Remember ?

Trang 2/2 đầuđầu 12
kết quả từ 7 tới 12 trên 12

Tựa Đề: Chuyện Thật Giữa Hai Người Phi Công (A-37) VNCH và Phi Công (Mig -19) Bắc Việt 1975

  1. #7
    Moderator
    SVSQKQ's Avatar
    Status : SVSQKQ v?n ch?a c m?t trong di?n ?n
    Tham gia: Sep 2009
    Posts: 2,351
    Thanks: 0
    Thanked 1 Time in 1 Post

    Default Phần 5

    Vào năm 1976, sau nước mất.Tôi sống bằng nghề chợ trời (nghề chánh là làm việc cho hãng in (printing shop) trong thành phố nên không bị đi vùng kinh tế mới, nhưng đó là cái nghề để qua mắt công an phường khóm, chớ thật ra phải sống bằng nghề mua đi bán lại còn là gọi nghề chợ trời, khi thì buôn thuốc tây ở khu Huỳnh Thúc Kháng, Hàm Nghi. Khi thì đi mua bán vàng và đô la Mỹ ở khu Lê Thánh Tôn, thấy vậy mà sống rất phây phả, ung dung.



    Một bữa kia vào đầu năm 1979. Tình cờ tôi gặp lại anh phi công Mig-19 Hà Nội (hồi gặp trên xe đò Sài Gòn-Vĩnh Long). Lúc này trông anh ta thấy khác ra, không khác người Sài Gòn, tuy hơi ốm nhưng trông rất khỏe. Anh ta đang lái chiếc xe gắn máy Honda 50cc kiểu đàn ông màu đen, ngồi sau xe là một cô cũng khá trẻ đẹp ngồi ôm eo ếch (thoạt tiên tôi tưởng là anh ta chạy xe ôm).

    Tôi hỏi:
    "Giời ơi trái đất tròn, bây giờ gặp lại chú, trông chú đẹp trai quá, chú còn nhớ tôi không?"

    "A thì ra anh...anh là phi công tôi gặp trên xe đò năm 1975 phải không?

    "Đúng rồi đó, a còn cô ngồi ở phía sau là...?


    "Bà xã mình đó, anh ta dựng xe và nói tiếp:
    "Bà ấy nguyên là vợ một Thiếu Tá phi công của chế độ Sài Gòn, đi học tập và chết trong trại cải tạo năm 1977. Sau đó bà ấy phải lam lũ khổ sở buôn bán chợ trời để nuôi hai đứa con nhỏ, có vài lần bị công an nó bắt, mình là bạn bè bán hàng với bà ấy. Tôi lên đồn công an xin nó thả bà ra và mình nói là bà con của mình và xin đặc biệt thả ra, chứ không nó bắt đầy đi vùng kinh tế mới, nhận bừa là bà con nó vừa nể mình là cựu cán bộ. Sau đó mình thấy tình cảnh đắng lòng mẹ góa con côi, còn tôi thì còn độc thân, vả lại làm ăn qua lại riết có cảm tình. Lấy nhau rồi tôi về nhà bà ấy ở khu đường Trương Minh Giảng, gần nhà thờ Ba Chuông (Sài Gòn) cho tiện. Buôn bán thì cũng tạm được, có điều lúc nào cũng cảm thấy bị rình rập bởi công an cộng sản, đất nước mang tiếng là Độc Lập - Tự Do, nhưng lúc nào cũng phập phòng lo sợ không biết bị bắt bất cứ lúc nào, vả lại thằng em Đại Úy Nhảy Dù đi học tập mới chết năm ngoái, còn ông chồng củ của bà xã mình thì cũng chết trong trại tù ở Hoàng Liên Sơn (Bắc Việt), nên tôi buồn khổ lắm. Tôi không còn luyến tiếc ra miền Bắc nữa, chỉ ở trong Nam thôi."

    "À chú mày có đường dây nào đi ra nước ngoài không? Chúng tôi không muốn sống sống ở đất nước này nữa!

    Tôi nói:
    "Nếu chú thím đi chui thì lỡ bị bắt thì rất là nguy hiểm, vì chú là chính gốc cán bộ, còn nếu đi theo kiểu bán chính thức, tức là theo kiểu người Hoa thì đường này thì nó tính mỗi đầu người là 7 cây vàng, nhưng nó chắc và an toàn hơn, nhưng nó sẽ đặt tên chú là tên Hoa kiều chớ không lấy tên Việt Nam"

    "Số tiền đó tụi này lo được, nhưng chú em biết tổ chức đó ở đâu không?"

    "Tôi cũng đang đi tìm, nếu có sẽ cho chú thím hay"

    "Nếu muốn gặp, thì vợ chồng tụi này hằng ngày ở đây. Chỗ quán nước mía cạnh cây cột đèn và sẽ thấy có chiếc Honda màu đen này, thì tụi này có mặt ở đó."


    "Thôi tạm biệt chú và chúc chú thím may mắn."

    Mời các bạn đón xem tiếp phần 6

  2. #8
    Moderator
    SVSQKQ's Avatar
    Status : SVSQKQ v?n ch?a c m?t trong di?n ?n
    Tham gia: Sep 2009
    Posts: 2,351
    Thanks: 0
    Thanked 1 Time in 1 Post

    Default Hành Trình Vượt Biển ...

    Mời các bạn đón xem cuộc hành trình vượt biển của hai gia đình phi công và họ gặp nhau trên đảo trong trại tỵ nạn...
    Hình này được chụp bởi cảnh sát Indo, sau đó tặng cho mỗi người trong nhóm tàu này làm vật kỷ niệm.


    Mời các bạn đón xem tiếp phần 6

  3. #9
    Moderator
    SVSQKQ's Avatar
    Status : SVSQKQ v?n ch?a c m?t trong di?n ?n
    Tham gia: Sep 2009
    Posts: 2,351
    Thanks: 0
    Thanked 1 Time in 1 Post

    Default Phần# 6

    Chuyện Thật Giữa Hai Người Phi Công (A-37) VNCH và Phi Công (Mig -19) Bắc Việt, sau năm1975 (phần 6)


    Vào tháng 6/1979, vợ chồng chúng tôi đi vượt biển đường Vĩnh Long, ghe chở khoảng 300 người và sau một tuần lênh đênh trên biển thì đến đảo Tanjung Pinang, Indonesia. Cũng may là tàu đi vào tháng này biển rất êm và may mắn không gặp hải tặcThái Lan hoặc Mã Lai lộng hành, ở được hai tháng thì một ngày kia, tôi đang ở trại A đi qua khu trại B để thăm coi có ai quen không. Tình cờ tôi thấy một người đàn ông trông rất quen, anh ta đang sửa lại cái lều của mình.

    Tôi hỏi đại:
    "Chú còn nhớ tôi không, có phải chú lái Mig-19?

    Chú đưa lên miệng một ngón tay:
    "Này nói khẽ chứ, mình đây, sao chú em đến đảo này hồi nào. Tôi đi đường Bến Đáy ở Trà Vinh, tới đây vợ chồng chúng tôi ở trong lều này."

    Tôi hỏi:
    "Chú sắp được phỏng vấn bởi phái đoàn Mỹ chưa? à có điều này mình cần nói với chú là phải khai thành thật, không dấu diếm, phải khai báo sự thật về lý lịch củ của chú nhé, đừng khai gian. Mỹ họ rất ghét ai nói láo, khai gian và nhớ khai đúng sự thật thì không bị trở ngại xin tỵ nạn theo diện chính trị (political asylum) nhé. Thôi chào chú thím và chúc may mắn."

    Tuần lễ sau là ngày tôi được phái đoàn Mỹ kêu lên phỏng vấn, mình mừng hết cỡ, vì ở trại tỵ nạn tuy không có làm gì, nhưng ngày nó kéo dài đăng đẳng. Chỉ trông lên đường định cư qua Mỹ, rồi có đi làm cơ cực cũng chịu.

