-
NHỊ LÃO TÌNH
Bạc đầu nhị lão tiếc xuân trôi
Duyên nợ cúc cu giục cứơi thôi
Bát đũa chiều hôm vui dính cặp
Chiếu chăn bóng xế khoái vầy đôi
Thuốc tiên rạo rực hò leo dốc
Rượu thánh say sưa hú trượt đồi
Nước biếc non xanh loan phụng múa
Sóng tình lai láng chén giao bôi
Sáng trăng (6sep2014)
thanhthanh2005
Bài họa 1:
(Nương vận)
DUYÊN GIÀ
Đã nguyện tình trần cứ thả trôi
Đa đoan Nguyệt Lão chẳng cho thôi
Đẩy đưa hai đứa ...vui thành cặp
Xui khiến chúng mình...sướng có đôi
Minh Mạng* hộ thân qua hẽm núi
Sâm nhung giúp sức vượt lưng đồi
Số trời đã định...răng chưa rụng
Mớm**vợ tha hồ...chẳng sợ bôi.
Sep. 11TH. 2014
motthoi
* Rượu thuốc
**dùng miệng cho ăn
Bài Họa 2:
TÌNH GIÀ
Nước vẫn theo dòng lặng lẽ trôi!
Đói lòng có phở cớ sao thôi
Bảy hai gánh gãy duyên hai lối
Nửa kỷ chiều nghiêng phận lẻ đôi
Trưa sớm đìu hiu trăng dưới nước
Tháng ngày quạnh quẽ gió trên đồi
Đêm già khó ngủ thêm buồn quẫn
Có bạn đồng hành – thoải mái bôi!
Trương Văn Lũy
Bạn tôi nhờ tôi chuyển bài tự họa để thay lời cám ơn....
Bài Họa 3:
VẾT TÌNH BÔI
Bên nhau mấy chục bốn mùa trôi
Tóc bạc da nhăn vẫn thế thôi
Nhánh trúc oanh ca gà đạp mái
Bụi mai dế gáy cá trừng đôi
Xưa nghe sáo thổi rung rinh núi
Nay ngắm trăng treo lủng lẳng đồi
Gối mỏi lưng cong vui bế cháu
Đá vàng hương lửa vết tình bôi
Sáng trăng (18sep2014)
Bài Họa 4:
CHÂN TÌNH
Vẫn thế, giòng đời cứ lướt trôi,
Làm sao cũng được, miễn vui thôi.
Chiều sương phai nắng không đơn chiếc,
Tối lửa tắt đèn vẫn có đôi.
Trồng tỉa vòi phun xa tưới cỏ,
Đi chơi tay bấu chặt leo đồi
Trà thơm chẳng ngại ly sành, nhựa,
Rượu ngọt ai cần chén ngọc bôi..
Dương Hồng Kỳ
Bài Họa 5:
NGHIÃ
Bình yên con nước lững lờ trôi
Một kiếp phù tang đến thế thôi
Phú quý danh xưng thêm tất bật
Tình thâm nghĩa trọng chắp thành đôi
Ai kia xúng xính hoa cài tóc
Kẻ nọ rung rinh thở dốc đồi
Hạnh phúc lâu bền trăm tuổi thọ
Buông trôi khắp nẽo bạc đầu bôi.
Châu Thi
-
RẠNG NÉT HƯƠNG MƠ
Thuận Nghịch Độc
Bài xướng
Mơ giấc tươi hồng vườn mới thay
Xuyến xao hương ngọc ánh duyên này
Chờ thương trỗi nhạc cung lưu luyến
Cảm nhớ gieo vần điệu đắm say
Thơ dịu ngọt trời mây ấm cảnh
Sắc êm nồng mộng nắng xinh ngày
Bờ tô nét họa dường trang điểm
Ngơ ngẩn xa rồi mành đẹp may.
*
May đẹp mành rồi xa ngẩn ngơ
Điểm trang dường họa nét tô bờ
Ngày xinh nắng mộng nồng êm sắc
Cảnh ấm mây trời ngọt dịu thơ
Say đắm điệu vần gieo nhớ cảm
Luyến lưu cung nhạc trỗi thương chờ
Này duyên ánh ngọc hương xao xuyến
Thay mới vườn hồng tươi giấc mơ.
Bảo Minh Trang
Họa:
MẠO HIỂM
Thuận:
Mơ chi chuyện nghĩa đổi tình thay,
Tục lụy người điên đảo chốn này!
Chờ đợi mãi cung đàn dịu ngọt,
Nhớ nhung thêm khúc nhạc mê say.
Thơ vần lạc điệu tình sai ý,
Mộng giấc tìm hoa nắng rủ ngày.
Bờ sóng nhấp nhô thuyền bỏ bến,
Ngơ rồi ngẩn đấy, rùi hay may?
Nghịch:
May hay rủi đấy, ngẩn rồi ngơ!
Bến bỏ thuyền nhô nhấp sóng bờ.
Ngày rủ nắng hoa tìm giấc mộng,
Ý sai tình điệu lạc vần thơ.
Say mê nhạc khúc thêm nhung nhớ,
Ngọt dịu đàn cun mãi đợi chờ.
Này chốn đảo điên người lụy tục,
Thay tình đổi nghĩa chuyện chi mơ?
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
GIỮ LẤY AN BÌNH
Thuận nghịch độc
An bình chẳng đến , họa trời ơi !
Nước thải ùa lan nhiễm bẩn rồi
Tràn ngập phố mưa đường lụt úng
Dãi dầm thôn nắng ruộng ngầu sôi
Ngàn cây héo rụi mòn trơ suối
Bãi cát hoang khô bỏng cháy đồi
Than thở nỗi niềm bao thảm hại
Vàn muôn nhắn gửi thiết tha lời
Lời tha thiết gửi nhắn muôn vàn
Hại thảm bao niềm nỗi thở than
Đồi cháy bỏng khô hoang cát bãi
Suối trơ mòn rụi héo cây ngàn
Sôi ngầu ruộng nắng thôn dầm dãi
Úng lụt đường mưa phố ngập tràn
Rồi bẩn nhiễm lan ùa thải nước
Ơi trời …họa đến chẳng bình an !
MinhtamDo
Họa:
THIÊN TAI
Thuận:
An giấc điệp sao réo ới ơi!
Khóc rên hò hét, tiếng nghe rồi.
Tràn lan nước ngập đường nhơ bẩn,
Nát bấy lòng đau máu sục sôi!
Ngàn dặm lướt mây trời nổi gió,
Một ngày giăng bão núi nghiêng đồi.
Than thầm đếm mạng bao vong tử,
Vàn triệu tính sơ chạnh thốt lời.
Nghịch:
Lời thốt chạnh sơ tính triệu vàn,
Tử vong bao mạng đếm thầm than.
Đồi nghiêng núi bão giăng ngày một,
Gió nổi trời mây lướt dặm ngàn.
Sôi sục máu đau lòng bấy nát,
Bẩn nhơ đường ngập nước lan tràn.
Rồi nghe tiếng hét hò rên khóc,
Ơi ới réo sao điệp giấc an!
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
TÌNH TỬU
Mộng lòng ươm thắm mộng lòng say
Thả nổi hương tình thả nổi ngây
Cung nhớ bổng trầm cung nhớ đó
Phím thương dìu dặt phím thương này
Quỳnh tương chuếnh choáng quỳnh tương đượm
Nguyệt quế say mèm nguyệt quế cay
Thề ước trăng nào thề ước vẹn
Dạ nguyền chống chếnh dạ nguyền bay
HANSY
Họa:
LỠ VƯỚNG
Đã uống men tình, đã uống say,
Thả hồn theo gió, thả hồn ngây.
Buồn nơi phiền não, buồn nơi ấy,
Quyện chốn yêu thương, quyện chốn này.
Môi ngọt lỡ kề môi ngọt đắng,
Rượu nồng xin nhắp rượu nồng cay.
Đường xa vạn dặm đường xa tắp,
Chắp cánh chim trời chắp cánh bay.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
BỎ LÀM THƠ
Mơ mà tưởng dễ bỏ vần thơ
Lỡ miệng lời qua dậy sóng bờ
Lơ bút buông từ vài kẻ đớ
Dở tay dàn chữ lắm người đờ
Đờ người lắm chữ dàn tay dở
Đớ kẻ vài từ buông bút lơ
Bờ sóng dậy qua lời miệng lỡ
Thơ vần bỏ dễ tưởng mà mơ
TH
Yêu người ta đã biết yêu hoa
Thám Hoa từ đó thành ra tên mình
Họa:
CHƯA TỈNH
Mơ ngủ giấc chiều những mộng thơ,
Lỡ duyên thuyền bỏ bến xa bờ.
Lơ tình tiếng hận nghe lời hớ,
Mớ nói câu yêu thấy mắt đờ.
Đờ mắt thấy yêu câu nói mớ,
Hớ lời nghe hận tiếng tình lơ.
Bờ xa bến bỏ thuyền duyên lỡ,
Thơ mộng những chiều giấc ngủ mơ.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
PHÂN TRẦN
Thật lòng tại đã quá say mê,
Cặm cụi thành ra chẳng liệu bề.
Dẫu biết không hay nhưng vẫn thích,
Bằng mà quá dở chớ cười chê.
Này trò tiêu khiển âu là nghiệp,
Đó thú vui thôi chả phải nghề.
Chỉ lấy tâm tình ra viết đại,
Nên nhiều lúc cũng thấy hơi quê.
Mong được giao lưu và học hỏi nhiều hơn.
Chúc thi hữu vui khỏe !
Phù Vân kính viếng !
PHÂN TRẦN
Dẫu đục hay trong cũng bến mê,
Làm người thật khó, khổ muôn bề.
Hiên ngang đạp thẳng lời bôi bác,
Ngạo nghễ cười trên tiếng trách chê.
Xướng họa giao lưu thường vẫn thú,
Thi văn giải trí phải đâu nghề!
Hồn thơ xuất phát lời chân thật,
Diễn tả tâm tình há lại quê?
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
TRÓT NGHIỆN
Mấy lúc nhàm thơ cũng muốn từ
Nhưng rồi vắng chút lại trầm tư
Hai hôm cách đã buồn vô đối
Bốn bữa xa thôi chán bỏ xừ
Thú khác vui nhiều sao chẳng thích
Vần này bạn ít vẫn ôm khư
Dù rằng chỉ biết đôi ba chữ
Trót nghiện nên thời khó dứt ư ?
Phù Vân
Hoạ
BỞI NGHIỆN
Thú vui thanh lịch khó mà từ,
Tạm gác qua bên mấy chuyện tư.
Cũng cố ráng tìm chơi vế “thực”,
Thật tình khó họa, hóc vần “xừ”!
Đang vừa nặn trí đôi câu đối,
Lại phải đau đầu cái chữ “khư”!
Bởi nghiện cho nên theo gắng gượng,
Thơ văn vất vả thế này ư?
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)