Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Chiến thuật tấn công để tự vệ

Collapse
X

Chiến thuật tấn công để tự vệ

Collapse
 
  • Filter
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Chiến thuật tấn công để tự vệ

    Thưa Quý Vị !

    Tôi là thế hệ hậu duệ, được tiếp nhận lối giáo dục của Anh Mỹ nên khi thảo luận thì mạnh dạn nói thẳng quan điểm từ những gì mình ghi nhận được.

    Xin ghi nhận những thông tin từ Quý Vị (chủ yếu là các Bác các Chú), những thông tin mà người trong cuộc như các Bác các Chú mới có được. Cũng xin cảm ơn và ghi nhận những phê bình, chỉ trích của các Bác các Chú !

    Xin phép được đóng chủ đề này !

  • #2
    Ý của anh hay lắm , tôi chắc các quý vị lãnh đạo VN cũng biết , và họ cũng đau khổ vì không làm được.

    Chúng ta chỉ là con cờ trong tay các cường quốc , Mỹ không viện trợ súng đạn, xăng nhớt là trong một thời gian ngắn , chúng ta thua ngay .Nếu không có Tàu ,Nga giúp Miền Bắc , không có Mỹ giúp Miền Nam thì may ra . Tôi nói may ra vì tôi nghĩ những người VN yêu tự do , yêu dân chủ , yêu tình người ,như chúng ta không bao giờ sắt máu như bọn cộng vô thần được . Đánh nhau sống chết mà nhân từ , thương người quá , quân tử quá , sao thắng được kẻ côn đồ , ác độc, vô lương .

    Comment


    • #3
      Khi bàn về cuộc chiến Quốc Cộng trước 1975 vừa qua ,liệu chúng ta có được bao nhiêu phần hiểu biết? Sau khi mọi chuyện đã xong rồi bàn hay dở theo ý nghỉ riêng mình thì quá dể ,thắng làm vua thua làm giặc là lẻ thường ở đời ,tôi rất đồng ý với ý kiến của thuyguyen530. Không phải các nhà lảnh đạo miền Nam Việt Nam ngu dốt, mà chỉ là lực bất tòng tâm ,thấy và muốn làm nhưng cũng không làm được ,điển hình như vụ Quỹ tiết kiệm Quân đội hay Kỹ thương ngân hàng được lập ra với mục đích gây quỹ để tiến tới bớt lệ thuộc vào viện trợ Hoa Kỳ.Nhưng rồi bị ép phải dẹp bỏ, kết quả Đại tá Phan đăng Hán Chánh sự vụ Sở HCTC 6 kiêm Đại đội Hành chánh quân vụ 6 ,điều hành quỹ Tiết kiệm Q.Đ bay chức.
      Nhân đây DQY cũng xin đề cập đến một ít sự việc liên quan đến bài viết : Mặt Trận Tân Cảnh - Kontum 1972..." John Paul Vann đề nghị: "Ðại Tá Lý Tòng Bá và Ðại Tá Lê Minh Ðảo là các sĩ quan trẻ, năng động và có nhiều kinh nghiệm chiến trường mà tôi biết tại Quân Đoàn 2.

      Tướng Ngô Dzu hỏi:
      - Quân Đoàn 2 có nhiều Đại Tá trẻ và giỏi như Ðại Tá Lê Ðức Ðạt. Ðại Tá Tôn Thất Hùng, và nhiều Đại Tá khác, tại sao ông không đề nghị?"

