dự thì chủ tọa vẫn đồng ý cho họ mà không làm khó dễ gì họ.

                  4. Diễn biến bên ngoài dù có bắt bớ 1 số người dự tính tham dự phiên tòa nhưng lần này có vẻ như là công an Long An không dám tàn độc như công an Sài Gòn hay ở Hà Nội.

                  B. Về nội dung bàn chất phiên tòa:

                  Không hẹn mà gặp cả 3 luật sư bào chữa cho 2 sinh viên yêu nước họ có luận chứng bào chữa rất giống nhau và hợp lý: 2 sinh viên này chỉ yêu nước và chống Trung Quốc xâm lược và chống đảng cộng sản chứ không chống nhà nước CHXHCNVN. Dù trước đó an ninh làm khó dễ các luật sư rất nhiều: chặn các cuộc gọi vào máy của các luật sư, không cho họ có thời gian nhiều tiếp xúc với thân chủ cũng như toàn bộ hồ sơ vụ án. Nhưng rất trùng hợp là các luận cứ của các luật sư rất sắc bén không chỉ kiểm soát viên giữ quyền công tố bị đuối lý mà cả thẩm phán chủ tọa cũng như các hội thẩm nhân dân cũng thua lý và họ tìm cách tránh né các vấn đề và yêu cầu của luật sư đưa ra:

                  1. Phương Uyên và Kha có thừa nhận hành vi “vi phạm” nhưng chỉ chung chung không nói là vi phạm cái gì. Chống Trung Quốc thì chắc không có điều nào trong cả Bộ Luật Hình sự quy định. Tội chống đảng thì không phải là điều 88 của Bộ luật hình sự hiện nay mà phải là điều khác. Tuy nhiên cộng sản không dám trơ trẻn áp dụng thực chất cái điều này sợ bị dư luận trong và ngoài nước lên án nên họ miễn cưởng “ép” vào điều 88 chống nhà nước.

                  2. Nhân chứng của vụ án: dù bản cáo trạng và kết luận điều tra có ghi là có 3 nhân chứng nhưng 3 nhân chứng này không có mặt ở phiên tòa tại Long An vào ngày 16.5.2013. Rõ ràng việc thiếu vắng 3 nhân chứng đã chứng tỏ rằng nhà cầm quyền lấn cấn trong việc buộc tội và tiền hậu bất nhất.

                  3. Vật chứng: quan trọng nhất là vật chứng là các khẩu hiệu buộc tội 2 sinh viên yêu nước. Thế nhưng phiên tòa này không dám trưng ra cái vật chứng này. Đó chính là các khẩu hiệu chống Trung Quốc xâm lược và chống đảng cộng sản. Dù các luật sư yêu cầu nhiều lần nhưng chủ tọa không dám đề cập đến các khẩu hiệu này. Cũng như biên bản yêu cầu giám định nội dung của các khẩu hiệu cũng không có. Điều này chứng tỏ rằng phiên tòa của đảng cộng sản chỉ dùng nó như là một công cụ để trả thù các sinh viên yêu nước qua đó đe dọa nhiều người khác có ý chống đảng.

                  4. Chống đối tôn giáo: trong cáo trạng để thêm màu sắc buộc tội thì phía an ninh điều tra cố “nắn, ép” cái này vào nhưng ra trước tòa thì không có gì liên quan đến việc chống đối các tôn giáo của 2 sinh viên yêu nước. Việc này lố bịch y như chuyện 2 cái bao cao su trong vụ án của tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ.

                  5. Lời nói sau cùng: Đinh Nguyên Kha cho rằng Kha không có tội, chỉ hành động vì lòng yêu nước. Riêng lời nói sau cùng của Phương Uyên mới làm cho cả phòng xử án bàng hoàng và không khí chùng xuống. Đứng trước vành móng ngựa của cộng sản để nói lời nói sau cùng thì Phương Uyên dũng cảm tuyến bố: “Việc tôi làm thì tôi chịu xin nhà cầm quyền đừng làm khó dễ mẹ hay gia đình của chúng tôi. Chúng tôi làm để thức tỉnh mọi người trước hiểm họa Trung Quốc xâm lược đất nước và cuối cùng là chúng tôi làm xuất phát từ cái tấm lòng yêu nước nhằm chống cái xấu để làm cho xã hội ngày càng tốt đẹp tươi sáng hơn“. Giữa một rừng công an hùng hổ mà Phương Uyên dám tuyên bố như vậy chứng tỏ bản lĩnh của Phương Uyên như thế nào. Khác xa chuyện an ninh điều tra ép cung nhục hình để ra một Phương Uyên theo ý của an ninh là hành động chỉ để nhận 100 USD và máy chụp hình kỷ thuật số từ phản động hải ngoại.

                  C. Phản ứng của giới am hiểu luật pháp tại Việt Nam về phiên tòa tại Long An ngày 16.5.2013:

                  1. Luật sư Nguyễn Thanh Lương: “Tôi thấy mình hèn hạ và bất lực khi chỉ đòi cho Phương Uyên được 5 ngày tù mà không làm cho bản án của em nhẹ đi. Phương Uyên bi bắt ngày 14 tháng 10 năm 2012 nhưng đến ngày 19 tháng 10 thì mới công khai. Kết luận điều tra và cả bản cáo trạng “quên” đi 5 ngày dấu nhẹm này. Tôi đã yêu cầu chủ tọa tính án phải từ ngày 14.10.1012 là ngày họ tạm giam em Phương Uyên. Tôi không có biết là 2 em sinh viên có kháng án hay không nhưng hình ảnh của họ ở phiên tòa hôm nay nó đay đáy vào tận giác ngủ của tôi trong nhiều ngày tới”.

                  2. Nhà báo T. D. (yêu cầu dấu tên): “Thì cũng như bao phiên tòa khác các nạn nhân của điều luật X nếu ai mà ” ăn năn nhận tội” thì án nhẹ. Ai mà “cương” thì lãnh án nặng. Thấy Anh Ba Sài Gòn của vụ anh Điếu cày không? án nhẹ hơn so với 2 người khác. Gần đây vụ Lô Thanh Thảo im lìm thì họ kéo xuống 2 năm từ 3 năm rưỡi ban đầu. Đó thấy chửa nhưng đừng ghi tên tôi ra đấy đó nha”.

                  3. Luật sư N. thuộc đoàn Luật sư Thành Phố: “Bị cáo Kha không phải khủng bố, nếu khủng bố thì án khác cơ!”

                  4. Thẩm phán H. của tòa án tỉnh Đồng Nai: “Tôi không theo dõi phiên tòa, nhưng thẩm quyền xét xử phải là của Tòa án thành phố Hồ Chí Minh chứ không phải là Tòa án tỉnh Long An vì nơi diễn ra các hành vi vi phạm pháp luật là tại thành phố Hồ Chí Minh chứ không phải ở tỉnh Long An”.

