Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Mỗi tuần đọc Một bài thơ

Collapse
X

Mỗi tuần đọc Một bài thơ

Collapse
 
  • Filter
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Mỗi tuần đọc Một bài thơ



    °
    Ba mươi tuổi - Bài giã biệt - Bài Hát Mùa Thu - Bài tháng tư - Bài Tình Ca Mùa Đông - Bài túy ca viết trên cố hương - Bản du ca cuối cùng - Bên này sông -
    Biển ấy, mùa này - Biết - Bốn mùa mưa - Bóng chiều tà - Bóng thời gian - Bước nhỏ tìm nhau - Buồn

    °
    Cảm thu, tiễn thu - Câu cuối một bài thơ - Chén trà xuân - Chiếc bóng - Chiều 29 tháng 4 trên đường Công Lý - Chim kêu bãi quạnh - Chưa - Có ai yêu tôi không? -
    Có hôm - Có Phải Em Về Đêm Nay - Cửa chiều

    °
    Dòng máu Lạc Hồng

    °
    Đêm - Ðêm mơ gặp Tố Như - Ðêm Mưa Nằm Bệnh - Đi về - Đời đáng chán - Đường vào thiên thu

    °
    Giấc mơ nhỏ của tôi - Giáng sinh - Gửi căn nhà cũ - Gửi mẹ - Gửi Theo Mây Trắng

    °
    Hạc Nhớ Bóng Tùng - Hạnh Phúc Đến Từng Phút Giây - Hành phương đông - Hãy trả lại tôi - Hịch truyền từ tổ quốc - Hoa tuyết điểm - Hoài Niệm -
    Hoàng Hạc ơi, tiếng xưa!

    °
    Im Lặng

    °
    Khi người về - Kontum, bài thơ cũ

    °
    Loài Cây Nhớ Gió - Lúc trở về - Lũng kín

    °
    Mang Mang - Mây mù tỏa - Mới đó - Một Đêm Cuối Năm - Một hôm về - Mưa Bao Dung - Mưa cao nguyên - Mưa đầu thu - Mưa Đêm Trừ Tịch -
    Mùa đông ơi mùa đông - Mùa hạ - Mùa thu thương nhớ

    °
    Nếu Mai Em Về - Niệm khúc súng gươm - Ngày tàn - Ngồi dưới trăng tan - Ngôi nhà ở ven sông - Ngược Dòng Vạn Dặm Trường Giang -
    Người Di Cư Mang Bốn Ngàn Năm Lịch Sử - Nhân sinh - Nhịp thời gian - Như cây lau cúi bạc đầu - Những câu thơ buồn - Những Con Đường Hà Nội -
    Những mùa Xuân trôi qua - Niềm Yên Lặng Của Biển - Nửa - Noel không có Chúa - Nơi trở về đã mất - Núi nhớ - Nước đổ lá khoai

    °
    Phiêu Du - Phôi pha

    °
    Quê hương - Quê Hương

    °
    Riêng Một Mùa Xuân Chẳng Thấy Sang

    °
    Sơ nguyện

    °
    Ta Về - Tâm tình cuối năm - Tàn thu - Tháng tư, bức tường đá đen - Tháng tư đen - Tháng tư nhìn thấy - Thì Ra Trong Con Mắt Nhớ - Thõng Tay Theo Gió - Thu ca -
    Tôi nằm nghe mòn mỏi vạn đời sau - Tôi nói với tôi - Tôi sợ rồi một sớm mai kia - Trăng Thu - Trong tay nhau đã nghĩ tới ngày mai - Trường Sa hành - Tự vấn -
    Tuổi già - Tương Phản

    °
    Ví dụ - Vịnh Bức Dư Đồ Rách - Vô thanh - Vườn xưa

    °
    Xin cho tôi - Xuân lối cũ - Xuân mơ - Xuân Về




    Mỗi tuần đọc Một bài thơ...

    ...của những thi sĩ nổi danh mà ai cũng biết, những nhà thơ chưa thành danh,
    những bài thơ theo thời gian đã chìm vào quên lãng, hay ít người biết đến,
    hoặc đôi khi chỉ là những vần không chỉnh của một người nào đó…
    Tất cả do sự cảm nhận và chọn lựa rất chủ quan của người đăng bài.
    Nói cách đơn giản, là những bài thơ tôi thích và xin chia sẻ cùng quý độc giả. (Hh)


    ================================================== ================

    Last edited by chieutim; 10-18-2021, 07:38 PM.

  • #2
    Cảm thu, tiễn thu

    Từ vào thu đến nay:
    Gió thu hiu hắt,
    Sương thu lạnh,
    Trăng thu bạch,
    Khói thu xây thành.

    Lá thu rơi rụng đầu ghềnh
    Sông thu đưa lá bao ngành biệt ly.
    Nhạn về én lại bay đi,
    Đêm thì vượn hót, ngày thì ve ngâm.
    Lá sen tàn tạ trong đầm,
    Nặng mang giọt lệ âm thầm khóc hoa.
    Sắc đâu nhuộm ố quan hà
    Cỏ vàng cây đỏ bóng tà tà dương.
    Nào người cố lý tha phương,
    Cảm thu ai có tư lường hỡi ai?

    Nào những ai:
    Bảy thước thân nam tử,
    Bốn bể chí tang bồng
    Đường mây chưa bổng cánh hồng,
    Tiêu ma tuế nguyệt, ngại ngùng tu mi.

    Nào những ai:
    Sinh trưởng nơi khuê các,
    Khuya sớm phận nữ nhi,
    Song the ngày tháng thoi đi,
    Vương tơ ngắm nhện nhỡ thì thương hoa.

    Nào những ai:
    Tha phương khách thổ
    Hải giác thiên nha,
    Ruột tằm héo, tóc sương pha,
    Góc phần trạnh tưởng quê nhà đòi cơn.

    Nào những ai
    Cù lao báo đức
    Sinh dưỡng đền ơn
    Kinh sương nghĩ nỗi mền đơn,
    Giàu sang bất nghĩa mà hơn nghèo hèn!

    Nào những ai:
    Tóc xanh mây cuốn
    Má đỏ hoa ghen
    Làng chơi duyên đã hết duyên
    Khúc sông trăng dãi con thuyền chơi vơi!

    Nào những ai:
    Dọc ngang trời rộng,
    Vùng vẫy bể khơi
    Đội trời đạp đất ở đời
    Sa cơ thất thế quê người chiếc thân.

    Nào những ai
    Kê vàng tỉnh mộng
    Tóc bạc thương thân
    Vèo trông lá rụng đầy sân,
    Công danh phù thế có ngần ấy thôi.

    Thôi nghĩ cho:
    Thu tự trời,
    Cảm tự người.
    Người đời ai cảm ta không biết!
    Ta cảm thay ai viết mấy lời.

    Thôi thời:
    Cùng thu tạm biệt
    Thu hãy tạm lui,
    Chỉ để khách đa tình đa cảm,
    Một mình thay cảm những ai ai!

    Tản Đà

    (1920)
    Last edited by Hoanghac; 01-26-2013, 02:57 PM.

    Comment


    • #3
      Tự vấn

      Vẫn ta. Năm tận cuối ngày
      như kẻ khác. Lấp cho đầy nổi không
      Về đâu, đời những nhánh sông
      bủa cơn sóng, cứ xoay vòng đến đi

      Vẫn ta. Câu hỏi làm gì
      Tóc râu. Da thịt. Lạ kỳ thế gian
      Qua sông, chốt thí cờ tàn
      Dài năm tháng chuyến đò ngang không người

      Vẫn ta. Giêng. Chạp. Một. Muời
      Chiếc lá rụng, bước chân rơi dặm dài
      nụ hồng cầm mỏi ngón tay
      gai đâm nụ đỏ bầm ngày nhớ quên

      Vẫn ta. Gió tưởng bình nguyên
      Hoang cỏ nội, tấc tư riêng vẫn giành
      Soi gương. Sao cứ đành hanh
      Đôi mắt có chút biển xanh lạc loài

      Vẫn ta. Ký ức đôi vai
      Chân ngơ ngác, ý tận ngoài lũng xa
      Vẫn ta. Kẻ khác? - Vẫn ta
      Đời vẫn thế. Vẫn tà tà thế thôi.
      Vẫn chiều. Vẫn sáng. Chỗ ngồi
      Chưa bụi phụ những mảnh trời cũ xưa.

      Nguyễn Mạnh Trinh
      (Văn, số 151 tháng 2/1995)
      Last edited by Hoanghac; 01-26-2013, 02:50 PM.

      Comment


      • #4
        Câu Cuối Một Bài Thơ


        Đêm cuối năm. Giờ chót của năm. Tôi không buồn ngủ. Chưa đi nằm.
        Ngoài hiên trăng sáng, vầng trăng sáng, một nửa vầng trăng cũng sáng trưng!

        Sáu mươi phút cuối, tôi làm chi? Nhớ bạn bè xa chớp chớp mi?
        Mở máy nhìn chơi, mi chớp chớp, một hàng con chữ xếp hàng đi...

        Tôi nhớ bâng quơ, nhớ một người! Năm tàn tháng tận tình xa xôi.
        Ai xa đâu nhớ về tôi nữa, thư xế nhận rồi, không có tôi!

        Một trăm tấm thiếp khi cầm lại, vài cái, mà thôi, uổng tấm lòng!
        Vàng đá gửi đi không thấy tiếc bởi lời châu ngọc cứ hằng mong!

        Đêm cuối năm...
        Giờ chót của năm...
        Người tôi gần lắm đã xa xăm. Thương sao bụi phấn thời lau bảng.
        Nhớ quá học trò Bùi Thị Xuân!

        Này cô giáo cũ hình trên blog, có biết tôi còn mấy phút không?
        Châu ngọc để đâu sao chẳng thốt, để chờ năm ngoái, hẹn sang năm?

        Một người tôi nhớ gần gang tấc, má lúm đồng tiền Tết chẳng cho...
        Tôi mở máy nhìn con chữ chớp, trăng ngoài cửa sổ bỗng thành thơ...

        Em ơi câu cuối là câu đó. Trăng với em nằm trên giấy khuya!

        Trần Vấn Lệ
        Last edited by Hoanghac; 01-26-2013, 02:51 PM.

        Comment


        • #5
          Nửa

          Kiếm cung một nửa gãy rồi
          Nửa đau đớn, nửa ngậm ngùi chia xa
          Nửa khuya, nửa mảnh trăng tà
          Giở trang vô tự, nửa ta nhạt mờ
          Nửa đời sông núi như mơ
          Nửa ta còn đó những giờ thảm thương
          Tới đây ở đậu, nửa đường
          Nửa toan chấp cánh, nửa dường ngại... Thôi!
          Cuộc chơi lỡ. Nửa thua rồi
          Trách ta một nửa, trách người một phân
          Nửa chiều tắt nắng... Bâng khuâng
          Nửa đêm còn lại một vầng trăng soi...

          T.T. Mây Trên Ngàn
          (1975)
          Last edited by Hoanghac; 01-26-2013, 02:51 PM.

          Comment


          • #6
            Bóng Chiều Tà

            Lưu luyến bóng chiều, vang tiếng chuông
            Sau lưng khép chặt cổng thiên đường
            Vừa xa ảo ảnh, vào mưa bão
            Chưa bỏ mê đồ, lạc khói sương...
            Buồm khuất trong mây giăng góc biển
            Người đi trơ nắng tắt khu vườn
            Giang đầu thăm thẳm ngùi trông lại
            Văng vẳng bên trời tiếng cố hương.

            Người hỡi, còn chăng nỗi chán chường
            Khi nhìn khuôn mặt hiện trong gương!
            Ðá mòn, sông cạn: thời niên thiếu
            Tim lụn, dầu hao: chí quật cường
            Trời thắp nắng tàn, vang tiếng gió
            Chiều giăng mây xám, phủ màn sương
            Về đâu cánh én say giông bão?!
            Quên khói hương xưa ấm miếu đường.

            Hồ Trường An
            Last edited by Hoanghac; 01-26-2013, 02:52 PM.

            Comment


            • #7
              Tặng Ai Uu Du,
              nhân đọc bài
              “Thôi cũng chẳng…”
              (hh)

              Nước đổ lá khoai


              Lòng ta là một cơn mưa lũ
              Đã gặp lòng anh là lá khoai
              Mưa biếc tha hồ rơi hạt ngọc
              Lá xanh không ướt đến da ngoài.

              Ta trút bâng quơ một trận lòng
              Biết rằng đau khổ giữa hư không
              Khóc mình uổng lệ rơi vô lý
              Mưa vẫn cần rơi lệ vạn dòng

              Ta như cô khách khoảng đìu hiu
              Đã gặp chiều hôm, lại bước liều
              Muốn trốn sầu đơn muôn vạn kiếp
              Lại tìm sa mạc của tình yêu

              Ngày mai nắng mọc, mưa rơi hết
              Mặt tạnh cơn si, lòng cạn hồ
              Ta sẽ thôi yêu như đã giấu
              Không hề oán hận lá khoai khô.

              Xuân Diệu

              (Gửi hương cho gió - 1945)

              Last edited by Hoanghac; 01-26-2013, 02:55 PM.

              Comment


              • #8
                Quê Hương

                Ngoài ấy bây giờ chưa nắng lắm
                Nhiều hoa gạo đỏ nở bên sông
                Tháng giêng có tiếng chim tu hú
                Khung biếc trời mai én liệng vòng

                Mực nước vơi nhiều từ tháng chạp
                Bờ sông hiện rõ bóng lau xanh
                Nghiêng nghiêng bãi cát viền quê ngoại
                Xóm bến dàn xa khuất lối quanh

                Núi võ vàng mong ai nhớ ai
                Tỉ tê lệ suối buồn đêm dài
                Người đi từ mấy phương trời thẳm
                Núi biết sao chia nỗi cảm hoài?

                Ngoài ấy giờ đây mùa gió mùa
                Xiêu xiêu quán nhỏ bên đường trưa
                Vườn cau của mẹ hoa cau rụng
                Giọt sáng rơi dường giọt nước mưa

                Nhà ta dựng lại trên nền cũ
                Một bức tường rêu kỷ niệm mờ
                Tường đứng mang linh hồn thuở trước
                Chở che hai mái lá bây giờ

                Bóng mẹ vào ra lối ngõ quen
                Tóc sương dần xoá tóc màu đen
                Nhớ con xa nhẩm lời kinh nguyện
                Khuya nối nghìn khuya một ngọn đèn

                Ngoài ấy... (nghe như xa cách lắm!)
                Mà thành xa cách cố hương ơi!
                Mỗi chiều ánh điện loang đầu phố
                Trông chuyến tàu ra lại ngậm ngùi...

                Tường Linh

                (Nghìn Khuya, xuất bản 1965)

                Comment


                • #9
                  Bốn mùa mưa

                  Ta yêu mưa xuân,
                  Phơi phới trên vườn mận nở,
                  Trên cánh hoa đào rực rỡ,
                  Trên áo quần diêm dúa hội mừng xuân.
                  Mưa rơi rơi ...
                  Cho cành xuân căng nhựa,
                  Cho má em tươi hồng.

                  Ta yêu mưa hè,
                  Ào ào như thác đổ.
                  Lá tre rơi đầy ngõ,
                  Nước đồng giăng trắng xóa mênh mông.
                  Cây xanh màu mới,
                  Người vui giải nồng.

                  Ta yêu mưa thu,
                  Mưa giăng sầu ly biệt,
                  Mưa nhắc mãi mối hận tình bất diệt,
                  Của chàng Ngưu ả Chức bên sông Ngân.

                  Ta yêu mưa đông,
                  Mưa phùn câm lặng.
                  Mưa xóa mờ rặng cây trên đường vắng,
                  Mưa đem trời nằng nặng xuống gần ta.

                  Ta yêu mưa bốn mùa,
                  Nghe nhạc trùng rên rỉ,
                  Giun khóc chân tường, dế than dưới cỏ,
                  Nhạc sầu dâng buồn bã suốt năm canh.
                  Ta thích đêm mưa, nằm sát cửa sau mành.
                  Nghe gió rít từng hồi qua kẻ hở,
                  Nghe gió đập tàu tiêu, mưa nức nở ...
                  Nghe hồn mưa than thở với hồn ta!

                  Ta yêu mưa bốn mùa,
                  Vì lòng ta gió mưa chẳng ngớt!
                  Ta muốn đêm dài mưa không ngưng hạt,
                  Cứ mưa hoài, mưa mãi... Mưa, mưa, mưa.

                  Bàng Bá Lân

                  (Việt Nam thi nhân tiền chiến, Xuân Thu)

                  Comment


                  • #10
                    Mưa Đêm Trừ Tịch

                    Đất khách năm tàn vẫn gió mưa
                    Ngồi bên ly rượu đón giao thừa
                    Nhìn qua khung cửa mờ hơi nước
                    Chợt nhớ mưa phùn đất Bắc xưa

                    Ôi! cố hương xa nửa địa cầu
                    Nghìn trùng kỷ niệm vẫn theo nhau
                    Đâu đây trong khói trầm thơm ngát
                    Hiện rõ trời xuân một thuở nào

                    Thấy lại con đường tuổi ấu thơ
                    Cỏ mềm nhung biếc đón chân tơ
                    Cành non lộc mới ngang tầm mắt
                    Trang sách thần tiên bụi chửa mờ

                    Ta bước tham lam, chân vội vàng
                    Lượng đời mặc sức tháng năm hoang
                    Lòng vui nào biết chân khờ dại
                    Đã chọn cho mình lụy gió sương

                    Mê mải theo người nhập cuộc chơi
                    Lớn khôn cùng với nắng mưa đời
                    Bao nhiêu mơ ước thời niên thiếu
                    Mỗi Tết tàn theo xác pháo rơi…

                    Thảng thốt quay nhìn rụng mấy xuân
                    Trái tươi nhân thế héo khô dần
                    Đêm nao thức giấc cùng trăng xế
                    Thấy lạnh riềm mi giọt lệ thầm

                    Trong góc hồn đau dĩ vãng buồn
                    Vẫn còn xanh ngát cõi xuân non
                    Tưởng như khói pháo chưa mờ nhạt
                    Trên lối hoa đào trải mộng thơm

                    Thôi, hãy vào đây tránh gió mưa
                    Những lòng hoang dại, mộng bơ vơ
                    Đêm nay ta đốt sầu lưu lạc
                    Trong khói men nồng hạnh phúc xưa.

                    Thanh Nam

                    (Xuân Quý Hợi)

                    Comment


                    • #11
                      Xuân Mơ

                      Nhớ lại ngày xuân mỗi độ xưa
                      Theo me dâng lễ buổi lên chùa
                      Trầm thơm bay ngát lừng trên điện
                      Tiếng mỏ nhịp đều, tiếng tụng kinh

                      Như tiếng thời gian rụng lững lờ
                      Nàng Xuân tha thướt đẹp như mơ
                      Chim chiều rộn rã trên cành bưởi
                      Cô gái nhà bên những ngẫn ngơ

                      Lặng lẽ xuân qua viếng mọi nhà
                      Dạt dào cánh bướm đậu ngàn hoa
                      Trên cành hoa đẹp khoe mùa mới
                      Như dạo lòng theo khúc thiết tha

                      Tôi nhớ ngày xuân một thuở nào
                      Vui như lễ hội trong chiêm bao
                      Ước ngày dài mãi cho hạnh phúc
                      Trải thảm cỏ xanh trước ngõ vào

                      Trai gái trong làng mừng đón xuân
                      Cùng khoe áo mới rộn ngoài sân
                      Niềm vui như đọng trên khuôn mặt
                      Hạnh phúc dâng lên ngập bước chân

                      Của những người xưa hái lộc đầu
                      Mai ngày xuân mộng biết về đâu
                      Cho tôi thăm lại mùa xuân mới
                      Ðể thắp hương lòng sáng muôn sau

                      Ước nguyện xuân xưa vẫn mãi còn
                      Thương yêu sống lại thuở vàng son
                      Ðừng trôi như nắng chiều buông tủi
                      Giữa lối xuân qua những bước mòn!

                      Trần Đan Hà

                      Last edited by Hoanghac; 05-02-2018, 05:03 PM.

                      Comment


                      • #12
                        Xuân lối cũ

                        Tôi trở lại kiếm người trên lối cũ
                        nghe mùa xuân chợt rũ xuống giận hờn
                        nơi thành cổ loài chim xưa thôi hót
                        tôi tìm đâu bóng nhớ thuở môi hồng?

                        Người đã xa như một vì sao nhỏ
                        cuối chân trời thương nhớ vẫn chưa nguôi
                        tôi đếm những mùa xuân qua hút bóng
                        nghe trong hồn hoa cỏ cũng tàn phai

                        Phố chợ đó cũng hoang đường cổ tích
                        dấu chân son người xoá bỏ tháng ngày
                        bây giờ đó đạn bom thay tình ái
                        ru tôi hoài trên những luống chiêm bao

                        Người đã xa người còn nghe tiếng nói
                        tôi phương này tuổi đá lạnh vàng không?
                        ơi lối cũ mùa xuân xưa chợt hiện
                        chuông tim tôi dây đứt lạnh vô cùng.

                        Trần Dzạ Lữ

                        (trích Hát Dạo Bên Trời - 1967)

                        Comment


                        • #13
                          Hoài Niệm

                          Một đêm thôi mắt trầm sâu đáy biển
                          Hai bàn tay khói phủ tóc tơ xa
                          Miền đất đó trăng đã gầy vĩnh viễn
                          Từ vu vơ bên giấc ngủ mơ hồ

                          Một lần định như sao ngàn đã định
                          Lại một lân nông nổi vết sa cơ
                          Trời vẫn vậy vẫn mây chiều gió tĩnh
                          Vẫn một đời nghe kể chuyện không như
                          Vẫn sống chết với điêu tàn vờ vĩnh
                          Để mắt mù nhìn lại cõi không hư
                          Một lần ngại trước thông già cung kính
                          Chẳng một lần nhầm lân không ư?
                          Ngày mai nhé ta chờ mi một chuyến
                          Hai bàn tay khói phủ tóc tơ xa.

                          Tuệ Sỹ
                          Last edited by Hoanghac; 03-24-2013, 11:21 AM.

                          Comment


                          • #14
                            Nếu Mai Em Về

                            1.
                            nếu mai em có về xóm biển
                            thả gió về trời cho mây bay
                            bên con suối ngọc mơ màng ngủ
                            cho tóc em nồng hương cỏ may
                            nước mắt mẹ -
                            có rơi dài đêm tối?
                            nỗi niềm cha –
                            còn u ẩn tháng năm?
                            em - em đó sầu dâng mấy độ
                            ngóng trăng suông và lạnh chỗ nằm

                            2.
                            nếu mai em có về quê cũ
                            đánh thức dùm tôi nhánh ô môi
                            đang rủ sắc buồn bên song cửa
                            với giàn bông giấy đắm sương mai
                            có băng qua bãi,
                            băng qua suối
                            theo tiếng thì thầm trong khói mưa
                            mặc gió hững hờ rung tà áo
                            đã quên sầu,
                            hết xót xa chưa

                            3.
                            nếu mai em có về xóm biển
                            hãy thắp dùm tôi mấy nén nhang
                            cho bạn bè trên đường bỏ xứ
                            lỡ trầm mình dưới đáy đại dương
                            thắp thêm nhiều nén trên bia mộ
                            cho thân bằng quyến thuộc anh em
                            đã ngã gục qua lằn tên mủi đạn
                            thủa chiến chinh chia cắt đôi miền

                            4.
                            nếu mai em có về quê cũ
                            đọc lại tình thư đã nhạt màu
                            mà dư lệ đã lem nhòa trang giấy
                            với muộn phiền chất ngất lao đao
                            đò qua xóm vắng ai xuôi ngược
                            có chở đầy trời thương nhớ không
                            mộng hồn nào vấn vương tóc rối
                            gót chân sen em có động chiều hồng?

                            phan bá thụy dương

                            Comment


                            • #15
                              Chim kêu bãi quạnh

                              Dưới lũng, trên triền, nắng xếp nhỏ.
                              Nước ròng sâu, sông lảng lảng xa.

                              Khắc khoải chim kêu ngày tận tuyệt.
                              Ai trầm luân đó có về qua?
                              Mông quạnh bãi phơi vũng vướng mắc,
                              Con cò lặng ngẩng lắng hơi thu.
                              Xác cây gục hỗn mang cành rễ.
                              Rừng đứng quanh đây, rừng tận đâu?
                              Gió thấp thoáng, xa xôi hiện ẩn.
                              Đêm nay, mây đâu nghỉ phương nào?

                              Khắc khoải chim kêu hồn khuất giạt.
                              Cảnh nổi trôi giờ đã lặng chưa?
                              Ngấn nước đục khoen lem cỏ sậy,
                              Lưu mà chi chỉ dấu phù hư?
                              Xương cốt vẫn là xương cốt cũ,
                              Đành rêm nhức mãi trở trời xưa.
                              Linh chăng những vàng tiền mẹ đốt?
                              Cửa để, con đi chơi về khuya.

                              Khắc khoải chim kêu đời khổ nạn.
                              Cò ai ngồi rạng cội cây già?
                              Chim vút lên như hòn đá ném,
                              Rồi tôi, cái có chỉ là qua.
                              Chiều nay, trên bãi sông run rủi,
                              Mường tượng dòng sông trôi tro ta.
                              Một mai, ngoài cõi gió hao đuối,
                              Ai hỏi ai về ai trước kia?

                              Khắc khoải chim kêu mùa xoá giải.
                              Hành nhân về bên giếng quê nhà.
                              Ngõ trúc chiều ngát cơm gạo mới.
                              Ngọn đèn thắp đợi đã rền hoa.
                              Cởi đôi giày vẹt, tấm áo tả,
                              Xót xa như lột một lần da.
                              Chiêm bao, âu cũng chiêm bao cả.
                              Mưa lớn, chừng mưa rợp hải hà.

                              Chiều bóc, bóc dần những rớt nắng
                              Loi ngoi nắm níu lũng triền xa.

                              Tô Thùy Yên

                              Comment



                              Hội Quán Phi Dũng ©
                              Diễn Đàn Chiến Hữu & Thân Hữu Không Quân VNCH




                              website hit counter

                              Working...
                              X