PDA

View Full Version : Số phận của Thương Phế Binh VNCH .



loibangTQLC
01-28-2010, 08:22 PM
SỐ PHẬN CỦA NGƯỜI THƯƠNG PHẾ BINH MIỀN NAM VIỆT NAM

:105::105::105:

Trong khi nhiều tờ báo lớn trên thế giới đến Việt Nam trong hai tháng 3 và 4 vừa qua để tìm hiểu và viết về những thay đổi tại Việt Nam sau 30 năm kết thúc chiến tranh, thì ký giả Yoshigata Yushi của Nhật Bản, cũng đến Việt Nam nhưng với tâm tư khác. Ông đến Việt Nam để tìm hiểu điều mà Hà Nội hay nói là 'xoa dịu vết thương quá khư' trong lòng ngưới dân miền Nam.

Bài viết sau đây của ông đề cập về số phận chung của những Thương Phế Binh Miền Nam.

"Hãy quên quá khứ, đoàn kết lại để xây dựng đất nước" là câu nói thường được các nhà lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam nhắc lui nhắc tới kể từ khi quốc gia này áp dụng chính sách "đổi mới" vào năm 1986 dưới thời ông Nguyễn Văn Linh. Ngày 30 tháng 4 vừa qua tại Việt Nam, các lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam cũng lập lại câu này trong những buổi lễ tổ chức mừng "Chiến thắng 30/4". Lời kêu gọi này có gì sai , mà sao người dân Việt Nam không đáp ứng, phải để cho lãnh đạo hô hào hoài suốt gần 19 năm trời.
Bất cứ chuyện gì được coi là đúng khi lý thuyết phải phù hợp với thực tế. Lời kêu gọi phải đi đôi với việc làm còn không thì tất cả đều vô nghĩa. Kêu gọi người ta hãy quên quá khứ thì chính mình cũng phải hòa đồng, cởi mở, đối xử công bằng với tất cả mọi người chứ không được kỳ thị. Ở đây tôi muốn nói đến số phận chung của người thương binh miền Nam hiện nay vẫn còn bị chính quyền kỳ thị cho dù chiến tranh đã kết thúc đúng 30 năm. Họ đang là nạn nhân của một xã hội bị phá sản mọi thứ tại Việt Nam và đang cần, rất cần sự giúp đỡ của mọi người trong chúng ta.
Từ khi áp dụng chính sách "đổi mới", chính quyền Hà Nội đã hé cửa cho một số hội đoàn thiện nguyện (NGO) nước ngoài vào Việt Nam làm công tác từ thiện, giúp đỡ những người đang ở trong hoàn cảnh khó khăn. Tôi đã được một người trong tổ chức NGO hướng dẫn đến trung tâm trị liệu phục hồi cho người tàn tật ở Cần Thơ. Tại đây tôi được gặp ông N. V. Công (73 tuổi, một thương phế binh của Việt Nam Cộng Hòa) khập khểnh bước đi bằng đôi nạng gỗ đã quá cũ mèm mà ông ta sử dụng từ năm 1973 đến bây giờ. Một người thương phế binh khác là ông N. C. Hùng (53 tuổi) cụt cả hai chân mà chẳng có một phương tiện nào khác để di chuyển ngoại trừ hai bàn tay. Muốn đi phải dùng hai bàn tay chống để lết. Cả ông Công và ông Hùng chẳng được một cơ quan nào của nhà nước giúp đỡ phải tự kiếm sống bằng những công việc như đan thúng, đan giỏ...
Người nhân viên NGO này cho biết lý do tại sao tổ chức NGO của ông ta lại quyết định chọn con đường giúp đỡ những người thương binh miền Nam. Lý do Sài Gòn là nơi đầu tiên họ được đặt chân đến để hiệp tác cho chương trình xóa đói giảm nghèo mà chính quyèn Hà Nội kêu gọi. Sau khi đi tham quan nhiều nơi tại miền Nam, phái đoàn của tổ chức NGO này ra Hà Nội để tiếp tục cuộc tham quan. Tại Hà Nội và nhiều nơi khác ở miền Bắc, họ cũng được gặp nhiều thương binh bộ đội miền Bắc có người thì ngồi xe lăn. Có người thì đi bằng chân giả hay chống nạng. Người thương binh đã mất đi một phần thân thể của mình cho đất nước thì chính phủ ít ra phải lo cho họ có những thứ đó để giảm bớt trở ngại trong cuộc sống hàng ngày là chuyện đương nhiên. Nhìn những thương binh miền Bắc, chúng tôi không khỏi ngậm ngùi cho hoàn cảnh của những thương binh miền Nam mà chúng tôi đã gặp tại Sài Gòn, hay những vùng Lục Tỉnh... là họ đã bị bỏ rơi một cách tàn nhẫn. Đó là lý do chính để tổ chức NGO chúng tôi quyết định công việc giúp đỡ thương phế binh miền Nam. Người nhân viên NGO này còn cho biết thêm là họ được chính quyền Hà Nội chấp thuận cho làm công việc giúp đỡ này nhưng với điều kiện là phải đặt dưới sự quản lý của chính quyền địa phương. Chúng tôi đã đến nhiều quốc gia làm việc thiện nguyện, nhưng chẳng có một quốc gia nào đặt ra điều kiện kỳ quái như thế, nhưng họ đành phải chấp nhận để mong sao giúp đỡ được những người cần được giúp đỡ.
Nhóm NGO này còn kể tôi nghe rằng họ đã trao tặng các trung tâm trị liệu phục hồi cho người tàn tật nhiều xe lăn, chân giả, nạng gỗ và nhiều thứ khác. Vì thấy mức độ tàn tật quá nặng của ông Hùng cần đặc biệt phải giúp đỡ nên tổ chức chúng tôi tặng riêng cho ông Hùng một chiếc xe lăn. Tặng xong, họ yên chí là từ đây ông Hùng không còn quá nhọc nhằn như trước mỗi khi muốn di chuyển vì đã có phương tiện. Tháng sau họ trở lại gặp ông Hùng thì vẫn thấy ông ta lết đi bằng hai tay. Hỏi xe lăn đâu thì ông Hùng trả lời rằng đã bị nhà cầm quyền địa phương tịch thâu vì cơ quan cho xe không qua trung gian chính phủ, bắt phải đóng tiền phạt mới được nhận xe. Mà ông Hùng lấy đâu ra tiền để đóng phạt. Cuối cùng họ lại phải bỏ tiền túi đóng phạt để nhận xe lăn cho ông Hùng.
Nghe xong câu chuyện về ông Hùng nói trên, tôi không thể hiểu nổi một chính quyền cứ ra rả nói về 'quên đi quá khứ' mà lại có những hành động vô nhân đạo đối với những người đã thua cuộc cách nay 30 năm. Rõ ràng là về mặt ý thức, chiến tranh Việt Nam chưa chấm dứt. Bởi vì nếu bảo rằng đây là hành động sai phạm có tính cách cá biệt của những quan chức chính quyền địa phương thì cũng đáng buồn cho Việt Nam vì tại đất nước này ngay đến người tàn tật, bần khốn tận cùng cũng không tránh khỏi nạn bóc lột. Tôi rất chia sẻ vì sao sau 30 năm, người Việt Nam vẫn tiếp tục đấu tranh cho sự tự do, dân chủ và nhân quyền được tôn trọng tại Việt Nam.

