X36 _ UAV do Boeing Sản Xuất
Máy bay không người lái (UAV) đã trở nên phổ biến và được áp dụng không chỉ trong quân sự mà còn nhiều lĩnh vực khác phục vụ con người. Trong quá trình phát triển UAV có sự phát triển thầm lặng của chiếc máy bay X-36, kết quả của 1 dự án máy bay tiêm kích không thành công. Dù dự không được chính thức chế tạo và đưa vào sử dụng rộng rãi, nhưng các nhà nghiên cứu gọi đây chính là chiếc máy bay không người lái thú vị nhất trong lịch sử ngành hàng không thế giới.
Vào năm 1989, các hãng sản xuất máy bay Phantom Works, McDonnell Douglas (sau đó được sáp nhập vào Boeing) và NASA đã bắt đầu phát triển máy bay X-36. Đây là máy bay tiêm kích được trang bị những công nghệ tiên tiến, vượt trội vào thời điểm bấy giờ với thiết kế không đuôi và khả năng tăng tốc cực kỳ nhanh có thể so sánh với dòng máy bay MiGs do Liên Xô chế tạo.
Tuy nhiên, do những yếu tố như thời gian, chi phí chế tạo, nhu cầu sử dụng và chưa được kiểm định chính thức nên cuối cùng cả NASA và Boeing đã không sản xuất một mô hình hoàn chỉnh cũng như chính thức đưa vào biên chế sử dụng. Thay vào đó, nhóm phát triển đã chọn phát triển bộ đôi máy bay không người lái UAVs với kích thước nhỏ hơn 28% trong dự án khác mang tên "X-36 Tailless Fighter Agility Research Aircraft vehicles”
Được chế tạo trong vòng 28 tháng dựa trên kỹ thuật của mô hình cũ, và tiêu tốn khoảng chi phí 17 triệu đô la, các mẫu UAV mang tên X-36 ra đời với kích thước nhỏ, trọng lượng 870 kg lúc đầy nhiên liệu, chiều dài thân 5,79 mét, cao 0,91 mét, chiều dài sải cánh 3 mét và được điều khiển bởi 1 phi công tại trạm mặt đất. Mẫu UAVs trên tương tự như các thế hệ drone hiện nay và được trang bị hệ thống fly-by-wire của Boeing cho phép điều khiển động cơ phản lực cánh quạt Williams International F112 đặt phía sau với lực đẩy 949 J.
X-36 không sử dụng đuôi định hướng như các thế hệ máy bay khác. Thay vào đó, X-36 được trang bị 2 cánh phụ gần mũi máy bay và sử dụng vòi phun định hướng đẩy đặt phía sau nhằm điều khiển máy bay chuyển hướng.
X-36 đã thực hiện chuyến bay thử nghiệm đầu tiên vào ngày 17 tháng 5, 1997 và 31 chuyến bay thành công trong 25 tuần sau đó với tổng cộng 16 giờ bay trên không bằng 4 phiên bản phần mềm điều khiển khác nhau. Kết quả cho thấy X-36 có khả năng điều khiển tuyệt vời và vượt trội hơn so với các dự án trước đó. X-36 đã đặt được độ cao hơn 6500 mét với góc tấn tối đa là 40 độ và đạt tốc độ tối đa là 105 m/s. Chương trình đã đạt được mục tiêu đề ra và đạt được thành công ngoài sự mong đợi của các nhà nghiên cứu.
Mặc dù đã thực hiện hết sức thành công và an toàn những chuyến bay thử nghiệm đầu tiên, nhưng cuối cùng dự án nghiên cứu đã bị hủy bỏ và âm thầm chấm dứt vào tháng 11 năm 1997. Nguyên nhân được đưa ra đơn giản chỉ vì X-36 đã vượt xa công nghệ tại thời điểm bấy giờ. Hiện tại, các mẫu máy bay không người lái X-36 đang được trưng bày tại Viện bảo tàng không quân quốc gia Hoa Kỳ.
