Remember ?

Trang 2/46 đầuđầu 123412 ... cuốicuối
kết quả từ 7 tới 12 trên 274

Tựa Đề: Góc Truyện Tình HOÀI HƯƠNG...

  1. #7
    Tinh Hoai Huong's Avatar
    Status : Tinh Hoai Huong v?n ch?a c m?t trong di?n ?n
    Tham gia: May 2009
    Posts: 1,081
    Thanks: 58
    Thanked 58 Times in 17 Posts

    Default Hiến Chương Tình Yêu


    Hiến Chương Tình Yêu
    Tình Hoài Hương
    ***



    Dãy trường sơn hùng vĩ duỗi mình dưới cuộn mây trắng xóa đang vương tơ trời mong manh, rồi quấn thành từng dãi lụa mây giăng mắc trên đỉnh thông cao, xanh ngắt, ngút ngàn rũ rượi đứng thẳng. Hoa lan qúy giá mọc từng chùm, thân tầm gửi giao mình trên cành cây cổ thụ thân to xù xì, già nua không đếm nỗi tháng năm. Hương hoa thoang thoảng ngây ngây mùi thơm dễ chịu phảng phất bay bay cùng khắp núi đồi. Đôi chim chích chòe nhảy nhót hồi lâu thấm mệt, khép cánh dấu mỏ, đậu bên nhánh cây bằng lăng hoa tím, gần bụi dã qùy nở xòe hoa vàng rực ở góc đồi. Những đài hoa mắc cỡ bối rối e lệ, thẹn thùng khép chặt hàng mi. Cạnh lùm cây không tên có tán lá bóng mượt chim cúi nhìn xuống đôi trẻ ngồi dưới gốc cây.
    Dọc bờ sườn dốc thoai thoải đầy lá khô, Hạnh ngồi nghiêng gối đầu lên gốc cây ngo già, thân tựa trên rể cây thông. Nam đọc lại tập thư đã viết và thỉnh thoảng mỉm cười. Hồng Hạnh thấy anh thật có duyên, một tay cầm chùm hoa mắc cỡ, Nam khẽ khàng cài bên mái tóc cô. Nam vén lọn tóc Hạnh khá dài vuốt ra sau lưng, tay kia anh vuốt nhẹ lên đôi má cô phớt hồng. Cuối cùng, không gian rủ thời gian ngừng trôi, bầu trời im ắng, lắng nghe lời chàng trai ân cần thỏ thẻ bên tai người yêu. Nam mỉm cười, lòng gợn lên tình yêu thương say đắm, nồng nhiệt qua lời thì thầm trao yêu:
    - Đố em biết, nốt ruồi bên má em, trời sinh ra để làm gì?
    Ngạc nhiên kinh khủng, mở to đôi mắt nhìn người yêu, Hạnh nào biết nốt ruồi mà Trời sinh ra, để làm gì đâu? Đột nhiên nghe anh hỏi, cô biết trả lời sao, Hạnh nũng nịu lắc đầu cười nhẹ không đáp. Mãi lâu, Nam cúi xuống thật gần, khe khẽ lời trao yêu nho nhỏ, (hầu như anh sợ đôi chim non nghe thấy, thì... cả hai anh chị sẽ ngượng ngùng hết biết):
    - Em không biết, thì… anh nói em nghe. Nhe?
    Cô gật đầu nín khe. Nam nhẹ nhàng vuốt tóc cô:
    - Để anh hôn em. Chứ để làm gì!
    Hạnh muốn ngoảnh mặt đi… Nhưng khó chối từ trước chàng trai duyên dáng, quyến rũ như thế, và tuổi đời, trình độ, kiến thức, nét hào hoa văn nhã lịch lãm ở đời, cuộc sống ấy đều hơn hẳn cô. Một người con trai đã cho mình tình yêu lãng mạn, nhưng không kém say đắm, tin yêu chân thật. Nam đủ bản lãnh để lôi cuốn, quyến rũ “em” tài tình. Sự quyến rũ ngọt ngào, nồng thắm, dịu êm đắm say, chân thành đã xuất hiện trước cánh hoa mắc cỡ nhẹ nhàng, đang e lệ run run khép hờ rèm mi. Nam hôn nhẹ lên mái tóc cài đóa hoa sim tim tím. Nam hôn lên trán, hôn nơi má có nốt ruồi duyên, hôn lên đôi mắt mình nhắm nghiền.
