-
Xin lần lượt góp ý với nhị vị niên trưởng và bạn hiền KiwiTeTua.
(1)
Đầu óc lơ mơ miền lạc cảnh
Tưởng cùng Vương Mẫu hái đào tiên
Không còn một cái răng nào mà kể cả khi ngủ NT NGHỊCH NHĨ vẫn còn mơ “hái đào tiên” thì đàn em xin bái phục, từ nay không dám hó hé họa hiếc gì nữa.
(2)
Hoàn toàn đồng ý với NT KQ_NT: ngày nay “tám bó” vẫn chưa già, lại có “trợ huấn cụ” thành thử không biết các đại cồ NT Khóa 52, 53 Marrakech thì sao nhưng riêng các NT Khóa 61, 62 trở về sau chắc hẳn vẫn còn khả năng “bay”.
Suy ra cái câu thơ bi quan yếm thế của Kha Lăng Đa ngày nào “Phi đạo chạy hoài anh cất cánh... không lên” nay trở thành dzô dziên, dzô nghĩa!
Nhưng cũng xin phép lưu ý các cụ tuổi từ “bảy bó” trở lên, nếu có bay thì cũng lâu lâu mới bay để duy trì khả năng, chứ không nên bay thường xuyên như đám pilot trai trẻ.
Vì thế khi bước vào tuổi cổ lai hi, kẻ hèn này đã tự đưa ra tiêu chuẩn như sau:
Ngày nào còn bé tí ti
Mà nay đã quá xuân thì bảy mươi
Cơm nhà ba bữa cầm hơi
Quà vợ mỗi tháng đầy vơi hai lần.
Còn cụ nào mà cứ “tất tần tật” đều chi thì... “run bần bật” cả tuần lễ cũng là lẽ đương nhiên.
(3)
“Ba chén cơm được ba giọt máu
Một giọt dương khí để nuôi... chân”
Đúng ra, lời dạy của các cụ xưa là: Ba chén cơm mới được một giọt máu, ba giọt máu mới được một giọt tinh.
Sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi!
Vì thế dân gian mới có hai câu... ranh ngôn về những người gầy: Người gầy thầy đ..., và Người gầy thầy cơm, chẳng qua cũng nằm trong định luật cung cầu mà thôi.
Thiên Lôi Miệt Dưới
-
(Thầy lang Thiện ghi )
Ba chén cơm được ba giọt máu
Một giọt dương khí để nuôi... chân”
Đúng ra, lời dạy của các cụ xưa là: Ba chén cơm mới được một giọt máu, ba giọt máu mới được một giọt tinh.
Mợ nó nhờ giải thích….
Cho hỏi nhà em mấy bữa nao
Tánh tình quạu quọ bực làm sao !
Làm xàm như thể …mắc thằng bố :**
“Ba chén cơm cho giọt máu đào" ,
"Ba giọt máu thành một giọt tinh “
Tưởng rằng anh ấy bịnh thần kinh
Đêm nằm ngọ nguậy loay quay mãi
Thằng chả làm em bực cái ….mình
Tức mình em chạy thẳng vào đây
Xục xạo tìm ngay tới chỗ nầy
Tá hoả thoạt nhìn dù xốn mắt ,
Nhưng lời chú giảng mới là gay!
Bệnh tình ông xã có gì đâu??
Bởi chữ “máu ,cơm” nó ngấm sâu,
Lại doạ thêm màn …run lật bật !
Hổng tìm cách trị , dám điên đầu!
Nóng ruột không chờ nước tới chân
Tứ phương chạy vạy với xin van
Có người xúi bảo : Cầu cơ thử
"Cô , cậu " về cho một chữ : “Mần “
***
Phận em là gái cù lần
Thiệt tình không hiểu chữ Mần nghĩa chi ??
Quý anh giải thích dùm đi
Bưởi ,lê, cam ,mận xơi gì tạ ơn ?!
Nghịch Nhĩ ghi chép
** ” Mắc thằng bố” là một chứng bệnh của mấy cô gái nói lảm nhảm ban đêm, còn gọi là “mắc đàng dưới “. Khó trị
-
Giảng giải chữ Mần
Bạn già thông thái gặp tình cờ
Năn nỉ chữ Mần xin giảng cho
Anh lão vuốt râu ngồi ngẫm nghĩ
Vỗ đùi cái đét :--thật hay ho !
“Cô ,cậu “ thuộc nòi rắn- mắc đây!
Chữ Mần nói trớ , nó như vầy:
Tiếng Anh đích thị là DO IT
Nhẫm đọc đi rồi thấy nó hay
Ông bà gốc Huệ phải không nào ??
Giọng Huệ đọc Do ,thử thấy sao ??
Do it đọc nhanh thành ….. ấy đấy
Vợ chồng nắm bắt được chưa nào ???
Nghịch Nhĩ
-
Chả lẽ ta đâu mãi thế nầy ?!
Rủa thầm …bà vật** bạn Te Tua
Chiếu cảnh nhổ răng thật , chả đùa
Vừa thấy máu dồn hoa cả mắt
Tưởng mình còn thớ tợ như xưa !
Dè đâu
Hiện tại đập ruồi còn thở dốc
Đi thời cứ phải bám vô tường
Từ đầu tới gót chi chi nữa
Rủ riệt hết rồi , thấy phát thương !
Chợt nhớ thầy lang Thiện chỉ ra**
Giật mình hồi tưởng những ngày qua
Máu, tinh xả láng không hề tiếc
Gẫm lại giờ đây sợ thấy bà !
Sáng nhìn đống thuốc phát no ngang
Đường , mở, mạch tim chửa vở toang
Còn nước thì còn tát há sợ
Điện lu sẽ tốt làm gì than ?
Tăng điện tức cần ăn tẩm bổ
Sức sung hưng phấn sẽ hơn xưa
Cứng gân chắc phải dùng cao hổ,
Hạ thảo đông trùng; mỗi buổi trưa
Hoặc giả, ngọc dương hầm thuốc bắc
Pín bò nguyên thỏi ,nấu cà ri
Rượu ngâm hải mã dzô đều đặn
Gân cốt chi chi phất cấp kỳ
Nghịch Nhĩ
**Miệng tớ cũng linh lắm .Nên rũa được “bà vật”là mừng rồi đó bạn !
**Chuyện “máu ,cơm “ở trên ấy mà !