Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Cám Ơn Các Anh - Kim Quy

Collapse
X

Cám Ơn Các Anh - Kim Quy

Collapse
 
  • Filter
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Cám Ơn Các Anh - Kim Quy

    CÁM ƠN CÁC ANH



    Thấm thoát từ ngày các anh xếp bỏ bút nghiên, chấm dứt thời học sinh thơ mộng để bước vào binh chủng Không Quân đã hơn ba mươi tám năm. Thật sự huấn nhục đã thay hình đổi dạng những thanh niên trẻ từ một chàng thư sinh bé bỏng sớm đã phải làm quen với những hình phạt phủ đầu, vô lý, mồ hôi nước mắt đã nuôi nấng lòng tự tin kiên nhẫn chịu đựng để trở thành những anh hùng tương lai của non sông đất nước.
    Năm nay Đại Hội SVSQKQ kỳ III được tổ chức thật long trọng ngay trung tâm Little Saigon tại Orange County, Ca. Do đó tôi có cơ hội tham dự và xin được viết lên vài lời cám ơn các anh trong cuốn Đặc San. Các anh và chồng tôi là những người lính Không Quân hào hùng đầy nhiệt huyết. Tôi rất hân hoan, hạnh phúc đi bên anh trong những ngày hội họp của khóa, con cái tôi khi học đến chiến tranh VN chúng rất hãnh diện về sự oai hùng của người Cha thân yêu. Tuy đất nước đổi thay, mỗi người một phương trời nhưng chính các anh đã đan giây nối kết, giăng cầu kỷ niệm để các anh em cùng nhau nắm tay trở về sum họp như đàn chim thất lạc, chia lìa..Nay nhắn nhủ nhau tìm về tổ ấm. Cám ơn các anh trong Ban Tổ Chức thật nhiều.

    Trong gia đình, anh tôi là một người lính KQ, tôi có nhiều thiện cảm với bộ quân phục của anh, nhưng không biết nhiều về Pilot KQ. Khi tôi lớn lên vào lứa tuổi tràn đầy ước mơ, e thẹn cũng là ngày tôi đã có nhiều thành kiến với những chàng Pilot lả lướt trước cổng trường học của tôi. Những buổi chiều tan trường, tôi thấy những ông mặc áo liền quần, cổ thắt khăn màu tím hay màu cam lái xe Lambretta đứng chờ ngay cổng nữ sinh có ông chở đào về, còn ông chờ mãi.. Không có ai chở về dùm bắt buộc chạy xe chậm chậm bắt chuyện với những cô nữ sinh đi bộ về nhà. Hình ảnh này tạo cho tôi không mấy thích Pilot KQ. Thật đúng, VN ta có câu: ghét của nào trời trao của ấy! Tôi đã gặp chồng tôi khi gia đình tôi tạm trú tại đảo Wake chờ làm thủ tục giấy tờ nhập cảnh Hoa Kỳ. Một người đàn ông với khuôn mặt bầu bĩnh với làn da trắng tạo nên nét mặt hiền hậu dễ mến. Anh mặc quần Jean với áo xanh sọc đầu đội mũ xanh đậm đứng ngay cửa nhà supply. Qua sự giới thiệu của bạn bè, chúng tôi thân nhau và yêu nhau từ dạo ấy…mọi chuyện dường như đã xắp đặt vì anh cũng là cựu Phi Công. Thời gian sau này khi vợ chồng tôi nhắc đến câu chuyện cũ, tôi gân cổ cãi: lúc em gặp anh anh đâu còn là Phi Công nữa! Anh mặc quần jean mà, anh đâu có khăn quàng mà quần cũng không liền áo. Anh chỉ nhìn tôi cười xòa.

    Năm tháng trôi đi thật nhanh, chồng tôi vẫn thường liên lạc những bạn bè cùng khóa. Tôi đã có dịp gặp gỡ các anh chị từ các tiểu bang xa xôi về quay quần bên nhau trong những dịp lễ hay những ngày tổ chức Đại Hội Không Quân, Đại Hội Trực Thăng, ngày liên khóa 72-73. Những dịp này tôi có cơ hội tìm hiểu các anh hơn .Các anh thật vui tính, hoạt bát (có phải lúc trước các anh đã từng nặn óc, suy nghĩ cố tìm chữ văn hoa để tán đào nên các anh khéo nói?). Anh nào cũng có nét đẹp trai riêng, dáng người cao ráo dù cho vùng bụng hơi nở nang theo số tuổi đang lên nhưng nét hiên ngang và oai hùng vẫn còn đậm nét trên mặt các anh. Càng giao thiệp tôi càng mến các anh nhiều hơn.

