Hữu Duyên THANH CẢNH Tri Ngộ
Mỗi tuần, THH xin mạn phép ghi trên tựa đề “tên bút hiệu” một vị quý trọng.
Tự thâm tâm tôi chỉ muốn “xài chữ” do cảm tác & trìu mến từ HQPD rất thân thiết.
Ngoài ra không ý khác, vui lòng lượng thứ. & Cẩn bút!
Tình Hoài Hương
http://hoiquanphidung.com/upload/img...1383083875.jpg
Hữu Duyên THANH CẢNH Tri Ngộ
(Riêng tặng em Thanh Cảnh thân mến)
Trông non sông mà thẹn với Trời
Khi vui vui gượng khi cười em cười suông.
Ruột con tằm trăm mối tơ vương.
Bên Trời góc biển biết gửi can trường vào đâu!? (cd)
*
Gió rủ trăng về góc núi
Mười phương du lãm cát bụi phong trần
Hẹn nhau ngày ấy hái ân tình duyên nhân
Vui kiếp sống nở trái lành thắm đỏ
Hữu duyên Thanh Cảnh gieo tri ngộ
Bỗng đâu tình đã chớm rồi thương
Lữ khách nâng rượu quỳnh tương* trăng tỏ ven đường
Ngút ngàn giăng mù sương rơi rắt mãi
Một thuở khung trời buốt nhói lòng nhân ngải
Nhất tự vi sư* kết cỏ ngậm vành*
Một ngày không gặp nhìn quanh
Ngựa Hồ chim Việt* trao vần duyên thơ
Chỉ hồng lá thắm* mình chờ…
*
Tình Hoài Hương
*
Nhất tự vi sư*= Một ngày có người dạy ta học hỏi thêm và hiểu biết, cũng là thầy.
Rượu quỳnh tương*= rượu rất quý hiếm.
Kết cỏ ngậm vành*= Có 2 điển tích:
1/. Ngụy Vũ Từ có vợ bé trẻ đẹp, trước khi chết ông dặn con chôn sống bà dì ghẻ theo với ông (phong tục nước Tấn). Nhưng người con thấy điều đó quá ác, nên cho bà dì ghẻ về quê. Sau người con ấy là Ngụy Khỏa làm tướng đem quân đánh nước Tần. Hai bên đánh nhau nhiều phen. Một hôm Ngụy Khoả thấy chân ngựa đối phương bị vướng cỏ, không cách gì gỡ ra – Ngụy Khỏa giết được tướng Đỗ Hồi. Đêm đó Ngụy Khoả nằm mơ thấy cha cuả bà dì ghẻ hiện về cám ơn ông Ngụy Khỏa đã không chôn sống con gái của mình, nên vong hồn ấy đền ơn ông tướng, bằng cách đã lấy cỏ cột vô chân ngựa, tướng Đỗ Hồi bị té ngựa, thất thế bị giết.
2/. Dương Bảo đời Hậu Hán dạo chơi núi Hoa Âm, nhặt con chim sẻ bị thương. Ông đem chim về săn sóc cho chim lành mạnh, rồi thả chim bay đi. Ít lâu sau ông nằm mộng thấy một thiếu niên mặc áo vàng đến cung kính thưa: “Tôi là người nhà cuả bà Tây Vương Mẫu mà lúc trước ông nhặt tôi về và lo thuốc men, nay đã lành lặn. Xin tặng ông bốn chiếc vòng ngọc để đền ơn, sau nầy con cháu ông sẽ vinh hiển”. Ông Dương Bảo ngơ ngác ngồi dậy, quả thật có thấy bốn chiếc vòng quý ở đầu giường, và con cháu ông vinh sang thật.
Ngựa Hồ chim Việt*= Rợ Hồ ở Bắc (Trung-quốc) triều cống vua Hán Võ Đế một con ngựa quý. Vua cho gia nhân săn sóc đặc biệt. Nhưng con ngựa không thiết ăn uống mà buồn bã, khi nào có gió phương Bắc thổi về, nó mới vui vẻ hí vang. & Con chim trĩ nước Việt bị đem triều cống cho Châu Thành Vương. Chim trĩ được thả trong vườn thượng uyển, nó chỉ đậu các cành cây cao nhìn về ở hướng Nam, và thỉnh thoảng nghe tiếng hót buồn bã.
Chỉ hồng*= do tích cuả Vi Cố gặp Nguyệt Lão ngồi trước toà cổ miếu đọc sách “hôn thư” dưới trăng với lọn chỉ ngũ sắc, dùng để cột chặt đôi trai gái có tiền duyên, duyên nợ với nhau…
Lá thắm*= Vu Hựu thơ thẩn bên vườn Bích Câu vớt được chiếc lá có đề thơ:
“Nước chảy sao mà vội.
Cung sâu cả buổi nhàn.
Ân cần khuyên lá thắm.
Đi mãi tới nhân gian”.
Vu Hựu biết là thơ của một cung nữ. Chàng lật mặt sau ghi:
“Đã nghe lá thắm đề thơ oán.
Trên lá đề thơ định gửi ai?”.
Ông cho lá trôi vô cung khi con nước thay chiều. Về sau vua thải ra ngoài đời mấy ngàn cung nữ, Vu Hựu lấy một cô làm vợ. Ai dè đó là nàng Hàn Thị đã đề thơ thả trôi sông! Đúng là hữu duyên.
*
Tình Hoài Hương
Thơ Gửi Vội Đến anh/chị PHIÊU BỒNG
http://hoiquanphidung.com/upload/img...1383709956.jpg
Vĩnh Biệt Cháu Về Cuối Chân Mây …
(Thơ*riêng đến gia đình anh chị PB)
*
Màu tóc mây đen tuyền tự thuở
Cháu : hoa cười trăng thẹn gió sương mờ
Tháng năm qua tình lữ khách ước thầm mơ :
"Mơ một buổi con đường xưa bước vội
Trở về quê tình tôi và cháu nối
Đường xa rũ bụi đỏ phong trần"
Có ngờ đâu… cháu đã bỏ người thân!
Đau quặng thắt tim cha hơn biển sóng
Dao kiếm cắt lòng mẹ nhuộm máu hồng
Thương con trẻ số phận sớm lià xa
Gối sương nằm đất trăng tà!
*
Tình Hoài Hương
Nov-05-2013
Tình HOÀI HƯƠNG & (ngày xưa của…) Cố Nhân
http://hoiquanphidung.com/upload/img...1386992559.png
Tình HOÀI HƯƠNG & (ngày xưa của…) Cố Nhân
Ngày nay lựu đặng gặp đào
Kiểng sầu gặp nước dạ nào chẳng thương
Ngày nay tơ nguyệt vấn vương
Ngàn năm vẫn giữ tào khương trọn đời… (*)
Gửi gió phiêu bồng thư mấy nỗi
Giấc Nam Kha* giận dỗi thế? Chàng thơ!
Hờn chi… em nắn nót mấy đường tơ
Từng phiến đợi đêm chờ vào canh vắng
Dỗi thế anh!? tình em nhuộm nắng
Buồn bao nỗi lệ nhỏ không khô
Tình hoài hương đêm thao thức đứng bên hồ
Nghe gió rít xót xa sầu mắt ướt
Phút nghẹn ngào não nùng thâu canh rét mướt
Móng cầu vồng nhờ Ô Thước nối qua sông
Mình thôi giận nhé! hờn không.
Ngọt ngào đổi ánh mắt nồng môi say
Nguồn thơ chan chứa phơi bày…
*
Tình Hoài Hương
(1)= ca dao
(2)= Giấc mộng Nam Kha; còn gọi là Giấc Hòe, hoặc giấc Kê Vàng. Điển tích này nói về người học trò xưa kia ngồi dựa lưng dưới gốc cây hòe, và chàng ấy nhìn thấy một người đang nấu nồi kê. Lát sau chàng mệt mỏi thiếp đi, chàng mộng thấy mình đỗ đạt vinh sang, chàng được kết duyên với công chúa, rồi đi làm thái thú ở Quận Hòe An. Thế rồi chàng Nam Kha giật mình tỉnh dậy, ngơ ngác nhìn quanh… khi nồi kê vẫn chưa chin.
Hoặc: Giấc hoàng lương (thành ngữ) = Do tích “hoàng lương” cũng là giấc mộng kê vàng từ chàng Lư Sinh đi thi bị hỏng. Trên đường trở về quê xa, chàng tạt vô quán trọ nghỉ chân, ông chủ quán cho chàng mượn cái gối, để chàng nằm nghỉ lưng chốc lát. Lư Sinh mơ thấy mình đỗ tiến sĩ, đi làm quan vinh hiển suốt hai mươi năm. Lư Sinh tỉnh dậy còn bàng hoàng, bẽ bàng giữa mộng và thực, khi ông chủ quán nấu nồi kê vẫn chưa chín.
*
Tình Hoài Hương