Thông báo

Collapse
No announcement yet.

“Chết Dưới Tay Trung Quốc”, quá khứ & thực tại

Collapse
X

“Chết Dưới Tay Trung Quốc”, quá khứ & thực tại

Collapse
 
  • Filter
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • “Chết Dưới Tay Trung Quốc”, quá khứ & thực tại

    “Chết Dưới Tay Trung Quốc”, quá khứ & thực tại


    Vương Trùng Dương
    04/20/2020


    Tác phẩm Death by China: Confronting the Dragon – A Global Call to Action của đồng tác giả Peter Navarro and Greg Autry ra mắt tại Hoa Kỳ ngày 11 tháng 5 năm 2011. Gọi ngắn gọn Death by China (Chết Dưới Tay Trung Quốc).

    TS Peter Navarro, giáo sư kinh tế tại UCI (University of California, Irvine), tác giả hai quyển sách tác phẩm Crouching Tiger: What China’s Militarism Means for the World (Ngọa Hổ: Chủ Nghĩa Quân Phiệt Trung Quốc Có Ý Nghĩa Ra Sao Đối Với Thế Giới), The Coming China Wars (Chiến Tranh Sắp Đến Với Trung Quốc)

    TS Grey Autry phục vụ trong NASA, nhà bình luận về các chủ đề khoa học kỹ thuật không gian trên các báo San Francisco Chronicle, LA Times, Washington Times, Wall Street Journal và SpaceNews…

    Qua tài liệu sưu tầm, nghiên cứu, công trình biên soạn Chết Dưới Tay Trung Quốc minh chứng thủ đoạn của Bắc Kinh trên nhiều lãnh vực trong mưu đồ thống trị thế giới.

    Chết Dưới Tay Trung Quốc lẽ ra là sách “gối đầu giường” cho các nhà lãnh đạo, chính trị gia trên thế giới nhưng bóng ma vòi bạch tuộc của Trung Quốc quá lớn, bao trùm lãnh thổ khắp mọi nơi… Dù có một trăm quyển sách như vậy cũng khó phá tan đám mây đen vần vũ đe dọa trên hành tinh con người. Hơn thế nữa, Trung Quốc trở thành miếng mồi ngon cho giới kinh doanh đầu cơ trục lợi, giới chính khách bị mua chuộc và lợi dụng cơ hội để xâm nhập, khuynh loát vào nội tình của các quốc gia nhằm dụ dỗ, tuyên truyền và phân hóa nội tình của mỗi nước.

    Với các nước nhược tiểu, Trung Quốc dùng thủ thuật “cây gậy và củ cà rốt (carrot and stick) trong chính sách đó “cây gậy” tượng trưng cho sự đe dọa trừng phạt, “củ cà rốt” tượng trưng cho quyền lợi, phần thưởng.

    Với các siêu cường, Trung Quốc xử dụng chính sách ve vãn (flirtation policy). Trò xảo quyệt, thủ đoạn chính trị nầy đã có từ thời kỳ mô tả trong Đông Châu Liệt Quốc, giai đoạn Xuân Thu, Chiến Quốc trước công nguyên trải qua năm trăm năm ở Trung Hoa.

    Kéo dài các thời kỳ từ Đặng Tiểu Bình, Hồ Diệu Bang, Triệu Tử Dương, Giang Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào đến Tập Cận Bình biến dạng con hổ giấy trở thành chúa sơn lâm đầy móng vuốt từ trong nước ra khắp nơi.

    Cái nhục của thiên triều, dất nước rộng lớn, dân đông bị sắc dân cho rằng “man di mọi rợ’ thống trị qua bao thế kỷ là nỗi nhục lớn nhất trong lịch sử Trung Hoa. Nam giới Trung Hoa chịu nhục vì buộc phải tuân theo quy định để kiểu tóc gọt nửa đầu, sau gáy tết đuôi sam như người Mãn tộc. Nhà văn Lỗ Tấn ghi nhận: “Chính phủ Thanh triều vào thời điểm bắt người có thể dùng tóc đuôi sam của nạn nhân để thay cho dây thừng. Hơn nữa nếu bắt được nhiều tội phạm, chỉ cần nối đuôi sam của họ là có thể dễ dàng áp giải một hàng dài”. (Trong quyển Vó Ngựa Viễn Chinh & Nỗi Nhục Thiên Triều của tôi mô tả theo truyện dã sử)

    Cái nhục thứ hai “thế kỷ bị sỉ nhục” (bách niên quốc sỉ) của lịch sử Trung Hoa khi Năm 1900, liên quân 8 nước tiến vào Hoa Lục năm 1900, Anh Quốc cai trị Thượng Hải, trong công viên Hoàng Phố treo tấm biển “No Dogs or Chinese Allowed” (Cấm chó và người Hoa) là vết nhơ khó rửa sạch.

    Đặng Tiểu Bình đã đưa “thế kỷ quốc sỉ” vào các sách giáo khoa và biến nó thành động lực của chủ nghĩa dân tộc Trung Quốc.

    Khi quân phiệt Nhật chiếm Cáp Nhĩ Tân, dưới quyền Tư Lệnh Ishii Shiro của Cục Phòng Chống Dịch Bệnh & Xử Lý Nước Quân Đội Quan Đông, thực chất là Đơn Vị 731. Đây cơ quan đầu não trong việc nghiên cứu vũ khí sinh học, hóa sinh phối hợp với các Đơn Vị 516, 543, 773,100, 1855, 8604, 200… cho đến khi Nhật bại trận, Đệ Nhị Thế Chiến chấm dứt. Sau nầy Trung Quốc thiết lập những đơn vị đó thành bảo tàng lịch sử cho sự ác độc của vũ khí sinh học, cho vào sách giáo khoa để gieo đầu óc hận thù cho giới trẻ. Giang Trạch Dân và Tập Cận Bình vừa kích động tác hại nguy hiểm khó lường của loại vũ khí nầy trong quá khứ và bí mật xây dựng cơ sở vũ khí sinh học. Trò láu cá, thâm ý của Trung Cộng, vừa đánh trống vừa la làng rồi thâm ý thiết lập. Trung Cộng đã dùng người tù Ngô Duy Nhĩ (Uyghur) trong các phòng giam đặc biệt để thử nghiệm, không còn gì dã man, độc ác với hành động lấy mạng người thay cho súc vật cho mục đích đen tối.

    Trở lại với Chết Dưới Tay Trung Quốc của tác giả Peter Navarro & Greg Autry. Sách dày 320 trang gồm 16 chương.

    Chương 1: Đó là sự thật, không phải là sự chỉ trích Trung Quốc.

    Trung Quốc là một quốc gia đông dân nhất, kinh tế mạnh nhất và nhanh chóng trở thành một sát thủ lợi hại nhất.

    Hiểm nguy rất thực đã xảy ra mà giờ đây tất cả chúng ta phải đối mặt khi quốc gia đông dân nhất và nền kinh tế sẽ sớm trở thành lớn nhất thế giới nầy đang nhanh chóng biến thành sát thủ tàn độc nhất hành tinh.

    Chương 2: Chết vì chất độc Trung Quốc

    Thế giới chết vì chất độc của Trung Quốc: melamine va heparin, arsen, chì… trong trà, nước táo, sữa, thủy sản, đậu xanh và trong tất cả mọi thứ.

    Chương 3: Chết bởi đống Đồng Nát Trung Quốc

    Trung Quốc nhập đồng nát (phế liệu) rồi hàng hóa rác rưởi của Trung Quốc đi khắp thế giới. Thành tích kinh hãi của Trung Quốc về an toàn sản xuất: “Nhập cảng từ Trung Quốc. Tiết kiệm tiền. Mất mạng sống!

    Chương 4: Cái chết đối với Cơ Sở Sản Xuất & Chế Tạo Mỹ

    Cái chết của nền sản xuất Hoa Kỳ: Khi Trung Quốc mở nhà máy, nhân công rẻ mạt. Mỹ mất việc làm.

    Chương 5: Cái chết đến từ Thao Túng Tiền Tệ

    Bom tài chánh của Trung Quốc có sức công phá và hủy diệt như bom nguyên tử để phá hoại kinh tế của Hồng Kông.

