Moderator
Status :
Tham gia: Jul 2014
Posts: 687
Thanks: 59
Thanked 57 Times in 18 Posts
Khóa 6/69 và hai trái mìn claymore
Đọc bài viết, thấy tác giả Quan Dương nhắc tới Khóa 6/69 Thủ Đức, tôi bỗng nhớ lại một chuyện thương tâm đã xảy cho khóa này, do hai trái mìn claymore của Việt Cộng (các chi tiết có thể không nhớ đủ).
Sau khi Khóa 3/69 chúng tôi ra trường, Khóa 6/69 mới vào trường Thủ Đức. Trong một lần đi ra bãi học quân sự, ra khỏi cổng số 9 (cổng sau) được một đoạn đường thì bị Việt Cộng cho nổ hai trái mìn claymore; cả chục SVSQ bị tử thương cùng với Thiếu úy TRỌNG.
Thiếu úy Trọng (tôi không nhớ họ) là một sĩ quan cán bộ của Đại Đội 43 khi chúng tôi học Khóa 3/69, rất được anh em quý mến.
Đại đội trưởng là Trung úy Ba, xuất thân Võ Bị Đà Lạt (kỷ luật thép), còn lại các sĩ quan Trung đội trưởng đều xuất thân Trừ Bị Thủ Đức. Nhưng những vị Thủ Đức này cũng chia ra hai thành phần (nếu không muốn nói là hai “phe”): được du học và không được du học Fort Benning (Trường Bộ Binh) Hoa Kỳ. Các vị được du học thường tỏ ra rất hãnh diện vì (1) có giỏi mới được đi du học, (2) trường này là “lò luyện thép” của Lục Quân Hoa Kỳ.
Những đặc điểm để nhận ra những SQ cán bộ này, ngoài cái huy hiệu “FOLLOW ME” trên ngực, là (1) búp nịt (bằng đồng) và giày bốt-đờ-xô của họ được đánh bóng “như gương soi”, (2) quân phục luôn luôn ủi hồ cứng ngắc.
Về lãnh đạo chỉ huy, đa số dân Fort Benning thường rất nguyên tắc, và hay “show off” khả năng... chạy bộ của mình bằng cách “phạt dã chiến” đám SVSQ chạy mệt nghỉ.
Trung Đội 431 của tôi xui xẻo nằm dưới quyền sinh sát của Thiếu úy H, dân Fort Benning, còn Trung Đội 432 dưới quyền Chuẩn úy Trọng, không phải dân Fort Benning. Ngày nào tới phiên ông Trọng dắt Đại Đội đi học (lên lớp học hoặc ra bãi), là anh em được thoải mái (nhưng không có nghĩa là vô kỷ luật).
Những buổi ra bãi, tới giờ ăn trưa, ông Trọng không thích “ăn trên ngồi trốc” với các huấn luyện viên mà thường ngồi ăn cùng với các SVSQ. Buổi tối, anh em phải gác tuyến phòng thủ, nếu trực đại đội, ông thường xuyên đích thân ra tuyến kiểm soát, dặn dò anh phải tỉnh thức, cảnh giác vì tuyến D là mặt nguy hiểm nhất của trường. Có khi ông dăng võng ngủ ngoài tuyến với các SVSQ...
Cho nên dù cấp bậc của ông Trọng chỉ là Chuẩn úy (khi chúng tôi học Khóa 3/69), tin ông bị tử thương đã được loan truyền rộng rãi trong anh em “cựu” Đại Đội 43, và tất cả đều dành cho ông niềm tiếc thương vô hạn.
(Anh bạn “Trung sĩ Thi sĩ” Phan Lạc Giang Đông của tôi cũng được BTL/KQ gửi theo học Khóa 6/69 nhưng may mắn không nằm trong số SVSQ tử nạn hoặc bị thương)