Source: tinhte
Spacecraft tuyệt mật X-37B
Theo báo cáo mới nhất, trong sứ mạng lần thứ 3, tàu không gian tuyệt mật X-37B đã phá vỡ kỷ lục của chính mình đạt được trước đó là 469 ngày bay trên quỹ đạo ngoài không gian. Tàu không gian không người lái X-37B được thiết kế để trải qua những chuyến bay dài ngày trên quỹ đạo trong các sứ mạng tuyệt mật được giám sát chặt chẽ và trực tiếp báo cáo các kết quả thu thập được về cho không quân Hoa Kỳ. Cho đến nay, hoạt động và các sứ mạng do X-37B thực hiện vẫn là một vấn đề bí ẩn và nhiều chuyên gia từ khắp nơi trên thế giới ngày đêm theo dõi.
Phần lớn thông tin về X-37B và những sứ mạng của nó đều được quản lý một cách chặt chẽ. Tuy nhiên, các chuyên gia quân sự cho rằng đây chính là thử nghiệm mới nhất do không quân và chính phủ Mỹ thực hiện nhằm áp dụng những công nghệ giám sát mới nhất vào trong hoạt động tình báo của mình.
Chuyến bay thứ 3 do X-37B thực hiện mới đây mang tên USA-240 và được khởi động hồi ngày 11 tháng 12 năm 2012 sau khi được phóng vào không gian bởi tên lửa Atlas V tại cape Canaveral. Điều đáng nói ở đây là X-37B được đưa lên quỹ đạo bởi một tên lửa nhưng nó vừa lượn xuống mặt đất theo cách tương tự như một tàu con thoi nhưng không hề chịu hư hại nghiêm trọng.
Như thông tin đã đề cập bên trên, sứ mạng thứ ba lần này, X-37B đã phá vỡ kỷ lục của chính nó trong những sứ mạng trước đó kể từ năm 2010. Trong lần bay đầu tiên, X-37B đã thực hiện chuyến bay 240 ngày trên quỹ đạo trước khi hạ cánh xuống sân bay thuộc căn cứ không quân Vandenberg tại California hồi tháng 3 năm 2010.
5 tháng sau đó, vào ngày 3 tháng 5 năm 2011, X-37B tiếp tục thực hiện sứ mạng thứ 2 của mình. Rút kinh nghiệm từ lần bay đầu tiên, các kỹ sư đã thực hiện một số tùy chỉnh nhằm nâng cao số ngày hoạt động trên quỹ đạo của X-37B lên tới 270 ngày. Dù vậy, cho tới khi kết thúc sứ mạng của mình vào ngày 16 tháng 6 năm 2012 và cũng hạ cánh tại sân bay Vandenberg, X-37B đã thực hiện được tổng cộng 469 ngày bay trên quỹ đạo.
Mới đây, X-37B lại một lần nữa phá vỡ chính kỷ lục của mình đã đạt được trước đó.
X-37B có hình dạng như một chiếc tàu con thoi của NASA nhưng có kích thước nhỏ hơn. NASA đã đề xuất dự án có liên quan tới X-37B hồi năm 1998 nhằm phát triển công nghệ thăm dò và khám phá không gian. Và sau đó, NASA đã ký với Boeing một hợp đồng trị giá 137 triệu đô la nhằm phát triển X-37.
Ban đầu, các kỹ sư chỉ muốn áp dụng một công nghệ nào đó trên tàu con thoi nhằm giảm thiểu thời gian tái hoạt động trở lại sau khi trở về Trái Đất. Tuy nhiên, cuối cùng dự án được chuyển từ NASA sang Cơ quan nghiên cứu công nghệ quốc phòng (DARPA) vào năm 2004. Và kể từ đó, X-37B bước vào bức màn bí ẩn.
Theo Jonathan McDowell, nhà vật lý thiên văn học tại Đại học Harvard thì chương trình X-37B được khởi động nhằm cung cấp cho không lực Hoa Kỳ một chiếc tàu không gian có khả năng thực hiện được những sứ mạng dài ngày, trở về Trái Đất và trở lại hoạt động trên quỹ đạo trong thời gian nhanh nhất.
Jonathan cho biết: "X-37B đã tăng thêm tiềm lực cho không lực Hoa Kỳ. Một số tướng lĩnh nghĩ rằng nó chỉ đơn giản là một kiểu tàu không gian có thời gian kích hoạt nhanh chóng. Tuy nhiên, X-37B còn kế thừa những kinh nghiệm từ việc chế tạo tàu con thoi nhưng lại có giá thành rẻ hơn."
