“Tôi tin tưởng sâu xa vào sự hoà giải giữa người Việt Nam để khỏi phí phạm xương máu người Việt Nam…vì lẽ đó tôi yêu cầu tất cả các anh em chiến sĩ VNCH hãy bình tĩnh ngưng nổ súng và ở đâu ở đó."
Chúng tôi cũng yêu cầu anh em chiến sĩ chính phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hoà Miền Nam Việt Nam ngưng nổ súng, vì chúng tôi ở đây chờ gặp chính phủ CMLTCHMNVN để cùng nhau thảo luận lễ bàn giao chính quyền trong vòng trật tự…tránh sự đổ máu vô ích cho đồng bào…”
Tôi tin tưởng sâu xa vào sự hoà giải giữa người Việt Nam để khỏi phí phạm xương máu người Việt Nam…vì lẽ đó tôi yêu cầu tất cả các anh em chiến sĩ VNCH hãy bình tĩnh ngưng nổ súng và ở đâu ở đó. Chúng tôi cũng yêu cầu anh em chiến sĩ chính phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hoà Miền Nam Việt Nam ngưng nổ súng...
Chúng tôi cũng yêu cầu anh em chiến sĩ chính phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hoà Miền Nam Việt Nam ngưng nổ súng, vì chúng tôi ở đây chờ gặp chính phủ CMLTCHMNVN để cùng nhau thảo luận lễ bàn giao chính quyền trong vòng trật tự…tránh sự đổ máu vô ích cho đồng bào…”
Tôi tin tưởng sâu xa vào sự hoà giải giữa người Việt Nam để khỏi phí phạm xương máu người Việt Nam…vì lẽ đó tôi yêu cầu tất cả các anh em chiến sĩ VNCH hãy bình tĩnh ngưng nổ súng và ở đâu ở đó. Chúng tôi cũng yêu cầu anh em chiến sĩ chính phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hoà Miền Nam Việt Nam ngưng nổ súng...
( được phát đi trên Hệ Thống Truyền Thanh Quốc Gia vào lúc 10 giờ sáng ngày 30/4/1975)
Ôi ! Giờ nầy anh ở đâu, 35 năm trước?
Trong căn phòng tham mưu, tay mân mê khấu súng lúc nào cũng dành sẳn một viên đạn cuối cùng cho phần mình?
Bên cạnh chốt án ngữ chiến xa, trong các giao thông hào đầy khói súng, mồ hôi nhuễ nhoại chật vật với những lằn đạn vô tình?
Đang bị cuốn lốc vào dòng người chạy loạn đang tìm một lối thoát thân?
Hay đơn giản buông xuôi tất cà, mặc cho đời đưa đẩy?
.....
Dù nơi nào, dù kẻ mất người còn nhưng 35 năm niềm đau vẫn chưa dứt......
Trong căn phòng tham mưu, tay mân mê khấu súng lúc nào cũng dành sẳn một viên đạn cuối cùng cho phần mình?
Bên cạnh chốt án ngữ chiến xa, trong các giao thông hào đầy khói súng, mồ hôi nhuễ nhoại chật vật với những lằn đạn vô tình?
Đang bị cuốn lốc vào dòng người chạy loạn đang tìm một lối thoát thân?
Hay đơn giản buông xuôi tất cà, mặc cho đời đưa đẩy?
.....
Dù nơi nào, dù kẻ mất người còn nhưng 35 năm niềm đau vẫn chưa dứt......
Comment