    Ngượng quá! “cô nàng” co rúm dúm dó kéo mái tóc dài qua một bên để che khuôn mặt, Hạnh chụp chiếc áo cuả Nam trùm kín lên đầu, che ánh mặt trời chói chang, hay che ánh mắt thiết tha trìu mến cuả Nam vậy? Nam ôm Hạnh vô lòng, từ từ gỡ chiếc áo lạnh ra. Nam nhìn cô trân trối, em ấy còn vẹn tuyền nét ngây thơ nguyên thủy của tuổi thanh xuân ngọc ngà tươi trẻ lạ thường. Đôi má em ấy hây hây nóng bừng, đỏ như người uống rượu quá say, khiến Nam cũng cảm thấy hai vành tai và mặt mình nóng bừng theo. Nam trìu mến ôm khuôn mặt người yêu, lòng đầy xúc cảm, như giòng nước lũ tình yêu ào tới, cuốn trôi mọi ý niệm về không gian lẫn thời gian.
    Nhẹ nhàng êm ái, Nam vén nhóm tóc dài vuốt ra sau gáy. Bây giờ anh hôn em, hôn đôi môi Hạnh luôn mím thật chặt, Nam hôn thật nhẹ, êm ả nâng niu dịu dàng và trang trọng cho hai hàng mi vụng dại ấy run run. Hạnh bẽn lẽn khẽ nghiêng người ngoảnh mặt đi, hai bàn tay xinh xinh bưng lấy mặt, nụ cười ngượng ngùng vô song hé nở, lộ ra hàm răng nho nhỏ̉ trắng rất đều như hạt bắp, làm thắm thiết làn môi hồng hồng mòng mọng. Môi hôn Nam đọng mãi trên môi Hạnh, khiến không gian e thẹn ngập ngừng rủ thời gian rón rén e ấp len lén trôi đi, trôi đi thật nhanh.
    Gió thổi lá khô xào xạc, rung bụi phấn thông vàng bay bay. Hai con chim chích chòe càng bẽn lẽn, chúng im lặng nằm yên trên tổ không chút cử động, chim tròn xoe đôi mắt cúi nhìn đôi trẻ, rồi chúng lại nheo mắt nhìn nhau khe khẽ quệt cái mỏ dài lên gáy bạn tình. Chúng ngẩn ngơ nhìn họ mãi, chim hân hoan lắng nghe đôi bạn trân trọng trao nhau hiến-chương tình-yêu. Chắc chắn một điều Nam là người tình đầu tiên vinh dự đã hôn. Mảnh trời bé nhỏ qua kẽ lá trong vắt trên bầu trời bỗng như ghen hờn với mối tình thơ dại. Tình thắm thiết đã nở tiếng đàn trên mỗi phím loan.
    Nam thì thầm bên tai em:
    - Ôi! Nam yêu êm hơn cả ao hồ sông biển từ phương Đông qua phương Tây. Anh yêu em trải dài từ Bắc-cực xuống Nam- cực. Từ kinh tuyến thứ nhất đến vĩ tuyến cuối cùng. Từ Aỉ Nam Quan đến mũi Cà Mau. Anh yêu em bằng tinh tú trên bầu trời đêm. Yêu em mãi mãi như hai vì sao khuya đang qùy gối bên nhau lấp lánh trò chuyện trên bến Ngân Hà suốt canh thâu. Yêu em nhiều... như cát vàng vùng sa mạc Sahara. Như nước đại dương mênh mông. Như hàng tỷ tỷ người, đã, đang, sẽ yêu nhau trên trái đất từ ngàn kiếp trước, như triệu ngày đang sống và triệu ngàn ngày sẽ đến.
    Cầu xin cho đôi ta sống đến ngàn năm. “Mình” nhỉ! Anh yêu em bằng không gian và thời gian hiện hữu trên trái đất. Bằng tóc của em và tóc của anh cộng lại, lũy thừa, lũy thừa lên. Em chịu không? Không có em, anh sẽ chết. Cuộc đời anh rồi sẽ một sớm một chiều tàn phai, vô ý nghĩa. Mắt anh sẽ mờ nhòa, trũng sâu. Tóc anh sớm bạc màu. Em ơi! Đêm sẽ lạnh lùng hoang vắng. Ngày buồn tênh, dài lê thê những bước chân quạnh quẽ trên nẻo đường cô độc. Đời chỉ là chuỗi ngày héo hắt, muộn phiền dai dẳng. Biết không em?! Đôi môi em in đậm dấu ấn hiến chương tình yêu, đã nở hoa tinh tuyền ngát hương thề! Đó là một tình yêu đơn sơ, trong sáng, hồn nhiên, hoang dại, êm đềm như cây cỏ núi rừng mộc mạc của xứ hoa Đào. Em ơi!:
    Tình yêu bồng bềnh bay theo chân mây.
    Cho đến một hôm dáng chiều hây hây.
    Mình đã thân thiết quá đỗi thương yêu.
    Người ấy yêu thắm thiết mối tình đầu.
    Mỉm cười khe khẽ nhìn nhau thật lâu.
    Đằm thắm gửi nụ hôn nhẹ trên tóc.
    Bàng hoàng đắm say dường như em khóc.
    Bởi từ lâu... Vâng! Quả thật không đâu.
    Chưa có ai in dấu ấn hôn môi.
    Đôi môi kia biết có nồng giọt mật?
    Hay sẽ nếm lầm mật đắng chia phôi!?
    Dẫu sao em vẫn thưởng thức hôn môi.
    Thần tượng tình yêu mình đẹp muôn màu.
    Dù kiếp nầy hay hẹn đến kiếp sau.
    Trái đắng có trào lên đôi mắt ướt.
    Nở xuống bờ môi em giấc mơ đầu.
    (*)
    Chiều tà đã sa sầm mây tím bao phủ núi đồi. Trời tối lại rất nhanh. Gió gào thét trên đỉnh cây, cuốn theo cơn mưa phùn thật nhẹ, thật nhỏ vướng theo gót chân, mà đôi trẻ nào có hay biết gì. Bởi vì Nam rất kinh ngạc, khi nghe Hạnh e ấp rụt rè nói nhỏ:
    - Anh ơi, em sợ lắm, khi anh hôn em thế nầy.
    - Tại sao?
    - Em sẽ có bầu, thì chết mất. Ba má giết em thiệt.
    - Anh có làm gì em đâu.
    - Vậy mà không à! Anh vừa hôn em đó thôi.
    - Ui! là Trời đất ơi. Sao em ngây thơ đến thế. Chết thật.
    Nam đỏ mặt, ấp úng nói tiếp:
    - Chuyện đó, rất tế nhị nhưng vô cùng khó nói. Tuy nhiên, anh sẽ cố gắng giải thích sơ sơ, để em hiểu mà tránh, đề phòng. Chứ anh hôn em, bảo đảm không có chuyện đó. Anh xin hứa giữ gìn tình yêu chúng mình trọn vẹn, thanh cao. Em yên tâm. Đừng băn khoăn. Nhé.
    Hôm sau, Nam đến nhà, khi các cháu đã đi học thêm đằng nhà thầy Minh. Chị Khánh đi hội Dòng Ba Phanxico. Ở nhà chỉ có Hạnh và, Thơ. Nam vào phòng học dạy hai cô môn Toán, Lý, Hóa. Mấy anh em ở trong phòng. Nam đứng đắn nghiêm trang, đàng hoàng, chứ không lợi dụng trong nhà vắng người lớn, mà cười nói lơi lả. Anh giảng đi giảng lại vài chỗ họ không hiểu, ra bài tập cho hai chị em làm, ngày mai anh đến chấm. Y như thầy giáo tư gia đến dạy kèm trẻ vậy. Ước gì anh ở Đà Lạt mãi, có lẽ hai cô em không "dốt đặc cán mai" môn Toán, Lý Hóa. Nam nhỉ! Mười một giờ Nam về chỗ trọ, hẹn chiều gặp.
