PDA

View Full Version : Lại chuyện vợ chồng !!!



ThDaiHan
06-02-2008, 06:52 PM
Lại chuyện vợ chồng !!!

Hai vợ chồng, sau cơn cãi cọ ...
Bà vợ đùng đùng xếp quần áo vào va li, và đi ra cửa : "Tôi không ở với ông một giây phút nào nữa !! Tôi về nhà ở với má tôi còn hơn !!!! "
2 tiếng đồng hồ sau , người vợ trở về .
Ông chồng : " Ủa , sao bà nói bà về ở với má của bà ??? "
Vợ : " Má hông có nhà !!!"
Chồng : " Vậy chứ bả đi đâu ??? "
Vợ: " Tôi tới trễ một chút .. Bả cũng mới xách gói sáng nay về ở với nhà bà ngoại của tôi rồi !!!"



Thế nào là vợ ?




Có một nhà văn khôi hài người Mỹ, đã sánh ví vợ với các loại đồng hồ, đại khái như thế này :

- Vợ đẹp, sính thời trang giống như chiếc đồng hồ đeo tay, lúc nào cũng phải đeo, một phút không được rời.

- Vợ chanh chua giống như chiếc đồng hồ báo thức, chỉ nên để ở trong nhà. Bởi vì nếu nổi cơn tam bành, cô ta có thể làm ầm lên ngay cả giữa lúc đêm khuya thanh vắng.

- Vợ hiền thục giống như chiếc đồng hồ bỏ túi. Bất cứ lúc nào muốn hỏi, cô ta liền trả lời thật thà, không lừa dối. Đáng tiếc là đồng hồ loại này hiện giờ hơi hiếm.

- Vợ khỏe mạnh giống như chiếc đồng hồ đeo tay kiểu cổ, dùng lâu cũng không hỏng.
- Vợ ốm đau giống như chiếc đồng hồ dổm, chạm vào là hỏng và luôn phải sửa chữa.
- Vợ thật thà trung thực giống như chiếc đồng hồ treo tường. Cô ta chỉ làm nghĩa vụ trong gia đình, không cùng chồng đi ra ngoài.

Có một bài thơ đã định nghĩa...vợ như sau :
- Vợ là mẹ các con ta.
Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân.
Vợ là tổng hợp : bạn thân,
Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền...
Vợ là ngân khố, kho tiền,
Gởi vô nhanh gọn, hơi phiền rút ra.
Vợ là biển cả bao la,
Đôi khi nổi sóng khiến ta chìm phà,
Vợ là âm nhạc, thi ca,
Vừa là cô giáo, vừa là luật sư.
Cả gan đấu khẩu vợ ư ?
Cá ươn không muối, chồng hư cãi vờ (vợ).
Chồng ơi! Đừng có dại khờ,
Không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai ?
Vợ là phước lộc thọ tài...
Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen.


Trích dẫn bài thơ này, không chừng những kẻ thối mồm lại liệt gã vào hàng “râu quặp” mất thôi. Tuy nhiên, vô tư mà nói, khi nghĩ về vợ bá tánh thường chia ra làm hai phe, chống đối nhau kịch liệt : phe khen và phe chê, phe nâng và phe hạ, phe bốc thơm và phe bốc thối. Trước hết, gã xin điểm qua lập trường của phe bốc thối, rồi sau đó của phe bốc thơm, để tạo nên một cái kết...có hậu.

Chuyện kể rằng : có một anh chồng chẳng may ngỏm cù tỷ, đi tàu suốt sang thế giới bên kia. Anh chồng mon men đến cửa thiên đàng thì bị thánh Phêrô chặn lại.

Sau khi nghe hết bản lý lịch trích ngang cùng với những chi tiết lỉnh kỉnh, chẳng hạn như quê ở đâu, tên là chi, làm nghề nghiệp gì cùng mê tính xấu nào ? Thánh Phêrô bèn lắc đầu quầy quậy, nhất định không cho vào, bởi vì anh chồng này không có tên trong sổ thiên đình.

Anh chồng bèn năn nỉ ỉ ôi :
- Lạy thánh cả, xin thương con với ?
- Nhưng ngươi có điểm chi đặc sắc để ta thương được ?
Nghe vậy, anh chồng liền mắt sáng như đèn ô tô, trả lời phăng xi lô, không một chút do dự :

- Bẩm lạy thánh cả, con có vợ cơ ạ.
Thánh Phêrô vuốt chòm râu bạc ra dáng suy nghĩ rồi gật đầu :
- Thôi được, ta cho ngươi vào, bởi vì ngày xưa ta cũng có vợ và cũng phải khổ vì vợ, đoạn trường ai có qua cầu mới hay, nên ta rất thông cảm với ngươi.
Té ra Thánh Phêrô cũng như nhiều người khác đôi lúc cũng đã cảm thấy vợ là một gánh nặng, một thập giá Đức Chúa Trời đặt lên vai anh đàn ông. Hay như tục ngữ cũng đã bảo :
- Trai có vợ như rợ buộc chân.

