Hồn Lang Trở Về Âm Giới (28)
Hồn Lang Trở Về Âm Giới (28)
“Lang rời đi, lòng nghĩ ngợi”
Bước đi lòng thấy bùi ngùi
Thương cho yêu lắm để rồi khổ đau
Cánh hoa sắc đượm hôm nào
Giờ tàn, nhụy rữa, lặng sầu đêm đen!
Sao khờ dại thế hỡi em!
Chữ tình đâu thể ngọt mềm vành môi
Ân Cha, Nghĩa Mẹ cả đời
Đạo con vẹn hiếu, chẳng rời tiết trong
Yêu là da diết cõi lòng
Yêu là lờ lững trên dòng sông xanh
Du dương êm ả cung đàn
Trải vào khung lộng muôn ngàn ngân nga
Đêm thanh tắm ánh trăng ngà
Chiều thu chiếc bóng, đậm đà vấn vương
Ai kia chẳng tốt, tôi buồn
Trọn lòng chân bước tìm đường đắp xây!…
Chớ đâu là chén men say
Khiến hồn vờ vật tháng ngày trao yêu
Để rồi một thoáng nhạt chiều
Lắng nghe gió thổi đìu hiu cạnh bờ
Yêu thương hãy tợ như thơ
Nhẹ nhàng nắn nót từng giờ canh khuya
Mắt nhìn đăm đắm ảnh thề
Từng dòng suối mát chảy về trái tim
Yêu là gìn giữ cho em
Yêu là hướng vọng những đêm bóng tròn
Muội mê, vẩn đục bào mòn
Rã rời, tan nát mảnh hồn yêu đương!....
13/8/2016
Nguyễn Thành Sáng
Hồn Lang Trở Về Âm Giới (30)
Hồn Lang Trở Về Âm Giới (30)
“Gặp con ma vận tốc”
Lang tiếp bước, nặng mang buồn xa xót
Chuyện ái tình vàng vọt với đau thương
Niềm héo hắt băng đường qua xóm nhỏ
Giữa bốn bề đây đó phủ màn sương!
Bỗng ai đứng, sát cột đèn rên rỉ
Như tấc lòng thủ thỉ gửi đêm đen
Dưới dãy sáng của đèn loang ngấn lệ
Một ma hồn còn trẻ, tím con tim
Sao đứng đó hỡi em? Đầy nước mắt!
Nỗi nghẹn ngào, dằn vặt mãi không thôi
Vạn hốc hác, rã rời trùm khuôn mặt
Phả tối sầm, rụng mất ảnh trăng tươi…
Em hối hận! Vô cùng em hối hận!
Ngọn lửa bồng cuốn quấn mảnh hồn thanh
Vô ý thức, leo cành đong đưa giỡn
Để một ngày lỡ trớn, nát thân xanh!
Dại dột hứng rồ ga tăng vận tốc
Mượn âm vang gió lốc để làm vui
Chiều hôm qua hết thời bị thắng gấp
Xe chui gầm, phổi dập đứt lìa hơi
Ôm tức tưởi, hồn về nơi cõi chết
Giấc mộng ngàn chấm hết kể từ đây
Cánh hoa yêu tháng ngày tơ thắm dệt
Chốn dương trần rồi kết sợi cùng ai
Đường tương lai rạng ngời đang phía trước
Chỉ “cái bùng” quay ngược, bốc không trung
Bỏ Mẹ Cha hoàng hôn vào con nước
Cho sóng cồn lần lượt nhấn chìm luôn!...
15/8/2016
Nguyễn Thành Sáng
Hồn Lang Trở Về Âm Giới (32)
Hồn Lang Trở Về Âm Giới (32)
“Vừa đi vừa thổn thức”
Lại phải chán chường cảnh thế nhân
Nhân tâm, đạo lý chột thui dần
Vị tha, nghĩa sống, cành khô lá
Ích kỷ, vô tâm, cỏ mọc tràn!
Ý thức cạn cùn với xóm thôn
Đàn ca, hát xướng dậy tùm lum
Mặc tình thiên hạ bao hoàn cảnh
Chỉ biết ta đây, mở hết thùng
Tuổi trẻ năm xưa một bước đường
Gặp người lớn tuổi kính nhường luôn
Giờ muôn xấc xược tràn lan khắp
Xáo trộn tôn ti, thật thấy buồn!
Rượu chè, ngả ngớn với say sưa
Khắp nẻo gần xa tợ gió lùa
Từng chập, qua đi rồi trở lại
Dịu hồn thoáng chốc, tiếp oi trưa…
Đạo đức con người tuột dốc mau
Lắm khi kẻ sĩ hỏi vì sao
Rồi đau, rồi tiếc hương xưa cũ
Đã loãng tan trôi tận chốn nào
Chẳng thân, chẳng thế, ngậm bồ hòn
Lặng lẽ thu hình, giữa sớm hôm
Cố tránh xa ra bầu vẩn đục
Âm thầm chiếc bóng, tím hoàng hôn
May thay xã hội vẫn còn đây
Vạn tấm lòng nhân, nghĩa khí đầy
Dáng đứng thuyền đời trên lượn sóng
Tận tình, tha thiết trải lòng xây!...
20/8/2016
Nguyễn Thành Sáng