Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Góc Thơ Tình Hoài Hương

Collapse
X

Góc Thơ Tình Hoài Hương

Collapse
 
  • Filter
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Hứa Bạc Đầu Yêu Nhau



    Hứa Bạc Đầu Yêu Nhau


    Em quen biết anh từ mùa Xuân sang.
    Dẫu mến nhau ngày tháng muộn màng.
    Sao cảm thấy như đôi mình rất hạp.
    Chung ngắm hoàng hôn, say đêm tĩnh lặng.

    Chuyện trò trao đổi dưới bóng hoàng lan.
    Nhiều lần mình ngước mắt nhìn ánh trăng.
    Hòa hợp chân mây thắm tình hoa phượng.
    Nghê thường tấu khúc quyện chung một hướng.

    Bóng ngã hôn hoàng tình đẫm yêu thương…
    Đôi chân hoan ca gõ nhịp trên đường.
    Hai hướng chân trời dù xa cách ấy.
    Xuân qua Đông lại Thu không quạnh vắng.

    Tình thương vời vợi giếng mắt hồng hoang
    Chiều ân sũng mưa ngàn lả tả tuôn.
    Góc trời xanh ta chung tình hạnh phúc.
    Hứa bạc đầu yêu mái tóc phiêu bồng…
    *

    Tình Hoài Hương
    Last edited by Tinh Hoai Huong; 05-16-2019, 08:15 AM.
    Bút trần nào tả được lưu luyến!
    Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
    Tình Hoài Hương

    Comment


    • Tết Tới, Biển biết cười không?



      Tết Tới, Biển biết cười không?


      Ngày đêm nguyện ước an lành
      Khung trời Tết nhất trong xanh, gọi mời
      Lì xì, bánh Tét… ai ơi!
      Dưa hành củ kiệu ta mời nếm qua

      Dừng chân ghé lại thềm nhà
      Cùng nhau tận hưởng kẽo mà hết xuân
      Đôi khi nhớ thuở thanh tân
      Bùi ngùi tiếc ngẩn phong vân một thời

      Qua rồi nín lặng mà thôi
      Sang năm Tết tới ta mời dĩa xôi
      Thành tâm tất-dạ bồi-hồi
      Vui cùng bạn hữu ai ơi ghẹo cười.

      Vui, buồn… mặn ngọt đầy vơi
      Thì thôi cố giữ cho đời thảnh thơi
      Đừng như chiếc lá giữa vời
      Lờ đờ sóng cuốn ra khơi, biển buồn.

      Cho em hỏi nhỏ anh luôn
      Tết nầy biển mặn có nồng lắm không?
      Câu nầy nói thật vài giòng
      Tình ta bạn hữu vui trong tiệc tùng
      *
      Tình Hoài Hương
      Last edited by Tinh Hoai Huong; 01-19-2020, 01:19 AM.
      Bút trần nào tả được lưu luyến!
      Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
      Tình Hoài Hương

      Comment


      • Hạnh phúc xa xăm


        Hạnh phúc xa xăm


        Phong trần đi muôn ngã
        Đôi bướm trắng chờn vờn bên phiến lá
        Gió hiu hiu rung nhẹ cánh nhởn nhơ
        Mây bảng lảng trên sóng nước thờ ơ
        Em đứng đó phiến buồn trôi cuối thác
        Đã mấy mùa thương qua tiếng nhạc
        Thổi về đỉnh mộng ước mơ qua
        Anh dấu yêu độc ẩm kiếp xa nhà
        Núi Ngự nắng chiếu nhạt nhoà mỗi sáng
        Sông Hương cuối phố tản mạn
        Lời nhắn nhủ: nhớ lai vãng về thăm
        Tình hai ta như bướm lượn xa xăm
        Trao nhau hạnh phúc âm thầm
        *

        Tình Hoài Hương
        Bút trần nào tả được lưu luyến!
        Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
        Tình Hoài Hương

        Comment


        • Tình Xuân



          Tình Xuân


          Gió đông qua lùa xuân tới
          Xinh xinh góc phố quê tôi hoang dã
          Mai cánh vàng khoe mình trong kẽ lá
          Én xôn xao bay lượn trên vườn hoa mơ
          Lan cúc hồng ỏn ẻn nép bên hồ
          Hòn non bộ cá lượn lờ khởi sắc
          Sóng gợn mưa xuân rơi lắt rắt
          Nhạc tưng bừng rộn rã vang xa
          Giờ mình tôi độc ẩm với ly trà
          Nhớ biết mấy thuở xa nhà tối sáng
          Mừng Tết tới viết đôi lời gởi bạn
          Chúc yên bình muôn phước vạn an khương
          Vui đời gói trọn tình thương
          *

          Tình Hoài Hương
          Bút trần nào tả được lưu luyến!
          Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
          Tình Hoài Hương

          Comment


          • Chiều Xuân Nhớ Người…


            Chiều Xuân Nhớ Người…


            Chiều vàng xuân ươm nồng biển biếc
            Ngày trôi qua luyến tiếc bước chân đi
            Trên đường về đôi mắt ướt viền mi
            Ôi nhớ quá thuở hoa đào chớm nụ
            Anh phong sương yêu em kiều nữ
            Bên hiên nhà tựa gốc hoa lan
            Gió đong đưa mơn trớn cánh mai vàng
            Em luyến nhớ trong canh tàn giấc mộng
            Có một thời mình thong dong tựa bóng
            Pháo tưng bừng theo sóng vỗ biển khơi
            Thương nhau cách trở chân trời
            Đêm xuân buốt giá vài lời… (có hay
            Anh ơi! Nỗi nhớ nhung nầy)!
            ***

            Tình Hoài Hương
            Xuân 2018
            Bút trần nào tả được lưu luyến!
            Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
            Tình Hoài Hương

            Comment


            • Đón Tết...


              Đón Tết...


              Tết nhất năm nay anh rủ rê
              Phone bàn với bạn trở về quê
              Họ hàng lối xóm đều trông đợi
              Đem chút tình thương gửi bốn bề.

              Đường xá xa xôi mấy dặm khê
              Gió mưa sóng bạc cảnh đò ghe
              Mình mang nếp, rượu, gà, nho, táo
              Đủ thứ quà xuân chất một xe.

              Bánh kẹo hai tay xách bước về
              Túi tiền rủng rỉnh nặng tình nhe
              Đầy sân hoa nở vui bầy trẻ
              Quà sẽ trao tay phát trước hè.

              Áo mũ vòng vàng chiếu đỏ hoe
              Bà con mời mọc cạn ly chè
              Rượu nồng uống xỉn quên trời đất
              Thấp thoáng xuân về đẹp lũy tre.

              Làng xóm! Con tôi đã trở về
              Dẫn đầu cô vợ chạy le te
              Mẹ già run rẩy nheo đôi mắt
              Ăn tết năm nay thật phủ phê.
              *

              Tình Hoài Hương
              Bút trần nào tả được lưu luyến!
              Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
              Tình Hoài Hương

              Comment


              • Bên Dòng Phù Sa Dậy Sóng


                Bên Dòng Phù Sa Dậy Sóng


                Sau "bảy lăm" bỏ quê hương dấn bước
                Giạt trôi về Mỹ quốc chốn xa xăm
                Đêm từng đêm em ngồi khóc âm thầm
                Đời phụ nữ đã một lần lỡ dở

                Cầu ván gỗ nằm bên phượng đỏ
                Nấm mồ anh nghỉ cạnh dừa xanh

                Bên dòng phù sa sóng vỗ trôi nhanh
                Rơi giọt lệ mong anh về nước Chúa.
                Trơ dưới nắng cây cầu ván cũ
                Đường thôn ta hàng so đũa ngày xưa.
                Vườn cau, bông gạo, thôn dừa
                Anh đi... để lại bài thơ quê nghèo
                Chim kêu, vượn hú chiều chiều...
                *

                Tình Hoài Hương
                Bút trần nào tả được lưu luyến!
                Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
                Tình Hoài Hương

                Comment


                • Hoa DÙ Nở Mây Cứ Bay


                  Hoa DÙ Nở Mây Cứ Bay


                  Chuyện xưa cũ khi Tái Ông thất mã*
                  Viết câu thơ tao nhã để ngày sau.
                  Đất có thẫm màu ngàn dâu úa mau
                  Dây trầu thắm kết câu duyên mộng đẹp.

                  Đồng cảm cùng nét đan thanh cánh thép.
                  Anh và em nhảy kép muôn phương.
                  Chí tang bồng hồ thỉ hướng sa trường
                  Thần tượng ấy tình thương em: ngọt, mặn.

                  Tình đôi ta ươm hồng chẳng trống vắng.
                  Thâm sơn mây trắng bay suốt canh thâu;
                  Phỉ nguyền hồ hải đấu tranh giang đầu.
                  Đông chiến Bắc chinh vó câu nước Việt.

                  Ươm trái ân tình dệt thơ chuyển tiếp.
                  Phương Trưng* luyến tiếc nhớ quê mình.
                  Ngắt tặng người thân một đóa hoa quỳnh.
                  Nâng chén cạn hương tình, thơ vĩnh cửu…
                  *
                  Tình Hoài Hương


                  *.- Tái ông thất mã*= Do tích: Xưa kia có ông lão ở vùng biên ải bị mất con ngựa qúy. Hàng xóm biết tin, kéo đến an ủi chia buồn. Ông trả lời:
                  - Tôi bị mất con ngựa, biết đâu đấy là điều may!
                  May thật! Vì mấy hôm sau con ngựa trở về, và dẫn theo một con ngựa khác nhập vô đàn. Hàng xóm lại kéo nhau đến chúc mừng ông may mắn. Ông lão nói:
                  - Việc tôi được thêm con ngựa, chưa chắc là điều may mắn cho tôi.
                  Và, chẳng may thật. Do con trai ông lão leo lên cỡi thử con ngựa mới, chẳng may bị té gãy chân. Xóm làng kéo đến chia buồn. Ông lão cười, lại nói:
                  - Cháu nó bị gãy chân, chắc có lẽ là điều may đấy.
                  Nghe ông lão nói thế, ai cũng lắc đầu, bỏ về. Ồ! Ông lão nói không sai, vì: sau đấy chẳng bao lâu trong nước có giặc, thanh niên phải ra trận diệt thù. Chỉ có con trai ông lão bị què, nên được ở nhà với cha già.

                  *.- Phương Trưng*= (thi ân bất cầu báo) … từ điển tích: Vua Đậu Tấn cỡi ngựa đi đánh quân Di Di. Chẳng may con ngựa của vua bị trúng tên, đã chết. Đang lúc vua lâm nguy và lo lắng tột cùng, thì vua thấy có một người xông ra trận, nói:
                  - Đại vương hãy dùng con ngựa của tôi, mà thoát khỏi nơi nầy.
                  Nhờ thế, vua thoát hiểm. Hôm sau vua Đậu Tấn họp các tướng, ân cần hỏi:
                  - Hôm qua, ta đánh nhau với quân Di Di, có một người mang ngựa của mình ra, để cứu mạng ta. Vậy, người đó là ai, cho ta biết, để ta đền ơn cứu mạng.
                  Nhưng Phương Trưng ngồi đó cúi đầu im lặng. Có bạn thấy và biết chuyện Phương Trưng đã làm. Ông ấy tâu với Đậu Tấn. Vua hỏi Phương Trưng:
                  - Tại sao ta hỏi, mà ông vẫn ngồi im?
                  Phương Trưng đứng dậy nghiêng mình đáp:
                  - Đó là do tài phước của đại vương, chứ tôi không có tài cán gì, nào dám nhận thưởng.
                  Đậu Tấn khen:
                  - Ông là người rất tốt. Ta muốn chia cho ông một nửa giang san, để đền ơn cứu tử. Mong ông đừng từ chối.
                  Phương Trưng kính cẩn đáp:
                  - Bề tôi ăn lộc vua, thì hết lòng tận tụy giúp vua. Không dám nghĩ xa hơn.
                  Vua Đậu Tấn cố ép, nhưng Phương Trưng cố từ chối, nhất quyết không chịu nhận.
                  *
                  Tình Hoài Hương
                  Last edited by Tinh Hoai Huong; 06-12-2020, 12:27 AM.
                  Bút trần nào tả được lưu luyến!
                  Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
                  Tình Hoài Hương

                  Comment


                  • Nhẫn Cỏ Trao Đưa


                    Nhẫn Cỏ Trao Đưa


                    Biển rộng sông dài thuở anh đi
                    Người rong gối mỏi ước mơ gì?
                    Buồn trong ánh mắt đau niềm nhớ
                    Đường đời uốn khúc vương buồn, khi...

                    trời tím hoàng hôn chẳng hẹn kỳ.
                    Ráng chiều câu bóng góc tường vy.
                    Dắt nhau về tương lai đã hứa.
                    Đôi cánh én dệt mùa xuân nữa.

                    Từ đấy màu mây tóc thuở xưa
                    Ưu tư sầu muộn mấy cho vừa
                    Khung trời tím ngắt trông chim nhạn
                    Đường đi gập ghềnh bao năm tháng

                    Ta cùng hẹn nhẫn cỏ trao đưa
                    Nắng hồng e ấp nhánh cây thưa
                    Đong đầy nỗi nhớ buồn vời vợi.
                    Vòng nhẫn cỏ nhắc mình mơ nữa

                    Sanh tình ấp ủ nhớ chuyện xưa.
                    Thẹn thùng tố nữ trong chiều mưa
                    Vì anh hứa: - “Một đời miên viễn
                    Cung nghinh em về liếp tranh thưa...”

                    Ôm mộng ngày xanh tóc rối bời
                    Người đi muôn dặm áng mây trôi
                    Nhớ vòng nhẫn cỏ nơi xưa hẹn
                    Xuân mộng chúng mình... én sánh đôi.
                    *

                    Tình Hoài Hương
                    Bút trần nào tả được lưu luyến!
                    Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
                    Tình Hoài Hương

                    Comment


                    • Đường Chiều Ướt Mi



                      Đường Chiều Ướt Mi


                      Một mình trên đường dốc
                      Buổi chiều buồn cô độc gió cuốn quanh mình
                      Bốn bề quạnh vắng phố xá làm thinh
                      Mọi ngỏ nhà thấp cao càng vắng vẻ
                      Dưới suối bên đèo thông reo khẽ
                      Trên đồi dõi bóng nắng liêu xiêu
                      Có ai kia vội vã bước đường chiều
                      Tiếng guốc vông lóc cóc nhịp nhàng rộn rã
                      Áo tím than bay bay theo đám lá
                      Trăng lên đưa viễn khách về làng
                      Nhìn quanh… cảm thấy ngỡ ngàng
                      Mình em mắt lệ bàng hoàng chốn xưa
                      Nỗi niềm đọng lại như mưa
                      ***

                      Tình Hoài Hương
                      Tháng 10-2017
                      Bút trần nào tả được lưu luyến!
                      Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
                      Tình Hoài Hương

                      Comment


                      • Ba Mươi Tháng Tư Giết Đời Son Trẻ


                        Ba Mươi Tháng Tư Giết Đời Son Trẻ


                        Tháng Tư mất nước ê chề
                        Từng cơn biển động ủ ê ngọn sầu
                        Ba Mươi quốc hận. Lòng đau
                        Muôn đời sụp đỗ cơn sầu ngút cao
                        Cha, con: lao tù “cải tạo”
                        Bao trùm bóng tối cồn cào ốc đảo
                        Nướng tuổi xuân trong ngục thất quá bạo cường
                        Trong Ngoài* đói khát căm hờn thấu xương
                        Đảng trị dân như phường dã thú
                        Oan nghiệt thay hỡi "loài" cùng máu mủ
                        Quốc tang ôi! lũ bán nước diệt dân!
                        Mất Hoàng Sa nỗi hận vô ngần
                        Tàu* cướp cả xác khô thân héo (Trường Sa đã chết
                        cho tự do). Xưa thanh bình mùa xuân chưa hết
                        Giờ sự sống nhục nhằn nhiều trái ngang
                        Ngàn năm uất hận vô vàn
                        Cơm chan nước mắt sô tang ngút trời
                        Xót thương Đất VIỆT hỡi ơi!
                        *


                        Trong Ngoài* Trong tù “cải tạo” & Ngoài dân Việt
                        Bán nước* (Ải Nam quan và biển Hoàng Sa, Trường Sa)
                        Tàu* = Tàu chệt
                        ***

                        Tình Hoài Hương
                        Bút trần nào tả được lưu luyến!
                        Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
                        Tình Hoài Hương

                        Comment


                        • Ba Mươi Tháng Tư: Quốc Hận


                          Ba Mươi Tháng Tư: Quốc Hận


                          Ba Mươi Tháng Tư mòn mỏi
                          Mất Hoàng Sa (thêm nỗi Quốc Hận dâng đầy)
                          Non sông buồn đất nước cảnh lưu đày
                          Người “cải tạo”, kẻ vùi thây biển cả.
                          Cha chết trận, cày mồ cuốc mả
                          Mẹ lên rừng phá đất trồng khoai
                          Đàn con thơ nheo nhóc lạc loài
                          Đành vượt biển tìm ngày mai hạnh phúc.
                          Cả đất nước còn chịu nhiều khổ nhục
                          Tháng Tư về quyết hun đúc lòng son.
                          Cờ Vàng toàn cõi giang sơn
                          Cùng nhau bồi đắp nước non quê mình
                          VIỆT NAM rạng rỡ phú vinh.
                          ***

                          Tình Hoài Hương
                          Bút trần nào tả được lưu luyến!
                          Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
                          Tình Hoài Hương

                          Comment


                          • Mối Tình Duyên



                            Mối Tình Duyên


                            Ngày nao dưới nắng vàng chói lói
                            Bầu trời xanh lấm chấm mấy lọn hồng mây
                            Em nhìn mây tưởng tượng yến oanh bay
                            Bao cánh én vờn quanh ngọn cỏ
                            Anh đã đến nụ cười rạng rỡ
                            Tay trong tay bước dưới hàng dừa
                            Mặc ai nhìn… ánh mắt trao đưa
                            Ở ống tất dài* lòng vui hơn Tết
                            Mình đến với nhau nụ cười không mệt
                            Hứa ngàn đời cùng kết tóc mối tình duyên
                            Anh chinh khách em thuyền quyên
                            Trăm năm một thuở mình nguyền sống chung
                            Yêu thương luyến nhớ ta cùng…
                            *

                            Tình Hoài Hương
                            May 2018


                            Ở ống tất dài(*)= do từ điển tích: Xưa kia… tại nước Kinh có một người coi tướng người khá giỏi. Trong nước Kinh xa gần ai ai cũng biết tiếng ông ta.
                            Vua Trang Vương nghe biết, đã mời ông ta lại, hỏi:
                            - Ngươi dùng thuật gì mà xem tướng giỏi như vậy?
                            Người ấy tâu:
                            - Thưa đại vương, thần không có thuật gì cả. Thần chỉ xem bạn cuả người ấy, mà biết được họ hay, hoặc dỡ. Như thần thấy người ấy chơi với bạn có hiếu, để, thuần, cần; họ biết giữ phép nước… Thì thần đoán người ấy là người hay. Tất nhiên một ngày kia họ sẽ vẻ vang, họ sẽ có một ngày mai thịnh vượng.
                            Như thần xem cho các quan lại, thấy ông ta chơi với những bạn thành tín, có phẩm hạnh, thích điều phải, thì thần đoán ông quan ấy là người tốt, chức quan cuả ông ta mỗi ngày một cao thăng, ông ta sẽ giúp vua mỗi ngày một ích lợi.
                            Như thần xem cho vua chúa, mà thấy quan gần có lắm người hiền; quan xa có lắm người trung, lúc vua chuá có lỗi, có nhiều người can ngăn, thì thần đoán biết là vị vua ấy giỏi. Tất nhiên Vua mỗi ngày đều được dân tôn trọng. Nước tất mỗi ngày được trị yên, thiên hạ tất mỗi ngày được quy phục. Thần quả thật không có thuật gì lạ, chỉ xem (bạn) người khác mà biết rõ được người đó.
                            Vua Trang Vương cho đó là lời nói phải, bấy giờ vua vội thu dùng những người có tài, giỏi. Sau đó nước ông trở thành một cường quốc ở thời Chiến-quốc.
                            *
                            Tình Hoài Hương
                            Bút trần nào tả được lưu luyến!
                            Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
                            Tình Hoài Hương

                            Comment


                            • Thành Phố Cũ -nay còn đâu!-


                              Thành Phố Cũ -nay còn đâu!-


                              Trở về Đà Lạt… buồn ơi
                              Sương mù chẳng toả ra hơi, ngậm ngùi!
                              Một bóng trên đồi lủi thủi. {Da diết...
                              Đà Lạt xưa duyên dáng lặng lờ (mà) tha thiết
                              Bao rung cảm nhớ miết… lẫn đợi chờ
                              Huyền thoại đấy -hạnh phúc đến như mơ-}
                              Giờ bỏ ngỏ lang bạt tìm kiếm
                              Đà Lạt chừ mọc nhiều tửu điếm
                              Tôi về quê ngơ ngác kiếm mãi con đường
                              Đâu? dũng khí quân trường cùng đi lên đi xuống
                              Đầm ấm thi vị gieo vào đời nhiều ước muốn
                              Trả tôi bước chân luống cuống niềm thương
                              Mưa dầm gội sạch phong sương
                              [“Lâm Viên hào nhoáng” chẳng còn tình ta
                              “Tham sinh úy tử”] (*) chỉ là…
                              *

                              Tình Hoài Hương
                              Tháng 9 -2017


                              “Tham sinh úy tử”(*)= Ý thơ- do từ ông Lê Lai cao cả hy sinh liều mình chịu chết, để cứu chuá Lê Lợi ; Cũng do từ điển tích:
                              Hán Vương thấy Hạng Vương (nước Sở) cử đại binh bao vây thành Huỳnh Dương rất chặt chẻ. Lúc đó, lại có thêm tin cấp báo: “Hạng Vương ra lịnh ngăn hạ lưu sông Vinh, để cho nước chảy ngập thành Huỳnh Dương”.
                              Khiến Hán Vương càng lo sợ, đã kêu các tướng, Trương Lương và Trần Bình vào nghị kế với các quan. Vua nói:
                              - Hàn Tín chưa về. Trong thành không có ai có đủ sức đánh lại Hạng Vương. Ai có kế gì hay để giải vây bây giờ?
                              Trần Bình tâu:
                              - Tôi có một kế phá vòng vây cuả giặc, nhưng ở đây không có một trung thần nào dám hy sinh thay cho đại vương.
                              Chu Bột và các tướng nghe thế, tỏ ý bất bình. Trần Bình lại tâu:
                              - Kế đó rất thâm diệu, các ông chưa hiểu ý tôi… nên giận là phải đấy thôi.
                              Trần Bình lại ghé vào tai Hán Vương nói nhỏ mấy câu. Hán Vương liền tươi ngay nét mặt:
                              - Kế đó hay lắm! Giao cho Trương Lương thực hiện mới được.
                              Trương Lương nhận lệnh về dinh cuả mình mở tiệc mời tất cả các tướng đến dự. Trương Lương dụng ý treo một bức tranh vẻ chiếc xe có một người ngồi, sau xe có hằng vạn kỵ binh tới tấp đuổi theo xe. Phiá trước xe là khu rừng rậm có một người đang ẩn nấp. Trương Lương giải thích với mọi người:
                              - Xưa, vua Cảnh Công nước Tề đánh với quân Tấn. Vua Tề thua to, quân chết như rạ, lớp quân khác trốn hết, họ bỏ vua ngồi một mình trong xe. May thay lúc đó có một nông dân xin vua cỡi áo bào cho mình mặc, giả làm vua- còn vua thì mặc quần áo cuả nông dân ấy, mà ra đi. Cảnh Công không chịu, vì để mình sống mà người khác chết thay sao đành. Nông dân ấy thúc giục:
                              - Tôi chết, chẳng khác nào trong rừng rậm chỉ mất một cây. Ngược lại, nếu chúa công chết, thì mất cả giang sơn.
                              Sau đó, quân giặc bắt được “Cảnh Công giả” đem về nạp cho vua Tấn, vua Tấn biết đó không phải là vua Cảnh Công, cũng ra lệnh giết chết. Nông dân ấy nói:
                              - Tôi dám thay mạng sống mình cho chúa công cuả tôi, thì tôi không sợ chết. Chỉ tiếc một điều: Nếu chuá công giết tôi, sau nầy người dân Tấn nào muốn chết thay mạng cho vua, họ cũng không dám, vì họ sợ cũng bị giết như tôi.
                              Nhờ câu nói đó mà nông dân ấy thoát chết. Các tướng hiểu được dụng ý của Trương Lương khi cho treo bức tranh giữa phòng tiệc, nên đồng thanh nói:
                              - Chúng tôi xin đem mạng thay cho Hán Vương, giúp vua thoát khỏi vòng vây.
                              Trương Lương nói:
                              - Lòng trung nghiã của các tướng rất đáng biểu dương, nhưng ta chỉ cần một người có diện mạo hơi giống vua; đó là Kỷ Tín. Không biết Kỷ Tín nghĩ sao?
                              Kỷ Tín bằng lòng. Trương Lương và Trần Bình đưa Kỷ Tín vào ra mắt Hán Vương. Hán Vương không chịu để Kỷ Tín chết thay mình. Vì “hại người mà lợi cho mình” là việc vua không chấp nhận. Kỷ Tín doạ tự tử, khi ấy Hán Vương mới bằng lòng. Hán Vương biết Kỷ Tín thế nào cũng bị giết, nên hỏi kỹ hoàn cảnh gia đình Kỷ Tín ra sao, thì được tâu:
                              - Thần còn một mẹ già, vợ và một con còn rất nhỏ.
                              Hán Vương ngậm ngùi nhận nuôi dưỡng họ suốt đời. Sau đó Trương Lương, Trần Bình thảo hàng thư, sai sứ giả đem trao cho quân Sở, trong thư hẹn lúc cận tối, Hán Vương sẽ ra hàng. Trời vừa tối, thì mở cửa thành phiá Đông, quân Sở thấy một đoàn mỹ nữ vài ngàn người ung dung chậm rãi thong dong chậm chạp bước ra nhảy múa, nên quân Sở rối loạn hàng ngũ, họ rần rần kéo nhau ùa đến cửa đông xem cho thoả mãn! Nhờ đó Hán Vương và các tướng thoát ra cửa Tây an toàn. Cuối đoạn cuả đoàn mỹ nữ mới thấy đội nghi vệ bao quanh chiếc long xa. Hạng Vương mừng rỡ vì tưởng là Hán Vương thật, nên cho ngựa chạy tới. Kỷ Tín liền trợn mắt, hét:
                              - Ta đây là Kỷ Tín, chớ không phải vua Hán Vương. Hán Vương đã kéo đại binh ra khỏi thành Huỳnh Dương từ lâu. Ngươi không biết hay sao?
                              Hạng Vương nghe thế, giận lắm, nhưng trong lòng cảm phục khen ngợi người chí sĩ có lòng trung nghĩa. Ông sai Qúy Bố đến dụ Kỷ Tín về hàng. Nhưng Kỷ Tín thà chết, chứ không hèn mà hàng giặc.
                              *
                              Tình Hoài Hương
                              Last edited by Tinh Hoai Huong; 05-09-2018, 01:22 AM.
                              Bút trần nào tả được lưu luyến!
                              Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
                              Tình Hoài Hương

                              Comment


                              • Mẹ Dấu Yêu


                                "Bông Hồng Cài Áo"
                                Nhạc: Phạm Thế Mỹ. Lời: Thích Nhất Hạnh
                                Giọng ca: Thu Hoài Nguyễn

                                ***
                                Mẹ Dấu Yêu
                                (Một hoa hồng trắng kính nhớ... nhân ngày Mother's Day)

                                *

                                Mẹ tôi mắt phượng mày ngài
                                Vai ngang dáng nhỏ tóc dài chấm chân
                                Cười xinh chúm chím hạt huyền
                                Không hề quản ngại thuyền quyên một thời

                                Sớm khuya nắng gió cuộc đời
                                Bán buôn tất bật (thảnh thơi bao giờ)!
                                Rảnh rang chằm nón bài thơ
                                Vá may quần áo, mẹ thờ song thân.

                                Nhiều khi mẹ đã ân cần
                                Viếng thăm người bệnh, bạn gần xóm xa
                                Chia cơm xẻ áo nhiều nhà
                                Những chiều tần tảo vào ra mẹ cười

                                Nhẹ nhàng gánh thúng hoa tươi
                                Luyến lưu mẹ nói: “Xin mời mua hoa”
                                Kẻ trên người trước dần dà
                                Trao tình quý mến. Thiết tha mẹ hiền.

                                Mẹ tôi là một bà tiên
                                Gia đình đầm ấm đoàn viên một nhà
                                Ngọt ngào Con Cháu Mẹ Cha.
                                Niềm vui hạnh phúc bao la tình nồng.
                                *

                                Tình Hoài Hương
                                Bút trần nào tả được lưu luyến!
                                Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
                                Tình Hoài Hương

                                Comment



                                Hội Quán Phi Dũng ©
                                Diễn Đàn Chiến Hữu & Thân Hữu Không Quân VNCH




                                website hit counter

                                Working...
                                X