Cho đến nay, bí ẩn vẫn bao trùm quanh những sứ mạng mà X-37B thực hiện. Theo Janathan thì nó không chỉ đơn thuần là thực hiện những chuyến bay phục vụ mục đích khoa học hoặc khám phá vũ trụ. Ông cho biết: "Tôi tin rằng X-37B đang thử nghiệm một số loại cảm biến mới cho Phòng trinh sát quốc gia Hoa Kỳ. Một ví dụ đơn cử, nó được trang bị công nghệ ảnh viễn thám siêu phổ hoặc một số công nghệ phục vụ tình báo tối tân nhất. Các cảm biến mới đang được áp dụng thành công cho phép giảm tải trọng của X-37B cho phép thực hiện được những chuyến bay dài ngày hơn trên quỹ đạo."
Một manh mối khác cho thấy X-37B đang được thử nghiệm cho các hoạt động tình báo chính là nó đang được kiểm soát bởi lực lượng phản ứng nhanh của không quân có văn phòng đặt tại Washington. Đây là đơn vị có nhiệm vụ phát hiện những công nghệ mới nhằm giúp quân đội có thể đối phó nhanh với các mối nguy hiểm bất ngờ.
Các chuyên gia quân sự dự đoán X-37B có thể được phát triển nhằm do thám và cảnh báo sớm các động thái của đối phương. Nó có khả năng hoạt động ở nhiều độ cao khác nhau nhằm tiến hành các hoạt động do thám thích hợp và tránh được sự phát hiện của đối phương. X-37B có khả năng triển khai nhanh chóng các hoạt động giám sát trên phạm vi toàn cầu nhưng rất khó bị phát hiện do luôn bay quanh Trái Đất với quỹ đạo không lặp lại.
Kể từ khi bắt đầu chính thức hoạt động đến nay, X-37B luôn là đối tượng nghiên cứu của các nhà thiên văn học cũng như các nhà khoa học quân sự do tính chất bí ẩn cả về hoạt động lẫn các thông tin được kiểm soát một cách chặt chẽ của nó.
Theo Slasshgear, itwworld, Wiki
Source: tinhte
Súng Điện Từ Railgun cho Tàu Đổ Bộ Siêu Tốc JHSV lớp Spearhead
Theo báo cáo mới nhất từ Washington, hải quân Hoa Kỳ đang lên kế hoạch lắp đặt và thử nghiệm mô hình súng railgun điện từ cho tàu đổ bộ siêu tốc JHSV (Joint High Speed Vessel) lớp Spearhead vào năm 2016 sắp tới. Kế hoạch trên thuộc khuôn khổ chương trình hải pháo của tương lai do hải quân Mỹ đề xuất và phát triển từ năm 2005. Đây cũng là lần đầu tiên súng railgun điện từ (EM railgun) được chính thức thử nghiệm ngoài khơi và đánh dấu một cột mốc quan trọng cho sự tiến bộ trong kỹ thuật tác chiến của hải quân Hoa Kỳ.
Hiện nay, các chiến hạm của hải quân đều được trang bị tên lửa hiện đại nhất với phạm vi hoạt động lớn, độ chính xác và mức sát thương cực cao,... dù vậy, công tác vận hành và chi phí cho một lần khai hỏa là vô cùng đắt đỏ, lên tới hàng triệu đô la cho mỗi loạt bắn. Các loại vũ khí cổ điển như hải pháo dù ít tốn kém hơn nhưng hoạt động cũng kém hiệu quả hơn với tầm bắn ngắn, độ chính xác kém và việc kiểm soát khá khó khăn. Theo hải quân Hoa Kỳ, vấn đề cần thiết nhất hiện nay là một loại vũ khí hải quân có hiệu quả tương tự như tên lửa nhưng với chi phí hoạt động cho mỗi lần khai hỏa phải ít hơn so với các khẩu hải pháo thông thường.
Đó cũng chính là nguyên nhân cho sự ra đời của súng điện từ railgun. Đây là thế hệ súng sử dụng lực điện từ để đẩy đầu đạn ra khỏi nòng súng thay vì sử dụng một lượng lớn thuốc nổ như trước đây. Trên thực tế, ý tưởng này đã được đề xuất và thậm chí là thử nghiệm từ những năm 1920 với các ứng dụng đa dạng từ súng điện từ cho tới các nghiên cứu vận tải vũ trụ. Dù vậy, việc chính thức áp dụng vào thực tiễn công nghệ điện từ nói trên mới được triển khai trong vòng vài năm trở lại đây.
Về cơ bản, súng điện từ railgun là một mô tơ điện với lõi thép đặt giữa những giá xoay có tác dụng dẫn điện. Giống như các động cơ điện khác, railgun sử dụng trường điện từ xen kẽ để tạo nên lực kéo dọc theo thiết bị. Trong trường hợp này, lực điện từ sẽ tác động dọc theo 2 đường ray kim loại để đẩy đầu đạn được đặt ở giữa ra khỏi nòng súng với tốc độ siêu thanh.
Theo kết quả nghiên cứu, khẩu súng điện từ railgun có khả năng bắn một đầu đạn ra khỏi nòng với vận tốc đạt Mach 7,5 (tương đương với 9200 km/h). Ở vận tốc này, đầu đạn chỉ mất 6 giây để bay tới đường chân trời và có thể bắn tới một mục tiêu cách đó 203 km. Hơn nữa, đầu đạn do railgun bắn ra mang rất nhiều động năng nên không cần phải mang theo vật liệu nổ để phá hủy mục tiêu.
Một ưu điểm của súng điện từ railgun chính là chi phí lắp đặt và vận hành ít tốn kém hơn so với các hệ thống tên lửa tối tân hiện nay. Nếu như trước đây phải mất khoảng 1 triệu đô la để bắn một loạt tên lửa thì đối với railgun, người ta chỉ cần chi phí vài nghìn đô la là đã có thể bắn ra các đầu đạn với hiệu quả tương đương.
Điều trên cho phép các tàu chiến có thể mang theo được nhiều đầu đạn hơn và hỏa lực cũng được gia tăng hơn so với trước đây nhằm đối phó được với nhiều tình huống tác chiến khác nhau. Hải quân cho biết rằng súng điện từ railgun có thể được dùng để chống lại nhiều loại kẻ địch từ chiến hạm, tàu chiến cỡ nhỏ, máy bay, tên lửa và các mục tiêu trên đất liền.
Theo thông tin từ phía Hải quân mỹ, kế hoạch năm 2016 sẽ là thử nghiệm trên biển đầu tiên của súng railgun. Trước tiên, súng railgun sẽ được trang bị cho tàu đổ bộ siêu tốc JHSV do đặc điểm phía trên tàu có thể dễ dàng lắp đặt khẩu súng này. Bên cạnh đó, khi JHSV không tham gia chiến đấu, khẩu súng sẽ được tháo ra dễ dàng nhằm thực hiện các kế hoạch tác chiến một cách linh động hơn.
Nguyên mẫu súng điện từ railgun là kết quả của quá trình thử nghiệm và phát triển của hải quân Hoa Kỳ cùng một số công ty tư nhân từ năm 2005 tại Trung tâm thủy chiến Dahlgren, bang Virginia và Phòng thí nghiệm nghiên cứu hải quân. Giai đoạn kế tiếp của chương trình sẽ nghiên cứu phát triển họng súng có lực bắn 32 mega jun cho phép bắn viên đạn trong bán kính 182 km. Đồng thời, trong giai đoạn tiếp theo của nghiên cứu, súng railgun sẽ được nâng cấp để có thể bắn 10 viên đạn trong vòng 1 phút.
Bên dưới là đoạn video mô tả sơ lược hoạt động của súng điện từ railgun
Theo Gizmag
Nguồn: Hải quân Hoa Kỳ
CỌP & SƯ TỬ. Loài nào mới là chúa sơn lâm?
Tuổi thơ mình biết đến cọp là chúa tể rừng xanh qua bộ phim hoạt hình Tarzan, còn sư tử là vua hoang mạc xa-van qua bộ phim hoạt hình Lion King. Không biết các bạn thế nào, về phần mình từ nhỏ đến giờ vẫn luôn mang trong người một câu hỏi chưa được giải đáp. Giữa cọp với sư tử loài nào xứng đáng làm chúa tể những khu rừng, hay còn gọi là chúa sơn lâm đó? Nếu bạn chia sẻ với mình cùng câu hỏi trên thì chúng ta tiếp tục "mổ xẻ" vấn đề thú vị này bên dưới nhé!
Về lý thuyết thì hiện nay cọp và sư tử đều không chia sẻ môi trường sống trong tự nhiên. Mỗi con đều là vua một phương, chúa một cứ. Tuy nhiên, lịch sử từng ghi nhận là chúng đã từng cùng tồn tại ở vùng Trung Ấn cho đến cuối thế kỷ 19.
Sư tử thường đi săn theo đàn và nhiệm vụ này thường do các con cái trong đàn đảm trách. Trong khi đó lũ đực chỉ có nhiệm vụ trong chừng đám trẻ. Tuy nhiên, khi 1 con đực ra tay thì con mồi thường có kích cỡ lớn hơn chúng rất nhiều, có thể là một con hươu cao cổ. Tuyệt chiêu của chúng là dùng hàm răng sắc nhọn của mình để cắn gãy cổ những con mồi.
Ngược lại, cọp bản năng là loài sát thủ đơn độc. Mưu yêu thích của chúng là nằm phục kích chờ thời cơ con mồi đến gần sẽ ra tay thủ tiêu. Sức mạnh của nó có thể knock out những tên hùm xám chính vì thế tiếng ác chúa tể rừng xanh có phần lẫy lừng hơn vua rừng già. Cũng nói thêm, 1 cú tát trời giáng của cọp có thể dễ dàng cướp đi sinh mạng của 1 người bình thường.
Khi nhảy, sư tử có thể sử dụng cả 2 chân trước của mình để chiếm ưu thế. Tuy nhiên, trong những trận sáp lá cà , chúng chỉ có thể sử dụng 1 chân trước để chiến, chân còn lại làm nhiệm vụ giữ cân bằng cho cơ thể. Đó là lý do chúng gặp hạn chế trong việc chiếm thế thượng phong về chiều cao.
Về võ công thì loài cọp có phần thượng thừa hơn. Cụ thể chúng có thể nhảy xa đến 6m, giữ thăng bằng tốt hơn, ra đòn với tốc độ trời giáng và tuyệt chiêu cuối cùng của chúng là vồ bằng 2 chân trước. Đó là lý do vì sao môn kungfu có 1 chi võ bắt chước theo các động tác loài cọp. Để biết thêm các chi võ còn lại mời xem phim Kungfu Panda :p Chưa hết, chân của cọp khỏe đến nỗi chúng có thể chết trong tư thế đứng hiên ngang.
Dù cùng họ nhà mèo, nhưng cọp lại có nhiều điểm không giống sư tử như chúng có thể tung hoành cả dưới nước. Ngoài ra chúng cũng có bộ não lớn thứ 2 trong các loài ăn thịt, chỉ sau loài gấu bắc cực.
Nếu lỡ có dịp cọp đụng độ với sư tử thì cơ may cọp nằm ở "kèo trên" sẽ nhiều hơn :D Vì chỉ trúng 1 cú tát vào động mạch chủ, thì sư tử sẽ biết vì sao biển xanh lại mặn, củ sắn lại trắng liền.
Cuối cùng, chắc các bạn cũng đoán được ai là chúa tể của những khu rừng rồi phải ko. Hẹn gặp các bạn trong những chủ đề cuộc chiến bất hủ kỳ sau!
Cập nhật: Chúa Sơn Lâm xứng đáng là Cọp, còn danh hiệu Vua Sơn Lâm chắc thuộc về Sư tử
PS: "Bản lĩnh": nói tới đây chắc nhiều bạn nghĩ bậy... Mà đúng là vậy. Sư tử đực lúc nào cũng có 5 thê 17 thiếp nên hầu như "quanh năm". Cứ thấy khoẻ trong người, ăn uống đầy đủ là ... ^_^ còn hổ thì "theo mùa", mỗi năm chỉ có 1 mùa, đó là chưa kể phải cạnh tranh khốc liệt... Có khi "nằm không".
Vậy là xét trên từng yếu tố đơn lẻ hổ có thể hơn sư tử nhiều mặt, nhưng nếu phải chọn làm sư tử (đực) hay hổ... Các bạn sẽ chọn con nào? Nói thiệt đi.
Source: tinhte