* Yoshigata Yushi *

Ha Vo
07-21-2011, 10:08 PM
Cám ơn anh Lôi Bằng đã post một bài rất thương tâm về số phận những người thương phế binh VNCH, và qua đó, mọi người mới biết được sự ăn chận tàn ác của chính quyền địa phương trong sự giúp đỡ từ hội đoàn thiện nguyện NGO
HV

khongquan2
07-22-2011, 02:59 PM
Cảm ơn NT LoiBangTQLC posted bài "Số phận của Thương Phế Binh VNCH."



NGƯỜI THƯƠNG BINH ... TÂM TƯ & KÝ ỨC ...!
---oo0oo---

http://hoiquanphidung.com/user-upload/users/HQPD_1311346290.jpg

Ngày xưa ... chiến đấu giữ quê hương,
Hôm nay ... lê lết giữa bụi đường,
Tấm thân rỉ máu ... loang hè phố,
Từ buổi giặc về ... quá tang thương ...!

Góc phố ... mưa tuôn ... buốt mảnh đời,
Hình hài ... manh áo ... rách tả tơi,
Khép mắt ... lắng hồn ... đau dĩ vãng,
Ngày tàn chinh chiến ... máu lệ rơi ...!

Ngược dòng quá khứ ... tuổi thư sinh,
Xếp lại bút nghiên ... bước đăng trình,
Giày saut, áo trận ... dày lửa khói,
Ngăn lũ giặc thù gây chiến chinh.

Bến Hải ... Đông Hà ... Tống Lê Chân,
Pleiku phố núi ... mây thật gần
Khe Sanh ... Tân Cảnh ... buồn hiu hắt,
Trường Sơn sương đẫm ... buốt lạnh thân.

Charlie trơ vắng ... giữa rừng hoang,
La Vang Thánh Địa ... đổ điêu tàn,
Bình Long ... An Lộc ... mờ lửa khói,
Cổ Thành Quảng Trị ... giặc nát tan.

Nắng cháy Cao Nguyên ... ngày thật dài,
Đêm về sương xuống ... buốt đôi vai,
Núi rừng hoang vắng trong tĩnh mịch,
Côn trùng rả rích ... vẳng bên tai.

Qui Nhơn ... Bình Định lả bóng dừa,
Nhi Nữ múa quyền ... Úi ... ngầu chưa,
Nếu ai có ghé nơi quê ấy,
Cái tật băm lăm ... nhớ phải chừa.

Đồng lúa miền Tây ... trải ngút ngàn,
Sông ngòi chằn chịt ... đan dọc ngang,
Ao, hồ ... cá lội .. lăn tăn sóng,
Những lúc dừng quân ... nhớ miên man ...

Nhớ Bến Ninh Kiều ... nắng dần rơi,
Mây bay lãng đãng giữa lưng trời,
Gió chiều man mác ... đôi ba đứa,
Tán gẫu ... hàn huyên ... rượu đầy, vơi ...

Những buổi chiều mưa chốn biên thùy,
Hà Tiên buồn vắng ... nguệch ngoạc ghi,
Balô làm bàn ... xiêu nét chữ,
Gởi người yêu nhỏ ... Mộng ước chi ...?

Thất Sơn, Châu Đốc ... nắng nung người,
In dấu quân hành ... nhớ khôn nguôi,
Xuôi về phố thị ... đi quanh quẩn,
An Giang nước bạc ... lá xanh tươi.

Kiến Phong ... Cao Lãnh bụi đỏ trời,
Kiến Tường, Mộc Hóa ... lắm mưa rơi,
Muỗi rừng giăng kín ... đêm Đồng Tháp,
Vĩnh Long ... Sa Đéc ... nhớ thương ơi.

Dừng bước Long An ... xuống Định Tường,
Mỹ Tho ... lưu luyến gót phong sương,
Kiến Hòa ... rợp bóng dừa nghiêng ngả,
Ba Tri, Bình Đại ... muỗi du dương.

Sóc Trăng ... Chùa Tháp mái rêu phong,
Bạc Liêu ... Chương Thiện ... cá đầy đồng,
Cà Mau ... Rừng Đước U Minh Hạ,
In dấu quân hành ... giữ Non Sông.

Len lách rừng Tràm ... đất Kiên Giang,
Đây U Minh Thượng ... muỗi ... kinh hoàng,
Lá cây đan kín ... không thấy nắng,
Đêm vắng kinh người ... pháo vọng vang.

Khói lửa chiến chinh mãi lan tràn,
Thân trai nợ nước ... gánh Giang San,
Giày saut mòn gót ... không nản chí,
Chỉ mong đất mẹ ... hết lầm than.

Trận chiến sau cùng ... chân nát tan,
Trong cơn mê thiếp ... tin bàng hoàng,
Lệnh trên bức tử ... buông tay súng,
Muôn ngàn mạch máu chực vỡ toang !

Ôi lũ giặc thù quá dã man,
AK đánh phủ ... những thân tàn,
Đuổi rời Bệnh xá ... Quân Y Viện,
Đui, cụt ... dìu nhau ... máu đỏ loang ...!!!

Người bò lăn lốc ... máu tuôn trào,
Kẻ thì khập khễnh ... bước dìu nhau,
Thằng bịn vết thương ... lòi cả ruột,
Còn nỗi đau nào ... để đớn đau ...!!!

Lê đời hoang phế ... lết lang thang,
Manh áo tả tơi ... giữa điêu tàn,
Bạn bè ôm hận trong ngục tối,
Kẻ giữa pháp trường ... chết hiên ngang !

Đất mẹ tan hoang trong thiên đàng,
Thiên đàng cộng sản ... máu ... lầm than,
Quê Hương đổ nát ... đầy tang trắng,
Một Tháng Tư buồn ... chinh chiến tan !

Phần ba cuộc đời ... hiến quê hương,
Cà Mau ... Bến Hải ... khắp nẻo đường,
Giờ đây lê lết ... ôm kỷ niệm,
Kỷ niệm một thời ... Nhớ để thương.

Ánh nắng ban mai đã lên rồi,
Tàn đêm mưa buốt ... góc ... đơn côi,
Thêm ngày sống mới trong cõi chết,
Nước Việt bao giờ ... lệ ngừng trôi ...!

Hoàng Nhật Thơ
"ĐTTS"

hung45qs
07-25-2011, 05:25 PM
NHỮNG NGÔI MỘ PHỦ LÁ CỜ VÀNG

http://hoiquanphidung.com/user-upload/users/HQPD_1311614796.JPG

Tôi đã thấy những ngôi mộ phủ lá cờ vàng,
Trong nghĩa trang còn tươi màu đất mới,
Quê hương Việt Nam một thời lửa khói,
Người lính quên mình vì lý tưởng tự do.
Các anh hiên ngang chết dưới màu cờ,
Bỏ lại vợ hiền, đàn con thơ dại,
Những vành khăn tang bàng hoàng chít vội,
Nước mắt nào cho đủ tiễn đưa anh?
Có thể anh là người lính độc thân,
Chưa có người yêu, lên đường nhập ngũ,
Ngày mẹ già nhận tin anh báo tử,
Tuổi đời già thêm vì nỗi đớn đau.
Có thể anh vừa mới có người yêu,
Hẹn cưới nhau khi tàn mùa chinh chiến,
Tiền đồn xa chưa một lần về phép,
Anh đã ra đi mãi mãi không về.
Súng đạn vô tình làm lỡ hẹn thề,
Người yêu anh đã có tình yêu mới,
Khi trên mộ anh chưa tàn hương khói,
Trách làm gì!. Thời con gái qua mau.
Hỡi người tử sĩ dưới nấm mồ sâu,
Tiếc thương anh lá cờ vàng ấp ủ,
Nghĩa trang quân đội những ngày nắng gió,
Vòng hoa tang héo úa chết theo người.
Những ngôi mộ phủ lá cờ vàng. Xa rồi,
Xác thân anh đã tan vào cát bụi,
Nhưng lịch sử vẫn còn ghi nhớ mãi,
Miền Nam Việt Nam cuộc chiến đấu hào hùng.

Nguyễn Thị Thanh Dương
( Jan.19-2010)

PS khoá 72G
07-25-2011, 07:11 PM
Hôm nay xin mãn phép gởi đến tât cả quý gia đình Niên Trưởng, quý bạn bè cuộc nói chuyện qua Email giữa tôi BTC/Hội Ngộ UH-1 và cựu Tr/Tá K/Q chị Hạnh Nhơn. Tuy cuộc nói chuyện này so với hôm nay thì thời gian cũng gần một năm.... Nhưng:
@. Gợi ý cho những anh em có tâm lòng" Biêt Ơn" không quên đi việc nên làm danh cho Anh Em Thương Binh do mình tự giúp đở, hay sau ngày vui Hội Ngộ của Anh Em chúng ta.
@ Tuy món quà rât nhỏ nhoi gởi đến nhờ chị Hạnh Nhơn trao đến Anh Em thương binh VNCH, nhưng BTC cảm thấy tiệc vui Hội Ngộ của chúng ta có thêm nhiều ý nghĩa.
Thân kính.


Kinh Chị Hạnh Nhơn,
Hôm nay chúng tôi có gởi đến quý hội qua đường bưu điện chi phiếu 330$.00, nhờ Quý Hội có dịp trao lại cho AE /TPB Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.
BTC/ Hội Ngộ UH-1 Trực Thăng Quốc Nội.
Nguyễn Phước.

From: nhon nguyen <hanhnhonnguyen@yahoo.com>
Subject: Re: L/l Hội thương phế binh VNCH.
To: "Tien Nguyen" <tn_nguyen335@yahoo.com>
Date: Sunday, January 9, 2011, 9:50 AM

Kính gởi anh Phước Nguyễn,
Có 2 cách giúp Thương Phế Binh VNCH:
1. Nhận 1 hoặc vài hồ sơ TPB để tự gởi giúp đỡ xuyên qua các dịch vụ chuyển tiền. Khi các TPB nhận được tiền dịch vụ sẽ gởi hồi báo đến thẳng cho các anh.
2. Gởi tiền đến Hội để chúng tôi gởi cho anh em như các ân nhân khác. Khi nhận được check, chúng tôi sẽ gởi biên nhận để anh có thể trừ thuế.
Nếu ân nhân gởi từ 1,000USD trở lên, chúng tôi sẽ làm 1 danh sách TPB riêng do ân nhân đó giúp đỡ và gởi các hồi báo cho ân nhân biết các TPB sẽ nhận được.
Muốn biết rõ hơn, xin gọi số điện thoại (714)539.3545, chúng tôi sẽ giải thích thêm.

Thành thật cám ơn anh, trước năm 1975, tôi cũng là quân nhân Không Quân, làm việc tại BTLKQ/TSN.
Thân mến,
Hạnh Nhơn