Một khi đã bước chân vào con đường tình ái cong cong, thì dù được vợ cưng hay bị vợ đày, anh chồng cũng xất bất xang bang. Gã xin ghi lại tâm sự của hai anh chồng, mà gã lượm lặt được trên báo, nói lên nỗi khổ của kẻ bị vợ đày, cũng như của người được vợ cưng.

Trước tiên là anh chồng bị vợ đày.
Anh ta bảo :
Vợ tôi rất yêu chồng, thương con và đảm đang trong việc thu vén cho gia đình, nhưng ngặt nỗi rất độc đoán và cửa quyền, đôi khi trở nên cáu gắt và…cộc lốc. Ý nàng là ý trời. Nói không ngoa chứ lau nhà, đổ rác tôi cũng phải hỏi ý kiến nàng.

Nhà thì sau khi đã miết ngón tay xuống sàn để kiểm tra, nàng liền phán :
- Lau được rồi.
Còn rác thì nàng bảo :
- Chịu khó hôi một tí, mai hẵng đổ, vì bao rác còn vơi, lúc này bao nhựa đắt nên phải tiết kiệm.

Phụ nàng làm bếp, nêm canh bằng nước mắm hay muối tôi cũng phải hỏi nàng. Lỡ mặn một tí, hay lỡ nhạt một tẹo thì tôi liền bị kê tủ đứng :
- Sao mà đoảng vậy, có thế cũng không xong.
Nhất là mỗi khi có tiệc tùng, thì tôi chỉ là một tên đày tớ để cho nàng sai vặt đến toát cả mồ hôi hột. Nhiều khi nhìn thấy vợ người ta dịu hiền và tế nhị mà tôi đâm phát thèm :
- Nếu ai bán cái dịu dàng,
Tôi mua một gánh tặng nàng làm duyên.
Dịu dàng như phép thần tiên,
Làm vơi mệt nhọc, làm quên buồn phiền.
Như vậy, xem ra anh chồng này muốn bắt chước Tú Xương, thế mà cũng chẳng xong :
- Làm trai rửa bát quét nhà,
Vợ gọi thì dạ, bẩm bà em đây.

Tiếp đến là anh chàng được vợ cưng.
Anh ta tâm sự :
Đã tám năm nay, tôi phải khổ muôn phần vì bị vợ...chăm sóc quá chu đáo. Mọi sinh hoạt hàng ngày của tôi, từ chuyện ăn uống, tắm giặt đến nghỉ ngơi giải trí...cũng phải nhất nhất tuân thủ theo sự sắp đặt của cô ấy.

Này nhé, chẳng hạn ăn sáng tôi chỉ được quyền chọn một trong ba thứ : xôi, bánh mì ốp la và phở. Ngoài ra, bất kỳ thứ gì cô ấy cũng không đồng ý vì đủ lý do. Mà phải tự tay cô ấy làm hoặc mua về nhà cho tôi kia, chứ để tôi tự đi ăn một mình là cô ấy không yên tâm chút nào.

Ngay đến cả quần áo mặc hàng ngày cô ấy cũng tự tay giặt ủi cho chồng. Cô ấy đã ủi bộ nào là tôi cứ phải mặc bộ ấy, không có ý kiến ý cò gì hết. Còn nếu như tôi lại tự ý ủi một chiếc áo nào khác để mặc là y như rằng khi phát hiện ra, cô ấy sẽ giận hờn cả tuần, cho là tôi không còn yêu thương, tin tưởng vợ nên mới coi thường vợ như vậy.
Đồ ăn cũng thế, có bữa cô ấy nấu một món mới học được trên tivi, nhưng tôi không sao ăn được, thế là cô ấy cũng tấm tức khóc, “chụp mũ” cho chồng là không còn yêu thương nữa.


Đúc kết lập trường của phe bốc thối vợ, gã xin kê ra sự khác biệt giữa vợ và sách mà thiên hạ đã ghi nhận :
1- Sách càng cổ càng hiếm thì lại càng giá trị, còn vợ thì khác, càng trẻ, càng đẹp thì lại càng...tốt.
2- Bạn có thể quên ngày mua sách, nhưng không bao giờ được quên ngày sinh nhật vợ, hoặc kỷ niệm ngày cưới.
3- Bạn có thể sở hữu rất nhiều sách, nhưng chỉ có được một vợ mà thôi.
4- Mua sách, bạn có thể tự mình quyết định, nhưng cưới vợ nhất thiết phải có sự đồng ý của cả hai bên. Nếu bạn không cần cô ấy, thì cô ấy cũng không nhất thiết cần đến bạn.
5- Mua sách là sự đầu tư một lần, còn cưới vợ là bắt đầu của một sự đầu tư dài hạn.
6- Hiện nay, mua sách bạn có thể được khuyến mại, được tặng thưởng...nhưng cưới vợ thì bạn phải mua thêm rất nhiều thứ đi kèm.
7- Sách đem lại cho bạn những chân trời mới, còn vợ thì luôn trông chừng để bạn đừng ra khỏi nhà.
8- Sách dù thâm thúy đến đâu cũng có lúc hiểu được, còn vợ nghĩ gì thì vĩnh viễn bạn không thể hiểu nổi.
9- Sách không bao giờ tranh luận với bạn, còn với vợ thì bạn suốt đời chỉ là người nghe.
10- Bạn có thể đối xử với sách như với một người tình tri kỷ, nhưng không thể đối xử với vợ như một quyển sách.

Tuy nhiên, nói gì thì nói, nghĩ gì thì nghĩ, bàn dân thiên hạ đều phải công nhận sự đóng góp không nhỏ của vợ vào sự nghiệp của chồng, như tục ngữ đã bảo :
- Của chồng, công vợ.
- Chồng như đó, vợ như hom.
- Giàu vì bạn, sang vì vợ.
- Chồng sang vì bởi vợ ngoan.
- Gái ngoan làm quan cho chồng.
Hay như một câu danh ngôn phương tây đã xác quyết :
- Đằng sau những thành công của người chồng, đều có bóng dáng của người vợ.
Đây là một sự thật chẳng thể nào chối cãi. Cứ thử nhìn vào mấy ông tổng thống nước Mẽo là chúng ta sẽ thấy được như vậy.

Thực vậy, sự thành công của tổng thống John Kennedy, chắc chắn phải có những đóng góp của bà Jacqueline, bởi vì bà luôn tháp tùng ông trong những tháng tranh cử và những năm nhiệm kỳ của mình.

Cũng thế, sự thành công của tổng thống Bill Clinton, chắc chắn phải có bàn tay của bà Hilary, bởi vì bà đã giúp ông rất nhiều để hoàn thành nhiệm vụ của mình và đã chống đỡ ông khi “xì căng dan” tình cảm lem nhem của ông bùng nổ, bằng không thì ông dám đã bị đi đoong lắm.

Và gần đây, sự đắc cử tổng thống của ông George Bush cũng có những góp phần của bà Laura. Trong thời gian tranh cử, bà thường nói :
- Tôi chỉ là một người vợ bình thường, biết pha trà, nướng bánh, chăm lo cho gia đình...

Khi được hỏi về sự hậu thuẫn của bà, ông Bush đã thừa nhận trên đài CNN :
- Quyết định sáng suốt nhất trong cuộc đời tôi là đã kết hôn với bà ấy.
Để kết luận, gã xin ghi lại bài thơ “luận về vợ” của Bá Hy :

- Vợ ngon như sữa đậu nành,
Uống rồi cứ muốn để dành uống thêm.
Đêm đông vợ ấm hơn mền,
Không cho chị gió vén rèm chui vô.
Vợ như thóc lúa đầy bồ,
Chẳng sợ bỏ đói, tha hồ rong chơi.
Không vợ cực lắm ai ơi,
Phải làm tất bật bở hơi tai...hà.
Có vợ như có vườn hoa,
Hương thơm “nồng nặc” thở ra hít vào.
Vợ là “lãnh đạo” tối cao,
Đôi khi nổi dóa hết gào lại rên.
Vợ là cỗ máy loại bền,
Đa năng đa dạng cộng thêm mượt mà.
Nàng là cố vấn của ta,
Tiền lương nộp đủ bài ca ngọt ngào.
Trên trời có mấy vì sao,
Dưới đất chẳng có chỗ nào thiếu em.
A-di-đà-phật...Xe duyên,


http://i26.tinypic.com/ezxw3.jpg

pilot261
06-04-2008, 10:09 PM
Khúc cuối lá thư cùa cô vợ 22 năm gửi cho Dr Ruth sao bị run rẫy thế nhỉ?






Chắc lại bị đâm nữa rồi chắc!?

Quả là con quỷ DD :43: