-
MẮC CỞ
Xướng:
Rậm rạp vô tư mọc quá đà
Ven đường phá phách những người qua
Rình châm một nhát thằng trơ cẳng
Lén quẹt đôi lằn đứa hở da
Khép nép y hình trinh nữ trẻ
Hung hăng tựa thể chiến binh già
Quào ngang chĩa dọc bao loài khốn
Thế vẫn cho rằng mắc cỡ a
RCQ
10/19/12
GAI TRINH NỮ
Có tiếng hiền ngoan thể được đà,
Lộng hành níu hết bước ai qua.
Thư sinh hí hửng là loang máu,
Hào kiệt coi thường sẽ sướt da.
Nào xót xa gì cho lũ trẻ?
Hay thương hại đến với thân già!
Vờ ngây giả dại khôn lanh thật,
Thừa thắng chơi ngông dữ quá ha?
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
Họa thơ .
Xướng:
Rậm rạp vô tư mọc quá đà
Ven đường phá phách những người qua
Rình châm một nhát thằng trơ cẳng
Lén quẹt đôi lằn đứa hở da
Khép nép y hình trinh nữ trẻ
Hung hăng tựa thể chiến binh già
Quào ngang chĩa dọc bao loài khốn
Thế vẫn cho rằng mắc cỡ a
RCQ
10/19/12
GAI TRINH NỮ
Có tiếng hiền ngoan thể được đà,
Lộng hành níu hết bước ai qua.
Thư sinh hí hửng là loang máu,
Hào kiệt coi thường sẽ sướt da.
Nào xót xa gì cho lũ trẻ?
Hay thương hại đến với thân già!
Vờ ngây giả dại khôn lanh thật,
Thừa thắng chơi ngông dữ quá ha?
Dương Hồng Kỳ
Hoa Trinh Nữ .
Trinh Nữ nên đâu dám quá đà!
Ngại ngùng e ấp kẻ đi qua.
Vuốt ve, cẩn thận mà banh xác,
Sờ mó coi chừng sẽ rách da.
Dại dột tiêu tan chôn tuổi trẻ,
Khôn ngoan yên sống dưỡng thân già.
Tùy cơ ứng biến đời muôn mặt.
Trinh Nữ muôn đời Trinh Nữ a!
Thủy Tiên.
Anh LTH ơi! họa thơ đường hổng phải dễ, tui cũng gồng mình làm gan họa tuốt
hổng ra thơ đường, thì thành nước tương hay muối ( đều là gia vị cả mà ) hì hì !!!
:icon_coffee::icon_coffee::103:
-
BI TRƯỜNG KỊCH
Đạo diễn bước ra, kịch mở màn,
Cúi chào khán giả, giọng hân hoan.
Tuyên dương kép chính cùng vai phụ,
Giới thiệu người hùng với kẻ gian.
Hình thức tuyệt vời tranh nước biếc,
Nội dung khúc chiết ý non ngàn.
Cuộc đời sân-khấu bao gồm đủ,
Tiếng thở, tiếng cười, tiếng khóc than.
Tiếng thở, tiếng cười, tiếng khóc than,
Tiếng thù, tiếng hận, tiếng nài van.
Dao đâm, tài tử lăn trên bục,
Súng nổ, diễn viên gục xuống sàn.
Những cảnh éo le “xuyên cốt tủy”,
Từng hồi bi-đát thấu tâm can!
Nghìn đời bi kịch còn dai dẳng,
Chẳng rõ bao lâu đến lúc tàn!
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
PHÉP LỊCH SỰ
Nếu định vào thăm viếng cửa người,
Nhớ bài Đức Dục học từ nôi.
Đồ chơi ham vọc xin đừng mó,
Kẹo bánh thèm ăn chớ có đòi.
Chào hỏi khiêm cung, không sẵng giọng,
Nói năng lễ độ, tránh dài hơi.
Đâu ai bắt buộc mình lui tới,
Thấy chán, lần sau giã biệt thôi.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
TÂM NIỆM
Lá rụng bâng khuâng dưới cội nguồn,
Có khi não nuột lệ trào tuôn.
Xa quê biệt xứ âm thầm tủi,
Nghĩ phận tha hương chất ngất buồn.
Trường lớp huênh hoang, bầy giá áo.
Chợ đời giả dối, lũ con buôn…
“Gìn vàng giữ ngọc” nghe văng vẳng,
Lời dạy song thân nguyện nhớ luôn.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
NHÌN AI ?
Xướng:
Nửa như e ấp, nửa như mời...
Em ngó vu vơ hay liếc tôi ?
Yếm đỏ nồng nàn che nụ thắm
Lá xanh mơn mởn giấu khuôn ngời
Dung nhan mười sáu - trăng vừa chín
Vóc dáng mười ba - nét chớm tươi
Có đợi chờ ai, xin nói nhò
Còn không, ta kết mộng chung đôi .
Sông Thu
THỬ THỜI VẬN
Họa:
Em thẹn thùng hay liếc gọi mời?
Tâm tình thầm ngỏ với riêng tôi?
Tóc thề óng mượt tim rung động,
Mắt biếc long lanh ánh sáng ngời.
Bạc nén khôn mua làn má thắm,
Vàng ròng khó đổi nụ cười tươi.
Nếu không nói được thì xin gật…
Có phải đang mơ chuyện lứa đôi?
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)