    Hồng Hạnh lên khỏi dốc nhà đã thấy Nam chờ ở đầu ngõ. Hai anh em đi taxi, thoáng chốc đến nơi. Buổi chiều râm mát, nắng ấm chan hòa trên sườn đồi. Nước chảy róc rách trên những mô đá, lượn theo con suối nhỏ, lẫn khuất bên bờ lau khô. Họ chụp hai kiểu ảnh kỷ niệm. Chưa bao giờ chụp ảnh chung với ai, nên cô ngượng ngùng, bối rối. Điều nầy thật táo bạo đối với Hạnh, nếu trong gia đình biết, thì sẽ bị đòn. Hạnh đã vượt bức tường lễ giáo gia phong, do quan niệm cổ kính của các cụ là: "Nam nữ thọ thọ bất thân". Nếu chưa thành hôn, thì hai người không được chụp ảnh chung. Cô quên hết rồi ư? Hồi xưa chị Khánh mặc quần áo đàn ông giả làm con trai, để chụp ảnh với bạn gái của chị, thì ba lầm tưởng chị chụp ảnh với con trai, nên ba đánh chị một trận đòn nên thân.
    Hai người đến chỗ ngày trước. Sao có thể quên nơi chốn cũ, dù chỉ một lần đi qua, nhưng dấu chân kỷ niệm còn đầy ắp hương thơ. Làm sao quên được bóng dáng thân thương dấu ái ngày ấy, khi lần đầu tiên họ đi chơi cùng anh chị và các cháu với nhau, lại là ngày in đậm dấu ấn tình yêu sắt son canh cánh bên lòng!
    Ở bên nhau, Nam & Hạnh quên tất cả, họ nào biết buồn rầu lo âu gì, (giữa cảnh nên thơ, tình yêu tuyệt vời lướt qua tuổi hoa niên phơi phới). Nam sống cho Hạnh, nàng sống bởi chàng. Tay trong tay, vai kề vai, tình nồng trong mắt thắm môi trao. Hai người thả bộ dọc theo con suối, cùng hái mấy cánh hoa dại không tên. Họ vuốt lá dương xỉ non vừa ý ép vào quyển sách Toán mang theo. Hái được hoa lá đẹp, ép vào trang sách xong, họ thưởng cho nhau nụ hôn nồng cháy; đến mệt.
    Hạnh quay đi né tránh, dịu dàng:
    - Nam ăn gian. Không chịu ép hoa, cứ hôn em hoài.
    - Anh hôn em, cho bỏ nhớ ngày xa nhau.
    Nam đắm đuối hôn lên môi Hạnh, lòng rộn rã niềm hạnh phúc đến thật bất ngờ. Tuy nhiên, không vì quá yêu nhau, mà họ tỏ ra sỗ sàng, lợi dụng nơi vắng vẻ, để làm chuyện gì quá trớn. Nhẹ nhàng vuốt tóc ngưởi yêu, Nam nói:
    - Anh chưa có tương lai sự nghiệp, hai bàn tay trắng, công ăn việc làm là con số không vĩ đại, mà có gia đình, là vấn đề khôi hài. Vã lại em còn quá trẻ, phải không? Chẳng lẽ chúng mình cưới nhau về, suốt ngày ngồi nhìn nhau, hôn nhau, yêu nhau, rồi uống nước lạnh trong túp lều tranh có hai trái tim vàng sao!? Mặc dù khi yêu nhau chúng mình rất muốn sống gần nhau, hầu chia sẻ niềm vui nỗi buồn, đắng cay ngọt bùi. Anh muốn em chờ đợi ngày anh được công thành danh toại, thì hạnh phúc xiết bao. Em chịu không?
    Nam nói rất chí lý. Dĩ nhiên là Hạnh chịu, rất chịu là đằng khác, mình còn rất trẻ chưa đủ chính chắn lớn khôn, ít hiểu biết sâu rộng và chưa biết lo cho một mái ấm gia đình hạnh phúc bền lâu. Muốn tạo dựng một mái nhà an vui, trong đó có anh, có em, có con của chúng ta, mình cần phải có nhiều dụng cụ để làm nên, cần nhiều yếu tố căn bản xây dựng tương lai, hạnh phúc vững chắc. Hiện nay, chúng mình còn thiếu nhiều thứ quá! Dù gia đình Nam rất giàu, họ có thể cưới vợ cho anh. Nhưng đó là chuyện ba má anh ta giàu, chứ có tự Nam giàu và có địa vị danh vọng hoặc có công ăn việc làm gì đâu!
    Yêu nhau tha thiết, vẫn chưa đủ tạo nên mái gia đình hạnh phúc: khi hai bàn tay của mỗi người trắng trơn, không kinh nghiệm, thì những khó khăn buồn bã âu lo về vật chất áo cơm hằng ngày, những thử thách gian nan thử thách ấy sẽ căm go, cay đắng nhiều hơn vui vẻ, thì tương lai hạnh phúc riêng mình bấp bênh mù mịt. Điều nầy khiến cho đôi bạn tình sẽ hối hận và vô tình làm mất đi sự tin tưởng người yêu, cuộc sống chung sẽ khô héo nhăn nhó, không còn quan trọng và chẳng vững bền. Khi hai người yêu nhau chưa sống bên nhau, tuy có đôi khi cùng nhìn về một hướng đấy. Nhưng lúc thực tế đã sống và lâu ngày va chạm với nhau rồi, dù một người bất bình, phản bội lời thề, chỉ một người muốn “thôi”, cũng đủ chia xa.
    Tình bạn! Thật là dễ chịu. Nó đơn sơ như túp lều sơ sài, muốn cất tại nơi nào cũng được, chẳng cần khang trang tươm tất, giàu sang, danh vọng, mới có thể... làm bạn với nhau. Tình bạn không đòi hỏi điều phức tạp so đo, ràng buộc. Vì thế thường mong manh, xa cách, tàn phai dễ dàng. Có thương bạn, tình thương dễ chịu. Có nhớ bạn, nỗi nhớ nhẹ nhàng. Gặp bạn hiền chân thật, ta sẽ kết thân tình-bằng-hữu. Tình bạn không có lắm băn khoăn khắc khoải. Nếu người không tốt, ta xem như khách qua đường, chẳng gặp không quen. Không lệ thuộc vào điều kiện vật chất, không gian, thời gian, hoặc bởi ưu tư khát vọng tương lai sao cho vẹn toàn sung mãn, (như trong tình yêu).
    - Em có vẻ buồn.
    - Em buồn khi nghĩ ngày mai... mình ở bên nhau, còn xa!
    - Ngày chúng ta thật sự ở bên nhau, tuy vậy không lâu. Em ạ. Trong nháy mắt, thời gian sẽ trôi tuột qua kẽ tay, mà mình không nắm bắt được đó. Đền bù lại, cho phép anh hôn em thật nhiều. Bắt đền cái tội em... lười viết thư cho nè.
    Hạnh nũng nịu dụi đầu vào ngực người yêu:
    - Mòn hết má, hết môi em rồi. Bắt đền anh đó.
    Né tránh nụ hôn, mất thăng bằng nên họ ngã trên đám cỏ bồng. Giữ nàng trong vòng tay thư sinh ấm áp, vuốt lọn tóc dài trên tay, Nam ân cần nói:
    - Em giữ cho bình lặng tâm hồn, là điều tốt nhất. Em muốn bắt đền cái gì, anh cũng chịu hết... Kể cả việc muốn bắt nạt anh.
