PDA

View Full Version : Một Mai Giã Từ Vũ Khí



hieunguyen11
03-28-2012, 02:09 AM
http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd1/HQPD_1334464828.jpg


Thời gian đơn vị tôi đóng quân tại Cẩm Mỹ, một làng nhỏ hẻo lánh thuộc tỉnh Long Khánh, hằng ngày những giờ rảnh rỗi tôi thường lội bộ vào làng cùng vài người bạn cách chỗ đóng quân hơn một cây số để nhậu nhẹt, đi chợ, làm quen và tìm hiểu những sinh hoạt người dân nơi đây. Làng có một chợ nhỏ, lèo tèo với vài quán nước, một ngôi chùa nghèo trông xơ xác, một nhà thờ tương đối khang trang hơn. Ở đây có khoảng hơn năm mươi gia đình sống bằng nghề cạo mủ cao su, nhà được sở cao su cung cấp. Làng chỉ có những ông bà già, phụ nữ và trẻ con vì những thanh niên phần lớn theo Việt cộng, ban ngày thì Quốc Gia ban đêm thì Việt cộng kiểm soát. Nhiều đêm chúng về thu thuế, họp hành thường bị lính Địa Phương Quân, Bộ Binh ta phục kích giết chết.

Từ khi đơn vị tôi đóng quân ở đây thì V.C. ít về và sinh hoạt của người dân bình thường hơn. Chúng tôi thường tổ chức những buổi văn nghệ dã chiến để giúp vui cho đồng bào, đơn vị giao cho tôi phụ trách và thường trình diễn trong nhà lồng chợ. Có lần tôi hát bài Áo Anh Sút Chỉ Đường Tà thì sau khi buổi văn nghệ có một cô bé khoảng mười bảy tuổi với đôi mắt đen huyển, đôi môi đỏ hồng đẹp như một nàng tiên làm tôi bất động, ngây ngất. Cô mỉm cười nói: “Xin anh chép cho em bài hát hồi nãy anh ca rất hay!” Tôi bất ngờ, sung sướng và bị cà lăm khi trả lời: “Đ…ược, được…được, ngày mai tôi sẽ chép cho cô, mà cô tên gì, nhà cô ở đâu?” Sau khi nói tên, chỉ nhà xong, cô thánh thoát bước đi tôi nhìn theo một hồi lâu mà lòng còn ngây ngất.


http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd1/HQPD_1332996516.jpg

Trở về đơn vị, đêm hôm đó tôi phải dùng đèn pin ngồi trong xe M113 để chép cho nàng bài hát, sáng sớm hôm sau,khi trời còn đầy sương tôi vào làng để đưa cho nàng, từ đó dần dần chúng tôi yêu nhau. Tôi biết đây là vùng xôi đậu. Có lần tôi xin phép mẹ nàng để làm đám cưới, bà từ chối, tôi rủ nàng trốn theo tôi về Sài Gòn, nàng đồng ý. Sáng hôm sau khi tôi bước lên xe đò thì không thấy nàng, tôi xuống xe trở vào nhà thì thấy nàng khóc sướt mướt bên cạnh mẹ. Mẹ nàng mở cửa nói với tôi: “Tôi cấm cậu không được vào đây nữa.” Thấy bà ấy dữ dằn quá tôi teo và bỏ đi một mạch. Một thời gian ngắn sau đó đơn vị phài đi hành quân nơi khác, sau này thì vùng này mất an ninh tôi chỉ lén về thăm nàng một lần tối lại phải lên đồn Địa Phương Quân xin ngủ tạm và bỏ lại đây một mối tình như bài hát “Áo Anh Sút Chỉ Đường Tà”.

