Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Cà-sa đỏ, mối họa của Phật Giáo Việt Nam

Collapse
X

Cà-sa đỏ, mối họa của Phật Giáo Việt Nam

Collapse
 
  • Filter
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Cà-sa đỏ, mối họa của Phật Giáo Việt Nam

    Tôi không kỳ thị Bắc Trung Nam. Người tu hành đàng hoàng, tôi đều kính trong và ngược lại... bất kể tôn giáo nào cả!


    Cà-sa đỏ, mối họa của Phật Giáo Việt Nam

    Đối với người tu hành chân chính thì chiếc áo cà-sa khoác lên người chỉ để cho Phật tử nhận ra mình là người tu hành, thuộc tông phái nào và tuyệt nhiên không lấy chiếc áo mà Phật ban cho làm vật thế thân cho tham sân si nhục dục. Từ khởi thủy, chiếc áo cà-sa chỉ là những mảnh vải vụn, những miếng vải rách bạc màu được khâu lại với nhau để làm áo. Đức Phật và tăng đoàn của ngài dùng chiếc áo ấy để che thân, để đắp và để gấp lại làm tọa cụ. Chiếc áo ấy tượng trưng cho những thửa ruộng vuông vắn của phúc hạnh, hoặc để tượng trưng cho sự lãnh đạo một tăng đoàn.
    Đại Đức Thích Trúc Thái Minh, trụ trì chùa Ba Vàng, thành phố Uông Bí, tỉnh Quảng Ninh
    (Hình: Viết Tuân/VNExpress)


    Áo cà-sa có nhiều màu. Ở Ấn Độ và các nước theo truyền thống Nam Tông sẽ có màu vàng, ở Nam Hàn có màu lam, ở Nhật có màu đen hoặc nâu đen (màu trà), ở Tây Tạng có màu vàng nghệ hay nâu đỏ… Ở Việt Nam và Trung Quốc có màu vàng, màu lam, nâu, và nâu đỏ. Nói chung, có ba màu chính gọi là như pháp cà-sa sắc tam chủng (ba màu sắc của áo cà-sa theo phép quy định), tức là màu gần như đen (màu thâm, màu bùn đất), màu xanh (màu rỉ đồng), màu gần như đỏ (màu hoa quả).

    Ở Việt Nam còn có thêm một màu mà nhiều nước trên thế giới không có, đó là màu đỏ của máu.

    Những chiếc cà-sa nhuộm màu đỏ này không hề dễ thấy, nó được che chắn nhiều phía, từ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam tới các cơ quan nhà nước cấp tỉnh, từ Mặt Trận Tổ Quốc tới Ban Tuyên Giáo Trung Ương, từ Bộ Công An tới chùa Quán Sứ… Một chuỗi những cơ quan đỡ đầu cho những chiếc áo mang màu sắc tu hành nhưng thật ra là để phá nát hệ thống Phật Giáo Việt Nam theo hướng “chia để trị” như thời Pháp Thuộc.

    Những khuôn mặt như Thích Trúc Thái Minh, Thích Chân Quang, Thích Nhật Từ, Thích Thanh Quyết, hay bèo nhất là Thích Thanh Cường, đang mỗi người một cách tấn công vào niềm tin, vào chánh pháp, vào độ tin cậy của Phật tử đối với chư tăng. Họ làm hoen ố thì dễ thấy nhưng tận cùng bên trong những hành động được chính quyền cổ vũ bao che với mục tiêu duy nhất. Đó là làm cho Giáo Hội Phật Giáo trở thành bẩn thỉu, ô hợp, và vô lại dưới cái nhìn của Phật tử chân chính, có tư duy sâu về Phật pháp, để từ đó không thiết tha gì với đạo pháp chính thống nữa.

    Thượng Tọa Thích Thanh Quyết có lẽ là kẻ mặc cà-sa đỏ cao cấp nhất của nhóm này, vì ông là đại biểu Quốc Hội. Tuy nhiên, trong phiên họp Quốc Hội ngày 31 Tháng Mười, 2014, thượng tọa đưa kiến nghị: “Đảng, nhà nước phải thực sự đáng khen ngợi lực lượng quân đội và công an trong thời gian vừa qua.” “Và chúng ta phải quyết tâm xây dựng quân đội nước ta mạnh như là quân đội của Cộng Hòa Dân Chủ Nhân Dân Triều Tiên (Bắc Hàn).”