    - Làm như anh dễ bị người khác bắt nạt, hớp hồn à.
    - Khà khà khà…
    Tiếng hát Thanh Thúy vang lên từ loa phóng thanh móc trên đỉnh cột trụ khu Hòa Bình, khiến người nghe cảm thấy thật não nùng, ngây ngất lạ thường. Nam thấy lòng mình lắng dịu thanh thản và bình yên. Bước chân anh hớn hở yên vui dẫm trên đám cỏ nâu vàng, lúc họ trìu mến nắm tay nhau chạy trở về. Mặt trời chiếu lung linh giữa kẽ lá, mơn trớn cỏ cây, reo cười theo gió rì rào, hòa cùng tiếng thông vi vu ngân trên đồi cao lồng lộng. Không khí trong lành, Đà Lạt thanh thoáng mát rượi lạ thường. Ven suối lượn quanh sườn đồi có mặt trời ấm áp, dịu êm phản chiếu trên giòng nước long lanh lung linh lặng lờ chảy, nhìn mà muốn nổi hoa sao đầy trong mắt.
    Mặt trời đan trong mây, bơi trong mây và trời hồng hòa tan trong sương, ngâm mình trong sương, rồi “chàng bình minh” hé nụ cười chúm chím quyện trong mây với sương. Đà Lạt yên ắng đến độ khi tiếng cá quẫy đuôi trên hồ Than Thở, cũng nghe rõ mồn một. Người bạn đường cuả Nam lại hồn nhiên vui ca như chim hót, trong sáng như giọt sương rung rinh, long lanh mọng thắm trên cành lá vui tươi giao mùa.
    ***
    Ngày lại ngày qua nhanh! qua nhanh! Nam và Hạnh quấn quít bên nhau như hình với bóng, như mười ngón tay khắng khít đan kín cuộc tình thơ dại. Họ dìu nhau đi giữa xứ lạnh mộng mơ, dưới phố thấp lên đường vòng núi cao. Từ thị thành hoa đèn mộng mơ đến tận vùng gió núi mây ngàn. Từ đỉnh thác cao ngất chân mây cuối ghềnh, bên dòng suối bạc lẩn khuất, nhờ mặt trời rụng xuống đáy suối mà khí hậu thêm an hoà ấm áp. Không nơi nào là không có dấu chân tình yêu cuả đôi trẻ dẫm lên từng bước, từng bước kỷ niệm ngọt ngào. Họ yêu nhau đằm thắm như hương hoa cây đồng cỏ nội mộc mạc, như núi rừng sạch mát mỗi buổi nắng lên tỏa ra rừng thông già trùng điệp. Tình yêu của họ êm ái, nhẹ nhàng như áng mây nghiêng nghiêng bay.
    Họ đến bên nhau mang theo làn gió mới, không kém phần trang trọng làm nồng thắm, xúc động, xôn xao cõi lòng nhau, sau mỗi buổi vào lớp hoặc tan trường, và tay trong tay sánh bước bên nhau, hai bạn cùng vui vẻ song ca: Em tan trường về Đường mưa nho nhỏ. Em tan trường về. Đường mưa nho nhỏ. Ôm nghiêng tập vở. Tóc dài tà áo vờn bay. Em đi dịu dàng. Bờ vai em nhỏ. Chim non lề đường. Nằm im giấu mỏ. Anh theo Ngọ về. Gót giày lặng lẽ đường quê. Em tan trường về. Anh theo Ngọ về. Chân anh nặng nề. Lòng anh nức nở. Mai vào lớp học. Anh còn ngẩn ngơ ngẩn ngơ. Em tan trường về. Mưa bay mờ mờ. Anh trao vội vàng. Chùm hoa mới nở. Ép vào cuốn vở. Muôn thuở còn thương còn thương… (*)
    *

    Tình Hoài Hương

    (*) Thơ Tình Hoài Hương
    Bút trần nào tả được lưu luyến!
    Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
    Tình Hoài Hương

  2. #8
    hieunguyen11's Avatar
    Status : hieunguyen11 v?n ch?a c m?t trong di?n ?n
    Tham gia: May 2011
    Posts: 2,230
    Thanks: 0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    Cám ơn chị Ai Ưu Du rất nhiều. Đọc bài này làm tôi nhớ lại những kỷ niệm đẹp, thơ mộng của mối tình đầu. Còn mối tình cuối thì ngán hơn cơm nếp nhão !

  3. #9
    Moderator
    PhiLan's Avatar
    Status : PhiLan v?n ch?a c m?t trong di?n ?n
    Tham gia: Dec 2009
    Nguyên quán: ... một cái hốc-bà-tó đâu đó trên mạng... thường thì trụ trì quán cafe_coc đ
    Posts: 675
    Thanks: 0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default Xăm Mình...

    Trích Nguyên văn bởi hieunguyen11 View Post
    Cám ơn chị Ai Ưu Du rất nhiều. Đọc bài này làm tôi nhớ lại những kỷ niệm đẹp, thơ mộng của mối tình đầu. Còn mối tình cuối thì ngán hơn cơm nếp nhão !
    ... hieunguyen11 thiệt là xăm mình khi dám nói lên sự thật... (cái đoạn tình cuối áh)...
    SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
    HỒ VI LAO KỲ SINH

  4. #10
    Tinh Hoai Huong's Avatar
    Status : Tinh Hoai Huong v?n ch?a c m?t trong di?n ?n
    Tham gia: May 2009
    Posts: 1,081
    Thanks: 58
    Thanked 58 Times in 17 Posts

    Default về anh hieunguyen11

    Trích Nguyên văn bởi hieunguyen11 View Post
    Cám ơn chị Ai Ưu Du rất nhiều. Đọc bài này làm tôi nhớ lại những kỷ niệm đẹp, thơ mộng của mối tình đầu. Còn mối tình cuối thì ngán hơn cơm nếp nhão !
    -----------

    &

    Chân thành cám ơn anh hieunguyen11 đã dám "gồnh mình cả gan" & "xâm mình" để nói lên cảm tưởng của mình .
    Tuy nhiên cho phép tôi gửi tặng 2 cành hoa hồng cho "mối tình đầu" và "cơm nếp tình cuối" nha anh ... Hoan ho^^^^
    Tình thân,
    HH
    Bút trần nào tả được lưu luyến!
    Thơ trần đành cam chịu vô duyên...
    Tình Hoài Hương

  5. #11
    hieunguyen11's Avatar
    Status : hieunguyen11 v?n ch?a c m?t trong di?n ?n
    Tham gia: May 2011
    Posts: 2,230
    Thanks: 0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    Nói giỡn chớ:

    Tình cuối nhiều khi cũng dễ thương
    Nghe ai khuyên đó chớ chán chường
    Tình cuối dù như cơm nếp nhão
    Đói lòng hơn cả gạo Nàng Hương

    Hieunguyen11

  6. #12
    Moderator
    PhiLan's Avatar
    Status : PhiLan v?n ch?a c m?t trong di?n ?n
    Tham gia: Dec 2009
    Nguyên quán: ... một cái hốc-bà-tó đâu đó trên mạng... thường thì trụ trì quán cafe_coc đ
    Posts: 675
    Thanks: 0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default Hối Hận...



    Trích Nguyên văn bởi hieunguyen11 View Post
    Nói giỡn chớ:

    Tình cuối nhiều khi cũng dễ thương
    Nghe ai khuyên đó chớ chán chường
    Tình cuối dù như cơm nếp nhão
    Đói lòng hơn cả gạo Nàng Hương

    Hieunguyen11
    Hối hận khi anh đã lỡ lời
    Chấp chi lời nói để vui chơi
    Em đừng chống nạnh nhìn anh nữa
    Khi giận... nhìn em đẹp... rạng ngời...

    Ẹc...
    SỰ THẾ NHƯỢC ĐẠI MỘNG
    HỒ VI LAO KỲ SINH

Trang 2/46 đầuđầu 123412 ... cuốicuối

Similar Threads

  1. Góc Thơ Tình Hoài Hương
    By Tinh Hoai Huong in forum Trang Thành Viên
    Trả lời: 419
    Bài mới nhất : 09-06-2020, 04:02 AM
  2. Góc Thơ VUI Tình HOÀI HƯƠNG
    By Tinh Hoai Huong in forum Vui cười
    Trả lời: 136
    Bài mới nhất : 08-22-2019, 06:04 PM
  3. Góc... Cafe_Coc
    By PhiLan in forum Tham Luận
    Trả lời: 168
    Bài mới nhất : 01-04-2017, 05:44 PM
  4. Đọc truyện Lữ Quỳnh
    By Hoanghac in forum Truyện ngắn
    Trả lời: 3
    Bài mới nhất : 02-02-2013, 04:49 PM

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •