-
TÌM LẠI CUỘC TÌNH MÙA CHINH CHIẾN
Có một trăm ngày trên đất Mẹ
em lặn lội cùng chiến trường xưa
tìm lại dư hương anh để nhớ
cuộc tình mùa chinh chiến năm xưa
*
Vùng đất Hạ Lào chang chang nắng
bốn mấy năm rồi cỏ cháy khô
hình như đâu đó mùi thuốc súng
nồng trên xương thịt dưới hoang mồ
*
Em đứng như trời trồng, buồn bã
miểng sắt cạnh chân...chắc đạn thù
vỏ đạn đồng đen chui dưới cỏ
giống quà anh gửi ...đã câm lu
*
Hoạ đồ tọa độ đồi 31
nơi chỗ tử thần đã rước anh
em vẫn vành tang quanh mái tóc
quấn thế cho vành xuân sắc em
....
Đại lộ kinh hoàng đêm... ma quái
những bóng dày Saut, nón sắt buồn
Quảng Trị trầm mình trong bóng tối
ẩn hiện hồn linh dưới tàn trăng
*
Trời đêm lất phất mưa Quảng Trị
phải chi đừng quên áo hoa rừng
thì chắc khuya anh về...thủ thỉ
như những lần nao em ghé thăm
*
Đời đã chia anh Trời, em Đất
mong ngày giao hợp chẳng còn xa
trên dãy Trường Sơn, đâu cũng được
miễn cạnh anh là...một... tuyệt mơ
đông hương
-
TIẾNG VÓ NGỰA
Ngày tháng nào chân nhanh hơn vó ngựa
qua đời tôi, để rươm rướm mắt buồn
và trên yên, chiến bào màu rừng núi
hương vô tình thoảng lại bóng Trường Sơn
*
Hình như đã ngàn thiên thu đọng lắng
càng đậm sâu, càng khẳm tim hoàng triều
M 16 nhắm ngay hồng tâm...bắn
đạn: cánh lan rừng_ cung cấm nghiêng xiêu
*
Rồi bốn mấy Thu về...sơn tóc trắng
chiến bào xưa trong đồng tử... lưu hoài
chưa lần nào nhạt đi màu mị mộng
khi đêm về...nghe vó ngựa ...đâu đây
*
Tôi cứ thế _buồn vui cùng thời cuộc
mỗi bốn mùa, thắp nến nhớ hình dung
hồn tôi đã chôn sâu một dư ảnh
vó ngựa qua...tiếng sát...sát hào hùng
*
Tâm sự này viết tặng cho cô bạn
hắn cũng là thuộc giòng dõi Huế thương
cùng mang bệnh tôn thờ màu kỷ niệm
Hắn...Người xưa...tôi mê Áo Hoa Rừng.
đông hương
-
TÌNH THƯ CUỐI CÙNG
Cánh đồng cỏ uá nửa mùa
lá vàng quay quắt xin mưa mau về
hoa buồn, quên khuấy đam mê
lặng yên nghe tiếng gíó lê ngang cành
*
Mới vừa nắng Hạ nồng hanh
mà như buồn lắm...xa anh một đời
cuộc tình đắng chát trên môi
khoé buông...thả lòng hạt ngời chảy quanh...
*
Một mình giữa đám cỏ tranh
lại đưa về nhớ bóng hình người xưa
áo hoa rừng chỉ trong thơ
vết đau lòng đã theo mơ đăng trình
*
Chuyện tình xưa _chuyện chúng mình
vùi trong sâu đất, hoang tàn trong em
còn đây kỷ vật yêu thương
áo hoa rừng rách, một viên đạn đồng
*
Lá thư thương nhớ cuối cùng
_Anh không... có thể... trọn tình với em.
đừng chờ anh nữa...nghe em
quên anh đi...
mắt đã nhắm nghiền thiên thu
đông hương
-
CÁC ANH VẪN SỐNG TRONG LÒNG MỌI NGƯỜI
Muốn về tìm lại năm xưa
làm quen với chuyện nắng _mưa _vui_buồn
xe chiều chuyến cuối về Trung
Ban Ma _ Huế tím_Hội An...và gì?
*
À thì Đà Nẵng ấy mà
quê hương tôi đó_ tôi về lại thăm
Mỹ Khê biển lóng lánh trăng
dường như hồn những anh linh anh hào
*
Nén nhang thắp giữa đêm sâu
Em_ tôi qùi lạy, nao nao trong lòng
bao nhiêu năm cát nhuộm hồng
TQLC _anh hùng chưa quên
*
Đoàn người di tản không tên
mẹ_cha _ con trẻ_bóng hình thương yêu
Em_ tôi bệt trên cát đau
nhìn nhang khói lửng nhuộm màu thời gian
*
Tim tôi rách nát_ phế hoang
ngậm ngùi nhớ lại cuộc tàn chiến chinh,
*
dù cho gãy súng, nhục hình
các anh vẫn sống _oai hùng trong tim
cờ vàng_sọc đỏ_ dư vang
phất phơ trong gió đại ngàn quê hương
đông hương
-
ƯỚC MỘT NGÀY VỀ THĂM ANH
Người đi vào tối, ( em ngoài sáng )
ngủ giấc thiên thu đất chiến trường
áo trận, giày Saut, giây lưng đạn
nhuộm đỏ đường đâu đóTrường Sơn
*
Nghe những truông mây_ rừng lá thấp
thì thầm kể những cuộc hành quân
vết giày chưa đủ mờ trên đất
nón sắt nằm phơi bụng dưới trăng
*
Thư anh viết từ Khu Bưu Chính
con tem rách góc với thời gian
giòng chữ chưa phai...tình tứ lắm
_Hẹn một mai về...chờ nhé em
*
Kỷ niệm còn đây: thư báo tử
tim em như đập nhịp cuối cùng
thoi thóp ...sắp ngừng cùng hơi thở
nước mắt âm thầm tuôn thành sông
....
Tro anh, em rải như anh muốn
nửa ở Pleiku_nửa Thuận An
thật nhẹ như ôm anh đặt xuống
cho tròn tình Huynh Đệ Chi Binh
*
Một lạy này thay lời tình nghĩa
em vẫn là em_thuở gặp đầu
son sắt_dù đời ra sao nữa
vẹn thề như đã hứa với nhau
******
Em ước một ngày về thăm lại
đại lộ kinh hoàng_An Lộc nay
Cổ Thành Quảng Trị _cờ ba sọc
trên đất anh nằm...phất phới bay
đông hương
-
KHUNG TRỜI XƯA
Mở vòng ngoặc của khung trời xưa cũ
có núi đồi trùng điệp dãy Trường Sơn
bốn ba năm, giật mình, đêm khó ngủ
anh chừ nơi đâu? trời anh ở có em không?
*
Nhà giờ cạnh một phi trường quốc tế
máy bay lên, máy bay xuống suốt ngày
tiếng động cơ, cái đuôi mây trắng xoá
tim em lại chùng...lòng chưa đủ tịnh, còn ngây
*
Tháng Mười Một, theo bạn đi tảo mộ
nhưng nghĩa trang không mộ những anh hùng
không tên Lính Cọng Hoà trên bia đá
chẳng ai là người đã hy sinh vì quê hương
*
Không thể quên _dù một giây, một khắc
vì máy bay quân sự vẫn rền trời
nhà thật gần bãi bay cho lính tập
em hay đứng nhìn bộ quân phục rằn ri
*
Nhớ Cù Hanh, rồi An Khê, An Lão
Buprang, đèo Quốc Lộ 14 B
anh có lúc hành quân qua Núi Lửa
lúc tung trời Dorris với trực thăng C&C...
....
Chừ nghe pháo nổ,_đì đùng pháo Tết
bao vui _buồn giành nhau quật vào tim
quân phục Hoa Rừng giờ màu cứt ngựa
chiếc Mũ Nâu BĐQ bằng cái nón cối...vô duyên
đông hương