PDA

View Full Version : Nhớ sài gòn



PS khoá 72G
01-05-2009, 05:33 PM
NHỚ SÀI GÒN

Nhớ Sài Gòn những cơn mưa vội vã
Nắng chói chang thành phố ngập ánh đèn
Bác phu xe đầu trần cong lưng đạp
Nhưng đói nghèo vẫn dính cứng vòng xe

Nhớ Sài Gòn trong những khu ổ chuột
Dăm ba thằng trên căn gác già nua
Sách vở buồn thiu những đêm ngủ muộn
Con hẻm khua tiếng guốc gái giang hồ

Nhớ Sài Gòn những hàng me xanh thẳm
Mây trắng bay phơ phất dáng em đi
Trong quán lạnh tôi lặng sầu âm nhạc
Ngày mai em đi biển nhớ gọi em về

Nhớ Sài Gòn những đèn xanh đèn đỏ
Với ba, tư, năm, sáu, bảy ngả đời
Tình yêu cũng chạy theo thời hối hả
Còn ngả nào? Sao tôi đứng ngẩn ngơ

Nhớ Sài Gòn những lâu đài tráng lệ
Gỗ đá xun xoe mặc áo linh hồn
Sàn nhảy âm u nhạc gào sóng bể
Em quên em trong điệu vũ mê cuồng

Nhớ giảng đường công viên và ghế đá
Tiếng bom qua nghe giật thót ầm ì
Nhớ tết đến lệnh giới nghiêm phong tỏa
Tiếng súng thay tiếng pháo đón giao thừa

Mười lăm năm tôi xa thành phố ấy
Trở về quê lặng lẻ một góc đời
Thanh ảnh cũ cứ âm ba gợn mãi
Như giòng sông chảy suốt một đời người

Em còn đó xin gửi dùm chút nắng
Mới đổi thay từ độ sóng xuân hồng
Hay đã đi phương trời nào xa thẳm
Đêm nằm mơ có mộng thấy Sài Gòn.


*Nha Trang: Sóng gợn cơn sầu
Thuở xưa biển đã bạc đầu biển ơi
Bồng bềnh một chiếc thuyền trôi
Hàng dương hát giữa bãi đời quạnh hiu
Phồn hoa phố vẫn dập dìu
Thương em vùi dập kiếp bèo khổ đau
Xiêm y giờ đã rủ nhầu
Đời son phấn những đêm thâu lạc loài.

* Phan Rang: một sáng qua nay
Ngậm ngùi tiếng khóc hồn Hời khôn khuây
Nắng chiều còn đốt cỏ cây
Trơ vơ những dãi đồi bay cát mù.

*Phan Thiết ơi! Giòng người vội vả
Dừng lại nghe những tiếng mời rao
Mẹ với em thơ nước mắt ứa trào
Ôi những kiếp đời đã mang nhiều thua thiệt
Lừa lọc gian ngoa chợ đời khắc nghiệt
Nên em thơ đã lớn trước tuổi mình
Nên mẹ già cứ vẫn phải hy sinh
Đi cho hết quảng đời hệ lụy.


Trần Hậu

Ninhgia
01-06-2009, 03:58 AM
Người nhớ Sàigòn tôi Nhớ Mẹ,
Nỗi nhớ khôn cùng, nhớ thiết tha.........



KÝ ỨC

Năm sáu mươi,
Quê mình "Đồng khởi"
Tôi rời quê hương lên thành trọ học
Tuổi mới lên mười...
Bỏ cánh đồng làng trưa hè bắt dế
bỏ lại dòng kênh ven xóm lượn lờ

Ôi con đường quê cỏ thơm hơi thở
Con diều nào hớn hở tuổi thơ xưa

Bà Mẹ tôi cơ khổ
Túi gạo,gói khô...
tảo tần nuôi con khó nhọc
Nhớ con,ra hè Mẹ khóc
Gánh củi ra đò gởi con học phương xa
Tôi lớn lên vùng quê ven biển
Đêm nằm bên Mẹ nghe sóng bổ ghềnh
nghe Mẹ kể chuyện đời xưa
chuyện đời lần lữa...
Gừng cay muối mặn...
Đời trăm năm khoai sắn có nhau...

Tôi xa quê từ dạo
chinh chiến chập chùng
những con lộ đào phá tan hoang
những xác người tức tưởi....
tôi quen phố phường
những con đường tập đi bên mặt
Qui luật cuộc đời
đèn đỏ đèn xanh.

Phố phường lắm ngõ
con hẻm buồn lây lất đêm đêm...
Tôi nhớ nhà
Đêm mẹ nấu khoai lang
Sáng mai con đem theo học trường làng...
Tôi nhớ câu hát ru buồn
Ví dầu...Mẹ dăt con đi...
Con thi trường học Mẹ thi trường đời

Đêm đìu hiu gác trọ
Nhớ về Mẹ, nhớ giọng ầu ơ...
...đèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu...
Đêm thành phố buồn thiu
Cống rãnh đen ngòm tanh tưởi
Ruồi nhặng bên người...

Đêm tôi ra bờ sông
Nhìn ra khoảng không vô định
Chạnh nhớ,quê nhà...
Giờ đã đỏ đèn đi ngủ
Còn lại minh tôi
Thành phố vây quanh
Bóng tối mịt mù....

Nhuannguyen.

http://hoiquanphidung.com/pics/Tuyet.jpg