                  5. Một phóng viên dấu tên của báo Pháp Luật: “Thực chất thì mấy ông tòa án không đủ tư cách và nhân cách để xét xử mấy sinh viên này”.

                  Source: Hải Huỳnh (DLB)
                  SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
                  HỒ VI LAO KỲ SINH

                  Comment


                  • #84
                    Ta Giương Cờ Trắng Đầu Hàng!...


                    ta đầu hàng ! ta đầu hàng !
                    ta là dân ta thua tan hoang.
                    ta làm dân ta đéo nói ngang.ta biết nhục nên ta đầu hàng

                    đầu hàng bọn ăn sóng nói gió
                    đầu hàng bọn xem dân thua chó
                    [ta lại phải xin lỗi con chó, nó trung nghĩa hơn tỉ thằng người]

                    ta đầu hàng !
                    Nhưng ta phải công nhân điều này đất nước đâu có độc tài

                    đảng Hải Phòng phất phới cờ bay.
                    đảng Tiên Lãng mồm loa mép giải
                    đảng “riêng nó” đó trăm tay nghìn mắt
                    đảng “ riêng nó” kia xương sắt da đồng

                    ta là dân ! ta là dân!
                    ta đưa cờ trắng [ làm ] từ quần vợ ta
                    ta xin thua! Ta xin tha!
                    ta xin bẻ bút về nhà bán khoai

                    ta là ai ? ta là ai ?
                    ta là ai cũng chăng ai ta là!


                    Source: dotrungquan's blog
                    SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
                    HỒ VI LAO KỲ SINH

                    Comment


                    • #85
                      PISCES... những ngày xui tận mạng...



                      Quán ế… không chuyện gì làm… lưng tưng lang tang với cái Zodiac… bỗng nhớ tới cái bản-thân-Song-Ngư mình & các cái Song-Ngư-hệ-luỵ chung quanh… lục lọi trong ổ cứng cái entry mình viết từ thời YH 360 cố hỷ cố lai… đọc thấy vừa tức cười… vừa tội nghiệp cho mình hồi đó… thôi thì một chút chia sẻ cái cảm giác xưa xửa xừa xưa…

                      ... tin hay không? _ tuỳ... _ nhưng có lẽ "phước bất trùng lai, hoạ vô đơn chí" là có thiệt quá...

                      ... tức! dzìa nhà, mở Zodiac ra xem... à! mình Pisces - SongNgư... dzô Horoscopes coi thử... chời đất ơi! tiên đoán cứ như thần: coi thử cái quickie của nó đi nè... "It's not a good day to move, whether literally or figuratively. Enjoy where you are."... Sáng sớm, đẩy xe ra đổ xăng, cứ in trí có tiền trong túi...

                      _ cho tui 20 ngàn xăng...

                      ... ơ... tiền đâu rồi?!... anh ơi, tui quên mang tiền theo... anh lấy đở 17 ngàn... chút xíu tui quay lại trả hết...

                      ... một cánh tay chống nạnh lên, tay kia cầm vòi xăng chỉa lên như cây súng, miệng bỉu môi cười: _ chút xíu là khi nào? mai? mốt? hay... đi luôn?... cái dzụ này tui rành quá mà... tui bị hoài hà!...



                      ... ôi! không biết cái mặt mình nó ra sao nữa cà? nó có đỏ lên như da con tắc kè nằm giữa những cành bông bụp... hay xanh lè_như đang bò trong đám cỏ công viên... trên đường về, miên man suy nghĩ... thôi hãy hít một hơi thở sâu vào _ thở vào tâm tĩnh lặng _ ...rồi nhè nhẹ thở ra _ thở ra miệng mĩm cười...



                      ... sau ba hơi hít thở, mình cảm thấy bình tâm, nhận xét: cái tay nhân viên trạm xăng kia có gì sai không? _ không... anh ta chỉ không đúng khi "đồng bộ hoá" mọi đối tượng... mình có gì sai không? _ không... vì mình không mang cái tâm ý như anh ta nói... nhưng mình có lỗi, quên mang theo tiền... tạo một cầu nối, một tác duyên khiến anh ta phát sinh sân hận...



                      ... chợt nhớ về người _ có cùng một cung hoàng đạo với mình... ơi tội nghiệp cho Songngư của tôi... Cả một tháng rồi... chuyện chúng mình có khác gì câu chuyện ở cây xăng đâu em?!... chỉ khác chăng giữa cây xăng mình tôi tím mặt; giữa chợ đời tôi-em tương tác khổ đau... họ _ như những nhân viên trạm xăng; nhìn tôi như từ trong thức mạt-na ẩn tàng những kẻ đã từng lừa đảo họ... tôi đau khổ vì lỗi sơ sót của mình, được khúc xạ thành một sai lầm không thể tha thứ... lại càng khốn cùng hơn nữa khi người ta đem em ra làm vật bắc cầu... đối tượng những bài học đạo đức giả _ mà họ không bao giờ giải quyết được trong chính cuộc đời đầy uế trược...



                      ... tôi sẽ tha thứ hết... tha thứ hết... lời miệt thị của anh bơm xăng vì định kiến của anh ta. ... tôi sẽ tha thứ hết... tha thứ hết... những gì mà ai đó đã cố tình gây ra cho tôi sự biếm nhục từ em & tất cả mọi người...

                      ... RŨ SẠCH HẾT... RŨ SẠCH HẾT... TA HỒI ĐẦU THỊ NGẠN...

                      ... thử trở lại với Yahoo Astrology... xem vận mệnh hết tháng này coi:

                      Your instincts are almost always (or maybe even always) right on, and the 1st, if you have a romantic hunch about somebody, don't let anybody (including those critical voices in your head) talk you out of it. Don't forget, not only do you have fabulous intuition, but you're really cute too! By the 5th and 6th, your many attractions will have snagged the hearts of a couple of new admirers. Are any of them as tempting to you as you seem to be to them? If so, it could be a match made in heaven. The 7th and 8th, you have a kind of Midas touch -- if everything Midas touched had turned to solid romance! By the 12th, you might get a love letter, or a love note, or a love email, or even a love bite (spicy!). Enjoy it! The 16th, go ahead and keep a little tiny innocuous secret. They're going to go nuts trying to figure out what it is! The 21st, analyze a relationship -- if it requires analysis. If it doesn't require analysis, then just let it be. The 26th, watch out for a wet blanket. Why do you keep telling this person about what you really want when all they ever do is tell you that you aren't going to get it? Sheesh. The 30th, you end your month with a little tiny romantic nudge from somebody who's in a position to know what they're talking about.

                      ... hihihi... kỳ này có vẻ trật lất hết à... ông Yahoo Astrology ơi..
                      SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
                      HỒ VI LAO KỲ SINH

                      Comment


                      • #86
                        Những Bàn Chân Nổi Giận...


                        Nhật báo hàng đầu của Mỹ New York Times hôm 6/6 cho đăng bài xã luận với tiêu đề "Vietnam's Angry Feet" do giáo sư Tương Lai, một giáo sư ngành xã hội học từng làm cố vấn cho 2 thủ tướng Việt Nam từ năm 1991 đến năm 2006, viết. Xin giới thiệu đến độc giả bản tiếng Việt của bài viết do giáo sư cung cấp.
                        Những Bàn Chân Nổi Giận

                        Tháng trước, Tòa Án tỉnh Long An Việt Nam đã kết án nặng nề hai sinh viên yêu nước ở độ tuổi 20. Trong những tội danh bị áp đặt có tội "nói xấu Trung Quốc". Những cáo buộc này đã chạm vào điểm nhạy cảm bậc nhất trong tâm thế người Việt Nam là lòng yêu nước và tinh thần dân tộc. Người ta phẫn nộ vì như thế là ai đó đã hợp đồng với Trung Quốc xâm lược để quay lại đàn áp người yêu nước. Bi kịch lớn nhất của một số người lãnh đạo Việt Nam là sự ám ảnh về cái gọi là "cùng chung một ý thức hệ xã hội chủ nghĩa" nên đã không quyết liệt đáp trả những thủ đoạn bành trướng nham hiểm và những hành động xâm lược ngang ngươc của Trung Quốc. Họ lại quyết liệt đàn áp những người yêu nước, bóp nghẹt dân chủ, bưng bít thông tin và khủng bố tư tưởng công dân mình. Đầu tuần này, công an Hà Nội đã đàn áp một cuộc biểu tình chống Trung Quốc và bắt nhiều người, hành hung, đánh đập họ, trong đó có cả phụ nữ.

                        Dân tộc Việt Nam có quyền tự hào về truyền thống bất khuất, quật cường của mấy ngàn năm dựng nước và giữ nước trong vị thế oái ăm, sát cạnh một láng giềng khổng lồ chưa bao giờ từ bỏ giấc mộng bành trướng nhằm nuốt chửng Việt Nam. Đất nước này đã từng chìm đắm cả nghìn năm Bắc thuộc. Trong cái đêm dài đau đớn ấy, kẻ thù luôn tìm cách đồng hóa dân tộc Việt. Và chúng đã thất bại.

                        Việt Nam đã từng đánh bại đế quốc Nguyên Mông vào thế kỷ XIII và những kẻ xâm lược khác trong thế kỷ XV, XVIII và XX. Bản lĩnh dân tộc Việt đã được hun đúc qua những cuộc chiến tranh khốc liệt chống ngoại xâm. Nhưng hôm nay, bất chấp luật pháp quốc tế và chà đạp trên nguyên tắc và đạo lý, Trung Quốc đã ngang nhiên thực hiện mộng bành trướng trên Biển Đông, cái "lưỡi bò" ham hố và bẩn thỉu đang thè ra chực nuốt cả vùng biển rộng lớn, nơi có trữ lượng dầu mỏ đủ đáp ứng cơn khát nguyên liệu của một nền kinh tế đang cố ngoi lên vị thế siêu cường. Nơi đây cũng là con đường huyết mạch trên biển để Trung Quốc thực hiện tham vọng của họ.

                        Vì thế, những “bàn chân nổi giận” đã rầm rập xuống đường biểu tình chông Trung Quốc xâm lược. Cùng với những cuộc biểu tình ấy, những khiếu kiện tập thể của nông dân cũng dồn dập bùng lên. Sự nối kết giữa tầng lớp trí thức với giới trẻ ở đô thị và nông dân – những người bị đẩy vào cuộc sống đói nghèo vì mất đất sản xuất khi người ta nhân danh "sở hữu toàn dân" để tước đoạt quyền sở hữu mảnh đất cha ông họ để lại mà không được đền bù thỏa đáng. Cùng với điều đó, mạng lưới thông tin qua Internet đã trỗi lên như nấm sau cơn mưa biểu thị tinh thần yêu nước bất chấp mọi đàn áp đang đang mở ra một cục diện mới.

                        Sự nổi giận của người Việt Nam lại càng tăng lên khi một số những người lãnh đạo lùi bước trước những hành động tội ác của Trung Quốc xâm lược Việt Nam nhưng lại quyết liệt đàn áp người yêu nước đấu tranh đòi dân chủ và tự do. "Nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa " là một khái niệm rất mơ hồ, những người lãnh đạo lại dùng nó để duy trì một hệ thống chính trị đã quá lỗi thời.

                        Nếu không có những đổi mới ở thập niên 80, nền kinh tế tập trung có lẽ đã đưa Việt Nam đi đến bờ vực sụp đổ. Tuy nhiên, những cải cách kinh tế đó đã bị đình trệ vì không có cải cách chính trị song hành. Tuy nói rất nhiều về một nhà nước "của dân do dân và vì dân" nhưng người ta chưa bao giờ muốn xây dựng một nhà nước pháp quyền và một xã hội dân sự đúng với ý nghĩa đích thực của nó.

                        Chính vì một số nhà lãnh đạo Việt Nam bị "cái mũ kim cô" của chủ nghĩa bành trướng Đại Hán siết chặt nên đã đẩy đất nước ra khỏi quỹ đạo dân chủ để gánh chịu lạc hậu và lạc điệu so với thế giới văn minh, một thế giới mà Việt Nam đang rất cần hòa nhập để đất nước có điều kiện phát triển.

                        Ấy thế mà từ lâu, các nhà lãnh đạo Trung Quốc đã từ bỏ chủ nghĩa xã hội để thay thế bằng một "Chủ nghĩa tư bản mang màu sắc Trung Quốc" man rợ nhằm nuôi dưỡng mộng bành trướng của cha ông họ mà họ chưa bao giờ từ bỏ. Cho nên, cái gọi là "cùng chung ‎ ‎thức hệ" mà ai đó đưa ra chỉ là cái bình phong che đậy cho tham vọng quyền lực, nhằm giữ bằng được cái ghế mà họ đang ngồi. Những ngôn từ đạo đức giả được đưa ra, rồi mười sáu chữ bịp bợm về "láng giềng hữu nghị" được tung hứng chỉ là trò khôi hài.

                        Nhằm bảo vệ cái ghế quyền lực của một số người đang giành được những vị thế quan trọng, để củng cố và mở rộng những lợi ích béo bở của mình, người ta đang quay lưng lại với nhân dân. Một số trí thức và nhân sĩ, trong đó có người viết bài này, đã đưa ra hàng loạt kiến nghị về thực thi dân chủ và nhân quyền trong Hiến pháp nhằm hướng tới việc tạo ra một hệ thống chính trị thực sự dân chủ. Tuy nhiên, đề xuất của chúng tôi đã gặp phải những lời lăng mạ và vu khống trên các tờ báo chính thống được chỉ đạo sát sao.

                        Người ta đã không thấy được rằng, một khi phong trào yêu nước chống ngoại xâm gắn kết được với cuộc đấu tranh dân chủ và thực hiện quyền con người đã được ghi vào trong Hiến pháp, sẽ đẩy tới những bước hợp trội trong sự phát triển, tạo ta những đột phá không lường trước được, hình thành một cục diện mới, đưa đât nước đi lên.

                        Cho nên, càng sử dụng bạo lực và đàn áp, càng cho thấy sự phi dân chủ, vô nhân tính của những người sử dụng nó.

                        Người lãnh đạo nắm bắt được cục diện mới, nhanh nhạy đáp ứng được lợi ích dân tộc, đặt lợi ích của Tổ quốc lên trên hết và trước hết, sẽ nhận được hậu thuẫn mạnh mẽ của dân và sự đồng tình của bạn bè quốc tế.

                        Ngược lại, nếu tiếp tục quay lưng lại với dân, nấp dưới chiêu bài ý thức hệ đã lỗi thời, bám chặt mô hình toàn trị phản dân chủ, chỉ cốt giữ cho được cái ghế quyền lực đã rệu rã và đưa đất nước vào ngõ cụt không lối thoát, thì sự cáo chung là điều không thể tránh khỏi.

                        Source: VOA
                        SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
                        HỒ VI LAO KỲ SINH

                        Comment


                        • #87
                          Khúc Hát Trường Sa


                          Thuyền tôi chở nặng lắm rồi
                          Sóng cứ xô lên vẫn dành đủ sức
                          (Tagore)
                          Này con quỉ
                          Từ ném đá dấu tay
                          Đến ra mặt công khai
                          Những kẻ không đánh răng rửa mặt mỗi ngày
                          Nên mũi điếc không ngửi
                          Hoa nở mỗi sáng mùi hương chân thật

                          Này con quỉ
                          Chớ mang củ cặt
                          Chơi được một lần
                          Ráng thêm lần thứ hai

                          Rồi người sẽ trả lại mày
                          Môi và răng ấm lạnh một thời đã mất
                          Hoa có rụng về đất
                          Vẫn còn nhớ chỗ cuống hoa rơi

                          Này con quỉ
                          Hãy nhớ còn một người
                          Hãy nhớ còn một con người
                          Vẫn không quên Trường Sa
                          Tổ quốc ở nơi xa ấy

                          ****

                          Vinh quang anh lính năm xưa Ngụy Văn Thà
                          Người chết oan ức hồn vẫn đi theo chiến sĩ Trường Sa để góp sức
                          Vinh quang các chiến sĩ ngoài đảo xa
                          Lịch sử bất khuất
                          Hịch Sát Thát
                          Thêm lần nữa trở về

                          Dân ta ơi.
                          Hãy khua chiêng trống lên.
                          Khí thế một bài ca trừ tà đuổi quỉ


                          NGÔ KHẮC TÀI

                          (Nguồn: lethieunhon)
                          Last edited by PhiLan; 06-10-2013, 05:17 PM.
                          SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
                          HỒ VI LAO KỲ SINH

                          Comment


                          • #88
                            Ngỗng & Cáo


                            Trong khu rừng già, đã bao đời các loài muông thú sống với nhau vui vẻ, hòa thuận và tôn trọng vùng đất sống của nhau. Duy chỉ có Cáo là vừa gian manh vừa tham lam luôn tìm cách phá tan sự bình yên này hòng mở rộng phạm vi kiếm ăn và chèn ép những con thú nhỏ bé hơn để thỏa mãn lòng tham của mình. Đã nhiều lần vì bị hiếp đáp quá, các loài thú đã phải mang cống phẩm đến nhờ cậy lão Hổ già và bác Gấu tận khu rừng phía bên kia quả núi giúp đỡ can thiệp. Nhưng chỉ được một thời gian thì Cáo lại chứng nào tật nấy.

                            Hàng xóm của Cáo, cạnh bờ hồ, có một bầy Ngỗng khá đông đã sinh sống tại đây lâu đời. Thuở xưa đã nhiều lần cụ kỵ của Cáo lợi dụng tổ tiên Ngỗng lục đục bất hòa liền nhẩy sang ăn hiếp và chiếm lấy vùng đất này bắt cống nộp mỗi lứa vài chú Ngỗng non thì mới không giết hại hết đàn ngỗng. Nhiều lần tổ tiên Ngỗng cũng đã nuốt giận, dẹp bỏ hiềm khích để đồng lòng ưỡn ngực dương mỏ cùng nhau đánh cho tổ tiên Cáo thương tích đầy mình bỏ chạy về chui vào hang không dám bén mảng sang nữa.

                            Gần đây đàn ngỗng bị tách làm 2 phe do Ngỗng mỏ vàng và Ngỗng mỏ đỏ không ai chịu nhường ai nên đã chia bè phái và cắn xé nhau tơi bời. Sau nhiều năm Ngỗng nhà đá nhau mặc dù cả 2 bên đều có nhờ các thú khác giúp sức nhưng phe Ngỗng mỏ vàng đã thảm bại và phải bỏ xứ bơi qua tận bên kia hồ tìm đất sống. Cuộc sống nơi vùng đất mới tuy nhiều mồi, bình an và các lứa Ngỗng con kế tiếp nhau khôn lớn mạnh khỏe nhưng trong lòng các thế hệ Ngỗng mỏ vàng không nguôi ngoai, bùi ngùi ngóng nhìn sang phía hồ bên này, nơi Tổ tiên loài Ngỗng đã sinh sống bao đời, nơi mà ông bà, cha mẹ đã nằm sâu trong lòng đất. Ở nơi đó còn có nhiều thế hệ Ngỗng mỏ vàng không thể cùng đi trong những năm trước.

