PDA

View Full Version : Bình Tuy, những ngày cuối tháng 4/1975



Longhai
04-02-2009, 01:29 AM
Bình Tuy và những ngày cuối Tháng Tư 1975



Lời nói đầu :

Ngày 30 tháng 5 năm 2005, trên hệ thống Truyền hình SBTN trong chương trình “30 Năm Nhìn Lại” có phỏng vấn Ông Đại-Úy Pháo-Binh Biệt-Động-Quân Nguyễn-Văn-Ngải, chạy về trên Quốc-Lộ 1 xuyên qua Tỉnh Phan Rang, Phan-Thiết. Trong cuộc phỏng vấn, Đại-Úy Ngải nói khi vào Bình Tuy ngày 2 tháng 4 năm 1975 thì Bình-Tuy đã bỏ chạy hết. Nhưng sự thật không đúng như Ông Ngải nói. Bài viết sau đây là của Đại Tá Trần Bá Thành, Tỉnh Trưởng kiêm Tiểu-Khu Trưởng Bình Tuy đến ngày 30 tháng 4 năm 1975 để nói lên sự thật những gì đã xảy ra tại Tỉnh Bình Tuy vào những ngày cuối tháng 4 năm 1975.




Vào ngày 2 tháng 4 năm 1975, Tỉnh Bình-Tuy chúng tôi chưa rút chạy, chúng tôi còn đủ bốn Tiểu Đoàn Địa Phương Quân, một Đại Đội Trinh Sát và 8 Đại Đội Biệt Lập.

- Thiếu-Tá Trần Quang Vận (điện thoại 714-251-7558) người hướng dẩn đưa đoàn xe vào Bình-Tuy.

- Tiểu Đoàn 341 Chỉ Huy bởi Đại-Úy Lê Hùng (điện thoại 714-839-1240, Cell 714-398-6281), Khóa 22 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức

- Tiểu Đoàn 344 Chỉ Huy bởi Đại-Úy Lê Phi Ô điên thoại 410-868-8829 Khoá 15 Thủ-Đức

- Tiểu-Đoàn 369 Chỉ Huy bởi Đại-Úy Hoàng Quyền Khóa 2 Nha Trang (Tử trận khi rút lui)

- Tiểu-Đoàn 370 Chỉ Huy bởi Thiếu-Tá Lê Kim Lai khóa 13 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ-Đức

- Đại-Đội Trinh-Sát Chỉ Huy bởi Trung-Úy Lưu Đức Thắng khóa 24 Trường Võ-Bị Đàlạt

Và có thêm Sư-Đoàn 2 Bộ Binh rút từ Chu-Lai về. Tôi không rõ quân số nhưng chắc trên 2,000 người. Bộ Tư Lệnh Sư-Đoàn 2 Bộ Binh về đến Bình Tuy bằng các Hải-Vận Hạm của QLVNCH chuyển vận đến Bình Tuy trước ngày 02/04/1975. Tôi đích thân ra bải biển tiếp đón Sư-Đoàn 2 Bộ Binh. Bộ Tư Lệnh Sư-Đoàn 2 tôi còn nhớ có: Tư-Lệnh Sư-Đoàn Chuẩn-Tướng Trần-Văn-Nhựt, Tư Lệnh Phó Đại-Tá Hoàng Tích Thông, các Đại-Tá Bảo TMT, Lê-Thương PB, Liêm TRĐT.

Ngày 2/4/1975, được tin Tiểu-Khu Phan Thiết thông báo: đoàn quân hổn loạn tràn vào bắn và cướp phá ngay Tỉnh lỵ sau đó tiến về hướng Bình-Tuy. Tôi gọi đìện thoại cho Thiếu Tướng Đào Duy Ân, Tư Lệnh Phó Quân Đoàn 3 xin chỉ thị, chận họ lại hay rút theo họ luôn thì Tướng Ân nói không quyết định được, phải chờ lệnh Trung-Tướng Nguyễn-Văn-Toàn Tư-Lệnh Quân Đoàn 3. Tôi thấy tình hình cấp bách quá, mới chiếu theo Huấn-Lệnh Quân Sự, nếu tình hình bất an thì Tiểu-Khu phải ban hành Quân-Lệnh để duy trì an-ninh cho lảnh thổ. Tôi viết Quân-Lệnh số 1 và trình cho Chuẩn-Tướng Trần-Văn-Nhựt ký, vì kỷ-luật Quân-Đội, cao cấp nhất là Chuẩn-Tướng Trần-văn-Nhựt nên tôi phải trình cho Ông ký để ban hành lệnh. Chuẩn-Tướng Nhựt nói: Địa phương của anh, anh ký mới phải, vì tôi chỉ ở tạm chưa biết thượng cấp ra lệnh di chuyển khỏi Bình Tuy không biết lúc nào. Tôi phải tuân lệnh và ký tên nội dung: “Tất cả quân nhân khi vào Bình-Tuy phải xuống xe, bỏ vũ khí hai bên đuờng, vào thành phố không có vũ khí. Ai mang vũ khí, cướp giựt, hiếp dâm, gây náo loạn bị tử-hình.” Tôi cho Ty Thông Tin dùng loa phóng thanh đọc liên tục Quân-Lệnh số một để mọi người cùng nghe để tránh bị như các địa phương đã bị đoàn quân hổn loạn đi qua. Tôi ra lệnh Quân Cảnh hướng dẩn Quân Nhân, Cảnh Sát đưa đồng bào, cùng xuống Xã La Ghi là nơi có đồi dương sát biển. Quân-Cảnh tìm Sĩ-Quan cao cấp nhất nhờ chỉ-huy từng đơn vị, dân do Cảnh Sát hỏi nếu biết ai là nhân viên hành chánh hay Cảnh Sát có trong đoàn nhờ họ chỉ huy, có tổ chức như vây mới biết nhân số để tiếp tế cho họ, vì tôi nghỉ tại mình không lo cho họ nên mới có cảnh cướp giật. Công chức Tỉnh Bình-Tuy không làm việc ở văn phòng, Ông phó Tỉnh Hành Chánh xủ dụng tất cả công chức các ty sở lo việc phân phát lương thực, nước uống. Ty Công Chánh xử dụng thùng không, đã dùng hết nhựa, khui miệng phân phát cho hai khu quân nhân và đồng bào đựng nước uống, tuy có hơi mùi nhựa dầu hắc một chút còn hơn không. Sư Đoàn 2 Bộ Binh cho một Trung Đoàn giúp Tỉnh trong việc bố trí quân ở cầu Láng Gòn, cùng với Địa Phương Quân, kiểm soát mọi người không ai còn vũ khí mới được vào thành phố. Trung Tâm Yểm Trợ Tiếp Vận Bình-Tuy và kho lương thực dự trữ của Tỉnh có 3 tháng dự trữ, gồm có gạo, lương khô v.v… Tôi ra lệnh xuất ra cho quân nhân và đồng bào, Thiếu-Tá Đôn, Quân-Y, Trưởng Ty Y-Tế, căng lều ở Đồi Dương chăm sóc sức khỏe cho tất cả, bệnh nặng đưa về Bệnh Viện, nhẹ cho thuốc tại chổ, đến chiều thì Sinh Viên Sĩ-Quan, Bộ Chỉ-Huy Trường Đàlạt do Thiếu-Tướng Lâm Quang Thơ chỉ huy, Trường Hạ-Sĩ-Quan Nha Trang do Đại-Tá Đào Đức Chinh chỉ huy, theo đường Quận Hàm Tân vào Bình Tuy. Chiều tối Trung-Tá Cát Chỉ Huy Trưởng Trung Tâm yểm trợ Tiếp Vận và Ông Phó Hành Chánh báo cáo: Lương thực dự trữ đã xử dụng hết ! gần 200 ngàn người !! Tôi gởi cộng điện hỏa tóc cho Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3 và Bộ Xã Hội xin tiếp tế, đích thân tôi xin Bác Sỉ Phan Quang Đáng, Phó Thủ Tướng kiêm Bộ Trưởng Xã Hội, sáng sớm hôm sau. Phi trường Bình-Tuy phải nhờ một toán điều không tiền tuyến Sư-Đoàn 3 Không Quân đến để điều hành không lưu cho Phi cơ Air VN chở tiếp tế gồm sửa hộp, mì gói, bánh mì và nhân viên Bộ Xả Hội xuống giúp, Phi Cơ Quân-Sự rước Sinh Viên Sĩ quan, Hạ Sĩ Quan của hai quân trường, sau khi xong 2 quân trường mới đến quân nhân các đơn vị, Bộ Chỉ Huy 3 Tiếp Vận cho một đoàn dương vận hạm LCU, LST và một số LCM, để rước từ bờ đưa ra LST, LCU ở ngoài khơi. Hải-Quân tăng phái một toán liên lạc ở trên bờ với tôi, ngoài khơi Phó Đề Đốc V.Đ. Đào, Tư-Lệnh Vùng 3 Duyên Hải Chỉ-Huy, HQ 800 (Cơ Xưởng) để sửa chửa khi cần thiết, nhờ thượng cấp yểm trợ hết mình nên mọi việc êm suôi trong trật tự, tuy nhiên cũng phải xử 3 vụ. Di tản đồng bào bằng đường thủy nên 10 ngày mới hoàn tất, vì phi cơ ưu tiên dành cho Quân Đội. Tôi không muốn nói nhiều, chỉ trình bày sơ lược mà thôi, muốn kiểm chứng đúng sai nên liên lạc với các vị cấp trên của tôi, các vị Sĩ Quan Sư Đoàn 2 Bộ Binh, Sĩ Quan Bình Tuy nêu trên. Các vị Tướng sau đây theo dỏi và biết rỏ sự việc mà tôi đã trình bày, Trung-Tướng Toàn Q.Đ 3, Trung-Tướng Trần-Văn-Trung Tổng Cục CTCT, Thiếu-Tướng Đào-Duy-Ân, Thiếu-Tướng Đảo, Chuẩn-Tướng Trần-Văn-Nhựt, Tướng Times Cơ Quan DAO, Ông Lảnh Sự Bình-Tuy Gilson họ thấy đoàn quân vào Bình-Tuy, họ mặc thường phục ngồi ở cột cờ, tôi từ Quốc Lộ 1 về Tỉnh thấy họ. Việc đoàn quân về từ Vùng 1 và 2 về đến Bình-Tuy, ngay đêm đó Đài Phát Thanh Quân Đội có loan truyền. Số Pháo-Binh gồm có 10 khẩu 105 ly và 10 Thiết quân vận M113, nói chung là súng cộng-đồng đều trao hết cho Sư Đoàn 2 Bộ Binh. Ngày 12/4/75 Sư-Đoàn 2 Bộ Binh di chuyển ra Phan-Rang. Bộ Tư Lệnh Tiền Phương Quân Đoàn 3 do Trung-Tướng Nguyễn-Vỉnh-Nghi Chỉ-Huy, vũ khí cá nhân của anh em Vùng 1 và 2 chúng tôi gom lại và báo cáo về Tổng Cục Tiếp Vận, phi cơ C130 ra chở về 6 chuyến.

11 giờ trưa ngày 16/4/1975, Phan Rang thất thủ, đồng thời Phan Thiết mất luôn. Khi Sư-Đoàn 2 Bộ Binh rời Bình-Tuy, một Trung-Đoàn của Sư-Đoàn 22 Bô-Binh do Trung Tá Danh chỉ huy từ Vùng 2 rút về, quân số đã bị tổn thất. Quân Đoàn 3 tăng phái cho Bình-Tuy luôn. Trung-Đoàn của Trung Tá Danh trên đường rút lui đã có tổn thất nên tôi để đơn vị nầy phòng thủ bảo vệ Phi Trường Bình-Tuy, Điạ Phương Quân ra tuyến đầu trên Quốc lộ 1, sự tổn thất mổi ngày một nhiều, xin Quân Đoàn tiếp viện hoặc rút lui nhưng không hồi âm ! Đêm 21/4/1975 Thiếu-Tướng Đảo điện thoại cho hay là đã bỏ Long-Khánh đêm 20/4/1975. Vì trước khi về làm Tỉnh Trưởng Bình-Tuy ngày 13/1/1975, tôi là Trung-Đoàn Trưởng Trung Đoàn 48 Bộ-Binh dưới quyền Thiếu-Tướng Lê-Minh-Đảo, Tư Lệnh Sư-Đoàn 18 Bộ Binh. Sáng ngày 22/04/1975 tôi làm lệnh Hành Quân, khi cần sẽ rút lui, vì thấy Quân-Đoàn 3 chẳng lệnh gì cho Bình-Tuy, lại rút bỏ Long-Khánh rồi ! bỏ Bình-Tuy trơ trọi một mình !!! Vì trách nhiệm đối với thuộc cấp, nếu Cộng Quân tấn công mạnh tôi sẽ tự quyết định rút lui, may Thiếu Tướng Đảo cho hay bỏ Long Khánh nếu không biết cứ cắm đầu chờ lệnh, đêm 23/4/1975 lúc 20 giờ VC tràn ngập Bình-Tuy với chiến xa và Bộ Binh, hỏa lực của chúng không thua gì như khi tấn công An-Lộc. Phi cơ soi sáng AC119 bị phòng không bao vây, tôi cho AC119 ra biển để tránh Phòng Không của Địch Quân và yêu cầu AC119 làm đài tiếp vận cho tôi với Quân Đoàn 3. Chúng tôi rút lui theo kế hoạch A là ra bờ biển rút lui đường Thủy. Hải Quân cho LCM vào bóc chúng tôi theo kế hoạch ra tàu lớn, lúc đó chiến xa T54 rượt đến nơi và bắn trúng đài Chỉ-Huy, Ông HạmTrưởng hy sinh ! Tôi đổi sang kế hoạch B là đi đường bộ xuyên qua cửa khẩu Bình Châu, tội cho 2 toán liên lạc của Hải và Không Quân tăng phái, vì máy truyền-tin lớn phải xử dụng xe, bắt buộc phải cho anh em xử dụng một xe Jeep, nên 11 giờ đêm vì xe dùng đèm mắt mèo nên lọt hố, 1 anh Hải Quân bị thương nặng, 2 anh Không Quân 1 nặng 1 nhẹ nên ngừng tại Bình Châu, chờ cho trời sáng tải thương. 8 giờ sáng ngày 24/4/75 đưa tất cả 2 toán liên lạc lên trực thăng xong chúng tôi tiếp tục lên đường, 4 giờ chiều ngày 26/4/75 vào Xuyên-Mộc, Tỉnh Phước Tuy, kiểm điểm lại Điạ-Phương Quân và Nghĩa Quân chỉ còn 327 và gia đình họ chừng 150 người. Riêng đơn vị Trung tá Danh thì mất liên lạc ngay từ ban đầu. Tôi mãi lo cho số phận của Trung Đoàn đó, may sao cách đây độ 9 tháng liên lạc được Trung Tá Danh thì biết đơn vị Ông không tổn thất gì cả, nhờ kinh nghiệm rút lui khi đến Bình-Tuy, nên Ông có giữ một số thuyền của tư nhân, khi có lệnh Alfa là Ông an toàn, sáng ngày 24/4/75 đơn vị Ông bình an đến Vũng-Tàu. Tại sao bây giờ tôi mới nói, vì chúng tôi bị bỏ rơi, nói chi nửa, thà ngậm đắng nuốt cay, nếu nói ra thì phải nói thật hết. Tại vì Ông Đại-Úy Nguyễn-Văn-Ngải nói rằng khi vào Bình Tuy thì Bình Tuy đã bỏ chạy hết, tôi chỉ trình bày sự thật để bảo vệ danh dự là chúng tôi không bỏ chạy, Tôi xin những người kể nên trung thực, đừng cho mình là thần thánh, vì chuyện mình kể còn nhiều người trong cuộc làm chứng. Nếu Ông Đại-Úy Nguyễn-Văn-Ngải tài ba như Ông đã kể, tôi thật lòng mừng cho đất nước Việt-Nam. Nhưng thật là ngạc nhiên vì thường ngày tôi và Chuẩn-Tướng Nhựt ở chung tư dinh của Tỉnh-Trưởng, cùng nhau dùng cơm với Sĩ Quan Bộ Tham Mưu của Ông, thì không hiểu Ông Ngải gặp Chuẩn-Tướng lúc nào mà tôi không hay biết, hơn nữa trong Trung Tâm Hành Quân của Tỉnh, có toán Sĩ-Quan liên lạc Hải-Quân, muốn liên lạc với Hạm Đội ngoài khơi Toán Liên-Lạc gọi mình nói, hay liên lạc Không Quân thì cũng qua Sĩ Quan toán liên lạc K.Q. vì hai toán này do thượng cấp đưa đến để yểm trợ BTL/Tiền Phương Quân-Đoàn 3 vì vậy mà khi chúng tôi rút lui họ phải đi theo chúng tôi !!!

Không hiểu Ông Đại-Úy Nguyễn-Văn-Ngải vô Bình-Tuy ngày nào mà Chuẩn-Tướng Nhựt phải đưa trực thăng cho Ông bay ra HQ 505 và HQ800. Ông Ngải nói đáp xuống 2 Hải Vận Hạm để nói chuyện với Hạm Trưởng để lo việc vận chuyển 10 ngàn người do Ông Chỉ huy. Ông dữ thiệt! Tôi muốn ra gặp Hạm Trưởng cũng phải hỏi trước, khi nào Ông ấy tiếp tôi mới bay ra, Ông Đại-Úy Pháo-Binh Biệt-Động Quân muốn ra là lấy trực thăng của Tướng Bộ Binh bay ra đáp ngay không cần hỏi han chi cả, nếu không cho chắc Ông lấy Pháo-Binh Biệt-Động Quân bắn trước rồi lính BĐQ xung phong sát. Các Sĩ Quan Địa Phương Quân Bình Tuy yêu cầu tôi cho họ được sẳn sàng hầu tiếp Đại-Úy Nguyễn-Văn-Ngải để chứng tỏ Sĩ-Quan Địa Phương Quân không hèn nhát bỏ chạy khi địch quân chưa tấn công.



Cựu Đại Tá Trần Bá Thành
Cựu Tỉnh Trưởng kiêm Tiểu-Khu Trưởng Bình Tuy

loibangTQLC
04-02-2009, 08:33 PM
Lời thanh minh của Đ/tá Thành Tỉnh Trưởng Bình Tuy là đúng sự thật vì tôi có đáp xuống Bình Tuy khoảng giữa tháng 4 / 75 để mấy ông Tướng họp hành . Lúc đó Bình Tuy vẫn còn nhưng đoàn người di tản về đó rất đông , tình hình hỗn độn nên chỉ đáp thả BTM xuống rồi cất cánh về Vũng Tàu đợi rồi lại đi P/u BTM khi có lệnh .
TCB .