Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Gia đình BÁC TÁM Saigontime Úc Châu

Collapse
X

Gia đình BÁC TÁM Saigontime Úc Châu

Collapse
 
  • Filter
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Gia đình BÁC TÁM Saigontime Úc Châu


    Gia đình Bác Tám

    G-8: Anh thư nước Việt tại thủ đô Tiệp Khắc!

    Hữu Nguyên - huunguyen@saigontimes.org



    LGT: Vượt biển tìm tự do, luôn cố gắng sống xứng đáng là người Việt yêu nước tỵ nạn CS, Gia Đình Bác Tám thường tranh luận những chuyện tranh đấu bảo vệ chính nghĩa quốc gia. Sau đây là chuyện G-8 và vị Anh thư nước Việt đã hiên ngang vinh danh Cờ Vàng trước những người mang cờ VC ngay giữa thủ đô Tiệp Khắc.


    Hôm nay bà Tám gái đi vắng, nên ông Tám ở nhà sung sướng nằm khểnh, tận hưởng cái thú "vắng chủ nhà gà vọc niêu tôm". Một mình một thùng bia, uống đến chai bia thứ 9, mà vẫn thấy lòng chưa say, đầu óc còn tỉnh táo... ông cao hứng, vừa mân mê bộ râu quặp vừa ư ử ngâm bài Hồ Trường của Nguyễn Bá Trác:

    Vỗ gươm mà hát, nghiêng bầu mà hỏi:
    Trời đất mang mang ai người tri kỷ?
    Lại đây cùng ta cạn một hồ trường!
    Hồ trường, hồ trường, ta biết rót về đâu?...

    Ngâm đến đó, bỗng ông Tám giật bắn mình... Tiếng bà Tám gái quang quác như gà mái đẻ ngay sát bên tai.
    - Nè nè, ông có biết bây giờ là mấy giờ rồi không, mà cứ nằm đó, hết bia với rượu, thơ với thẩn. Thiệt chồng con gì rõ chán mớ đời. "Gươm của ông" thì đã cong queo, lại còn rỉ sét, mà cũng bầy đặt vỗ gươm mà hát. "Bầu của ông" thì cũng khô cạn, chẳng còn một giọt mà cũng bầy đặt "rót về đâu, về đâu"... Đây này, ông ngồi dậy tôi cho ông coi cái này hay lắm, bảo đảm vừa coi vừa thấy "trời đất mang mang ai người tri kỷ" liền hà...
    Lồm cồm bò dậy, ông Tám ngoan ngoãn đi theo bà Tám bước vô phòng làm việc. Cắm chiếc USB vô máy computer đang chạy, bà Tám quay ra nói giọng đắc chí:
    - Con Bảy bánh cuốn nó thâu cho tôi đoạn video trên youtube, ghi lại một cảnh hay đáo để... Thằng Hai coi xong nó nói rất đúng: One lady with courage makes a majority!
    - Cái gì mà tiếng Anh tiếng U xổ như tôi tu bia vậy bà?
    - Sao tôi đang nói mà ông cứ hỏi leo như vậy? Nói bao nhiêu lần cũng vậy...
    - Thì...
    - Không thì là mà rằng... gì cả. Ông im đi nghe tôi nó có được không?
    - Tôi...
    - Không tôi tớ gì ở đây hết. Khi tôi nói, ông phải im lặng nghe không tôi quên, ông hiểu chưa?
    - ....
    Ông Tám mấp máy môi mấy lần định nói, nhưng rồi ông nuốt nước bọt im lặng. Nhìn ông Tám tới mươi mười lăm giây, không thấy ông nói gì, bà Tám mới mỉm cười thỏi mãn, tiếp lời:
    - Đây là đoạn băng vedeo chỉ dài có bốn phút thôi, nhưng đúng là bản anh hùng ca của con cháu bà Trưng bà Triệu chúng tôi đó ông... Nè ông coi...

    Ngay lúc đó, trên màn ảnh computer xuất hiện đoạn băng video có tên "Anh Thư Nước Việt Giữa Một Bầy Quỷ Đỏ Tại Tiệp Khắc" của Nguyen Bac Ninh (https://www.youtube.com/watch?v=dPRbas4L4YA). Trong khoảng bốn phút đồng hồ, ông bà Tám nín thở coi cảnh một phụ nữ Việt Nam, tay trái dương cao lá Cờ Vàng, tay phải chỉ thẳng vào mặt mấy thanh niên Việt Nam tay cầm cờ VC, miệng lớn tiếng khẳng định Cờ Vàng mới là cờ của tổ quốc Việt Nam, Cờ VC là lá cờ máu gây nên không biết bao nhiêu tang thương cho quê hương, dân tộc VN suốt gần thế kỷ qua. Chung quanh là những cảnh sát Tiệp đứng thụ động quan sát, và những thanh niên nam nữ tay cầm cờ VC, nhưng thái độ rụt rè như gà phải cáo, tay chân quờ quạng, miệng lắp bắp những lời phân bua. Một thanh niên cầm lá cờ VC trên tay thu hết can đảm, làm bộ hùng hổ nói: Đây mới là cờ VN! Chị hét to vào mặt người thanh niên: “Đó là lá cờ máu! Lá cờ máu của các người chỉ là tấm băng vệ sinh của phụ nữ”... Dứt lời, chị giựt lấy lá cờ máu VC trong tay người thanh niên, ném thẳng xuống đất, trước sự ngơ ngác và bàng hoàng của y và đồng bọn. Một người cảnh sát Tiệp cúi đầu mỉm cười thích thú...

    Đoạn video vừa dứt, bà Tám nhìn ông Tám tự hào hỏi:
    - Ông thấy đàn bà con gái chúng tôi anh hùng chưa? Thật xứng đáng là con cháu của Hai Bà ở giữa nước cộng hoà Tiệp tự do, phải không ông?
    Ông Tám cười ha hả:
    - Rất anh hùng, rất anh hùng. Và tôi tin là anh linh của Tổng thống Tiệp Khắc Václav Havel ở bên kia thế giới cũng phải tự hào về người phụ nữ Việt Nam dũng cảm này.
    Bà Tám mỉm cười hỏi:
    - Ông có biết tại sao cả đám thanh niên nam nữ cầm cờ VC lại rụt rè như gà phải cáo, trước mặt người phụ nữ VN Cờ Vàng không?
    - Vì chúng dư biết, mấy chục năm trước, người dân Tiệp Khắc đã lật đổ chế độ CS thì chẳng có ai ưa lá cờ máu VC. Ngay cả mấy người cảnh sát Tiệp đứng đó cũng ghét cờ VC ra mặt.
    - Ông nói vậy cũng đúng, nhưng chỉ đúng một phần. Điều quan trọng là người phụ nữ VN Cờ Vàng có chính nghĩa. Một người dù tầm thường đến đâu, nhưng khi có chính nghĩa ở trong lòng, và biết theo đuổi một lý tưởng cao đẹp, người đó sẽ trở thành người khổng lồ. Còn mấy thanh niên mang cờ VC, trong thâm tâm đều biết họ đi theo những kẻ phi nghĩa, những kẻ đã nhúng tay vào máu của hàng triệu người dân vô tội, nên họ hoảng hốt lo sợ.
    Ông Tám gật gù:
    - Bà nói rất đúng. Một người biết theo đuổi lý tưởng cao đẹp, thì dù có bị ai hành hạ đau khổ đến thế nào đi nữa, người đó cũng luôn luôn thấy mình hạnh phúc.


    Hữu Nguyên

    huunguyen@saigontimes.org

  • #2

    Gia Đình Bác Tám

    G-8: Ngô Thanh Hải hãy noi gương TS Lê Duy Cấn!

    Hữu Nguyên - huunguyen@saigontimes.org


    LGT: Vượt biển tìm tự do, luôn sống xứng đáng là người Việt yêu nước tỵ nạn CS, Gia Đình Bác Tám thường tranh luận bảo vệ chính nghĩa quốc gia. Sau đây là chuyện G-8 ca ngợi Liên Hội Người Việt Canada và kêu gọi TNS Ngô Thanh Hải noi gương Ông Lê Duy Cấn, bảo vệ ngày Quốc Hận 30.4.


    Từ trái: Tiến Sĩ Lê Duy Cấn (Chủ Tịch) và Cô Nguyễn Khuê Tú (Ủy Viên Nhân Quyền) của Liên Hội Người Việt Canada, tại buổi Điều Trần của Liên Hội trước Quốc Hội Canada ngày 29/05/2014 về những Vi Phạm Nhân Quyền của Cộng Sản Việt Nam

    ​Chưa bước vô nhà, bà Tám đã nghe tiếng chân nhảy thình thịch trên sàn gỗ và tiếng la hét ầm ĩ của ông Tám: "Sung sướng quá! Tuyệt vời quá! Hoan hô ông Lê Duy Cấn! Hoan hô ông Trần Văn Đông! Liên Hội Người Việt Canada muôn năm! Muôn năm!"...
    Đẩy cửa bước vô, thấy ông Tám đang nhảy như con choi choi giữa nhà, bà Tám ngạc nhiên:
    - Chèn đét ơi, ông làm cái trò gì vậy? Ông đứng yên coi nào, không thì sập nhà sập cửa bây giờ!
    Ông Tám miệng thở hổn hển, muốn nói nhưng không nói được. Để mấy gói đồ xuống bàn, bà Tám hỏi:
    - Ông hoan hô ai mà la hét tùm lum thế?
    Ông Tám vừa thở vừa nói:
    - Ca... na... nada... huỷ... huỷ đêm... đêm dạ... dạ tiệc hội ngộ...
    Bà Tám bật cười:
    - Tưởng chuyện gì. Có phải ông nói việc Liên Hội Người Việt Canada ra thông báo hủy bỏ dạ tiệc “Đêm Hội Ngộ 25/4/2015” phải không?
    Ông Tám gật đầu lia lịa:
    - Đúng... đúng vậy! Bà cũng biết chuyện đó sao?
    - Thì ở chợ Cabramatta người ta nói ầm cả lên, ai mà không biết. Thời đại điện tử internet và smart phôn mà ông. Tin tức vừa có trên mạng là chạy vòng quanh thế giới bằng tốc độ ánh sáng. Tôi còn biết, LHNV Canada sẽ kết hợp với các hội đoàn, đoàn thể trong cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản tại Canada để cùng nhau làm Lễ Tưởng Niệm 40 năm ngày Quốc Hận 30/4/1975 tại thủ đô Ottawa. Thiệt nghe tin ấy không có gì vui bằng...
    Biết bà Tám đang vui, ông Tám liền nhanh tay mở tủ lạnh lấy chai bia Crown Lager tu ừng ực một hơi thật đã, rồi gật gù:
    - BCH Liên Hội Người Việt Canada đã có một quyết định thật sáng suốt, phải không bà?
    Bà Tám mở gói đồ lấy ra chiếc giò thủ, nói giọng âu yếm:
    - Ông chờ tôi thái cho ông mấy miếng giò rồi hãy nhậu... Giò thủ con mụ Bẩy nó gói chặt tay, ăn ngon đáo để.
    Ông Tám nhìn vợ cảm động và bỗng dưng ông thầm biết ơn lão Lê Duy Cấn, ước gì có lão ở đây nhậu một bữa ngoắc cần câu... Bà Tám vừa thái giò vừa nói:
    - Ông phải hiểu, BCH/LHNV Canada là những người giầu tâm huyết và có tấm lòng trong sáng, nên khi nghe bà con góp ý là họ hiểu ngay và sửa sai liền.
    Ông Tám trợn mắt:
    - Bà nói vậy bộ Thượng Nghĩ Sĩ Ngô Thanh Hải không có tấm lòng trong sáng hay sao?
    Bà Tám dừng tay dao, nhìn ông Tám:
    - Ông đừng có đặt lời vào miệng tôi nghe ông. Cũng như ông, tôi tin TNS Ngô Thanh Hải có tấm lòng trong sáng chứ. Nhưng ông phải hiểu, TNS NTH hiện là chủ tịch đảng Liên Minh Dân Chủ Việt Nam.
    - Liên Minh Dân Chủ Việt Nam do GS Nguyễn Ngọc Huy sáng lập, là người hết lòng vì dân vì nước, chống cộng sản đến cùng mà bà?
    - Điều đó ai mà chả biết. Nhưng từ khi GS Huy tạ thế thì nội bộ đảng này chia rẽ thành hai, một do ông Ngô Thanh Hải, Nguyễn Tấn Trí, Lê Phát Minh lãnh đạo.
    Ông Tám giật mình, lớn tiếng:
    - Lê Phát Minh?! Có phải thằng chả đòi bắt tay với VC...
    Bà Tám bực mình:
    - Ông lặng im nghe tôi nói xong đã.
    Ông Tám dịu giọng:
    - Xin lỗi bà. Bà nói đi... tôi nghe.


    ​Bà Tám chậm rãi:
    - Cách đây hai năm, tôi nhớ là đầu tháng 4 năm 2013 thì phải, tại Paris, LMDC/VN đã tổ chức một buổi hội thảo về cái gọi là “Hiểm họa phương Bắc” do VC và Trung cộng cùng tung hứng nặn ra. Chủ toạ đoàn hôm đó có ông Ngô Thanh Hải, Chủ Tịch UBCHTU/LMDCVN, ông Nguyễn Tấn Trí, Phó CT UBCHTU/LMDCVN và ông Lê Phát Minh, Cố vấn đến từ Hoa Kỳ. Trong buổi hội thảo, ông Cố vấn Lê Phát Minh đã tuyên bố: “Việt Cộng cũng bảo vệ tổ quốc. Do đó muốn bảo vệ tổ quốc chống Tàu Cộng thì chúng ta phải đứng chung với VC”.
    Ông Tám sửng sốt:
    - Có chuyện đó nữa sao? Bà có chắc chắn lão Lê Phát Minh tuyên bố dại dột như vậy không? Tôi nghe người ta nói vậy từ lâu, nhưng không tin.
    - Sao không chắc? Ông biết tính tôi xưa nay mà. Hễ không hai năm rõ mười thì không bao giờ tôi nói có. Còn nếu nói, bao giờ tôi cũng thận trọng nói tôi nghi ngờ mà thôi.
    Ông Tám thở dài lắc đầu:
    - Cha chả, sao mấy ổng làm chính trị mà ngu ngốc vậy. VC đã cam tâm làm đầy tớ cho TC thì có bao giờ VC chống Tàu cộng bảo vệ tổ quốc. Họ phải hiểu, VC là lũ cõng rắn cắn gà nhà, là Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống thời hiện đại, phải không bà? À nhưng đó là lời tuyên bố của Lê Phát Minh, chứ đâu phải của ông Ngô Thanh Hải?
    - Sao ông lẩn thẩn vậy? Tôi hỏi ông, có khi nào Cố vấn Lê Phát Minh tuyên bố mà không có sự chấp thuận của Chủ tịch Ngô Thanh Hải? Hơn nữa, ông phải biết, ông Lê Phát Minh là cựu Chủ tịch đảng trước cả ông Ngô Thanh Hải, thì người đi sau phải tiếp bước người đi trước. Nhất là khi ông LPM tuyên bố như vậy thì ông NTH ngồi sờ sờ ra đó. Rồi sau đó, dư luận phản đối ầm ĩ, cũng đâu có thấy ông NTH lên tiếng thanh minh thanh nga gì đâu. Điều đó có nghĩa chủ trương của đảng LMDC/VN bây giờ là núp dưới bình phong "VC cũng bảo vệ tổ quốc" để họ bắt tay với VC. Và một khi đảng đã chủ trương như vậy, thì lẽ đương nhiên chủ tịch đảng Ngô Thanh Hải hơn ai hết cũng phải có chủ trương đó. Và như vậy thì ông NTH phải tìm cách thay ngày Quốc Hận 30.4 bằng "ngày hành trình tìm tự do 30.4" để cho nó trở thành ngày vui mừng, cùng có ý nghĩa nhân quả với ngày ăn mừng "giải phóng 30.4" của VC. Tôi nói vậy ông thấy có phải không nào?Ông Tám thở dài, trầm tư:
    - Xưa nay bà nói lúc nào chả phải, chả đúng. Nhưng tôi khuyên bà... Tốt nhất bà nên keep your mouth shut!
    Bà Tám trợn mắt:
    - Ông nói cái gì? Ông bảo tôi shut up? Nếu ông bảo tôi nói đúng thì tại sao tôi lại phải shut up? Bộ ông không nghe con Ba nó nói those who have the privilege to know have the duty to act?
    - Tôi biết, tôi biết. Nhưng bà phải hiểu, "bệnh tòng khẩu nhập, họa tòng khẩu xuất".
    Bà Tám giận dữ:
    - Ở xứ sở tự do dân chủ này, tôi chẳng sợ thằng nào, con nào cả. Lòng tôi ngay thẳng, thấy chuyện gì không nên không phải thì tôi nói, sét nổ trên đầu cũng không làm tôi sợ. Con Ba nó nói ông không nhớ sao, a clear conscience sleeps in thunder...
    Ông Tám lại thở dài:
    - Bà thì lúc nào cũng con Ba nói thế này, con Ba nói thế nọ. Nó làm sao nhiều mồm lắm miệng bằng thiên hạ. Bà hiểu không?
    - Thiên hạ ai nói kệ họ, tôi không thèm để ý đến họ. Hừ, if you stop every time a dog barks, your road will never end.
    Ông Tám xua tay:
    - Sao dạo này tiếng Anh tiếng u của bà nổ như bắp rang vậy...
    Bà Tám nguýt ông Tám:
    - When in Rome, do as the Romans do mà ông.
    Ông Tám cười ha hả:
    - Sao bà không nói, nhập gia tuỳ tục, nhập giang tuỳ khúc cho dễ hiểu?
    Bà Tám lớn giọng:
    - Tôi không đùa cợt với ông nữa đâu. Bây giờ tôi nói câu này câu cuối nè.
    Ông Tám gật đầu:
    - Thì xưa nay, hễ tôi và bà tranh luận, bao giờ bà cũng là người nói câu cuối cùng mà...
    Bà Tám chậm rãi:
    - Trước kia và bây giờ, tôi vẫn tin tưởng ông NTH là người có lòng. Nhưng nếu ông NTH là Chủ tịch đảng LMDC/VN; ông Lê Phát Minh cố vấn của đảng đã phát biểu, "muốn bảo vệ tổ quốc chống Tàu Cộng thì đảng LMDC/VN phải đứng chung với VC”; và ông NTH nhất định chọn 30.4 (ngày mà chính ông NTH cũng đồng ý là ngày Quốc Hận đau buồn của dân tộc VN) làm ngày vui mừng "hành trình tới tự do"; thì tôi thành tâm nghi ngờ, cái Dự Luật S-219 chính là món quà Ngô Thanh Hải dâng cho VC để VC cho phép ông ta và LMDC/VN cùng làm đầy tớ cho Trung Cộng. Vì vậy, bây giờ tôi chỉ còn biết hy vọng, ông NTH noi gương TS Lê Duy Cấn, bằng mọi giá bảo vệ Ngày Quốc Hận 30.4 bằng cách chấp thuận đề nghị của Dân Biểu Elizabeth May, chọn ngày 27.7 cho Ngày Hành Trình Tới Tự Do.

    Hữu Nguyên

    huunguyen@saigontimes.org

    Comment



    Hội Quán Phi Dũng ©
    Diễn Đàn Chiến Hữu & Thân Hữu Không Quân VNCH




    website hit counter

    Working...
    X