Printable View
CẢM HOÀI
Xướng:
Một mình lặng ngắm ánh chiều rơi
Hoang dại, mong manh bóng cuộc đời
Sự nghiệp, tình yêu... làn khói tỏa
Công danh, hạnh phúc... áng mây trôi
Hồng kia mới đó còn tươi lắm
Cúc nọ vừa đây đã úa rồi
Trần thế ... không lâu, ta ở tạm
Vui ,buồn... âu cũng vậy mà thôi.
AUG. 9th. 2014
Motthoi
TRẦN THẾ
Họa:
Chiếc lá trong chiều lặng lẽ rơi,
Thở dài cảm khái xót xa đời.
Mây bay về chốn xa mờ khuất,
Nước cuốn theo giòng nhẹ lướt trôi…
Ánh nắng vừa lên như tắt vội,
Nụ hoa mới nở chực phai rồi.
Xum vầy ly biệt câu sinh tử,
Cuộc sống nhân gian có thế thôi!
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
HỎI LẠI QUÊ NHÀ
Xướng:
Ai có quay về chốn cố hương
Xa xôi cách trở mấy cung đường
Hỏi giùm: "Người cũ còn nhung nhớ?"
Nhắn hộ: "Tình xưa vẫn vấn vương"
Đất khách bôn ba đời lữ thứ
Quê người lận đận kiếp phong sương
Mơ vòng tay khép ân tình lại
Sưởi ấm cho người chốn viễn phương
Dương Quân
GÓT PHIÊU BỒNG
Họa:
Bao đêm trằn trọc nhớ quê hương,
Biết sẽ về đâu cuối nẻo đường?
Uất hận muôn đời e khó xóa,
U tình vạn kiếp mãi còn vương.
Vành môi mới nhắp thuyền xa bến,
Nước mắt chưa lau tóc điểm sương.
Bóng nắng phai dần theo ký ức,
Một đời rong ruổi bước tha phương.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
HẬU QUẢ ĐỒNG TIỀN
Có khổ và đau cũng bởi tiền,
Cốt xương là quỷ bọc da tiên.
Ăn mày xin mãi đâm ra cáu,
Chủ nợ đòi hoài muốn nổi điên.
Giàu đó luôn mơ thành chuốc họa,
Vui đâu chẳng thấy chỉ ôm phiền.
Mánh mung, trúng số hay cờ bạc,
Của địa rồi đây cũng trả thiên.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
CHỈ TRÁCH THIÊN
Mắt sáng long lanh bởi thấy tiền
Mồi thơm hấp dẫn đẹp như tiên
Trét vàng xế khủng đua trò dại
Bọc lụa chân dài đọ thói điên
Nước khổ đau lòng con quốc tủi
Nhà nghèo xót ruột cái gia phiền
Mặt to tai nhớn thi nhau vét
Bé cổ dân đen chỉ trách thiên
thanhthanh2005
GIẤC MƠ TIÊN
Bình yên mơ mộng hái nhiều tiền
Bay lượn mây trời sống cảnh tiên
Non nước hữu tình rong ruỗi mãi
Địa danh phố hội viếng như điên...
Bổng nghe vương vấn thương quê mẹ
Chợt thấy lòng đau cảm muộn phiền
Núi bạc đồng xanh con nước đó
Sao người vẫn mãi khóc than thiên ?
Châu Thi
Quang Tri đã viết:
MỘT THỜI NHỚ QUÊN
Tím bay nghiêng nón giữa chiều phai,
Nhớ dáng kiêu sa nhẹ gót hài,
Tóc xoả đùa vai khoe vóc ngọc,
Mắt huyền cợt nắng điểm mày ngài.
Tình yêu chợt đến hoài mong mỏi,
Năm tháng trôi vèo mãi quắt quay.
Thương nhớ đong đầy trong kỹ vãng,
Trong tim khắc đậm bóng hình ai.
Út xe ôm
AI ?
Thiếu nữ đang xoan má đã phai
Liêu xiêu gió át cả hình hài
Sao còn yểu điệu khi Môi thắm
Chẳng được vênh vang lúc mắt ngài
Ánh mắt đẩy đưa đâu kẻ nhớ
Nụ cười héo hắt mọi người quay
Tìm về dĩ vãng lòng đau khổ
Xa mãi bóng mình trong mắt ai .
Nghiã Hoà 6/9/2014.
Bài Hoạ
AI
Dạo bước thềm xưa lúc nắng phai.
Thon thon gót nhỏ, bước tiên hài…
Mặt xinh hoa nở, môi son thắm,
Tóc mượt sợi bay, mắt phượng ngài.
Ngắm kỹ say sưa, làn gió mịn,
Trông càng khêu gợi, chiếc lưng quay.
Tiếng chim chiều tưởng như lằn sét,
Tự nhủ tim lòng, muốn biết: “ai”?
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
GÁC BÚT
Chắc phải từ thôi kẻo nhọc nhằn
Suy đi, nghĩ lại hết còn hăng
Thiên Nga, Cóc Tía chi mà sánh ?
Nửa chữ, đôi câu cũng chẳng bằng
Ghé tập thơ người xem thật khoái
Về trang vở cũ thấy mà nhăn
Đành thôi gác bút làm thằng Cuội
Tựa gốc cây đa ngắm dáng Hằng...
Phù Vân
Bài Họa
Can chi gác bút, tại sao nhằn?
Thư giãn họa vần ắt lại hăng.
Gió nổi nghịch chiều như luật trắc,
Sóng êm xuôi mái tựa vần bằng.
Đôi khi cạn ý làm ta chán,
Có lúc bực mình khiến trán nhăn.
Thưởng thức trà thơm, trăng sáng tỏ,
Phải đâu chỉ Cuội “độc quyền” Hằng?
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)