    Mặc áo cà-sa nhưng lời lẽ nặc mùi sát sanh và ủng hộ cho cái ác, cái đáng sợ đối với người dân thì chỉ những kẻ mặc áo cà-sa đỏ mới có thể hành xử như thế.

    Nếu Thượng Tọa Thích Thanh Quyết kêu gọi chính phủ tăng cường hoạt động đàn áp và bắt chước Bắc Hàn thì những người còn lại tỏ ra “ngoan hiền” hơn, chỉ chăm chú vào tiền và chống phá các đạo giáo khác. Về tiền, phải kể đến chùa Ba Vàng, ngôi chùa hoành tráng nhất nhì trên đất Bắc mà trụ trì là Đại Đức Thích Trúc Thái Minh. Mặc dù chỉ là đại đức, quyền lực của ông khiến ngay cả tỉnh ủy viên cũng không dám đụng vào. Sau khi hồ sơ “Oan gia trái chủ” bị phanh phui, đại đức này cho ra đời một sản phẩm quái gở khác để thu lợi từ Phật tử. Đó là “xá lợi tóc” mang từ Miến Điện về. Cho tới khi dư luận tố cáo là gian dối, thu lợi bất chính, cái “xá lợi” ấy mới chịu bay trở lại nơi phát xuất!

    Cũng tận lực kiếm tiền như Đại Đức Thích Trúc Thái Minh, Thượng Tọa Thích Chân Quang nhiều phần trơ tráo và vô liêm sỉ hơn. Lợi dụng những lần thuyết pháp có hàng chục ngàn Phật tử tham dự, thượng tọa đưa ra những lập luận hết sức phản động lại với thuyết lý nhà Phật. Vì mục đích kiếm tiền, y không ngại công khai cho rằng: “Những người làm thầy giáo là do kiếp trước đốt sách, chôn sống học trò. Các bác sĩ đang chữa bệnh cứu người là do kiếp trước giết người tùy tiện. Kiếp này làm thợ xây là do kiếp trước phá nhà người ta. Những người sống bằng nghề câu cá là lừa đảo, ắt về già sẽ bị lở mồm và ung thư vòm họng. Những người hay đi du lịch mà không đến chùa góp tiền công đức, ắt về già sẽ bị bại liệt. Những người hay hát karaoke ắt khi chết sẽ thành con ma câm”.

    Đó là những gì mà Thượng Tọa Thích Chân Quang “thuyết pháp” trước hàng ngàn tín đồ trẻ của những buổi tu tập. Nhìn vào trang web ngôi chùa của ông ở Bà Rịa-Vũng Tàu với hàng chục ngàn Phật tử quỳ gối lắng nghe lời vàng ngọc của ông, người quan tâm đến Phật Pháp ắt không khỏi chạnh lòng cho một nền giáo lý căn tu đang bị một chiếc áo cà-sa màu đỏ làm cho phá sản.

    Nếu Thượng Tọa Thích Chân Quang xuyên tạc giáo lý của nhà Phật để kiếm tiền, thì Thượng Tọa Thích Nhật Từ lại chống phá các đạo khác để lôi kéo Phật tử theo ông. Những bài thuyết pháp chống Công Giáo, Hòa Hảo, hoặc Pháp Luân Công được ông rao giảng không mệt mỏi. Những bài thuyết pháp loại này có đầy trên YouTube. Nếu đánh vào ba chữ “Thích Nhật Từ” thì chúng sẽ hiện lên tất cả, từ việc xuyên tạc ngày lễ Valentine’s Day cho tới ngày Giáng Sinh, từ Chúa Giêsu cho tới 117 vị thánh tử vì đạo…

    Thượng Tọa Thích Nhật Từ còn bị cộng đồng mạng xỉ vả vì đã kiện Tịnh Thất Bồng Lai, khiến nhiều người phải vào tù chỉ vì nơi đây từng chỉ trích ông. Không những thế, vì tham sân si với chùa Ba Vàng mà Thượng Tọa Thích Nhật Từ công kích việc thu tiền của Đại Đức Thích Trúc Thái Minh kiến cho đệ tử ông này là bà Phạm Thị Yến kiện ngược ông thầy áo cà-sa đỏ này ra trước tòa công lý. Thật là đẹp mặt, “sư nói sư phải, vãi nói vãi hay!” là thế.

    Bèo nhất trong các sư mặc cà-sa đỏ là Thượng Tọa Thích Thanh Cường. Ông này không tuyên bố, không lên mặt đạo đức hay biển thủ thùng phước sương, nhưng lại công khai quan hệ với nhiều nữ thí chủ và có tật khoe khoang hàng hiệu. Những tấm ảnh mua sắm điện thoại đắt tiền như Vertu, những chiếc xe hơi đắt tiền sáng chói, lẫn những chiếc Jeep của quân đội được ông tận dụng để tạo dáng chụp hình khoe với những nữ chúng sinh sồn sồn hồi xuân hơn là hồi Phật.

    Tất cả các “cao tăng” vừa kể đều xuất phát từ một lò đào tạo là Ban Tuyên Giáo Trung Ương. Ban này gửi các “tu sinh” tiềm năng tới các đại học công an để được huấn luyện bài bản. Khi ra trường, họ sẽ được phái tới chùa Quán Sứ, Hà Nội, được thành lập từ thế kỷ 15, nay là trụ sở Trung Ương Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam, nhận chỉ thị và chờ phân phối đi chùa nào để tu tập.

    Thượng Tọa Thích Thanh Quyết hiển nhiên là “cao tăng nhất” trong các “cao tăng” vừa kể vì ông là đại biểu Quốc Hội. Thượng Tọa Thích Chân Quang, phó trưởng Ban Kinh Tế Tài Chánh Trung Ương của GHPGVN, trụ trì chùa Phật Quang, thị xã Phú Mỹ, Bà Rịa-Vũng Tàu. Thượng Tọa Thích Nhật Từ tuy nhỏ con, nhưng lại giữ nhiều chức vụ nhất trong nhóm sư này. Theo Wikipedia, Thượng Tọa Thích Nhật Từ hiện là phó trưởng Ban Trị Sự, trưởng ban Phật Giáo Quốc Tế GHPGVN, phó viện trưởng thường trực Học Viện Phật Giáo Việt Nam, ủy viên Hội Đồng Trị Sự GHPGVN.

    Riêng Đại Đức Thích Trúc Thái Minh thì chức vụ khiêm nhường hơn. Ông chỉ là phó Ban Trị Sự GHPGVN tỉnh Quảng Bình kiêm trưởng Ban Phật Giáo Quốc Tế. Bèo như Thượng Tọa Thích Thanh Cường cũng là trưởng Ban Trị Sự GHPGVN huyện Tứ Kỳ, tỉnh Hải Dương, và trụ trì chùa Cương Xá, phường Tân Hưng, thành phố Hải Dương.

    Điểm qua những khuôn mặt bất hủ này để thấy rằng sự lạm dụng chùa chiền để kiếm tiền từ thùng phước sương đã đến mức báo động, không còn cách nào khác để phá vỡ ngoài cách duy nhất là chung tay tố cáo họ với cộng đồng Phật Giáo trong và ngoài nước nếu muốn giữ tinh thần Phật Pháp trong veo như thời Phật dạy.

    Lâm Công Tử
    __________________________________________



    Vì sao xàm tăng như Thích Chân Quang thu hút hàng trăm ngàn người?



    Một số người vẫn u mê cho rằng, ý định của Thích Chân Quang là tốt, chỉ là nói lỡ lời. Không phải, đây là một chuỗi ngụy biện dẫn dắt có chủ kiến, có thể vì: Thiếu trí tuệ, ý đồ bất chính hoặc cả hai.
    Một số bạn cho rằng vì ông ta nói cũng có nhiều cái đúng, cái hay. Đúng thế, một kẻ cướp giựt giữa ban ngày thì dễ đối phó, nhưng một kẻ lừa đảo đội lốt người lương thiện, nói đạo lý, thì không dễ nhận diện.

    Không chỉ trong trường hợp cụ thể này, mà nhiều trường hợp khác, các bạn trẻ và các bạn không còn trẻ cũng dễ bị dẫn dắt và thao túng. Vì sao? Vì bị thu hút bởi một ý niệm tốt hay một nguyên lý phổ quát.

    Ví dụ: Diễn giả sẽ nói về nhân quả, gieo nhân nào thì gặt quả nấy. Mọi người gật gù. Tiếp đến nói về gieo hạt bưởi thì không thể mọc ra cây chanh. Mọi người cùng cười sung sướng và gật gù đồng ý. Và thế là “Kiếp trước đốt nhà nên kiếp này làm thợ hồ.

    Hai ý đầu thì đúng nhưng ý ba thì bắt đầu sai sai.
    Nhưng vì đây là một vị thầy “khả kính”, mọi người ai cũng tin tưởng, mà mấy câu trước đã nói đúng, thì cái này chắc cũng không sai, và mình là ai mà dám chất vấn thầy. Vậy nên thầy đúng luôn ở ý ba.

    Ví dụ khác: “Thanh niên phải yêu nước. Láng giềng thì phải bảo bọc, tối lửa tắt đèn có nhau. Anh em phải kính trọng nhường nhịn nhau đó là đạo lý Á Đông.” Cả ba điều này đều có lý. Tiếp đó “Việt Nam nhỏ hơn nên là em, Trung Quốc lớn nên là anh. Làm em thì phải kính trọng anh.

    Hai ý này thì bắt đầu xàm. Ở đâu ra cái so sánh quan hệ hai quốc gia, hai thể chế chính trị, văn hóa, xã hội, luật pháp như quan hệ anh em? Ai bảo nhỏ hơn về diện tích, dân số thì là em? Mà em thì phải kính trọng anh, nghĩa là gì? Là nó đưa quân đánh mình hàng ngàn năm thì mình đứng yên cho nó đánh và kính nó à?
    Chưa hết, xàm tăng nói tiếp: “Vì là em mà dám mang quân sang đánh anh trước nên Lý Thường Kiệt hỗn với anh.

    Nguỵ biện dẫn dắt liên tục. Đạo lý nào cho một xàm tăng dám hỗn láo với tiền nhân, với danh tướng của Việt Nam, tác giả của “Sông núi nước Nam Vua Nam ở”.

    Cả một bản tuyên ngôn độc lập ngút ngàn ý chí tự cường, tự hào của ông cha trước bọn xâm lăng phương Bắc. Quyết hy sinh để giữ đất giữ nhà. Ông cha nào của ta nói Trung Quốc là anh của mình? Hay trong lịch sử ngàn năm cha ông ta đều chỉ thẳng mặt chúng là lũ cướp nước, lũ xâm lược?

    Mà xàm tăng này dám lộng ngôn, nói “Lý Thường Kiệt hỗn với Trung Quốc?

    Một số người vẫn u mê cho rằng, ý định của xàm tăng là tốt, chỉ là nói lỡ lời. Không phải, đây là một chuỗi ngụy biện dẫn dắt có chủ kiến, có thể vì: Thiếu trí tuệ, ý đồ bất chính hoặc cả hai. Đôi khi nói lẫn thì không phải là bản chất nhưng liên tục nói xàm xí thì chắc chắn bản chất là xàm, là hỗn.

    Thế nên để phân biệt thật giả cần tỉnh táo, luôn đặt câu hỏi, luôn đối chiếu, suy ngẫm, và lắng nghe đa chiều. Đừng để bị lợi dụng, biến thành công cụ cho xàm tăng. Chưa hiểu vì sao cơ quan văn hóa, tuyên giáo chưa vào cuộc xử lý.

    Nhắc cho xàm tăng nhớ lời của Cáo Bình Ngô:
    “Như nước Đại Việt ta từ trước
    Vốn xưng nền văn hiến đã lâu
    Núi sông bờ cõi đã chia
    Phong tục Bắc Nam cũng khác
    Từ Triệu, Đinh, Lý, Trần bao đời xây nền độc lập
    Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên mỗi bên hùng cứ một phương…”.

    Vũ Thế Dũng

    Coi mấy video clips của "thánh sống" dưới đây dzui quá là dzui...




    Chớ nên câu cá, hát Karaoke, chớ nên nằm võng, đầu tư chứng khoáng (stocks)..

    Last edited by KiwiTeTua; 05-18-2024, 04:23 AM.


Hội Quán Phi Dũng ©
Diễn Đàn Chiến Hữu & Thân Hữu Không Quân VNCH




website hit counter

Working...
X