Chiến tranh mỗi ngày một gia tăng, tôi phải theo đơn vị hành quân triền miên khói lửa, có lần một anh Chuẩn Úy Đề Lô Pháo Binh mới về hỏi tôi là đơn vị mình đi hành quân thường không, tôi nói một năm đi hành quân chỉ có hai lần, một lần khoảng sáu tháng, anh nhăn mặt. Những lúc hành quân mệt mỏi, khi đi qua những nghĩa trang tôi thấy hàng chữ “Nơi An Nghỉ Cuối Cùng” thật đúng nghĩa, lúc mệt mỏi, chán chường đôi khi tôi muốn ớ lại đây để được thanh thản không muốn thấy cảnh chết chốc của anh em chiến hữu, đồng bào, trẻ em vô tội, sự tàn phá quê hương bởi bom đạn của chiến tranh, nhiều sanh ly tử biệt. Những đêm khuya nghe tiếng chuông chùa vọng về từ xa, ôi tiếng chuông nghe quá não nùng như gọi kêu mình “Giã Từ Vũ Khí” mà đến đây để thấy được thiên đường, người người sẽ yêu thương nhau không còn hận thù nữa.


http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd1/HQPD_1332996085.jpg

Có những lần đụng trận, tôi bị thương rất nặng và nghĩ mình sẽ chết, tôi cố mở to đôi mắt ra để nhìn cảnh vật xung quanh một lần sau cùng, hình ảnh những người thân hiện nhanh vào tâm trí và tôi thầm nói với tất cả một lời vĩnh biệt thân thương cuối cùng. Đó là những ý nghỉ của một người sắp chết mà tôi cảm nhận được từ kinh nghiệm chính mình. Trong lúc giao chiến với địch tôi nghĩ mình đã chết thì mới không còn sợ chết để vững tâm trực diện với kẻ thù, còn sợ chết lo tìm nới ẩn núp thì địch thấy ta, mà ta không thấy địch thì trước sau gì cũng “ anh thêm lon giữa hai hàng nến chong”. Một kinh nghiệm khác là khi mình còn nghe tiếng đạn pháo, tiếng súng thì biết chắc mình còn sống. Những cấp bậc Binh II, Binh I dễ chết nhưng lên đến Hạ sĩ thì khó chết. Cấp Trung sĩ mới ra trường thì dễ chết, khi lên đến Trung Sĩ I thì khó chết. Cấp Chuẩn Úy thì dễ chết nhưng khi lên được Thiếu Úy thì khó chết. Cấp Đại Úy còn dễ chết khi leo lên tới cấp Thiếu Tá Tiểu Đoàn Trưởng thì khó mà chết, Cấp Đại Tá chỉ huy cấp Trung Đoàn tại chiến trường còn bị chết nhưng khi lên cấp Tướng, Tư Lệnh Sư Đoàn thì khó mà chết. Tất cả nếu vượt qua khỏi giai đoàn đầu thì từ từ chiến trường dạy cho ta thêm những kinh nghiệm để tìm cái sống trong cái chết.


http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd1/HQPD_1332996290.jpg

Tôi mơ ước được giã từ vũ khí để trở về quê cũ, với ruộng vườn, gia đình, cuộc sống thời thơ ấu, với tình yêu mộc mạc đơn sơ nhưng chân thành và nhất là xa chiến tranh gây chia ly, chết chốc,sự tàn phá quê hương yêu dấu. Tôi không muốn giã từ vũ khí ra đi vĩnh viễn để những người thân yêu tôi phải đau khổ, mặc dù không muốn nhưng tôi vẫn sợ rồi có một ngày vì chiến trường mỗi ngày một mãnh liệt hơn, nhiều bạn bè đã giã từ vũ khí ra đi ngoài ý muốn. Tôi vào lính khi tuổi đời chỉ đôi mươi còn trong người nguyên một bầu nhiệt huyết cùng lý tưởng tự do, tôi không sợ chết mà chỉ sợ để buồn cho những người thân yêu và sợ giặc miền Bắc vô đây.