    Chương 6: Chết bởi quay lưng của chính các Công Ty Mỹ

    Chết bởi những doanh nhân phản bội: khi màu xanh đô la che phủ màu cờ Mỹ. Doanh nhân lo lợi nhuận mà quên đi tác hại của nó với đất nước mình.

    Chương 7: Con Rồng “Thuộc Địa Hóa” gây ra cái chết của thế giới

    Thâu tóm tài nguyên, thao túng thị trường thế giới. Con đại bàng Mỹ đã thành con bồ câu lớn nhất thế giới.

    Chương 8: Chết dưới tay Hải Quân Xanh

    Biển người và sự gia tăng quân sự đáng kể của Trung Quốc. TQ dùng táu đánh cá ngụy trang cho lực lượng trên biển.

    Chương 9: Chết dưới tay Gián Điệp TQ

    Điệp viên Trung Quốc xâm nhập vào khắp nơi dễ dàng mua chuộc, thu thập tất cả những tin tức, đôi khi nghĩ là vô giá trị. (Ghi chú thêm: Trước năm 1975, tác giả Z 28 – Người Thứ Tám ấn hành ở Sài Gòn các tác phẩm về gián điệp, tình báo cho rằng cơ quan tình báo MSS của Trung Quốc hoạt động lừng lẫy, hữu hiệu hơn CIA của Mỹ, MI6 của Anh, BND của Đức, DGSE của Pháp, Mossad của Israel và cả SVR của Nga… Hoạt động trong MSS khi bị kết tội phản quốc, không chỉ cá nhân mà cả gia đình gánh chịu nên tuyệt đối tuân thủ).

    Chương 10: Cái chết từ Tin Tặc Mũ Đỏ

    Tin tặc của Trung Quốc xâm nhập vào các máy điện toán, coi chừng những con chip Mãn Châu. Mạng lưới tin tặc tư nhân nhưng là tổ chức của Quân Đội, Công An trá hình.

    Chương 11: Chết bởi Darth Liu

    Darth Liu là nhân vật chính trong phim Star Wars. Chạy đua vào không gian và gây nên hiểm họa.

    Chương 12: Án tử cho hành tinh lớn

    Nạn ô nhiễm: Trung Quốc tự đưa mình và cả thế giới vào chỗ chết. Xâm nhập, thẩm thấu rồi lây lan.

    Chương 13: Thảm sát người Trung Quốc

    Bóp nghẹt tự do, tàn sát tất cả: chuyện Thiên An Môn.

    Chương 14: Chết vì tàn sát kiểu Trung Quốc

    Tiêu diệt tôn giáo và diệt chủng: Nội Mông, Tây Tạng và Tân Cương rồi sẽ biến mất.

    Chương 15: Chết bởi kẻ Ủng hộ Trung Quốc

    Chúng ta chết bởi những kẻ ủng hộ Trung Quốc: Truyền thông và chính giới Hoa Kỳ cũng như các nước trên thế giới. TQ dùng tiền bạc chiếm giữ trong ngành truyền thông, phân hóa nội tình như Mỹ.

    Chương 16: Sống với China

    Làm thế nào để tồn tại và thịnh vượng khi sống với Trung Quốc?

    Lời Kết

    Trích Lời Kết trong quyển sách:

    “Trở lại năm 1984, tôi có nhiệm vụ viết diễn văn cho Ronald Reagan trong chuyến viếng thăm Trung Quốc. Đây là chuyến thăm đầu tiên của một tổng thống Mỹ kể từ khi Richard Nixon bắt đầu quan hệ với những người cộng sản năm 1972, sự kiện này xảy ra trong trong thời kỳ của những hứa hẹn lớn và tiến triển quan trọng của chính trị Trung Quốc.

    Thời điểm đó, người đứng đầu Trung Quốc là Đặng Tiểu Bình có vẻ thể hiện mong muốn chân thành chuyển từ đất nước nhà tù biệt lập của Mao sang cộng đồng những quốc gia hiện đại, dân chủ và tránh xung đột với phương Tây. Đáp lại, các công ty Mỹ như Coca Cola, KFC và Proctor and Gamble bắt đầu đặt nền móng ở Trung Quốc và xuất khẩu từ Trung Quốc sang Mỹ tăng dần – ở mức độ chưa có lý do gì để báo động.


    Một khi quá trình tự do hóa kinh tế và dân chủ ở Trung Quốc vẫn tiếp tục, Mỹ đã đúng khi tiếp tục tham gia sâu hơn nữa. Tuy nhiên, như bạn đã đọc trong cuốn sách này, quá trình tự do hóa đã kết thúc đột ngột vào tháng 6 năm 1989 với một cuộc diễu hành của xe tăng và cái kết đẫm máu ở quảng trường Thiên An Môn.

    Từ sau vụ Thiên An Môn, đảng Cộng Sản Trung Quốc phản động và tàn nhẫn dùng bất cứ phương tiện cần thiết nào để giữ vững quyền lực. Ngày nay, ẩn sau vẻ ngoài của “sự trỗi dậy hòa bình”, nước Mỹ quá tin người đã đi quá sâu vào một mối quan hệ thương mại bất thường với Trung Quốc, phá hủy nền tảng sản xuất của mình và nhanh chóng làm giảm khả năng tự vệ đối với mối đe dọa quân sự ngày càng tăng từ Trung Quốc.


    Trái ngược với mối đe dọa ngày càng tăng từ Trung Quốc, trong bối cảnh được sự hỗ trợ đặt nhầm chỗ của cả hai đảng, các tổng thống Mỹ từ Bush I và Clinton đến Bush II và Obama đều tiếp tục theo đuổi tăng cường quan hệ với Bắc Kinh như thể mối quan hệ là khá bình thường. Đó là sai lầm cơ bản trong mối quan hệ Trung Quốc – Mỹ: Những nhà chính trị của chúng ta tiếp tục đối xử với các nhà lãnh đạo Trung Quốc như là những người bạn dân chủ đến từ các quốc gia châu Âu hay Nhật Bản, trong khi thực tế đây là một chế độ xã hội đen giết người không khác gì Iran dưới sự cai trị của Ahmadinejad hay Libya dưới thời Gadhafi và tàn bạo giống hệt như nước Nga thời Stalin.

    Tôi có thể đảm bảo với bạn rằng nếu Ronald Reagan là tổng thống hiện nay, ông sẽ dũng cảm đương đầu với các nhà độc tài ở Bắc Kinh như ông đã từng làm với Liên Xô. Sẽ không có tình trạng “đãi ngộ tối huệ quốc” và không có sự phụ thuộc tê liệt vào Trung Quốc để hỗ trợ cho ngân sách chính phủ của chúng ta. Sẽ nhanh chóng có công lý cho gián điệp Trung Quốc, lệnh trừng phạt mạnh mẽ chống lại tin tặc mạng Trung Quốc, và không có khoan nhượng cho những hành vi con buôn như thao túng tiền tệ. Cũng sẽ có những phản ứng ngoại giao mạnh mẽ và liên tục với sự lạm dụng thương mại thô bỉ của Trung Quốc đối với quyền phủ quyết của Liên Hợp Quốc để chiếm các nguồn tài nguyên thiên nhiên trọng yếu từ các quốc gia nhỏ bé. Và cũng giống như Ronald Reagan yêu cầu Gorbachev “lật đổ bức tường”, ông cũng sẽ khẳng định với người Trung Quốc, “Chúng tôi đang ở bên bạn, không phải là bên của kẻ áp bức của bạn”. Và ông sẽ đảm bảo với những người lao động Mỹ rằng “Chúng tôi sẽ không vận chuyển công việc của bạn đến Quảng Châu cho các sản phẩm sản xuất với giá rẻ hơn nhờ lao động nô lệ, trợ cấp xuất khẩu bất hợp pháp, vi phạm bản quyền trắng trợn, và đồng Nhân Dân tệ bị định giá thấp”.

    Trong thực tế, lịch sử đã dạy chúng ta bài học căy đắng nhất về những gì có thể xảy ra khi chúng ta ở trong cộng đồng các quốc gia dân chủ để cho mình bị quyến rũ bởi “phép lạ kinh tế” của một quyền lực độc tài đang lên.

    Thật vậy, trong cuộc khủng hoảng những năm 1930, nhiều giám đốc điều hành doanh nghiệp Mỹ bị dụ tới Đức bởi sự pha trộn quyến rũ của công nghệ tiên tiến, chủ nghĩa dân tộc cực đoan, và chủ nghĩa tư bản nhà nước tương tự một cách kỳ lạ với những gì đang tồn tại ở Trung Quốc ngày nay.

    Trong phiên bản trước đó của nước Đức “trỗi dậy hòa bình”, những doanh nhân xuất sắc nhưng bảo thủ ngây thơ như Henry Ford đã đầu tư khoản tiền khổng lồ xây dựng các nhà máy lớn ở Đức Quốc Xã. Tất nhiên, đầu tiên chính phủ Đức tước đi sự kiểm soát của Ford thông qua tất cả mọi biện pháp, từ yêu cầu về nội địa hóa linh kiện cho đến thanh lọc sắc tộc quản lý. Cuối cùng, công ty được đổi tên thành Ford-Werke, đặt dưới sự kiểm soát hoàn toàn của chính phủ, và được sử dụng hầu hết trong việc chuyên chở công cụ chiến tranh của Đức trong các cuộc chiến chớp nhoáng với các nước láng giềng khác nhau từ Ba Lan, Đan Mạch và Na Uy đến Hà Lan, Pháp, và Hy Lạp.

    Cùng khoảng thời gian này, những người theo chủ nghĩa tự do được “giác ngộ” đổ xô đến Liên Bang Xô Viết mới, và nhà báo Lincoln Steffens chuyên moi tin nổi tiếng đã trở về nước Mỹ cùng tuyên bố “Tôi đã nhìn thấy tương lai, và nó hoạt động!”. Trong sự phấn khích, Henry Ford lao đến xây dựng một nhà máy ô tô tại Gorky để tham gia vào thị trường mới dũng cảm này. Tất nhiên, đây cũng là một nơi độc tài toàn trị, và Ford đã bị gạt một lần nữa.

    Dưới ánh sáng của lịch sử và bức chân dung đậm nét của Trung Quốc ngày nay được minh họa một cách chính xác trong cuốn sách này, tất cả các nhà lãnh đạo chính trị và kinh tế từ Detroit và Washington tới Paris, London, và Tokyo nên có một cảm nhận nghiêm túc về những gì đang xảy ra ngày nay. Vì vậy, khi bạn đọc xong cuốn sách này và chuẩn bị hành động để đáp lại lời kêu gọi khẩn cấp của cuốn sách, xin nhớ hai điều:

    Đầu tiên, mỗi ngày, hàng chục triệu cá nhân thành công của Trung Quốc từ San Francisco và Toronto đến Singapore và Đài Loan chứng minh rằng người dân Trung Quốc và văn hóa Trung Quốc có thể phát triển mạnh trong xã hội tự do. Khi mọi người bị đánh đập, tra tấn, hoặc bị giết để duy trì quyền lực hoặc khi các nhà đầu tư nước ngoài và các đối tác kinh doanh bị lừa dối và các bí mật thương mại và công nghệ của họ bị vi phạm bản quyền, đó không phải là do “người Trung Quốc”. Điều này hoàn toàn không đúng.

    Thứ hai, mỗi người chúng ta nên nghĩ kỹ để cẩn thận xem xét những ngụ ý trong cuộc trao đổi sau đây giữa Thủ Tướng Trung Quốc Chu Ân Lai và Ngoại Trưởng Mỹ Henry Kissinger ở một cuộc họp năm 1973 trong giai đoạn hình thành mối quan hệ bình thường với Trung Cộng:

    Chu Ân Lai: Có lẽ đó là tính cách quốc gia của người Mỹ dễ bị lừa gạt bởi những người có vẻ tử tế và ôn hòa.

    Kissinger: Đúng vậy.

    Chu Ân Lai: Thực vậy…

    Nhưng thế giới không đơn giản như thế…”

    (Trích trong AIT)



    Có 3 bản dịch quyển sách Death by China:

    – TS Trần Diệu Chân dịch tác phẩm này với tựa đề “Chết bởi Trung Quốc – Ðương đầu với con Rồng – Lời kêu gọi Hành Ðộng Toàn Cầu”. Tác phẩm lần đầu ra mắt ngày 11 tháng 11 năm 2012 tại Little Saigon, California. Thứ Bảy ngày 15 tháng 12, ra mắt tại trụ sở Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia tại Houston, Texas với nhiều đồng hương tham dự.

    – TS Lê Minh Thịnh, ấn hành và ra mắt tại Montréal và Ottawa, Canada, tháng 7 năm 2013. Nhật báo Người Việt ấn hành ở Nam California.

    – Nhóm dịch thuật cựu học sinh AIT (Asian Institute of Technology – Viện Công Nghệ Châu Á). AIT được thành lập vào năm 1959 nằm trong trường đại học Chulalongkorn ở Thái Lan. Hiện nay AIT có chi nhánh ở 20 nước, trong đó có VN.

    Cuốn sách “Chết Dưới Tay Trung Quốc!” bản dịch của nhóm dịch thuật cựu sinh viên AIT, bản dịch Việt ngữ được hiệu đính cùng với việc xử dụng thận trọng những từ ngữ, thuật ngữ diễn tả trung thực ý tưởng và văn phong của các tác giả. Hai phụ lục được thêm vào: Anh, phiên âm Hoa – Việt, và Việt, phiên âm Hoa – Anh.

    Kể từ khi virus corona xuất hiện ở Vũ Hán ngày 17/11/2019 cho nhưng mãi đến ngày 23/1/2020, chính quyền thành phố mới ban hành lệnh phong tỏa. Lúc này, khoảng 5 triệu trong tổng số 11 triệu dân Vũ Hán đã rời thành phố, tới khắp nơi để du lịch, thăm thân nhân dịp Tết âm lịch. Ngày 11/2, Tổ Chức Y Tế Thế Giới (World Health Organization – WHO) đặt tên Covid-19, Trung Cộng vẫn ém nhẹm trong khi dịch bệnh đã lây lan nhiều nước trên thế giới.

    Như đã đề cập, Trung Quốc dụng ý đem vũ khí sinh học giảng dạy vừa khích động, vửa làm bức bình phong cho hành động đen tối.

    Nhiều tài liệu của các chuyên gia, cơ quan tình báo được công bố nghi rằng dịch Covid-19, dịch Virus Vũ Hán, dịch Virus Trung Cộng… không phải từ loài dơi ở chợ Vũ Hán mà từ lò vũ khí sinh học ở Vũ Hán. Mọi việc còn đang tiếp diễn và trong vòng bí mật nên chỉ đặt vấn đề.

    Có điều gì đó thật khó hiểu với 5 triệu người chỉ trong thời gian 2 tháng mà số lượng người tuồn ra khắp thế giới trong dịp Tết Nguyên Đán trên quê hương. Khi dịch bệnh hoành hành, nhiều thành phố, tiểu bang các nước bị phong tỏa, đóng cửa trong khi đó nhiều thành phố đông dân như Thượng Hải, Trùng Khánh, Thánh Đô, Thẩm Quyến, Thiên Tân… không bị lây lan nặng nề, không bị phong tỏa.

    Thủ đô Bắc Kinh là cơ quan trọng yếu, các nhà lãnh đạo Trung Quốc sinh sống mà không ngăn ngừa, phong tỏa.

    Trung tuần tháng Tư, cập nhật cho thấy dịch bệnh lây nhiễm trên thế giới: (A: bệnh nhân dương tính): 1,942,360, (B: hồi phục) 461,819, (C: tử vong): 123,348. Trong đó ở Mỹ ghi nhận A: 588,300 – B: 44,308 – C: 23,65452. Tây Ban Nha ghi nhận A: 172,655 – B: 67,504 – C: 18,150. Ý ghi nhận A: 162,448 – B: 37,130 – C: 21,067. Đức ghi nhận A: 131,121 – B: 58,112 – C: 3,2363. Pháp: ghi nhận A: 98,076 – B: 27,717 – C: 14986 Vương Quốc Anh ghi nhận A: 93873 và C: 12107, số người hồi phục rất ít, trường hợp đặc biệt với Thủ Tướng Boris Johnson.

    Trong khi đó TQ là nơi phát xuất dịch bệnh lâu nhất mà chỉ có 83,224 ca nhiễm, hồi phục đến 78,039, tử vong 3,343 (dựa theo con số tổng quát sáng 14/4/2020 con số ghi nhận thay đổi hằng ngày). Theo nguồn tin của các chuyên gia, chính giới và giới chức tình báo thì số người nhiễm Covid-19 ở TQ lên hàng triệu người và số tử vong cả trăm nghìn nên khó phán đoán. Đối chiếu thông tin của TQ thì sự sai lạc rất lớn, không thể lường được hậu quả xảy ra.

    Trung Quốc coi truyền thông là sách lược lẫn chiến thuật với đường lối chủ trương: tuyên truyền, bưng bít và đả kích, phỉ báng. Với lãnh đạo Bắc Kinh thì truyền thông khách quan, trung thục là tự sát “lạy ông tôi ở bụi nầy”. Phát ngôn viện Bộ Ngoại Giao của TQ luôn luôn đánh lạc hướng dư luận quốc tế, ngay cả thời điểm nầy thế giới lo cho mạng sống con người trước nạn dịch thì cơ hội TQ xâm chiếm Biển Đông

    Thế giới đang lâm nguy, đang đối diện với nạn dịch nguy hiểm nầy mà trong quá khứ đã nhiều lần xảy ra nhưng lần nầy trong cơn khủng hoảng và bế tắc ngay các quốc gia văn minh, y học tân tiến không kịp xoay xở, thiếu nguyên liệu thuốc, thiết bị, dụng cụ y tế… để đối phó, chữa trị! Phải chăng đó là lúc Death by Chinese Virus?. Giới chức Mỹ và đồng minh đang điều tra nguồn gốc dịch bệnh.

    Trong khi các nước tân tiến trên thế giới ra sức tìm vaccine điều trị trước sự lây nhiễm trầm trọng và số người tử vong ngày càng cao thì Trung Quốc đã có thuốc chữa trị thế nào mới dứt điểm và Vũ Hán đã phục hồi sinh hoạt. Trước nỗi đau chết chóc trăm ngàn người trên thế giới mà Bắc Kinh dửng dưng, phớt lờ, thiếu nhân tính… không hỗ trợ cho nhau, điều đó nói lên sự ác độc dã man! Ngay chuyện thâu tóm thiết bị y tế, khẩu trang… nhận hỗ trợ rối bán đổ dỏm, nâng giá cho thấy cái manh tâm độc địa của Bắc Kinh.

    Không có quan chức quan trọng nào của Trung Quốc bị lây nhiễm Covid-19, trong khi đó các nhà lãnh đạo của Anh, Canada, Úc… mắc phải.

    Phải chăng Trung Quốc chơi trò cấy “sinh tử phù” vũ khí sinh học coronavirus ra khắp nơi cho thế giới lâm vào cảnh đảo điên, khốn cùng? Trò cấy “sinh tử phù” nầy qua các tác phẩm của Kim Dung cho thấy rất gian ác, khi đầu độc đã có sẵn thuốc giải nên nạn nhân phải quy hàng cầu cứu.

    Với nội tình nước Mỹ, ngày 12/12/2016, Tổng Thống đắc cử Donald Trump mời GS Peter Navarro trong Ủy Ban Cố Vấn Kinh Tế, dĩ nhiên quyển sách Death by China vào trong Tòa Bạch Ốc. Trong hai năm qua giữa Mỹ và Trung Quốc nêu ra vấn đề bất cân đối về xuất và nhập cảng nên xảy ra cuộc chiến thương mại. Tập Cận Bình thấy đối thủ lợi hại lấp ló ngưỡng cửa mà tổ tiên của ông đã dạy “Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng”. Với mối nguy đó nên TQ tìm mọi thủ đoạn, gian manh đã gài kẻ nằm vùng lợi dụng cơ hôi nội ứng bên trong để gây sóng gió, và nếu gặp lúc tình thế lâm nguy “thù trong giặc ngoài” chỉ khinh xuất, Bắc Kinh nắm thời cơ nhằm “tiên hạ thủ vi cường”.

    Tai họa kinh hoàng dịch bệnh đã và đang xảy ra trên thế giới từ Trung Quốc và do Trung Quốc là bài học xương máu cho các nước trên thế giới mà suốt vài thập niên qua thỏa hiệp, chung tay góp sức khi xảy ra sự tình dối trá, bất trắc, bị thấm đòn mới sáng mắt.

    “Gieo gió gặt bão”, “Ác giả ác báo”. Ngày trước, chỉ 8 nước, chưa có Mỹ, xé nát triều đại độc tài ở Trung Hoa, nay có thêm nhiều nước liên quân cùng với vài nước cận kề ở Châu Á, nếu đồng tình quyết chí dẹp bỏ chế độ độc tài, đảng trị, loại trừ nọc độc cho thế giới yên bình. Giành lại chủ quyền cho Tây Tạng, Tân Cương, Nội Mông… trong nền độc lập, tự chủ.

    Năm 1990, Liên Xô & các nước Cộng Sản Đông Âu sụp đổ, Trung Quốc ở trong thời kỳ lạc hậu và nghèo nàn. Ba thập niên qua, Trung Quốc trở thành siêu cường kinh tế thứ hai trên thế giới, dùng mọi âm mưu, thủ đoạn để thống trị thế giới.

    Liệu bài học lịch sử trong cuộc chiến tranh nha phiến vào đời nhà Thanh ở Trung Hoa tái diễn “gậy ông đập lưng ông” trong ý đồ đen tối của Trung Quốc trên chính trường quốc tế.

    Mong rằng qua cơn thập tử nhất sinh, đáp ứng “Lời Kêu Gọi Hành Ðộng Toàn Cầu” của đồng tác giả Death by China trở thành hiện thực khi nạn dịch Covid-19 chấm dứt.

    Là con dân đất Việt ngậm ngùi, uất hận bởi nghìn năm nô lệ giặc Tàu. Trang sử Việt còn lưu truyền hình ảnh bất khuất của các bậc tiền nhân:

    Triệu Nữ Vương lúc 19 tuổi đã quyết chí chống giặc xâm lược: “Tôi chỉ muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá kình ở biển Đông, đánh đuổi quân Ngô, giành lại giang sơn, cởi ách nô lệ, chứ không chịu khom lưng làm tì thiếp cho người”

    Lý Thường Kiệt trong bài thơ thất ngôn tứ tuyệt:

    “Nam quốc sơn hà Nam đế cư
    Tiệt nhiên phận định tại thiên thư
    Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
    Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư”.


    Trần Bình Trọng khẳng khái trước quân thù: “Ta thà làm quỷ nước Nam, còn hơn làm vương đất Bắc”

    Hưng Đạo Vương trong Hịch Tướng Sỹ: “Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa; chỉ giận chưa thể xả thịt, lột da, ăn gan, uống máu quân thù; dẫu cho trăm thân ta phơi ngoài nội cỏ, nghìn thây ta bọc trong da ngựa, cũng nguyện xin làm”.

    Nguyễn Trãi trong Bình Ngô Đại Cáo:

    “Núi Lam sơn dấy nghĩa
    Chốn hoang dã nương mình
    Ngẫm thù lớn há đội trời chung
    Căm giặc nước thề không cùng sống”


    Quang Trung Nguyễn Huệ trong Chiếu Xuất Quân: “Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ”

    Để thoát khỏi Chết Dưới Tay Trung Quốc hiện tại phải thức tỉnh để nối gót tiền nhân. Mong lắm thay.

    Little Saigon, April 14/2020
    Vương Trùng Dương

  • #2
    Chết Dưới Tay Trung Quốc


    Comment



    Hội Quán Phi Dũng ©
    Diễn Đàn Chiến Hữu & Thân Hữu Không Quân VNCH




    website hit counter

    Working...
    X