      John Paul Vann trả lời: "Ðại Tá Lê Ðức Ðạt mang tiếng tham nhũng tại Quân Đoàn 2, nên tôi không đề nghị,"
      Chuyện đã qua quá lâu, hơn nữa DQY tôn trọng những đàn anh đã khuất nên không muốn nêu lên.Thật ra trước đó tình trạng tham nhũng tại Sư đoàn 23 BB rất nhiều tai tiếng ,những vị cùng phe cánh của Đ/tá Cảnh Tư lịnh phó ( sau lên Ch/tướng Tư lịnh SĐ 23 BB ) còn có Đ/tá Tiên nguyên TMT Sư đoàn rồi làm Tỉnh trưỡng Ban mê Thuộc ,đưa đến cái chết của Tướng Trương quang Ân vì ông rất liêm khiết??, bên SĐ 22 khi đó Đ/tá B.Đ.Tài làm T.M.T ,Đ/tá L.Đ.Đạt Tư lịnh phó cũng đã có những lời ra tiếng vào. Có lẻ vì thế John Paul Vann muốn thay mà không được nên chạm tự ái.
      Các bạn thấy đó trong chiến trận chỉ cần cố vấn Mỹ không hài lòng là thiệt hại ,chưa nói còn bị đâm sau lưng bởi những tên nằm vùng ,những tên ăn cơm quốc gia mà phản bội !! Có dịp tôi sẽ nói về giai thoại Tướng Ng.v.Toàn với biệt danh " Quế Tướng công " nào là tham nhủng ,nào là dâm dật..bao điều tai tiếng khi ông làm Tư lịnh Sư đoàn ,bị đổi đi nhưng lên làm to hơn là Tư lịnh Quân đoàn 2 vì trong Trung ương biết những chuyện dàn dựng của VC cố hạ bệ ông.

      Comment


      • #4
        Da duoc xoa
        Last edited by MinhQuang; 09-02-2019, 02:35 AM.

        Comment


        • #5
          Một vài vấn đề có lẻ những người chưa từng chiến đấu trong cuộc chiến Quốc Cộng trước 1975 hiểu được, về vủ khí chiến đấu cơ miền Nam VN có A.37 hay F.5 ,về thiết giáp miền Nam có M.113 ,M.41 và bảnh nhất là M.48, pháo binh có 105 ,155 ,và một ít 175 ly nhưng Hoa kỳ chỉ cung cấp nòng ngắn giới hạn tầm bắn trên dưới 20 km !!, miền Bắc VC có Mig.21 và Mig.23 , thiết giáp có PT 76 ,T.54 ,pháo binh có hỏa tiễn 122 ,đại bác 130 ly nòng dài tầm bắn trên dưới 40 km nên khi bị pháo kích thì miền Nam VN không thể phản pháo vì bắn không tới !!, về vũ khí cá nhân khi mặt trận Mậu Thân nổ lên ,VC bắn AK.47 ,B.40 thì quân miền Nam còn xài Carbin M.1 ,Garant M.1 bắn từng phát vũ khí còn sót lại từ Đệ nhị Thế chiến !!, về tiếp liệu thì Chệt cộng sát bên nách chở qua cho VC xài mệt nghĩ chưa nói Liên xô ,nói chung là Đồng Minh dẩn đầu là Hoa Kỳ chỉ cho phép miền Nam đánh cầm chừng mà không cho thắng.
          Vấn đề đặt ra là sao hồi đó quân VC đánh với QLVNCH hăng thế mà bây giờ chúng nó quá hèn , sợ đám Chệt cộng thà đứng im cho nó bắn chết chớ không chống trả ,chệt cộng giết hại dân mình mà không dám kêu đích danh chỉ nói là " Tàu lạ ,nước ngoài..!!". Nếu bạn hay ai đó nên đặt vấn đề với tình thế hiện nay là Việt Nam còn hay mất thì hay hơn lôi mấy chuyện củ ra mà bình luận không đúng.
          Tôi chỉ là một sỉ quan quân y cấp nhí chỉ biết hạn hẹp và nói theo những gì trong sự hiểu biết thực tế của bản thân mà thôi.
          Sau tháng 03/75 bị bắt làm tù binh trên đường giải ra Bắc ,nhìn những đoàn xe Molotova ,xe tank T.54 ,những giàn hỏa tiển Sam.6....từng đoàn kéo vào Nam đông như trẫy hội thấy rỏ miền Nam thân yêu sẽ không chịu nổi ,sẽ sụp đổ dù Mỹ và Đồng minh có quay trở lại cũng sẽ bỏ chạy thôi.