                            Sau lần Ngỗng mỏ vàng thua trận phải bỏ đi, Ngỗng mỏ đỏ có cả một vùng bờ hồ rộng lớn và những Ngỗng mỏ vàng ở lại phải thuần phục. Ngỗng mỏ đỏ biết lão Cáo hàng xóm đểu cáng luôn rình mò cắn trộm. Lão Cáo đã thừa lúc Ngỗng mỏ đỏ và mỏ vàng cắn xé nhau, phá rào sang bắt trôm nhiều Ngỗng con. Lợi dụng lúc Ngỗng mỏ đỏ bí quá phải nhờ lão sang đứng ở gốc đa hò hét làm hậu thuẫn, trong cuộc chiến với Ngỗng mỏ vàng, lão đã chiếm mất gốc cây đa sát hàng rào ranh giới là nơi nghỉ mát của đàn ngỗng từ bao đời nay. Ngỗng mỏ đỏ đã cùng con cháu ra sức kiếm ăn, chăm lo củng cố, rào lại xung quanh Lãnh địa của mình. Duy chỉ có gốc đa cổ thụ tổ tiên nhà Ngỗng để lại là đòi mãi lão Cáo không trả, lão trắng trợn nói rằng Ngỗng mỏ đỏ cho lão để trả công dọa Ngỗng mỏ vàng rồi. Hiện nay lão còn đang nhăm nhe những gốc đa rợp bóng mát bên cạnh của đàn Ngỗng.

                            Rồi Ngỗng mỏ đỏ cũng không cưỡng lại được quy luật của tạo hóa, nhắm mắt ra đi mà Ngỗng còn bao ray rứt. Đàn Ngỗng chưa hồi sức sau trận cắn xé kinh hoàng tổn thất nặng nề cho cả đôi bên năm ấy. Những Ngỗng mỏ đỏ con thay thế cai quản thì chỉ ham hưởng lạc, nay tôm tép mới, mai vuốt ve chăm lo cho bộ lông của mình mà bỏ bê không ngó ngàng gì tới đàn Ngỗng. Có bao nhiêu chỗ có nhiều tôm tép là chúng chiếm lĩnh làm của riêng. Vì lợi ích cá nhân chúng lại còn quay ra hiếp đáp chính đàn Ngỗng của mình, thậm chí còn cắn trọng thương hay cắn đến chết những con Ngỗng nào không nghe theo những điều vô lý chúng đặt ra. Chúng đưa ra nhiều quy định mới chỉ nhằm mục đích có lợi cho nhóm Ngỗng đầu đàn. Con Ngỗng nào dám hé mỏ cãi lại lập tức chúng cho cả một lũ Ngỗng côn đồ lao vào mổ cho tan xác. Không khí ngột ngạt, uất ức dồn nén bao trùm đàn Ngỗng càng tăng lên khi những chỗ dễ kiếm mồi lần lượt bị nhóm Ngỗng chóp bu và lũ Ngỗng tay sai bằng nhiều thủ đoạn bẩn thỉu chiếm đoạt hết và đẩy đàn Ngỗng vào cảnh đói khổ.

                            Không có gì lọt qua được mắt của lão Cáo. Lão vừa một mặt rêu rao với cả khu rừng là lão luôn muốn hòa bình, tôn trọng lãnh địa của đàn Ngỗng và hàng xóm xung quanh. Mặt khác lão luôn khiêu khích và bắt trộm Ngỗng con. Lũ Ngỗng đầu đàn biết nhưng do ươn hèn vẫn nhục nhã làm ngơ. Chúng chỉ mong là lâu lâu thà chấp nhận cống nạp cho lão Cáo vài con Ngỗng con, chịu cho lão lấn chiếm vài gốc cây hóng mát thì có lẽ lão sẽ để cho lũ Ngỗng đầu đàn yên mà hưởng thụ cuộc sống phè phỡn hiện nay. Vả lại cả một góc rừng cạnh hồ rộng thế này và đàn Ngỗng nhiều thế kia thì mất vài gốc cây hay vài con Ngỗng con thì có sao đâu. Miễn là lão Cáo không động đến ta.

                            Nhìn thấy rõ nguy cơ ăn cướp và thủ đoạn thâm độc của lão Cáo, cũng đã vài lần có một vài con Ngỗng mỏ vàng bơi từ bên kia hồ sang xin gặp, tỏ ý muốn bàn bạc cách hòa giải với lũ Ngỗng đầu đàn để cùng nhau chung sức củng cố đàn Ngỗng và tìm biện pháp chống lại lão Cáo, nhưng do bảo thủ tư lợi, các cuộc gặp không có kết quả gì đáng kể. Một vài con Ngỗng trong đám Ngỗng đầu đàn đã lớn tiếng phản đối thái độ bảo thủ của số đông Ngỗng đầu đàn nhưng khi không thấy có tác dụng gì đã chán nản bỏ về sống với đàn Ngỗng. Những con Ngỗng thấp cổ bé họng khác vừa quạc quạc phản đối được mấy tiếng thì đã bị lũ Ngỗng côn đồ bóp cỏ dìm xuống nước.

                            Đã dến thời điểm chín muồi mà lão Cáo chờ đợi bấy lâu nay. Lão liên tục dở nhiều thủ đoạn vừa ăn cướp vừa la rầm cả khu rừng là đàn Ngỗng khiêu khích, sang kiếm tôm tép tại vùng bờ hồ và đất của lão nên lão cần phải ra tay dạy cho đàn Ngỗng một bài học.

                            Đáng lý ra lúc này lũ Ngỗng đầu đàn mỏ đỏ phải tỉnh ngộ ra, trả lại sự công bằng và quyền lợi sinh sống cho đàn Ngỗng. Chúng phải kêu gọi hòa giải xóa bỏ hận thù quá khứ với đàn Ngỗng mỏ vàng, để tập hợp tất cả loài Ngỗng ở mọi vùng quanh hồ về tập trung cùng nhau đồng lòng trong ngoài hợp sức đánh cho lão Cáo một trận tả tơi. Đánh cho lão cúp đuôi chạy về chui tọt vào hang không dám hung hăng dở trò ăn bẩn, cắn trộm đàn Ngỗng như Tổ tiên của đàn Ngỗng đã dậy cho Tổ tiên lão Cáo những bài học nhớ đời. Thế nhưng hiện nay lũ Ngỗng đầu đàn vẫn đang mải chăm lo cho bộ lông của chúng và phè phỡn tại những vùng lắm tôm tép mà chúng chiếm đoạt, vơ vét được mặc cho hiểm họa lão Cáo đang rình rập.

                            Ngày mai hay ngày kia khi lão Cáo kéo đàn Cáo sang mặc sức ăn tươi nuốt sống đàn Ngỗng thì lũ Ngỗng đầu đàn sẽ lại nằm bẹp xuống xin làm tay sai và cống nộp Ngỗng non đều đặn mỗi lứa vài con cho lũ cướp để cầu mong lũ Cáo tha cho cái mạng sống đớn hèn của chúng.

