Status :
Tham gia: Jun 2010
Posts: 1,924
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Mỹ cũng đả lừa Pháp bằng B-29
Đã từng là đồng minh trong Đệ Nhị thế chiến nhưng vẩn bị Mỹ lừa vào bẩy Trận Điện Biên Phủ, vì bãn chất nước Mỹ, “không có người bạn lâu đời và cũng không bao giờ có kẽ thù truyền kiếp” quyến lợi (American First) xác định thế liên minh.
Tại sao Mỹ giúp Pháp tận tình như vậy! Quyền lợi quyết-định nhu cầu liên-minh, không nước nào sẳn sàng hy sinh cho quyền lợi, sự tồn vong của một nước khác. Trong khi Pháp không hiểu mình là lính đánh thuê cho Mỹ để tiêu thụ những vũ khí thặng dư thế chiến-2
Quả đúng là đỉnh cao trí tuệ! Ðứng trên gốc cạnh “thương-trường huyền-biến từ thao-trường” chớ không phải thực sự là “chiến-trường”, đây là phương thức: “Sản xuất ra vũ khí, phải có khách hàng tiêu dùng!”
Không một người Việt Nam nào mà chịu sự thống trị của nước Tàu như đã kinh qua trong thống khổ trên 1000 năm qua; Tuy vậy, như định mệnh đã an bày, tình hình chiến sự vẫn giằng co cho đến khi Mao Trạch Ðông thống nhứt được lục địa Trung Hoa nhờ tình báo Mỹ giúp vì yêu cầu sách lược (đã thương cho đối thủ ngã quỵ rồi băng bó vết thương chiến tranh sau như Âu Châu, Nhựt, Đại Hàn, VN, Trung Đông) và Mao tuyên bố thiết lập chế độ Cộng Sản ngáy 1/10/1949 (được sự dàn-xếp giúp đở ngầm của CIA qua mật vụ “di-tản cưởng bức” Tưởng giới Thạch và đồ đệ ra Ðài Loan 1949 bằng phương tiện không vận CAT, với chủ đích khuấy động một cuộc chiến ý thức hệ gọi là cuộc chiến tranh lạnh) Không còn cách nào hơn, Hoa Kỳ buộc phải phản bội xây lưng với chủ mưu vì quyền lợi, nên bắt đầu từ đó Cụ HCM không còn cách nào hơn phải ngả vào nhờ sự viện trợ của Mao để có lương thực, võ khí đạn dược của Trung Cộng (theo lộ-dồ cái bẩy phản tình báo CIA dù rằng cụ HCM có gởi cho TT Truman 8 bức thư thĩnh cầu bảo trợ cho nền độc lập giống y chang Phi Luật Tân), cùng 10.000 chí nguyện quân TQ dưới quyền điều động của Tướng Wei Guoqing, Luo Guibo, và Cheng Geng…Từ đó quân đội Việt Minh liên tiếp mở các chiến dịch phản công, để rồi cuối cùng đưa đến trận đánh then chốt tại Ðiện Biên Phủ vào cái bẩy tình báo Mỹ hứa Lèo là sẽ dùng B-29 tiêu diệt quân Việt Minh, nhưng việc đó không xảy ra vào tháng tháng tư Đen/1954, và lập lại y chang cuộc hứa Lèo lần thứ hai vào tháng tư Đen/1975 bằng B-52 tiêu diệt quân B.V
