Thông báo

Collapse
No announcement yet.

30 tháng 4: Không Quân Đánh Bộ

Collapse
X

30 tháng 4: Không Quân Đánh Bộ

Collapse
 
  • Filter
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • 30 tháng 4: Không Quân Đánh Bộ

    30 THÁNG 4: KHÔNG QUÂN... ĐÁNH BỘ!

    Trận đánh cuối cùng ngày 30-04-1975 của SVSQ/KQ tại trường BB THỦ ĐỨC cũ


    Phan Thế Nhân


    Ghi chú: Sau khi Mỹ cúp viện trợ, vào khoảng đầu năm 1975 (tôi không nhớ tháng mấy) tất cả những SVSQ-KQ chưa hoàn tất khóa học từ Mỹ về, những SVSQ-KQ thặng số chờ đi học ở VN… đều được gởi đến TBB/Long Thành để thụ huấn cấp tốc 9 tuần vì nhu cầu chiến trường (?)

    Hồi tưởng lại chuyện cũ, ngày 28-04-1975

    Sáng hôm đó, mặc dù tiếng súng, tiếng bom…vọng lại suốt đêm và vẫn còn ầm ĩ từ Long Khánh, Xuân Lộc, Biên Hòa…, tại Trường Bộ Binh/Long Thành, như thường lệ, Đại đội tập họp, theo đội hình tác chiến (súng cầm tay, di chuyển 2 hàng 2 bên vệ đường) ra bãi tập... Đi được khoảng 1 tiếng, lối 3-4 cây số thì máy truyền tin PRC-25 của anh trực truyền tin mang vang lên tiếng rè rè… và thấy anh mang máy lụp xụp chạy đến vị sĩ quan cán bộ (Trung úy Nở?), người đang dẫn ĐĐ ra bãi tập, sau khi đối đáp gì đó với BCH trường, Trung úy Nở ra lệnh cho đoàn quân dừng lại, ra lệnh đổi băng đạn trống không trong súng bằng băng đạn thật, khoá an toàn cẩn thận (hằng ngày ra bãi, súng không có đạn, nhưng vì tình hình chiến sự lúc đó, trong balô mỗi khóa sinh đều phải mang theo 1 cấp số đạn thật là 7 băng).

    Sau đó Đại đội được lênh quay trở về, khi đã về tập họp đầy đủ, được 5 phút đem tất cả "sac marin" và đồ dùng cá nhân ra tập trung tại sân Đại đội, cho biết là sẽ có xe chở theo sau, chỉ được mang theo tiền bạc, đồ có giá trị… Đó là lần cuối cùng nhìn thấy thư từ, đồ kỷ niệm gia đình bạn bè người thân gởi…

    Một đoàn xe nhà binh thật dài chạy đến, tôi không biết rõ là bao nhiêu vì nhiều lắm, cả trường BB Long Thành di chuyển mà, sau khi tất cả mọi người lên xe, xe bắt đầu di chuyển về hướng Saigon, lúc đó chúng tôi vẫn chưa biết mình đi đâu nữa, đi đâu thì đi, lính mà. Trên đường vắng ngắt, không thấy chiếc xe nào chạy ngược chiều, thỉnh thoảng có 1-2 chiếc xe tăng và Quân cảnh làm nút chặn trên đường.

    Cuối cùng đến một nơi mà đối với tôi hoàn toàn xa lạ, sau nầy mới biết là Trường BB Thủ Đức cũ, có lẽ đã sắp xếp sẵn, Đại đội chúng tôi được lệnh xuống xe và đóng rải rác xung quanh một căn nhà mát, sau nầy tôi mới biết đó là Khu Tiếp Tân của Trường BB Thủ Đức, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt tôi là một chiếc xe tăng với một khẩu đại bác thật to và dài, nằm trên xe, bửng xe chịu xuống đất nòng hướng về phía cổng ra vào, hạ sát xuống như sẵn sàng trực xạ (bên phải là Trường Cảnh Sát).