          Comment


          • #6
            Nhận xét của riêng tôi , tôi không quy trách nhiệm cho riêng ai. Theo tôi thì chính phủ VNCH lúc đó đứng truớc 2 lựa chọn, thế nhưng lối nào cũng bế tắt . Nếu tử thủ thì cầm chắc thiệt hại sinh mạng đồng bào và binh sĩ , nhưng liệu Quân lực VNCH cầm cự đuợc bao lâu - vào lúc đó không ai dám quả quyết mặc dù binh sĩ miền nam thiện chiến và tài trí nhưng họ không thể dùng tay không để chống địch . Nếu phải di tản dân chúng truớc thì phuơng tiện eo hẹp; xăng dầu thiếu thốn ; quân xa, phi cơ, tàu bè nằm trơ vì thiếu cơ phận thay thế mà thời giờ thì cấp bách. Khi chấp nhận rút quân thì dân chúng bỏ làng mạc chạy theo gây khó khăn trong việc điều động và khai triển đội hình các đơn vị để yểm trợ nhau . Chỉ riêng việc tìm nơi tạm trú và cung cấp thực phẩm cho đồng bào tỵ nạn cũng đã nan giải . Tôi rất thông cảm với nguoi li'nh Địa Phuơng Quân , là một quân nhân họ không thể bỏ đơn vị nhưng cũng không thể bỏ cha mẹ & vợ con sau lưng cho cộng quân . Giải pháp nào cho VNCH vào lúc đó ngoài phuơng pháp ngoại giao, nhưng khổ nỗi thế giới bị đầu độc bởi phe khuynh tả nên đã quay lưng với miền Nam Viêt Nam . Nếu VNCH tấn công truớc để tự vệ thì tôi dám chắc rằng thế giới sẽ lên án và quốc hội Mỹ sẽ làm áp lực cúp viện trơ ngay tức khắc và rất có thể VNCH bị xóa sổ từ 1968 . Tôi còn nhớ rất rỏ cơn sốt Mỹ rút quân của xả hội miền nam vào 1966-1967. Đó là chưa kể đến thành phần trí thức ăn hại tại miền nam Viêt Nam thời đó - thay vì giúp chính phủ thì họ ra sức cản trở và phá hoại .
            Hơn 40 năm nhìn lại, có giải pháp nào hay hơn va` liệu có ai tài đức hơn để lèo lái quốc gia như hai vị Tổng Thống của VNCH
            Last edited by luuvong; 08-31-2019, 04:28 AM. Lý do: chi'nh ta?

            Comment


            • #7
              Da duoc xoa
              Last edited by MinhQuang; 09-02-2019, 02:39 AM.

              Comment


              • #8
                Hãy dựa vào Hoa Kỳ, nhưng đừng cả tin họ!



                “DEALT!” (Người quân nhân Mỹ cuối cùng rời Sài Gòn, tháng 3 năm 1973, đang bắt tay Đại tá Bùi Tín của Cộng Sản Bắc Việt - ảnh: AP)


                Tuần trước, đọc bài CHIẾN THUẬT TẤN CÔNG ĐỂ TỰ VỆ của tác giả MinhQuang - một hậu duệ làm công việc “tìm hiểu về Chiến Tranh VN và những quan điểm từ mọi (nhiều) phía” - tôi tự xét trình độ kiến thức và khả năng nhận thức của bản thân có giới hạn, nên chỉ đọc chứ không có ý kiến.

                Nhưng hôm nay qua đọc phần trả lời “Nhiều người cho rằng VNCH mất nước...” của tác giả, chẳng đặng đừng tôi phải góp ý về hai điểm.

                [Xin nhấn mạnh: chỉ góp ý - đúng sai “tùy người đối diện” – miễn tranh luận]


                (1) Tác giả không nghĩ rằng “VNCH mất nước là do bị Hoa Kỳ bỏ rơi, cắt viện trợ”, mà do các nhà lãnh đạo quân sự bất tài:

                “Tôi không đánh giá cao tầm nhìn chính trị và năng lực quân sự của vị Tổng tư lệnh quân đội và vị Tổng tham mưu trưởng QLVNCH”.

                Là một người làm công việc nghiên cứu, phê bình, đương nhiên tác giả có quyền đưa ra những nhận định, phê phán của riêng mình, ở đây tôi chỉ đề nghị tác giả nên cẩn trọng khi đánh giá những nhân vật lịch sử.

                Tuy không đọc nhiều, tôi cũng được biết chắc chắn viện trợ quân sự cho VNCH tài khóa 1974-1975 do Tòa Bạch Ốc đưa ra là 700 triệu Mỹ kim, nhưng đã bị Quốc Hội Mỹ cắt hơn phân nửa chỉ còn 300 triệu (nên biết trong tài khóa 1971-1972, chỉ tính viện trợ cho Không Quân VNCH mà thôi đã lên tới 500 triệu).