Tất cả đều trên trục lộ trình thiết kế: Tin quân đội Pháp thua to phải đầu hàng ngày 7/5/1954 đã làm chấn động dư luận Pháp, kết quả là chính phủ Mendès-France phải ngồi vào bàn Hội nghị tại Genève và chấp nhận những nhượng bộ đòi hỏi của Việt Minh, mặc dù do thái độ của Pháp là một sự phản bội đối với phía Quốc gia và các Ðồng minh của Pháp trong giai đoạn đó trên lập trường chống Cộng Sản. Nhưng cuộc chiến 9 năm qua cũng nằm trong Màn-2 về Á-châu của Eurasian [Triều-Tiên & Việt Nam] Chiến tranh Ðông Dương kết thúc ngày 20/7/1954, khi 8 phái đoàn tham dự hội nghị Genève ký kết bản Hiệp định đình chiến, thừa nhận chủ quyền của chính phủ HCM trên toàn miền Bắc Việt Nam; Nhưng trước đó ngay từ 1951-1952, khi được Trung Cộng giúp đở để cũng cố lực lượng quân sự trong cuộc kháng chiến chống Pháp, HCM không còn con đường nào khác. HCM uất-hận sự tráo trở của Hoa Kỳ không bảo trợ nền độc lập cho VN y chang như Phi Luật Tân, nên Mỹ đã công khai bộc lộ đưa-đẩy HCM qua sức mạnh vô sản “Ðệ Tam quốc tế”. Những sự kiện nầy các sữ gia hậu cận đại sẽ lý giãi rỏ ràng hơn sau nầy, khi thế hệ dính dấp vào cuộc chiến đã nằm yên dưới đất
Rồi thì các luận điệu tuyên truyền đấu tranh giai cấp qua việc thi hành chính sách bần cùng hóa nhân dân, nhứt là chỉ đạo những cuộc đấu tố dã man nhắm vào giới địa chủ để chuẩn bị tiến tới kế hoặch cải cách ruộng đất; Khi thấy Việt Cộng lộ rỏ bộ mặt thật, nhiều phần trí thức và tiểu tư sản mà trước đó bị mê hoặc bởi chiêu bài kháng chiến. Vì yêu nước quốc gia dân tộc, đang tỉnh ngộ để nhận thức bản chất dã man và phi nhân của Cộng Sản (nên đọc hồi ký của ÐGH Gioan Phaolô-2 thì biết CS là thế đấy, nhưng CS là loại ma quỷ cần thiết) Chính vì thế mà sau Hiệp định Genève được ký kết và vĩ tuyến 17 được ngăn đôi lảnh thổ, Hoa Kỳ với mưu-đồ trong thế chiến lược toàn cầu Eurasian, nên không chịu ký.
Vì quyền lợi, Mỹ buộc phải tái phát động chiến tranh lần hai, thế là một biến cố thâm độc không tiền khoáng hậu trong mưu lược của Nhóm học giả Harriman là “Bỏ-Phiếu-Bằng-Chân” Họ bảo trợ ngầm một cuộc Di-Cư vỉ đại lần đầu tiên của dân tộc Việt Nam; Đây cũng là kế hoặch bỏ phiếu bằng chân cũa Hoa Kỳ dự trù sẻ quảng cáo rùm ben trên thế giới 1954, bằng cuốn phim “Chúng Tôi Muốn Sống” mà Mỹ chi tiền mướn luôn cố vấn Kỷ thuật Phi Luật Tân để tạo thanh danh cho cuốn phim; Nhưng 1975 thì phải nín khe nếu không muốn nói là ém-nhẹm vì coi chừng bị thế giới phát hiện nguyền rủa, ai là thủ phạm gây ra thảm cảnh nầy? Trục ma quỷ sợ sự thật nên không dám cho ra bất cứ cuốn phim nào “Chúng tôi muốn sống” lần thứ Hai kể cả các di tích thuyền nhân trên trại tỵ nạn cũng bị đập phá! Nên phải dùng diệu kế gọi là tháo chạy vì thua trận, đồng thời cũng bị chủ nhà đuổi nữa, sau một thời gian hâm nóng bằng đơn đặt hàng qua Nguyễn Tiến Hưng bằng cuốn sách “Khi Đồng Minh Tháo Chạy” thật buồn cười chỉ còn hơn 100 lính gác cơ quan mà đánh đấm cái gì?
Thay vì phải nói là một cuộc chiến thắng thầm lặng (quiet victory) theo đúng nghĩa của WIB [War Industries Board] Hậu quả trong tự điển Anh văn, có thêm phong phú hóa bằng những danh từ kinh-dị như: Thuyền-nhân, Cánh Ðồng Chết, vùng Kinh Tế Mới, Học Tập Cải Tạo…Tối kỵ nhứt là không dám bỏ tiền làm một cuốn phim tương tự như “Chúng Tôi Muốn Sống 1954” trong khi sự thật gần nữa triệu người làm mồi cho Cá – Tại sao vậy? Vì một nghĩa trang vỉ đại nằm sâu dưới đáy Thái Bình Dương gần nữa triệu người Việt sẽ làm cho nhân loại phải thổn thức! “Một sự lừa bịp khá tinh vi là do CS gây nên?
Cả triệu người dân miền Bắc, vốn tha thiết nơi quê Cha đất tổ, vốn yêu mến ruộng vườn làng mạc và nặng lòng với bà con quyến thuộc; Trong số cả triệu người nầy, đã có biết bao là chiến sỉ đã cầm súng chống giặc Pháp trong suốt thời gian tám năm dài đăng đẳng, quá hiểu và hải hùng họ đành cắn răng lìa bỏ nơi chôn nhao cắt rốn, để dắt-dìu nhau lên đường vào Nam, bất chấp lời tuyên truyền dụ dổ quá nhàm tai và những thủ đoạn dọa nạt thô bỉ của cán bộ Cộng Sản. Một triệu đồng bào miền Bắc ấy mang tâm trạng của những tầng lớp xả hội biết mình đã bị lường gạt trong cuộc kháng chiến, và hiểu rỏ là mình cũng như các thế hệ con cháu sẽ không thể sống nổi được dưới một chế độ bóp nghẹt đời sống và hũy diệt trí tuệ con người. Mang theo lý tưởng tự do, Họ lên đường vào Nam để góp tay xây dựng một xả hội nhân bản, một quốc gia thật sự của dân tộc không bị ngoại bang lôi cuốn ảnh hưởng đến chủ quyền. Cuộc di cư vỉ đại ấy đánh dấu một khúc quanh lịch sử cận đại, khúc quanh quyết định trong quan niệm tranh đấu của hàng ngũ quốc gia, khúc quanh mở đầu cho một thế trận mới, mải đến giờ nầy, ngày hôm nay vẫn chưa ngả ngủ, nhưng chắc chắn sẽ ngả ngủ bằng chiến thắng của con người trước trào lưu tiến bộ trên loài quỷ Đỏ bằng công lý thay cho bạo lực, bằng cái thiện chế ngự cái ác để khai thông một vận hội mới cho dân tộc Việt. Nhưng tội nghiệp thay khi những người có dính dấp vào cuộc chiến VN đã hoàn toàn nằm xuống thì lúc đó danh dự của hơn 58.000 binh sỉ Mỷ chết cho cuộc chiến Việt Nam mới được vinh danh và mặc cãm Hội chứng Việt Nam không còn nữa!
Vì hiện tại (2023) là một nước Việt Nam Cộng Hoà thống nhứt và hùng cường. Lịch sử loài người đả thể nghiệm: khả năng dối gạt quần chúng là căn nguyên giúp cho chế độ độc tài các loại ra đời và tồn tại, chừng nào khả năng dối gạt kia bị triệt tiêu, chừng đó chế độ độc tài phải ra đi. (Nhóm học giả của Harriman qua lý thuyết gia George Kennan tin tưởng vào khoa học kỹ thuật bằng truyền thông tư tưởng “Internet” Cộng sản sẽ thua vì không lừa bịp được thế giới) Vì tự do truyền thông là kẻ thù nguy hiểm hàng đầu của mọi hành động dối gạt. Vì vậy từ vài thập niên kiên qua hệ thống ‘Internet’ phổ biến rộng khắp cho loài người tiến bộ nắm vững sự hiểu biết qua nhiều hình thái đa dạng, cùng trao đổi những cuộc đối thoại hửu ích như vậy, vừa làm cho tư tưởng tự do dân chủ lớn mạnh và cùng vừa mở đường cho những tin tức mà Cộng Sản muốn giấu nhẹm. Sinh mạng chính trị của chế độ Cộng Sản nhanh chóng đi vào chổ diệt vong; Triết học có câu: “Người ta có thể dối gạt một thiểu số người trong một thời gian dài, người ta có thể dối gạt mọi người trong một thời gian ngắn; nhưng chắc chắn người ta không thế nào dối gạt mọi người trong thời gian vỉnh cửu được!”
Thế nên, Miền Nam với lý tưởng hiền hòa trong tình thương dân tộc, như đem đại nghĩa thắng hung tàn, lấy trí nhân thay cường bạo phải là chiến thắng trong lòng dân tộc! Một cuộc chiến thắng kỳ diệu qua giao du tư tưởng sẽ chứng minh vào đoạn kết dân tộc 2023! [50 năm sau khi Lính Mỹ rời khỏi VN] Nhưng oan nghiệt thay, vì căn cứ trên định-kiến-1, bằng mọi giá phải bảo vệ xa lộ huyết mạch Harriman (HCM) cho mục tiêu vì quyền lợi sống còn của Đảng Công Ty WIB; Harriman, hơn ai hết phải ẩn danh trong ngôi vị thứ Ba của Bộ ngoại giao vì giai đoạn nầy sẽ gây nên biết bao thãm trạng đau thương không những cho nhân dân ba nước Đông Dương mà bắt buộc quân đội tác chiến Mỹ phải thực tập tác chiến trên chiến trường đầy máu lữa, hầu phát triển kỹ nghệ chiến tranh trong cái thế “Khổ-nhục-kế.” (The U.S pilots had no laser targeting pods, non smart laser-bomb, night vision goggles, salvo armaments, but conventional bomb) Ai biết được quân đội Mỹ bị gò bó hy sinh trong cuộc chiến, nhiều nơi bị ở dưới bắn lên nhưng không được quyền bắn trả, không được phá vở đường runways … (everything worked but nothing worked enough, đó là kim chỉ nam cho quân Mỹ theo luật Rule Of Engagement, vì vậy một phi công bay, phi công khác kiểm soát ROE, cho nên chúng ta nghe danh từ “tháp tùng tử”)
Vì quyền lợi bảo vệ thềm lục địa có trử lượng dầu khí cho công ty dầu hỏa Mỹ sau nầy khai thác: Thế nên 58.000 lính Mỹ hy sinh cho quyền lợi Mỹ [American First] Trong tư tưởng của Harriman, biến thế giới chỉ còn một hảng-xưởng duy nhất, và người công nhân phải đổ mồ hôi, sôi nước mắt mới kiếm được đồng tiền, thì tại sao người quân nhân không đổi chút đỉnh xương máu để lảnh được đồng dollar? Permanent Government ngứa mắt khi nhìn thấy quân đội Mỹ tập trận giả tại quê nhà; Người lính tập trận rất ưa thích được gạch phấn trước ngực, hoặc sau lưng, xem như bị loại ra khỏi vòng chiến đấu để về du hí với gia đình; Chiến tranh Việt Nam cũng rất cần thiết cho Liên Xô và Hoa Kỳ có được thao trường tiêu dùng các chiến cụ lổi thời để cùng phát triển vủ khí chiến tranh mới, theo như nội dung đã diển tả trong hai tác phẩm “Peace with Russia” và “America and Russia in a Changing World” của đồng tác giả W.A. Harriman. Vì thế Tôi tự cho đây là “Trục Ma Quỷ” Nhưng ngược lại dòng họ Kennedy lại muốn chiến thắng Cộng Sản bắng con đường Vương-đạo dân chủ dân quyền thế nên người là một trở ngài chính phải bị tiêu diệt