    Những người vợ các anh thật dễ thương vui tính. Chị em chúng tôi rất tâm đầu ý hiệp vì tuổi tác không chênh lệch nhiều nên rất quý trọng nhau như chị em trong nhà. Trong khóa 72 B các anh đã sống kề vai sát cánh bên nhau từ trại huấn nhục, trong đó có anh Lê Mạnh Hiệp, anh Mỹ, anh Sơn, anh Lộc, anh Hồng, anh Thành, anh Tuấn, anh Chúc và anh Út. Đặc biệt trong lính các anh đều đặt tên đệm cho nhau nghe thật bi đát, mới nghe qua tôi bắt chồng tôi giải thích..Vì tôi không hiểu những tên thật kinh hoàng này phát xuất từ đâu? Đôi khi cái tên đệm quái ác gắn liền với người, như anh Hiệp bị gọi là Hiệp mập hay Hiệp Heo vì người anh tròn trĩnh, vòng bụng nở nang như một đại thương gia. Anh Mỹ có làn da nâu được gắn tên Bảy Chà (anh là thứ bảy trong gia đình) .Anh Sơn Thầy Bói, ngày xưa anh đeo kính đen như Thầy Bói hay Tony Hô (bây giờ anh có da có thịt nên hết hô). Anh Lộc Rùa làm gì cũng chậm chạp nên bị gắn tên chậm như rùa. Anh Hồng có tên thật quái ác: Hồng Dâm, mặt anh lúc nào cũng ửng hồng..Như thể sẵn sàng ứng chiến? Anh Thành họ Dương nên lúc nào anh cũng dương..hết! Anh Tuấn Bệu và anh Chúc Ngố không biết hai anh này có ngố và bệu bạo không? Còn ông xã yêu quý của tôi tên Phước Quẹo (anh ở khu Bà Quẹo) các anh đã hỏi tôi xem “cái” của ông nhà quẹo hay thẳng vậy? Các anh muốn chọc ghẹo để tôi mắc cỡ chứ có gì phải hỏi phải không các anh? Của mấy anh như thế nào cái của nhà tôi cũng như vậy thôi ạ.

    Thời gian trôi đi thật nhanh, các anh đang bước sang lục tuần, mái tóc đen nhánh phô trương sự hùng dũng, tráng kiện tràn đầy sinh huyết nay đã phảng phất hơi sương..Theo thời gian, mái tóc đen pha lẫn những sợi tóc trắng bạc lấp lánh dưới nắng và linh động dưới ánh đèn màu khi dìu vợ lả lướt trên sàn nhảy. Các anh ơi đừng sợ nhé, các chị hãnh diện lắm đi bên chàng đấy! Màu tóc của người từng trải, kinh nghiệm (đầy mình)..Trên mọi mặt? Các anh đừng thèm nhuộm, cứ để màu pha của Picasso trên tóc..Có lý lắm.

    Tôi còn nhớ cách đây vài năm, ngày tổ chức liên khóa đầu tiên 72-73 tại Cali. Rất đông người tham dự. Buổi lễ diễn ra thật hoàn hảo, thành công rực rỡ. Lần đầu tiên tôi chứng kiến nghi lễ rước Quốc Kỳ, các anh mặc đồng phục trắng cầm cờ thật trang trọng uy nghiêm. Nhạc Quốc Ca VN vang lên thật hùng hồn như nhắc nhở mỗi công dân VN yêu nước hãy đứng lên đấu tranh cho quê nhà. Đến bài Không Quân Hành Khúc lời ca hùng dũng..Ta là đoàn chim bay trên không trung... bài hát làm máu và nhịp tim trong người tôi chảy nhanh và đập mạnh hơn.bàn tay nắm chặt, mắt hướng theo mây khói trên nền trời như các anh đã từng mang cánh chim sắt bảo vệ giữ gìn quê hương ngày nào. Màn slide show đặc sắc, hình trắng đen chụp khi các anh còn trong trại huấn nhục, người nào cũng đen, gầy nhưng vẫn nở những nụ cười thật vui bên nhau dưới ánh gay gắt của quân trường. Kế tiếp là hình ảnh các anh thực thụ điều khiển những con chim sắt ,những chiếc Trực thăng , F-5, F-37, Cessna lả lướt trên nền trời xanh mây trắng quyện theo nhạc đệm thật oai phong. Cám ơn các anh 72-73 đã tổ chức thật chu đáo và tạo điều kiện cho anh em từ xa gặp gỡ nhau đồng thời các chị có dịp nhìn thấy nghi lễ và những hình ảnh quý giá của các anh đã một thời hy sinh thân mình bảo vệ quê hương Tổ Quốc.