                            Ở dưới ba tấc đất sâu, bộ xương mục nát của Ngỗng mỏ đỏ bỗng cựa quậy rồi tự nhiên bị lật sấp xuống. Chắc bộ xương này cũng thấy quá hổ thẹn với các bậc Ngỗng tiền bối vì những gì mà con cháu đang làm hiện nay.

                            Trần Cảnh Giác (CHLB ĐỨC)

                            Source: nguoiviet.de
                            SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
                            HỒ VI LAO KỲ SINH

                            Comment


                            • #89
                              Tỉnh Thức dưới cái nhìn của khoa Thần Kinh Học

                              Đang ngồi cùng bạn bè uống café, bàn luận về sự TỈNH THỨC trong NOW & HERE của thầy Nhất Hạnh bỗng thấy bài này cũng giông giống như chủ đề cuộc nói chuyện. Post lên để bạn bè cùng tham khảo...

                              Mới đây, Daniel Gilbert (tác giả quyển sách tuyệt vời có tựa là “Stumbling on Happiness”) và Matthew Killingsworth, học trò của ông, đã đưa ra một nghiên cứu khẳng định điều mà tất cả chúng ta vẫn hoài nghi, rằng về mặt tâm thần, hầu hết chúng ta đã làm lãng phí phần lớn thời gian của đời người.

                              Hóa ra là có tới gần phân nửa thời gian, chính xác là 46,9%, người ta làm cái việc được gọi là “suy nghĩ vẩn vơ”. Họ không chú ý đến cuộc sống bên ngoài hay công việc đang làm, mà họ lại tìm hiểu chính những suy nghĩ của mình. Tiếc thay, việc nghiên cứu trên 2.250 người cho thấy đa phần các hoạt động này không làm cho con người cảm thấy hạnh phúc.

                              Cuộc nghiên cứu đã được thiết kế với mục đích tìm hiểu xem người ta đã có những hoạt động như thế nào trong suốt một ngày, và hoạt động nào khiến họ hạnh phúc nhất. “Suy nghĩ vẩn vơ” chỉ là một trong số 22 hoạt động mà họ có thể liệt kê.

                              Các nhà nghiên cứu thấy rằng con người hạnh phúc nhất khi họ có quan hệ tình dục, tập thể dục, hoặc trò chuyện. Họ cảm thấy ít hạnh phúc khi nghỉ ngơi, làm việc, hay sử dụng một máy điện toán cá nhân.

                              Người ta cho biết rằng họ nghĩ ngợi vẩn vơ không dưới 30% thời gian, trong tất cả mọi việc trừ lúc đang có quan hệ tình dục. Nhưng điều oái oăm là người ta lại cho biết họ cảm thấy không hạnh phúc khi suy nghĩ vẩn vơ. Chúng ta tiêu tốn gần phân nửa thời gian cho cái việc không làm cho mình hạnh phúc! Chẳng trách có rất nhiều truyền thống tâm linh và tôn giáo cố khuyến dụ con người “sống trong hiện tại”.

                              Chẳng hiểu có phải việc người ta suy nghĩ vẩn vơ hóa ra lại là một dấu hiệu dự báo về hạnh phúc tốt hơn so với những hoạt động thực tế mà người ta can dự vào hay không. Cứ hãy chỉ nghĩ về một ngụ ý của khám phá này, rằng nó giải thích tại sao địa ngục trần gian với người này lại có thể là thiên đường với kẻ khác, nếu họ thấy mình tập trung vào công việc.

                              TỈNH THỨC VÀ NÃO BỘ

                              Một cuộc nghiên cứu năm 2007 với chủ đề “Mindfulness meditation reveals distinct neural modes of self-reference” (tạm dịch: “Thiền tỉnh thức cho thấy các chế độ thần kinh khác biệt của sự tự tham chiếu”), do Norman Farb cùng với sáu nhà khoa học khác tiến hành tại Đại học Toronto, đã đặt nền móng cho sự hiểu biết của chúng ta về sự tỉnh thức từ quan điểm của khoa thần kinh học. Farb và các đồng nghiệp của ông đã tìm ra biện pháp nghiên cứu xem con người trải nghiệm từng khoảnh khắc của mình như thế nào. Họ phát hiện rằng con người tương tác với thế giới bên ngoài theo hai cách hoàn toàn khác nhau, bằng cách sử dụng hai hệ thống khác nhau. Một hệ thống nhằm trải nghiệm cuộc sống của chính mình liên quan đến điều được gọi là “hệ thống mặc định”, bao gồm phần giữa vỏ não trước trán (medial prefrontal cortex), cùng với các vùng trí nhớ như đồi hải mã (hippocampus). Gọi là mặc định vì hệ thống này hoạt động khi không có việc gì khác xảy ra và con người đang nghĩ về chính mình. Giả sử bạn đang ngồi trên mép cầu tàu vào một ngày hè, có một làn gió nhẹ thổi qua mái tóc và bạn đang cầm một ly bia lạnh trong tay; thay vì đón nhận một ngày mới tươi đẹp, có thể bạn thấy mình đang nghĩ về việc sẽ nấu món gì cho bữa ăn tối nay, và liệu bạn có cần phải phí sức để làm vui lòng người bạn đời của mình hay không. Đấy là khi hệ thống mặc định của bạn đang hoạt động. Nó liên quan đến việc lập kế hoạch, mơ mộng và ngẫm nghĩ.

                              Hệ thống mặc định ấy cũng hoạt động khi bạn nghĩ về bản thân hoặc về người khác, nó kết hợp những suy nghĩ ấy thành một “mẩu chuyện”. Một mẩu chuyện là một dòng dữ kiện có các nhân vật tương tác với nhau theo thời gian. Não bộ lưu trữ những kho thông tin cực lớn về quá khứ của bạn và của những người khác. Khi hệ thống mặc định được kích hoạt, bạn sẽ suy nghĩ về cả quá khứ lẫn tương lai và tất cả những người bạn biết, bao gồm cả bản thân bạn, cũng như cái cách mà tấm thảm thông tin khổng lồ ấy đan kết lại với nhau. Vì thế, trong nghiên cứu của Farb, họ gọi hệ thống mặc định này là mạch “kể lể”.

                              Khi bạn trải nghiệm cuộc sống thông qua hệ thống kể lể này, bạn tiếp nhận thông tin từ cuộc sống bên ngoài, xử lý nó thông qua một bộ lọc để xem mọi thứ có ý nghĩa gì, và đưa thêm vào sự giải thích của bạn. Đang ngồi ở cầu tàu mà mạch kể lể hoạt động, thì làn gió mát không phải là một làn gió mát, mà là dấu hiệu cho thấy mùa hè sẽ đi sớm hơn; điều này khiến bạn bắt đầu suy nghĩ về nơi trượt tuyết, và liệu bộ đồ trượt tuyết của bạn có cần phải được lau khô hay không.