                Viện trợ bị cắt, mỗi trái bom được thả phi công về phải làm báo cáo, mỗi khẩu đại bác mỗi ngày chỉ được cấp hai viên đạn, một tiểu đoàn ở Vùng 4 Chiến Thuật bị địch quân tàn sát sau khi bắn tới viên đạn cuối cùng, v.v... Trong hoàn cảnh ấy, cái khó nó bó cái khôn, chúng ta không ở trong cương vị của Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, của Đại tướng Cao Văn Viên lúc đó, chúng ta chỉ được nghe, được đọc những gì người khác kể lại, viết lại, thì phải bỏ công tìm hiểu tới nơi tới chốn, phải thật cẩn trọng trong việc khen chê.

                Bút sa gà chết, chỉ cần một nhận xét sai lệch, một câu viết bất cẩn là đủ mất uy tín.

                (2) Tác giả viết:

                “Tiên trách kỷ, hậu trách nhân”. Lỗi là ở các vị lãnh đạo tối cao của VNCH, còn Hoa Kỳ là một đồng minh tốt: hãy nhìn những gì họ đã làm cho chúng ta trong và cả sau cuộc chiến.”

                “Nếu vẫn còn đấu tranh cho tự do dân chủ nhân quyền, xin hãy tin vào Hoa Kỳ!”

                Muốn bàn về những nguyên nhân xa, nguyên nhân gần đưa tới thất bại của quân dân miền Nam trong việc chống lại cuộc xâm lược của Cộng Sản Bắc Việt thì phải nhìn lại từ những ngày đầu: chính người Mỹ đã hất cẳng Pháp ra khỏi Đông Dương để giành quyền lãnh đạo công cuộc chống cộng (cho nên họ đã từ chối sử dụng các pháo đài bay B-29 oanh tạc ngoài vòng đai Điện Biên Phủ khi được Pháp cầu cứu), chính người Mỹ đã đưa ông Ngô Đình Diệm về nước, để rồi sau đó cũng chính người Mỹ đã ra lệnh đảo chính vị Tổng thống tiên khởi của nền Cộng Hòa non trẻ!

                Ngày còn là sinh viên, mặc dù bản thân không hề tham gia phong trào phản chiến của đám sinh viên “trâu đánh” (bởi hai họ nội ngoại của tôi đã mấy đời chống cộng) nhưng tôi cũng rất bất mãn trước việc Hoa Kỳ ồ ạt đổ quân lên miền Nam VN.


                Vậy nếu một người chống cộng như tôi mà còn phải bất mãn thì nói gì tới những người đứng giữa, chưa kể những người ở bên kia chiến tuyến. Hoa Kỳ chủ trương mở rộng chiến tranh, thắng không được bèn phủi tay, đem con bỏ chợ!

                Dĩ nhiên, tôi không thể bác bỏ yếu tố tham nhũng thối nát trong hàng ngũ lãnh đạo miền Nam trong những năm sau cùng, nhưng nếu trước đó người Mỹ không ra lệnh cho đám phản tướng đảo chánh Tổng thống Ngô Đình Diệm, thì cho dù chế độ của ông có bị cả thế giới lên án là độc tài, giai cấp lãnh đạo miền Nam chắc chắn đã không đến nỗi thối nát như thế, xã hội miền Nam đã không đến nỗi hỗn loạn như thế, đạo đức của người dân miền Nam đã không đến nỗi suy đồi như thế.

                Nghe kể lại, khi được tin các tướng lãnh miền Nam đảo chánh, sát hại Tổng thống Ngô Đình Diệm, Hồ Chí Minh đã vui mừng nói với đám lâu la ở Bắc Bộ Phủ:

                “Mỹ thay ngựa giữa đường, quả thật trời giúp ta!”

                Thành thử nếu được phép, tôi xin sửa câu kết của tác giả MinhQuang “Nếu vẫn còn đấu tranh cho tự do dân chủ nhân quyền, xin hãy tin vào Hoa Kỳ!” thành:

                “Nếu vẫn còn đấu tranh cho tự do dân chủ nhân quyền, hãy tìm cách dựa vào Hoa Kỳ. Nhưng đừng cả tin họ!”

                Nguyễn Hữu Thiện


                Last edited by Nguyen Huu Thien; 09-02-2019, 02:46 AM.

                Comment


                • #9
                  Hoàn toàn đồng ý với anh Nguyen Huu Thien ,nhìn lại chuộc chiến trước 1975 ,nhiều điều đau lòng lắm ,tùy theo cơn nóng hay lạnh của người bạn đồng minh Hoa Kỳ mà người lính VNCH sống hay chết ,nói như vậy là quơ đủa cả nắm, nhiều Tướng lỉnh ,hay cố vấn Mỹ rất nhiệt tình, nhiều quân nhân Hoa Kỳ cũng chiến đấu ,cũng hy sinh mạng sống cho một xứ sở xa tít ,mọi chuyện nằm ở mấy cái đầu phù thũy tại thủ đô Washington ,phong trào phản chiến cũng do đám này bày ra để lèo lái dư luận miễn sao có lợi cho họ mà thôi. Nhìn lại đi những trận chiến Mậu Thân 68 ,hành quân Lam Sơn 719 Hạ Lào, hải chiến Hoàng sa...cho thấy ý đồ của họ khi cố ý bỏ rơi quân dân miền Nam ,đủ mọi trò phù phép để triệt hạ tiềm lực chúng ta.
                  Bản thân DQY là cấp nhí nhưng ở trong một gia đình có nhiều quen biết rộng ,nhưng không dựa thế mà vẫn phải ra mặt trận vùng 1 CT do ý của ông cụ. Ngoài vùng 1 CT thì gia đình cũng biết Tr/Tướng N.Q.Trưỡng gốc Bến Tre từ khi ông còn mang Tr/úy ,biết Tr/tá Đ. chánh văn phòng của Tướng, Đ/tá Lê.Q.Nhơn chánh sở 1 ANQĐ ,các Tướng Tư lịnh Sư đoàn...cho nên có một vài hiểu biết ,uẩn khúc thấy buồn lắm.

                  Comment


                  • #10
                    Xin trích đăng thư của Thủ tướng Sirik Matak gởi Đại sứ Mỹ trong những ngày cuối của Cam Bốt :

                    "Tôi thành thật cảm tạ ngài đã viết thư và còn đề nghị giúp tôi phương tiện đi tìm tự do. Than ôi ! Tôi không thể bỏ đi một cách hèn nhát như vậy! Với Ngài (đại sứ John Gunther Dean) và nhất là với xứ sở vĩ đại của Ngài, không bao giờ tôi lại tin rằng quý vị đã nhẫn tâm bỏ rơi một dân tộc đã lựa chọn tự do. Quý vị từ chối bảo vệ chúng tôi và chúng tôi chẳng thể làm được gì hết. Ngài ra đi, tôi cầu chúc Ngài và xứ sở của Ngài được hạnh phúc dưới bầu trời này. Nhưng xin Ngài nhớ cho rằng nếu tôi phải chết ở đây và ở lại đất nước tôi yêu dấu thì tuy đó là điều tệ hại, nhưng tất cả chúng ta đều sinh ra và cũng sẽ chết vào một ngày nào đó. Tôi chỉ ân hận một điều là đã quá tin và trót tin ở nơi quý vị, những người bạn Hoa Kỳ ! Xin Ngài nhận những cảm nghĩ chân thành và thân hữu của tôi."


                    Chính phủ Mỹ đang điều đình với lực lượng Taliban tại Afghanistan về vấn đề kết thúc chiến tranh và Mỹ rút quân ra khỏi Afghanistan. Chính phủ Afghanistan đương nhiệm, một "đồng minh" của Mỹ, không được tham gia cuộc điều đình này.
                    Last edited by KQ_NT; 09-01-2019, 08:18 PM.

                    Comment


                    • #11
                      Đôi dòng về Sirik Matak



                      Cựu Trung tướng, cựu Thủ tướng Sirik Matak (1914-1975) nguyên là Hoàng thân Sisowath Sirik Matak; vai vế ngang hàng với quốc vương Norodom Sihanouk. Sau cuộc đảo chánh của tướng Lon Nol lật đổ Sihanouk, ông từ bỏ tước vị Hoàng thân (Prince) và tộc danh “Sisowath”.

                      Ông giữ chức Thủ tướng Căm Bốt từ tháng 3/1971 tới tháng 3/1972. Sau khi Khmer Đỏ chiếm Phnom Penh, ông Sirik Matak bị chúng xử bắn tại Vận động trường Phnom Penh vào ngày 21/4/1975 cùng với nhiều viên chức cao cấp của Cộng Hòa Căm Bốt. Một vài nguồn tin còn cho biêt ông Sirik Matak bị chúng chặt đầu.



                      Đồng minh”: Phnom Penh 1971, Trung tướng Sirik Matak, Thủ tướng Căm Bốt, đón tiếp Đô đốc John McCain Jr. (thân phụ của TNS John McCain III), khi ấy là Tổng tư lệnh Lực lượng Hoa Kỳ tại Thái Bình Dương.

                      Comment


                      • #12
                        Tôi hoan nghênh việc tìm hiểu của các bạn trẻ; các bạn chịu khó tham khảo tài liệu cùng quan điểm của nhiều giới chức khác nhau; nếu như nhận thấy có khuyết điểm nào trong quá khứ thì nên nêu lên để mọi người cùng tham khảo và bàn luận cùng học hỏi , nhưng không nên nhanh chóng đi đến kết luận quy trách nhiệm cho một viên chức hay cơ quan nào . Tuy rằng thể chể dân chủ của VNCH chưa hoàn chỉnh như USA , nhưng không vì thế mà Tổng Thống hay viên chức cao cấp nào trong chính phủ có toàn quyền quyết định mọi việc . Các quyêt định của VNCH vào thời điểm đó mâu thuẩn lẫn nhau khiến các đơn vị hay cơ quan chính phủ bối rối là vì tình hình chính trị và quân sự diễn tiến quá nhanh mà phuơng tiện liên lạc bị cản trở khá nhiều khiến các cấp chỉ huy tại mặt trận và các viên chức các ngành tại địa phưong không thể thi hành, hoặc khi nhận được lệnh thì tình hình không còn phù hợp nữa .
                        Khi đề cập đến vấn đề cắt giảm viện trợ, VNCH hiểu rỏ vấn đề này nên kể từ sau Hiep Định Paris , chính phủ đã cố gắng mở ra một số kế hoạch nhằm thoát khỏi cái "còng viện trợ" nhưng mọi việc không thành mà nguyên nhân vẫn còn chứa nhiều nghi vấn ("grey zone"); anh "DUCQUANY" đã đề cập đến . Đặc biệt nhất là khoảng đầu năm 1975, giới chức VNCH đã đuợc Quốc Vưong Faisal Abdulaziz của Arabie Saoudite thông báo đồng ý ứng truớc một ngân khoảng gần bằng mức viện trợ quân sự khẩn cấp mà Quốc Hội HK lúc bấy giờ đang cản trở ; ngân khoảng này dùng để bổ sung vũ khí cần thiết cho QLVNCH. Nhưng không may, vào trung tuần tháng 3 năm 1975 , Quốc Vuơng bị chính nguời cháu hạ sát tại phòng khánh tiết truớc sự chứng kiến của quần thần và ống kính truyền hình . Được biết , Quoc Vuơng Faisal Abdulaziz là nguời có chủ truơng bải bỏ chế độ nô lệ trong xả hội Trung đông và chống cộng (anti-communist) triệt để , ông từ chối mọi bang giao liên lạc với USSR (Liên bang SôViet) . Có nhiều giả thuyết cho rằng vụ ám sát này có liên quan đến VNCH , nhưng không có manh mối nào rỏ ràng và nay thì thế giới đã lãng quên. Cái phao cứu cấp cuối cùng của VNCH đành tan theo vận nuớc .
                        Last edited by luuvong; 09-01-2019, 08:54 PM.

                        Comment


                        • #13
                          Bàn cờ của Tàu cộng.

                          Theo tôi nghĩ, lúc đó không ai có khả năng phản ứng với tình thế hay hơn, khác hơn cố TT Thiệu mặc dù quyết định của Ông "không hoàn hảo" , vì mình không đủ khả năng bao bọc một chiến tuyến trải ra quá dài, và cũng không có điều kiện yểm trợ khá hơn vấn đề di tản.

                          Với tham vọng thôn tính cả Đông Dương ngay cả trước khi lấy được Trung Hoa Lục Địa, Mao Trạch Đông đã cho HCM vào Việt Nam đóng vai Nguyễn Ái Quốc lập đảng Việt Minh năm 1941, gom lại hết những phe nhóm thuần phục để diệt những phe nhóm chống Pháp nhưng không thuần phục. Một bàn cờ mới đã được bày ra khi Việt Minh có lực lượng quân sự để cướp chính quyền năm 1945 trong khi chính phủ Trần Trọng Kim không có hậu thuẩn gì hết.

                          Tôi nghĩ người Mỹ đã có thể biết được sự thật từ hồi đó cho đến 1954 và không muốn tích cực ủng hộ quân sự cho Pháp cho đến sau khi Pháp đầu hàng. Trận Điện Biên Phủ, đã có thằng Tàu điều khiển và chi viện gần như hoàn toàn cho trận đánh đàng sau Việt Minh, Võ Nguyên Giáp chỉ là một hình nộm để khoa trương lừa thiên hạ thôi.

                          Trong suốt chiều dài cuộc chiến Quốc Cộng, người Mỹ chắc chắn biết rõ họ chơi cờ trên bàn cờ do Tàu Cộng bày ra và họ chỉ muốn played along. Sau khi Hiệp Định Paris đã ký, nhiều người Mỹ đã biết Miền Nam sẽ mất nhìn qua thời tiết chính trị ở Mỹ, vấn đề chỉ là thời gian. Chơi cờ trên bàn cờ của Tàu Cộng không còn mang lại lợi ích gì cho nước Mỹ nên người Mỹ rời bỏ bàn cờ. Nhiều người Việt tức giận nên không tiếc lời phỉ báng rằng người Mỹ phản bội hay gì gì đó, ngay cho đến ngày hôm nay. Có người còn nói "Mỹ thiếu Việt Nam một món nợ ân tình" (?!). Quyền lợi của đất nước lúc nào cũng đi trước, tổ quốc trên hết , phải không ? Trong chiến tranh Việt Nam, nước Mỹ đã tốn, nếu tính theo tiền hôm nay, cả trillion đô-la, hơn 58 ngàn sanh mạng và biết bao nhiêu hệ lụy xã hội , chính trị quốc nội nước Mỹ liên quan đến cuộc chiến VN cho đến ngày hôm nay. Và nước Mỹ đã cưu mang bao nhiêu sanh mạng người Việt Nam sau cuộc chiến ? Còn nữa, người dân miền Nam VN nếm được hương vị của dân chủ tự do trong 21 năm dưới 2 thời Cộng Hoà.

                          Ngày hôm nay , nếu TT Trump không tình cờ đánh Tàu Cộng te tua về v/đ mậu dịch và làm cho Tàu Cộng chậm bước trên đường thôn tính Việt Nam, thì chắc chắn Sài Gòn đã bị tràn ngập bởi dân Tàu Cộng. Đa số dân đi "giải phóng MN" trở thành giai cấp "có nhà mặt phố có bố làm to" sẽ cố bảo vệ lợi ích riêng tư của họ bằng cách bảo vệ chế độ cho đến khi đảng và nhà nước được thay thế bằng đa số người Tàu giả dạng người Việt, lúc đó người Việt sẽ bị cho ra rìa hết.

                          Cái xác Việt Cộng hôm nay đã có cái hồn là Tàu Cộng trá hình, chúng cứ tiếp tục đóng kịch đưa đẩy với Tàu Cộng như 2 thực thể độc lập. Chỉ tội cho những "khổ dân" Việt Nam trong nước , có nhiều người không biết, không tin, và "không dám tin" họ chính là chủ nhân thực sự của đất nước Viêt Nam chứ không phải " đảng và nhà nước".

                          Viết vội nên có nhiều lỗi chính tả và cú pháp, xin niệm tình tha thứ cho.
                          Last edited by ; 09-02-2019, 02:28 PM.

                          Comment



                          Hội Quán Phi Dũng ©
                          Diễn Đàn Chiến Hữu & Thân Hữu Không Quân VNCH




                          website hit counter

                          Working...
                          X