    Ngày họp mặt liên khóa 72-73 kỳ II tổ chức tại Virginia thật hoàn hảo, công phu và kỷ niệm không bao giờ quên. Các chị trong ban tổ chức đã bỏ nhiều thời gian tập dợt những bài hợp ca rất hay, áo dài màu xanh đồng phục duyên dáng lộng lẫy làm tăng vẻ đẹp thùy mị của các chị. Màn biểu diễn tân khóa sinh rất linh động và hồi hộp.. Màu áo cứt ngựa tân binh trên vai đeo nặng trĩu bao dụng cụ cá nhân, mỗi lần bị phạt nhẩy xổm phải đội bao này lên đầu nhẩy như con cóc vậy..Thấy thương quá chừng. Từ trước tôi chỉ nghe nói bây giờ mới chứng kiến..Thật cảm động. Màn biểu diễn chấm dứt, chúng tôi đứng lên trao tặng các anh tràng pháo tay thật lớn như không muốn dứt vì quá hay và thương các anh nhiều… nhiều lắm. Các anh đã biểu hiện tinh thần chung, đoàn kết mang đến buổi họp mặt rất thành công và nâng cao tình đồng đội năm xưa. Thật đáng kính.

    Lần họp mặt lần này đòi hỏi rất nhiều thời gian tập dợt, từ màn tân khóa sinh bị phạt đến những phần Văn Nghệ đặc sắc, các anh BTC không quên sự có mặt của các chị, các anh đã trao tặng mỗi người một pin cài áo ở giữa in hình hoa màu hồng nhạt, chính giữa hình trái tim màu đỏ tươi có câu: To my other half with love& honor. Các anh ơi... hãnh diện quá! Cám ơn các anh thật nhiều. Khi tôi đón nhận pin này tôi cảm động đến chảy nước mắt…hôm ấy tôi lên có lời cám ơn các anh trong BTC nhưng nghẹn ngào nói chẳng nên lời nay lòng tôi được trải lên trang giấy để gửi đến các anh trong BTC lời cám ơn vô tận.

    Năm nay 2010 tháng bảy là tháng hội họp dựa vào mùa lễ Độc Lập Hoa Kỳ , anh em trong BTC được dịp mở rộng bàn tay chào đón những anh em khắp nơi trở về đoàn tụ nhắc lại những kỷ niệm xa xưa ..Một thời vang bóng. Một buổi tổ chức rất công phu. BTC đã hy sinh thì giờ riêng tư làm việc cho hội nếu không có việc làm cao quý này chúng ta không có dịp gặp nhau. Các anh ơi đây là món ăn bồi bổ tinh thần vô giá. Thời gian là người bạn không mời vẫn đến, không đuổi vẫn đi.. Đôi khi gặp nhau chúng ta quá vui mừng muốn níu kéo thêm thời gian nhưng nào đâu giữ được. Do đó các anh muốn tăng tuổi thọ nên tổ chức thường xuyên rất có lợi cho sức khỏe và chính liều thuốc bổ không cần toa là động lực thúc đẩy BTC kêu gọi các anh em gặp nhau trong ngày Hội Ngộ.

    Thân mến chào tất cả các anh trong liên khóa 72-73 đã cho tôi cơ hội cám ơn cùng bày tỏ lòng tri ân và lời tâm sự cùng các anh.

    Kim Quy
    Hung45HTQS



Hội Quán Phi Dũng ©
Diễn Đàn Chiến Hữu & Thân Hữu Không Quân VNCH




website hit counter

Working...
X