                              Hầu hết thời gian khi ta tỉnh thức, hệ thống mặc định hoạt động mà không cần nhiều nỗ lực để được vận hành. Thực ra hệ thống này không có gì sai trái cả, vấn đề ở đây là ta không muốn tự giới hạn vào việc chỉ trải nghiệm cuộc sống qua hệ thống này.

                              Nghiên cứu của Farb cho thấy có một cách hoàn toàn khác để trải nghiệm cuộc sống. Các nhà khoa học gọi nó là một dạng kinh nghiệm trực tiếp. Khi hệ thống kinh nghiệm trực tiếp hoạt động, một số vùng não khác nhau trở nên linh hoạt hơn. Các vùng này trước hết có thùy đảo (insula), khu vực liên quan đến việc nhận biết các cảm giác của cơ thể. Phần trước của vành đai vỏ não (anterior cingulate cortex), là trung khu điều chỉnh sự chú ý, cũng được kích hoạt. Khi hệ thống kinh nghiệm trực tiếp này hoạt động, bạn sẽ không suy nghĩ về quá khứ hoặc tương lai, về người khác hoặc về chính mình; và bạn cũng không ngẫm nghĩ nhiều. Thay vào đó, bạn sẽ tiếp nhận thông tin dựa vào những cảm giác thực tại. Khi ngồi trên cầu tàu, bạn sẽ chú ý đến sự ấm áp của ánh nắng tác động trên làn da, cơn gió mát luồn qua mái tóc, và ly nước chanh lạnh đang nằm trong tay.

                              Một loạt các nghiên cứu khác đã cho thấy rằng hai mạch này, kể lể và kinh nghiệm trực tiếp, có tương quan nghịch chiều. Nói cách khác, nếu bạn nghĩ về một cuộc họp sắp tới trong khi đang rửa bát đĩa, rất có khả năng bạn sẽ không để ý tới mảnh thủy tinh vỡ và sẽ bị đứt tay, vì khi hệ thống kể lể được kích hoạt thì trung khu thần kinh thị giác của bạn sẽ kém linh hoạt. Bạn sẽ không nhìn thấy, nghe thấy, hoặc cảm thấy bất cứ điều gì một cách rõ ràng khi bạn chìm trong suy nghĩ. Điều đáng buồn là trong trạng thái ấy, ngay cả hương vị của một ly nước chanh cũng trở nên nhạt nhẽo.

                              May mắn thay, kịch bản này tác động ở cả hai hướng. Khi bạn chú tâm vào các dữ kiện sắp xảy ra, chẳng hạn như cảm nhận được nước lan trên bàn tay trong khi rửa mặt, sự linh hoạt của mạch kể lể sẽ giảm. Điều này giải thích tại sao, ví dụ, nếu mạch kể lể của bạn đang làm bạn lo lắng phát điên về một sự kiện căng thẳng sắp tới, sẽ rất có ích nếu bạn hít thở một hơi thật sâu và tập trung vào thời điểm hiện tại. Lúc đó, mọi giác quan của bạn sẽ “trở nên sống động” hơn.

                              Nói tóm lại, bạn có thể trải nghiệm thế giới thông qua mạch kể lể, vốn hữu ích cho việc lập kế hoạch, ấn định mục tiêu, và hoạch định chiến lược. Bạn cũng có thể trải nghiệm thế giới một cách trực tiếp hơn, cho phép nhận biết nhiều thông tin cảm giác hơn. Trải nghiệm cuộc sống thông qua hệ thống kinh nghiệm trực tiếp cho phép bạn tiến gần hơn tới thực tại của mọi sự kiện. Bạn tiếp nhận được nhiều thông tin hơn về các sự kiện xảy ra quanh mình; cũng như các thông tin về những sự kiện ấy trở nên chính xác hơn. Việc chú ý nhiều hơn đến các thông tin thực tại khiến bạn linh hoạt hơn trong cách phản ứng với cuộc sống. Bạn cũng trở nên ít bị giam hãm hơn trong nhà tù của quá khứ, của các thói quen, của những mong đợi hoặc giả định; và khả năng ứng phó của bạn với các sự việc khi chúng xuất hiện cũng sẽ tốt hơn.

                              Trong thí nghiệm của Farb, những người thường xuyên thực tập việc chú tâm đến hai cách nhận thức, qua kinh nghiệm trực tiếp và qua hệ thống kể lể, như những người hành thiền thường xuyên chẳng hạn, có sự phân biệt rõ rệt hơn giữa hai cách này. Vào bất kỳ lúc nào, họ cũng biết được mình đang sống theo cách nào, và có thể chuyển đổi giữa hai cách một cách dễ dàng… Trong khi đó, những người không thực hành việc chú tâm đến hai cách trải nghiệm này có khả năng tự động sống theo cách kể lể hơn. Điều này không chỉ là lý thuyết. Nghiên cứu của Kirk Brown cho thấy những người ở nấc thang cao hơn của sự tỉnh thức nhận biết rõ hơn về quá trình vô thức của họ. Hơn nữa, họ kiểm soát nhận thức tốt hơn và có nhiều khả năng hơn trong việc diễn đạt những gì họ làm và nói, so với những người ở các nấc thang thấp hơn của sự tỉnh thức. Nếu bạn đang ngồi trên cầu tàu lộng gió và bạn là người ở mức độ tỉnh thức cao, có thể bạn sẽ nhận ra mình đang bỏ lỡ một ngày tươi đẹp để lo lắng cho bữa tối; ngay đó, bạn sẽ chú tâm vào sự ấm áp của ánh mặt trời. Khi bạn thay đổi sự chú ý của mình, bạn thay đổi sự vận hành của bộ não, và điều này có thể tạo ra một ảnh hưởng lâu dài đến cách hoạt động của não bộ.

                              TẠI SAO CHÚNG TA CẦN PHẢI LUÔN NHỚ TỈNH THỨC


                              John Teasdale là một trong những nhà nghiên cứu hàng đầu về sự tỉnh thức. Ông giải thích, “Tỉnh thức là một thói quen, một thứ mà khi càng thực hành người ta càng đạt đến trạng thái đó mặc dù chẳng cần cố gắng nhiều… Đó là một kỹ năng có thể học hỏi được. Đó là việc tiếp cận một thứ mà ta có sẵn. Sự tỉnh thức không phải là việc khó. Cái khó là nhớ rằng phải tỉnh thức”.

                              Thực tập, nhưng bạn không cần phải ngồi xuống và hít thở.