    Phái đoàn Mỹ gồm có một ông Mỹ trắng già khoảng 50-60 tuổi, một cô Việt Nam(ở bên Mỹ qua) làm thông dịch viên và một người Mỹ trắng mang mắt kiếng đen, râu rậm. Trông giống điệp viên Gestavo hay CIA với khuôn mặt rất lạnh lùng như pho tượng.

    Nghe tôi học bay bên Mỹ mới về nước.

    Ông Mỹ mang kiếng đen hỏi tôi bằng tiếng Mỹ:
    " What is your name and your serial number?"

    Tôi nói:
    "Yes sir, my name is ... and serial number is..."

    Ông ta hỏi tiếp:
    "Do you know how to fly T-37 and can you let me know how to start the engine?"

    Tôi bình tỉnh trả lời:
    "Carburator switch on, throtlle on, mixture to cold, prime switch to on, navigator light to on, ignition switch on and hold."
    Ông ta hỏi tiếp:" What is the name of your jet engine and thrust?"
    Tôi trả lời:"Each engine has 1025 lbs thrust, has two J-69-T engines"

    Tôi trả lời rành rẽ không lúng túng, không nói vấp vì đó là nghề củ của tôi mà.(trong cuốn Dash 1 trước khi pre flight hay bị IP hỏi.)
    Ông ta nói:"Very good, now you can go and let us interview the next one"
    Tôi đứng dậy chào tay kiểu nhà binh rồi đi ra.

    Buổi chiều hôm đó, tôi gặp lại anh ta(Mig-19) ở khu giếng lấy nước, thấy anh ta đang khom lưng khệ nệ khiêng hai thùng nước về cho gia đình xài.


    Tôi chận lại hỏi nhỏ:
    "Sao bửa nay anh có được phái đoàn Mỹ phỏng vấn không?
    "Có chứ, hú hồn hú vía"
    Tôi hỏi:
    "Chú khai thật hết phải không?"
    "Vâng theo lời chú em tôi khai thật hết"


  4. #10
    Moderator
    SVSQKQ's Avatar
    Status : SVSQKQ v?n ch?a c m?t trong di?n ?n
    Tham gia: Sep 2009
    Posts: 2,351
    Thanks: 0
    Thanked 1 Time in 1 Post

    Default Phần # 7

    Chuyện Thật Giữa Hai Người Phi Công (A-37) VNCH và Phi Công (Mig -19) Bắc Việt, sau năm1975 (phần # 7)

    "Sao bửa nay anh có được phái đoàn Mỹ phỏng vấn không?"
    "Có chứ, hú hồn hú vía"

    "Chú khai thật hết phải không?"
    "Vâng theo lời chú em dặn tôi khai thật hết"

    "Họ hỏi gì?"
    "Có ông Mỹ trắng mang mắt kiếng đen, có râu rậm, ông hỏi tôi bằng tiếng Việt"
    "Trời đất ơi! ổng ta nói tiếng Việt theo giọng Bắc mới khiếp chứ"

    "Thế họ hỏi chú cái gì?"
    "Ổng Mỹ hỏi:"Nghe nói ông là người lái phi cơ Mig-19, xin ông cho biết, ông thuộc phi đoàn nào và căn cứ nào?"
    Tôi trả lời:"Phi đoàn 925 tại Yên Bái, Bắc Việt"
    Ông ta nói tiếp:"Anh học lái Mig-19 ở đâu?"
    Tôi trả lời:"Tân Cương, Trung Quốc"
    Ông ta hỏi tiếp:"ông có thể nói cho tôi biết cách đề (start) của máy bay phi cơ Mig-19"
    Tôi trả lời:"Đề máy như vầy...như vầy"
    Ông ta hỏi tiếp:"Lý do nào mà ông muốn xin qua Mỹ?"
    Tôi trả lời:"Tôi muốn ở thế giới Tự Do, tôi không thế nào sống dưới chế độ cộng sản. Tôi không thích cộng sản và tôi xin phép được tỵ nạn chính trị tại nước Mỹ"