Nhưng oan nghiệt thay cuối cùng tôi cùng nhiều chiến hữu khác cũng phải đành giã từ vũ khí trong tức tưởi, nghẹn ngào và nước mắt lưng tròng vì mảnh đất ấp ủ thương yêu đã gìn giữ bấy lâu nay, hy sinh biết bao xương máu lại vào tay giặc. Từ đó mất tất cả, đất nước phải đắm chìm trong chủ thuyết phi nhân, những bạn bè xưa có người đã bỏ thân xác trong những trại tù và nhiều người đã đi tìm tự do đã bỏ mình trong đại dương, nhiều phụ nữ, trẻ em đã bị hải tặc cướp bốc, hãm hiếp dã man. Nhiều mảnh đời phải sống tha phương không biết đến bao giờ.

Hieunguyen11
(Viết xong ngày 27-3-2012)

hieunguyen11
03-28-2012, 02:15 AM
Một Mai Giã Từ Vũ Khí - Thái Thanh

https://www.youtube.com/watch?v=SFM8p3kN_7g

Võ Khoa Thủ Đức
03-29-2012, 03:07 AM
hieunguyen11 nhắc đến xã Cẩm Mỹ làm tôi nhớ lại một người con gái đôi mươi tên PTHM. Nàng với tôi có nhiều kỹ niệm, nàng là y tá của đồn điền cao su. Nhưng sau mới biết là một nữ địch vận (một điệp viên thì đúng hơn ). Câu chuyện khá dài hy vọng sẽ có bài viết về kỹ niệm khá phiêu lưu mạo hiểm nầy.....VKTĐ

loc4HTTT
03-30-2012, 05:59 PM
Nếu ai là lính, bất cứ lính gì, có dịp đơn vị đồn trú ở Nhatrang, đều biết rỏ, Ngã 3 Thành ( tức huyện Diên Khánh, cách nhatrang khoãng 12 cây số )...có cái đặc biệt là có 1 cây dầu to lớn nằm sát ven lộ, và vì 1 gốc cây nhưng khi lớn lên, lại tách ra làm 2 phát triển, nên ngưòi dân ở đây thường gọi tên là Cây Dầu Đôi..nơi này hầu như tất cả là VC, giống như Củ Chi, sát nách sài gòn vậy..! tôi có quen với 1 người con gái năm 1972, tên NTTH, nàng ấy hiện tại sống với ông xả và con ở Paris...mổi khi cuối tuần nàng thường vô cổng Long Vân, thuộc trung tâm huấn luyện KQ, cùng tôi đi chơi cuối tuần , đi bát phố, xem xi nê và đi dạo trên bãi biển đường Duy Tân ngày trước..củng đã có nhiều lần, nàng mời tôi lên nhà ở gần cây dầu Đôi ..nhà nàng có 1 bà ngoại bị mù 2 mắt..có 1 lần tôi làm liều đi lên nhà nàng 1 lần để tỏ ra rằng VC là cái chó gì mà phải sợ.(?)..khi ở trong nhà nàng, lợi dụng Bà ngoại bị mù, dỉ nhiên không thấy những gì yêu đương của 2 người..có lần , đang mãi mê ngụp lặn trong cơn mê tình ái thì đột nhiên, có tiếng hét lớn " đúng rồi.! thằng đó ở trong nhà này, mau lên tụi bay "..cả 2 giật mình, nàng kéo tay, dắt tôi vào trốn nơi góc tủ phía sau nhà..! tôi run và lo xanh máu mặt, vừa chạy trốn mà 2 tay vẩn còn giử cái lưng quần, quên kịp kéo lên. bụng bảo dạ , lần này chết chắc rồi, tội ngu mà lỳ...đứng rút cổ theo dỏi tiếng bước chân của nàng chạy ra ngoài cửa dò xét sự việc..sau 1 hồi hồn vía chạy mất tiêu, hồi hộp không biết kì này ra sao đây.? thì nàng bước vội vô và nói nhỏ ( sợ bà ngoại nghe tiếng có người trong nhà )..' không sao đâu anh, chú ở xóm, đang chạy theo dzí mấy người cắt trộm mấy buồng chuối chung xóm..Hú Hồn..! tôi rón rén bước ra và kề tai nói nhỏ với nàng " anh tưởng ba cùa em về, nên anh chạy tìm cổ núp. cớ mấy chuyện đó là chuyện nhỏ, nhằm nhò gì đâu em ( gớm, tôi nói dốc, dzợt le, mà nàng cũng tin sói trán )..thế nhưng sau lần đó thì mãi về sau, có cho vàng , tôi củng không dám lên nhà nàng lần thứ 2..thời gian sau, tôi phải vô sài gòn thụ huấn những khoá học tiếp theo, nên củng vui trong lòng, cho dù đã mất tin tức liên lạc với nàng luôn..mãi 36 năm sau..tình cờ, trời xui đất khiến thế nào, tôi lại được gặp lại nàng, nhưng không hề nhắc lại chuyện ở nhà nàng ngày đó đâu..chuyện run và thun...tôi dấu kín với nàng mãi mãi..nếu có ai, tình cờ gặp và quen nàng, xin đừng kể lại dùm cái lo lắng thầm kín của riêng tôi dùm nha..cám ơn nhiều...nếu A/E nào rảnh thì tôi sẻ giới thiệu làm quen trò chuyện với cô nàng...thật lòng.. cám ơn anh HN đã kể chuyện tình rất hay của anh...

hieunguyen11
03-31-2012, 09:04 PM
Áo Anh Sút Chỉ Đường Tà - Elvis Phương

http://www.youtube.com/watch?v=QZ3SSiJp54Q&feature=related

khongquan2
04-01-2012, 12:42 AM
http://youtu.be/rNXlqOTsFRU

Một Mai Giã Từ Vũ Khí
Sáng tác: Nhật Ngân
Trình bày: Duy Khánh
---oo0oo---

Rồi có một ngày, sẽ một ngày chinh chiến tàn
Anh chẳng còn chi, chẳng còn chi
Ngoài con tim héo em ơi!
Xin trả lại đây, bỏ lại đây
Thép gai giăng với lũy hào sâu
Lổ châu mai với những địa lôi
Ðã bao phen máu anh tuôn, cho còn lại đến mãi bây giờ

Trả súng đạn này, ôi sạch nợ sông núi rồi
Anh trở về quê, trở về quê tìm tuổi thơ mất năm nao
Vui cùng ruộng nương, cùng đàn trâu
Với cây đa khóm trúc hàng cau
Với con đê có chiếc cầu tre
Ðã bao năm vắng chân anh
Nên trở thành hoang phế rong rêu

Rồi anh sẽ dựng căn nhà xưa
Rồi anh sẽ đón cha mẹ về
Rồi anh sẽ sang thăm nhà em
Với miếng cau, với miếng trầu, ta làm lại từ đầu

Rồi anh sẽ dìu em tìm thăm
Mộ bia kín trong nghĩa địa buồn
Bạn anh đó đang say ngủ yên
Xin cám ơn! Xin cám ơn! Người nằm xuống

Ðể có một ngày, có một ngày cho chúng mình
Ta lại gặp ta, còn vòng tay
Mở rộng thương mến bao la
Chuông chùa làng xa, chiều lại vang
Bếp ai lên khói ấm tình thương
Bát cơm rau thắm mối tình quê
Có con trâu, có nương dâu
Thiên đường này mơ ước bao lâu.


http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd1/HQPD_1333243317.PNG
http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd1/HQPD_1333243377.PNG

"Vui cùng ruộng nương, cùng đàn trâu
Với cây đa khóm trúc hàng cau
Với con đê có chiếc cầu tre"

Một thời kỷ niệm của kq2 tui nay còn đâu......

hieunguyen11
04-15-2012, 04:49 AM
Cám ơn anh khongquan2 nhưng hình con trâu của anh post look nasty quá ! ha..ha.