    Đại đội được bố trí chung quanh nhà mát, trung đội tôi nằm dọc theo nhà mát hướng ra cổng chính. Bên phải là một con đường nhựa chạy từ cổng chính vào với hai hàng cây bã đậu hai bên đường rủ đầy bóng mát, bên kia đường là một lô cốt xây bằng đá xanh thật cao hướng thẳng ra cổng chính, trước mặt là chiếc xe tăng với khẩu đại bác, bên trái là một dãy (hào) mô đất cao chạy dọc theo vòng đai từ cổng chánh bao bọc chung quanh trường, ngoài mô đất nầy là một tiền đồn giống như một đồn của Địa phương quân, mỗi đêm có một tiểu đội thay phiên nhau ra đóng tiền đồn, đối diện tiền đồn là một con đường đất đỏ, bên kia con đường là một nhà Bảo sanh có bảng hiệu đàng hoàng. Sau khi bố trí vị trí từng cá nhân xong chúng tôi được lệnh phải đào hố cá nhân ngay lập tức... Chu choa… mấy năm nay đã nằm ở nhiều quân trường từ Quang Trung, TTHLKQ Nha Trang, Trường BB Long Thành chỗ nào người ta cũng đã đào sẵn giao thông hào, mỗi khi báo động có pháo kích thì chỉ việc chạy ra, ngó qua ngó lại tìm chỗ nào khô, không có nước là nhảy đại xuống, còn bây giờ thì…xẻng cá nhân (còn mới tinh trong bao) phải mở ra tự đào lỗ để tránh đạn, khổ ơi là khổ, lại thêm cái khổ nữa chỗ nầy là chỗ thăm nuôi đông người đi lại nên nhà thầu đổ đá để làm móng cho chắc nên thằng nào thằng nấy đào bá thở, mồ hôi nhễ nhại mà có được bao sâu đâu, lại thêm mấy ông cán bộ cơ hữu cứ đi vòng vòng nhắc nhở hoài cuối cùng cũng tàm tạm được, ngồi xuống cái đầu vẫn còn ló lên.

    Chiều xuống, sau khi cơm nước xong, còn đang nằm phì phà điếu Ruby Quân Tiếp Vụ thì có vài người chỉ lên trời, có mấy chiếc phản lực bay rất cao, người thì nói F4 kẻ thì cãi F5, mình thì không biết gì hết, chỉ biết là máy bay phản lực, vài phút sau có người la lên và chỉ về hướng Saigon, một đoàn trực thăng khoảng vài chục chiếc xếp hàng một bay lên bay xuống có lẽ đang di chuyển người, sau nầy mới biết là Mỹ di tản người, tối đến, đoàn trực thăng vẫn tiếp tục mở đèn lên xuống như những con đom đóm không biết bao giờ mới ngưng… Ầm ầm tiếng súng đại bác từ đâu đó ở phía trong trường bắt đầu bắn đi yểm trợ quân bạn, mặc dù thỉnh thoảng giật mình vì lần đầu tiên nằm gần một đơn vị pháo binh nhưng vì quá mệt mỏi sau khi đào hố cá nhân hồi trưa nên cũng chập chờn qua đêm.

    Sáng hôm sau tình hình vẫn yên ổn mặc dù thỉnh thoảng nghe báo cáo có xe tăng xuất hiện ở cổng sau. Tối đến tiểu đội tôi đến phiên trực cao ốc nằm phía bên kia đường, đối diện khu tiếp tân, bên phải cổng chính. Đêm vẫn yên tĩnh, vẫn ầm ầm tiếng pháo binh bắn đi, vẫn thay phiên 2 tiếng trực gác, nhìn trời hiu quạnh, không một bóng người chung quanh.

    6 giờ sáng, tiểu đội trở về khu tiếp tân, sau khi vệ sinh cá nhân xong thì có lịnh báo động, xe tăng VC xuất hiện ở cổng sau rồi biến đâu mất, vẫn ngồi trong hố cá nhân thì…ầm ầm, (không rõ 1 hay 2 tiếng) súng xe tăng VC phá mấy thùng phuy cát để ở cổng chính làm chướng ngại vật, và tiếp theo đó súng cá nhân nổ như pháo tết, lúc đó tôi mới nghe tiếng xe tăng VC chạy thật nhanh vào trường BBTĐ, đến ngã 3 nó dừng lại quay súng về hướng lô cốt, thấy vài người chạy vào lô cốt, nó bắn đùng 1 phát, lúc đó có ai đó la to: “Bắn vào pháo tháp nó, bắn vào pháo tháp” tôi nhìn lên thì thấy pháo tháp mở, có cây đại liên trên đó nhưng không thấy xạ thủ. Sau khi bắn vào lô cốt xong nó chạy thật lẹ qua hướng tay phải dọc theo con đường có hàng cây bã đậu biến mất, lúc đó thì mấy người lúc trước chạy vô lô cốt lại chạy ra, hú hồn không ai chết hay bị thương gì cả, lúc đó anh bạn SVSQ-KQ ngồi hố trước mặt mới quay lại cằn nhằn: “Mày bắn gần quá, bả thuốc đạn văng vô cổ áo tao nóng quá” tôi mới xin lỗi, lần đầu tiên bắn VC mà, chưa có kinh nghiệm, thông cảm.

    Tình hình lúc đó thật căng thẳng, thật yên lặng, súng phía cổng và khu tiếp tân chúng tôi đã im tiếng, vì xe tăng VC chạy đâu mất rồi, lúc nầy thì có vài anh em chạy ra bên ngoài giao thông hào nằm chĩa súng vô trong, ai đó lại la: “Coi chừng VC ở ngoài” họ lại leo vô, đúng là lính chưa có kinh nghiệm. Bây giờ chỉ còn tiếng rè rè của máy truyền tin…các nơi báo cáo nó đang ở chỗ nầy, đang chạy qua hướng nọ…Khoảng nửa tiếng sau thì nghe tiếng súng rộ lên từ phía đường bên trái, nó đang chạy hướng ra cổng, phe ta bắn theo như mưa, đến ngã 3 thì tôi thấy rõ 2 quả M72 bắn vào đít nó thì một quả bay xẹt lên trời, còn 1 quả thì dọng xuống đất, nó vẫn chạy ra hướng cổng, lúc đó có một ông, không biết là SVSQ-KQ hay cơ hữu, bỏ hố cá nhân đứng dậy vác M72 chạy ra quỳ xuống, ai đó la to: “Coi chừng lửa thụt hậu” tôi thụt đầu xuống hố cá nhân thì nghe “ầm” và ai đó la to: “Đứt xich rồi, đứt xích rồi”, nó chỉ khựng lại một vài giây rồi chạy tiếp bỏ lại sợi xích bên trái trên đường, tiếng súng lại rộ lên ở hướng cổng, thấy anh em ở hướng đó bỏ hố cá nhân tràn lên mô đất giao thông hào chĩa súng ra, lúc đó tôi thấy xe tăng VC rẽ về bên trái, chạy về hướng nhà bảo sanh và hình như hơi lạ nó chạy bên lề đường và tiếng máy gầm rú dữ dội, nhìn kỹ thì ra nó bị kẹt bánh không có xích dưới lề đường chỗ đường mương để nước mưa chảy hai bên lề đường, nó ráng nhưng không lên được, nó lết đến ngay cửa nhà bảo sanh cũng là nơi đối diện khu tiếp tân, pháo tháp từ từ hạ xuống, ai đó lại la to: “Nó bắn vô đó”, không ai bảo ai tất cả đều nhào xuống giao thông hào. Nó bắn thật, nhưng cũng may súng nó hạ thấp tối đa cũng chỉ bắn trúng ngọn cây bã đậu, làm cây lá rớt đầy đầu cổ anh em nhưng không có ai bị thương, sau khoảng hơn chục quả thì im lặng, nó hết đạn rồi… Anh em lại tràn ra giao thông hào dùng súng M16 bắn tiếp. Một lúc sau tôi thấy có hai bóng người leo qua vòng rào bao cát tiền đồn bò về hướng xe tăng VC lúc đó nằm yên như đống sắt, ai đó lại la to: “Bắn lên trời, bắn lên trời, phe ta bò ra” tiếng súng vẫn nổ như mưa nhưng tất cả đều bắn lên cao, nhanh như cắt hai bóng người ở hai phía cùng lúc nhảy lên xe lần lượt ném hai quả lựu đạn vào pháo tháp mở trống rồi nhảy xuống chạy vào, hai tiếng nổ thật ấm: Uỳnh uỳnh, yên lặng, sau đó vài tiếng nổ lách tách và xe tăng VC từ từ bốc cháy, anh em trong khu tiếp tân đứng lên reo hò vang dậy (sau này mới biết bộ binh VC nằm đầy chung quanh nhưng không hiểu vì sao không cứu chiếc xe tăng đó).

    Một lúc sau, nghe tiếng anh em từ hướng cổng reo hò ầm ĩ, tôi nhìn ra thì thấy trên xe jeep của chỉ huy trưởng (tôi không nhớ là ai, vì lúc đó còn trẻ ham chơi, không cần biết ai là xếp mình hết), một SVSQ-KQ tay cầm một khẩu AK chiến lợi phẩm lấy được từ pháo tháp xe tăng, được chỉ huy trưởng chở đi khắp trường BBTĐ để anh em hoan hô.

    Không lâu sau đó, nhìn nét mặt thẫn thờ của anh truyền tin thò tay mở hết volume của máy truyền tin cho anh em nghe lời kêu gọi buông súng chờ bàn giao của Tổng thống Dương Văn Minh, và kế tiếp là lời kêu gọi của chỉ huy trưởng trung tâm là các đơn vị nhận được lệnh buông súng phải bắn trái sáng màu trắng lên trời để VC không nổ súng tấn công….Thế là hết Việt Nam Cộng Hòa đã bị khai tử… Nhìn ra hàng rào, ẩn hiện dưới góc nhà, gốc cây, dầy đặc lính chính quy VC mặc đồng phục cầm AK. Trong sự yên lặng chờ đợi thì bất ngờ một tràng súng đại liên M60 nổ dòn ở hướng cổng rồi im bặt. Có lẽ của một anh nào đó không muốn đầu hàng VC. Một lúc sau thì một chiếc xe jeep của mình dẫn đầu một đoàn xe Molotova chở đầy VC võ trang súng đạn đầy mình từ từ tiến vào, rải giấy thông hành, truyền đơn kêu gọi về quê làm ăn. Để an toàn, tôi cúi xuống lượm một tờ giấy thông hành nhét vào túi rồi cùng anh em đi ra cổng.

    Phan Thế Nhân
    Hội AHKQ-NSW, AUSTRALIA

    (nguồn: Lý Tưởng – Úc Châu)

  • #2
    ...Một lúc sau tôi thấy có hai bóng người leo qua vòng rào bao cát tiền đồn bò về hướng xe tăng VC lúc đó nằm yên như đống sắt, ai đó lại la to: “Bắn lên trời, bắn lên trời, phe ta bò ra” tiếng súng vẫn nổ như mưa nhưng tất cả đều bắn lên cao, nhanh như cắt hai bóng người ở hai phía cùng lúc nhảy lên xe lần lượt ném hai quả lựu đạn vào pháo tháp mở trống rồi nhảy xuống chạy vào, hai tiếng nổ thật ấm: Uỳnh uỳnh, yên lặng, sau đó vài tiếng nổ lách tách và xe tăng VC từ từ bốc cháy, anh em trong khu tiếp tân đứng lên reo hò vang dậy (sau này mới biết bộ binh VC nằm đầy chung quanh nhưng không hiểu vì sao không cứu chiếc xe tăng đó)...

    * * *

    SVSQ Nguyễn Kim Đỉnh (Hội AHKQ Queensland, Australia), một người nằm tại tuyến đầu lúc đó, đã mục kích tận mắt chiến tích này của hai chàng SVSQ/KQ điếc không sợ súng vào giờ thứ 25!

    Về việc bộ đội VC lúc đó nằm đầy chung quanh nhưng không cứu chiếc xe tăng, theo suy luận của chúng tôi, rất có thể vì chúng chưa biết “lực lượng” của ta gồm những đơn vị nào, mạnh yếu ra sao, cho nên cứ án binh bất động để giữ mạng cùi!
    Last edited by Nguyen Huu Thien; 05-10-2018, 12:19 AM.

    Comment



    Hội Quán Phi Dũng ©
    Diễn Đàn Chiến Hữu & Thân Hữu Không Quân VNCH




    website hit counter

    Working...
    X