                              Như vậy, việc thực tập sự tỉnh thức là điều quan trọng, đến nỗi từ nay có nhiều khả năng bạn sẽ nhớ đến việc ấy. Chìa khóa để thực hành sự tỉnh thức là chỉ thực hành tập trung sự chú ý của bạn đến một cảm giác trực tiếp, và hãy thường xuyên làm như vậy. Sẽ hữu ích hơn nếu bạn sử dụng một nguồn dữ kiện phong phú. Bạn có thể dễ dàng đặt sự chú ý vào cảm giác của bàn chân trên sàn nhà hơn là chú ý vào cảm giác của ngón út của bạn trên sàn nhà, vì với cả một bàn chân, bạn có nhiều dữ liệu hơn để khai thác so với chỉ một ngón út. Bạn có thể thực tập sự tỉnh thức trong khi bạn đang ăn, đang đi bộ, đang nói chuyện, hay đang làm những việc lặt vặt; ngoại trừ việc uống một ly nước chanh dưới ánh mặt trời ấm áp, vì khi ấy, sự tỉnh thức chỉ có tác động trong một khoảng thời gian hạn chế trước sự chú ý của bạn bị hòa tan vào hương vị của nước chanh.



                              Tạo dựng thói quen tỉnh thức không có nghĩa là bạn phải ngồi yên và dõi theo hơi thở. Bạn có thể tìm ra một cách thực tập phù hợp với lối sống của mình. Bất cứ điều gì bạn có thể tiến bộ thông qua rèn luyện, bạn hãy thực tập nó. Càng tỉnh thức hơn, bạn càng có những quyết định thích hợp hơn, và bạn sẽ càng thành tựu những mục tiêu của chính mình hơn, chứ không phải là những mục tiêu mà người khác đặt ra cho bạn. Và, càng tỉnh thức hơn, bạn càng ít suy nghĩ vẩn vơ hơn; đồng thời, bạn cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn.



                              Nguồn: New study shows humans are on auto pilot nearly half the time, Psychology Today
                              SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
                              HỒ VI LAO KỲ SINH

                              Comment


                              • #90
                                Ngọc Lan...


                                Cóc tui ngày xưa, nhà bên cạnh có con nhỏ "... này cô em bắc kỳ nho nhỏ... này cô em tóc demi garcon..." tên Lan _ chẳng biết nhok tên Mỹ Lan, Lệ Lan, Ngọc Lan... hay Thị Lan... gì gì nữa... nhưng chỉ biết tên nhok mới lớn là Cóc tui bắt đầu bày đặt iu giọng hát Thái Thanh cao vút trong bài Ngọc Lan của Dương Thiệu Tước...

                                Hìhì... bijờ thì lớn gòy... mở quán cafe_coc... nghe được mấy nhok học sinh kể dzìa Truyền Thuyết Hoa Ngọc Lan nè...

                                Ngày xửa ngày xưa, tất cả các loài cây trên Trái Đất thuở ban đầu mới chỉ có lá mà chưa có hoa như bây giờ. Trời sai Thần Sắc Đẹp dùng bút vẽ muôn ngàn bông hoa khác nhau cho cây cối. Vâng mệnh trời, Thần Sắc Đẹp bay xuống trần gian, đi khắp nơi để vẽ hoa cho cây cối.

                                Vẽ xong, Thần ngắm lại vẫn chưa hài lòng. Thần muốn tặng các hương thơm lên các loài hoa Thần vừa vẽ. Ngặt một nỗi Thần không đủ hương để chia đều cho tất cả các loài hoa. Thần quyết định sẽ tặng làn hương quý báu này cho loài hoa nào có tấm lòng tốt nhất, thơm thảo nhất. Thần hỏi Hoa Hồng:


                                - Nếu có hương thơm thì nhà ngươi sẽ làm gì?

                                - Cháu sẽ nhờ chị gió mang tặng cho tất cả. - Hoa Hồng trả lời.

                                Thần Sắc Đẹp hài lòng, tặng ngay cho Hoa Hồng làn hương quý báu. Thần hỏi Hoa Sữa:


                                - Nếu có hương thơm thì nhà ngươi sẽ làm gì?

                                - Cháu sẽ tỏa ngát trong đêm để dù đêm tối đến đâu ai cũng nhận ra cháu. - Hoa Sữa trả lời.

                                Câu trả lời này không làm Thần Sắc Đẹp hài lòng lắm. Nhưng rồi Thần cũng ban tặng làn hương thơm cho Hoa Sữa. Gặp hàng Râm Bụt đỏ chót, Thần lại hỏi:


                                - Nếu có hương thơm thì nhà ngươi sẽ làm gì?

                                Hoa Râm Bụt loe cái miệng trả lời:

                                - Nếu có hương thơm thì ai cũng nể phục tôi. Cái đám hoa Dong Riềng kia không dám khoe sắc, đọ tài với tôi nữa.


                                Thần Sắc Đẹp lắc đầu, buồn rầu bỏ đi. Đi mãi, ban tặng gần hết bình hương thì Thần gặp hoa Ngọc Lan:

                                - Hỡi hoa Ngọc Lan bé nhỏ. Nếu ta ban cho nhà ngươi làn hương thơm còn lại kỳ diệu này thì nhà ngươi sẽ làm gì?

                                Hoa Ngọc Lan suy nghĩ một hồi. Thần Sắc Đẹp nhắc lại câu hỏi đến lần thứ ba hoa Ngọc Lan mới ngập ngừng trả lời:

                                - Cháu xin cảm ơn Thần Sắc Đẹp. Cháu thích lắm. Nhưng cháu không muốn nhận đâu.

                                Thần Sắc Đẹp ngạc nhiên hỏi:

                                - Loài hoa nào cũng muốn ta ban tặng. Tại sao nhà ngươi lại từ chối?

                                - Cháu muốn Thần đem phần hương này đến ban tặng cho loài Hoa Cỏ. Cháu còn được ở trên cao. Hoa Cỏ đã xấu xí lại còn bị giày xéo hàng ngày. Hoa Cỏ khổ lắm...

                                Nói đến đấy hoa Ngọc Lan òa khóc. Thần Sắc Đẹp vô cùng cảm động liền ban tặng cho hoa Ngọc Lan phần hương nhiều hơn các loài hoa khác.

                                ... Giờ thì biết tại sao Cóc tui... iu Ngọc Lan rồi chưa hỉ?!... hìhì...

                                PS: "Cóc" là gọi tắt nick cafe_coc của PhiLan trên cộng đồng mạng
                                SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
                                HỒ VI LAO KỲ SINH

                                Comment



                                Hội Quán Phi Dũng ©
                                Diễn Đàn Chiến Hữu & Thân Hữu Không Quân VNCH




                                website hit counter

                                Working...
                                X