-
Thơ họa hai bài TÌNH THƠ MỚI VIẾT VÀ ..NGOÀI LỀ của Anh LyTamHoan
Khắt khe... chút mộng phù vân,
Bàng hoàng tỉnh giấc, buâng khuâng một mình.
Nợ nhau một mảnh chân tình,
Ngại ngần hạnh phúc mong manh cuối đời.
Vâng ! Em sẽ cố mà vui,
Mai sum họp, hay chia phôi cũng đành.!
Cảm ơn nghìn vạn chân thành,
Chút duyên hội ngộ anh dành trao em.
Thanh Cảnh
Mời em...trăng lặng, sao tàn,
Người ơi ! vội vội...vàng vàng...buồn thêm.
Giả vờ cái áo bỏ quên,
Làm duyên, làm cớ.....
Đến đêm lại tìm!!!
Thanh Cảnh
-
ĐIẾU TRẦN THIỆN THANH
Xuân về đón phút giao mùa,
Người yêu tôi khóc như đùa với tôi.
Tình đầu tình cuối người ơi!
Chuyện hẹn hò ấy xin vùi trong mơ…
Nhớ người góa phụ ngây thơ,
Gặp nhau xin chớ làm ngơ hay chuồn.
Biết rằng từ đó em buồn,
Những đêm mười sáu trăng tròn bâng khuâng…
Thương ai đồn vắng chiều xuân,
Nhìn hoa trinh nữ như thầm trông mong.
Sợ rằng tình có như không,
Mùa xuân khô lá ngại ngùng vấn vương.
Tình thiên thu mãi nhớ thương,
Thương nàng Nguyễn thị Mộng Thường đa truân!
Mộng ngày đám cưới đầu xuân,
Tâm sự người lính trẻ ngần ấy thôi!
Lâu đài tình ái lên ngôi,
Nàng thường mơ được một đời yêu anh.
Anh không có chết đâu anh,
Tình thư của lính là tình thủy chung
Chuyện tình đan áo nhớ nhung,
Hàng ngày trên đỉnh mùa đông nhớ về.
Đời như biển mặn ê chề,
Ước gì tan giặc anh về với em…
Nhớ lần từ tạ trong đêm,
Lời tình viết vội những niềm chứa chan.
Buổi chiều trên Phá Tam Giang,
Bao người lính chiến hành trang giã từ…
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
ĐIẾU PHẠM DUY
Ôi hoa đẹp, tiếng đàn tôi,
Vần thơ sầu rụng, mưa rơi quê nghèo.
Người về gánh lúa nương chiều.
Giọt mưa trên lá, phượng yêu lữ hành.
Tình ca chiến sĩ vô danh
Xuất quân bà mẹ Gio Linh dặn dò…
Phố buồn nước mắt mùa thu,
Đường chiều lá rụng mộng du ngậm ngùi.
Quán bên đường nước mắt rơi,
Tình hoài hương tạ ơn đời tìm nhau.
Tiễn em biên giới bên cầu,
Theo thuyền viễn xứ đi vào quê hương.
Hát du tình khúc chiến trường,
Giết người trong mộng, theo đường em đi.
Về miền Trung, ngày trở về,
Đừng xa nhau nữa, bỏ quê sao đành?
Bến xuân ngày đó chúng mình,
Tuổi hồng ngây ngất thương tình ca vang.
Đưa em tìm động hoa vàng,
Đêm xuân mải miết, cây đàn bỏ quên.
Suối mơ bên tuổi thần tiên,
Tình cầm se chỉ luồn kim đợi chờ.
Xuân ca ngợi tuổi mộng mơ,
Hái hoa ôm mộng viễn du một chiều.
Hẹn hò trả lại em yêu,
Nghìn trùng xa cách đi theo tang bồng.
Lặng nhìn hoa rụng ven sông,
Yêu là chết ở trong lòng người ơi!
Tóc mai sợi vắn sợi dài,
Hò lơ, tiếng sáo thiên thai dịu dàng.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
ĐIẾU TRỊNH CÔNG SƠN
Từng ngày qua lặng lẽ nơi này,
Ở trọ nào như cánh vạc bay?
Biển nhớ môi hồng đào hạ trắng,
Tình xa mộng chiếc lá thu phai.
Vết lăn trầm tựa lời buồn thánh,
Tuổi đá buồn như tiếng thở dài.
Cát bụi bên đời hiu quạnh mãi,
Đời cho ta thế, có bao ngày?
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
ĐIẾU Y VÂN
Về miền Tây nhớ Sàigòn,
Hát câu “lòng mẹ” tâm hồn ngất ngây…
Rồi đời ngăn cách chia hai,
Tình chàng ý thiếp, những ngày yêu nhau.
Nắng xanh tia ánh đổi màu,
Hoàng hôn đại lộ u sầu ngẩn ngơ.
Trở về thành phố bơ vơ,
Vật vờ theo ánh ngoại ô đèn vàng.
Nghe như cát biển ngỡ ngàng,
Một ngày không có em càng nhớ nhung.
Chiều nào vai tựa đồi thông,
Yêu đương như ngọn gió đông tình cờ.
Anh đâu em đó hẹn chờ
Nhớ hoài kỷ niệm tôi đưa em về.
Thôi, đời đã lỡ duyên thề,
Nhớ ngày em đến đê mê cũng thừa!
Âm thầm những bước chân xưa,
Đừng đem nước mắt, đừng lừa dối nhau.
Giờ là ảo ảnh u sầu,
Người yêu lý tưởng kiếp nào gặp đây!
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
ĐIẾU HOÀNG TRỌNG
Gió mùa xuân thoảng ngoài song,
Nhớ thương rào rạt tiếng lòng bơ vơ.
Còn đâu nữa cánh hoa xưa!
Tình thơ mộng nhớ chiều mưa não nùng!
Trăng sầu viễn xứ lạnh lùng,
Kinh kỳ khóc biệt bên sông đưa người.
Hai phương trời cách biệt thôi!
Hương đời những phút đẹp tươi giã từ!
Nhìn lên một ánh sao mờ,
Hương yêu gợi lại tâm tư bẽ bàng.
Ngỡ ngàng một thuở yêu đàn,
Từ khi tiễn bước sang ngang người tình.
Còn đâu duyên thắm mộng lành?
Mộng ban đầu ấy cố đành quên thôi!
Cố quên sao cứ nhớ hoài?
Tình đầu ngang trái, hỏi ai không buồn?
Bạn lòng vương mãi trong hồn,
Ngàn thu áo tím vẫn còn bay bay…
Đêm trăng thơ mộng ngất ngây,
Trăng lên tưởng tiếng đàn ai sau hè.
Bóng trăng xưa chỉ đường về,
Màn đêm lấp bóng chiều về thôn xưa.
Khúc đàn tâm mộng tình thơ,
Đường về dĩ vãng ngẩn ngơ xa vời.
Thu qua vui cảnh xây đời,
Nhớ về Đà Lạt bên người khát khao…
Mong đời bắc một nhịp cầu,
Giờ như điệp khúc nhạc sầu tương tư.
Ghi trang nhật ký vu vơ,
Đành thôi, dừng bước giang hồ ngơi chân.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
PHONG LƯU TÀI TỬ
Một mình một cõi, chỉ riêng ta,
Phong độ kia ai dám bảo già?
Bồ nhí kề vai vui quá hỉ?
Gái tơ tựa gối sướng rên a!
Vợ con khoan trách, xin chờ đó,
Bè bạn đừng ghen, chớ tức nha!
Nếu rõ nguồn cơn thì sẽ hiểu,
Họ Dương đây lão, thực danh là…
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
THÌN ĐI TỴ ĐẾN
Rồng thần gạt lệ biệt nhân gian,
Ngẫm việc chưa xong thật bẽ bàng.
Những muốn dân tình mau hối cải,
Thầm mong thế giới sớm bình an.
Không ham phúc ấm đầy nhà tỏa,
Chẳng thiết danh lừng khét tiếng vang.
Hẹn đúng mười hai năm trở lại,
Cùng người say khúc nhạc vinh quang.
Mãng xà đầu cúi tiễn đưa rồng,
Nhậm chức cam đoan sẽ gắng công.
Nọc độc xin dành cho kẻ độc,
Chí hùng sẽ nối tiếp người hùng.
Trừ sâu, dí bọ vào đường chết,
Trị chuột, săn dơi đến ngõ cùng.
Đã trưởng thành nên thường lột xác,
Trước khi ngựa đến cố làm xong.
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
NỖI LÒNG
Nhịp điệu cung buồn biết khóc ai?
Đàn đêm nức nở tiếng than dài.
Bóng người tri kỷ dần xa khuất,
Hình ảnh xuân tình thật khó phai!
Nức nở lệ tràn mưa trách gió,
Nhạt nhòa mắt ướt đắng hờn cay.
Đôi đàng đôi nẻo bao giờ gặp?
Sợ tiếng mong chờ đợi kiếp mai!
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
NHỚ CHĂNG EM
Một sớm xuân nào em nhớ không?
Hoa lòng đơm nhụy lá đơm bông.
Gió về thoảng dịu qua mây trắng,
Bướm lượn tung tăng dưới ánh hồng.
Hớn hớ, muôn phương chào cánh én,
Xôn xao, vạn vật đón hừng đông.
Bên nhau đôi lứa thầm mơ mộng,
Một sớm xuân nào em nhớ không?
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)
-
CHUYỆN TÌNH
Trần thế xưa nay một chữ “tình”,
Hỏi ai vỗ ngực bảo “tôi rành”?
Bước đi mới chút quay về kiếm,
Bỏ chạy không lâu đứng lại rình!
Dại dột đã đành vào cửa tử,
Khôn ngoan liệu chắc nảy đường sinh?
Thỏ, nai, chồn cáo như nhau cả,
Giỏi chuyện người nhưng lú chuyện mình!
Dương Hồng Kỳ (lytamhoan)