Kính thưa quý Niên Trưởng,quý độc giả và quý chiến hữu,
Tôi xin phép quý vị cho tôi đăng lại bức thư nầy.
TÂM THƯ GỞI ĐẾN NHÀ VĂN PHAN NHẬT NAM
Cựu KQ Trần Văn Phúc
Kính thưa ông Phan-NhâtNam,
Trong bài viết "Ky là Ky" (Qui est Ky?)
http://phanchautrinhdan%E1%BA%A1ngc%.../Kyniem304.htm của ông, tôi xin trích đoạn sau:
"…Sáng 29 tháng 4, Thiếu Tướng Không Quân Ky dùng trực thăng cá nhân bay lên trời Sàigòn, nhận ra pháo cộng sản đang bắn dồn dập từng phút một. Qua tầng số máy liên lạc, y bắt được tín hiệu của một phi đội khu trục Skyraider A1 từ Cần Thơ:
- Đây Nguyễn Cao Kỳ. Phải phá mấy ổ pháo dưới kia.
- Nhận rõ, nhưng chúng tôi chỉ còn mỗi quả bom. Viên phi đội trưởng (khinh mạng) trả lời.
Giờ hỗn quân, hỗn quan bắt đầu.
Nhưng vẫn còn những con người kiên trung - Viên phi công chiếc C119 của miền Nam Việt Nam đơn độc đương cự (Trung Úy Nguyễn Văn ThanhThiếu Sinh Quân "Thành mọi" -pnn). Anh bay lên, vào vùng, bắn phá những vị trí pháo cộng sản đang bố trí quanh Sàigọn Thành đáp xuống (tự tay) tiếp đạn, và tiếp bay lện. Một hỏa tiễn tầm nhiệt SA7 chém đứt thân máy bay. Con tàu bốc cháy, rơi xuống với chiếc dù của Thành kẹt nơi cạnh. Đúng 6 giờ 46(14)…"
Thưa ông Phan Nhật Nam,
Vì những diển tiến trong bài viết trên đây hoàn toàn không đúng với sự thật, tôi, một trong những chiến sĩ Không Quân, từng là đọc giả của ông, từng là người đã ngưỡng mộ văn chương của ông, xin tóm tắt để đóng góp sự thật về phi vụ chống pháo kích sáng sớm ngày 29/4/75:
Ngay sau khi phi trường Tân Sơn Nhứt bị pháo kích, tôi được chỉ định đi bay. Vì thiếu "wingman" nên Th/tá Trương Phùng tình nguyện cùng tôi đi bay trong mưa pháo. Vì bình điện phi cơ của Th/tá Phùng bị hư và đạn pháo kích rơi gần đó, nên sau khi quay máy xong, tôi quyết định cất cánh một mình lúc 4 giờ 25 phút sáng tại phi trường TSN.
Khi lên tới Phú Lâm, tôi được PHĐ AC 119-Tinh Long 06 hướng dẩn oanh kích,mục tiêu là 2 dàn pháo 122 ly cách đài Radar Phú Lâm khoảng 500 mét về hướng Tây Bắc. Sau khi thả trái bom thứ 2 xuống mục tiêu thứ nhì, tôi ngưng lại và chờ đợi. Trong thời gian nầy, tôi nghe giọng Tướng Kỳ trong vô tuyến:
- Phi Long 51, anh cứ trút hết bom đạn xuống mục tiêu và mời anh ghé nhà tôi nhậu tối nay.
Mặc dù tôi đã biết người ra lịnh cho tôi là ai nhưng tôi vẫn hỏi lại:
- Giới chức vừa ra lịnh cho Phi Long 51, xin cho biết danh hiệu.
- Tôi Thần Phong 01, Th/Tướng Kỳ đây!
Vừa bay lượn,vừa quan sát mục tiêu, tôi vừa trả lời:
- Phi Long 51 bay lên đây một mình với 10 trái bom 250 (MK81-250 cân Anh), theo tôi nên chờ khi nào thấy rỏ mục tiêu hãy thả bom. Tôi có thể ở đây thêm 3 giờ nữa, tôi có kinh nghiệm chống pháo kich, xin ông an tâm!
Ngoài chúng tôi ra, còn có các PHĐ của vài chiếc trực thăng đang quây quần ở phía Đông, Bắc của Phú Lâm, các nhân viên của đài kiểm báo Paris (có thu âm) nghe được trên tần số. Tôi nghĩ họ là những nhân chứng hùng hồn, với một sự thật, sáng như ánh mặt trời mà không có bóng đen nào có thể che khuất được hay làm lệch lạc đi đươc.
Tôi tự hào là một trong những người chiến sĩ đã bám sát lấy chiến trường cho đến giờ phút chót. Tôi, Trần Văn Phúc, chính là người đã lái chiếc A1 Skyraider mà bài viết gọi là viên phi đội trưởng với lời lẻ "KHINH MẠNG trả lời" (không biết ngôn từ kỳ lạ nầy đã được viết sai chính tả? hay có một hàm ý nào mà tôi và những người đọc không thể tìm được trong Tự Điển Việt Nam)
Khoảng 15 hay 20 phút sau, có lẻ bọn chúng (VC) nghĩ chúng tôi hết bom nên bắt đầu pháo trở lại, nhìn rỏ nhiều dàn pháo 122 ly, liên tục phóng lên, nhờ vậy rất dễ dàng cho chúng tôi thanh toán những mục tiêu nầy. Lúc bấy giờ Th/Tá Phùng đã bay đến nơi, mặc dù vô tuyến bị hư (không nói được) nhưng Th/Tá Phùng vẫn cất cánh bay lên và cùng với tôi sát cánh chiến đấu bên nhau (hỗn quan, hỗn quân?).
Sau khi dập tắt các dàn pháo ở Phú Lâm, chúng tôi đã trở về để bảo vệ phi trường TSN và Thủ Đô Sàigòn lúc 5 giờ 30 phút và sau đó, chúng tôi cùng với PHĐ AC 119 K-Tinh Long 07 do Tr/uý Trang Văn Thành (Thành Cambốt) trưởng phi cơ, bảo vệ Thủ Đô Saigòn. Trên tần số của Đài Kiểm Báo Paris, tôi được biết 1 phi tuần 2 chiếc A-1 với danh hiệu Phượng Hoàng 11 của PĐ 514 do Th/tá Hồ Ngọc Ấn và Đ/uý Nguyễn Tiến Thuỵ cất cánh từ Cần Thơ đã bay đến Bến Lức. Tôi đã đáp xuống phi trường lúc 6 giờ 50 phút sáng ngày 29/4/75, riêng Th/Tá Phùng chưa chịu đáp xuống nhưng không may, anh bị bắn rơi sau đó không lâu.
Vì đây là những dữ kiện mang tính chất lịch sử có liên quan đến Tổ Quốc và nhất là danh dự cúa Quân Chủng Không Quân,nên tôi đã nhiều lần cố gắng liên lạc với ông Phan Nhật Nam (qua email: pnn943@aol.com) với thành ý đóng góp những tin tức hoàn toàn xác thật, được chứng minh bởi những chiến sĩ đồng đội đã có mặt trên chiến trường VN cho đến giờ phút cuối cùng. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn không nhận được hồi âm, nên tôi xin phép quý NT, các bạn KQ, độc giả CT và ADMIN cùng BĐH CT mượn diển dàn nầy để một lần nữa, với hoàn toàn thành ý xin đóng góp cùng người viết dưới tên của ông Phan Nhật Nam.
Vì Tổ Quốc VN, vì danh dự của Quân Chủng Không Quân cũng như của toàn thể chiến sĩ VNCH, nhất là những đứa con đã ở lại với Mẹ VN cho đến giờ phút chót, sau cùng là vì đại danh và uy tín của nhà văn Phan Nhật Nam, chúng tôi mong được một sư hồi âm, và hơn nữa cùng nhau đóng góp để lưu lại những trang sử đẹp và thật cho hậu thế của chúng ta .
Chào ông Phan Nhật Nam .
Cựu KQ Trần Văn Phúc PĐ 518 và các chiến hửu July 01 2008.
Đặc biệt cám ơn sự giúp đở của ADMIN và Ban Điều Hành phanchautrinhdanạngcom đã giúp đở và cùng tôi gởi email cho ông Phan Nhật Nam.
Thưa quý Niên Trưởng, quý độc giả cùng quý chiến hữu,
Trưa ngày 5 tháng 7 năm 2008 (5 ngày sau) theo lời khuyên của anh Vĩnh Toàn PĐ 229 vì tình huynh đệ chi binh, tôi gọi số 714-200-4188, tôi được ông Phan Nhật Nam trả lời 1 cách hằn học.
Tôi không muốn ghi lại mà tôi muốn ĐẠI NHÀ VĂN Phan Nhật Nam hãy can đảm ghi lại những gì ông đã thốt ra lúc 13 giờ ngày 5 tháng 7 năm 2008 để sỉ nhục tôi l(ần thứ 2), người cùng với Thiếu Tá Trương Phùng đã bán mạng để cất cánh bay lên và diệt các dàn pháo của Cộng quân hầu bảo vệ tất cả đồng bào hiện diện trong phi trường Tân Sơn Nhứt mà trong lúc đó ông Phan Nhật Nam đang "bưng bô" trong dinh Tướng Nguyễn Cao Kỳ.
Tôi không kể công nhưng tôi không chấp nhận 1 tên Phan Nhật Nam "vô lại" thay trắng đỗi đen viết lên những dòng chữ:
- Đây Nguyễn Cao Kỳ. Phải phá mấy ổ pháo dưới kia.
- Nhận rõ, nhưng chúng tôi chỉ còn mỗi quả bom. Viên phi đội trưởng (khinh mạng) trả lời.
Giờ hỗn quân, hỗn quan bắt đầu.
Chưa hết, vài giờ sau đó để bịt miệng tôi, ông Phan Nhật Nam cấu kết với Admin của Canhthep delete bức thư của tôi để bịt miệng, không muốn cho bất cứ ai biết được hành động miệt thị KQVNCH.
Thêm 1 điều nữa Trung Úy Trang Văn Thành, người bạn cùng khóa 68A lúc ở Trung Tâm Huấn Luyên KQ Nha Trang có nick name Thành Thụt và sau khi anh về KĐ 33 CT anh có tên Thành Cambot, nhưng nhà văn PNN đặt tên là Thành Mọi là có ý gì ???
Vì sự thật của Lịch sử, Danh Dự của Quân Chủng Không Quân VNCH, nhất là vì danh dự của Thiếu Tá Trương Phùng tôi buộc ông Phan Nhật Nam phải trả lời tôi bằng văn bản.
Xin Niên Trưởng Trung Tá KQ, Võ Ý,cựu PĐT PĐ 118 hãy vì danh dự của KQ hay chính mình khuyên bảo cũng được hay dạy dỗ thằng đàn em "mất dạy" nên lên tiếng nói để trả lại sự thật cho Lịch Sử, bằng không tôi sẽ lên tiếng khi gặp bất cứ bài nào có liên quan tới ông PNN.
Trân trọng,
Philong51
Cerritos, California ngày 19 tháng 7 năm 2020
Tôi xin phép quý vị cho tôi đăng lại bức thư nầy.
TÂM THƯ GỞI ĐẾN NHÀ VĂN PHAN NHẬT NAM
Cựu KQ Trần Văn Phúc
Kính thưa ông Phan-NhâtNam,
Trong bài viết "Ky là Ky" (Qui est Ky?)
http://phanchautrinhdan%E1%BA%A1ngc%.../Kyniem304.htm của ông, tôi xin trích đoạn sau:
"…Sáng 29 tháng 4, Thiếu Tướng Không Quân Ky dùng trực thăng cá nhân bay lên trời Sàigòn, nhận ra pháo cộng sản đang bắn dồn dập từng phút một. Qua tầng số máy liên lạc, y bắt được tín hiệu của một phi đội khu trục Skyraider A1 từ Cần Thơ:
- Đây Nguyễn Cao Kỳ. Phải phá mấy ổ pháo dưới kia.
- Nhận rõ, nhưng chúng tôi chỉ còn mỗi quả bom. Viên phi đội trưởng (khinh mạng) trả lời.
Giờ hỗn quân, hỗn quan bắt đầu.
Nhưng vẫn còn những con người kiên trung - Viên phi công chiếc C119 của miền Nam Việt Nam đơn độc đương cự (Trung Úy Nguyễn Văn ThanhThiếu Sinh Quân "Thành mọi" -pnn). Anh bay lên, vào vùng, bắn phá những vị trí pháo cộng sản đang bố trí quanh Sàigọn Thành đáp xuống (tự tay) tiếp đạn, và tiếp bay lện. Một hỏa tiễn tầm nhiệt SA7 chém đứt thân máy bay. Con tàu bốc cháy, rơi xuống với chiếc dù của Thành kẹt nơi cạnh. Đúng 6 giờ 46(14)…"
Thưa ông Phan Nhật Nam,
Vì những diển tiến trong bài viết trên đây hoàn toàn không đúng với sự thật, tôi, một trong những chiến sĩ Không Quân, từng là đọc giả của ông, từng là người đã ngưỡng mộ văn chương của ông, xin tóm tắt để đóng góp sự thật về phi vụ chống pháo kích sáng sớm ngày 29/4/75:
Ngay sau khi phi trường Tân Sơn Nhứt bị pháo kích, tôi được chỉ định đi bay. Vì thiếu "wingman" nên Th/tá Trương Phùng tình nguyện cùng tôi đi bay trong mưa pháo. Vì bình điện phi cơ của Th/tá Phùng bị hư và đạn pháo kích rơi gần đó, nên sau khi quay máy xong, tôi quyết định cất cánh một mình lúc 4 giờ 25 phút sáng tại phi trường TSN.
Khi lên tới Phú Lâm, tôi được PHĐ AC 119-Tinh Long 06 hướng dẩn oanh kích,mục tiêu là 2 dàn pháo 122 ly cách đài Radar Phú Lâm khoảng 500 mét về hướng Tây Bắc. Sau khi thả trái bom thứ 2 xuống mục tiêu thứ nhì, tôi ngưng lại và chờ đợi. Trong thời gian nầy, tôi nghe giọng Tướng Kỳ trong vô tuyến:
- Phi Long 51, anh cứ trút hết bom đạn xuống mục tiêu và mời anh ghé nhà tôi nhậu tối nay.
Mặc dù tôi đã biết người ra lịnh cho tôi là ai nhưng tôi vẫn hỏi lại:
- Giới chức vừa ra lịnh cho Phi Long 51, xin cho biết danh hiệu.
- Tôi Thần Phong 01, Th/Tướng Kỳ đây!
Vừa bay lượn,vừa quan sát mục tiêu, tôi vừa trả lời:
- Phi Long 51 bay lên đây một mình với 10 trái bom 250 (MK81-250 cân Anh), theo tôi nên chờ khi nào thấy rỏ mục tiêu hãy thả bom. Tôi có thể ở đây thêm 3 giờ nữa, tôi có kinh nghiệm chống pháo kich, xin ông an tâm!
Ngoài chúng tôi ra, còn có các PHĐ của vài chiếc trực thăng đang quây quần ở phía Đông, Bắc của Phú Lâm, các nhân viên của đài kiểm báo Paris (có thu âm) nghe được trên tần số. Tôi nghĩ họ là những nhân chứng hùng hồn, với một sự thật, sáng như ánh mặt trời mà không có bóng đen nào có thể che khuất được hay làm lệch lạc đi đươc.
Tôi tự hào là một trong những người chiến sĩ đã bám sát lấy chiến trường cho đến giờ phút chót. Tôi, Trần Văn Phúc, chính là người đã lái chiếc A1 Skyraider mà bài viết gọi là viên phi đội trưởng với lời lẻ "KHINH MẠNG trả lời" (không biết ngôn từ kỳ lạ nầy đã được viết sai chính tả? hay có một hàm ý nào mà tôi và những người đọc không thể tìm được trong Tự Điển Việt Nam)
Khoảng 15 hay 20 phút sau, có lẻ bọn chúng (VC) nghĩ chúng tôi hết bom nên bắt đầu pháo trở lại, nhìn rỏ nhiều dàn pháo 122 ly, liên tục phóng lên, nhờ vậy rất dễ dàng cho chúng tôi thanh toán những mục tiêu nầy. Lúc bấy giờ Th/Tá Phùng đã bay đến nơi, mặc dù vô tuyến bị hư (không nói được) nhưng Th/Tá Phùng vẫn cất cánh bay lên và cùng với tôi sát cánh chiến đấu bên nhau (hỗn quan, hỗn quân?).
Sau khi dập tắt các dàn pháo ở Phú Lâm, chúng tôi đã trở về để bảo vệ phi trường TSN và Thủ Đô Sàigòn lúc 5 giờ 30 phút và sau đó, chúng tôi cùng với PHĐ AC 119 K-Tinh Long 07 do Tr/uý Trang Văn Thành (Thành Cambốt) trưởng phi cơ, bảo vệ Thủ Đô Saigòn. Trên tần số của Đài Kiểm Báo Paris, tôi được biết 1 phi tuần 2 chiếc A-1 với danh hiệu Phượng Hoàng 11 của PĐ 514 do Th/tá Hồ Ngọc Ấn và Đ/uý Nguyễn Tiến Thuỵ cất cánh từ Cần Thơ đã bay đến Bến Lức. Tôi đã đáp xuống phi trường lúc 6 giờ 50 phút sáng ngày 29/4/75, riêng Th/Tá Phùng chưa chịu đáp xuống nhưng không may, anh bị bắn rơi sau đó không lâu.
Vì đây là những dữ kiện mang tính chất lịch sử có liên quan đến Tổ Quốc và nhất là danh dự cúa Quân Chủng Không Quân,nên tôi đã nhiều lần cố gắng liên lạc với ông Phan Nhật Nam (qua email: pnn943@aol.com) với thành ý đóng góp những tin tức hoàn toàn xác thật, được chứng minh bởi những chiến sĩ đồng đội đã có mặt trên chiến trường VN cho đến giờ phút cuối cùng. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn không nhận được hồi âm, nên tôi xin phép quý NT, các bạn KQ, độc giả CT và ADMIN cùng BĐH CT mượn diển dàn nầy để một lần nữa, với hoàn toàn thành ý xin đóng góp cùng người viết dưới tên của ông Phan Nhật Nam.
Vì Tổ Quốc VN, vì danh dự của Quân Chủng Không Quân cũng như của toàn thể chiến sĩ VNCH, nhất là những đứa con đã ở lại với Mẹ VN cho đến giờ phút chót, sau cùng là vì đại danh và uy tín của nhà văn Phan Nhật Nam, chúng tôi mong được một sư hồi âm, và hơn nữa cùng nhau đóng góp để lưu lại những trang sử đẹp và thật cho hậu thế của chúng ta .
Chào ông Phan Nhật Nam .
Cựu KQ Trần Văn Phúc PĐ 518 và các chiến hửu July 01 2008.
Đặc biệt cám ơn sự giúp đở của ADMIN và Ban Điều Hành phanchautrinhdanạngcom đã giúp đở và cùng tôi gởi email cho ông Phan Nhật Nam.
Thưa quý Niên Trưởng, quý độc giả cùng quý chiến hữu,
Trưa ngày 5 tháng 7 năm 2008 (5 ngày sau) theo lời khuyên của anh Vĩnh Toàn PĐ 229 vì tình huynh đệ chi binh, tôi gọi số 714-200-4188, tôi được ông Phan Nhật Nam trả lời 1 cách hằn học.
Tôi không muốn ghi lại mà tôi muốn ĐẠI NHÀ VĂN Phan Nhật Nam hãy can đảm ghi lại những gì ông đã thốt ra lúc 13 giờ ngày 5 tháng 7 năm 2008 để sỉ nhục tôi l(ần thứ 2), người cùng với Thiếu Tá Trương Phùng đã bán mạng để cất cánh bay lên và diệt các dàn pháo của Cộng quân hầu bảo vệ tất cả đồng bào hiện diện trong phi trường Tân Sơn Nhứt mà trong lúc đó ông Phan Nhật Nam đang "bưng bô" trong dinh Tướng Nguyễn Cao Kỳ.
Tôi không kể công nhưng tôi không chấp nhận 1 tên Phan Nhật Nam "vô lại" thay trắng đỗi đen viết lên những dòng chữ:
- Đây Nguyễn Cao Kỳ. Phải phá mấy ổ pháo dưới kia.
- Nhận rõ, nhưng chúng tôi chỉ còn mỗi quả bom. Viên phi đội trưởng (khinh mạng) trả lời.
Giờ hỗn quân, hỗn quan bắt đầu.
Chưa hết, vài giờ sau đó để bịt miệng tôi, ông Phan Nhật Nam cấu kết với Admin của Canhthep delete bức thư của tôi để bịt miệng, không muốn cho bất cứ ai biết được hành động miệt thị KQVNCH.
Thêm 1 điều nữa Trung Úy Trang Văn Thành, người bạn cùng khóa 68A lúc ở Trung Tâm Huấn Luyên KQ Nha Trang có nick name Thành Thụt và sau khi anh về KĐ 33 CT anh có tên Thành Cambot, nhưng nhà văn PNN đặt tên là Thành Mọi là có ý gì ???
Vì sự thật của Lịch sử, Danh Dự của Quân Chủng Không Quân VNCH, nhất là vì danh dự của Thiếu Tá Trương Phùng tôi buộc ông Phan Nhật Nam phải trả lời tôi bằng văn bản.
Xin Niên Trưởng Trung Tá KQ, Võ Ý,cựu PĐT PĐ 118 hãy vì danh dự của KQ hay chính mình khuyên bảo cũng được hay dạy dỗ thằng đàn em "mất dạy" nên lên tiếng nói để trả lại sự thật cho Lịch Sử, bằng không tôi sẽ lên tiếng khi gặp bất cứ bài nào có liên quan tới ông PNN.
Trân trọng,
Philong51
Cerritos, California ngày 19 tháng 7 năm 2020
Comment