Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Một chuyến về thăm An Lộc

Collapse
X

Một chuyến về thăm An Lộc

Collapse
 
  • Filter
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Một chuyến về thăm An Lộc

    MỘT CHUYẾN VỀ THĂM AN LỘC
    Bạn thân,


    Nhận được thư bạn kèm theo những hình ảnh trong cuộc chiến tranh biên giới Hoa Việt năm 1979, bao nhiêu hình ảnh đó đã đủ làm ám ảnh mình suôt ngaỳ hôm âý... tàn baọ thay ,thât tai hoạ thay! bơỉ chinh con ngưoì gây ra chiên tranh mà hung thủ chi vì tham vọng quyền lưc, ich kỷ, khác nhau về ý thức.



    Năm 2007 gia đình chúng tôi có làm một chuyến về thăm quê cha đất tổ Việt Nam sau hơn 32 năm xa cách.Tôi có bao một chuyên xe đi lên An Lộc, nơi mà cuộc chiên muà hè đỏ lưả tàn phá vùng III chiên thuật. Hôì âý quốc lộ 13 đi từ Lai Khê lên quận lỵ Chơn Thành rôì đến An Lộc là cả một điạ ngục trân gian ai oán, xác ngưoì năm la liệt chồng chất lên nhau con nit đàn bà , ông già bà laõ, nam phụ laõ âú xác anh em chiên hưũ bên ta, xác chính qui bộ đôị bên kia ! không chổ naò là không có cảnh chêt chóc tan thưong.

    Bây giờ thi cũng đoạn đường âý xe chay thênh thang, yên bình vươt qua những khu rừng cây cao su, vưòn cây trai ngút ngàn trùng trùng điệp điệp.Ôi quê hưong Việt Nam đât nưoc mà ông cha chúng ta gây dưng suôt bao tháng năm daì lâp quôc, đôi vơi tôi con dân nưóc Việt lưu lạc, thật thơ mông và đẹp quá.

    Khi xe chaỵ đến Taù Ô đia danh này nơi đây 35 năm trưóc cả hai bên Quân Đôị Việt Nam Cộng Hoà và VC Chinh Qui giành nhau từng tấc đất.Ngôi trong xe tôi miên mang suy tư giưã hai cảnh đơì thay đôỉ, rôì tôi cảm thây lành lạnh nôỉ da gà khi tưỏng đến nơị đây sanh ra biêt bao nhiêu là oan hồn uông tử.

    Anh taì xế nhỏ tuôi hơn mình vaì tuổi có lẽ lo lắng sao đó ! nên mở miệng góp ý vơí vợ chồng chúng tôi:
    Anh chị ơi! mâý chổ naỳ đi chơi thăm bà con xong rôì mình nên dzọt về sớm... buôỉ chiêù tôí sợ tuị nó lẽng ra, mình chaỵ trên đường một thân một mình,. thâý ngaị lắm.

    Anh taì xế naỳ thật là hiêủ đưọc lòng mình! Tôi cũng đang lo trong cảnh hoang vắng mịt mùng đâu đâu cũng toàn cây xanh che rợp bóng, ruĩ VC nó ra chận xe thì mình chỉ có nưóc mạc vận hêt thơì thôi.
    Anh taì xế có vẽ thông cảm cho tôi một ngưoì xa xứ trong thơì gian còn chiên tranh, nên lúc naò trong tư tưỏng vê quê củ, lơi ăn tiêng noí cũng không "hợp thơì buôỉ"!Anh taì xế cưoì trả lơì một cách thật dễ chiụ:
    Ôi bây giở hêt VC ruì, tui chỉ ngai tuị ăn cướp điạ phưong lẽng ra khi chiêù tôí , mình phải liêụ đề phòng mà về sớm vâỵ thôi.

    Đã đến nơi rôi, hình như là thị xã An Lộc hôì xưa thì phải! Bây giờ ngưoì ta đã đôỉ thành chợ Bình Phưóc... Ngoaì trơì thi cơn mưa tầm tả không nhìn đưọc gì ngoaì 15- 20 thước.
    Tôi muôn tìm xem chiếc xe tank T -54 cuả phia bên kia bị lực lượng phòng thủ lúc bâý giờ phang cho sứt càng gaỹ gộng ngay cưả vaò thị xã An Lộc, mà ngưoì xạ thủ là đàn bà khi chêt còn bị xiềng chân trong phaó tháp.Tôi muốn tim thâý bao kỷ niêm ngaỳ xưa khi lên đây bằng trực thăng biệt phaí cho liên đoàn 5 BĐQ, trưóc khi tôi xuông thì phiá dưoí đất quân bạn bằn "hoả châu" hổ trợ cho phi hành đoàn xuống an toàn.


    Ngaỳ xưa khi bay lên đây sau trận đánh muà hè đỏ lưả năm 72, chỉ cần phi cơ cận tiến vaò không phận thi xã An Lôc ở trên nhìn xuông, bạn sẽ thây một cảnh hoang tàn kinh hồn. Bạn thâý thi xã An Lôc thân yêu trù phú , hôm nay đã thu gọn laị sau trận thư hùng.An Lộc chỉ còn võn vẹn lớn hơn một sân vận động thể thao soccer ball. Phía trên thành phô lúc bâý giờ không một maí nhà naò còn nguyên vẹn, tất cả và tât cả bị chiến tranh tàn phá san băng.
    Sức sống cuả An Lộc thân yêu không còn gi nưả, chi còn chăng trong hâm sâu đia đao mà liên đoàn 5 BĐQ trấn thủ bên trong thi xã
    Lân naò biệt phai cho An Lộc riêng tôi cũng rất mệt, vì chúng tôi không đưọc bay theo tiêu chuẩn normal , mà bắt buộc theo kiêủ cách riêng đăc biêt cuả ngành trưc thăng Viêt Nam Công Hoà , cách bay naỳ hoàn toàn không có trong tự điên chiên tranh cân đaị, đê tránh phòng không và Sam-7 nghiã là làm vòng xoaý bay lên, đủ cao độ rôì nương theo mây bay theo, từ căn cứ sư đoàn 5 BB ở Lai Khê , hưong về An Lôc khi đên nơi , tăt đông cơ cho phi cơ rơi xuông tự do, gân đên đât mơí mơ maý lên laị đáp khẩn câp. Một ngaỳ như moị ngay, lân naò cũng như thế, lý do an toàn"né đạn" mà phaỉ làm như thê. Chơi mâý ride như vâỵ là mệt lứ đừ lư. Take off lên thì không thể ra xa căn cứ bạn, lúc xuông đất thi cứ force landing …. Ôi sức ngươì naò chiu nôỉ!

    Tôi nhớ một lần bay hơi trưa mơí đến An Lộc ở trên trơì trưởng phi cơ goị xuông liên lạc vơí quân bạn xin đi về Lai Khê để phi hành đoàn ăn cơm.Anh em BB dưoí dất năn nĩ hêt ý và dụ chúng tôi đáp xuông hưá là cho phi hành đoàn ăn uống ngon lành... sẽ có phơ Ba Lê cho anh em phi hành đoàn, các bạn đừng lo v v.

    Không biết ông trương phi cơ cuả tôi lúc đó suy nghi thế naò, có lẻ ông aí ngai đi về Lai Khê ăn xong rôi phi hành đoàn cũng phải mất thơì giờ bay lên An Lộc trở laị, nên ông âý quyết định nhaò xuống.
    Thật đúng như lơì hưá cuả tên sĩ quan liên lạc vô tuyến, bưả ăn trưa hôm đó, phở Ba Lê là một trong những bưả ăn ngon lành nhât,mà cuộc đơì nhà binh cuả chúng tôi có đưọc. Phi hành đoàn cấp bực cao nhât lúc bây giờ là Tr/uý Định Lôi Vũ 221, tôi là T/uý pilot lơ tơ mơ mơí ra lò cùng hai anh em cơ phi xạ thủ, bốn anh em phi hành đoàn chúng tôi ngôi ăn trưa vơí Đ/tá LĐT/LĐP các sĩ quan hâù bàn cấp bậc nhỏ nhât thì cũng bằng cở trưởng phi cơ cuả mính, hay là Đ/uý làm mình ngaị quá... hên một chuyện là phơ Ba Lê ăn rât ngon nên cứ thê mà chơi thẳng cẳng ai sao thi tui vâỵ, chăng phải làm sao,"trưóc có Phước thi cứ hưởng rôì từ từ tinh vơi toán"

    Giòng đơì thông thả buông trôi, không một maĩ mai nuôí tiếc, cành củ ngưoì xưa qua bao nhiêu thăng trầm lich sử . Tôi bay đến đây nhiêù lân trong nhiêu thơì gian khác nhau năm 1975, có khi đên An Lôc quân bạn thì ân cân mơì goị, lúc thi kẻ thù phòng không trù dập đuôỉ xua... Riêng hôm nay 32 năm trở về thăm laị An Lộc lòng tôi bôì hôì, nhiêù cảm xúc bâng khuâng . Nghe loáng thoáng trong cơn mưa giông như thác đô, dư âm tiêng tơi bơì cuả đan phaó binh âm ỉ gân xa, tiêng bom nô, tiêng đan xung phong nô dòn cuả AK cuả M-16, súng đan vô tình môt thơi khoí lưa chiên tranh, đã cưóp đi bao nhiêu sinh linh vô tôị.. Trong số ngưoì bạc mệnh & hy sinh âý có đông baò ruột thit và chiên hưũ anh em đồng đôị cuả tôi.

    Bâý nhiêu kỷ niệm ấm ức khăc ghi trong tâm tư chờ đơị 32 năm, đến An Lôc hôm nay tôi như một chứng nhân ngỡ ngàng tư lự, bôí cảnh quá thay đôỉ vê không gian lẫn thơi gian.
    Trước cảnh hôn thiêng sông nuí yên bình... Tôi nghiêng mình tưỏng nhơ đến con dân An Lộc & những đồng đôị anh hùng cuả tôi vị quôc quên mình vì lý tưởng tư do, dân chủ.

    Chaò bạn thân và hẹn bạn lá thư kỳ tơí.
    PS.
    Last edited by PS khoá 72G; 02-25-2009, 06:49 PM. Lý do: Ghi tên ngươì viết baì theo lơì yêu câù


Hội Quán Phi Dũng ©
Diễn Đàn Chiến Hữu & Thân Hữu Không Quân VNCH




website hit counter

Working...
X