    Ông ta chỉ tay qua vợ con tôi hỏi:"Còn người đàn bà này là ai và hai đứa nhỏ này?"
    Vợ tôi trả lời:"Tôi tên... và ...tuổi, nghề nghiệp nội trợ. Chồng củ tôi tên là...cấp bực Thiếu tá, lái phi công khu trục A1H, phi đoàn 518 đóng ở Biên Hòa. Lúc trước chồng tôi học bay T-28 ở tại Keesler, thành phố Biloxi, tiểu bang Mississippi, và đã chết trong tù cải tạo trại Hoàng Liên Sơn, Bắc Việt năm 1977. Tôi có hai đứa con với ảnh, đưa con gái được 11 tuổi và đứa con trai 8 tuổi. Vào năm 1978, tôi lấy anh này và anh ấy là người rất tốt, đến năm 1979 chúng tôi vượt biển đến trại tỵ nạn này.

    Ông Mỹ trả lời:"Cám ơn ông bà, hồ sơ phỏng vấn của ông bà đã xong, xin ông bà ra về. Chúng tôi sẽ điều tra và sẽ thông báo cho ông bà biết sau"

    Chú ta trả lời:"Chỉ vậy thôi, bây giờ mình như cá nằm trên thớt, không biết ra sao nữa. Có điều là vái trời là họ cho đi định cư bên Mỹ, đợi bao lâu cũng được, chớ đừng gởi trả về Việt Nam là chết bỏ mẹ"

    Huyền diệu thay, một tháng sau gia đình tôi và gia đình anh ta được đi khám sức khỏe tại bệnh viện Tanjung Pinang và tuần sau thì lên thuyền đi Singapore để định cư bên Mỹ.


    Mời các bạn đón xem tiếp phần 8

  5. #11
    Moderator
    SVSQKQ's Avatar
    Status : SVSQKQ v?n ch?a c m?t trong di?n ?n
    Tham gia: Sep 2009
    Posts: 2,351
    Thanks: 0
    Thanked 1 Time in 1 Post

    Default Chuyện thật giữa hai người phi công (A-37) VNCH và phi công (Mig-19) Bắc Việt - Video





    Mời các bạn đón xem tiếp phần 8
    20 năm sau tình cờ tôi gặp lại chị ở Little Saigon, con cái đều thành công và công ăn việc làm ổn định. Nhưng đổi lại với nét buồn trên khuôn mắt chị và tôi nhìn thấy trên bàn thờ hình ảnh hai vị phi công đã cất cánh bay cao, ở một nơi mãi mãi Tự Do, không có bóng dáng cộng sản đang từng ngày dày xéo trên quê hương Việt Nam bé nhỏ thân thương.


  6. #12
    Moderator
    SVSQKQ's Avatar
    Status : SVSQKQ v?n ch?a c m?t trong di?n ?n
    Tham gia: Sep 2009
    Posts: 2,351
    Thanks: 0
    Thanked 1 Time in 1 Post

    Default Phần 8 (Phần cuối)

    Chuyện thật giữa hai người phi công (A-37) VNCH và phi công (Mig -19) Bắc Việt, sau năm 1975 (phần cuối)

    Gặp lại anh trên thuyền tôi hỏi:"Chúc mừng anh và gia đình được đi Mỹ, à anh biết định cư ở tiểu bang nào không?"

    Anh ta trả lời:"Mình được gia đình Mỹ bảo lảnh, sang định cư ở Newyork, còn anh đi tiểu bang nào vậy?"