Sau một loạt thiết lập các Đoàn 559, 759, 959 và sau cùng là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam về phí Hà Nội đã xong, đồng thời 1960 Liên Xô rút Cố-vân ra khỏi Trung Quốc; Đến phía Hoa Kỳ, 1960, thiết lập loại huy chương VN chiến-dịch bội tinh cho quân đội tác chiến Mỹ sẽ tham chiến, 1961 chuẩn bị sản xuất vài tỷ hộp C-Ration cho khoản 3 triệu lính Mỹ thay phiên mỗi năm qua tham chiến, thiết lập CIP, “kế hoặch chống nổi dậy” để phát triển kỹ nghệ quốc phòng. Harriman ra lệnh cho CIA thả Biệt Kích thâm nhập vào đường mòn HCM không phải để chống phá mà để xác định sự có mặt ở phía Hà Nội có thật tình cùng chơi trò chơi chiến tranh nầy hay không! Các Toán thám sát bèn thả vào biên giới Lào như Attopeu, Saravan, Tchepone…và tất cả các Toán điều xác nhận có quân Bắc Việt hiện diện nơi đó được gọi là Đoàn 959. Toán biệt kích nầy không được phép đụng trận mà chỉ có nhiệm vụ ẩn núp quan sát lấy tin tức rồi bóc về. Quân đội Mỹ không được qua biên giới Lào và Cambodia nhưng sẽ chờ cơ hội để tạo ra vụ sự kiện Vịnh Bắc Việt trước đã rồi mới gởi quân Mỹ tham chiến chính thức sau.
Harriman cần phế thải “hàng tiêu dùng” như các phi cơ phản lực lổi thời của Mỹ dự trù không xa lắm sẽ kiếm cớ để oanh kích Hà Nội hầu dần dần tiêu hủy chúng; Song song với oanh tạc Bắc Việt ở trong Nam biệt kích Mỹ rất thành công trong các cuộc thám sát biên giới Lào, trên con đường Mòn HCM. Các cuộc hành quân rất thành công về phương diện chiến thuật nhưng lại không hài lòng Harriman về mặt chiến lược, nên họ đỗi lại, thay vì mổi Toán thám sát có 2 người Mỹ và 8 người biệt kích LLĐB, thì họ lại thế 8 người Lính Thượng ở chỗ 8 người lính yêu nước của LLÐB miền Nam, mà họ gọi là ‘Yard’. Người lính Thượng tuy không rành về hướng dẩn mục tiêu, đọc tọa độ, xem bản đồ, ít học nhưng rất cần thiết khi họ khám phá được các kho vủ khí khổng lồ như hoả tiển 122 và 107 ly, kho đạn … họ không bao giờ phá hủy nếu không có lệnh của người Mỹ đi theo. Nhưng nếu có biệt kích Việt Nam thì họ lại không cần báo cáo mà nhứt quyết phá hủy ngay tại chổ liền tức khắc; Harriman lại không thích phá hủy, vì làm như vậy chỉ gây thất vọng và trì hoản công việc chiếm lỉnh miền Nam của Hà-Nội đúng theo thời-gian điểm-mốc của lộ trình. (Tướng Ðổ Cao Trí phải hy sinh vì phá hủy một số lớn quân-cụ của CSBV tại Cục-R, vi phạm Rule Of Engagement) theo như kế hoặch thời gian đã dự trù. Vì thế hậu quả Biệt kích Mỹ đi theo lính Thượng bắt đầu bị thương vong gia tăng trầm trọng, khác hẳn không gặt hái được nhiều hiệu quả và an-toàn khi làm việc cùng với LLĐB Việt Nam.
Nơi đây, Tôi nêu ra vài dẩn chứng đau thương đối với Hạ sỉ quan biệt kíck Mỹ SOG, cũng như các phi công Mỹ lâm nạn khi oanh tạc miến Bắc bị hành hạ như thế nào qua khổ nhục-kế: Một sỉ quan Bắc Việt nói tiếng Anh khá thông thạo nói với Glenn “Mầy hảy nhìn cho thật kỷ đây” Rồi toán Lính Bắc Việt mổ banh bụng của Paul Miguez đang bị cột treo đứng, cả chùm ruột Miguezs rơi xuống đất; người sỉ quan nầy bèn cầm cây đuốc trên tay của một lính Bắc Việt nhũi vào bao tử của Miguezs và thiêu sống một cách kinh hoàng giữa tám con mắt của Toán Yard thám sát. Người sỉ quan Bắc Việt nói với Glenn: Mầy nên về nói với những thằng bạn của mầy rằng: những gì mầy đang chứng kiến ở đây sẽ xảy ra nếu mấy thằng bạn mầy lẻo hánh đến đây…Mầy nhắc rỏ tụi nó, nơi đây, Đường 559 tụi tao sẳn sàng chờ đón tụi bây bất cứ giờ nào khi tụi bây nhảy xuống đây … Okay!
Một số Toán viên khác không tin chuyện nầy là có thật dù rằng Glenn chắc chắn chuyện xảy ra trước mắt hắn chớ không phải chiêm bao! Một trung tá mủ nồi xanh Mỹ với phù hiệu ở Vùng 1 cho rằng Glenn nhát như con thỏ đế khi đến thăm viếng trại của Glenn, ông cầm ống điếu đưa về phía Zabitosky và nói Zabitosky kể lại sự việc đả qua khi phi cơ đáp xuống cứu họ. Zabitosky nói lúc đáp xuống trực thăng cũng bị phục kích với không biết bao nhiêu vết đạn; Viên Trung-tá Mỹ nầy mắng chửi: “thứ cái đồ chết nhát…tại sao phi công không sợ chết can đảm vào cứu các anh?” Zabitosky tức khí trả lời: “ngày mai chúng tôi vào lấy xác với ba người Mỹ và ba người Yards…Trung Tá có ngon thì cùng đi thâm nhập với chúng tôi, để lấy cảm giác lần đầu tiên Trung-tá qua Việt Nam và dự cuộc chiến đầu tiên!”, và tôi ước muốn Trung-tá đi chuyến lead cùng với tôi với ít bao nylon đựng xác chết và đạn dược cần thiết!” Nhưng khi sắp đáp, có tiếng AK khắp nơi, ông không dám xuống chỉ để cho Zabitosky và cácYards nhảy xuống mà thôi; Rốt cuộc Zabitosky vẫn là người chỉ huy Toán duy nhứt và ít ra cũng tỏ tính anh hùng hơn vị Trung-tá nầy. May mắn thay, vào lúc nầy, một H-34 Queen Bee khác đang tìm được One-One Pilton và đáp xuống cứu ngay; Trong khi Zabitosky phải dẩn toán chạy về đường củ tìm kiếm thi hài Paul Miguezs, theo lối mòn lên trên đỉnh đồi, nơi Toán bị phục kích vào khoảng 600 thước với đồ đạt vung vải khắp mọi nơi. Xa hơn đây một chút, chúng tìm thấy cây đuốc đốt Miguezs đã nằm lẩn trên lớp cỏ, bên cạnh có một vật bầy nhầy như bộ đồ lòng của Miguezs; Zabitosky lẩm bẩm, lính Bắc Việt lại giết một cách tàn nhẩn một người không có vủ khí trên tay. Và đây là lần đầu tiên trong đời hắn chứng kiến một điều mà hắn không thể tưởng tượng nổi; bên cạnh xác chết Miguezs còn có vài xác chết của lính Thượng Yard cũng bị đốt cháy khét nghẹt; Nhưng nơi đây vẫn còn áp lực của địch nên đành bỏ lại các thi hài của Yard mà chỉ đem theo xác của Miguezs về trại. Về đến nhà, có lẻ phi công đả báo cáo cho bộ chỉ huy, nên viên Trung-tá chết nhát thứ thiệt nầy đã bị tống ra khỏi đơn vị Delta Force. Biệt kích Miguezs bị đốt sống cho đến chết đã được truy tặng huy chương ‘Distinguished Service Cross’
(Còn tiếp)