-
VIỆC XÃ HỘI
Bà bầu khám bệnh, khám bầu bà,
Ta, chị đến thăm, đến chị ta.
Tốt xấu xem qua, xem xấu tốt,
Xa gần nói thử, nói gần xa.
Trẻ, trông người đẹp, người trông trẻ,
Già, thấy nét nhăn, nét thấy già.
Khỏe mạnh, còn gân, còn mạnh khỏe,
Ca vang tiếng nhạc, tiếng vang ca.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
CHỜ ĐỢI
Bao ngày hiu quạnh vắng xa anh,
Em có ôm song tựa cửa mành?
Rạo rực sầu loang buông xõa tóc,
Bâng khuâng đêm trắng thức tàn canh.
Mộng đành ấp ủ, mơ giăng kín,
Thương ráng cưu mang, nhớ để dành.
Tỏa ngát hồ xanh làn sóng gợn,
Liễu mềm rũ bóng dưới trăng thanh.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
BẢO VỆ THƠ
Tâm huyết linh hồn của thế gian,
Đừng cho vi khuẩn nhiễm tràn lan.
Thường tình đạo nghĩa thành mơ ảo,
Tột đỉnh văn minh hóa dại man.
Ngắm cảnh cần chi mò đáy vực?
Nhìn trời buộc phải với non ngàn?
Học theo lão hổ gương trung liệt,
Liều nắm xương tàn tái hạ san.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
ĐỊA ĐÀNG
Suối mát êm đềm tỏa Ngọc Lan,
Trà thơm khẽ nhắp hưởng thanh nhàn.
Niềm đau thương dịu hương hoa ngát,
Nỗi khó khăn chìm sóng nước tan.
Giọng hát say sưa tình nghệ sĩ,
Lời ca réo rắt nhịp cung đàn.
Hoàng oanh hứng cảnh, tung tăng múa,
Mờ phía chân mây bóng thạch san.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
ÂM THẦM
Tỉnh dậy, ta còn ở thế gian,
Còn mê ca nhạc, vẫn ham đàn…
Chơi vơi tiếng đệm khi đêm xuống,
Lủi thủi mình về lúc tiệc tan.
Giấu mặt, dằn lòng, không bộc lộ,
An thân, biết phận, chẳng làm càn.
Sống đời giữ mãi điều tâm niệm,
Xa chốn bon chen, lánh cửa quan.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
THU CẢM
Trơ trụi hàng cây đứng tủi thân,
Lòng tuôn suối lệ nhớ vô ngần.
Viễn du hải giác thung dung điểu,
Phiêu bạt thiên nhai tản mạn vân.
Lá rụng hoa tàn, khô rã héo,
Đời theo gió chuyển, uốn xoay vần.
Đường dài mưa đổ sầu hiu hắt,
Kỷ niệm phai mờ những dấu chân…
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)