    Tôi trả lời:"Tôi được bảo lảnh về tiểu bang Cali, thôi xin gặp lại chú thím nhé"

    Anh ta trả lời:"Cám ơn anh đã chỉ bảo cặn kẽ lúc phỏng vấn, thôi tụi mình đi nha, hẹn sớm gặp lại"

    20 Năm Sau: Little Saigon - California
    Sau khi định cư ở Mỹ, tôi đi làm cho một hãng đóng máy bay F-16 ở tại San Diego được 20 năm.
    Một ngày cuối tuần năm 2000, vào trung tuần tháng 5, vợ chồng tôi rủ nhau đi lên Santa Ana để đi chợ Việt Nam mua thức ăn và nhân tiện ghé một nhà hàng bán phở tại khu Westminster.
    Chúng tôi vào nhà hàng ăn, vừa ngồi ghế xong, là có một người đàn bà, cầm menu đưa chúng tôi và hỏi:"Thưa ông bà dùng chi và đây là thực đơn, xin ông bà lựa chọn món ăn"
    Tôi ngẩn lên nhìn và trông thấy bà này quen quen ở đâu nè, tuy nét mặt khoảng trên 50 tuổi nhưng nét đẹp vẫn còn đó. Tôi hỏi đại:" Hình như bà chủ tên...lúc trước ở Sài Gòn, khu nhà thờ Ba Chuông thì phải?"
    Bà ta trả lời và mừng rỡ:"A hình như đây là chú...mình hồi đó có làm ăn trên đường Lê Thánh Tôn"
    Tôi mừng quá nói:"Đúng rồi! chính mình đây, ủa anh đâu rồi chị? anh khỏe không?

    Bà ta sầm nét mặt và buồn rười rượi nói:"Anh mất hơn hai năm rồi, anh bị đột quỵ (Stroke) khi đang ở trong bếp. Anh ấy đi làm technician trên 15 năm ở một hãng điện tử, thì xin về hồi hưu rồi để dành chút tiền để mở tiệm phở này. Tính ra hai vợ chồng già sống qua ngày, không phải đi làm vì hai đứa con đã lớn hết rồi. Con bé thì học ở UCI xong ra làm bác sĩ ở bệnh viện Fountain Valley, còn thằng con trai học xong ở UC Davis ra làm kỹ sư cho hãng Boeing ở Long Beach, tụi nó có gia đình hết rồi. Bây giờ anh ấy mất rồi, tôi buồn quá, cũng nhờ có công việc ở nhà hàng bề bội nên thời giờ qua mau và bớt lo buồn. Bây giờ tôi có thờ linh cốt (Tro) anh ấy trong chùa Điều Ngự và thờ linh vi thì ở nhà và trong văn phòng nhỏ trong tiệm này. Chị dẫn chúng tôi vô văn phòng nhỏ của chị, trên tường có thờ hai linh vị của: Thiếu Tá Phi Công thuộc PĐ 518 và anh phi công Mig-19. Tôi đốt nén nhang lên khuấn vái và kính chúc hai anh chóng siêu thoát lên cõi niết bàn. Hai anh đã cất cánh bay về miền viễn cực lạc, ở một nơi mãi mãi tự do, không còn khổ đau như trần thế.
    Chị nói:" Khi không anh em đánh giết lẫn nhau cũng vì ngoại bang, anh em cũng một nhà, cùng một nước, nói cùng ngôn ngữ vả lại có chiến tranh cũng vì ngoại bang gây ra, chị cầu mong cho đất nước mình, một ngày không còn cộng sản, có thể chế tự do dân chủ và không bao giờ có chiến tranh nữa."
    Hết
    Cánh Thép Channel

Trang 2/2 đầuđầu 12

Similar Threads

  1. Trả lời: 0
    Bài mới nhất : 06-30-2017, 08:45 AM
  2. Trả lời: 0
    Bài mới nhất : 04-30-2017, 10:24 PM
  3. Tháng 3-1975 - Tuyến Đầu Thất Thủ
    By KiwiTeTua in forum Chuyện 30.4
    Trả lời: 0
    Bài mới nhất : 04-28-2017, 08:52 PM
  4. Trả lời: 0
    Bài mới nhất : 02-28-2017, 05:04 AM

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •