PDA

View Full Version : Về Hưu ở Việt Nam hay Mỹ ?



loibangTQLC
04-06-2011, 08:07 PM
Về hưu ở Việt Nam hay Mỹ?


Thứ ba, 29 Tháng ba 2011, 12:52 GMT+7


Tôi dự định làm việc ba năm nữa thì về hưu ở tuổi 62. Tôi muốn về hưu ở Việt Nam dù không có họ hàng thân thuộc ở đây nữa.

Kính thưa ban biên tập TS,

TS là một trong những website tôi thích nhất. Một ngày, nếu tôi không xem những tin tức trên quý biên tập thì tôi cảm thấy như thiếu một cái gì đó.

Tôi có đọc qua những ý kiến của độc giả về đề tài "hưởng già ở Việt Nam". Nay, tôi xin quý biên tập đăng lên đây và nhờ ý kiến của quý độc giả về trường hợp về hưu của tôi như sau.

Tôi ở Mỹ được 32 năm, đã và đang làm việc cho một hãng điện tử 30 năm. Năm nay tôi 59 tuổi, sức khỏe tốt. Các con tôi (3 đứa) đều lớn và đã sống riêng. Tôi dự định làm việc ba năm nữa thì về hưu ở tuổi 62. Tôi muốn về hưu ở Việt Nam. Hiện tại, tôi không còn ai ở Việt Nam, kể cả họ hàng thân thuộc. Tôi chỉ về hưu một mình. Vợ tôi không chịu về hưu ở Việt Nam vì vợ tôi là người Lào và thích ở bên Mỹ hơn. Tôi đã dẫn vợ về Việt Nam một lần. Vợ tôi không thích Việt Nam cho lắm.

Về phần tài chính thì tôi được tiền hưu là 1.500 USD + 500 USD một tháng tiền 401K. Sau khi đọc rất nhiều ý kiến của những độc giả, khi về hưu tôi sẽ chọn Bến Tre hoặc Phan Thiết. Xin độc giả cho tôi ý kiến.

Bến Tre hoặc Phan Thiết có tốt về khí hâu, thực phẩm, tình bà con hàng xóm có được không? Hay là ở chỗ nào khác tốt hơn như Nha Trang, Cần Thơ? Lúc còn ở Việt Nam tôi ở quận 1, TP HCM. Nay tôi không thích TP HCM cho lắm.

Một lý do rất quan trọng là tại sao tôi muốn về hưu ở Việt Nam?

- Tôi cần tình người (ở Việt Nam tình người đậm đà hơn ở Mỹ)
- Tôi cần bạn bè, hàng xóm người Việt Nam (tôi ít bạn Việt Nam ở Mỹ, hàng xóm người Mỹ) để hàn huyên tâm sự.
- Tôi muốn chính tôi sẽ giúp đỡ những người nghèo, những người đã không may mắn trong cuộc đời. Với số tiền hưu, tôi sẽ trích ra một phần và chính tay sẽ giúp đỡ họ.

Ở Mỹ vật chất rất là đầy đủ, dư thừa nhưng chỉ thiếu tình người giữa người Việt Nam với nhau. Đó là lý do chính tôi muốn về hưu ở Việt Nam.

Xin quý tòa soạn cho đăng mẩu tin này.
Thanh Nguyen -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Thưa ông Thanh Nguyễn ,

Không phải là một người trong " ban biên tập TS " nhưng sau khi đọc được lá thư của ông thì tôi ngứa .. tay quá
nên xin đươc thưa chuyện cùng ông .

Tôi ở Pháp được 31 năm, đã và đang làm việc cho một hãng điện tử 28 năm.

Năm nay tôi … trẻ hơn ông, sức khỏe tốt. Con tôi lớn và đã sống riêng. Tôi dự định làm việc khoảng .. 15 năm nữa thì về hưu . Tôi muốn về hưu ở .. Pháp.

Hiện tại, tôi không còn ai ở Việt Nam ngoài …. họ hàng thân thuộc. Vợ tôi đã …. dẫn tôi về Việt Nam hai lần. Dù yêu quê hương tha thiết như một người Việt Nam bình thường nào , tôi cũng không thích về hưu ở Việt Nam . Vì ở đó không có tự do , công bằng , dân chủ do một Đảng độc tài lãnh đạo từ 36 năm nay :

Giản dị chỉ vì tôi không muốn ai " quản lý " đời sống TINH THẦN của tôi !

Tôi không muốn phải tôn thờ một chủ nghĩa nào hay một ông già râu nào . Tôi muốn tự mình chọn người đại diện tôi vào quốc hội , làng xã … . Tôi muốn đọc sách nào tôi thích , hát bài nào tôi ưa , muốn « yêu ai cứ bảo là yêu / ghét ai cử bảo là ghét « .

Tôi không muốn thấy các em bé vô tư bị ép phải quàng khăn đỏ , ca múa những bài «nâng bi « , để cuối cùng tương lai cũng bị đám chó sói ăn thịt !

Tôi không muốn thấy các cô gái đua nhau « lấy chồng xứ lạ « ! Không muốn nghe các cơ quan truyền thông , truyền hình che mắt , bịt tai về những tin tức xác thực ở ngoài kia : thế giới , ở ngay đây : đất nước .

Tôi không muốn cứ phải lâu lâu lại bị nghe những bài hát tuyên truyền cũ rích kiểu « 5 anh em trên một chiệc – dấu nặng - xe tăng « hay « tiến về Sài Gòn , ta giết sạch giặc thù « , hay chỉ thấy đầy dẫy những hồi ký chính trị láo khoét khi bước vào một hiệu sách .

Tôi không muốn lịch sử bị sửa sai . Tôi không muốn bị bắt buộc phải « bo « cho những công chức ( công an , cảnh sát … ) có bổn phận phải phục vụ tôi , phải cúng tiền cho những ông bà …. Nội tự xưng là đầy tớ của tôi ( Đảng là đầy tớ của nhân dân ) khi tôi muốn tu sửa nhà , muốn mua « hộ « mới .

Tôi muốn quyền lợi y tế phải được đồng đều cho mọi ngừoi dân , chứ không riêng gì cho cac công thần chế độ .. vv .

Tôi không muốn đi đâu cũng phải nghe 2 tiếng đầu tiên « tiền đâu ? « !

Và , điều quan trọng nhất , tôi không muốn phải ngồi yên , nín khe trước cảnh ngoại nhân tung hoành khai thác đất nước !

Sống như vậy , dù có « tình ngừoi « , thì « tình ngừoi « cũng chưa đủ để nuôi tôi sống . Chưa nói rằng , đã gọi là tình NGƯỜI rồi thì ở đâu mà chả có . Ông có nhớ câu « bán anh em xa mua láng giềng gần « không ?

Thưa ông Thanh Nguyên ,

Tôi thấy những lý do ông đưa ra chỉ thích hợp với một mình ông thôi .

Mục đích của ông , nếu tôi hiểu đúng , là ông đi tìm tình người .

Nếu ông khộng là một người … kỳ thị hoặc « khép kín « , hay hàng xóm ông không « very nice « với ông thì có thể là ông « yếu « ngoại ngữ ?

Ở Mỹ 32 năm mà « yếu « ngoại ngữ thì :

- hoặc là cuộc sống ông thu hẹp trong cộng đồng Việt , như một số người Tàu ở Chợ Lớn không biết nói tiếng Việt . Điều này không phải vì ông xác định « tôi ít bạn Việt Nam ở Mỹ «
- hoặc ông không thích giao thiệp .

Đi làm 30 năm liên tục thì thiết tưởng tiếng Mỹ của ông cũng không đến nổi nào . Mà cho dù yếu thì cái vốn ngữ vựng « my tailor is rich « cũng đủ để ông « hàn huyên tâm sự « với hàng xóm . Vậy thì có lẻ hàng xóm ông là kẻ « lạnh lùng « ( kỳ thị ? ) ? Nếu vậy tại sao ông không đổi xóm ?

Hay ông là người không thích giao thiệp ? – Nếu vậy tại sao ông cần « tình người « ? Ông cần « tình người « mà ông cú ru rú trong nhà thì « tình có như không « mà thôi !

Có điều tôi không hiểu ông định nghĩa thế nào là « đậm đà « khi viết « ở Việt Nam tình người đậm đà hơn ở Mỹ « ? Tôi không « sua « ( sure ) gì mấy chuyện này .

Thứ nhất , Việt Nam bây giờ không phải là Việt Nam trước ngày ông rời nước . Ngày xưa không có cha mẹ nào đồng ý cho con mình « lấy Mỹ « : ngày nay người ta « hãnh diện « khi có con lấy ngoại quốc . Ngày xưa giỗ quảy gì chòm xóm cũng đến tiếp một tay : ngày nay , việt kiều về « cadeau « dõm là bị chê ngay . Ngày xưa nhà có ngừoi trúng gió , hàng xóm chạy qua cho mượn miếng dầu : ngày nay chòm xóm thưa kiện nhau , ấu đã , thậm chí chém giết nhau chỉ vì miếng .. . đất ! Cái « tình « ông biết đó , nó thay đổi theo thời gian , theo « xã hội mới , con người mới « rồi ! Đảng còn đổi thay « mở cửa « nữa , nói gì người dân bình thường !

Thứ nhì , người Mỹ cũng là ngừoi như người Việt Nam , người Pháp ... Nghĩa là có người « đậm đà « có người « nhạt nhẽo » . Ông trách Mỹ không « đậm « với ông , thế còn ông ? – Ông có « đậm « với Mỹ không ? Tôi thì tôi thấy ông … vô tình lắm . Nói chi xa , ông quyết định về VN sống một mình , để bà vợ Lào ở lại Mỹ một mình vì bà « thích ở bên Mỹ hơn « . Thế thì ông lấy bà ấy làm chi ? Ngừoi ta mong hưu trí để vợ chồng già hủ hỉ với nhau , có con , có cháu. Ông thì ông mong nghĩ hưu thì về VN một mình hàn huyên tâm sự với … hàng xóm , bỏ mặc vợ con lại Mỹ .

Hoặc là ông không có hạnh phúc với vợ con ( điềù này không nghe ông nói ) hoặc là ông chán ăn « cơm nguội « với … nước Lèo , muốn về VN sáng bia , chiều « phở « ? Nếu vậy thì ông ích kỷ giống … « Bác « ông quá ! Cả đời chỉ nghĩ đến « cách mạng « , có mấy đời vợ , mà bà nào cũng bị Bác cho ra rìa để « Bác làm cách mạng « , có khi lại bịt mắt làm ngơ như khi chú Hoàn ( Trần quốc Hoàn , Bộ Trưởng Bộ Công An ) thủ tiêu bồ nhí của Bác : cô Nông Thị Xuân , người đã đẻ cho Bác đứa con trai « Nguyễn Tất Trung « ( theo Vũ thư Hiên – « Đêm giữa ban ngày « ) .

Người xưa có câu « tề gia – trị quốc – bình thiên hạ « . « Tình nhà « ông không để ý đến mà lại đòi người ta san sẽ « tình nước « thì tôi thấy … còn lâu ! Trừ khi ông móc đô la !

Nên tôi thấy mấy cái lý do ông đưa ra , cái nào cũng .. vô duyên , không có « cơ sở « vững chắc trừ chuyện « Tôi muốn chính tôi sẽ giúp đỡ những người nghèo, những người đã không may mắn trong cuộc đời. Với số tiền hưu, tôi sẽ trích ra một phần và chính tay sẽ giúp đỡ họ « . Điều này thì tốt quá , mai mốt ông có lên thiên đàng cho tôi nắm ké cái ống quần nhé . Vâng , giúp người trước đi ông . Tình người ông sẽ có sau .

Còn chuyện « ở đâu cho tốt « thì tôi thấy đâu cũng tốt nhưng ở các làng quê hẻo lánh thì có lẻ tình người vẫn còn đậm đà như tô cá bống kho tiêu . Trừ .. phở . Nghe nói " Phở Ta " của bà Đặng tuyết Mai , nấu ở Sài Gòn , bị việt kiều Mỹ chê lên , chê xuống đấy . Ông có biết không ?

Ông việt-kiều-yêu ... xóm ?

:icon_hateyou::icon_hateyou::rauch0001::icon_hatey ou::icon_hateyou:

loibangTQLC
04-07-2011, 04:41 PM
Re: Về hưu ở Việt Nam hay Mỹ?

Thưa ông Thanh,

Tui xin được phép hong đồng ý với ông Thanh, nè nhe, me-sừ cho tui góp ý tui nhe...Một lý do rất quan trọng là tại sao tôi hong muốn về hưu ở Việt Nam?

- Tui cần tình người ở Việt Nam, nhưng vì sau 36 năm xứ Việt ta dưới ách thống trị của CS như là tấm giẽ rách, mục nát te tua, tui chỉ dìa Việt Nam khi nhơn dân trồng xong hoa sen, hoa lài lôi cổ từng tên lãnh đạo CS ra "cắc bùm" cho chết tía hết bọn tham lam ác ôn này nhe....

- Điều #2 của ông, tui xin "phản hồi" tui cũng cần bạn bè chòm xóm người Việt Nam, phố xá Việt Nam... nhưng ở đâu cũng được, miễn sao nói tiếng Việt nhe, nói tiếng Mỹ thì tui bù trất, xin cho thông ngôn Cao Minh Hưng ASAP mà thôi, tui thèm đi hoang từ Los Angeles xuống phố Bolsa cách xa 90 miles, đủ dzui rồi. Nhớ khi ông Vương Trùng Dương kéo vô Tài Bửu họp bạn có Phan Bá Thụy Dương, Viên Luông, Vũ Uyên Giang, Nguyễn Thanh Huy, Huy Phương, Dương Viết Điền, Phong Vũ, ... tìm không khí Tự Do của La Pagode, của Brodard, của Givral của ngày xưa, Tài Bửu có omelette au jambon avec du beurre Bretel (ham omelet with Bretel butter), có crossants với bœuf bourguignon hay bò kho, có bia vàng Corona hay bia xanh Heineken thì đủ dzui rồi nhe. Rồi muốn dzui hơn tui theo chơn anh Ba Mai Thanh Truyết kéo Phan Nhật Nam, Trần Văn Thuần, Chu Tất Tiến, Phạm Gia Cổn, Phan Đình Minh, Phan Tấn Ngưu, Phan Văn Song, Lê Văn Khoa, hai anh em song sinh Trần Minh Nhật và Trần Minh Xuân dìa am Le High của anh Ba Da Cam "dzô tư" tìm không khí quê hương, nào là ốc len xào dừa, nghêu xào lá quế, lẫu vịt nấu chao, cá bông lau chiên phồng,... tí ti Saveur Martell, un peu de Rémy Martin, hay Sauvignon Rouge, mon goût favori Cabernet Sauvignon hihi... tụi tui có cả một bầu trời quê hương Bắc Mỹ Thuận, Bến Ninh Kiều hay Bắc Vàm Cống,... thim thim un coin de Paris. Hong cần dìa Việt Nam khi CS còn ngự trị, dứt khoát hong dìa, okie dokie, ông Thanh!

- Với điều #3 của ông, tui chơn thành đề nghị ông Thanh dzô các viện dưỡng lão ở Santa Ana, Garden Grove, Anaheim, nơi có những đồng hương Việt Nam trong cuộc đời xa xứ vì bọn CS gian ác dã tâm, mà tất cả chúng ta bỏ chạy, nay ôm đầu máu dìa nộp mạng già cho CS moi móc tiền hưu trí, tại sao lại ngu si ngu xuẩn quá dzị cà??? Tui cho là đồ điên, không nên dìa khi mấy thằng CS chó chết còn trên quê hương.Eh toi, nous avons besoin de changer de lotus ou jasime de la société! Vous êtes fou écrou. C'est ça, absolument! You're crazy nut. That's it, absolutely, man!
VHLA

TAM73F
04-07-2011, 04:56 PM
Ngày đi, đảng gọi “Việt gian”
Ngày về đảng lại chuyển sang “Việt kiều”
Chưa đi: phản động trăm chiều
Đi rồi: thành khúc ruột yêu ngàn trùng...

Trốn đi Đảng bắt đến cùng
Trở về mời gọi, săn lùng đô la
Đảng ta ân đức bao la
Làm cụ thằng đểu, làm cha thằng lừa...

(Sưu - Tầm )