PDA

View Full Version : Trang Levannhan



levannhan
10-09-2012, 04:50 AM
Thư gữi ông Đoàn Thanh Liêm liên quan đến đề tài "Trí Thức Miền Nam Nhập Cuộc" tren DĐ Đàn Chim Việt

(bài viết nhân đọc sách “Hai Mươi Năm Miền Nam 1955 – 1975”)

Tác Giả Nguyễn văn Lục.

"...vv...Tóm tắt lại : Sau gần 40 năm, thời gian đã đủ dài để sự việc lắng đọng hầu giúp cho chúng ta có thể soi rọi lại quá khứ của thế hệ mình một cách bình tĩnh khách quan và ghi lại những kinh nghiệm hay, dở của mình – hầu gíup cho các thế hệ nối tiếp rút ra được một bài học quý báu để tránh bớt được những sai lầm khiếm khuyết trong công cuộc xây dựng tương lai của chính họ vậy ./."

- Kính thưa toàn dân nước Việt:

- Kính thưa các cô chú bác cùng toàn thể anh chị em VN thương yêu:

Đây là những ý kiến xây dựng của tôi về bài viết của ông Đoàn Thanh Liêm .

Trãi qua bao nhiêu đắng cay, khổ sở, đau thương khóc hận, tù đày, tù ngục, gông cùm xiềng xích, mất mát, và đổ vở cho đồng bào dân tộc VN của mình.

Tôi nhận thấy rằng đất nước Việt Nam (VN) của chúng ta như ngày hôm nay muốn được hùng cường, giàu mạnh, phát triển về khoa học kỹ thuật, văn hóa, xả hội, kinh tế, chính trị và điều quan trọng nhất muốn cho quê hương xứ sở VN được độc lập và trường tồn và cũng để cho gần 100 triệu người VN thông minh, khôn ngoan và rất tài giỏi khắp nơi, khắp nước và trên toàn thế giới được sống trong an lành, an bình thịnh trị, an cư lạc nghiệp, tự do, dân chủ, công bình bác ái, luật pháp công minh, nghiêm minh hoàn chỉnh thì toàn dân VN phải làm cách mạng hay là phải làm chính trị để mau chóng chấm dứt hay là tận diệt Chủ Nghĩa Cộng Sản (CNCS), Xả Hội Chủ Nghĩa (XHCN) cùng giải tán, giải thể đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) trong ôn hòa và trật tự để tránh đổ máu và xóa bỏ mọi hận thù cho toàn dân VN thương yêu của mình.

Trong thời điểm nghiêm trọng lịch sử này thì 100 triệu người VN thông minh, khôn ngoan và rất tài giỏi khắp nơi, khắp nước và trên toàn thế giới đều cần phải có "Thái độ chính trị" hay là "Đạo đức cách mạng" .

Chính nghĩa cách mạng hay đạo đức cách mạng cần phải có những điều sau đây:

1. Không tham danh .
2. Không tham lợi .
3. Không tham lam ích kỷ, tham nhũng, hối lộ .
4. Không tham tiền, tham bạc .
5. Không tham quyền cố vị .
6. Không được buôn dân, bán nước cho CSTC .
7. Cần kiệm liêm chính .
8. Chí công vô tư .
9. Quả quyết sửa lỗi mình .
10. Nói thì phải làm .
11. Có lòng biết yêu nước thương dân .
12. Yêu thương toàn dân VN như yêu thương lấy chính bản thân mình .
13. Lúc nào cũng biết tự trọng lấy mình .
14. Ít nói không phải là nói ít mà là không nói những điều vô ích .
15. Biết lấy "Đại nghĩa quốc gia dân tộc VN" làm trọng .
16. Biết đặt "Quyền lợi của toàn dân VN" lên trên tất cả những tham vọng thấp hèn của cá nhân và của đảng phái .


http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812023.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812057.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812077.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812103.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812125.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812146.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812178.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812204.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812226.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812255.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812287.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812309.jpg

Đây là những điều căn bản mà mọi người VN cần trang bị cho mình để có thể đứng vững và cũng để hiên ngang đứng ra hy sinh gánh vác lấy những trách nhiệm cao cả mà giúp dân, giúp nước hay là gia nhập vào bất cứ một đảng phái chính trị đàng hoàng tử tế, rõ ràng minh bạch và quang minh chánh đại trước toàn dân VN ngỏ hầu có thể đóng góp tài năng của mình cho quê hương xứ sở thân yêu VN của mình trong giai đoạn "Dầu sôi lửa bỏng" hay là "Nguy cơ nước mất nhà tan" bỡi lũ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu quỷ đỏ CSTC như là dân tộc Tân Cương, Tây Tạng đang ngày đêm bị hành hình, hành xác, tù đày, tù ngục trong gông cùm xiềng xích và dưới gót giày xâm lăng của lũ quỷ đỏ CSTC.

Kính chào đoàn kết và quyết thắng trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN.

"V", "VK"

HS. TS. VN

levannhan
10-09-2012, 02:54 PM
Thư gữi Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng, TBT Nguyễn phú Trọng, và CTN Trương tấn Sang .

-Kính thưa TT, TBT, CTN:

Người xưa thường nói: "Dân có giàu thì nước mới mạnh"

Người làm TT, TBT, CTN là những người thật sự có đức độ, tài năng, kiến thức cao rộng và độ lượng hơn người, biết làm gương tốt cho mọi người noi theo, hơn thế nữa TT, TBT, CTN là người đứng đầu một quốc gia, và còn là những người lãnh đạo nước nhà để mưu cầu "Quốc thái dân an", "Thiên hạ thái bình", "Toàn dân được sống trong thanh bình thịnh trị, an cư lạc nghiệp, giàu sang phú quí và mục đích chính của người lãnh đạo là để củng cố quốc gia, xây dựng nước nhà, canh tân xứ sở cùng kinh bang tế thế,...vv... chứ không phải làm lãnh đạo là để vơ vét của cải, tài sản của dân lành của quốc gia cho đầy túi tham của mình .

Bỡi vì đây là những trọng trách vô cùng quan trọng và hết sức khó khăn cho nên toàn dân VN đã phải hết lòng hy sinh để thắt lưng buộc bụng cùng chịu đựng một kiếp sống trong vũng bùn lầy nước động để cho Thủ tướng Nguyễn tấn Dũng , TBT Nguyễn phú Trọng, cùng CTN Trương tấn Sang và những người thân yêu của các ông nhất là vợ con yêu quý của các ông được sống trong giàu sang phú quý để ngày như đêm để hết tâm trí vào việc "Quốc gia đại sư" mà chăm sóc lấy miếng cơm manh áo cùng lo việc nước, việc dân .

Dân đừng lo chi cả hãy để cho đảng và nhà nước lo cho .

"Cho tới đầu thế kỷ 21 này với nền văn minh hiện đại toàn cầu, người dân nghèo Việt Nam vẫn còn phải sống trong những túp lều lè tè ven sông rạch, trong những mái nhà tranh dột nát, lụp xụp vùng hoang dã, hay trong những căn nhà tồi tàn, tối tăm trong khu ổ chuột nơi đô thị. Người già, trẻ em phải lang thang bán vé số hay ăn xin, ăn mày đầy nơi phố chợ, sống lây lất ngày qua ngày không biết đến ngày mai. Dưới đây là những hình ảnh “thiên đường xã hội chủ nghĩa” Việt Nam năm 2010 nhờ có sự cai trị “siêu việt” của đảng cộng sản VN".


Vì sao dân Việt Nam tôi lại khổ sở thế này ?

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812528.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812563.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812586.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812622.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812669.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812734.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812758.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812778.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812801.jpg

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd2/HQPD_1349812821.jpg

Có khi nào TT, TBT cùng CTN nhìn lại cuộc sống cao sang phú quý của mình và gia đình của mình mà thương sót cho kiếp sống quá sức chậm tiến, nghèo nàn và hết sức lầm than khốn khổ của người dân lành VN của mình hay không, và các ông có cảm thấy xứng đáng để tiếp tục đường lối lãnh đạo như thế này hay không .

Kính chào đoàn kết và quyết thắng trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

"V", "VK"

HS. TS. VN

levannhan
10-13-2012, 09:46 PM
Bài thơ văn gữi bác Trần Văn Huỳnh: Củng cố niềm tin hay hoang mang bất định? trên DĐ Đàn Chim Việt .

Bác Huỳnh ơi bác Huỳnh ơi!
Củng cố niềm tin, củng cố niềm tin bác Huỳnh ơi
Con của bác Trần Huỳnh Duy Thức là hiền nhân quân tử, là anh hùng nghĩa sĩ là hào kiệt của nước Việt thời nay
Sao có thể là "Hoang mang bất định" hỡi bác ơi
Chính nghĩa quốc gia dân tộc đang nằm trong tay của toàn dân nước Việt
Chứ không trong bàn tay của lũ quỷ đỏ Cộng Sản Hồ
Lũ gian manh, thủ đoạn, lọc lừa, xảo trá Việt gian, Việt Cộng như là Dũng, Trọng, Hùng, Sang,...vv... là phường vô loại, hèn hạ, tiểu nhân thôi, chúng biết chi để lãnh đạo nước nhà mà chúng ngày như đêm chỉ biết cướp đất, cướp nhà, phản quốc, phản dân cùng vinh thân bán nước

Con của bác Trần Huỳnh Duy Thức cùng bao nhiêu anh hùng nghĩa sĩ VN như là Lê Công Định, Lê Thăng Long, Nguyễn Tiến Trung, Trần Anh Kim, Nguyễn văn Lý, Nguyễn Quốc Quân, Nguyễn văn Đài, Lê thị Công Nhân, Phạm thanh Nghiên, Lê thị Minh Hạnh, Nguyễn thị Minh Hằng,...vv... và còn bao người anh hùng nghĩa sĩ vô danh VN của chúng ta đang nắm trong tay "Chính nghĩa quốc gia dân tộc VN" và họ đang đi trên "Con Đường VN" vinh quang và sáng lạng đấy bác Trần văn Huỳnh ơi

"Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông"

"Ví phỏng đường đời đều bằng phẳng cả, anh hùng hào kiệt có hơn ai "

Còn trời còn đất còn non nước
Còn bạn, còn đời còn thế sự
Còn nhân còn nghĩa còn dân tộc VN
Còn tù đày còn đau khổ còn tranh đấu
Còn lũ quỷ đỏ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu, còn đầu rơi máu đổ, còn chém giết, còn hận thù
Còn lũ phản quốc, phản dân, vinh thân bán nước, còn chậm tiến, nghèo nàn, còn lầm than khốn khổ, còn cướp đất, cướp nhà, còn xuống đường biểu tình, còn đánh đổ lũ cầm quyền ác với dân, hèn với giặc, còn tận diệt đảng cướp ác ôn, côn đồ mất dạy, khôn nhà dại chợ, khốn nạn, khốn kiếp, trời tru đất diệt bác Huỳnh ơi .

"Còn đảng, còn mình", "Còn đảng cướp CSVN, còn cướp đất, cướp nhà, còn ăn cướp tiền của toàn dân", "Còn hồng hơn chuyên" , "Còn trí thức là cục phân", "Còn bất công, tham nhũng, hối lộ, còn ích kỷ cho riêng mình, còn tham danh, tham lợi, tham quyền cố vị, còn đạp mặt, đạp mày, còn đạp đầu, đạp cổ, còn bịt mồm, bịt miệng, còn hành hình, hành xác, còn gông cùm xiềng xích, còn "Tao là luật, luật là tao" .

Chỉ có tự do, dân chủ, ấm no, hạnh phúc, công bình bác ái, luật pháp công minh, nghiêm minh hoàn chỉnh là "Con đường VN" ngắn nhất, an toàn nhất, thành công nhất và tốt đẹp nhất cho bác, cho con của bác, và cho toàn dân VN thương yêu VN của mình thôi

Chính nghĩa quốc gia dân tộc VN là niềm tin tất thắng cho toàn dân nước Việt

CNCS, XHCN, đảng cướp quỷ đỏ khốn nạn, khốn kiếp, trời tru đất diệt CSVN, CSTC chắc chắn sẽ bị tận diệt một ngày rất gần đây

Xin bác Trần văn Huỳnh hãy vững tâm, vững chí để chờ ngày ca khúc khải hoàng của toàn dân nước Việt

Toàn dân VN rồi đây sẽ biết làm thế nào để đền bù thật xứng đáng những mất mát, những gian lao khốn khổ cùng những hy sinh vô bờ bến của những người con hiền ngoan, thông minh và hết sức tài giỏi của bác

Đừng buồn và lo lắng nhiều nữa bác Trần văn Huỳnh ơi
Xin bác hãy bão trọng lấy sức khõe của mình và cố gắng "Củng cố niềm tin" và đừng "Hoang hoang bất định" như những gì bác đã viết thay cho anh Trần Huỳnh Duy Thức trên DĐ Đàn Chim Việt nhe bác .

Kính mến

"V", "VK"

HS. TS. VN

levannhan
10-19-2012, 04:41 AM
Vài lời gữi em / cháu Nguyễn Phương Uyên trên DĐ Đàn Chim Việt .

Thơ chống Tàu Cộng, em/cháu làm như thế nào mà lại bị bắt đem đi mất tích vậy em / cháu gái hiền ngoan Nguyễn Phương Uyên ơi .

Nhìn mặt em / cháu gái thật thông minh và hiền lành dễ mến .

Mà tại sao lũ Việt Cộng lại dám bắt em / cháu đi .

Chắc cũng là do mấy tên Việt gian, Việt Cộng Sang, Trọng, Hùng, Dũng chứ gì .

Em /cháu gái ngoan đừng sợ chi em / cháu nhé .

Nếu mấy tên khốn nạn, khốn kiếp Việt Cộng "Hèn với giặc, ác với dân" Sang, Trọng, Hùng, Dũng này dám làm hại đến em / cháu thì toàn dân VN sẽ chẳng bao giờ tha cho chúng cùng toàn gia đình của chúng toàn mạng sống .

Toàn dân VN rồi đây sẽ thẳng tay trừng trị thật xứng đáng với những gì mà lũ Việt Cộng ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu quỷ đỏ này đã và đang làm cho em / cháu cùng toàn dân VN thương yêu của chúng ta .

Anh / bác đêm nay sẽ cầu nguyện cùng Trời, Phật, Chúa cho em / cháu gái hiền ngoan và những người thân yêu của em / cháu được bình an .

Nếu có thể được thì tùy theo hoàn cảnh và tùy theo khả năng của mỗi người xin mọi người VN đang sống trong nước VN theo dõi và tìm mọi cách để giúp đỡ và bão vệ cho em / cháu gái hiền ngoan được bình an và sớm được trở về nhà để còn tiếp tục công việc học hành và cũng để cho những người thân yêu của em / cháu Nguyễn Phương Uyên không còn buồn phiền và lo lắng nữa .

"V", "VK"
HS. TS. VN

levannhan
10-19-2012, 04:46 AM
Nguyễn Phương Uyên - Mất tích vì làm thơ chống Trung Quốc?
Phương Uyên đang là Ủy viên Ban Chấp hành chi đoàn của lớp, đồng thời là phát thanh viên Đoàn trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm TP Hồ Chí Minh. Nữ sinh này "học rất giỏi nên được nhiều thầy cô bạn bè yêu mến". Uyên bị bắt vào khoảng hơn 11 giờ sáng, ngày 14 /10/2012. Công an khoảng 10 người mặc thường phục và sắc phục vào dẫn Uyên và những bạn trong nhà trọ đi chỉ nói là để xác minh một số vấn đề rồi về. Ban đầu Uyên bị đưa lên công an Phường Tây Thạnh quận tân phú TPHCM, sau Uyên bị giải lên công an Quận Tân Phú TPHCM rồi mất tích cho đến nay. Lý do công an bắt Uyên là Uyên đã làm truyền đơn chống Trung Quốc ở Bình Thuận...

*

BBC - Mẹ của nữ sinh viên bị "mất tích" Nguyễn Phương Uyên, người mà gia đình nói đã bị công an Quận Tân Phú, TP Hồ Chí Minh, đưa đi từ hôm 14/10/2012 nói gia đình hiện đang rất "hoang mang" và muốn nhận được sự giúp đỡ của cộng đồng, nhất là các luật sư để tìm con gái của bà.

Trả lời phỏng vấn BBC hôm 18/10 từ nhà riêng ở tỉnh Bình Thuận, bà Nguyễn Thị Nhung, mẹ của nữ sinh viên được cho là đã bị bắt vì làm thơ bài Trung Quốc, cho hay nữ sinh đang học tại Đại học Công nghiệp Thực phẩm TP Hồ Chí Minh đã bị công an Phường Tây Thạnh, Quận Tân Phú đưa đi cùng ba người bạn cùng trọ phòng khác ở TP Hồ Chí Minh.

Tuy nhiên, bà Nhung, người cho rằng sinh viên, học sinh yêu nước là chuyện bình thường, nói ba người cùng trọ phòng đã được trả về, còn con gái của bà thì không.

Bà Nhung cho hay, chồng của bà và là cha đẻ của sinh viên Phương Uyên đã tới công an Phường Tây Thạnh thuộc công an Quận Tân Phú để tìm con gái, nhưng không tìm thấy nữ sinh viên sinh năm 1992 này.

Bà Nhung tỏ ra băn khoăn và nói: "Chúng tôi chưa biết cháu ở đâu hết và gia đình đang rất hoang mang vì không biết con mình đang ở đâu. Tự dưng bắt rồi mất tích luôn.

"Anh nhà (tôi) có lên thành phố và tiếp cận khu vực mà cháu trọ, mấy đứa trẻ cùng bị bắt một lúc, thì người ta đã trả về luôn. Còn riêng con bé nhà (tôi) thì không được trả.

"Thì (chồng tôi) có đi lên công an Phường Tây Thạnh, đến đó hỏi, họ nói ở đây không có xảy ra vụ việc đó, không có bắt giam ai hết."

"(Chúng tôi) không có tìm được ai, không biết là liên lạc với ai để tìm ra tung tích con bé hết. Thực sự cứ như là mất tích."

Sinh viên Nguyễn Phương Uyên (phải) bị 'mất tích' từ hôm 14/10

Gia đình bà Nhung cho hay gia cảnh của cô Phương Uyên eo hẹp, nữ sinh này còn có một em nhỏ ở tuổi tiểu học và cả nhà làm ruộng là chính, chắt bóp để cho cô lưu học trên thành phố.

Bà Nhung nói gia đình hiện không biết làm cách nào, liên hệ với ai để tìm kiếm tung tích con gái và khi được hỏi có nguyện vọng tìm kiếm sự giúp đỡ của các cơ quan, cộng đồng, hay tổ chức luật sư miễn phí hay không, bà nói:

"Thực chất bây giờ gia đình kinh tế khó khăn, mà tìm đến cơ quan luật sư thì gia đình không có điều kiện, hoàn toàn bế tắc, không có điều kiện.

"Bây giờ, chúng tôi muốn nhờ đến nơi nào đó mà có thể cứu giúp (cháu) bé trở lại môi trường để bé đi học."

'Yêu nước là bình thường'

Khi được hỏi gia đình suy nghĩ sao nếu Phương Uyên có thể đã bị bắt để răn đe bản thân cô và các thanh niên, sinh viên cùng lứa của cô do có hành động "bài Trung Quốc," bà Nhung nói:

"Nói thực sự, gia đình cũng chưa nghĩ đến việc đó. Có một cháu bé bị bắt cùng kể lại là chỉ có một câu thôi, khi lên Công an Phường Tây Thạnh, các chú (Công An) hỏi thì con bé nhà tôi nói là nó ghét Trung Quốc.

"Nếu thực chất mà cháu ghét Trung Quốc, thì điều đó theo tôi nghĩ không có vi phạm pháp luật đến mức nghiêm trọng. Là vì một công dân yêu nước là chuyện bình thường.

"Với những hành vi ngang tàng bạo ngược của Trung Quốc, xâm chiếm lãnh hải, làm những chuyện mà phải nói là không ai mà không biết, thì sinh viên và học sinh mà suy nghĩ như thế, theo tôi không có gì là nghiêm trọng."

Một nguồn từ trong nước cho BBC hay Phương Uyên đang là Ủy viên Ban Chấp hành chi đoàn của lớp mà cô theo học, đồng thời là phát thanh viên Đoàn trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm TP Hồ Chí Minh.

Nguồn này nói nữ sinh này "học rất giỏi nên được nhiều thầy cô bạn bè yêu mến" và cho hay: "Uyên bị bắt vào khoảng hơn 11 giờ sáng, ngày 14 /10/2012. Công an khoảng 10 người mặc thường phục và sắc phục vào dẫn Uyên và những bạn trong nhà trọ đi chỉ nói là để xác minh một số vấn đề rồi về.

"Ban đầu Uyên bị đưa lên công an Phường Tây Thạnh quận tân phú TPHCM, sau Uyên bị giải lên công an Quận Tân Phú TPHCM rồi mất tích cho đến nay.

"Lý do công an bắt Uyên là Uyên đã làm truyền đơn chống Trung Quốc ở Bình Thuận , công an thu được những tấm hình bất lợi cho bạn đó ở ngay phòng trọ lúc kiểm tra điện thoại."

BBC đã tìm cách liên lạc với Văn phòng Hiệu trưởng và Phòng Công tác Sinh viên của Đại học Công nghiệp Thực phẩm TPHCM, cũng như với Công an Quận Tân Phú, nhưng chưa liên lạc được.

levannhan
10-21-2012, 03:10 AM
Thư cầu cứu khẩn cấp của tập thể sinh viên Trường Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm Tp. HCM về trường hợp của Nguyễn Phương Uyên
Thành phố Hồ Chí Minh ngày 20/10/2012

Thư cầu cứu khẩn cấp

Kính gởi: Bác Chủ tịch Nước CHXHCNVN: Trương Tấn Sang

Trước hết chúng cháu xin gởi lời chào, và lời chúc sức khỏe đến Bác.

Chúng cháu là những sinh viên Trường Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm Thành Phố Hồ Chí Minh
Địa chỉ: 140 A Lê Trọng Tấn, Quận Tân Phú. TPHCM

Chúng cháu mạn phép viết thư này cho Bác là để cầu cứu đến Bác về trường hợp bạn của chúng cháu là Nguyễn Phương Uyên.

Nguyên quán: Hàm Thuận Bắc - Bình Thuận - Việt Nam

Ủy viên ban chấp hành chi đoàn thanh niên Lớp 10CDTP1

Vào lúc 11 giờ ngày 14/10/2012 bạn của chúng cháu là Nguyễn Phương Uyên đã bị các chú công an Phường Tây Thạnh, Công An Quận Tân Phú khoảng 10 người ập vào phòng trọ dẫn đi và nói là để xác minh một số vấn đề về Truyền Đơn chống Trung Quốc Xâm Lược do bạn ấy dán. Nhưng đến nay vẫn không thấy bạn ấy về. Cha mẹ và bà nội của bạn Uyên đã đến cơ quan công an Phường Tây Thạnh và công an Quận Tân Phú để xin cho bạn được thả nhưng mấy chú công an nói là không có bắt giữ bạn ấy. Hiện giờ cha mẹ bạn Uyên rất lo lắng cho bạn đó, không biết an nguy của bạn Uyên thế nào? Cha mẹ của bạn ấy là gia đình thuần nông, gia cảnh rất khó khăn bây giờ cha của bạn ấy là chú Nguyễn Duy Linh đã gom hết tiền của ở nhà và gõ cửa các cơ quan nhà nước xin được giúp đỡ nhưng không được đáp ứng. Mẹ bạn ấy khóc rất nhiều vì nhớ con.

Kính xin bác Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang hãy lên tiếng giúp đỡ bạn ấy và gia đình. Bản thân bạn Nguyễn Phương Uyên là một người có đạo đức tốt, luôn được lòng các bạn bè và thầy cô trong trường. Bạn ấy luôn xung phong đi đầu trong các hoạt động về phúc lợi xã hội do đoàn trường phát động. Xin Bác hãy thương xót đến gia cảnh khó khăn của bạn ấy, và nỗi lòng của một người cha, người mẹ đã mất con mà can thiệp giúp cho bạn Uyên sớm về lại với gia đình.

Về việc làm của bạn Nguyễn Phương Uyên xét cho cùng tất cả đều xuất phát từ tinh thần yêu nước của tuổi trẻ. Đã là tuổi trẻ thì luôn thể hiện tinh thần và thái độ của mình một cách trong sáng dù đôi khi bồng bột, luôn muốn thử sức mình và đôi khi phải chịu đựng sự vấp ngã trong cuộc sống. Tuy nhiên, dù với cách thức thể hiện như thế nào, chúng cháu luôn luôn tin rằng tận trong thâm tâm của bạn Nguyễn Phương Uyên vẫn mang tinh thần giống như những gì mà bác đã gửi đến các cháu cùng nhân dân nhân ngày Quốc Khánh 2 tháng 9: “Phải biết hổ thẹn với tiền nhân, với những bậc tiên liệt về những yếu kém, khuyết điểm của mình đã cản trở bước đi lên của dân tộc. Hổ thẹn không phải để bạc nhược, mất ý chí mà để vươn lên gấp hai, gấp ba, để tiếp tục đi tới với tư thế vững vàng, khí phách hiên ngang vốn là truyền thống dân tộc, góp phần làm cho đất nước ta phát triển và trường tồn mãi mãi.”

Sở dĩ chúng cháu viết thư cho Bác là vì chúng cháu tin chỉ có Bác mới giúp được cho bạn ấy. Chúng cháu đã có dịp đọc báo trên các trang báo của cơ quan nhà nước khi tường thuật lại buổi gặp gỡ của bác với đồng bào cử tri quận 4 TP HCM. Những lời của bác thật là giản dị, sâu sắc khiến cho sinh viên chúng cháu rất cảm động khi thấy Bác cương quyết với tình hình xã hội phức tạp như hiện nay, vấn nạn tham nhũng vẫn và đang tồn tại trong một số bộ phận cán bộ đang suy đồi đạo đức Cách Mạng. Nhưng thật may mắn thay cho dân tộc Việt Nam vẫn còn nhiều cán bộ trong bộ máy lãnh đạo như Bác đang nỗ lực bảo vệ công lý, bảo vệ lẽ phải. Chúng cháu đọc trên báo nghe lời bác nói:

“Khi về quê, tôi sẽ trả lại nhà cho Đảng. Nhà tôi nhỏ thôi, 51 mét vuông, khi về hưu dứt khoát tôi không lấy một mét vuông đất nào. ” “Bữa nay tôi nói dứt khoát là vậy”.

“Nhân dân đã giao nhiệm vụ thì phải hoàn thành, còn thấy mình không hoàn thành thì rút lui”.

“Nếu chúng ta hèn nhát thì làm đơn gửi cho Đảng chúng ta nghỉ, chúng ta rút lui đi để cho những người dũng cảm làm việc.”

Thật sự chúng cháu rất ngưỡng mộ Bác, một vị lãnh đạo có tinh thần trách nhiệm với dân tộc. Những gì bác nói xứng đáng để tập thể sinh viên chúng cháu noi theo. Với tinh thần đạo đức, nhân bản và lòng ái quốc, xin Bác hãy can thiệp khẩn cấp để giúp cho bạn Nguyễn Phương Uyên sớm về lại với gia đình, trường lớp và thầy cô. Bạn ấy là sinh viên năm cuối cấp, nên việc học cho tương lai là rất quan trọng. Chúng cháu tập thể sinh viên và gia đình rất nhớ bạn Uyên. Rất mong nhận được sư giúp đỡ của Bác.

Cuối thư chúng cháu xin kính chúc bác luôn luôn khỏe mạnh để tiếp tục sự nghiệp chống tham nhũng và đem lại những gì tốt đẹp nhất cho nhân dân và đất nước.

Tập Thể sinh viên: Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm Thành Phố Hồ Chí Minh

Tập Thể Sinh Viên Khoa Công Nghiệp Thực Phẩm Khóa 10

Em bé Nguyễn Phương Uyên

Nguyễn Phương Uyên ngày còn bé

Sinh viên Nguyễn Phương Uyên

danlambaovn.blogspot.com

Đảng CSVN của chúng bây nhất là những tên cầm quyền khốn nạn, khốn kiếp, phản quốc, phản dân, vinh thân bán nước và làm tay sai cho CSTC mà không giải quyết vụ việc này cho ổn thỏa và rốt ráo thì lũ chúng bây rồi đây chớ có trách toàn dân VN sẽ hành xử và đối xử thật xứng đáng với những gì mà lũ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu quỷ đỏ Việt Cộng chúng bây đã và đang làm cho toàn dân VN nhất là đối với một cô sinh viên hiền lành, đàng hoàng tử tế và là một nhân tài của nước VN trong tương lai .

Kính chào đoàn kết và quyết thắng trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

"V", "VK"

HS. TS. VN

levannhan
10-21-2012, 05:17 AM
“Đến khi nào tìm thấy tội sẽ gửi công văn về gia đình”

Paulo Thành Nguyễn - Mẹ nữ sinh Nguyễn Phương Uyên, bà Nguyễn Thị Nhung lên Sài Gòn trong tâm trạng hoang mang đi tìm tung tích của con gái. Trong lúc trao đổi với chúng tôi bà không cầm được nước mắt khi nhắc đến con mình, “ở nhà nó hay dặn tui là không được mua hàng Trung Quốc, sợ tui quên nó còn ghi vào sổ các mã vạch để nhận biết hàng hóa Trung Quốc. Mấy hôm nay cứ cầm cuốn sổ lên là thấy nhớ nó quá. Bà ngoại nó đang nằm cấp cứu vì hở van tim, sợ bà lo tui chỉ nói là nó bận thi nên chưa về được. Giờ không biết phải tìm nó ở đâu”.

Chúng tôi đưa bà đến phòng trọ của Phương Uyên, một căn phòng nhỏ khoảng 15m2 nằm trong hẻm đường Dương Đức Hiền, Quận Tân Phú. Tại đây, chúng tôi gặp em Phương, bạn cùng phòng. Phương nằm trong số ba bạn cùng phòng bị mời lên công an phường hơn bảy tiếng ngày 14/10 để điều tra về sinh hoạt của Uyên. “Em hỏi Uyên bị tội gì thì họ không nói, khi cho em về họ dặn không được thông báo về gia đình. Sau đó em đem cơm lên thì họ không cho gặp”

Sau hai ngày thì một người xuống phòng trọ xuất thẻ ngành tên Phong, công an Thành Phố tịch thu máy ảnh của Uyên và một số quần áo cá nhân kèm theo bài vở mà Uyên gửi kèm. Phương hỏi tình hình của Uyên thì được anh Phong cho biết Uyên đang ở cùng với các chị nữ công an, cần khai thác phục vụ điều tra nên tạm thời chưa về được. Anh Phong để lại số điện thoại cho Phương và dặn có thông tin gì thì báo cho anh biết.

Phương Uyên viết trong mẫu giấy nhờ bạn cùng phòng lấy bài vở để học trong khi bị giam

“Em hỏi khi nào thì Uyên mới được thả thì anh Phong nói đến khi nào tìm thấy tội sẽ gửi công văn về gia đình”, Phương kể.

Khi được hỏi về Uyên, Phương cho biết “Em biết Phương qua việc đăng thông tin tìm người ở ghép, Phương sống rất hòa đồng, bọn em sống chung một năm rưỡi nay mà không có chuyện gì. Phương học rất giỏi, anh Phong (an ninh TP) còn khen và lấy làm tiếc khi cầm bảng điểm của Uyên ở trường”.

Cũng theo những người dân xung quanh thì khu hẻm thời gian gần đây luôn có những người lạ mặt theo dõi 24/24 nhưng không biết là ai, giờ mới biết là nữ sinh này. Khi hỏi về số điện thoại của anh Phong để hỏi thăm tin tức thì Phương sợ không dám cho vì anh Phong có căn dặn. Mẹ Uyên đành ra về và trông chờ một chút xíu lương tâm còn xót lại của những người mang nhiệm vụ bảo vệ người dân thông báo tung tích của con gái mình.

Chúng tôi tiễn bà ra sân ga trong chiều mưa vội vàng, bà tạm gác lại nỗi lo về sự mất tích của con gái để về lo cho người mẹ mình đang nằm cấp cứu trong một hoàn cảnh khó khăn.

20/10/2012

Paulo Thành Nguyễn
http://khoinguontrithucvn.wordpress.com/2012/10/21/den-khi-nao-tim-thay-toi-se-gui-cong-van-ve-gia-dinh/

levannhan
10-21-2012, 05:18 AM
ITTF


Sinh Viên VN ơi!

Giờ đã đến cho các bạn lên đường
Vì Hoàng Sa, Trường Sa chúng ta lên đường
Vì tổ quốc thân yêu VN mà chúng ta phải lên đường
Vì đồng bào dân tộc VN mà sinh viên VN phải lên đường
Vì những sinh viên hiền lành, hiền ngoan, hiền dịu như là Nguyễn Phương Uyên mà chúng ta phải lên đường
Vì tương lai của mọi người sinh viên VN mà chúng ta phải lên đường

Lên đường, lên đường, lên đường,... sinh viên VN lên đường

Xuống đường, xuống đường, xuống đường, ... toàn dân VN xuống đường biểu lộ tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN và nói cho lũ cầm quyền cùng đảng CSVN biết rằng đã đến lúc chấm dứt CNCS, XHCN, giải tán, giải thể đảng CSVN và chấm dứt làm tay sai, nô lệ cùng làm nội ứng cho lũ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu quỷ đỏ giặc ngoại xâm Tàu Cộng để tiếp tục tàn hại sinh linh, tàn hại giống nòi cùng bắt bớ, tù đày, tù ngục hành hình, hành xác, đạp mày, đạp mặt, bịt mồm, bịt miệng và gông cùm xiềng xích người dân lành hiền hòa nhân hậu VN thương yêu của mình.

Thương yêu toàn dân VN vô cùng và thương nhất là những người sinh viên hiền lành, hiền ngoan, hiền tài VN như là Nguyễn Phương Uyên,...vv... nhiều lắm .

Xin Trời, Phật, Chúa,...vv... ban nhiều ơn phước lành cho Nguyễn Phương Uyên cùng toàn dân nước Việt .

"V", "VK"

HS. TS. VN

ITTF

Introduction

Message from ITTF President.................................Page 1
Message from ITTF Development Manager...........Page 2
How to use this manual and course.........................Page 3
ITTF Level 1 Coaching Course Syllabus.................Page 4
Table Tennis - Did you know? .................................Page 7
ITTF Level 1 Coaching Certificate...........................Page 8

Message from the ITTF President

The International Table Tennis Federation has made many positive steps forward in recent years.

The ITTF Pro-Tour is now well established with comprehensive television coverage and good prize money, and events having been held in all continents over recent years .

In 2002, the ITTF Global Junior Program was formulated with a World Cadet Challenge, an ITTF Junior Circuit that will have events in every continent in 2003, and for the first time in 2003 the World Junior Championships .

The Umpires and Referees Committees have made major changes and are moving forward with many courses now on line and education and training now becoming more systematic and covering all continents .

In the area of Development the ITTF has programs in every continent with funding having increased significantly over recent years .

This manual is then another step forward for the ITTF .

A recognized manual, aimed at countries without Couch Accreditation Courses currently in place, that will serve as the basis for all Olympic Solidarity Courses and Development Program Courses at the entry level, as well as providing a guide for those countries that currently have no Coach Education formalized.

On behalf of the ITTF we wish all Coaches and Coach Educators many successes with the new manual and welcome any constructive feedback on its use in your country .

Adham Sharara
ITTF President

Page 1

Message from the ITTF Development Programmes

The ITTF is proud to introduce the first official combined ITTF - IPFFC Level 1 Coaching Courses Manual and Syllabus. Many countries have Coach Accreditation Courses in place which very greatly in length and content. This manual is not meant to replace existing programs, but has taken influences from all of the World's leading countries and combined them into a course that is aimed at countries that do not currently have a course in place .

This course and manual is aimed at coaches working in schools and at a beginner and junior level .

Every attempt has been made to make the manual and course 'user friendly' with simplicity and a practical course the aim .

All sections of the course should where possible be done 'on the table' in a practical sense, so that coaches have a 'feel' for the material and based on the saying "To hear is to forget, to see is to remember, to do is to understand" .

Your feedback in regard to the manual and course is appreciated as both will be reviewed and updated periodically .

Good luck with your coaching .

Glenn Tepper
ITTF Development Manager

Page 2

How to use this Manual

This ITTF Level 1 Coaching Manual and Course is designed to be 'user friendly' . These are 5 options available with this manual and syllabus according to the target group and time available .

1. Community Leaders Course - 3 hours
2. Schools Teachers Course - 6 hours
3. Club Coach Course - 12 hours
4. ITTF Level 1 Coaching Course - 24 hours
5. ITTF - IPTTC Level 1 Coaching Course - 30 hours

In this way Community Leaders , School Teachers and Coaches can progress in a sequential manner as their motivation and time restraints allow. The Certificate on page 8 can then be adjusted to reflect the course being presented .

Course Presenters should be thoroughly familiar with materials contained in the manual and can simply follow the syllabus while adding their own 'style' to the course . Course Presenters are to be approved by the ITTF .

For Coaches attending courses or teachers new to table tennis, each section of interest is set out clearly .

The manual is NOT the only way to teach table tennis . China and Sweden, for example, the world's leading table tennis nations for several decades, has vastly different programs in place for all level of development . This manual has taken aspects of many different 'World Leading Practices' in table tennis and other sports, and will undeniably be different from many other manuals . Also, for coaches completing the Level 1 Course or reading this manual, this is not the end of your coach education and having a certificate with an ITTF stamp does not necessarily make you a coach .

This is merely the start of a journey of knowledge, of making mistakes and doing it better the next time and learning and taking knowledge from all coaches and countries regardless of how different their views on coaching are from yours or indeed this manual . The wise coach will take every opportunity to learn from others, both within the sport of table tennis and by observing successful coaches in other sports .

The only coach to be careful of is the coach who 'knows it all' is 'too good' to attend a particular course, or say 'their way' is the 'only way' to produce table tennis players . Table tennis history has proved otherwise .

Cultural differences, access to equipment, status of table tennis within your country and structured competition opportunities are all factors that will affect the type of programs most suited to your country .

This manual is for 'ideas' on what is most suitable to your country .

As Galileo ones said "I cannot teach you, i can only help you learn" .

Page 3

levannhan
10-21-2012, 07:04 PM
Bài thơ văn thương tặng Sinh Viên NPU

--------------------------------------------------------------------------------

Không có tội mà dám bắt người ta đi biệt tích
Để cho bạn bè và người thân buồn khổ mãi trong lòng

Cái đảng vì dân, vì nước mà như thế phải không
Nguyễn Phương Uyên có tội chi mà cứ nói trống không
Phải Phương Uyên có tội cùng với dân, với nước
Tội chống lũ phản quốc, phản dân cùng vinh thân bán nước
Tội làm thơ kêu gọi toàn dân xuống đường chống quỷ đỏ xâm lăng
Hay là tội yêu nước thương dân, tội có lòng biết yêu thương toàn dân như yêu thương lấy chính bản thân mình cùng những người thân yêu của mình

Thật không còn biết nói làm sao với cái phường đạo tặc
Thật chẳng còn biết phải làm sao với lũ cướp chính quyền
Mà giờ đây tôi nghĩ toàn dân VN chỉ còn một con đường duy nhất
Là mọi người dân phải quyết chí hy sinh
Phải dám lên đường tìm đường cứu quốc
Hay là phải dám mạnh dạn xuống đường để cứu nước, cứu dân

Làm sao cứu giúp cô sinh viên hiền ngoan, hiền lành và chăm học
Làm sao giải thoát cô sinh viên bé nhỏ có trái tim hừng hực lửa yêu thương giống nòi cùng đồng bào dân tộc
Làm sao tìm kiếm cho ra cô sinh viên Phương Uyên có tâm hiền như ma sơ đang bị loài sói lang bao quanh và cố tình hảm hại

Làm sao cứu giúp người hiền lương, hiền lành vô tội đây hỡi toàn dân VN thương yêu của tôi ơi

Làm sao đây anh chị em ơi tôi phải làm sao đây, và toàn dân VN phải làm sao đây thì cô sinh viên thông minh, khôn ngoan, hiền lành và hết sức tài giỏi Phương Uyên được trở về sum họp với gia đình và được tiếp tục học hành để sớm trở thành người hữu dụng cho quê hương xứ sở .

Thật là buồn trong lòng và lo lắng cho những người sinh viên trẻ hiền lành, ngoan ngoãn như là Nguyễn Phương Uyên quá đi .

"V", "VK"

HS. TS. VN

levannhan
10-22-2012, 04:20 PM
Thư gữi toàn dân VN và những người Cướp Chánh Quyền trong đảng CSVN.

Những người cướp chánh quyền lãnh đạo trong đảng CSVN muốn ăn năn, hối lỗi, làm lành lánh dữ và làm những điều tốt lành để chuộc lại lỗi lầm ác nhân, ác đức của mình trong quá khứ thì phải có quyết tâm dứt khoát và cố gắng thay đổi và làm cho bằng được những điều đề nghị sau đây:

1. Chấm dứt làm tay sai, nô lệ và làm nội ứng cho Tàu Cộng. Cố gắng tự chủ, tự cường và tránh lệ thuộc vào Tàu Cộng .

2. Chấm dứt CNCS, XHCN, giải tán, giải thể đảng CSVN trong ôn hoà và trật tự để tránh chém giết và chết chóc cho toàn dân Việt Nam thân yêu của mình.

3. Chấm dứt "Hồng hơn chuyên", "Còn đảng, còn mình", "Còn đảng, còn ăn cướp tiền, cướp đất, cướp nhà", Còn đảng, còn tù đày, tù ngục, còn gông cùm xiềng xích và còn cấm đoán mọi quyền tự do căn bản của con người", "Còn đảng CSVN, còn trí thức là cục phân" .

4. Tổ chức bầu cử tự do, dân chủ một cách đàng hoàng tử tế, rõ ràng minh bạch và quang minh chánh đại trước mặt toàn dân VN khắp nơi, khắp nước và trên toàn thế giới để cho toàn dân VN có được cơ hội để tuyển chọn ra những người VN hiền nhân, hiền tài, hiền đức để gánh vác lấy trách nhiệm củng cố quốc gia, xây dựng lại nước nhà và mau chóng canh tân xứ sở để cho nước nhà được giàu mạnh và hùng cường.

5. Đảng CSVN đã thống trị đất nước gần 100 năm nay và đã trải qua không biết bao nhiêu người lãnh đạo như là Thủ Tướng, Tổng Bí Thư, Chủ Tịch Nước như là Chủ Tịch Hồ chí Minh, Thủ Tướng Phạm văn Đồng, ...vv... và gần đây nhất là Thủ Tướng Nguyễn xuân Phúc "Cờ lờ mờ,..." , Tổng Bí Thư Nguyễn phú Trọng "Lú, ngu, đần độn, thất học, bất tài vô dụng,...." và Chủ Tịch Nước Trần đại Quang "Điên điên, khùng khùng, côn đồ mất dạy, ác với dân nhưng hèn với giặc CSTC,...". Nhưng rốt lại thì nước Việt Nam của chúng ta vẫn còn rất chậm tiến, nghèo nàn, lầm than khốn khổ, bệnh tật tràn lan khắp nơi, khắp nước, rồi đến môi trường ô nhiểm, không khí ô nhiểm mà nguy hại nhất là chất độc bùn đỏ Bô Xít vẫn cứ mãi ngày đêm tuôn ra trên vùng Tây Nguyên và đang âm thầm xâm nhập và ăn sâu vào những đất đai, sông ngòi, đồng ruộng và ngay cả nguồn nước uống sạch trong của toàn dân VN khắp nơi, khắp nước.

6. Đã có biết bao người lãnh đạo không biết là có thật sự thông minh, khôn ngoan tài giỏi hay không như là Phạm văn Đồng, Lê Duẫn, Trường Chinh, Lê đức Thọ, Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Phan văn Khải, Nguyễn minh Triết,...vv...trong đảng CSVN đã cố gắng với hết sức mình để làm những việc thực tế, thực tiển và cần thiết để đưa dân tộc VN ra biển lớn để hội nhập cùng cộng đồng thế giới, nhưng rốt lại chẳng thấy biển lớn đâu cả mà chỉ nhìn thấy toàn dân VN cứ mãi còn lẩn quẩn và quanh quẩn trong ao tù nước động, và sống một kiếp sống trong địa ngục trần gian và nghèo nàn nhất trên thế giới . Tất cả những thành phố trên thế giới không có quốc gia nào giống như những thành phố lớn của nước VN ta . Cứ mỗi lần có mưa to hay là những cơn bão lớn thì nước ngập khắp đường phố và tràn ngập vào cả nhà của dân chúng.

7. Đã đến lúc VN cần phải có những người thật sự hiền lành, đàng hoàng tử tế, thông minh, khôn ngoan, tài đức vẹn toàn và thật sự có bản lĩnh để thâu phục nhân tâm, chiêu hiền đãi sĩ để thống nhất toàn dân VN lại với nhau và thật sự biết hội tụ toàn dân VN để làm việc đến nơi đến chốn và lãnh lấy trách nhiệm lo cho dân cho nước về mọi mặt như là chính trị, kinh tế, văn hóa, xả hội,...vv... để cho toàn dân VN được nở mày, nở mặt cùng cộng đồng trên khắp thế giới.

8. Đã đến lúc toàn dân VN phải biết "Lấy chí nhân thay cường bạo", "Lấy đại nghĩa quốc gia dân tộc VN để chiến thắng hung tàn" và cũng biết "Lấy lòng nhân từ bao dung độ lượng để vĩnh viễn xóa bỏ mọi hận thù và tránh đầu rơi máu đổ cùng chém giết cho mọi người con dân nước VN".

9. Độc lập, tự do, tự chủ, tự lực, tự cường, dân chủ, ấm no, hạnh phúc, công bình bác ái, luật pháp công minh, nghiêm minh hoàn chỉnh cho toàn dân VN thương yêu của mình là con đường an toàn nhất, thành công nhất và tốt đẹp nhất cho mọi người con dân nước Việt Nam.

Tóm lại thì những người lãnh đạo của nước VN đang nắm giữ những chức vị quan trọng trong chính quyền như là TT, TBT, CTN của nước Việt Nam cần phải làm những điều thật thực tế , thực tiển và vô cùng cần thiết như sau:

- Xóa bỏ mọi hận thù, mọi chia rẻ và làm cho toàn dân VN mau chóng đều được sống trong giàu sang phú quý và ấm no, hạnh phúc.

- Đoàn kết toàn dân VN . Chấm dứt bắt bớ, tù đày, tù ngục và trả tự do lại cho mọi người VN đang bị tù đày, tù ngục trong ngục tù CS vì tranh đấu cho tự do, dân chủ,...vv...

- Bắt tay với Mỹ, Nhật, Ấn, Anh, Pháp, Đức, Ý, Úc, Gia nả Đại,...vv...và làm bạn thật tốt với tất cả mọi quốc gia trên thế giới và thật sự giao hảo tốt đẹp và hợp tác với họ và nhờ họ tận tâm tận lực giúp đỡ cho toàn dân VN về mọi mặt như là nhân lực, vật lực và tài lực trong tình bạn thân thiện, thành thật và hiệp lực với nhau trong sự tương kính và đàng hoàng tử tế.

- Luật pháp công minh, nghiêm minh hoàn chỉnh khắp nơi, khắp nước VN để tôn trọng và bão vệ mọi người không phân biệt quốc gia, chũng tộc, tôn giáo, đảng phái, văn hóa, xả hội,...vv...

- Xây dựng và phát triển thành phố, nhà cửa, nhà máy phát điện, nhà máy nước, nhà băng, nhà thương, trường học, tiệm ăn, chợ búa, đường xá, cầu cống ,...vv... khắp nơi, khắp nước.

- Bắt tay làm việc và hợp tác làm ăn với bất cứ quốc gia nào muốn làm ăn buôn bán với VN và muốn giúp đỡ VN để phát triển về mọi mặt như là chính trị, kinh tế, văn hóa, xả hội, khoa học kỹ thuật, canh nông, khai thác hầm mỏ, khai thác những tài nguyên thiên nhiên về khí đốt, dầu hỏa, tôn giáo, chùa chiền, ...vv...

- Bất cứ ai trên thế giới này muốn đến VN để du lịch, thăm viếng, học hành hay làm ăn đều được hoan nghênh bỡi toàn dân VN.

- Mọi người VN đều có toàn quyền để sinh sống bất cứ nơi đâu mà họ muốn, họ có thể sinh sống trên đất nước VN và trên toàn thế giới ,...vv...

Tự do có nghĩa là hoàn toàn được tự do miển sao đừng ăn trộm, ăn cướp, giết người và vi phạm luật pháp như là làm phương hại đến những quyền lợi của cá nhân và của quốc gia VN.

*Đình chỉ và chấm dứt ngay lập tức những Công ty đang xả thải và những chất độc hại trên đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta như là FORMOSA,...vv....

Thương yêu toàn dân VN với hết cả tâm hồn . Xin Trời, Phật, Chúa, Ông Bà Tổ Tiên cùng Hồn Thiêng Sông Núi ban nhiều ơn phước lành cho toàn dân VN.

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN.

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

levannhan
10-23-2012, 04:48 PM
Bà Trưng, Bà Triệu khởi nghĩa chống giặc Tàu
Lý thường Kiệt làm thơ chống giặc Tàu

"Sông núi nước Nam vua Nam ở
Hoàn toàn định phận ở sách trời
Can chi nghịch giặc sang xâm phạm
Chúng bây sẽ bị đánh tơi bời "

Đức Thánh Trần Hưng Đạo, Phạm Ngủ Lão, Ngô Quyền, Trần Bình Trọng, Nguyễn Trãi, Lê Lai, Lê Lợi, Vua Quang Trung,...vv... và bao người anh hùng hào kiệt VN chống giặc Tàu cho nên đất nước VN của chúng ta mới tồn tại cho đến ngày hôm nay .

Tại sao giờ đây Việt Khang chỉ làm hai bài hát chống giặc Tàu Cộng mà lại bị bắt vào tù .
Và hôm nay cô sinh viên Nguyễn Phương Uyên thật hiền lành, hiền ngoan, học hành thật giỏi chỉ vì bốn câu thơ chống lũ giặc Tàu mà lại bị bắt đi mất tích .

Hơn thế nữa bao người anh hùng nghĩa sĩ Việt Nam chỉ vì yêu nước thương dân hy sinh xuống đường biểu tình để chống giặc Tàu cướp Biển, Đảo Hoàng Sa, Trường Sa của VN mà cũng bị bắt bớ, tù đày, tù ngục trong hầm tối . Có người đã bị án trên 12 năm như là Điếu Cày Nguyễn văn Hải, Tạ Phong Tần, ...vv...

Như vậy thì toàn dân VN lên án lũ cầm quyền CSVN là phường phản quốc, phản dân, bán nước và làm tay sai, nô lệ hay là con cháu của lũ Tàu Cộng thật là không sai chút nào cả .

Nếu những tên cầm quyền trong đảng CSVN như là Nguyễn tấn Dũng, Nguyễn phú Trọng, Trương tấn Sang là TT, TBT, CTN của Việt Nam thì toàn dân VN chắc chắn là sẽ bị lũ CSVN, CSTC này nhai xương, uống máu cùng tàn sát dã man như là dân tộc Tân Cương, Tây Tạng một ngày rất gần đây .

Trước cũng chết, sau cũng chết tại sao toàn dân VN còn chờ đợi gì nữa mà chưa chịu hy sinh thân mình để cùng nhau sống chết cùng lũ CSVN, CSTC này .

"Thà chết vinh hơn sống nhục"


Trước nhục nước nên hòa hay nên chiến

Quyết chiến, quyết chiến, quyết chiến

Thề liều thân hy sinh lên đường tận diệt lũ quỷ đỏ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu CSVN, CSTC .

Thương yêu toàn dân VN với hết cả tâm hồn . Xin Trời, Phật, Chúa, Ông Bà Tổ Tiên cùng Hồn Thiêng Sông Núi VN ban nhiều ơn phước lành và cứu khổ, cứu nạn cho toàn dân VN .

"V", "VK"

HS. TS. VN

levannhan
10-24-2012, 12:38 AM
CA Long An: Phương Uyên bị giam điều tra theo điều 88

VRNs - Sài Gòn – Sáng hôm qua, ngày 23.10.2012, bà Nguyễn Thị Nhung tiếp tục theo chỉ dẫn của ông Hùng, trưởng công an phường Tây Thạnh, quận Tân Phú, Sài Gòn, đã đi đến Sở công an tỉnh Long An. Tại nơi đây, công an đã thông báo cho biết nữ sinh viên Nguyễn Phương Uyên đang bị tạm giam tại số 159 Nguyễn Đình Chiểu, phường 3, thành phố Tân An, tỉnh Long An.

Tại nơi đây, viên công an tiếp bà Nhung khuyên bà nên đến trại giam mua mùng mền, đồ dùng cá nhân và gởi tiên cho cô Phương Uyên. Viên công an này nói rõ, Phương Uyên mới bị bắt không có tiền trong người, nên gia đình cần gởi tiền ngay để Uyên có tiền tiêu dùng, vì khẩu phần ăn của tù nhân hạn chế. Điều này khác với ông Phong, ở Sài Gòn, nói với sinh viên tên Phương là trong người Uyên có 200 tờ tiền mệnh giá 10 ngàn đồng.

Tại Sở công an Long An, người tiếp bà Nhung cho biết khi gởi quà và tiền vào trại tạm giam cho con thì người nhận sẽ cho biên nhận, nhưng khi đến trại giam gởi tiên thì viên công an nhận tiền và đồ dùng không đưa bất cứ giấy biên nhận nào, kể cả khi bà Nhung đòi thì viên công an này cũng báo là không có giấy chứng nhận nào hết.

Bà Nhung rất ngạc nhiên về việc con bà bị kết án theo điều 88 Bộ luật hình sự là tuyên truyền chống nhà nước CHXHCNVN. Khi chúng tôi hỏi về hành vi phạm tội thì bà Nhung cho biết, công an không nói hành vi phạm tội là hành vi nào.

Bà Nhung bức xúc vì ngay câu viết “Mẹ yêu con” gởi vào cho cô Phương Uyên cũng không được chấp nhận.

Xin mời quý vị cùng nghe chính bà Nguyễn Thị Nhung, mẹ của nữ sinh viên Nguyễn Phương Uyên từng trình đầu đuôi sự việc sáng nay.

Và đây là thông báo tạm giam:

http://www.chuacuuthe.com/?p=40325

levannhan
10-24-2012, 08:51 PM
Nhân ngày giổ của vị Tổng Thống VNCH Ngô đình Diệm, một vị TT anh minh hết lòng vì dân, vì nước, tôi xin phép có vài lời cùng toàn dân VN như sau:


Quê cha đất tổ
Đồng bào dân tộc
Của nước VN
Đã khổ sở nhiều
Giờ đây thống nhất
Tổ quốc quê hương
Toàn dân VN
Chúng ta đoàn kết
Anh em một nhà
Cố gắng làm sao
Chấm dứt chủ nghĩa
Cộng Sản ác nhân
Tham tàn khát máu
Để cho toàn dân
VN của mình
Hòa thuận với nhau
Cùng nhau xây dựng
Một nước VN
Hoàn toàn độc lập
Tự do dân chủ
Tự chủ, tự cường
Công bình bác ái
Luật pháp công minh
Nghiêm minh hoàn chỉnh
Để cho toàn dân
VN của mình
Được sống an vui
An bình thịnh trị
An cư lạc nghiệp
Ấm no hạnh phúc

Tôi xin đề nghị
Cùng mọi người dân
Hiền hòa nước Việt
Những điều cần thiết
Thực tế, thực tiển
Như là sau đây

Nhân ngày mùng một
Tháng mười một năm nay
Tổ chức xuống đường
Khắp nơi, khắp nước
Khắp chốn quê hương
Biểu tình kỷ niệm
Anh hùng nghĩa sĩ
Của nước VN
Đã từng hy sinh
Vì dân, vì nước
Cứu nước, cứu dân
Đánh đuổi quân thù
Xâm lăng bờ cõi
Của nước VN
Như là những người
Anh hùng hào kiệt
Thục nữ anh thư

Bà Trưng, bà Triệu
Như Lý thường Kiệt
Đức Trần hưng Đạo
Lê Lợi, Nguyễn Trãi
Quang Trung Nguyễn Huệ
Như Trần bình Trọng
Như Nguyễn thái Học
Như Phan đình Phùng
Như Hoàng hoa Thám
Như Phan bội Châu
Như Phan chu Trinh
Như Ngô đình Diệm
.....vv....

Toàn dân VN
Khắp nơi hội tụ
Cho thật đông đủ
Khắp nước VN
Khắp cùng thế giới
Biểu dương khí thế
Sức mạnh toàn dân
Cùng nhau xuống đường
Biểu tình cứu quốc
Cứu khổ, cứu nạn
Cho toàn dân VN
Sớm được thoát ra
Gông cùm xiềng xích
Của lũ ác nhân
Quỷ đỏ hung tàn
Tham lam tàn ác
CSVN
CSTC

Xin toàn dân Việt
Những ai hào kiệt
Của nước VN
Nhận lấy trách nhiệm
Tổ chức chu toàn
Cho mọi người dân
Được có cơ hội
XUỐNG ĐƯỜNG CỨU QUỐC

Kính chào đoàn kết và quyết thắng trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

"V", "VK"

HS. TS. VN

Email của tôi là lyhle2007@gmail.com nếu bất cứ ai muốn cùng tôi tham khảo kỷ lưởng về công việc "Quốc gia đại sự" này .

levannhan
10-24-2012, 11:40 PM
Gửi bác Trọng, bác Sang, bác Hùng: chơi sang, chơi trọng, chơi hùng là chơi với Dân.
Dân Làm Báo - Nhìn cái bản mặt của đồng chí tự trọng XXX dây thắt cổ màu hồng đào, cười toe thấy mà ghét! Ngắm ba đồng chí Hùng Sang Trọng hãm tài, buồn như chưa bao giờ được buồn thấy mà thương. Thôi thì biến... thương yêu thành hành động, góp ý cho anh Hùng anh Sang anh Trọng vài điều gọi là vẽ đường cho hươu chạy.

Trong thời gian qua, các đồng chí cứ loay hoay chạy vòng vòng trong cái vòng tròn của đảng. Chạy qua Đông đụng đồng chí, rút về Tây đụng đồng rận, lên Bắc xuống Nam đụng đồng sàn. Đếch thấy đồng bào đâu cả. Nên chi, nhìn tới nhìn lui đứa nào cũng xanh vỏ đôla đỏ lòng thẻ đảng. Thằng nào kỷ luật được thằng nào!? Thua là phải.

Trước ngày đại hội, các đồng chí tung tin xám, từ lề đảng thò chân qua lề Dân, giả mù sa mưa chơi trò tuyên truyền xám - một phần 10 sự thật là 1 mảnh bánh mì vụn cho những kẻ đói tin... bánh mì. Các đồng chí thu tóm, nắm đầu, xiết cổ truyền thông lề đảng, biến nó thành 700 con két và lại giở trò làm xấu mặt truyền thông blog lề Dân. Nhưng để làm gì? Để chửi, để tố cáo thằng 3X = XXX những điều mà đa phần ai cũng đã biết, nhiều người biết và lên tiếng và bị chính cái hệ thống nhiều sâu lắm lợn của các đồng chí tròng cho cái cùm "tuyên truyền chống đối chế độ" và tống vào tù. Để làm gì? để thằng XXX nó láu cá thí chốt bầu Kiên, chợp mất lá cờ trừ sâu diệt lợn thao túng ngân hàng của các đồng chí. Và nó cười đểu như nụ cười sau lưng các đồng chí.

Các đồng chí vừa đụng đến ổ kiến lửa của đám tài phiệt, vừa làm ngứa ngáy những tên lãnh chúa vùng cỡ như đám giang hồ Hải Phòng mang thẻ đảng; trung ương nó không xem ra gì vì thằng XXX đã nhận chốn đó làm quê hương thứ 2. Cộng hết tất cả lại thành 175 đứa trong cái gọi là Ban chấp hành trung ương và 25 đứa chầu rìa; đứa nào tay cũng dính tiền dơ, chân dính cờ ứt, miệng dính mỡ bò (lợn không ăn lợn để dính mỡ lợn). Không lẽ cái tay dính tiền dơ đi tố cái chân đạp cờ ứt, cái chân đạp cờ ứt đi tố cái miệng ăn tham. Chưa ra quân đã thấy cờ trắng phất phới trên tay các đồng chí. Thua là phải.

Đó là... giả dụ các đồng chí là loại động vật hiếm hoi đang được bảo vệ của thế giới cộng sản chưa thành hình, của xã hội chủ nghĩa chưa đi tới bến, giả dụ các đồng chí là loài tay không dính tiền dơ, chân không dính cờ ứt, miệng không dính mỡ bò. (thế nào có đứa phản động nó đọc tới đây cười cái khì tin chết liền! - kệ hắn).

Vậy thì các đồng chí lấy gì để mà phất cờ trừ sâu diệt lợn!?

Sau cú đảo chánh không thành, kỷ luật không xong, miệng lập bập được cái tên "đồng chí X" là hết cỡ, các đồng chí cũng rút ruột công trình chỉnh mà không đốn được một bài học: phải dựa vào ai khác. Thế là các đồng chí xách đít xuống chợ giao lưu với dân. Nhưng các đồng chí lại chứng nào tật nấy. Dân đen không chơi lại đi la cà với dân đỏ. Các đồng chí lựa chọn một số cử tri tiêu biểu, làm cò mồi để các đồng chí chơi màn PR, qua đám dân đỏ này để gửi thông điệp đến toàn thể dân đen. Mà thông điệp phải chi cho hay, cho xứng tầm. Đằng này các đồng chí lại lè tè đái không qua ngọn cỏ theo kiểu "người ta có thể trù úm một người, một nhóm người nhưng không thể trù úm cả dân tộc này." Xin lỗi các đồng chí, nghe xong là són đái muốn dông liền. Nó cần gì trù úm cả dân tộc. Dân tộc là cái... thứ vô hình, nói cho vui. Còn cái hữu hình là đám anh chị cô bác trên răng dưới không có gì quý hơn..., léng phéng là thằng XXX nó cho đi nhập bọn với bác Cù, bác Điếu ngay. Có mà điên!

Vì thế cho nên muốn chơi thì chơi cho tới, muốn chạy thì chạy cho ngon. Chơi cho Sang, chạy cho Hùng, tính cho nó... không Lú. Chơi và chạy và tính như thế này này:

1. Hồi đó đến giờ lỡ ăn vụng, tay dính tiền dơ, chân dính cờ ứt, miệng dính mỡ bò bao nhiêu cứ khai... mẹ nó ra cho toàn dân biết. Một lần là... năm trăm là... trăm năm. Trả lại hết. Thế là lưu danh sử sách rồi đó. Mà nhớ: trả lại cho dân chứ đừng ngu dại trả lại cho đảng. Đảng làm... đếch gì để sỏi đá thành cơm!

2. Ký liền cái rụp giấy "ân xá" (kệ tụi phản động có giãy nảy lên ân xá cái con khỉ khô!), thả hết mấy bác, cô, cậu, mợ, dì, anh, chị, em, tính luôn cháu Uyên vừa mới bị bắt cóc, đã bị bỏ tù vì hệ thống công an trị trước đây của thằng XXX. Kẻ thù của kẻ thù là bạn ta. Không thể để bạn ta tiếp tục bị thằng X nó cầm tù.

3. Rình rình một dịp nào đó, nhảy phóc lên đài TV giờ cao điểm, hay một dịp nào đó tổ chức lễ hội tưng bừng mấy chục ngàn người đứng ra tuyên bố: tui, Trương Tấn Sang, tôi Nguyễn Phú Trọng từ nay đứng về phía nhân dân, đặt tổ quốc lên trên đảng, quyền lợi của nhân dân trước cái ghế đang ngồi và sau đây xin gửi đến nhân dân bản cáo trạng của đồng chí (kệ hết đồng hết chí nhưng quen gọi) Nguyễn Tấn Dũng. Không có ếch xì, ếch xằng gì nữa.

Làm được 3 chuyện đó đảm bảo các đồng chỉ sẽ có 87 triệu người đứng ngay đằng sau lưng. Lúc đó chấp thằng XXX và chấp luôn 300 đứa xxx.

Túm lại đường hươu chạy là đường về với nhân dân. Chơi Sang, chơi Trọng, chơi Hùng là chơi với Dân.

Nếu không làm chuyện đó thì 4S cũng như 3X. SSSS = XXX. Tất cả đều là những thằng hại dân và bán nước (không ai gọi kẻ hại dân bán nước bằng ông cả).

Dân Làm Báo
danlambaovn.blogspot.com

levannhan
10-25-2012, 02:05 AM
Phương Uyên con gái Sông Phan

Lĩnh Nguyên (Danlambao) - Có những dòng trôi đi trong trí nhớ, nhưng cũng có những dòng sông để lại trong từng trái tim, từng nhịp sống của chúng ta. Sông Phan là dòng sông ấp ủ của nhớ thương của hoài vọng, Chính bên dòng sông này đã cho em biết nghĩa cử con người, Sông Phan ơi! Em đã nghe tiếng sông Phan gọi hồn dân tộc.

Với tuổi đôi mươi Em đang còn ngây thơ như lời Mẹ kể, biết làm gì? nhưng Em đã thổn thức với tiếng gọi của sông Phan...

Đất nước em ơi là từ thưở bắt đầu
Em bâng khuâng một chiều nào thơ ấu
Khi em thương lũ cào cào, châu chấu
Khi mưa dầm không biết trốn đi đâu?

Những vần thơ của Tuấn Đạt đã nói lên cái dũng khí của một ngư ời con gái tuổi đôi mươi như Em. Vâng! Em đang bâng khuâng một chiều nào thơ ấu, Một cơn mưa đỏ đang trùm lên cả đất nước Việt Nam. Em không chạy trốn vì Em thương một dân tộc đang đắm chìm trong vòng kim cổ của sài lang, do một chế độ vong bản, không biết chủ quyền là gì, đang giày xéo thân xác quê hương mà chính em là một phần của thân xác. Phải chăng là gái sông Phan nên em quyết chí nói theo Cụ Phan thuở trước, dù bị bắt bớ tù đày, dù bị bọn thực dân trù dập Người chí sĩ họ Phan vẫn can trường để đưa hào quang dân tộc tỏa sáng khắp năm châu.

Và hôm nay, bên dòng sông Phan có người con gái đôi mươi đang gánh trên vai một hành trình đi vào lịch sử. Em không đơn côi, không lẽ bóng bước một mình, để gánh đôi thúng dân chủ và nhân quyền. Không! Không đâu em! Có những Bùi Hằng, Kim Tiến, Hoàng Vi, Phạm Thanh Nhiên, Tạ Phong Tần... và nhiều người con gái Việt Nam đã và đang âm thầm cùng em gánh những đôi thúng dân chủ đi vào lòng dân tộc.

Tuổi trẻ hôm nay được mấy người?
Trăng tròn hơi lố tuổi đôi mươi
Mắt em trong trắng sau màng kính
Má lúm đồng tiền ôi quá tươi!
Nhìn Em ai bảo tuổi đôi mươi?
Cùng gánh giang sơn với mọi người
Em giờ phủ kín sau khung sắt
Đóa hoa dân chủ ắt phải tươi!

Lĩnh Nguyên
danlambaovn.blogspot.com


Nguyễn Phương Uyên viết 2 câu thơ này và bị bắt vì tội tuyên truyền chống phá nhà nước (ĐL 88 BLHX)

Vì tổ quốc chống ngoại xâm
Vì tiền đồ dân tộc chống tham nhũng

http://www.change.org/petitions/free-nguyen-phuong-uyen-now

levannhan
10-25-2012, 04:17 PM
"Đất nước không chiến tranh, sao đau thắt trong lòng"

Vũ Đông Hà (Danlambao)- Đã bao năm trôi qua, dưới tấm bảng chỉ đường XHCN và lầm lũi bước đi theo sợi dây thừng lôi đầu kéo cổ của 14 "đỉnh cao trí tuệ" vẫn văng vẳng một tiếng kêu xé lòng:

Đất nước tôi không có chiến tranh,
Mà nghe đau thắt ở trong lòng...

Bạn có biết ai viết 2 câu thơ này không?

Không phải từ những thanh niên, thiếu nữ đã một thời "nếu là chim tôi sẽ là loài bồ câu trắng, nếu là người tôi sẽ chết cho quê hương" và bây giờ thấy mình vẫn còn sống mà quê hương thì đang chết.

Không phải từ một người lính "nguỵ" VNCH giờ đã già yếu, ngậm ngùi nhìn đất nước tan hoang và đau lòng vì thời trai trẻ đã không làm tròn tâm niệm "Tổ Quốc - Danh Dự - Trách Nhiệm".

Không phải từ một thi sĩ tay viết, tay súng đã từng xúc động "đường ra trận mùa này đẹp lắm, Trường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tây" để bây giờ lòng đau quặn thắt bởi đường ra trận ngày nay vẫn "đẹp" như những lần cưỡng chế Tiên Lãng, Văn Giang.

"Núp dưới ảnh Bác và cờ đảng
Chúng cơ hội bóc lột dân lành..."

Đã bao năm trôi qua, những con người mượn danh giải phóng, nhận bừa là đại diện của giai cấp công nhân, tự đội lên đầu cái vương miện lãnh đạo tối cao, mồm đã thành cáo, lưỡi đã thành rắn, núp vào những vinh quang giả hiệu quá khứ hằng ngày vẫn được mang ra chùi bóng để cùng nhau ăn trộm, ăn cắp, ăn quỵt, ăn cướp mồ hôi xương máu nhân dân và gia sản của tổ tiên để lại.

Bạn có biết ai viết 2 câu thơ trên nói về những con (người) mang tên "chúng" đang cai trị đất nước này không?

Những lời thơ ấy, chính xác hơn là một đau đớn trộn lẫn với phẫn hận để biến thành thơ...

"Đất nước tôi không có chiến tranh
Mà nghe đau thắt ở trong lòng
....
Núp dưới ảnh Bác và cờ đảng
Chúng cơ hội bóc lột dân lành"

đến từ một cô gái 20 tuổi, sinh viên năm thứ 3, Ủy viên ban chấp hành chi đoàn thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh.

Cô gái ấy mang tên Nguyễn Phương Uyên.

Trong những ngày qua, hình ảnh cô sinh viên hồn nhiên với nụ cười lúc nào cũng nở trên môi đã được lan truyền khắp trên mạng. Câu chuyện của Phương Uyên, hành động "bắt, phủ nhận không bắt, chuyển về Long An... của công an" thì có lẽ đã tỏ tường như lời nhạc của Việt Khang:

"Việt Nam ơi
Thời gian qua nữa đời người
Và ta đã tỏ tường rồi
Ôi cuộc đời, ngày sau tàn lữa khói..."

Ôi cuộc đời, ngày sau tàn lữa khói... khi chúng ta chứng kiến hình ảnh một người mẹ nghèo, vừa mới sẩy thai, mẹ già đang nằm trong bệnh viện cấp cứu đã phải bôn ba từ quê lên tỉnh truy tìm tông tích của con sau những ngày biệt tích.

Ôi cuộc đời, ngày sau tàn lữa khói... khi chúng ta rớt nước mắt theo người mẹ Nguyễn Thị Nhung nghẹn ngào "Một đứa trẻ 20 tuổi không thể nào có đủ sức mạnh và bản lãnh để làm nổi việc "Tuyên truyền chống phá Nhà nước CHXHCNVN". Đó là một điều quá sức! Nếu một đất nước vững mạnh, một bộ máy chính quyền vững chắc thì không thể nào một đứa trẻ 20 tuổi có thể là một mối nguy hại lớn. Đó là điều bức xúc thứ nhất. Điều bức xúc thứ hai là khi gửi quà cho cháu, chỉ mỗi 3 chữ "Mẹ yêu con" ghi lên tờ giấy gởi quà mà họ vẫn không chấp nhận. Theo tôi nghĩ họ nói là đâu đâu cũng có từ thương yêu mọi người nhưng chỉ có 3 chữ "Mẹ yêu con" mà cũng không cho gởi thì tôi thấy họ thật là vô lương tâm..."

Ôi cuộc đời, ngày sau tàn lữa khói... khi "Mẹ yêu con" phải dừng lại trước cổng nhà tù dành cho con gái của Mẹ bị bắt cóc, giam cầm để điều tra cho ra tội trước khi xử án. Uyên ngày nay, đảng đã không còn cho phép là đứa con nhỏ bé của mẹ khi đảng khoát lên đầu cô gái 20 tuổi hồn nhiên yêu nước sợi dây thòng lọng màu đỏ mang hình số 88 và nhãn hiệu “Tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN/VN”.

Một đứa trẻ 20 tuổi không thể nào có đủ sức mạnh và bản lãnh để làm nổi việc "Tuyên truyền chống phá Nhà nước CHXHCNVN". Mẹ của Phương Uyên nói đúng. Một cô bé 20 tuổi không thể nào có thể chống lại một băng đảng với hơn 3 triệu côn đồ, 200 thủ lãnh và 14 tên chúa tể trong tay có đủ súng đạn, chó săn nghiệp vụ lẫn "ảnh và cờ" để núp bóng như Phương Uyên đã viết.

Nhưng đảng đã sợ để phải bắt cóc và bắt giam cô gái 20 tuổi này. Vì sao!?

Vì Nguyễn Phương Uyên là hạt giống đỏ bao năm qua đảng ra sức tưới bằng phân Mác Lê, nước thải Hochiminh nhưng vẫn vươn mình thành đóa sen dân tộc - gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.

Vì Nguyễn Phương Uyên là hình ảnh của sự thất bại cụ thể và thê thảm nhất của hệ thống tuyên truyền, nhồi sọ gian xảo, của kế hoạch mười năm trồng cỏ trăm năm trồng lau sậy, của đại chiến dịch không có điểm dừng "Sống chiến đấu học tập theo gương Trần Dân Tiên" của đảng.

Vì Nguyễn Phương Uyên là khởi đầu cho một thế hệ mới lừng lững đi về phía trước để tranh đấu cho tương lai, khát vọng của dân tộc mà không bị vướng mắc vào bất kỳ hệ luỵ quá khứ, lằn ranh lịch sử chiến tuyến nào.

Vì Nguyễn Phương Uyên đã biến tâm tư:

"Đất nước tôi không có chiến tranh
Mà nghe đau thắt ở trong lòng
....

Núp dưới ảnh Bác và cờ đảng
Chúng cơ hội bóc lột dân lành"

thành hành động bằng máu đỏ của nòi giống Lạc Việt:

Vì bên cạnh Nguyễn Phương Uyên còn những thanh niên thiếu nữ trẻ tuổi khác đã và đang âm thầm khoác áo thành đoàn mang tên Hồ Chí Minh nhưng sống và hành động bằng tấm áo dân tộc mang tên Việt Nam.

Và Nguyễn Phương Uyên đã và đang không hẹn nhưng cùng đồng hành trên một con đường mang tên Việt Nam với những thiếu nữ khác như Phạm Thanh Nghiên, Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Trịnh Kim Tiến, Nguyễn Hoàng Vi, Huỳnh Thục Vy...

Chính những người bạn trẻ, hồn nhiên như Phương Uyên, tinh nghịch Kim Tiến, bất khuất như Minh Hạnh, kiên trì chịu đựng như Hoàng Vi... đã và đang khơi lên những đốm lửa cho hàng hàng lớp lớp những cọng rơm khác phải tự đặt câu hỏi:

- Những cô gái này, có khác gì mình, đôi khi còn yếu đuối, nhỏ bé hơn ta mà họ đã bước đi, còn ta vẫn ngồi đây, đôi chân dừng lại sau khi xuống bút viết một lời kêu gọi hùng hồn "toàn dân đứng lên" xuống đường?

- Những cô gái này có phép thần, có bảo kê, hay không có gì để phải lo trong cuộc sống... Họ có gì khác hơn mình để có thể biến những suy tư thành hành động, trong khi ta vẫn ngồi đây đóng vai những khán giả nhiệt thành vỗ tay cỗ vủ?

- Những cô gái này có khác gì mình vào những năm vàng tháng úa trên đường phố Sài Gòn nhưng hôm nay muốn biểu tình yêu nước ta phải xin phép những người đồng chí năm xưa?

- Và tại sao chúng ta vẫn ngồi nơi đây, hài lòng với những đóng góp thể hiện bằng những câu chửi chính xác nhất dành cho chế độ, đắc ý với những góp ý thiết thực nhất cho một vận động tẩy chay sản phẩm của quân xâm lược, hài lòng với những lời khuyên khôn ngoan, lịch lãm nhất dành cho những người trẻ "chưa nhiều kinh nghiệm về cộng sản" này...

Các bạn trẻ đó đang làm cho nhiều người thôi thúc với những câu hỏi tự vấn lương tâm: tại sao mình cho phép mình không có được lòng can đảm như cô gái 20 tuổi kia?

Câu trả lời của mỗi chúng ta, xuất phát từ lương tâm, trách nhiệm và được phản chiếu bởi tấm gương trong vắt của những cô gái tuổi 20 chính là điều làm đảng cai trị phải lo sợ.

Và đảng phải giở hết thủ đoạn để đập vỡ những tấm gương hiện thực ấy, để thổi tắt những que diêm đang sẵn sàng tự đốt chính mình để có thể góp phần khơi lửa cho hàng hàng lớp lớp những cọng rơm khô khốc thành đám cháy rừng vĩ đại.

Và đảng phải sử dụng hết tất cả những cái gọi là "lòng tự trọng" của Nguyễn Tấn Dũng, "không hỗ thẹn với tiền nhân" của Trương Tấn Sang, "mếu máo không để các thế lực thù địch chống phá" của Nguyễn Phú Trọng để ngăn chận những "tuổi 20 không thể nào có đủ sức mạnh và bản lãnh để làm nổi việc" có cơ hội vực dậy hùng khí của một dân tộc bằng dáng đứng của chính mình.

Đảng đã như thế. Những người bạn trẻ đã như thế. Còn lại, và sự sống còn của đất nước, nằm ở tập thể số đông đang đứng bên này bờ của giòng sông sợ hãi. Khi nhìn vào tấm gương Nguyễn Phương Uyên, chúng ta có rời bờ này, vượt sông, qua đến bến kia để tìm được dáng đứng của chính mình, để cùng sánh vai cùng với các bạn? Hay vẫn như bao năm tháng trôi qua, ta vẫn "đập gương xưa tìm bóng" và ta vẫn thu mình nguyền rủa bóng tối?

Vũ Đông Hà
danlambaovn.blogspot.com

levannhan
10-27-2012, 07:08 PM
Chúng ta muốn gì ?

--------------------------------------------------------------------------------

Thư gữi toàn dân VN (liên quan đến bài viết " Các bài học Munich và những nơi khác: đẩy lùi nỗi sợ để cứu đất nước" trên DĐ Đàn Chim Việt).


-Kính thưa toàn dân nước Việt:
-Kính thưa các cô chú bác cùng toàn thể anh chị em VN thương yêu:


Có phải chúng ta muốn có một đất nước VN giàu mạnh, hùng cường, mọi người công dân của nước VN đều được sống một cuộc đời ấm no, hạnh phúc, giàu sang phú quí, muốn gì được nấy, thanh bình thịnh trị, an cư lạc nghiệp không ?

Hay là chúng ta muốn nhìn thấy một đất nước mà trong đó mọi người công dân nước Việt Nam đều biết tôn trọng lẫn nhau, thương yêu nhau, hòa thuận với nhau, hiểu biết nhau, thông cảm nhau và lúc nào cũng biết nhường nhịn nhau và biết hy sinh cho nhau để cùng nhau đồng tâm nhất trí, đồng tâm hiệp lực với nhau trong việc giữ gìn, bão vệ cùng củng cố quốc gia cho quê hương thân yêu xứ sở VN của chúng ta lúc nào cũng được độc lập, tự do, tự chủ, tự cường và cố gắng làm sao để cho đồng bào dân tộc VN của chúng ta được có toàn quyền muốn đi đâu thì đi, muốn sống ở đâu thì sống, muốn viết gì thì viết, muốn nói gì thì nói và ngay cả muốn làm gì thì làm và muốn phát minh hay sáng tác ra bất cứ điều chân thiện mỹ gì thì cứ tự nhiên mà sáng tạo có đúng không ?

Làm sao để có thể biết "Toàn dân VN muốn gì" và làm thế nào để có thể giải quyết hay đáp ứng được nguyện vọng của toàn dân VN nếu chúng ta không cố gắng nhịn nhục nhau, nhường nhịn nhau hay là mỗi người VN của chúng ta cố gắng lắng tai nghe nhau để rồi có thể thông cảm những việc nan giải, khó khăn, quan tâm, lo lắng của từng người VN của chúng ta hay là từng nhóm, từng gia đình, từng hội đoàn, hội thánh cho đến những đảng phái, phe phái và cho đến toàn dân khắp nơi, khắp nước và trên toàn thế giới để rồi tiến đến việc hiểu biết nhau, thân thiện với nhau, hòa đồng, hòa thuận, thương mến nhau, và sau cùng là có được sức mạnh đoàn kết của 90 triệu người VN hay là "Sức mạnh đoàn kết thật dũng mảnh của toàn dân nước Việt" .

Ngày xưa thì có Hội Nghị Diên Hồng để chống giặc xâm lăng, còn vào thời điểm nghiêm trọng lịch sử này thật không biết là toàn dân VN của chúng ta phải cần Hội Nghị gì đây nữa để cho mọi người công dân VN của chúng ta biết đoàn kết lại với nhau, hy sinh cho nhau và biết vì nhau mà sống chết có nhau để bão vệ non sông gấm vóc VN thoát ra cơn sóng dữ của lũ giặc ngoại xâm Tàu Cộng hết sức ngang tàn và hống hách nhưng lại hết sức lanh khôn và quỷ quyệt trong việc xâm lăng, xâm chiếm quê hương xứ sở VN của chúng ta bằng những thủ đoạn hết sức gian manh, lọc lừa, xảo trá và vô cùng thâm độc và hiểm ác một cách gọn gàng và tinh xảo đó là không dùng gươm đao, giáo mác, súng đạn ồ ạt tiến qua Ải Nam Quan mà bằng mua chuộc và lợi dụng sự tham lam, tham quyền cố vị, ích kỷ bản thân và những tham vọng thấp hèn của cá nhân và của đảng phái .

Ngày xưa thì người Trung Hoa dùng "Mỹ Nhân kế" để đầu độc và giết hại những anh hùng hào kiệt, hiền nhân quân tử của nước VN của chúng ta như là Vua Quang Trung Nguyễn Huệ, còn ngày hôm nay thì lũ giặc ngoại xâm quỷ đỏ CSTC dùng vàng bạc châu báo, tiền bạc hằng trăm, hàng ngàn tĩ Đô la và ngay cả dùng nhân gián, nội gián, sinh gián, tử gián và phản gián để xâm nhập vào mọi nơi hiểm yếu và tận nơi xào quyệt (chính quyền) của chúng ta để chia rẻ, phá hoại cùng khuynh đảo những chính sách, đường lối chính trị, kinh tế, văn hóa xả hội của nước ta để làm lợi cho những mưu đồ cướp nước của chúng .

Trường Sa, Hoàng Sa, Biển Đông, Tây Nguyên và những vùng đất hiểm yếu nơi cao nguyên Bắc phần VN của nước ta đã mất vào tay Tàu Cộng một phần là do nơi lũ tay sai, nội ứng và phản gián của bè lũ Việt gian Việt Cộng, như là Hồ chí Minh, Phạm văn Đồng, Nông đức Mạnh, Nguyễn tấn Dũng, Nguyễn phú Trọng,...vv..."Lũ VC này ăn cơm của người dân lành VN mà lại đi làm tay sai, nô lệ cho CSTC" .

Chúng ta muốn gì hay là toàn dân VN muốn gì ?

Chắc chắn một điều là chúng ta không muốn bị lâm cảnh "NƯỚC MẤT NHÀ TAN" toàn dân VN bị đồng hóa hủy diệt như là dân tộc "TÂN CƯƠNG, TÂY TẠNG" .

Chúng ta muốn sống còn và vươn mình lên để hội nhập vào cộng đồng thế giới và chúng ta muốn đàn con cháu VN của chúng ta mãi mãi được trường tồn và được sống một cuộc đời giàu sang phú quí, độc lập, tự do, tự chủ, tự cường, dân chủ, ấm no, hạnh phúc, công bình, bác ái, luật pháp công minh, nghiêm minh hoàn chỉnh như là những quốc gia hùng cường, giàu mạnh, có nền khoa học văn minh tân tiến như là Anh, Pháp, Đức, Ý, Nhật Bản hay là Hoa Kỳ .


Mà muốn được như thế thì ngay bây giờ mọi người công dân VN có dám hứa với chính lòng mình và trước mặt Ông Bà Tổ Tiên, Hồn Thiêng Sông Núi VN hay là "Trời, Phật, Chúa" là chúng ta sẽ không làm những điều như sau không ?

1. "Không ăn cơm quốc gia nhưng thờ ma CSVN, CSTC"

2. "Không ăn cơm của dân lành VN, của nước VN mà lại đi làm tay sai, nô lệ, nội ứng, phản gián cho CSTC để giết hại, hảm hại cùng gông cùm xiềng xích, bắt bớ, hành hình hành xác, tù đày, tù ngục cùng chặt đầu, cứa cổ và chôn sống người dân lành hiền hòa nhân hậu của nước VN thân yêu của mình "

Nếu những ai đã đọc qua bài viết này và tự nguyện với lòng của mình là tuyệt đối trung thành với TỔ QUỐC VN và ĐỒNG BÀO DÂN TỘC VN thì hãy tự thề với chính mình rằng : "Nếu tôi còn tự dối lòng mình và tiếp tục sống hai lòng và không tuân theo hai điều trên thì sẽ bị "Trời đánh, thánh đâm, thiên lôi đập tan xác và rồi đây gia đình của tôi nếu đi máy bay thì máy bay rớt, nếu đi ghe, tàu thì sẽ bị chìm ghe, chìm tàu, còn như đi xe thì bị xe đụng chết,...vv...


Nếu toàn dân VN mà làm được những điều như trên thì việc THỐNG NHẤT TOÀN DÂN VN sẽ đến thôi và không bao lâu nữa thì sẽ tận diệt được đảng CSVN và đánh đuổi được lũ giặc ngoại xâm CSTC ra khỏi biên cương lãnh thổ VN thôi .

"Tại sao người VN lại sợ người VN hơn là sợ lũ CSTC và cứ mãi tìm mọi cách để hảm hại nhau, chém giết nhau . Có phải là vì tranh nhau vì MIẾNG ĂN không vậy"



Kính chào đoàn kết và quyết thắng trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

"V", "VK"

HS. TS. VN

levannhan
10-28-2012, 12:46 AM
Thư của các bạn lớp 10CDTP1 gửi "Mèo Lười" Phương Uyên

Gởi bạn Mèo Lười!

Mày ở đâu roài hả? Mèo lười!

Sao mày làm biếng quá, mày đi học lại đi. Sắp tới kỳ thi roài kìa. Mày phải vào học gấp, mày hứa là học kỳ này mày cá với bọn tao mày sẽ được học bổng nữa mà. Mày nghỉ học như vậy làm sao mà được chứ. Khao hết cả lớp mày không có đủ tiền đâu cưng. Đừng có giỡn vậy nữa được không?

Mày hứa dẫn tụi tao đi ăn chè, rồi qua chở con M đi học mày quên hết rồi ah, bạn bè như vậy đó!. Mày làm cả lớp lo lắng mày có biết không? Mày hát bài “Tình Bạn” cho cả lớp nghe đi. Hôm nay cả lớp nghe lại bài “Tình Bạn” của mày thu âm. Nghe "Mèo Lười" hát đứa nào cũng buồn muốn khóc.

Tụi tao xin lỗi. Tụi tao không giúp được mày giỏi như mày sẽ giúp tụi tao khi có chuyện gì xảy ra cho những đứa bạn của mày. Trong lớp vắng mày đến nay đã 13 ngày trôi qua rồi. Chỗ mày thường ngồi vẫn trống trải, nhiều lúc bất chợt nhìn sang không thấy mày đâu hết và tim tụi tao chợt nhói.

Đi đâu bọn tao cũng nhớ đến ánh mắt của mày, nụ cười của mày hết.

*

Các bác, cô chú và anh chị kính mến,

Chúng cháu, xin tất cả mọi người, hãy làm gì để cứu bạn cháu với!. Hãy trả lại tiếng nói, tiếng cười cho bạn Mèo Lười đi. Trả bạn Mèo Lười cho chúng cháu, hãy mang bạn Mèo Lười về với chúng cháu, chúng em đi!!!

Tập Thể lớp 10CDTP1

Uyen-tieuvy
Freedom Speech 1 day ago

ShareLoading sharing options

Save to Favorites
This track is not downloadable

Play0.09/3.07

This image has been resized. Click this bar to view the full image. The original image is sized 1800x280 and weights 5KB.

0.40

levannhan
10-29-2012, 05:20 PM
Thư gữi bác Sang: (Liên quan đến bài viết CTN giữ chức Chủ Tịch Quốc Phòng và an ninh) trên D Đ Đàn Chim Việt.

Bác Sang ơi, xin chúc mừng bác nhé, như thế thì bác gần như là Tổng Thống của nước Việt Nam rồi, nhiệm vụ và quyền hạng của bác chẳng khác chi với những quyền hạng của một vị Tổng Thống Huê Kỳ cả chỉ có khác biệt là Tổng Thống Hoa Kỳ thì được toàn dân Mỹ thương mến và ủng hộ để bầu ông ta lên, còn bác Sang thì được "Đảng cử, dân bầu".

Đề nghị với bác Sang như thế này nhé.

1. Tự do, dân chủ VN và giải tán, giải thể đảng CSVN trong ôn hòa và trật tự.

2. Bãi nhiệm chức TT của Nguyễn tấn Dũng, và PTT cùng những tên ăn hại trong dinh Thủ Tướng chuyên làm chuyện "Ác với dân, hèn với giặc", phá nước, và chuyên đi ăn trộm, ăn cướp dân lành và tài sản của quốc gia.

3. Tuyên bố bầu cử tự do, dân chủ một cách đàng hoàng tử tế, rõ ràng minh bạch và quang minh chánh đại trước mặt toàn dân VN trong vòng 4 năm để cho toàn dân VN được yên tâm và yên lòng, và như thế thì bác Sang được an tâm mà làm Tổng Thống nước VN cho đến năm 2016 mà không sợ bất cứ ai chống đối và rình rập đòi thanh toán, ám xác hay là thủ tiêu bác cả.

4. Bác Sang mà làm được như thế thì bão đảm uy tín và danh tiếng của bác sẽ vang danh bốn bể và bác Sang mới yên tâm, yên trí mà lo thâu phục nhân tâm, chiêu hiền đãi sĩ khắp nơi, khắp nước và trên toàn thế giới hội tụ về VN để góp phần vào việc củng cố quốc gia, xây dựng lại nước nhà và canh tân xứ sở cho hùng cường và giàu mạnh.

5. Cháu chỉ xin bác Sang cho cháu về VN để an hưởng tuổi già, ngày đêm thành lập "Hội Quán Bóng Bàn" khắp nước VN và đi tập dợt đánh bóng bàn, và khi có chút thì giờ rảnh thì có thể làm người huấn luyện và đào tạo về ngành Điện Lực và giúp sức cho toàn dân VN về việc xây dựng lại thành phố Sài Gòn, Huế, Hà Nội cho đàng hoàng tử tế và đẹp đẻ lên thôi nhất là phải cố gắng làm sao cho những thành phố này có đầy đủ điện, nước dồi dào và không còn bị ngập lụt, ngập nước mỗi khi có mưa to, gió lớn cùng bão lớn.

Nếu mà Bác Sang làm được bao nhiêu việc ấy thôi thì bác Sang cũng đã vang danh khắp nước VN rồi đấy bác Sang ạ.

Kính chào đoàn kết và quyết thắng trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN.

"V", "VK"
HS. TS. VN

levannhan
10-30-2012, 04:21 PM
Người sống trên đời
Phải biết nghĩa nhân
Sống cho phải đạo
Ăn hiền ở lành
Làm lành lánh dữ
Thì trời mới thương
Độ mạng cho mình
Sống đời hạnh phúc

Muốn được giàu có
Bền chắc chẳng lo
Trước tiên cần kiệm
Rồi thì sau đó
Mới lo mà kiếm
Thêm bạc, thêm tiền
Bằng cách làm việc
Hết sức của mình
Một cách đàng hoàng
Thật là tử tế
Thì trời mới cho
Mới giữ được hoài
Còn như gian tham
Muốn đốt giai đoạn
Làm chuyện bất nghĩa
Tham lam tàn ác
Hại nước, hại dân
Vinh thân bán nước
Giết người cướp của
Lường gạt người ta
Thì sẽ bị trời
Hại cho tàn mạc
Thân bại danh liệt
Thân sơ thất sở
Thân tàn ma dại
Tiêu tan sự nghiệp
Mạng vong chẳng còn

Muốn được vững chắc
Thì phải làm việc
Bằng sức của mình
Chậm rãi từ tốn
Đàng hoàng tử tế
Mỗi ngày một chút
Ăn chắc mặc bền
Ngày đêm chăm chỉ
Học hành siêng năng
Làm việc cẩn thận
Biết phép xử thế
Cho thật tốt đẹp
Với mọi người dân
Với mọi hạng người
Khắp cùng đất nước
Khắp toàn thế giới
Phải sống làm sao
Cho người ta thương
Cho người ta mến
Cho người ta trọng
Cho người ta yêu
Thì mới có thể
Muốn mây có mây
Muốn gió có gió
Muốn mưa có mưa
Muốn gì được nấy

Con người quan trọng
Không phải do nơi
Giàu sang phú quí
Nhà cao cửa rộng
Tiền bạc dồi dào
Hay nơi bằng cấp
Địa vị cao sang
Mà là do nơi
Biết phép hành xử
Biết phép đối xử
Tốt đẹp với nhau

Nói một là một
Nói hai là hai
Trước sau như một
Quyết không đổi lời
Có làm như thế
Thì mới có thể
Thâu phục nhân tâm
Chiêu hiền đãi sĩ
Làm nên việc lớn
Đại sự quốc gia
Giúp dân, giúp nước
Ngày thêm hùng mạnh
Ngày thêm bền vững
Tạo phước cho dân
Tạo ra sự nghiệp
Thiên thu bền vững

Thời buổi bây giờ
VN của mình
Thật sự cần có
Anh hùng hào kiệt
Hiền nhân quân tử
Cứu nước, cứu dân
Thoát cảnh lầm than
Chậm tiến nghèo nàn
Gông cùm xiềng xích

VN cần có
Hiền đức, hiền nhân
Hiền tài nước Việt
Hy sinh đứng ra
Thống nhất toàn dân
Để cho quê hương
Xứ sở VN
Hoàn toàn độc lập
Tự do, dân chủ
Tự chủ, tự cường
Công bình bác ái
Luật pháp công minh
Nghiêm minh hoàn chỉnh

Anh hùng hào kiệt yêu non nước
Hiền nhân quân tử biết thương dân

Thương yêu toàn dân VN với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết và quyết thắng trong tình yêu nước thương dân .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

levannhan
11-02-2012, 02:24 AM
THƯ KHẨN CỦA 144 NHÂN SĨ TRÍ THỨC KÍNH GỬI CHỦ TỊCH NƯỚC TRƯƠNG TẤN SANG

CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do (Con cec) – Hạnh phúc
Ngày 30 tháng 10 năm 2012

Kính gửi: Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang

Tiếp theo thư của các cháu sinh viên trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm Thành phố Hồ Chí Minh gửi Chủ tịch Nước ngày 20.10. 2012 và nhằm hậu thuẫn cho đề nghị chính đáng của sinh viên, chúng tôi, những người ký tên dưới đây, trân trọng kính gửi đến Chủ tịch Nước những ý kiến và kiến nghị sau đây.Vừa qua, theo dõi thông tin trên mạng, chúng tôi hết sức bức xúc về tin nữ sinh viên Nguyễn Phương Uyên, trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm, bị công an bắt. Công an chỉ mới thừa nhận bắt giữ sinh viên Nguyễn Phương Uyên dù trước đó họ phủ nhận. Bạn học của Phương Uyên cho biết khi tràn vào phòng trọ bắt cô hôm 14/10, công an chỉ nói lý do là “để điều tra về các truyền đơn chống Trung Quốc” mà không hề có bất kỳ một lệnh bắt hay một văn bản nào. Sau 10 ngày kể từ khi sinh viên này bị bắt, gia đình Phương Uyên mới chính thức nhận được thông báo của công an tỉnh Long An về việc bắt giữ người để điều tra về hành vi “tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam theo điều 88”.

Hầu hết bạn bè đều nói rằng, Phương Uyên, Ủy viên Ban Chấp hành Chi đoàn Thanh niên Lớp 10CDTP1 của trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm Thành phố Hồ Chí Minh là “một người bạn tốt, hiền ngoan và học giỏi, rất năng động trong những hoạt động của trường lớp, hòa đồng với bạn bè…”. Mẹ của Phương Uyên thì cho biết đã được công an thông báo lý do bắt giữ cô là vì tội “tuyên truyền chống Nhà nước”. Bà nói: “Theo lời thuật lại của cháu Phương ở chung phòng với nó nói là Uyên bị bắt vì làm bốn câu thơ chốngTrung Quốc. Nói vậy chứ không biết rõ ràng, nhưng thực chất cháu Uyên ghét Trung Quốc thì khi tôi lên công an phường Tây Thạnh thì tôi mới biết. Người ta kể lại là cháu Uyên trả lời mấy chú công an là nó rất ghét Trung Quốc. Nếu như cháu Uyên ghét Trung Quốc thì tôi nghĩ nó không sai trái gì hết.”

Những bạn cùng lớp của Nguyễn Phương Uyên tại trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm Thành phố Hồ Chí Minh đã viết một đơn cầu cứu khẩn cấp gửi Chủ tịch Nước để xin can thiệp giúp cho Nguyễn Phương Uyên sớm trở về với gia đình, với trường lớp và thầy cô. Bức thư viết: “Về việc làm của bạn Nguyễn Phương Uyên xét cho cùng tất cả đều xuất phát từ tinh thần yêu nước của tuổi trẻ. Đã là tuổi trẻ thì luôn thể hiện tinh thần và thái độ của mình một cách trong sáng dù đôi khi bồng bột, luôn muốn thử sức mình và đôi khi phải chịu đựng sự vấp ngã trong cuộc sống. Tuy nhiên, dù với cách thức thể hiện như thế nào, chúng cháu luôn luôn tin rằng tận trong thâm tâm của bạn Nguyễn Phương Uyên vẫn mang tinh thần giống như những gì mà bác đã gửi đến chúng cháu nhân ngày Quốc Khánh 2 tháng 9: “Phải biết hổ thẹn với tiền nhân, với những bậc tiên liệt về những yếu kém, khuyết điểm của mình đã cản trở bước đi lên của dân tộc. Hổ thẹn không phải để bạc nhược, mất ý chí mà để vươn lên gấp hai, gấp ba, để tiếp tục đi tới với tư thế vững vàng, khí phách hiên ngang vốn là truyền thống dân tộc, góp phần làm cho đất nước ta phát triển và trường tồn mãi mãi.”

Trong chúng tôi cũng có những người đã từng đứng trên bục giảng và hiểu được tâm trạng của tuổi trẻ. Có những người từng là tù Côn Đảo trước 1975,vốn từng trải qua tâm trạng của tuổi thanh niên bị kẻ thù giam cầm khủng bố khi tham gia cách mạng, có người bị chính quyền của chế độ cũ bắt không cho gia đình biết theo kiểu cách như công an ta vừa bắt cô sinh viên 20 tuổi Phương Uyên cũng trạc tuổi chúng tôi dạo ấy, nhằm lung lạc tinh thần tuổi trẻ và gây hoang mang cho gia đình. Tâm trạng của chúng tôi khi ấy là chỉ thầm mong sao cha mẹ mình biết tin, chứ bản thân mình vốn đã xác định “dấn thân vô là phải chịu tù đày, là gươm kề tận cổ, súng kề tai, là thân sống chỉ coi còn một nửa”,vì vậy“Dù ai ngon ngọt nuông chiều, cũng không nói yêu thành ghét. Dù ai cầm dao dọa giết, cũng không nói ghét thành yêu” như những dòng thơ mà chúng tôi đã thuộc nằm lòng từng giục giã tuổi trẻ có lương tri, biết sống cuộc sống có ý nghĩa, không chỉ “hiền ngoan” để trở thành phường “giá áo túi cơm”, khuất phục trước cường quyền, áp bức và bất công.

Trên bục giảng cũng như trong cuộc sống gia đình và trên đường phố, đường làng, chúng tôi từng dạy dỗ con cháu mình phải sống có hoài bão cao đẹp, biết rèn luyện phẩm chất và trí tuệ để trở thành người hữu ích cho xã hội. Chừng nào Biển Đông còn dập dồn những con sóng xâm lược của các thế lực hiếu chiến trong giới cầm quyền Bắc Kinh thì tuổi trẻ Việt Nam phải nung nấu và tỏ rõ tinh thần yêu nước, khí phách quật cường của Bà Trưng, Bà Triệu, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Trần Quốc Toản, Lê Lợi, Nguyễn Huệ từng viết nên những trang sử vàng của dân tộc, từng khắc trên cánh tay hai chữ Sát Thát, đánh tan tác quân xâm lược “ra đến biển chưa thôi trống ngực, về đến Tàu còn đổ mồ hôi” như Nguyễn Trãi từng viết trong “Bình Ngô Đại cáo”! Phải thường xuyên nhắc nhở thế hệ trẻ hôm nay phải biết căm ghét, phỉ nhổ những Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống do “úy tử tham sinh”, muốn “ngôi cao, lộc lớn” đã hèn nhát cúi đầu theo giặc, treo một tấm gương nhơ bẩn trong lịch sử, muôn đời bị nhân dân nguyền rủa.

Chính vì thế, khi cháu Phương Uyên vì lòng yêu nước, ghét kẻ thù xâm lược, không chịu “hiền lành, ngoan ngoãn” như bản tính vốn có của cháu, mà dám dấn thân vào chuyện “mạo hiểm”, thì những người làm cha chú như chúng ta, trong đó có Chủ tịch Nước, cần phải ứng xử như thế nào với cháu, người cùng trang lứa với Võ Thị Sáu, Quách Thị Trang trước đây? Phải chăng cháu Phương Uyên đã thực hiện mơ ước mà nhiều người trong số chúng tôi, khi đứng trên bục giảng, đã từng giải thích cho sinh viên “Nếu tôi không cháy lên, Nếu anh không cháy lên, Nếu chúng ta không cháy lên, Thì làm sao / Bóng tối / Có thể trở thành / Ánh sáng?”.

Hành động của Phương Uyên biểu tỏ khí phách của tuổi trẻ, cho dù có bị quy kết thế nào, thì trước hết cũng phải thấy rằng cô đã biểu thị một phẩm chất đáng quý, có tác dụng cổ vũ, động viên thanh niên biết sống vì mục đích cao đẹp, yêu nước chống xâm lược, sao lại bắt giam và hành hạ cháu? Cũng như vậy, với những thanh niên yêu nước khác đang bị bắt giam và kết án rất nặng, và mới đây thôi, người viết các bài hát nói lên nỗi phẫn nộ trước việc Trung Quốc gây hấn tại Hoàng Sa, Trường Sa và Biển Đông đã bị quy tội là chống nhà nước để xử tù người nhạc sĩ yêu nước Việt Khang, thì như vậy có phải là đã làm xấu gương mặt của đất nước trước thế giới không?

Chẳng phải Chủ tịch Nước, trong các cuộc tiếp xúc cử tri vừa rồi cũng đã nói đến những bức xúc của dân về vấn đề Biển Đông và nhấn mạnh rằng “chủ quyền đất nước là thiêng liêng, chúng tôi không bao giờ lơi lỏng vấn đề này”, đó sao? Khi cháu Phương Uyên cũng như nhiều thanh niên cùng trang lứa với cháu thực hiện ý nguyện đó bằng hành vi cụ thể của mình chứ không bằng những lời nói suông, thì chúng ta phải động viên, khuyến khích và tạo mọi điều kiện cho họ hành động, nếu cần thì đối thoại với họ chứ sao lại dung dưỡng cho sự trấn áp thô bạo nhằm khủng bố và triệt tiêu những tư tưởng và hành vi yêu nước của tuổi trẻ?

Chẳng lẽ bao nhiêu xương máu của nhiều thế hệ Việt Nam đổ ra để rồi đất nước sẽ lại phải chứng kiến những sự kiện Quách Thị Trang, Trần Văn Ơn mới với những hành vi trấn áp bạo tàn mới theo kiểu phát xít hóa đời sống xã hội?

Kính thưa Chủ tịch Nước,

Bức xúc trước thời cuộc, trong chúng tôi đã có những người ký tên vào Thư Ngỏ ngày 6.8.2012, trong đó đã nói rõ: “Nhân dân đang đòi hỏi khẩn trương xây dựng luật bảo đảm thực hiện quyền biểu tình của công dân đã ghi trong Hiến pháp. Chúng tôi cho rằng chính quyền nước ta cùng với ý thức làm chủ của nhân dân ta hoàn toàn có đủ khả năng bảo đảm các cuộc biểu tình phản đối hành động xâm lược, bành trướng của Trung Quốc diễn ra ôn hòa, trật tự, đúng mục đích. Điều có thể làm ngay để biểu thị quyết tâm cải cách chính trị hợp lòng dân là chấm dứt các hành động trấn áp, quy kết tùy tiện đối với người dân biểu tình yêu nước; trả tự do cho những người bị giam giữ vì bất đồng chính kiến, chỉ công khai bày tỏ quan điểm chính trị của mình mà đã và đang bị kết án hình sự”. Cũng trên tinh thần đó, một số trong chúng tôi đã ký vào Đề nghị ngày 27.7.2012 của 42 nhân sĩ trí thức gửi đến Thường trực Hội đồng Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh, Thường trực Thành ủy Đảng Cộng sản Việt Nam Thành phố Hồ Chí Minh, Ủy ban Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh đề nghị có chủ trương tổ chức biểu tình để biểu thị tình cảm, ý chí của người dân thành phố trước hành động gây hấn mưu toan độc chiếm Biển Đông của thế lực hiếu chiến trong giới cầm quyền Bắc Kinh. Thế nhưng, cho đến nay, ngoài việc một vị Phó Chủ tịch UBNDTPHCM tiếp ba trong số 42 nhân sĩ, trí thức ký tên vào văn bản đề nghị nói trên với những lời giải thích loanh quanh không cho thấy một hướng giải quyết nào, thì hiện chưa có thêm bất cứ hồi âm cụ thể nào.

Chúng tôi nhắc lại ý kiến này nhằm biểu tỏ ý chí của chúng tôi trước họa xâm lược, đòi hỏi cần phải có hành động mạnh mẽ để nhà cầm quyền Trung Quốc hiểu rằng, bất cứ mưu ma chước quỷ quen thuộc hay nham hiểm mới mẻ nào cũng không thể lừa bịp được nhân dân Việt Nam, trong đó có giới trí thức và tuổi trẻ Việt Nam. Chúng tôi biểu tỏ quyết tâm sát cánh với tuổi trẻ yêu nước với bản lĩnh kiên cường không nao núng trước cường quyền và bạo lực của con cháu chúng ta, mà cháu Phương Uyên là một ví dụ, nhằm động viên cổ vũ họ rèn luyện và phấn đấu để xứng đáng với cha anh đã kiên cường, quật khởi trong sự nghiệp dựng nước và giữ nước. Chính vì thế, chúng tôi nhắc lại một lần nữa những điều đã nêu trong các Thư ngỏ ngày 6.8.2012 và Đề nghị ngày 27.7.2012: “chấm dứt các hành động trấn áp, quy kết tùy tiện đối với người dân biểu tình yêu nước”, đặc biệt là chấm dứt hành động đàn áp, khủng bố những thanh niên yêu nước đã dám dấn thân vào các hành động cứu nước một cách cụ thể, trong sáng và mạnh mẽ.

Trước mắt, chúng tôi đề nghị Chủ tịch Nước đòi cơ quan có trách nhiệm phải công khai giải thích về việc bắt giam cháu Nguyễn Phương Uyên một cách tùy tiện, trái pháp luật. Cũng đã từng có những vụ bắt bớ không theo đúng quy định của pháp luật mà vụ này là thô bạo và trắng trợn nhất, gây phẫn nộ trong công luận trên cả nước và thế giới. Vì vậy, chúng tôi đề nghị Chủ tịch có chỉ thị cụ thể cho việc xử lý có tình, có lý đối với hành vi yêu nước của một cô gái 20 tuổi đã dám biểu tỏ bằng hành động cụ thể tinh thần dân tộc và lòng căm thù quân xâm lược cho dù hành động đó có bị quy kết vào bất cứ tội trạng nào.

Thực hiện điều đó chính là một biểu hiện cụ thể khiến cho bất cứ người dân nào, đặc biệt là đối với con cháu chúng ta đang ngồi trên ghế nhà trường đều hiểu được rằng: đoàn kết, hòa hợp dân tộc, đặt Tổ quốc lên trên hết là đòi hỏi sống còn của đất nước ta trong bối cảnh mới của thế giới với những biến động khó lường trong khi họa ngoại xâm lại đang rình rập đất nước ta từng phút, từng giờ.

Vì những lý do đã trình bày ở trên, chúng tôi đề nghị Chủ tịch Nước, với trọng trách của mình, chỉ thị cho các cơ quan có trách nhiệm trả tự do ngay cho cháu Nguyễn Phương Uyên để cháu nhanh chóng trở lại nhà trường, tiếp tục nhiệm vụ học tập như mong muốn của các bạn cháu trong thư gửi Chủ tịch Nướcđể cháu “tiếp tục đi tới với tư thế vững vàng, khí phách hiên ngang vốn là truyền thống dân tộc, góp phần làm cho đất nước ta phát triển và trường tồn mãi mãi” mà Chủ tịch đã phát biểu.

Chúng tôi cũng đề nghị Chủ tịch xem xét, rà soát lại những bản án đã xử rất nặng những người yêu nước biểu tỏ sự bất đồng chính kiến bằng tư tưởng mà không có hành vi bạo động nào nguy hại đến lợi ích quốc gia như người ta đã quy kết. Những bản án đó chính là sự phá hoại uy tín của Nhà nước, bôi xấu hình ảnh của Việt Nam trước thế giới hơn bất cứ hành động phá hoại nào mà công an đang ra sức truy lùng và đàn áp.

Chúng tôi nghĩ, bạo lực và trấn áp không thể nào là phương thuốc chữa trị những yếu kém của tình hình đất nước hiện nay thay vì thực hiện một cách trung thực lời dạy của Nguyễn Trãi, người anh hùng dân tộc, danh nhân văn hóa của thế giới, nhà chính trị lỗi lạc bậc nhất của nước ta: “việc nhân nghĩa cốt ở yên dân”.

Càng quay cuồng với bạo lực và trấn áp càng bộc lộ tính phi nhân nghĩa và không thể nào an dân khi mà lòng dân đang hết sức bất an trước họa xâm lăng, trước bầy sâu tham nhũng đang nhung nhúc đục khoét cơ thể đất nước, khi một “bộ phận không nhỏ những người cầm quyền đang thoái hóa biến chất” chưa bị xử lý để lấy lại lòng tin của dân. Đã đến lúc phải nhìn thẳng vào sự thật và nói lên sự thật đau xót đó để có những quyết sách an dân khi lòng dân đang phẫn nộ, đặc biệt là thế hệ trẻ, chứ không thể bằng biện pháp “phát xít hóa” đã từng là giải pháp bế tắc mà lịch sử đã cho thấy đó là cách giải khát bằng thuốc độc!

Kính gửi đến Chủ tịch lời chào trân trọng và kính chúc Chủ tịch dồi dào sức khỏe để tiếp tục những điều mà Chủ tịch đã bộc bạch và hứa hẹn với cử tri trong những cuộc tiếp xúc vừa qua.

Sao kính gửi:

Văn phòng Thủ tướng Chính phủ
Văn phòng Chủ tịch Quốc hội
Văn phòng Trung ương Đảng
DANH SÁCH NHỮNG NGƯỜI CÙNG KÝ TÊN:
1. Hoàng Tụy GS TS, nguyên Chủ tịch Hội đồng Viện IDS Hà Nội
2. Ngô Bảo Châu GS TS, Đại học Chicago, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Cao cấp về Toán của Việt Nam (VIASM) Hoa Kỳ
3. Ngô Huy Cẩn GS TSKH, Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam Hà Nội
4. Trần Lưu Vân Hiền PGS TS Hà Nội
5. Trần Việt Phương Nguyên thành viên Viện IDS Hà Nội
6. Trần Đức Nguyên Nguyên thành viên Viện IDS, Hà Nội, nguyên Trưởng Ban Nghiên cứu của Thủ tướng Chính phủ Hà Nội
7. Phaolô Nguyễn Thái Hợp Giám mục Giáo phận Vinh Nghệ An
8. Nguyễn Đình Đầu Nhà nghiên cứu TP HCM
9. Bùi Ngọc Tấn Nhà văn Hải Phòng
10. Hồ Ngọc Nhuận Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Thành phố Hồ Chí Minh, nguyên Giám đốc chính trị nhật báo Tin Sáng TP HCM
11. Huỳnh Tấn Mẫm Bác sĩ, Đại biểu Quốc hội khóa 6, nguyên Chủ tịch Tổng hội Sinh viên Sài Gòn trước 1975 TP HCM
12. Lê Hiếu Đằng Nguyên Phó Tổng thư ký UBTƯ Liên minh các lực lượng dân tộc, dân chủ và hòa bình Việt Nam, nguyên Phó Chủ tịch UB MTTQ Việt Nam TP HCM, đại biểu HĐND TP. HCM khóa IV, V TP HCM
13. Lê Công Giàu Nguyên Phó Bí thư thường trực Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh Thành phố Hồ Chí Minh, nguyên Phó Giám đốc Tổng Công ty Du lịch Thành phố (Saigontourist) TP HCM
14. Nguyễn Quang A TS, nguyên Viện trưởng Viện IDS Hà Nội
15. Phùng Liên Đoàn TS, chuyên viên an toàn điện hạt nhân, Oak Ridge, Tennessee Hoa Kỳ
16. Nguyễn Huệ Chi Nguyên Chủ tịch Hội đồng Khoa học Viện Văn học, Ủy ban Khoa học xã hội Việt Nam Hà Nội
17. Phạm Toàn Nhà giáo Hà Nội
18. Nguyễn Thế Hùng GT TS, Đại học Bách khoa, Đà Nẵng, Phó Tổng thư ký Hội Cơ học Thủy khí Việt Nam Đà Nẵng
19. Trần Văn Thọ GS TS, Đại học Waseda, Tokyo Nhật Bản
20. Trần Quốc Thuận Luật sư, nguyên Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội TP HCM
21. Nguyên Ngọc Nhà văn, nguyên thành viên Viện IDS Hà Nội
22. Nguyễn Trung Nguyên thành viên Viện IDS, nguyên Đại sứ Việt Nam tại Thái Lan Hà Nội
23. Tương Lai Nguyên Viện trưởng Viện Xã hội học, nguyên thành viên Viện IDS, nguyên thành viên Tổ Tư vấn và Ban Nghiên cứu của Thủ tướng Chính phủ TP HCM
24. Chu Hảo Nguyên Thứ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ, nguyên thành viên Viện IDS, Giám đốc Nhà xuất bản Tri Thức Hà Nội
25. Lê Đăng Doanh TS, nguyên thành viên Viện IDS, Hà Nội, nguyên Viện trưởng Viện Quản lý Kinh tế Trung ương Hà Nội
26. Phạm Duy Hiển GS TS, nguyên Viện trưởng Viện Nguyên tử Đà Lạt, nguyên thành viên Viện IDS Hà Nội
27. Hoàng Dũng PGS TS, Đại học Sư phạm TP HCM TP HCM
28. Tống Văn Công Nguyên Tổng Biên tập báo Lao Động TP HCM
29. Đào Hùng Phó Tổng biên tập Tạp chí Xưa & Nay, Hội Khoa học lịch sử Việt Nam Hà Nội
30. Huỳnh Công Minh Linh mục TP HCM
31. Huỳnh Kim Báu Nguyên Tổng Thư ký Hội Trí thức Yêu nước Thành phố Hồ Chí Minh (nay là Liên hiệp các Hội Khoa học Kỹ thuật Thành phố Hồ Chí Minh) TP HCM
32. Phạm Xuân Phương Đại tá, Cựu chiến binh Hà Nội
33. Nguyễn Thị Ngọc Toản Đại tá, Giáo sư bác sĩ, nguyên Chủ nhiệm Khoa Sản, Quân y Viện 108 Hà Nội
34. Tô Văn Trường TS, nguyên Viện trưởng Viện Quy hoạch Thuỷ lợi miền Nam TP HCM
35. Nguyễn Xuân Diện TS, Viện Hán Nôm Hà Nội
36. Kha Lương Ngãi Nguyên Phó Tổng biên tập báo Sài Gòn Giải phóng TP HCM
37. Trần Văn Long Nguyên Phó Bí thư Thành Đoàn TP HCM, nguyên Phó giám đốc Công ty Du lịch TP HCM (Saigontourist) TP HCM
38. Trịnh Đình Ban Luật sư, nguyên Phó Chủ tịch Hội Luật gia TP.HCM TP HCM
39. Hồ Ngọc Cứ Luật gia, nguyên Phó Chủ nhiệm Hội đồng tư vấn về dân chủ và pháp luật thuộc Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP HCM
40. Hạ Đình Nguyên Nguyên Chủ tịch Ủy ban Hành động thuộc Tổng Hội Sinh viên Học sinh trước 1975 TP HCM
41. Cao Lập Cựu tù chính trị Côn Đảo, nguyên Giám đốc Làng Du lịch Bình Quới TP HCM
42. Tạ Duy Anh Nhà văn Hà Nội
43. Hoàng Hưng Nhà thơ TP HCM
44. Thanh Thảo Nhà thơ, Phó Chủ tịch Hội đồng Thơ, Hội Nhà văn Việt Nam Quảng Ngãi
45. Lưu Trọng Văn Nhà báo TP HCM
46. Lê Hiền Đức Giải thưởng Liêm chính năm 2007 của Tổ chức Minh bạch Quốc tế Hà Nội
47. Trần Thanh Vân Kiến trúc sư Hà Nội
48. Trần Thị Băng Thanh PGS TS, nguyên cán bộ Viện Văn học Hà Nội
49. Phạm Khiêm Ích GS TS, Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, nguyên Viện trưởng Viện Thông Tin thuộc UBKHXHVN trước đây Hà Nội
50. Lê Văn Tâm Cựu Chủ tịch “Tổ chức người Việt tại Nhật Bản đấu tranh cho Hòa bình và Thống Nhất đất nước”, nguyên Chủ tịch Tổng hội Người Việt Nam tại Nhật Bản Nhật Bản
51. Đặng Đình Cung ME, DS, DBA Pháp
52. Vo Van Giap Kỹ sư, Toronto, Ontario Canada
53. Khương Quang Đính Chuyên gia công nghệ thông tin, Paris Pháp
54. Đoàn Viết Hiệp Pháp
55. Trần Minh Khôi Kỹ sư điện toán, Berlin Đức
56. Hà Sĩ Phu TS Đà Lạt
57. Nguyễn Thanh Giang TS Hà Nội
58. Nguyễn Đăng Hưng GS TS, Giáo sư Danh dự Thực thụ Đại Học Liège, Bỉ TP HCM
59. Vũ Quang Việt Nguyên chuyên viên cấp cao về thống kê kinh tế của Liên Hiệp Quốc Hoa Kỳ
60. Trần Hải Hạc Nguyên PGS Đại học Paris 13 Pháp
61. Lê Phú Khải Nguyên phóng viên Đài Tiếng nói Việt Nam TP HCM
62. Nguyễn Quốc Thái Nhà báo TP HCM
63. Huỳnh Ngọc Chênh Nhà báo TP HCM
64. Phạm Đình Trọng Nhà văn TP HCM
65. Tô Lê Sơn Kỹ sư TP HCM
66. Nguyễn Lê Thu Mỹ Nguyên chiến sĩ biệt động, quân báo khu Sài Gòn – Gia Định, cựu tù Côn Đảo TP HCM
67. Lê Thân Cựu tù chính trị Côn Đảo, nguyên Tổng thư ký Lực lượng nhân dân tranh thủ dân chủ Đà Lạt Nha Trang
68. Tuấn Khanh Nhạc sĩ TP HCM
69. Vũ Hồng Ánh Nghệ sĩ cello TP HCM
70. Phạm Xuân Yêm Nguyên Giám đốc nghiên cứu thuộc Trung tâm Quốc gia Nghiên cứu khoa học, làm việc tại Đại học Pierre & Marie Curie, Paris Pháp
71. Nguyễn Trường Tiến GS TS, Chủ tịch Hội Cơ học Địa chất Việt Nam Hà Nội
72. Tran Van Binh TS, Kỹ sư, Maintal / Frankfurt Đức
73. Ton That Hung Kỹ sư Lâm nghiệp Hoa Kỳ
74. Trần Văn Cung Kỹ sư luyện kim, Sulzbach-Rosenberg Đức
75. Trần Thu Thủy Nội trợ, Sulzbach-Rosenberg Đức
76. Nguyễn Đức Hiệp Chuyên gia khoa học khí quyển, Office of Environment & Heritage, NSW Australia
77. Tiêu Dao Bảo Cự Nhà văn tự do Đà Lạt
78. Bùi Minh Quốc Nhà thơ, nguyên Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Lâm Đồng Đà Lạt
79. Trần Minh Thảo Viết văn Lâm Đồng
80. Hà Dương Tường Nguyên Giáo sư Đại học Compiègne Pháp
81. Ly Hoàng Ly MFA Candidate 2013, Art in Studio - Sculpture Department School of the Art Institute of Chicago Hoa Kỳ
82. Hoàng Ngọc Biên Nguyên Giáo sư thỉnh giảng, Phân khoa Giáo dục, Đại học Bách khoa Sài Gòn (73-75) Hoa Kỳ
83. Nguyễn Thế Quang Nhà giáo, San Jose Hoa Kỳ
84. Phan Quốc Tuyên Kỹ sư tin học, Liên minh Viễn thông Quốc tế (ITU), Geneva Thụy Sĩ
85. Hà Thúc Huy PGS TS, Đại học Khoa học Tự nhiên TP HCM TP HCM
86. Nguyễn Viện Nhà văn TP HCM
87. Nguyễn Hòa Trang mạng Văn chương Việt TP HCM
88. Vũ Thế Khôi Nhà giáo ưu tú Hà Nội
89. Vũ Thế Cường TS, Kỹ sư Cơ khí, Munich Đức
90. Lê Mạnh Đức Kỹ sư TP HCM
91. Đặng Thị Hảo TS, nguyên cán bộ Viện Văn học Hà Nội
92. Nguyễn Tiến Dũng TS, nguyên giảng viên Đại học Kỹ thuật Quân sự. Hiện là Ủy viên BCH Hội Tự động hóa Việt Nam Hà Nội
93. Nguyễn Hồng Khoái Chuyên viên Tư vấn Tài chính, Hội viên CLB Kế toán trưởng toàn quốc, Hội viên hội Tư vấn Thuế Việt Nam Hà Nội
94. Nguyễn Thị Khánh Trâm Nghiên cứu viên Viện VHNT Việt Nam – Phân viện TP HCM TP HCM
95. Nguyễn Đức Tường GS TS, nguyên Giáo sư Đại học Ottawa, Canada, Quebec Canada
96. Đào Xuân Dũng Bác sĩ Hà Nội
97. Triệu Xuân Nhà văn TP HCM
98. Vũ Trọng Khải PGS TS, Chuyên gia kinh tế nông nghiệp và phát triển nông thôn TP HCM
99. Xà Quế Châu Đầu bếp TP HCM
100. Song Chi Đạo diễn Đan Mạch
101. Nguyễn Đăng Nghĩa TS, nguyên Đại biểu HĐNDTP/HCM Khóa VII, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu đất, Phân bón và Môi trường phía Nam TP HCM
102. Nguyễn Thiện Công Kỹ sư Cơ khí Đức
103. Nguyễn Lân Thắng Hà Nội
104. Lê Dũng Hà Nội
105. Nguyễn Chí Tuyến Hà Nội
106. Nguyễn Hồng Kiên Hà Nội
107. Lê Gia Khánh Hà Nội
108. Ngô Quỳnh Hà Nội
109. Phan Văn Phong Hà Nội
110. Lê Hồng Phong Hà Nội
111. Trương Minh Tam Ninh Bình
112. Nguyễn Hữu Khiêm Bắc Ninh
113. Bùi Tiến Hưng Hà Nội
114. Nguyễn Thế Anh Hà Nội
115. Hoàng Anh Hà Nội
116. Vũ Quốc Ngữ Hà Nội
117. Nguyễn Tường Thụy Hà Nội
118. Lê Hùng Hà Nội
119. Lê Anh Hùng Hà Nội
120. Từ Anh Tú Bắc Giang
121. Nguyễn Chí Đức Hà Nội
122. Ngô Thùy Trang Hà Nội
123. Đinh Trần Nhật Minh Hà Nội
124. Lê Thị Hồng Hạnh Hà Nội
125. Ngô Nhật Đăng Hà Nội
126. Vũ Triệu Bảo Ngọc Hà Nội
127. Bùi Thị Huệ Hưng Yên
128. Hà Thị Vân Bắc Ninh
129. Phạm Thanh Nghiên Hải Phòng
130. Hoàng Thị Hà Hà Nội
131. Bùi Thanh Hiếu Hà Nội
132. Bùi Việt Hà Công ty Công nghệ Tin học Nhà trường Hà Nội
133. Nguyễn Mậu Cường Nguyên giảng viên Đại học Bách khoa Hà Nội (từ 1966 đến 1995), PGS Đại học Agostinho – Luanda Angola
134. Nguyễn Văn Tạc Nhà giáo, đã nghỉ hưu Hà Nội
135. Đặng Thị Hải Ninh Hưng Yên
136. Nguyễn Hữu Tùng Hà Nội
137. Nguyễn Thị Thanh Tâm Hà Nội
138. Nguyễn Thúy Hà Hà Nội
139. Phạm Vương Anh Cựu sĩ quan Quân đội Nhân dân Việt Nam, Kỹ sư kinh tế, đã nghỉ hưu Nghệ An
140. Hà Văn Thùy Nhà văn TP HCM
141. Lê Mạnh Chiến Hưu trí Hà Nội
142. Hà Dương Tuấn Cố vấn công nghệ thông tin Pháp
143. Vũ Cao Đàm PGS TS, nguyên Viện trưởng Viện Chính sách Khoa học và công nghệ, Bộ Khoa học và Công nghệ Hà Nội
144. André Menras – Hồ Cương Quyết Chủ tịch Hiệp hội trao đổi sư phạm Pháp – Việt (ADEP) Pháp

levannhan
11-02-2012, 04:04 PM
Tâm Thư cảm ơn gởi các vị Nhân sỹ trí thức đã vận động cho bạn Nguyễn Phương Uyên và thông báo khẩn của sinh viên

Kính thưa quý bác, cô chú nhân sỹ trí thức,

Chúng cháu những sinh viên của Trường Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm chân thành cảm ơn các vị nhân sỹ trí thức đã đứng cùng chúng cháu, hậu thuẫn những đề nghị chính đáng của tập thể sinh viên lớp 10CDTP1, lên tiếng để bảo vệ cũng như yêu cầu Chủ tịch nước Trương Tấn Sang can thiệp để trả tự do ngay cho bạn Nguyễn Phương Uyên.

Sau khi bức thư chúng cháu viết cho bác Chủ tịch nước được gởi đi, cho đến nay vẫn không có hồi đáp gì. Thật sự chúng cháu rất là buồn. Chúng cháu còn quá trẻ, trên đường đời nhiều cam go không có đủ kinh nghiệm ngoài trái tim nóng bỏng của tuổi trẻ và lòng yêu nước thiết tha. Vì thế chúng cháu rất vui mừng khi thấy 157 vị nhân sỹ trí thức, trong đó đặc biệt là giáo sư Ngô Bảo Châu, người mà giới sinh viên chúng cháu xem là thần tượng và là mục tiêu phấn đấu trên con đường học hành đã đồng hành và cất tiếng nói cùng chúng cháu.

Lá thư khẩn của quý bác, cô chú gửi Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã giúp cho chúng cháu cảm thấy tự tin hơn vì biết rằng trên con đường gian nan và vào những giây phút khó khăn này, bên cạnh chúng cháu đã có các bậc cha anh nâng đỡ khi chúng cháu vấp ngã. Hơn ai hết chúng cháu hiểu được tình thương yêu và nâng đỡ của thế hệ đi trước dành cho chúng cháu, dành cho hoài bão trong sáng của thế hệ trẻ, của các thanh niên sinh viên đang tiếp tục nối bước cha anh góp phần vào việc bảo vệ đất nước và xây dựng quê hương theo đúng khát vọng chung của dân tộc.

Nhân dịp này, chúng cháu xin cảm ơn quý bác, cô chú, các anh chị đã hết lòng hỗ trợ, lên tiếng, bày tỏ quan điểm ủng hộ lòng yêu nước của bạn Nguyễn Phương Uyên cũng như đã an ủi, khuyến khích chúng cháu để chúng cháu có đủ tinh thần vừa phải học hành, vừa phải lo cho bạn đang bị bắt giữ và vừa phải đối đầu với những khó khăn chồng chất chỉ vì thương mến bạn Phương Uyên và thương yêu giống nòi.

Chúng cháu xin hứa sẽ giữ vững truyền thống hào hùng của tổ tiên, của những vị anh hùng dân tộc cứu nước và dựng nước mà nhờ vào đó mà chúng cháu đã ngẩng cao đầu để luôn tự hào chúng cháu là người Việt Nam.

Xin cho chúng cháu gởi lời chúc sức khỏe và lòng biết ơn sâu sắc.

Đại diện lớp 10CDTP1

*

Chúng cháu cũng xin được thông tin khẩn đến với mọi người:

Sau khi bức thư gởi Chủ tịch nước Trương Tấn Sang được soạn từ trong trường đại học CNTP, thì áp lực từ phía nhà trường, và từ phía chính quyền luôn giám sát mọi động tĩnh của sinh viên chúng cháu.

Vào chiều hôm nay ngày 2/11/2011 một số cán bộ đã đến làm việc với 4 lớp CNTP đặc biệt là lớp 10CDTP1 mà chúng em và Phương Uyên theo học.

Phái đoàn gồm có:

+ Thành đoàn TPHCM
+ Phòng công tác học sinh sinh viên ĐHCNTP
+ Trưởng khoa CNTP
+ Bí thư đoàn trường
+ Bí Thư đoàn Khoa, và một số thầy cô.

Phái đoàn đã đến tận lớp để thông báo việc bạn Nguyễn Phương Uyên và theo các cán bộ thì Phương Uyên bị bắt là do có hành vi rãi truyền đơn chống lại đảng cộng sản, chứ không phải truyền đơn chống Trung Quốc như bức thư của sinh viên gởi chủ tịch nước.

Họ đã tạo áp lực và yêu cầu những sinh viên có tên trong danh sách ký tên gởi thư cho Chủ tịch nước mỗi người phải viết cam kết là không có viết lá thư gởi cho chủ tịch nước và không có ký tên. Xong rồi nộp lại cho nhà trường, nhà trường sẽ cử đại diện giao lại các bản cam kết đó cho chủ tịch nước.

Thầy giáo chủ nhiệm lớp 10cdtp1 là thầy Trần Quyết Thắng (thangtq@cntp.edu.vn) (hiện đang làm giảng viên bên Khoa CN Thực Phẩm) đã bị cắt điểm thi đua và bị kỷ luật về mặt đảng vì vụ bạn Uyên.

Hiện giờ nhà trường kèm cặp và tạo áp lực với sinh viên, xung quanh các hàng quán đều có công an thường phục theo dõi động tĩnh từ phía sinh viên.

Đại diện lớp 10CDTP1

levannhan
11-02-2012, 05:54 PM
Thư gửi các bạn sinh viên trẻ VN yêu nước:

"One for all and all for one"

"Một người VN là đại diện cho tất cả và tất cả người VN vì một người"

Một cô sinh viên hiền lành, ngoan ngoãn, học hành siêng năng và được mọi người thương mến và cũng có một trái tim bao la bát ngát như biển đông đã hết lòng biết yêu thương toàn dân VN như yêu thương lấy chính thân mình đang bị hảm hại, bắt bớ vô cớ, và giam cầm trong khám đường đã hơn hai tuần nay rồi, .... cha mẹ và những người thân yêu của cô sinh viên này đang ngày đêm lo lắng và mất ăn mất ngủ, và tôi biết các bạn sinh viên là bạn học của Nguyễn Phương Uyên cũng đã rất lo lắng và quan tâm cho Phương Uyên và tôi cũng biết là các bạn sinh viên đã cố gắng làm với hết sức của mình để giúp đỡ cho Phương Uyên .

Nhưng mà các bạn sinh viên ơi, các bạn phải làm sao đây khi mà những người cầm quyền và cái đảng CSVN của họ cứ mãi cố tình, cố ý sinh sự và tìm mọi cách để cấm đoán mọi quyền tự do căn bản của con người.

Ngay cả quyền tự vệ hay bão vệ lấy những gì thiêng liêng nhất và cao quý nhất của con người đó là quyền bão tồn nòi giống và bão tồn quê hương tổ quốc thân yêu của mình.

Các bạn là sinh viên sắp học hành đến nơi đến chốn có nghĩa là các bạn sắp thành nhân, thành người và các bạn thật sự đã có những tri thức và sự hiểu biết đứng đắn và biết làm sao để sống cho ra đúng nghĩa của một con người.

Đây là lúc các bạn phải biết dùng trí óc minh mẩn của chính mình để suy luận, để suy xét những việc gì nên làm và những việc gì không nên làm để nhận biết việc gì đúng và việc gì sai để có những hành động thực tế, thực tiển và cần thiết để giúp đỡ cho chính bản thân của mình, gia đình của mình rồi đến những người bạn học thân yêu, thân thiết của mình hay là các bạn nên có những việc làm chính chắn để giúp dân, giúp nước.

Người xưa nói: "Sinh viên, học sinh là rường cột của nước nhà . Sinh viên là những người có kiến thức và có bản lĩnh để gánh vác lấy trọng trách của quốc gia và là những người tổ quốc mong cho mai sau".

Tổ quốc lâm nguy, nước nhà nguy biến, giặc ngoại xâm CSTC đã và đang xâm lăng, xâm chiếm quê hương xứ sở của chúng ta . Hoàng Sa, Trường Sa, biển đông đã mất . Ải Nam Quan, Thác bản Giốc và Tây Nguyên đã và đang mất dần vào tay của CSTC.

Các bạn sinh viên giờ đây không cần tôi và đồng bào thân yêu của chúng ta phải nói gì nhiều nữa mà tất cả các bạn cũng đã nhìn thấy qua những hành động và phép hành xử và đối xử có thể nói là hết sức yếu hèn, vô nhân, vô đạo và vô liêm sĩ của lũ cầm quyền cùng cái đảng CSVN rồi chứ.

Có khi nào mà một người lãnh đạo sáng suốt, anh minh tài đức vẹn toàn của quốc gia hay là những người đại diện cho nhân dân hay là cho cả 90 triệu người VN thông minh, khôn ngoan, tài giỏi khắp nước VN mà lại đi bắt bớ, tù đày, tù ngục cùng gông cùm xiềng xích hay là bịt mồm, bịt miệng, đạp mày, đạp mặt những người công dân hay là sinh viên yêu nước của nước mình khi họ hiên ngang đứng lên kêu gọi sự phản kháng và chống đối lũ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu giặc ngoại xâm CSTC hay không.

Những người cầm quyền trong đảng CSVN đã và đang làm những việc hết sức ngang tàn và vô cùng bạo ngược có thể nói là hết sức ngu muội, ngu xuẩn, ngu đần và ngông cuồng dại dột khi họ ngày như đêm bắt bớ giam cầm và tù đày, tù ngục bao người hiền nhân, hiền tài, và hiền đức của VN như là Điếu Cày Nguyễn văn Hải, Tạ Phong Tần, ...vv... và gần đây nhất là cô sinh viên trẻ tuổi thật thông minh, khôn ngoan và hết sức dễ thương có tên là Nguyễn Phương Uyên luôn được cha mẹ thương yêu và lúc nào cũng được các thầy cô và các bạn học thương mến.

Đã đến lúc các bạn trẻ sinh viên khắp nơi, khắp nước phải dám làm, dám nói, dám bày tỏ tình thương yêu và lo lắng của mình đối với những người bạn học của mình vô cớ bị bắt bớ mang đi mất tích và giam cầm một cách hết sức lố bịch và trái phép.

Trần bình Trọng đã dám hy sinh liều thân mình và dám nói cùng lũ giặc ngoại xâm Trung Hoa : "Ta thà làm quỷ nước VN chứ không thèm làm vương đất Bắc".

Nguyễn thái Học cũng chỉ vào tuổi các bạn sinh viên hay là lớn hơn các bạn sinh viên trẻ VN ngày hôm nay chừng vài tuổi thôi mà anh ta đã dám nói cùng lũ giặc ngoại xâm Tây : "Đầu ta rơi cho nước Việt mãi còn . VN muôn năm".

Giờ đã đến cho các bạn trẻ sinh viên VN hành động và làm những việc thật sự có ý nghĩa, thực tế, thực tiển và vô cùng cần thiết để giúp cô sinh viên thật hiền lành và hết sức dễ thương Nguyễn Phương Uyên có thể trở về sum họp với gia đình và tiếp tục trở lại học đường để học hành cho thành công, tốt đẹp và cũng giúp cho mọi người công dân hiền hòa và nhân hậu VN sớm thoát khỏi cảnh sống chậm tiến, nghèo nàn, lầm than khốn khổ , tù đày, tù ngục cùng gông cùm xiềng xích của lũ giặc ngoại xâm CSTC đang ngày đêm đè đầu cưỡi cổ, bắn giết dân lành VN trên biển đông và đang dần dần thống trị toàn dân VN bằng đường lối đồng hóa và hủy diệt để cho toàn dân VN phải lâm cảnh "NƯỚC MẤT NHÀ TAN" như là dân tộc Tân Cương, Tây Tạng.

Tùy theo khả năng và tùy theo hoàn cảnh của mỗi người, xin các bạn trẻ sinh viên tùy cơ ứng biến, quyền biến theo thời để chu toàn mọi việc sao cho thành công tốt đẹp và hoàn mỹ để xứng đáng với những gì mà TỔ QUỐC VN đang đè nặng trên đôi vai của các bạn.

Thương yêu toàn dân VN và nhất là các bạn trẻ sinh viên với hết cả tâm hồn.

"V", "VK"

HS. TS. VN

levannhan
11-03-2012, 04:48 PM
Xin viết tên Nguyễn Phương Uyên vào sách sử

--------------------------------------------------------------------------------

Nguyễn Phương Uyên 20 tuổi làm anh thư và anh hùng nước Việt
Thời bây giờ có ai luận anh hùng
Vì quê hương xứ sở mà lên đường chống giặc
Vì đồng bào dân tộc mà chống lũ Cộng Hồ
Tổ quốc VN ơi
Xin ghi tên Nguyễn Phương Uyên vào sách sử của những bậc anh hùng
Cho những thế hệ ngày sau được lưu danh và lưu truyền mãi mãi
Tên của người con gái trẻ Phương Uyên
Thật dễ thương và có một nụ cười duyên dáng
Thật hào hùng và hết sức hiên ngang
Giữa bầy lan sói mà chẳng chút yếu lòng
Dám xuống đường để tranh đấu cho quê hương xứ sở
Tuổi 20 nàng chẳng chút nghĩ suy
Mà chỉ biết vì lợi quyền dân tộc
Vì yêu nước mà làm thơ chống giặc
Vì thương dân mà hiến cả thân mình
Vì tổ quốc mà nguyện thề non nước
Quyết một lòng để bão vệ quê hương
Quyết tranh đấu để diệt lũ hung tàn
Và hy vọng một ngày mai vinh quang cho toàn dân nước Việt
Lỡ xa cơ nên giờ phải mang thân tù ngục
Trong ngục tù nàng chỉ biết nguyện cầu
Xin trời cao ban cho VN thật có nhiều anh thư và anh hùng hào kiệt
Dám liều thân mình để chống lũ xâm lăng
Dám xuống đường để đánh đổ lũ cầm quyền
Cùng giải thoát muôn dân ra khỏi cảnh gông cùm cùng xiềng xích
Phương Uyên ơi, ta xin hứa cùng em / cháu cùng toàn dân nước Việt
Ngày nào còn hơi thở thì sẽ cố hết mình
Thề tranh đấu, thề sống chết cùng lũ giặc nội thù
Và ta nguyện sẽ tận diệt loài súc sanh cầm thú
Thề tận diệt cho tận tuyệt quỷ đỏ nội thù CSVN cùng ngoại xâm CSTC
Hãy kiên gan và vững tâm bền chí
Hỡi Nguyễn Phương Uyên người con gái rất anh thư và anh hùng hào kiệt của nước Việt Nam ơi .

Thương yêu toàn dân VN và nhất là Nguyễn Phương Uyên và tất cả các sinh viên, học sinh VN với hết cả tâm hồn .

"V", "VK"

HS. TS. VN

levannhan
11-04-2012, 02:52 PM
Trước việc SV Nguyễn Phương Uyên, đảng và nhà nước không thể hèn hơn được nữa
David Thiên Ngọc (Danlambao) - Qua vụ bắt cóc cô sinh viên Nguyễn Phương Uyên thì đảng của những kẻ hèn không thể hèn hơn được nữa. Trên hành tinh này, hay rõ hơn là trên toàn cõi nhân gian tất cả những sự việc gì cũng đều có đỉnh điểm của nó. Như đầu tháng 10 vừa qua lao nhao một bầy "nửa người, nửa ngợm, nửa đười ươi..." đóng kín cửa cùng nhau hì hụp tự "phê" thì nó cũng có điểm đỉnh của kẻ "sướng" người "mệt"... nên sau khi xong việc mở cửa ra thì bao thứ mùi, tình cảnh, hình ảnh... ồ ạt xông ra ngoài như đ/c X thì vênh váo bản mặt với nụ cười Mona Lisa, tư Sang, Trọng lú với vai kẻ thất tình, bị ma ám thần hồn bay mất, thần xác vật vờ... làm cho bàn dân thiên hạ gần xa thấp thỏm sợ vạ lây.

Hơn ba triệu đệ tử Cái Bang thì an tâm hưởng phúc, phấn khởi tự do thẳng tay bốc hốt vì từ bang chúa đến các đầu mục, tổng đàn chỉ "chém nhau đàng sống chứ không chém nhau đàng lưỡi", hơn nửa nội dung họp hành chỉ chia vùng để cát cứ mà thôi nên không tanh mùi máu. Do đó các đệ tử gần xa an tâm hưởng phúc. Còn hơn 80 triệu nạn nhân thì "thôi rồi Lượm ơi!" chúng chia phần nhau, chia lãnh địa nhau để bóp cổ bẻ họng các nạn nhân mà không sợ bỏ sót. Bá tánh hoảng loạn chạy trốn lên rừng thì rừng ngập tràn quân Tàu ô án ngữ phải thối lui về làng. Chạy ra biển thì hàng vạn tàu thuyền của con cháu Toa Đô, Thoát Hoan lăm le súng ống, búa liềm... bá tánh nhân dân chỉ còn một con đường chọn lựa là ngụp lặn tìm sự sống trong cõi chết mà thôi.

Sau khi tự "phê" tự "sướng", tự "chỉnh" chứ chẳng "đốn" ai cả... rồi hiệp thông, thỏa hiệp chia quyền nhau để bóc lột thì các ông hết kẻ nam người bắc túa ra đi khắp nơi lừa mị nhân dân, xúi dục nhân dân với những chiêu bài "yêu nước", bài trừ tham nhũng, làm trong sạch xã hội. Những lời các ông nói ra tôi không cần phải nhắc lại nơi đây nữa bởi những "xảo ngôn, điếm ngữ" đầy chất dối lừa của các ông nhân dân ai cũng đã nghe và biết. Các ông kêu gọi lòng yêu nước của nhân dân trước họa xâm lăng của giặc thù, các ông bức xúc trước vấn đề biển đông và khẳng định "chủ quyền đất nước là thiêng liêng... chúng tôi không bao giờ lơi lỏng vấn đề này". Nhưng ngược lại các ông đàn áp, tù đày không nương tay với những người yêu nước, những người chống giặc xâm lăng bảo vệ biên cương? như vậy có phải chống giặc, đánh ngoại xâm thì trước hết nhân dân phải chống và đánh chính các ông trước?

Các ông hô hào bà con bá tánh cùng nhau chống tham nhũng, diệt bầy sâu? trong lúc các ông không diệt được! Tại sao các ông là những lãnh đạo đất nước, nếu là nhà lãnh đạo đúng nghĩa, đúng mực thì với quyền lực trong tay, trên đầu đội hiến pháp và pháp luật, phương tiện thanh gươm lá chắn có sẵn thì tại sao các ông không sử dụng các phương tiện đó và nỗ lực tiêu diệt những con sâu đang hoành hành, đục khoét quốc gia, tàn hại nhân dân? mà phải hô hào bá tánh trong tay không một tấc sắt? Tại sao các ông không loại trừ "một bộ phận không nhỏ những người cầm quyền đang thoái hóa biến chất!" và các ông thường nói "con sâu làm rầu nồi canh?" mà các ông lại né tránh lẫn nhau? hơn nữa một bộ phận không nhỏ đó cũng chỉ là những thuộc hạ dưới quyền của các ông mà thôi. Có phải các ông sợ lộ "con bài tẩy" của mình một khi động chạm với kẻ khác cho dù là thuộc cấp?. Ngược lại các ông hô hào bà con vạch mặt, tố cáo để bài trừ tham nhũng, tiêu diệt bầy sâu? Như vậy có phải trước khi làm những việc đó thì nhân dân phải tố cáo, vạch mặt và tiêu trừ chính các ông trước? Các ông kêu gọi mọi người "phải có lòng tự trọng" trong khi cả hệ thống, tập đoàn đảng CS của các ông ai là người có lòng tự trọng?

Thực tế thì Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Phạm Thanh Nghiên, Việt Khang, Trần Vũ Anh Bình cùng các nhà đấu tranh yêu nước khác đã phạm tội gì? và bây giờ là một sinh viên Nguyễn Phương Uyên hừng hực tuổi 20 với con tim nồng nàn yêu nước "ghét TQ xâm lược" "hận tham nhũng làm tàn mạt quốc gia". Tất cả đều bị các ông kẻ tay đao người còng súng đằng đằng sát khí... đánh đập, bắt bớ cầm tù, khảo tra bằng mọi hình thức, thủ đoạn đê hèn nhất. Tất cả những hành động của những người con ưu tú VN nêu trên cũng chỉ nằm trong phạm vi những lời kêu gọi của các ông. Như vậy câu trả lời rõ ràng trước nhân dân rằng kẻ bán nước, tiếp tay cho giặc chính là các ông. Kẻ sâu dân mọt nước, một bầy sâu nhung nhúc đó chính là các ông, những con sâu đầu đàn. Như vậy nếu nhân dân hưởng ứng lời kêu gọi của các ông thì việc đầu tiên là tiêu diệt, đào thải các ông trước, cáo chung chế độ CS và lật sang trang sử mới, trang sử được viết nên bởi các anh thư tuấn kiệt tuổi trẻ VN hào hùng sẵn sàng hy sinh cho độc lập, toàn vẹn lãnh thổ, tự do, hạnh phúc cho nhân dân.

Không thể hèn hơn được nữa với tập đoàn đảng CSVN độc tài toàn trị trên đất nước VN trước sự dũng cảm của Nguyễn phương Uyên, một "cô bé" vừa tròn 20 tuổi thẳng thắn nói lên sự bức xúc của mình trước sự mất còn của tổ quốc, ghét kẻ ác, hận tham nhũng làm mục ruỗng quốc gia.

Chính vì trái tim yêu nước nồng nàn với tấm lòng trong sáng, tinh khôi không vướng bận một chút hồng trần... không vì một mục đích riêng tư hạ đẳng như những tập đoàn nô dịch chính trị, tay sai bán nước... Phương Uyên lao về phía trước bởi sự ray rức, trăn trở cho tương lai dân tộc cùng một niềm tin và góp phần điểm tô cho xã hội mới tươi đẹp hơn.

Đối kháng lại hành động cao cả của một cô gái tuổi 20, cả một tập đoàn bán nước lúng túng, hốt hoảng và bộc lộ rõ tính côn đồ, lừa dối, tráo trở của mình bằng cả một bầy đoàn mặt mày bặm trợn, sát khí đằng đằng hàng chục tên với vũ khí súng còng... ập vào bắt cóc một cô gái sinh viên Phương Uyên trước mặt các bạn bè cùng học và bà con khu phố... ấy thế mà chúng tráo trở là chẳng bắt ai? Giữa ban ngày ban mặt mà đổi trắng thay đen, biến không thành có thì trong bóng tối, trong khám lạnh thì có gì mà không thể?

Trơ trẻn và dị hợm nhất là ông chủ tịch nước Trương Tấn Sang sau khi hô hào, xúi dục bà con chống tham nhũng, yêu nước bảo vệ biên cương, chủ quyền đất nước thì hành động dã man của các ông phủ lên đầu cô SV 20 tuổi? và chính ông làm ngơ, im lìm vô cảm trước lá đơn kêu cứu của hàng trăm sinh viên bạn bè cùng lớp, cùng trường với Phương Uyên. Những lời khẩn thiết cầu cứu của các sinh viên hoàn toàn chính đáng và nó nằm trọn trong lòng bàn tay quyền lực của ông. Rồi cũng chính trong thời gian này tập đoàn các ông lại xử tù oan nghiệt cho hai nhạc sĩ Việt Khang, Trần Vũ Anh Bình ở Sài Gòn cùng ba nông dân ở Bắc Giang cũng chỉ vì chống TQ xâm lăng, tỏ lòng yêu nước mà chính các ông đang kêu gọi?

Lại càng không còn hèn hơn nữa khi cả một bầy đoàn gồm thành đoàn TNCSHCM, phòng công tác SVHS ĐHCNTP, trưởng khoa CNTP, các bí thư đoàn trường, đoàn khoa và một số GS đang giảng dạy tại nơi đây đã đến tận lớp rêu rao xuyên tạc bôi nhọ Phương Uyên để đánh tráo hành động đốn mạt hạ cấp của mình. Bầy đoàn này còn bẩn thỉu, hạ đẳng hơn là gây áp lực lên đầu những SV tuổi trẻ còn mài quần trên ghế nhà trường, còn đang ăn học trau giồi đạo đức làm người phải dối trá, nói ngược phản bội lại chính trái tim mình... ép buộc các em viết bản cam kết là không ký tên vào đơn gởi lên chủ tịch nước kêu cứu cho Phương Uyên. Đe doạ đến việc học hành, đe dọa cho tương lai... đánh đổ cơm áo gạo tiền, mồ hôi xương máu của mẹ cha liệu các em có đứng vững? Hàng trăm chữ ký trong đơn của các SV gởi cho ông Trương Tấn Sang là giả mạo? Hôm nay các ông diễn trò áp bức các SV tuổi trẻ phải làm điều xấu xa, phản bội lại mình là một trò hề hạ đẳng vô học và các ông tự phơi bày cho toàn nhân loại nhận rõ hơn bản chất nham hiểm, dối lừa bẩn thỉu, dốt nát của các ông mà thôi. Nếu trong màn kịch lố bịch khả ố này các ông có đạt được những bản cam kết dối trá bắt buộc trên thì trong thâm tâm của các em SV cũng có một sự đánh giá, một cách nhìn khinh bỉ cho các ông trong khi các em SV không thể làm khác hơn được trước áp lực đồi bại, nham hiểm phủ lên đầu.

Đôi lời cùng các thầy cô trường ĐHCNTP Sài Gòn.

Những việc làm của tập đoàn đảng CSVN thì đã rõ, riêng với các giáo sư mà các em sinh viên tôn vinh là thầy cô thì nghĩ gì? Nói gì với tính cách là tấm gương trong sáng, là khuôn vàng thước ngọc để các em noi theo? là hình ảnh những vị thầy, những nhà mô phạm? và đang truyền dạy đạo đức cho các em?

Đứng đầu của đạo đức là tính trung thực và lòng yêu nước! Ngày hôm nay các thầy cô dạy cho các em sự phản bội, tính dối gian? nói ngược nói xuôi? Dạy cho các em phản quốc? Đồng lõa với ngoại xâm, nội thù?

Những việc làm táng tận lương tâm, đi ngược với trí thức mô phạm đó có phải chăng vì chén cơn, nồi gạo? Với trí lực của các thầy cô, các thầy cô không thể tạo ra chén cơm tấm áo bình thường mà trong sạch, thanh cao được sao? những thứ vật chất tầm thường đó trong xã hội ai cũng tìm ra được thế thì tại sao quí thầy cô lại đi đánh đổi cả một hình ảnh cao đẹp, là thần tượng của tuổi trẻ và của cả mọi người. Các vị có biết vị trí của các vị đứng vào hàng nào trong xã hội không? Thời xã hội phong kiến đã tôn vinh quí vị đứng vào hàng thứ hai trên cả cha mẹ. Câu "Quân-Sư-Phụ" chắc quí thầy cô đã rõ! Trong xã hội nào cũng "tôn sư trọng đạo" cả, chỉ ở xã hội toàn là âm binh, quỉ dữ vắng bóng loài người mới không có mà thôi.

Với việc làm và sự vô cảm của quí thầy cô đối với cô học trò bé nhỏ yêu nước thương đồng bào của mình thật đáng chê trách chứ chưa nói đến sự rẻ khinh. Trong lúc chỉ sau 6 ngày từ ngày 14/10 đến 20/10 là đã có hàng trăm em SV bạn bè của Phương Uyên bức xúc viết lời nỉ non cầu cứu đến chủ tịch nước, kết quả như thế nào chưa biết nhưng tấm lòng là đáng trân trọng. Là những bậc "Sư" đứng trên cả cha mẹ mà hoàn toàn vô cảm và còn có một số "Sư" lại đứng về phía tà quyền để cùng nhau trấn áp, gây áp lực cho các học trò thương yêu của mình phải làm những việc táng tận lương tâm.

Với bản chất và những hành động ác độc, tráo trở mưu mô, dối lừa của tập đoàn đảng CSVN qua vụ bắt cóc SV Nguyễn phương Uyên thật không thể hèn hơn được nữa.

Với sự vô cảm của đội ngũ GS trường CNTP Sài Gòn thật đáng chê trách, riêng một số thầy cô tiếp tay cho tà quyền trấn áp, đe dọa, gây áp lực cho SV phản bội lại chính mình. Các vị này không còn xứng đáng đứng trên bục giảng nữa vì trong tầm mắt của các em quí vị thật đáng khinh, quí vị đã đánh đổi nhân phẩm cao đẹp của mình cho một mục đích rất tầm thường.

Ngày 4/11/2012
David Thiên Ngọc
danlambaovn.blogspot.com

levannhan
11-05-2012, 12:24 AM
Cám ơn Mẹ

--------------------------------------------------------------------------------

Cám ơn Mẹ

http://www.youtube.com/watch?feature...&v=xRPjbtSkvmU

Dân Làm Báo - Giữa những luận điệu xuyên tạc, chụp lên đầu bạn của các em tội khủng bố, giữa những muôn trùng khốn khó bủa vây, bạn bè của Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha như bầy chim vỡ tổ vẫn viết nên những thiết tha đứt ruột này dành cho bạn của các em: tụi em không dám liên lạc nhiều, nếu có chuyện gì thì không ai đưa tin giúp Uyên và lo lắng cho Uyên nữa. Kèm theo lá thư ngắn ngủi là một video clip với lời nhắn: 1 video bọn em làm cho Nguyễn Phương Uyên.

Những thông tin này được chuyển đến Danlambao bởi một người bạn sinh viên từ một trường đại học khác tại Sài Gòn.

Tôi thương
Tôi nhớ
Tôi buồn
Tôi sầu
Tôi thảm
Tâm hồn đớn đau

Tôi yêu
Tôi yêu nhiều lắm
Tôi yêu em lắm em ơi
Tôi yêu tha thiết tình người VN
Tôi yêu tiếng nói lời ca
Tôi yêu giọng nói ngọt ngào dễ thương
Tôi yêu khuôn mặt trái soan
Tôi yêu ánh mắt đăm chiêu dịu hiền
Tôi yêu cái miệng vui cười
Tôi yêu mái tóc mượt mà huyền đen
Tôi yêu đôi kính trắng em đeo
Tôi yêu em lắm em ơi

Yêu nhiều đến nỗi đắm say tâm hồn
Yêu em, yêu mẹ, yêu nhà VN
Yêu dòng máu Việt tuôn trào trong em
Yêu hồn trong trắng thanh cao
Yêu thơ em viết chứa chan tình người
Yêu em can đảm hơn người
Yêu em dám nói những lời thẳng ngay
Yêu em dám đứng thẳng người
Yêu em yêu nước VN
Yêu em ghét lũ ngoại xâm giặc Tàu
Yêu em chống lũ ngoại bang
Yêu em chống lũ tay sai quân thù
Yêu luôn các bạn của em
Yêu hết tất cả sinh viên anh hùng
Nhưng mà yêu nhất là em
Tuổi đời chỉ mới 20 mà sao chí khí hiên ngang ngút trời
Từ ngày biết được về em
Tôi buồn, tôi khổ, tôi lo vô cùng
Ước chi chia sẻ cùng em
Sớt chia cay đắng, âu lo trong lòng
Đừng buồn, đừng sợ Uyên ơi
Toàn dân nước Việt suốt đời yêu em
Sớm muộn cái đảng giết người
Rồi đây sẽ bị tiêu đời mà thôi

Xin chia sẻ chút thương yêu cho những người VN không may bị bắt bớ, tù đày, tù ngục và đang phải chịu đựng một kiếp sống trong địa ngục trần gian, và ngày đêm cứ mãi bị đè đầu cưỡi cổ cùng gông cùm xiềng xích của cái đảng súc sanh cầm thú CSVN .

"V", "VK"

HS. TS. VN

TB: Thương tặng bài thơ văn này cho em / cháu Nguyễn Phương Uyên .


___________________________________

levannhan
11-17-2012, 05:23 AM
Phương Uyên bị công an trại giam ép viết sai sự thật?
VRNs - “Nhắn: Mẹ ơi, con nhận được rồi. Mẹ đừng lo cho con. Giữ gìn sức khỏe chờ gặp mặt đừng thăm con nữa.” Đó là những lời vỏn vẹn của nữ sinh viên Nguyễn Phương Uyên viết ở mục “người nhận” trên “Phiếu gửi quà” ngày 15/11/2012 do mẹ Nhung gửi vào.


Lặn lội từ Bình Thuận đến trại tạm giam công an tỉnh Long An ngày 15/11 để gửi đồ thăm nuôi và xin gặp mặt con gái là Nguyễn Phương Uyên, chị Nguyễn Thị Nhung bị từ chối cho gặp mặt mà chỉ cho gửi quà. Khi viết Phiếu gửi quà, chị Nhung để trống mục “Hành vi phạm tội” vì cho rằng con gái chị mới chỉ bị khởi tố mà chưa xét xử. Anh công an tên Niết (lần trước chị Nhung nghe nhầm là Triết) nhất định bắt chị viết vào “Tuyên truyền chống nhà nước” thì mới cho gửi quà. Sau đó công an Niết hỏi chị có cần ký nhận không. Chị Nhung trả lời “cần”. Khoảng hơn nửa tiếng sau, anh ta đi ra với chữ ký của Nguyễn Phương Uyên và lời nhắn trên.


Nhận được lời nhắn, tuy chưa đọc kỹ nhưng chị Nhung rất vui và chuẩn bị ra về thì viên công an trại giam bảo chị chờ tí có bên an ninh muốn gặp. Chị phải chờ thêm hơn nửa tiếng nữa mới thấy một nhóm 5,6 công an vào.


Một ông công an hỏi chị: “chị có nhớ tôi không?”,


Chị Nhung nói “không nhớ”. Ông ta giới thiệu là Nguyễn Văn Hơn, thủ trưởng cơ quan an ninh điều tra công an tỉnh Long An.


Ông Hơn hỏi: “Viện Kiểm sát trả lời cho chị chưa?”


- Trả lời rồi.


- Chị đưa cho tôi mượn.


- Bây giờ Viện Kiểm sát trả lời như vậy chị có thỏa mãn không?


- Không thỏa mãn cái gì hết.


- Nếu chị không thỏa mãn thì chúng tôi sẽ giải thích cho chị biết. Những điều chị yêu cầu như lệnh bắt, biên bản bắt, lệnh tạm giam, quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can,… không có đưa cho gia đình đâu. Chỉ đưa cho người bị bắt thôi.


Tuy nhiên, liên quan đến những điều khác mà chị Nhung đề cập trong Đơn khiếu nại thì công an không hề “giải thích cho chị biết” như trên, chẳng hạn: “Công an đã vi phạm các điều luật về bắt người, tạm giam… Cụ thể: khoản 2, Điều 80, khoản 1 Điều 84, Điều 85, khoản 4 Điều 88 Bộ luật tố tụng hình sự. Ngoài ra cơ quan Công an cũng vi phạm các qui định về chế độ tạm giam, cụ thể khoản 1 Điều 26 và Điều 30 Qui chế Tạm giữ, tạm giam (Ban hành kèm theo Nghị định số 89/1998/NĐ-CP ngày 07 tháng 11 năm 1998 của Chính phủ) khi từ chối cho gia đình gửi dòng chữ: “MẸ YÊU CON”.”


Về lời nhắn của Phương Uyên, chị Nhung không tin con gái mình được tự do viết những điều này, vì theo chị “con nào mà không mong được mẹ thăm”. Chị nghĩ rằng đó là những điều công an nói cho con gái chị viết ra mà thôi.


Sau khi rời trại giam, chị ghé đến gia đình Đinh Nguyên Kha theo địa chỉ trên mạng để thăm hỏi người cùng cảnh ngộ và tìm hiểu thêm về những việc làm của con gái chị. Mẹ của Kha đi làm ruộng nên chỉ gặp được anh trai Kha là Đinh Nhật Uy, giám đốc công ty TNHH AT, chuyên mua bán lắp ráp máy vi tính. Uy cho biết từ hôm Kha bị bắt thì Uy cũng bị công an ra lệnh rút giấy phép kinh doanh của bản thân anh! Đinh Nhật Uy nhớ lại sự việc hôm ấy: lúc khoảng 25 công an ập vào nhà thì Uy chưa về tới. Khi về nhìn thấy cảnh hàng chục công an đang lôi hết máy tính của công ty anh ra lục lọi thì Uy phản ứng rất cương quyết trước hành vi vi phạm pháp luật của họ. Công an đã còng tay anh vào ghế, không cục cựa gì được, để tiếp tục lục lọi máy tính của anh.


Từ sau ngày Kha bị bắt, Uy có dịp gặp nhiều lần tại trại giam công an tỉnh Long An vì liên quan đến máy tính công ty. Uy cho biết có thoáng nhìn thấy Phương Uyên, nhưng Uyên ốm và xanh xao lắm, vì bị nhốt trong một nhà giam vửa kín vừa chật chội, thiếu ánh sáng.


Ngày 24/10/2012 tại cơ quan an ninh điều tra công an tỉnh Long An, ông Nguyễn Văn Hơn nói rằng đã gửi “Thông báo về việc bắt bị can để tạm giam” cho gia đình Phương Uyên vào ngày 20/10/2012 nhưng chị Nhung mới nhận được Thông báo ấy qua bưu điện và con dấu của bưu điện Chợ Tân An (số bưu cục là 851000), tỉnh Long An ghi ngày 25/10/2012, tức là một ngày sau. Điều đó chứng tỏ ông Hơn là người nói dối.


Một ngày đầu tháng 11/2012 một nhóm người đi xe ôtô đến tận nhà chị Nhung ở Bình Thuận. Chỉ có một ông sinh năm 1952 xuất trình thẻ nhà báo của báo Nhân Dân và phỏng vấn ba mẹ Phương Uyên về đủ thứ thông tin của cháu. Chị Nhung nói; mấy ông bắt cóc con tôi, không hề thông báo gì hết. Tôi phải lao đao mất 9 ngày mới tìm ra con. Thử hỏi các ông làm vậy có đúng không? Nếu nhà báo viết thì có dám viết đúng sự thật này không? Nếu không đăng đúng những gì tôi nói thì đừng đăng, vì sẽ làm hại con tôi. Tôi không đồng ý cho chụp hình, chỉ ghi âm thôi. Thật sự bây giờ tôi không tin ai hết. Trên truyền hình nói cũng sai, mà các ông công an cũng nói sai, kể cả trụ sở công an bắt con tôi cũng nói không bắt,… Tôi không đặt niềm tin vào ai hết, kể cả nhà báo các ông.” Nhưng sau đó 2 ngày thì công an xã cho biết trong đoàn “nhà báo” đó có công an tỉnh Long An cải trang đi chung.


Trong thư trả lời của Viện kiểm sát tỉnh Long An về Đơn khiếu nại của chị Nhung, họ cho rằng chỉ có Phương Uyên mới có quyền khiếu nại! Còn Thanh tra Bộ công an thì trả lời Đơn khiếu nại của chị bằng Thông báo số 2490/TB-V24 ký ngày 7/11/2012 về việc chuyển Đơn khiếu nại của chị về cho Thủ trưởng Cơ quan ANĐT công an tỉnh Long An xem xét giải quyết. Đây là tình trạng “vừa đá bóng vừa thổi còi” của pháp luật VN. Khiếu nại nơi vi phạm pháp luật để yêu cầu họ xử lý chính họ thì sao mà làm được? Vì thế, chị Nhung đã ký Đơn tố cáo về việc bắt và tạm giam con gái chị là Nguyễn Phương Uyên.


4) Trong Đơn tố cáo có đoạn: “…mới đây trên các trang báo của nhà nước loan tin: ông Ðại tá Nguyễn Sáu – Thủ trưởng cơ quan an ninh điều tra Công an tỉnh Long An, tuyên bố rằng việc bắt tạm giam con gái tôi được thực hiện đúng theo trình tự pháp luật, tức là một (1) ngày sau khi con tôi bị bắt, cơ quan điều tra của ông đã gửi thông báo cho gia đình tôi. Nhưng thực tế, con gái tôi bị bắt cóc ngày 14/10/2012 ngay tại phòng trọ sinh viên mà thông báo bắt tạm giam con tôi do Thượng tá Nguyễn Thanh Sơn, phó thủ trưởng cơ quan ANĐT công an tỉnh Long An, ký ngày 20/10/2012 (đính kèm). Như vậy, điều ông Đại tá Nguyễn Sáu phát biểu trên báo chí là hoàn toàn sai sự thật.”


5) Điều 334 BLTTHS qui định: “Công dân có quyền tố cáo với cơ quan, cá nhân có thẩm quyền về hành vi vi phạm pháp luật của bất kỳ người có thẩm quyền tiến hành tố tụng nào gây thiệt hại hoặc đe doạ gây thiệt hại lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của công dân, cơ quan, tổ chức.”


Và Điều 337 khoản 3 qui định: “Tố cáo liên quan đến hành vi bắt, tạm giữ, tạm giam phải được Viện kiểm sát xem xét, giải quyết ngay. Trong trường hợp phải xác minh thêm thì thời hạn không quá ba ngày.”












VRNs - (17.11.2012) – Long An


http://www.chuacuuthe.com/?p=41501

levannhan
01-28-2013, 03:22 PM
"Đất nước tang thương
Giặc Tàu ngang ngược
Toàn dân xuống đường
Đồng tâm cứu nước"

TTYN

Đọc mấy dòng thơ tứ tuyệt của Tuổi Trẻ Yêu Nước trong đất nước Việt Nam mà cảm thấy đau xót trong lòng và nhức buốt cả tim hồn .

Sẳn dịp này xin cố gắng làm ngay một bài thơ để chúc tết cho toàn dân VN như sau:

Nhức buốt hồn tim
Đau nhói trong lòng
Năm củ sắp qua
Năm mới lại về
Trên khắp quê hương
Của toàn dân Việt
Những ai hào kiệt
Của nước Việt Nam
Xin hãy vững tâm
Kiên gan bền chí
Quyết tâm quyết chí
Giữ vững niềm tin
Một lòng đoàn kết
Tranh đấu bên nhau
Cùng nhau xuống đường
Chống lũ ác nhân
Tham tàn khát máu
Quỷ đỏ cộng sản
CSVN
CSTC

Đầu năm kính chúc
Toàn dân Việt Nam
Một năm đồng tâm
Cùng nhau hiệp lực
Nhất trí với nhau
Trong việc tranh đấu
Diệt đảng Cộng Hồ
Quỷ đỏ cộng sản
Cho thật thành công
Hoàn toàn tốt đẹp

Trong năm Bính Thân
Chúc toàn dân Việt
Một năm an lành
Muốn gì được nấy
Muốn diệt Việt Cộng
Thì diệt được ngay
Muốn đuổi Tàu Cộng
Thì đuổi được ngay
Lấy lại Biển Đảo
Hoàng Sa, Trường Sa
Để cho toàn dân
Hân hoan vui vẻ
Mọi người yêu đời
Khắp nơi, khắp nước
Mở hội ăn mừng

Năm con Khỉ này
Việt Cộng tiêu tan
Tàu Cộng tan hàng
Chạy đôn chạy đáo
Cuốn gói về Tàu
Toàn dân hân hoan
Vui mừng khắp nước
Toàn dân thống nhất
Chung sức cùng nhau
Tổ chức bầu cử
Tự do, dân chủ
Để chọn nhân tài
Hiền nhân nước Việt
Anh hùng hào kiệt
Của nước Việt Nam
Có được cơ hội
Gánh lấy trách nhiệm
Bảo quốc, an dân
Kinh bang tế thế
Thâu phục nhân tâm
Chiêu hiền đãi sĩ
Củng cố quốc gia
Xây dựng nước nhà
Canh tân xứ sở
Cho nước Việt Nam
Từ nay bền vững
An bình thịnh trị
An cư lạc nghiệp
Dân giàu nước mạnh
Để cho toàn dân
Việt Nam thân yêu
Có được cơ hội
Ngẩng mặt nhìn đời
Cũng như sánh vai
So tài cùng với
Cộng đồng thế giới

Xin Trời, Phật, Chúa
Chứng giám lòng thành
Của con hôm nay
Thay mặt toàn dân
Việt Nam thương yêu
Con xin cầu nguyện
Cùng Trời, Phật, Chúa
Nhân dịp đầu Xuân
Ban nhiều phước lành
Thật nhiều ơn phước
Cho toàn dân Việt
Sớm thoát ra được
Xả Hội Chủ Nghĩa
Đảng cướp ác nhân
Tham tàn khát máu
Quỷ đỏ Cộng Sản
CSVN
CSTC

Xin Trời, Phật, Chúa
Trong năm con Khỉ
Giúp đỡ Việt Nam
Cùng toàn dân Việt
Có được tự do
Ấm no, hạnh phúc
Công bình bác ái
Luật pháp công minh
Nghiêm minh hoàn chỉnh

Thương yêu toàn dân Việt Nam cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

levannhan
02-10-2013, 03:36 PM
Đầu năm khai bút
Thành tâm kính chúc
Toàn dân VN
Một năm an khang
Thanh bình thịnh trị
Muốn gì được nấy
Làm ăn phát tài
Tiền vô như nước
Phước lộc đầy nhà
Toàn dân ấm no
Thật là hạnh phúc

Tự do, dân chủ
Tự lực, tự cường
Công bình bác ái
Luật pháp công minh
Nghiêm minh hoàn chỉnh
Dân giàu nước mạnh
Anh em VN
Thương yêu hòa thuận
Đoàn kết với nhau
Đồng tâm hiệp lực
Đồng tâm nhất trí
Củng cố quốc gia
Xây dựng nước nhà
Canh tân xứ sở
Cho VN mình
Hùng cường vững mạnh

Trong năm Bính Thân
Chấm dứt Cộng Sản
Chấm dứt chủ nghĩa
Tham tàn khát máu
Chấm dứt hận thù
Chỉ có thương yêu
Không còn chém giết
Cướp đất, cướp nhà
Đàn áp dân oan
Đàn áp giáo dân
Bắt bớ tù đày
Gông cùm xiềng xích

Toàn dân VN
Mở hội ăn mừng
Khắp nơi, khắp nước
Khắp toàn thế giới
Mọi người mừng vui
Vui vẻ với nhau
Hòa thuận với nhau
Giúp đỡ lẫn nhau
Bão vệ cho nhau
Sống đời hạnh phúc
Làm ăn phát tài
Thành công tốt đẹp
Con cháu thành đạt
Học hành thật giỏi
Làm cho toàn dân
VN của mình
Nở mặt nở mày
Cùng với toàn dân
Khắp cùng thế giới

Thương yêu toàn dân VN cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

levannhan
04-08-2013, 04:01 AM
Người Lãnh Đạo

Làm người lãnh đạo
Phải biết hy sinh
Làm việc tận tình
Hết lòng, hết sức
Tận tâm, tận lực
Bằng sức của mình
Xong việc mới thôi
Không thể biếng nhác
Ngồi chơi xơi nước
Không công rổi nghề
Chỉ tay năm ngón
Đón gió chờ thời
Mà phải tự mình
Chịu đựng gian khổ
Ngày đêm chăm lo
Chu toàn mọi việc
Làm việc gấp trăm
Gấp triệu người thường

Làm người lãnh đạo
Phải thật siêng năng
Phải có chí nhân
Đạo đức, hiền lành
Phải biết tu thân
Dưỡng tính của mình
Không những thông minh
Mà còn tài giỏi
Để làm gương tốt
Cho người noi theo

Làm người lãnh đạo
Không được tham danh
Tham quyền cố vị
Tham tiền, tham bạc
Bất nhân, bất nghĩa
Bất hiếu, bất trung
Lừa thầy phản bạn
Phản quốc, phản dân
Mà phải có lòng
Yêu nước thương dân
Trọng tình, trọng nghĩa
Biết phép xử thế
Đối xử tốt đẹp
Đàng hoàng tử tế
Với mọi con người
Biết lấy lòng nhân
Bao dung độ lượng
Thâu phục nhân tâm
Chiêu hiền đãi sĩ

Tóm lại thì người lãnh đạo, cần có những đức tính như sau :

1. Cố gắng làm việc với hết sức của mình .
2. Cố gắng làm cho mỗi ngày đều có ý nghĩa và đáng sống .
3. Cố gắng giúp đỡ và hướng dẫn những người bạn của mình .
4. Cố gắng tạo sự thông cảm, hiểu biết và luôn luôn biết tha thứ, nhường nhịn, thương yêu, kính trọng và hoà thuận với mọi người .
5. Cố gắng hoàn thành những việc tốt đẹp và tuyệt đối không làm những việc sai trái để gây ra chia rẽ hay là làm hại đến con người .
6. Cố gắng làm việc siêng năng, cần mẫn hằng ngày và hằng đêm .
7. Lúc nào cũng biết tận tâm, tận lực làm việc với hết sức lực của mình và lúc nào cũng cảm thấy hăng say, yêu thích công việc của mình và không bao giờ tỏ vẻ bực bội hay nản chí cả .

Thương yêu toàn dân Việt Nam với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình "Yêu nước thương dân" .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

levannhan
04-09-2013, 12:59 PM
Hội Trưởng !

--------------------------------------------------------------------------------

Làm người HT
Của hội VN
Như là bất cứ
Là Hội chi chi
Gì gì đi nữa
Thì cũng thật là
Khó khăn hết sức
Thật là nan giải
Không dễ chút nào

Dù cho người đó
Tuyệt đỉnh thông minh
Tài đức vẹn toàn
Thật là sáng suốt
Trong mọi vấn đề
Cũng không thể nào
Quán xuyến cho được
Bỡi người Việt Nam
Là một giống người
Thật là kỳ quái
Thật là kinh dị
Không những cục mịt
Mà còn tinh ranh
Cực kỳ hiểm ác
Độc địa vô cùng
Không ai hiểu nổi
Tánh khí của người
Chằng ăn trăn quấn
Tên gọi Việt Nam

Vì thế cho nên
Tốt nhất không nên
Không bao giờ làm
Hội Trưởng của hội

Không Quần VN
Không Tiền VN
"Khôn Liền" VN
....vv....

Còn như lỡ mà
Phải làm HT
Thì phải thật là
Tuyệt đỉnh thông minh
Thật là đàng hoàng
Thật là tử tế
Rõ ràng minh bạch
Quang minh chánh đại
Trước mặt mọi người

"MỘT CẮC KHÔNG SAI
MỘT ĐỒNG KHÔNG SÓT"

Nhưng mà nói trước
Cùng các bạn hiền
VN của tôi
Như thế này nhé

Con người VN
Tánh tình quái lạ
Tánh khí bất thường
Hỉ, Nộ, Ái, Ố,...vv...
Rất là bất thường
Thường hay thay đổi

"Thương ai thương cả đường đi
Ghét ai, ghét cả tông chi họ hàng"


"Ra đi vợ có dặn rằng
Thuốc xin thì hút, thuốc mua thì đừng"

Hay là

"Ra đi vợ đã bảo rằng
Rượu chùa thì uống, rượu mua thì đừng"


"Mỗi tháng đừng đóng tiền chi
Nhưng khi mời nhậu thì đi tức thì"

"Anh ơi đừng có ngu si
Tiền đưa HT phí đi ích gì"

Bỡi thế cho nên
Làm người HT
Của hội VN
Chẳng được cái chi
Mà chỉ mang phiền
Đến cho mình thôi

Mỗi tháng còn phải
Kêu gọi nài nĩ
Gần như van xin (Quỳ lạy)
Xin các hội viên
Làm ơn đóng tiền

Không thì sẽ bị
Các tên hội viên
Vặn nài bẻ ống
Siết chặt bù lon
Hỏi tới hỏi lui
Trong quỹ của hội
KQVN
HNVN

Còn bao nhiêu tiền
Mau mang ra đây
Cho ông được biết
Không thì sẽ biết
Tay ông đấy nhé

Đấy là công việc
Của ông HT

Hôm nay ngẩm nghỉ
Trong lòng không vui
Nên viết vài lời
Bố cáo thiên hạ
Khắp trời được biết
Về một công việc
Cực như con bò
Khổ thân như chó
Chẳng được cái chó
Gì cả trên đời
Của người Hội Trưởng
Để cho mọi người
VN vui cười
Đọc xong rồi quên
Đừng ai nói năng
Gì hết đó nhé


Thương yêu toàn dân VN cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

"V", "VK", "NPU",..., "TDVN"

"CSPD"

HS. TS. VN

HaiAu50
04-09-2013, 04:26 PM
LVN viết:

Không Quần VN
Không Tiền VN
"Khôn Liền" VN
....vv....

http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd3/HQPD_1365524725.gif

levannhan
04-09-2013, 06:38 PM
Hội Trưởng Cờ Huê

--------------------------------------------------------------------------------

Hội Trưởng Hoa Kỳ
Tiền thì đầy túi
Muốn gì được nấy
Muốn đi máy bay
Thì ghế thượng hang
Muốn ở khách sạn
Thì phòng thiệt sang
Vợ con phủ phê
Ăn sung mặc sướng

Bỡi vì Hội Trưởng
Được mọi hội viên
Hết lòng mến thương
Hoàn toàn tin tưởng
Ngày đêm đóng tiền
Cho Hội mạnh giàu
Thật là bền vững
Từ thế hệ này
Sang thế hệ kia

Bỡi vì người Mỹ
Họ tuy ích kỷ
Cho bản thân mình
Nhưng biết hy sinh
Sống thật hết mình
Cho dân cho nước
Họ không thích nói
Mà chỉ thích làm
Những việc hữu ích
Đại sự quốc gia
Người Mỹ ngộ lắm
Không nói thì thôi
Nhưng khi họ nói
Thì sẽ quyết tâm
Làm cho thành công
Đến nơi, đến chốn

Bỡi thế cho nên
Nếu có cơ hội
Giúp nước, giúp dân
Thì nên hy sinh
Làm người Hội Trưởng
Cho Hội Cờ Huê
Hội nào cũng được
Hội IEEE
Hội ACHEA
Hội VETERAN
Hay Hội Từ Thiện

Thì đều tốt cả
Bỡi vì hội viên
Là những hiền nhân
Làm việc siêng năng
Đóng góp tận tình
Hết lòng hy sinh
Hết lòng giúp đỡ
Để làm cho hội
Ngày càng vững mạnh
Thật là mạnh giàu

Không như những hội
Không Quần VN
Không Tiền VN
...vv....
Ngày cũng như đêm
Chỉ biết ích kỷ
Cho bản thân mình
Cho gia đình mình
Cho bạn bè mình
Cho đảng phái mình
Không biết đóng góp
Không chịu đóng góp
Không biết hy sinh
Quyền lợi của mình
Mà chỉ tham danh
Tham quyền, tham lợi
Tham quyền cố vị
Làm ông, làm cha
Chỉ tay năm ngón

Nên Hội VN
Mới đầu xum xuê
Thật là rậm đám
Nhưng chẳng bao lâu
Thì tự tiêu tan
Héo úa tàn tạ
Nghèo sơ nghèo sát
Nghèo rớt mồng tơi
Vì chẳng có ai
Hết lòng đóng góp
Hết lòng hy sinh
Ngày đêm vun trồng
Siêng năng bồi đắp
Cho hội giàu mạnh
Tiếp tục trường tồn
Cho đàn con cháu
Được có cơ hội
Vui vẻ với nhau
Sống đời hạnh phúc

Những người HT
Của hội VN
Cần phải học hỏi
Những hội Cờ Huê
Để biết thế nào
Làm cho hội đoàn
Việt Nam giàu mạnh
Thật là vững chắc

Thương yêu toàn dân VN cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

"V", "VK", "NPU",..., "TDVN"

"CSPD"

HS. TS. VN

levannhan
04-11-2013, 03:05 AM
Thư Bộ đội cụ Hồ gửi anh lính Miền Nam

Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Nguyễn Bá Chổi vừa nhận được lá thư dưới đây của của một cựu bộ đội cụ Hồ qua đường bưu điện. Nhận thấy nội dung liên quan đến “đại thắng mùa xuân” mà “đảng ta” đang chuẩn bị ăn mừng ngày kỷ niệm lần thứ 38, Chổi xin quá giang Danlambao cho đăng lại nơi đây sau khi được sự đồng ý của tác giả bức thư với điều kiện dấu tên. Tiện thể, người nhận xin gửi nơi đây lời cám ơn đến anh cựu “giải phóng quân” Cách Mạng đã chia sẻ tâm sự phản tỉnh với “Ngụy quân”.


http://hoiquanphidung.com/uploadhinh/hqpd3/HQPD_1365691691.jpg

Anh Chổi,

Trước hết tôi xin phép anh, thú thật, nhờ đọc những bài viết của anh suốt mấy năm nay, từ Cu Tèo trong mục “Bác cháu ta lên mạng” đến Kỵ Binh rồi Nguyễn Bá Chổi, tôi biết được anh từng là một người lính trong Quân đội Việt Nam Cộng Hòa trước 30 tháng Tư 1975, và biết được tuổi anh với tôi cũng xêm xêm nhau. Tôi viết “xêm xêm” theo kiểu nói người Miền Nam các anh hay dùng để anh hay rằng tôi, một bộ đội cụ Hồ thập thành trước kia nay đã tự giác tự nguyện tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc trên con đường Ngụy-quân hóa và Mỹ-cút hóa (con cháu tôi bây giờ học tiếng Mỹ thay vì tiếng Nga, như đảng ta đã bái bai Kinh Tế Tập Trung đói meo chạy theo Kinh Tế Thị Trường béo bở, bỏ đồng Rúp núp đồng Đô - theo văn phong kiểu anh viết vậy).

Bởi vì sau khi giải phóng Miền Nam, tôi khoái quê hương của anh quá xá rồi xin chọn nơi này làm quê hương luôn đó anh. Xin anh đừng buồn hay thấy bị xúc phạm khi tôi dùng chữ “Ngụy” trong thư này, lý do giản đơn là, một phần do quen mồm quen mép, một phần khác quan trọng hơn là, nhờ ở lại Miền Nam, sống giữa đồng bào Miền Nam mà tôi đã chuyển biến từ sai lầm đáng tiếc căm thù khinh bỉ Ngụy thành khoái cụ tỷ Ngụy, bái phục văn hóa “đồi trụy” Ngụy, và nhất là Quân đội Miền Nam các anh có anh hùng Ngụy... Văn Thà, trong khi Thủ tướng Miền Bắc của chúng tôi tự cho mình là chân chính lại ký công hàm bán nước, dâng Hoàng Sa và Trường Sa cho Tàu cộng, mà bây giờ nhờ đọc qua loạt bài “Những sự thật không thể chối bỏ” của Đặng Chí Hùng kèm theo những hình ảnh tư liệu dẫn chứng, tôi mới biết được thực sự ai ngụy ai ngay, nhưng đây không phải là nội dung tôi muốn đề cập đến trong thư này.

Thưa anh Chổi, điều tôi muốn đề cập với anh hôm nay là cám ơn các anh đã... thua cuộc chiến tranh mà trước kia chúng tôi hăm hở gọi là “giải phóng Miền Nam”. Thực tế cho thấy đó là “giải phóng Miền Bắc”. Nói thế nghe ra là ”phản động”, nhưng thực chất là vậy. Nếu bác Hồ từng nói “Nước Việt nam là một, dân tộc Việt Nam là một, sông có thể cạn, núi có thể mòn song chân lý ấy không bao giờ thay đổi” - cứ cho bác Hồ nói đúng đi, mặc dầu theo sách giáo khoa Cách mạng dạy thì Việt Nam ta không chỉ có một mà có tới 53 dân tộc (trong Nam các anh gọi là 53 sắc tộc, xem ra đúng hơn), thì ta cũng có thể nói, nhờ chiếm được Miền Nam mà Miền Bắc được giải phóng, sông có thể cạn núi có thể mòn, nhưng chân lý ấy nay đã hiển nhiên không thể chối cãi.

Thực tế đó là gì? Cũng giản đơn và dễ dàng như tòa án Hải Phòng vừa xử phạt tù anh em Đoàn Văn Vươn là nạn nhân, và phạt tù treo đám thủ phạm tép riu, còn đám đầu sỏ chủ mưu thì hoàn toàn vô can, trong vụ cưỡng chế tài sản nhân dân mà chính Thủ tướng kết luận “hoàn toàn trái pháp luật”. Nếu các anh không thua cuộc chiến thì bộ đội cụ Hồ chúng tôi đâu có thu được hàng tỷ khối chiến lợi phẩm mang về làm náo nức nhân dân Miền Bắc, trong đó có cậu bé 13 tuổi quê hương Xô Viết Nghệ Tĩnh sau này là nhà báo Huy Đức ghi lại:

“Những gì được đưa ra từ những chiếc xe đò Phi Long thoạt đầu thật giản đơn: Mấy chiếc xe đạp bóng lộn xếp trên nóc xe; Cặp nhẫn vàng chóe trên ngón tay một người làng tập kết vừa về Nam thăm quê ra; Con búp bê nhựa - biết nhắm mắt khi nằm ngửa và có thể khóc oe oe - buộc trên ba lô của một anh bộ đội phục viên may mắn.

Những cuốn sách của Mai Thảo, Duyên Anh... được các anh bộ đội giấu dưới đáy ba lô đã giúp bọn trẻ chúng tôi biết một thế giới văn chương gần gũi hơn Rừng Thẳm Tuyết Dày [1], Thép Đã Tôi Thế Đấy [2]… Những chiếc máy Akai, radio cassettes, được những người hàng xóm tập kết mang ra, giúp chúng tôi biết những người lính xa nhà, đêm tiền đồn còn nhớ mẹ, nhớ em, chứ không chỉ có “đêm Trường Sơn nhớ Bác”. Có một miền Nam không giống như miền Nam trong sách giáo khoa của chúng tôi.” (Bên Thắng Cuộc).

Còn chính bộ đội cụ Hồ như chiến sĩ gái Dương Thu Hương háo hức bao nhiêu trên đường giải phóng Miền Nam thì sau 30/4/75, khi vào đến Sài Gòn đã... Ta thử đọc trích đoạn cuộc trao đổi giữa cô với nhà báo Đinh Quang Anh Thái (*)

“Đinh Quang Anh Thái: Bà từng viết rằng, ngày 30 tháng Tư năm 1975, khi các phụ nữ khác trong đoàn quân của bà trầm trồ trước sự trù phú vật chất của miền Nam thì bà ngồi khóc trên lề đường Sài Gòn. Bà có thể nhắc lại tâm trạng của bà lúc đó?

- Dương Thu Hương: (thở dài) Điên rồ thì tôi có nhiều thứ điên rồ. Khóc thì tôi có hai lần khóc.

Lần thứ nhất khi đội quân chiến thắng vào Sài Gòn năm 1975, trong khi tất cà mọi người trong đội quân chúng tôi đều hớn hở cười thì tôi lại khóc. Vì tôi thấy tuổi xuân của tôi đã hy sinh một cách uổng phí. Tôi không choáng ngợp vì nhà cao cửa rộng của miền Nam, mà vì tác phẩm của tất cả các nhà văn miền Nam đều được xuất bản trong một chế độ tự do; tất cả các tác giả mà tôi chưa bao giờ biết đều có tác phẩm bầy trong các hiệu sách, ngay trên vỉa hè; và đầy dẫy các phương tiện thông tin như TV, radio, cassette. Những phương tiện đó đối với người miền Bắc là những giấc mơ. Ở miền Bắc, tất cả mọi báo đài, sách vở đều do nhà nước quản lý. Dân chúng chỉ được nghe đài Hà Nội mà thôi; và chỉ có những cán bộ được tin tưởng lắm mới được nghe đài Sơn Mao, tức là đài phát thanh Trung Quốc. Còn toàn bộ dân chúng chỉ được nghe loa phóng thanh tập thể; có nghĩa là chỉ được nghe một tiếng nói. Vào Nam tôi mới hiểu rằng, chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ vì nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người. Trong khi đó ở miền Nam người ta có thể nghe bất cứ thứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ... nếu người ta muốn. Đó mới là chế độ của nền văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua chế độ man rợ. Đó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử. Đó là bài học đắt giá và nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm phải.”

Rồi chuyện ông bác sĩ bộ đội cụ Hồ mà anh gặp tại nhà người bạn chiến hữu của anh ở Tân Định ngay sau khi mới giải phóng Sài Gòn trông như người ngoài hành tinh mới đến, cứ ngơ ngơ ngáo ngáo, bảo “có vào đây mới biết đồng bào Miền Bắc ngoài đó quá khốn khổ”.

Anh Chổi ơi, vài mẩu chuyện trên đây là của vài ba cá nhân lẻ tẻ nhưng là đại diện cho tâm trạng chung của tuyệt đại bộ phận đoàn quân “đại thắng mùa xuân” ngay sau khi mèo mù vớ được cá rán Miền Nam đó anh. Bây giờ thôi những mẩu chuyện cá nhân để nhìn vào tổng thể sờ sờ trước mắt.

Giá như ngày đó Mỹ không chịu cút, Ngụy không chịu nhào và các anh cứ tiếp tục giữ vững Miền Nam với chế độ Tư Bản một mình thì chúng tôi, tức Miền Bắc, cứ vẫn xếp hàng cả ngày và chỉ được tiêu chuẩn “mỗi năm ba tấc vải thô, lấy gì che kín cụ Hồ em ơi”, Ba Ếch cứ tiếp tục trốn chui trốn nhủi trong rừng tràm U Minh, đêm du kích ngày chích mông, chứ làm gì có nhà thờ họ hoành tráng lừng lựng giữa Rạch Giá như bây giờ. Nói chung không nhờ Miền Nam các anh thua thì làm gì chúng tôi được nếm mùi bã Tư bản để được như ngày nay. Không nhờ các anh bỏ của chạy lấy người thì của đâu cho Cách Mạng lấy làm giàu như bây giờ. Không nhờ các anh thua cuộc thì ngày nay chắc chắn Miền Bắc chúng tôi còn tệ hơn nước anh em XHCN Bắc Triều Tiên của cậu Giun Kim Ủn bây giờ.

Nói túm lại, kỷ niệm ngày 30 tháng Tư 75 là để mừng cho Miền Bắc chúng tôi được giải phóng, chứ Miền Nam các anh thì bị một vố phỏng... nhớ đời này qua đời khác. Nhưng ở đời này, anh còn lạ gì, khốn nạn của người này là hạnh phúc của người kia. Thôi thì Miền Nam các anh đã hưởng lâu rồi, nhiều rồi, nhường cho đồng bào Miền Bắc chúng tôi được giải phóng một ti, cho công bằng.

Cảm ơn anh đã đọc hết thư này của một người cựu thù cùng máu đỏ da vàng, cùng quê hương “ông bác” mà ngày nay mỗi lần nghe nhắc đến là tôi muốn độn thổ vì xấu hổ.

Trân trọng chào Anh,

Một cựu bộ đội cụ Hồ trong đoàn “giải phóng quân” 1975.

Sài Gòn, năm thứ 38 ngày Giải phóng Miền Bắc.


Nguyễn Bá Chổi
danlambaovn.blogspot.com

Thương yêu toàn dân VN cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

"V", "VK", "NPU",..., "TDVN"

"CSPD"

HS. TS. VN

levannhan
04-16-2013, 01:30 AM
Báo chí trên các Blog mấy tuần nay ở Trung quốc đã truyền tay nhau đăng tải tình trạng báo động đỏ đó là khách du lịch vào Trung quốc giảm 30 % so với giữa năm 2012. Nguyên nhân chính là do 3 yếu tố không thể hóa giải nổi đó là:
1, Nguồn nước tại Trung quốc cho người ăn và uống nhiễm độc ghê gớm đặc biệt là nhiễm chì, a-xít va các hóa chất độc hại suốt hơn mấy chục năm qua của sứ phát triển nóng thị trường làm ăn kinh tế do các nhà máy, các xí nghiệp thải ra đã ngấm nặng trong lòng đất va trên các sống hồ, các nguồn nước trên phạm vi cả nước. Người ta tính rằng nay chỉ con có Tây tạng đã đỡ chút ít mà thôi, nhưng với tình trạng này cứ kéo dài thì cũng không thể là nơi con người có thể sống được.
Sau khi báo chí đăng tải về lợn chết đổ vứt ra sống, rồi vịt và sau cùng là hình ảnh hàng loạt cá chết đặc trên các hồ thì những lời cảnh cáo này trên các Blog càng lan nhanh hơn bao giờ hết. Chính quyền Trung quốc đang lúng túng không biết sẽ làm gì để trấn an dân, hầu như là bất lực.
2, Lý do thứ hai là ô nhiễm khí thở của con người từ hai phía:
Đó là từ khí thải ở các nhà máy, các công trường xí nghiệp thải ra. Người ta đo lượng Các-bon-nic và các chất độc trong không khí đã đến mức báo động đỏ, nồng độ đông đặc khiến cho những người khỏe biến thành người bệnh, nhiều người bị bệnh như hen xuyễn hay phổi nhất là trẻ em và người có tuổi bị tử vong nhiều trong mấy năm qua và nhất là những năm gần đây. Nhưng thảm họa đến nữa là do các trận bão cát do sự sa mạc hóa đang trền đến các thành phố.
3, Tình trạng này cùng với vấn đề chính trị, xã hội thiếu minh bạch, công bằng đã khiến đa số người dân Trung quốc sống cảm thấy bất an, càng ngày càng nhiều người giầu có mức tiền triệu đô-la trở lên đã đăng ký ồ ạt bỏ nước ra đi định cư tại các nước như Mỹ, Canada, Anh, Úc và nay khi có dấu hiệu các quốc gia này thấy không thể nhận thêm người vào nữa thì họ và nhiều người lưng vốn ít hơn đã đổ vào các nước Nam Mỹ, Capuchia, Lào và có xu hướng cả Việt nam nhưng trên danh nghĩa các nhà đầu tư làm ăn. Họ mang theo cả gia đình, anh em họ hàng thậm chí cả dòng họ.
Như báo chí Trung quốc đã phải nói đây thực sự là cuộc chạy tỵ nạn khỏi Trung quốc chứ không phải là đi định cư như vẫn xẩy ra lâu nay. Người ta thấy phổ biến cảnh ngày ngày tại các đại sứ quán các nước tại Trung quốc, số người xếp hàng ghi tên làm thủ tục ngày càng đông, có người đã thuê phòng trọ gần đó để chờ cho bằng được đến lượt mình. Trung quốc không chỉ lo số ngoại tệ sẽ biến khỏi đất nước này mà lo đây sẽ là hiệu ứng tai hại là sẽ đến ngày khách nước ngoài không giám vào Trung quốc. Như báo chí đăng tải khuyên người đi du lịch rằng bạn không thể đến du lịch Trung quốc nếu cứ đeo mặt nạ cả ngày và đeo bên mình hàng can nước lọc mang theo đi khắp nơi trên đất nước này.
4, Không còn ai ở Trung quốc dám ăn các loại hoa quả và sữa, thịt từ chính Trung quốc làm ra vì các thứ đó độc hại va nguy hiểm cho con người.
Như báo chí châu Âu và Mỹ , Úc v.v…mấy tuần qua liên tục đăng bài cảnh báo việc người Trung quốc ra sức gom sữa trên khắp các cửa hàng ở châu Âu và các quốc gia phương Tây để đưa về Trung quốc và nay cả quả tươi vì những người có chút tiền ở Trung quốc không giám ăn quả tươi, thị lợn, gà, vịt và uống sữa, sản phảm làm ra tại chính quốc gia mình. Người ta cho rằng những sản phẩm sữa Trung Quốc vẫn chưa khôi phục được niềm tin người tiêu dùng sau vụ tai tiếng năm 2008 nay chẳng những chưa ngưng mà có khả năng kém phẩm chất và độc hại cao hơn vì không tin vào sự minh bạch của các thông tin nhà nước đưa ra.
“Các siêu thị hay những nơi bán lẽ mặt hàng sữa trẻ em đang hạn chế bán,” ông Richard Dodd cho biết. Họ phải làm điều này vì xuất hiện một số khách hàng mua với số lượng lớn bất thường. Xu hướng không bình thường này được cho là kết quả của việc xuất khẩu sữa không chính thức sang Trung Quốc.”
Những tuần qua, các siêu thị tại Anh quốc đã phải dán thông cáo yêu cầu khách hàng không mua nhiều hơn hai hộp sữa một lúc để đảm bảo nguồn cung cấp cho những người khác.Nhiều người tiêu dùng tại Anh cho biết họ để ý thấy có tình trạng khan hiếm sữa tại các siêu thị và phải đi nhiều nơi mới mua được nhãn hiệu mình thường dùng.
“Vào Chủ Nhật, chúng tôi đã không thể tìm được sản phẩm nào từ Asda hay Tesco, chúng tôi đã phải tới Sainsbury’s,” bà Lyn Patterson nói với Reuters.
Hãng thực phẩm của Pháp Danone, công ty sản xuất sản phẩm sữa Aptamil nói hiện đang phải tăng cường sản xuất để đáp ứng nhu cầu tăng bất thường này.
“Chúng tôi hiểu nhu cầu tăng cao bắt nguồn từ những đợt xuất khẩu không chính thức sang Trung Quốc nhằm đáp ứng nhu cầu của các phụ huynh muốn tìm kiếm nhãn hiệu sữa phương Tây cho con cái mình,” công ty này nói trong một thông cáo.
Giá quả tươi ở các chợ và siêu thị ở châu Âu tằng cao gấp rưỡi va nhiều hoa quả đặc sản cũng không thấy có để bán nữa. Nhiều người đã kêu gọi chính phủ phải có biện pháp ngăn chănj ngay nếu không sẽ là vấn nạn. Đến nay cả quả tươi bị người Trung quốc gom mua đóng hòm mang về nước để phục vụ với hơn tỷ người thì khối lượng nhập về sẽ càng ngày càng cao hơn
Tại Việt nam các lái buôn cá, thịt, gạo tạp phế lù người Trung quốc đã có mặt trên các thị trường Việt nam để gom hàng mang về bên kia biên giới hay quá các ngả đường biển va hàng không. Đổi lại họ chuyển sang Việt nam các hàng mà người Trung quốc lo sợ độc hại không giám dùng nhưng cho thêm các thuốc hãm độc hại để giữ lâu không héo. Như thế, độc hại lại càng kinh khủng hơn. Như báo chí đăng tải là lòng lợn, chân gà, lạm bò v.v… những thứ khoái khẩu của người Việt ăn hầu như mang đuợc mang vào không những vốn đã độc hại lại đang trong tình trạng bị hối thối và đang bị phân hủy. Phương thức vận chuyển bằng đường bộ, đường thủy và nay cả bằng cả đường hàng không nữa, thật là nguy hiểm hết chỗ nói. Nên tỷ lệ người dân bị bệnh ung thư đang tăng cao ở quốc gia này.
Vơ vét hàng mang về là “Siêu lợi nhuận”
Một sản phẩm sữa chỉ với giá 10 bảng Anh được bán với giá cao gấp ba lần ở thị trường Trung Quốc, Reuters cho biết.
Người TQ gom hàng đặc biệt là sữa

Chính quyền Hong Kong đã phải hạn chế số sữa người dân Trung Quốc được mang về lục địa sau khi tình trạng mua gom đẩy giá và gây khan hiếm sữa tại đây.
Một doanh nhân người Trung Quốc nói với Sky News rằng ông mua sữa từ các siêu thị và sau đó bán qua một trang mua sắm trên mạng Taobao của Trung Quốc.
“Tôi mua với giá 7 đến 9,5 bảng mỗi hộp sữa, và bán với giá từ 16,5-19,5 bảng,” ông này nói.
Ông này cũng cho biết người Trung Quốc gom sữa dưới nhiều hình thức khác nhau:
“Thứ nhất là các sinh viên hay khách du lịch được gia đình hoặc bạn bè nhờ mua một vài hộp sữa. Thứ hai là những công ty nhỏ và vừa như chúng tôi. Và thứ ba là những nhà buôn lớn thường ở London hay Portsmouth. Họ mua trực tiếp từ các nhà phân phối hàng cho siêu thị, với những đơn hàng từ 20.000 bảng.”
Trả lời BBC Tiếng Việt, ông Junqi Yang, người dân tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc cũng cho biết các dịch vụ giao hàng, cho thuê kho tại đây đang rất phát triển nhờ sữa nhập từ nước ngoài. Trung Quốc là nước có ngành công nghiệp sản xuất sữa khá phát triển. Tính đến nay, ngành công nghiệp này có giá trị khoảng 30 tỷ đôla, với mức tăng trưởng thường niên trên 20% kể từ năm 2000. Theo ông: “Nhiều người Trung Quốc ở đây thà trả giá cao còn hơn chấp nhận đánh cược với sức khỏe và tình mạng của con cái mình khi dùng sữa nhãn hiệu Trung Quốc.”
Trung quốc gần đây đã ra sức trấn an người dân rằng các sản phẩm sữa tại Trung Quốc là an toàn và được kiểm nghiệm chặt chẽ. Tuy nhiên, hệ thống luật pháp thiếu hiệu quả tại đây đang vẫn là một vấn đề lớn. Vấn đề là ở chỗ người dân Trung quốc đang thấy bất an va tình
trạng nay đã trở nên hoảng loạn khó thể trấn an được nữa. Người ta thấy ngay các quan chức thì gia đình nào cũng đưa con cái ra sống ở nước ngoài và bản thân họ cũng chỉ cần vơ thêm khẩn trương chút nữa là cũng biến mất lúc nào nhà nước cũng không thể biết.
Tuơng lai của đất nước này đang đến mức bất ổn và chắc chắn sẽ rất ảm đạm từng ngày va phải được đọc tăng lên khi nhìn vào con số tăng trưởng kinh tế. Như chính người Trung quốc nói: “Không thể kiểm soát được nữa, đầu hàng thôi! Nếu tôi có khả năng đi được ra nước ngoài thì tôi cũng đi. Cái cột điện còn muốn dời đi nữa là con người? ”
© Nguyễn Hoàng Hà
© Đàn Chim Việt

levannhan
04-28-2013, 04:09 PM
Dear President Obama and First Lady Michelle Obama:


Enclosed is a video of a Vietnamese mother who is crying desperately for help to all the people in the world to save her loving daughter, who was wrongly imprisoned and severely beaten by the order of the head members of the communist party in the Viet Cong regime:

Trương tấn Sang
Nguyễn phú Trọng
Nguyễn sinh Hùng
Nguyễn tấn Dũng
Nguyễn bá Thanh

I am asking both of you and all the people in the United States of America not only to help this mother and her daughter, but also to aid the innocent Vietnamese people from harmful acts such as the following:

1. Wrongful charge and capture with no particular reason other than attempting to overturn the Communist party and their government.

2. Detainment and torture to force them to admit guilt to overturn the Communist party and their government, which would not be considered wrong doing or a crime anywhere in the world.

3. Wrongful imprisonment with unreasonably long prison sentences, and no possibility of fair trial or due process.

Last but not least I am asking both of you and the people of the US to help all the Vietnamese people in Viet Nam to have a better life such as Freedom and Democracy for all people in VN.

I would like both of you and the people of the USA to take a look at the pictures of the heads of the communist party and especially the innocent young girl, Nguyen Phuong Uyen, who happens to be a very bright college student at the University in VN.

<iframe width="560" height="315" src="http://www.youtube.com/embed/EBaPkBi7OWc" frameborder="0" allowfullscreen></iframe>

Please help Nguyen Phuong Uyen to return to her routine life, which belongs at the university to finish her last school year, instead of wrongly imprisoned and tortured by the VC and communist party.

Your help and understanding will greatly be appreciated by Vietnamese people all over the world.

Thank you for taking your valuable time to read my letter .

Sincerely Yours



-Ông bà Tổng Thống Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ Michelle & Barack Obama cùng toàn dân Mỹ kính mến:

Tôi xin phép được gửi lời thăm hỏi chân tình đến sức khỏe của ông bà và cũng nhân tiện gửi đến cho ông bà cùng toàn dân Mỹ một Video mới vừa đăng lên mạng và các diễn đàn trên khắp thế giới của một bà mẹ hiền lành Việt Nam đang kêu gào và than khóc thảm thiết để kêu gọi tấm lòng yêu thương và cứu giúp của mọi người trong cộng đồng thế giới nhất là Hoa Kỳ để cứu giúp cho cô con gái hiền ngoan của bà ta không may bị giam cầm trái phép bỡi nhà cầm quyền CSVN và cô ta đã và đang bị đánh đập thật tàn nhẩn và vô cùng dã man bỡi đảng VC cùng đầu đảng năm tên Việt Cộng có tên như sau :

Trương tấn Sang
Nguyễn phú Trọng
Nguyễn sinh Hùng
Nguyễn tấn Dũng
Nguyễn bá Thanh

Trước nhất tôi xin phép để kêu gọi sự thương yêu và cứu giúp của ông bà cùng toàn dân Hoa Kỳ không những chỉ làm ơn cứu giúp cho bà mẹ khốn khổ này cùng cô con gái hiền ngoan của bà ta mà xin ông bà TT và toàn dân Mỹ cứu giúp cho toàn dân VN không còn bị giết hại và tránh được những hảm hại bỡi bàn tay thâm độc của đảng Cộng Sản Việt Cộng như sau:

1. Bắt bớ và giam cầm trái phép những người dân lành hiền hòa nhân hậu VN với những lý do thật là vớ vẩn , vô phép, vô tắc và vo^ pháp luật như là "Lật đổ đảng VC cùng nhà cầm quyền VC"

2. Giam cầm trái phép và dùng những thủ đoạn gian manh, tàn nhẩn ác độc để tra khảo, đánh đập dã man để bắt người dân lành, hiền lương phải nhận tội và vu khống những tội vô căn cứ như là "Lật đổ đảng VC cùng nhà cầm quyền VC" .

3. Tù đày, tù ngục dài đăng đẳng những người dân hiền lành bằng những bản án hết sức vô lý, bất công và phi luật pháp.

Sau cùng thì tôi cũng xin được phép kêu gọi sự thương yêu và giúp đỡ của ông bà TT cùng toàn dân Hoa Kỳ làm ơn giúp đỡ cho toàn dân VN mau chóng được có một cuộc sống tốt đẹp hơn trong Tự do và Dân Chủ như đất nước mà ông bà đang sinh sống.

Tôi cũng muốn hai ông bà cùng toàn dân trên thế giới được nhìn thấy mặt mày của những tên cầm quyền trong đảng VC và đặc biệt là những bức hình thật hiền hòa nhân hậu và hết sức dễ thương của cô gái trẻ Việt Nam thật đáng thương và cũng là một sinh viên đại học rất thông minh, tài giỏi có tên là Nguyễn phương Uyên.

Xin ông bà làm ơn giúp đỡ cho cô sinh viên Nguyễn Phương Uyên được trở về với những nếp sống thường ngày mà cô ta ưa thích đó là học hành cho thật giỏi để hoàn thành ngành học của cô ta và trở nên người hữu dụng cho quê hương xứ sở thay vì phải vì giam cầm trái phép trong ngục thất và ngày đêm bị hành hinh, hành xác, đánh đập thật tàn nhẩn và dã man bỡi bàn tay thâm độc và vô cùng ác hiểm của đảng VC cùng lũ cầm quyền VC.

Xin chân thành cám ơn sự quan tâm, thông cảm, hiểu biết cùng lo lắng và giúp đỡ của ông bà . Sự cứu giúp của ông bà cùng toàn dân Hoa Kỳ cho toàn dân VN rồi đây sẽ được mọi người Việt Nam khắp nơi, khắp nước và trên toàn thế giới nhiệt liệt cám ơn và biết ơn .

Xin chân thành cám ơn ông bà đã để thì giờ quý bao của mình ra để đọc lá thư của tôi.

Rất biết ơn ông bà.


Cầu Xin Trời, Phật, Chúa ban nhiều ơn phước lành cho NPU

Thương yêu toàn dân VN cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn.

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN.

"V", "VK", "NPU",..., "TDVN"

"CSPD"

HS. TS. VN

levannhan
05-04-2013, 09:03 PM
Hôm nay ta thật muốn làm thơ (ngày 4 tháng 5 năm 2013)

Người hiền nhân quân tử khó kiếm
Kẻ tiểu nhân đê tiện dễ tìm

Nước Việt Nam của ta
Giờ sao toàn quỷ ma
Lũ đầu trâu mặt ngựa
Nhìn mặt thật khó ưa

Khi nào thì mới hết
Lũ Việt Cộng chó chết
Trời ơi hởi Trời ơi
Thật làm khổ dân tôi


"V", "VK", "NPU",..., "TDVN"

"CSPD"

HS. TS. VN

levannhan
05-05-2013, 03:18 AM
16 Vàng, 4 Tốt

--------------------------------------------------------------------------------


"16 chữ” (Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng đến tương lai) và “Tinh thần 4 tốt” (Láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt).

Nguyên tắc ứng sử này chi phối mọi chính sách, hoạt động đối ngoại của Việt Nam với Trung Quốc.
Ai là cha đẻ - Xin thưa, đó là Mao trạch Đông, Giang Trạch Dân, những người Tàu Cộng Sản sáng tác. "


Láng giềng hữu nghị
Hợp tác toàn diện
Ổn định lâu dài
Hướng đến tương lai

Láng giềng tốt
Bạn bè tốt
Đồng chí tốt
Đối tác tốt

Hay là

16 vàng và 4 tốt có ý nghĩa sâu sắc (Xấu) đó là :

"ĐẦU ĐỘC toàn dân VN cho tận tuyệt cùng DIỆT CHỦNG lũ ngu man di mọi rợ Việt Nam" .

Láng giềng hữu nghị (Chúng ta côn đồ)
Hợp tác toàn diện (Cướp đoạt tất cả)
Ổn định lâu dài (Đất đai biển đảo)
Hướng đến tương lai (Xóa sổ Việt Nam)

Láng giềng tốt (Không xâm lăng)
Bạn bè tốt (Không cướp biển)
Đồng chí tốt (Không cướp nước)
Đối tác tốt (Không đầu độc cùng tàn sát dân lành VN)


Thằng Tàu Cộng
Chiếm biển đông
Chiếm Hoàng Sa
Chiếm Trường Sa
Bắn chết dân
Đốt tàu dân
Không thể nào
Là bạn tốt
Đồng chí tốt
Đối tác tốt
Cùng toàn dân
Việt Nam thương yêu của mình

Thằng Tàu Cộng không thể nào là láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chi tốt và đối tác tốt của 95 triệu TOÀN DÂN VN được .

Giờ chỉ có một con đường duy nhất cho TOÀN DÂN VN muốn được sống còn thì phải :

Đoàn kết toàn dân VN
Chống Tàu Cộng cứu nước
Làm bạn với tất cả mọi quốc gia trên toàn thế giới

Nhất là phải tìm mọi cách làm bạn thật tốt với Hoa Kỳ, Nhật Bản, Ấn Độ,...vv... để mau chóng xây dựng quốc gia, canh tân xứ sở , phát triển khoa học kỹ thuật cùng tân trang tất cả những vũ khí tối tân của những quốc gia giàu mạnh trên cộng đồng thế giới như là Hoa Kỳ để chống CSVN, CSTC.

Đây là việc Đại Sự Quốc Gia mà toàn dân VN phải quyết tâm, quyết chí tận tâm, tận lực dốc hết toàn lực để thực hiện cho bằng được trước khi quá muộn .

95 triệu người dân VN thông minh, khôn ngoan, tài giỏi khắp nơi, khắp nuớc VN phải cố gắng với hết sức của mình nếu muốn được sống còn và vươn mình lên cùng toàn dân trên cộng đồng thế giới .

3 triệu đảng viên VC phải chấm dứt theo Tàu Cộng hay là bị hủy diệt không thương tiếc bỡi 95 triệu người VN vì chẳng đặng đừng mà phải dứt tình, dứt nghĩa cùng lũ phản quốc, phản dân "HÈN VỚI GIẶC, ÁC VỚI DÂN", "CÒN ĐẢNG CÒN MÌNH" CSVN .

Tôi thành tâm kêu gọi những người cầm quyền trong đảng CSVN như là Trọng lú, Phúc Niễng cờ lờ mờ xờ, Quang điên, Ngân khùng dâm dật,....vv.... hãy mau chóng biết hồi tâm chuyển ý để quay đầu trở lại với "CHÍNH NGHĨA QUỐC GIA DÂN TỘC VN" và biết đặt "QUYỀN LỢI CỦA TOÀN DÂN VN LÊN TRÊN TẤT CẢ NHỮNG THAM VỌNG THẤP HÈN CỦA CÁ NHÂN, VÀ CỦA ĐẢNG PHÁI" trước khi quá muộn .

Không còn nhiều thì giờ nữa hãy mau ăn năn, hối lỗi tội ác của mình trong quá khứ và đừng cứng đầu, cứng cổ gây thêm những tội lỗi và tội ác cùng 95 triệu đồng bào dân tộc VN của mình nữa đó là tiếp tục hành hình, hành xác, bắt bớ, giam cầm trái phép, đánh đập, khảo tra và tù đày, tù ngục những người anh hùng nghĩa sĩ VN với đầy lòng YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN VN nhưng lại bị vu cáo, vu oan là chống đảng, nhà nước cùng lũ quỷ đỏ CSTC như là :

Linh Mục Nguyễn văn Lý
Kỹ Sư Trần huỳnh Duy Thức
Nhạc Sĩ Việt Khang
Nhạc Sĩ Trần vũ Anh Bình
Luật Sư Nguyễn văn Đài

Và không biết bao nhiêu những người Hiền Nhân, Hiền Tài, Anh Hùng Nghĩa Sĩ VN chỉ vì có lòng YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN VN mà phải mang nhục hình và chịu khổ hình trong tù đày ngục thất của đảng VC .

Đây là cơ hội cuối cùng cho lũ cầm quyền CSVN như là Trọng lú, Quang điên, Phúc niễng, Ngân khùng cùng đảng Việt Cộng ăn năn, hối lỗi những tội ác và tội lỗi của mình trước khi bị 95 triệu người VN thẳng tay tàn sát và tận diệt không thương tiếc .

Thương yêu toàn dân VN với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

"TDVN"
(Thống nhất toàn dân Việt Nam)

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt nam)

levannhan
05-06-2013, 04:13 AM
Chuyện ngày 5-5 và Quyền Con Người.
Bạn thân mền,

Tôi đã từng nghe người ta bảo: Hôm qua, 30-4 là ngày kinh hoàng trong máu, nước mắt và trong nỗi chết của người Việt Nam! Hôm nay, 01-5 là ngày bàng hoàng khởi đầu trong cuộc đổi đời, không có tương lai!

Những tưởng đó chỉ là một câu chuyện phiếm diện, cay đắng, nhuộm màu nước đục của 38 năm về trước. Kết quà, không một ai có thể ngờ được là, thực chất của những từ ngữ máu, nước mắt, nỗi chết và không tương lai ấy, chỉ là những nét vẻ rất thô thiển nếu đem nó để so sánh với một cuộc sống thật của người dân Việt Nam trong suốt 38 năm qua. Nghĩa là, những ngôn từ ấy đã không đủ khả năng chuyên chở, diễn đạt muôn ngàn những thống khổ mà người dân Việt Nam đã phải gánh chịu dưới cái ách cộng sản suốt từ dó cho đến nay. Nói cách khác, cuộc sống thực tế của người dân Việt hôm nay còn kinh hoàng, khủng khiếp hơn những ngôn từ ấy cả ngàn, vạn lần.

A. Chuyện hôm qua ( trước ngày 30-4-1975)

Đó là thời kinh hoàng đầy nước mắt và nỗi chết. Cuộc kinh hoàng không phải chỉ có ở miền nam nhưng là trên toàn đất nước. Bởi vì, khi cộng sản vào được Sài Gòn do sự hỗ trợ của CS Tàu – Liên sô, cũng chính là lúc nó tận diệt niềm tin và hy vọng vào một cuộc sống thanh bình, tự do, nhân bản của dân tộc Việt Nam. Khi ấy, người miền nam bàng hoàng trực diện đối mặt với tang thương, nỗi chết. Nhưng nước mắt lại tuôn trào trên những khuôn mặt sầu thảm trên đất bắc. Bởi vì, úơc mong và hy vọng của họ đặt vào một ngày được giải phóng khỏi ách cộng sản đã tiêu thành mây khói! Nên họ khóc thương thân mình và thương cho những người anh em miền nam, từ đây cũng bị khép lại mảnh đời tan nát như họ. Sự thật câu chuyện này ra sao?

Tôi không có só liệu chính xác trong tay, nhưng xem ra là có đến một nửa dân số của Việt Nam hôm nay chưa có mặt ở trên phần đất ấy vào ngày tang thương 30-4-1975. Tuy nhiên, tôi tin rằng họ có thể cảm nghiệm được điều tôi viết một cách rất rõ ràng. Hơn thế, họ có thể biết và biết một cách chính xác và trung thực hơn cả những người có mặt trước đó nữa là khác. Bởi vì, những hình ảnh về ngày đó. Thời gian trước và sau đó là những chứng cứ mà không một một ai có thể tẩy xóa đi hay tuyên truyền, cắt nghĩa một cách gian trá theo chủ đích của mình được. Trái lại, tất cả những hình ảnh ấy đều tự nói lên những sự thật khi người ta xem nó, nhìn nó hay đánh gía về nó.

Bạn biết, diện tích của Việt Nam theo địa lý từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mâu là khoảng 326,780 km2 ( không kể diện tích các đảo trên biển). Trong 20 năm chiến tranh chống cộng sản, bảo vệ nền Độc Lập Tự Do và luân lý của xã hội Việt Nam, tôi cho rằng, không có một m2 nào mà không có dấu vết đạn bom và có lẽ cũng chẳng có đến 100m2 đất nào liển nhau mà không có máu, nước mắt, mỗ hôi của người dân Việt đổ xuống, bám vào đất! Nếu nhìn kỹ hơn, mọi người đều thấỳ đường nét riêng của những tấm ảnh ấy là không có niềm vui. Tại sao lại như thế?

Trước hết, vì lý tưởng Tự Do, vì tiền đồ Độc Lập của đất nước, sau ngày 20-7-1954 dã có một cuộc chia ly lớn nhất trong lịch sử. Hàng riệu người dân đất bắc đã bỏ làng thôn, thành thị mà đi. Họ vào miền nam để chung sức giữ lấy bờ cõi và truyền thống Văn Hóa Nhân Bản của dân tộc.

Trong khi đó, vì cuồng vọng muốn chiếm miền nam cho CS Tàu, Liên sô, HCM đã mở cuộc chiến vào nam. Để từ đó, một nửa của đất nước phải đưa lưng ra hứng lấy bom đạn, hứng lấy những tang thương vì những đôi dép râu và những cái nón cối đi phá làng đốt xóm. Cuộc sống yên lành của người dân miền nam, bỗng dưng bị vẫn đục rồi thêm mùi tanh tao. Từ thôn quê cho đến thị thành, giấc ngủ đêm không còn dài, con thơ giật mình khóc thét giữa đêm vì tiếng hai tiếng Việt cộng về! Hởi ơi, chỉ nghe đến hai tiếng Việt cộng là gia không kịp xỏ dép. Trẻ không kịp mặc quần hay khoác lên người manh áo. Vợ không kịp gọi chồng, con không kịp gọi cha, anh em không kịp bảo nhau. Tất cả chỉ có thể nhớ được một chữ chạy. Nên không một ai làm điều gì khác ngoài chữ chạy. Chạy trốn cộng sản. Chạy đi tìm Tự Do. Người may mắn vào đươc phố, đến được phần đất tạm yên. Người xui tận mạng thì gặp mìn hay dao mã tấu của thành phần đi dép râu chặn trên đường! Gặp rồi, chả mấy người toàn thây! Đó chính là hình ảnh của Đại Lộ Kinh Hoàng, của đường Số 7, số 10, của Sơn Trà, Tư Hiền, Đà Nẵng, Xuân Lộc, An Lộc, Lai Khê… và cuối cùng là ở ngay trên cầu Sài Gòn.

Miền Nam là thế, nhưng miền bắc, hậu cần của người tạo ra chiến tranh còn tang thương hơn nhiều. Khởi đầu, một chiến dịch vĩ đại được phát động trên miền bắc gọi là học tập “đạo đức HCM” được CS phát động. Kết qủa, chỉ trong vài, ba năm, 1953-56, nhà nhà trắng mắt ra với nền văn hóa và đạo lý của cộng sản do HCM đem về và áp bụng vào miền bắc. Nó đã phá hủy toàn bộ nền luân lý đạo hạnh của gia đình và xã hội Việt Nam trước đó. Để vào mùa đấu tố, chuyện Con đâú cha, vợ đấu chồng anh em, hàng xóm đấu nhau để HcM hay Hồ tập Chương ghi tên vào lịch sử của Việt Nam với cái chết của hơn 172,000 ngàn người dân vô tội, và thâu tóm toàn bộ tài sản đất nước vào tay của đảng cộng sản theo chủ trương của Mac Lê Mao. Sau cuộc khủng bố tinh thần toàn diện ấy là cảnh HCM lùa từng đoàn thanh thiếu niên vào cuộc chiến để được sinh bắc tử nam. Phần ngừơi ở lại thì cũng chan hòa máu và nưóc mắt vì bom ngoại. Cảnh tang thương đó, có ai bận lòng không? Riêng HCM và đảng CS thì càng lúc càng điên cuồng phụng vụ cho chủ trường Tàu hóa bằng câu tuyên bố để đời. “Đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cũng cũng đánh.” Nghĩa là, HCM muốn tiêu diệt cho hết thành phần dân tộc Việt Nam để chỉ còn lại những kẻ lai căng, hay người Tàu của Y tự do sang mà chiếm lấy đất Việt chăng? Ôi quả là một cuộc chơi đầy ác độc! Ắc độc để có cái kết của ngày 30-5- 1975 tại Sài Gòn, cũng là ngày tuyệt vọng đổ xuống trên người dân đất bắc. Họ không còn có một hy vọng nào để cứu mình ra khỏi cái ách cộng sản!

B. Chuyện hôm nay (từ 1-5-1975). Một đất nuớc lụn bại, không có tương lai

Sau một đêm chong đèn, sáng hôm sau, 01-5-1975, người người bàng hoàng để thấy, rồi nhìn những bộ dạng của người mới đến với đôi dép râu, và cái mũ chụp xuống qúa nửa mặt. Tay dắt theo con heo đi lòng vòng trong phố, hay cột chúng trên sân, trước tiền đình những dinh thư, cơ sở của mìền nam cũ thì họ tự biết, tương lai của Việt Nam đã chết theo lớp chân của những người mới đến này. Đây, dĩ nhiên, không phải là câu chuyện mất mát, bi quan, cay đắng của riêng ai, nhưng là của toàn dân tộc. Bởi vì ngay sau đó, mọi ngưòì đã chạm vào cuộc sống đen tối hơn đen tối khi Nguyễn Hộ nói toạc ra cái sách lược của đảng và nhà nước Việt cộng là: “Đôi với bọn ngụy quân, ngụy quyền sài gòn, nhà của chúng ta ở, vợ của chúng ta xài, con của chúng ta bắt làm nô lệ, còn bọn chúng nó ta giam cho đến chết”.Từ đó họ đã thi hành định hướng “chiến thắng” do họ vẽ ra cho đất nước đến hôm nay là:

Lấy độc ác thay thế lương thiện.
Đem gian trá phủ trên Công Lý.
Dùng áp bức triệt hạ Tự Do,
Làm nô lệ thay cho Độc Lập,
Lấy man rợ phá nát Luân Lý,’
Đem bất nhân hủy diệt nhân quyền
Lấy bạo tàn đào thải đạo nghĩa…

Kết qủa của sách lược vừa được công bố là có đến 300,000 quân cán chính trong chính quyền của miền nam bị lùa vào các trại tù khổ sai, trên toàn quốc. Có nhiều người đã chết mất xác trong các trại tù này. Có đến hàng triệu người miền nam bị lùa đi các vùng gọi là kinh tế mới. Rồi có hàng triệu người vội vả tìm đường vượt biển vượt biên làm cả trăm ngàn người bỏ xác giữa lỏng đại dương. Rồi sau những cú đánh đổi tiền, triệt hạ tư bản mại sản ở miền nam, cả nước vào nạn đói, phải ăn được ăn độn với khoai mì chạy chỉ, với bo bo vào những năm 1977-78, nhưng họ lại gọi đó là “ cao lương”!

Rồi trong lúc dân miền nam trắng tay, nhiều người bị vùi dập trong đời sống thua cả bọn nô lệ thì nhà nước cộng sản hồ hởi phấn khởi tiến lên. Trước tiên là viết Công Hàm bán nước năm 1958 liên quan đến Hoàng Sa, Trường Sa. Sau là Hiệp Định, Hiệp Thương biên giới để Nam Quan, Bản Giốc, Lão Sơn, Tụcc Làm và hàng nghìn km2 vịnh bắc bộ thuộc về bản đồ và đất nước Tàu, mà nhà văn hóa hàng đầu của họ gọi là “ bên kia biên giới cũng là quê hương”. Riêng trong lòng nội dịa cũng lắm đổi thay. Có đến hàng trăm ngàn hecta đất rừng, bãi biển nay đã trực thuộc về các chủ thàu ngoại quốc do người Tàu quản lý theo khế ước thuê bao dài hạn từ nhà cầm quyền CS giao ký. Đến việc khai thác bauxite, tiếng là khai thác kinh tế, nhưng thực ra là cả một vùng cao nguyên rộng lớn Tân Rai, Đắc Nông, Tân Cơ… nay đã thộc về chủ nhân Tàu kiểm soát, mà ngay cả cán bộ cao cấp của Việt cộng cũng không được phép bước đến những vùng đất này nếu không có phép của Tàu? Ấy là chưa kể đến việc các tình thành thị xã chia nhau quy hoạch bán đất cho ngoại nhân làm hàng trăm sân Golf, để lấy tiền cho vào túi riêng. Trong khi đó người dân không có lấy một tấc đất cắm dùi. Họ sống trên đất nước mình mà thân phận như những kẻ nô lệ thời thượng cổ.

Bạn nghĩ xem, diện tích thực của Việt Nam còn lại bao nhiêu sau khi đã khấu trừ đi các vùng đã có khế ước bán hay giao cho ngoại nhân? Rồi bao nhiêu trong số còn lại ấy nằm ở trong tay những cán cộng có chức có quyền? Phần còn lại là bao nhiêu? Và bao nhiêu phần trăm trong số ấy được coi là đất thuộc “ quyền sử dụng đất” mà nhà nước sẽ ban cấp quyền sử dụng cho hơn 80 triệu người Việt Nam? Xin bạn làm bài tính cho dân Việt Nam đi, và xin bạn cho biết. Cứ tình trạng này, sau một lần đổi tiền nữa, dân ta sẽ ra sao?

Theo bạn, dân ta đã giống xác mướp hay giống đời nô lệ ngay trên đất nước mình chưa? Hỏi xem, với cuộc sống trong đen tối và đoạ đày không tương lai như thế, liệu họ có cần biết đến Quyền Con Ngưòi là gì nữa không? Hay cứ lầm lũi mà đi dưới ngọn đèn “đạo đức HCM”, không cần biết đến nền Luân Lý Đạo Nghĩa, Nhân Bản, văn hóa làm người, nhưng cần có đủ khả năng phạm vào những loại tội đại ác, gây thêm tai họa cho một xã hội vốn dĩ đã không có lẽ sống thật từ 38 năm qua? Bạn trả lời đi, câu trả lời của bạn hôm nay, chính là lẽ sống của dân tộc Việt trong ngày mai đấy!

3. Ngày mai, ngày 5-5-2013 và Quyền Con Người

Ngày 5.5 là ngày gi mà tôi viết như một điểm mốc?

Tôi lấy mốc điểm này không phải đây là ngày Việt Nam đã giải thễ chế độ cộng sản ra khỏi xã hội để chúng ta bước sang một trang sử khác. Cũng không phải là ngày Tự Do, Nhân Quyền đã được công nhận và bảo vệ trên pần đất này. Cũng chưa là ngày gì trong lịch sử cả. Nhưng đây là ngày, sau 38 năm tăm tối, những con dân Việt Nam đã phá ta sợ hãi, đứng dậy, đi với nhau và họ nói với nhau về Quyền Con Người.

Quyền Con Người là thứ quyền gì mà người Việt Nam lại muốn nói đến?

Chuyện là thế này. Theo hiến chương Liên Hiệp Quốc và nhà nước cộng sản tại VN sau khi được nhận làm hội viên đã xác nhận là tuân hành theo tinh thần của Hiến Chương về quyền của con người, bao gồm những quyền hạn như: (trích và rút ngắn)

“Ðiều 1: Mọi người sinh ra đều được tự do và bình đẳng về nhân phẩm và quyền…..
Ðiều 2: Mọi người đều được hưởng tất cả những quyền và tự do được công bố trong Bản Tuyên Ngôn này và không có một sự phân biệt nào, như chủng tộc, màu da, phái tính, ngôn ngữ, tôn giáo, quan điểm chính trị hay tất cả quan điểm khác, quốc tịch hay nguồn gốc xã hội, tài sản, nơi sinh, hay tất cả những hoàn cảnh khác…..n.
Ðiều 3:Mọi người đều có quyền sống, quyền tự do và an toàn cá nhân.
Ðiều 4:Không ai bị cưỡng bức làm nô lệ hay tôi đòi. Chế độ nô lệ và buôn bán nô lệ dưới mọi hình thức đều bị nghiêm cấm.
Ðiều 5:Không một người nào phải chịu cực hình, tra tấn, hay bất kỳ hình thức đối xử, hoặc trừng phạt bất nhân, hay có tính cách lăng nhục.
Ðiều 6:Ở bất cứ nơi nào, mỗi người đều có quyền được công nhận tư cách con người của mình trước pháp luật.
Ðiều 7:Tất cả mọi người đều bình đẳng trước pháp luật, và phải được bảo vệ một cách bình đẳng, không kỳ thị phân biệt…..
Ðiều 8: Mọi người đều có quyền được bảo vệ và bênh vực bởi các cơ quan tư pháp quốc gia có thẩm quyền về các hành vi vi phạm các quyền căn bản, do Hiến Pháp và Luật Pháp quy định.
Ðiều 9: Không một ai bị bắt bớ, cầm tù hay lưu đày một cách độc đoán…”

Đây, không phải là những đặc quyền mới lạ của con người, nhưng là những quyền căn bản của con người mà Hiên Chương của LHQ về Nhân Quyền đã xác lập. Theo đó, người sống ở miền nam vào trước ngày 30-4-1075, đã được hưởng đầy đủ những quyền hạn của con người như thế. Nhưng từ ngày 1/5-19075 đến nay, Việt cộng đã thủ tiêu, hoặc chôn sống tất cả những nhân quyền này của người dân. Có chăng họ chỉ tô son, vẽ vời trên giấy để nói, để khoe mẽ, để bịp đời lừa ngưòi mà thôi. Bởi lẽ, nếu cộng sản biết tôn trọng nhân quyền, thì chế độ cộng sản không thể tồn tại qúa một trăm ngày.

Nhưng hôm nay, ngày 5.5, sau 38 năm tròn lầm lũi trong bóng đêm của sự chết. Người Việt Nam, đúng ra là thế hệ mới đã đứng dậy. Họ đứng dậy không bằng dao găm mã tấu, không bằng độc ác gian dối. Không bằng thù hận nhưng là bao dung, nhân ái. Không bằng man rợ nhưng là luân lý. Không bằng phản bội nhưng là đạo lý tín trung của dân tộc. Bằng vòng tay mở rộng. Bằng bước đi chững chạc mà cương quyết. Bằng một âm thanh nhỏ nhẹ mà mãnh liệt. Bằng một hơi thở mà uy vũ tựa cuồng phong, làm núi chuyển sông dời, để cùng trao gởi cho nhau, truyền vào núi sông một sức sống mới và tiếng nói về Quyền Con Người. Đây là ngày người Việt Nam muốn quyền của con người phải được thể hiện bằng lẽ sống thật cho con người ở trên phần đất này.

Như thế, với một khát vọng và một ý chí cho quê hương, việc họ kêu gọi mọi người về đây trong một tập hợp lớn để nói lên tiếng nói thuộc quyền con ngưòi là một việc cần thiết, phải làm. Tuy nhiên, nếu vì những lý do cản trở nào đó, chúng ta buộc phải tạo ra những mắt lướì nhỏ gồm 4,5 người trong một nhóm. Nếu cần, ngay trước khi thả lưới là đến điểm hẹn, thì nhóm năm ba bạn hữu của chúng ta đã là một mắt lưới không thể tách rời khỏi cái lưới là Dân Tộc. Theo đó, gặp trường hợp không thể kết lại thành tấm lưới trong ngày hôm nay, tôi nghĩ, bạn cũng đừng nản chỉ. Trái lại, hãy bình thản sinh hoạt với mắt lưói của chính mình. Một vài bài hát về quê hương, một vài câu chuyện về nhân quyền, một vài câu chuyện về những cuộc trấn áp, chuyện vui ở trường, ở nơi làm việc…. sẻ là những đầu đề để chúng ta ngồi bên nhau trong công viên, bờ hồ, tạo cho chúng ta niềm vui tự chủ. Khi ta tự làm chủ lấy mắt lưới của mình thì việc kết lại bên nhau như một tấm lưới lớn để ra khơi, hay tách ra như những cánh chim ngàn sẽ không còn là một vấn đề nữa. Bởi vì, khi bàn tay của ta nắm lấy bàn tay của ngưòi cùng lối xóm, (là những mắt lưới bên cạnh) trong cùng một ý thức về Quyền Con Người cũng sẽ là ngày đại hạnh cho dân tộc. Sẽ là ngày cáo chung của chế độ bạo tàn.

Tôi viết thế là bời vì, bạn biết rất rõ. Một con đê lớn cũng không ngăn nổi dòng thác lũ thượng nguồn đổ xuống. Nhưng từ những bờ để nhò, đắp dần, liền lạc lại với nhau lại có khả năng giữ và đưa con nước về lại dòng chảy, xuôi nguồn. Theo đó, mỗi con đê nhỏ, mỗi mắt lười rời hãy tự làm chủ lấy mắt lưói của mình để, dù có gặp bất cứ một hoàn cảnh tồi tệ nào, cũng sẽ không là bi thảm.

Cách riêng, tôi tin rằng, từ những bước chân nhỏ bé còn e dè, ngập ngừng của ngày hôm naỵ, nếu các bạn tạo ra được sự thao thức lớn cho cả quê hương về Quyền Con Người, thì bất kể ngày này sẽ ra sao, có được một tập hợp lớn với những bước chân cho Việt Nam, hay bị tan tác xé tan ra vì bạo lực của cộng sản thì cũng là một ngày rất đáng trân trọng, đáng ghi nhớ. Nó có ý nghĩa gấp trăm ngàn lần cái bánh vẽ 2-9-1945. Vì đó là ngày khởi đầu, cho một tiến trình hội diện công khai với tương lai của dân tộc. Ngày, Quyền của Con Người đã bắt đầu nở hoa trên non nước Việt. Ngày đổi đời, ngày Công Lý sẽ xóa tan đi bóng đêm của gian dối và đem đến cho con người nguồn sống thật với những phẩm gía làm người có sẵn từ lúc được sinh ra.

Cầu chúc cho các bạn, những bước chân, những quả tim lớn vì quê hương có đuợc một ngày vui, tràn đầy ý nghĩa.

01-5-2013

©Bảo Giang

levannhan
05-07-2013, 04:45 AM
02:25:pm 05/05/13 | Tác giả: Ông Bút Phiếm: Tại sao các cháu chửi người ta?
Vừa qua đọc báo trong nước, có tựa đề:

Học sinh lớp 4, gọi 34 cuộc điện thoại… chửi Cảnh Sát 113

Nội dung:

“Liên tiếp nhận được nhiều cuộc điện thoại quấy rối, lực lượng Cảnh sát 113 An Giang đã tiến hành xác minh thì bất ngờ phát hiện “tác giả” là… 2 học sinh lớp 4.
Ngày 3/5, Phòng Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự xã hội (PC64) Công an tỉnh An Giang cho biết vừa thông báo với chính quyền địa phương, nhà trường và gia đình có trách nhiệm giáo dục, nhắc nhở em N.T.M.H (SN 2001, học sinh lớp 4, ngụ xã Phú Hội, An Phú, An Giang) vì liên tục gọi điện thoại đến đường dây nóng Cảnh sát 113, dùng những lời lẽ thô tục, xúc phạm đến lực lượng làm nhiệm vụ.

H. (trái) và bạn học - "tác giả" những cuộc điện thoại quấy rối Cảnh sát 113 An Giang.
H. (trái) và bạn học – “tác giả” những cuộc điện thoại quấy rối Cảnh sát 113 An Giang.
Sự việc xảy ra từ chiều 1/5, H. lấy điện thoại của mẹ để trên bàn rồi rủ bạn học chung gọi 34 cuộc vào đường dây nóng của Cảnh sát 113 Công an tỉnh An Giang, dùng những lời lẽ thô tục. Qua xác minh, trưa ngày 3/5 Cảnh sát 113 phát hiện “tác giả” là 2 học sinh lớp 4, đồng thời tiến hành lập biên bản thu giữ chiếc điện thoại dùng để “quấy rối” và nhắc nhở gia đình có biện pháp giáo dục con em mình.

Trước đó, Công an tỉnh An Giang đã phát hiện và xử lý 2 đối tượng gọi trên 70 cuộc điện thoại đến đường dây nóng Cảnh sát 113 với lời lẽ nhục mạ, xúc phạm. Cơ quan này cũng đã ra quyết định xử phạt hành chính, giáo dục công khai trước dân đối tượng Nguyễn Tấn Tài (SN 1985, ngụ ấp 4, xã Vĩnh Xương, thị xã Tân Châu, tỉnh An Giang).”

Đọc bài báo có tin ngắn trên đây, tôi đâm tò mò, tìm xin số phone của gia đình cháu Hằng, làm cuộc đàm đạo ngắn, để tìm hiểu nguyên nhân nào, cháu oán ghét, khinh bỉ cán bộ. “Người đầy tớ trung thành của đảng” đến thế.

Vốn người Nam Bộ chất phát, tâm tư khoáng đạt, ba mẹ cháu Hằng, sau khi nghe tôi trình bày nguyện vọng, anh chị trao phone cho cháu ngay:

Chào cháu, chú là Bút, đọc bài báo nói về cháu chửi Công An, thấy ngồ ngộ, nên chú tìm gặp cháu hỏi cho biết, cháu có vui lòng nói chuyện với chú không? (Thông cảm, tôi ghi đúng giọng nói chớt ngọng, và âm địa phương của cháu.)

- Dạ được (hình như bẽn lẽn)

(B) Bút: Năm nay cháu mấy tuổi?

(CH) Cháu Hằng: Thưa bác con mười tuôi.

B: Vì sao cháu gọi ta bằng bác, không gọi bằng chú?

CH: Dạ con nghe giọng bác già lắm.

B: Vậy à, bác 60 tuổi, ba con nhiêu rồi?

CH: Thưa ba con 47 tuổi.

B: Cháu giỏi lắm, biết tuổi của ba mẹ, giỏi lắm.

B: Tại sao cháu chửi Công An?

CH: Vì tụi nó ăn hối lộ, như heo ăn tạp, với lại thường đánh đập bà con, nên cháu ghét tụi nó.

B: Ý, ý cháu đừng gọi họ là tụi này, tụi kia chớ, họ lớn rồi mà cháu.

CH: Thưa bác con biết, mà con chưa thể thay đổi liền được.

B: Vì sao?

CH: Con oán ghét tụi nó qúa đi bác ơi,

B: Con có thể kể vài chuyện, con thấy đáng ghét không?

CH: Thưa bác, ngày nào con cũng nghe bà con nói: “Tụi công an ác với dân, chỉ vì không đội mũ bảo hiểm, tụi nó đánh chết họ, Công An ăn hối lộ, ăn chặn tiền xe đò, ghe, ăn tạp như heo nái, chúng bắt bỏ tù chị Phương Uyên và anh Nguyên Kha, nhạc sĩ Việt Khang…”

B: Vì sao cháu biết mấy anh chị này?

CH: Dạ người lớn ngày nào cũng nói về những anh chị đó,

B: Nhưng Cảnh Sát 113, đâu có bắt mấy anh chị này?

CH: Dạ biết, nhưng con tức quá, nên hễ thằng nào Công An là con chửi!

B: Con chửi sao, nói lại bác nghe thử,

CH: Dạ con hổng dám đâu bác ơi.

B: Cháu sợ Công An à?

CH: Dạ không, sợ gì tụi nó, tụi nó ăn cướp, ăm trộm của mình, tụi nó hổng sợ mình, tại sao mình phải đi sợ tụi nó, bác?

B: Vậy cháu chửi vài câu thôi, bác nghe thử thế nào.

CH: Dạ thôi, con hổng dám,

B: Cháu hổng dám là đúng rồi, bác là chỉ huy trưởng Cảnh Sát 113 An Giang đây!

CH: Đ m mầy, Cảnh Sát với Cộng Sản dám xưng bác với tau à? Cộng Sản tình nghĩa chó gì mà bác bác, chú chú. Cái thằng chết thúi, phơi thây ngoài Ba Đình kia, tau còn hông thèm kêu bác, huống gì mầy thứ Cảnh Sát, dựa hơi bè đảng hại dân, đm tụi mầy có ngày cái đám to đầu bỏ chạy, bà con lôi đầu tụi mầy ra bằm cho dịt ăn, đm tụi mầy bác hả, bác cái en lờ của bà Phạm Thị Lài…(1)

B: Ê ê cháu, bác đây mà, không phải Cảnh Sát Cộng Sản đâu cháu ơi, xì tốp, xì tốp xi xì!!

CH: hề hề, ai biểu bác dám nhận Cộng An của Cộng Sản làm chi, con xin lỗi bác hén.

B: Này cháu, cháu chửi để làm gì?

CH: Chửi để nó dìa nó nói với tía má nó,

B: Cháu biết tía má người ta à?

CH: Dạ tía má nó là mười mấy thằng với 1 con mụ mập ở ngoải á.

B: Ngoải là đâu vậy cháu?

CH: Ngoài Hà Nội đó bác, mấy đứa tụi nó, đang bày đặt hội chợ, hội nghị trung ương 7, 8 gì đó bác ơi.

B: Tại sao con nói “tụi nó bày đặt”

CH: Còn gì nữa bác, tụi nó hết nghị này, tới nghị khác mà bầy sâu mỗi ngày một tăng trưởng, bọn Trung Cộng chiếm nước mình, cả đảng nó có mỗi một thằng chống Trung Cộng, còn bao nhiêu câm như thóc, hội nghị, hội ngoe ích gì bác, chỉ phí tiền của nhân dân thôi bác ơi.

B: Cháu nói chỉ mỗi thằng chống TC, ai vậy?

CH: Dạ thằng Lương Thanh Nghị đó bác, nói với kẻ thù mà yếu xìu, coi bộ lễ phép ghê lắm, cháu nghe mà ngứa cả lỗ tai.

B: Theo bác thì cháu cũng có chí khí, can đảm, nhưng bác thấy con cần trau dồi thêm văn hóa.

CH: Chời, chời bác ở chên chời sao á, bác hông biết chế độ này mà văn hóa gì bác ơi, bác muốn nghe cháu kể “Chiện Văn Hóa” hông, bác nghe đã lắm.

B: Đâu cháu kể bác nghe với.

CH: Có ông kia ở xa đến Cà Mau, tìm nhà người bạn thân, ông ấy hỏi một đám con nít đang chơi bi, hỏi rằng:

Này mấy cháu ơi! Mấy cháu có biết nhà của ông Nguyễn Tấn Dũng ở đâu không? Tụi nó vừa bắn bi, vừa trả lời: Đéo biết.

Ổng lò dò đi tiếp, gặp một tốp Thanh Niên đang ngồi tán dóc, ông hỏi: Này mấy cháu ở đây có biết nhà ông Nguyễn Tấn Dũng không, làm ơn chỉ bác chút, mấy cháu.

Mấy anh đáp: Biết, đéo chỉ.

Ông ấy tức hộc máu, vừa đi vừa rủa thầm, phen này tìm được nhà, tau mét Dũng xà mâu trị cho biết! Cuối cùng cũng tìm được nhà NTD, vừa bước vào nhà, chưa kịp chào hỏi, ông ta đã kể lại gặp Thiếu Nhi thế này, Thanh Niên thế kia, cô Phượng con của ông Dũng nghe vậy lên tiếng:

Thôi đi bác ơi, Thanh Thiếu Nhi thời đại Hồ Chí Minh, nó khác lắm, mới hồi tháng trước con hỏi một thằng nhóc: Đố mày can đảm là gì? Nó trả lời: Can đảm là đéo sợ ai.

Sau đó con đem chuyện này, nói lại với ông bộ trưởng, bộ Giáo Dục Đào Tạo, và than phiền nền giáo dục của chế độ ta sup sụp một cách tệ hại, thảm thương.
Ông bộ trưởng nghe xong, bóp trán ra chiều tư lự, suy nghĩ lung lắm, rồi ông nói:

- Thằng nhỏ đó hỗn thật, nhưng nó trả lời đéo sai!

CH: Đó bác hiểu chưa, cái văn hóa XHCN là dị đó. (vậy đó)

B: Ôi thôi cháu ơi, bác nghe sỡn da gà, xin “bó tay chấm cháo!” (bịnh qúa, chấm cơm hết nổi, phải chấm cháo.)

Cảm ơn cháu rất nhiều, đã tiếp chuyện với bác, cảm ơn ba mẹ cháu nữa nghe.

CH: Dạ, con xin chào bác!
©Ông Bút

levannhan
05-09-2013, 12:24 AM
ĐẠI SỨ HOA KỲ TẠI VIỆT NAM TUYÊN BỐ VIỆT NAM KHÔNG DÂN CHỦ, KHÓ VÀO TTP

Thứ tư, 08 Tháng 5 2013 12:13



Tin Hà Nội - Đại sứ Mỹ tại Hà Nội David Shear hôm nay khẳng định nếu Việt Nam không có tiến bộ về dân chủ và nhân quyền, sẽ rất khó được Quốc hội Hoa Kỳ phê chuẩn cho gia nhập TPP, là chữ viết tắt của Trans-Pacific Strategic Economic Partnership Agreement tức Hiệp định hợp tác Kinh tế chiến lược Xuyên Thái Bình Dương. Đây là một Hiệp định thương mại tự do đa phương nhằm thiết lập một kếhoạch thương mại tự do cho các nước khu vực châu Á Thái Bình Dương. Trả lời báo chí vềnhững vấn đề có liên quan tới quan hệ Hoa Kỳ và Việt Nam, ông Shear cho biết Hoa Kỳ luôn muốn Việt Nam thịnh vượng, ông tin Việt Nam sẽ đạt đượcđiều đó nếu tham gia vào TPP. Bản phúc trình nhân quyền thế giới hàng năm của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đã nêu ra rất nhiều bằng chứng cụ thể chứng tỏ nhà cầm quyền Hà Nội đàn áp nhân quyền dù đã ký vào các văn bản nhân quyền quốc tế.
Ủy Hội Tư Do Tôn Giáo Quốc Tế của Hoa Kỳ những năm gần đây đều thúc hối chính phủ Mỹ đưa tên nước Việt Nam vào danh sách những nước cần quan tâm đặc biệt vì đàn áp tôn giáo. Mới chủ nhật vừa qua, các người ở Việt Nam tổ chức sinh hoạt ngoài trời, phân phát và thảo luận về bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyềnđã bị chế độ Hà Nội đàn áp. Một số người ở Saigon đã Công An lôi về giam giữ và họ bị Công an Cộng sản Việt Nam đánh đập thương tích nghiêm trọng. Một nghiên cứu về lợi ích của TPP cho biết, Việt Nam sẽ là quốc gia hưởng lợi nhiều nhất trong các quốc gia tham gia TPP. Nhờ TPP, xuất cảng của Việt Nam sẽ tăng khoảng 28%, GDP sẽ tăng khoảng 11%.Lúc đầu TPP chỉ có bốn quốc gia là Singapore , Chile, Tân Tây Lan và Brunei. Đến năm 2008 có thêm Hoa Kỳ, Úc, Peru, Việt Nam muốn tham gia TPP. Vào năm 2010 có thêm Mã Lai cho biết muốn trở thành thành viên. Canada và Nam Hàn thì tuyên bố đang xem xét khả năng tham gia TPP. Mới đây, ông Demetrios James Marantis ố Quyền Đại diện Thương mại của Hoa Kỳ đã đến Hà Nội để thảo luận thêm về những vấnđề có liên quan đến TPP. Đại sứ Shear cho biết ông Marantis tới Hà Nội là để chuẩn bị cho vòng đàm phán giữa các bên tham gia TPP sắp diễn ra ở Peru. Tiến trình đàm phán về TPP dự trù sẽ kết thúc vào cuối năm nay. Gần đây các bênđã đồng ý để Nhật cùng tham gia trong quá trình đàm phán. Chính phủ Hoa Kỳ sẽ phải đệ trình những thỏa thuận đó cho Quốc hội Hoa Kỳ xem xét, phê chuẩn.

Ông nhấn mạnh nếu Việt Nam không có tiến bộvề dân chủ, nhân quyền thì sẽ rất khó tìm được sự ủng hộ chính trị để Quốc hội Hoa Kỳ chấp thuận TPP. Đại sứShear khẳng định sẽ có rất nhiều ngườiở Quốc hội Hoa Kỳ hỏi về những vấn đề liên quan tới dân chủ, nhân quyền của Việt Nam khi chính phủ Hoa Kỳ đệ trình TPP cho Quốc hội Hoa Kỳ xem xét. Ông cảnh báo đó là một thực tế chính trịkhông thể tránh. Cũng theo Đại sứ Shear, dẫu cho bà Clinton không còn là Ngoại trưởng Hoa Kỳ nhưng các cam kết của Hoa Kỳ với khu vực châu Á ố Thái Bình Dương không hềthay đổi. Với Hoa Kỳ, biển Đông vẫn là lợi ích quốc gia. Hoa Kỳ đang theo sát những diễn biến trên biển Hoa Đông và biển Đông

"V", "VK", "NPU",..., "TDVN"

"CSPD"

HS. TS. VN

levannhan
05-12-2013, 06:00 PM
Hãy tôn vinh những người mẹ anh hùng!


Thất Lĩnh (Danlambao) - Ngày Mother’s Day (Ngày của Mẹ) được quy định vào ngày chủ nhật của tuần thứ 2 của tháng 5. Năm nay, ngày Mother’s Day trùng vào ngày 12.5 cũng chính là ngày Các Công Dân Tự Do hẹn nhau tiếp tục buổi dã ngoại vì nhân quyền. Sự trùng hợp này làm tôi liên tưởng đến 3 người mẹ gây cho tôi cảm xúc đặc biệt. Một người là mẹ của Phạm Thanh Nghiên, một người là mẹ của Nguyễn Hoàng Vi, và người còn lại là mẹ của Nguyễn Phương Uyên.

Tôi chưa từng được tiếp xúc và trò chuyện với cả ba người mẹ này nên không biết rõ về cá tính của từng người. Tuy nhiên, khi nhìn tấm ảnh người mẹ già tóc bạc, nụ cười hiền hậu, trong bộ áo nâu sòng đậm màu đất quê hương của mẹ Phạm Thanh Nghiêm tôi cảm nhận được ở bà sự đôn hậu. Tôi chợt mường tượng rằng trong suốt thời gian Phạm Thanh Nghiêm bị giam cầm trong nhà tù cộng sản chắc hẳn bà rất đau xót và lo sợ. Tôi cũng tự nghĩ chắc hẳn nhìn thấy con đau khổ trong cảnh tù đày, bà cũng đã từng khuyên Nghiêm hãy dừng hay từ bỏ con đường đấu tranh cho tự do.

Tuy nhiên, tất cả những suy diễn đó chợt tan biến khi nhìn thấy bà đang ngồi bên cạnh Thanh Nghiêm vào ngày 5.5.2013, trong thời điểm mà thanh niên, trí thức mọi lứa tuổi ở Hà Nội, Hải Phòng, Nha Trang, Sài Gòn đang háo hức khát vọng muốn cho mọi người dân hiểu rõ hơn thế nào là quyền con người. Bà ngồi đó, bên cạnh Nghiêm trong trạng thái thư thái nhẹ nhàng. Điều đó đồng nghĩa bà đã hiểu rằng Nghiêm đã đi con đường đúng, con đường chân lý mở ra tương lai tốt đẹp của dân tộc. Vì vậy, bà đã ủng hộ cho ý chí và khát vọng cao đẹp của người con gái bé nhỏ của mình.

Để cho cảm xúc lắng xuống, tôi lướt qua bức hình của mẹ Nguyễn Hoàng Vi. Gương mặt bà gầy và xanh xao, mắt nhắm nghiền có vết bầm tím, và trên trán hằn rõ một vết thuốc lá. Bà bị công an là những gã đàn ông sức dài vai rộng hành hung, em gái Hoàng Vi bị hành hung đến bất tỉnh, Hoàng Vy cũng không thoát khỏi cảnh vũ lực hèn hạ của công an cộng sản mất bình tĩnh, sợ hãi trước những người trẻ đang đòi quyền con người. Nhìn vẻ mặt của bà lúc đó, tôi tự hỏi: vì sao một người mẹ gầy yếu như bà dám đối mặt với công an hung hãn.

Tôi tự tìm câu trả lời cho mình. Đằng sau vẻ hiền hậu giàu nữ tính ấy chính là một trái tim yêu nước nồng nàn. Bà phải như thế nào mới sinh ra được một Hoàng Vy dũng cảm và ngoan cường đến thế. Bà phải thế nào mới dám sát cánh bên con gái hiên ngang trước cường quyền bá đạo của cộng sản. Hơn hết, bà đã hiểu ra rằng con gái bà đang cùng với nhiều người cùng chí hướng đang đi trên con đường chánh đạo. Họ đang góp sức mở ra con đường dân chủ, bình đẳng và bác ái cho dân tộc Việt Nam.

Người mẹ thứ ba cần phải nhắc đến chính là mẹ của Nguyễn Phương Uyên. Suốt một năm qua, hẳn chị rất đau khổ vì con gái mình vì lên tiếng chống Trung Quốc mà bị tống giam một cách oan ức. Chị có buồn và có lo lắng cho con nhưng chưa một lần chị tỏ ra yếu hèn đồng lõa với công an cho rằng con mình đã làm sai. Trong tất cả cuộc phỏng vấn của tất cả các cơ quan ngôn luận, chị tin rằng con gái mình không có tội. Tôi tự hào về chị. Tôi hy vọng rằng trong phiên xử sắp tới chị sẽ tiếp tục vững lòng tin về những điều có ý nghĩa mà con gái mình đã làm.

Đến đây tôi chợt nhận ra sẽ thật thiếu sót nếu không nhắc đến những bà mẹ có con là những chiến sỹ đấu tranh cho tự do. Tất cả những người mẹ ấy chắc chắn có những đêm thao thức, trằn trọc vì lo lắng sự nguy hiểm đến với đứa con mang nặng đẻ đau của mình. Nhưng rồi một lúc nào nỗi sợ hãi sẽ biến mất trước sự hiên ngang của những người con quả cảm. Tôi tin rằng trong tim của những người mẹ hiền ấy, nhiều lần lóe sáng niềm tự hào vì con của họ dám thay mặt những đồng bào bị áp bức cất lên tiếng nói của mình. Tôi tin trong tương lai dân tộc này sẽ vinh danh những người con anh dũng của họ, và sẽ ghi ân họ.

Nhưng bây giờ, ngay lúc này, trong không khí Ngày Của Mẹ đang tới tôi nghĩ rằng tất cả những bà mẹ trên thế gian này đều đáng được tôn vinh. Nhưng trong bối cảnh đất nước đang ngập chìm trong xiềng xích cộng sản, tôi xin thay mặt tất cả những ai yêu tự do, dân chủ, bình đẳng và bác ái gửi đến những bà mẹ của những chiến sỹ đấu tranh vì tự do tình cảm chân thành và lòng biết ơn sâu sắc nhất!

Họ xứng đáng được như thế!


Thất Lĩnh
danlambaovn.blogspot.com

levannhan
05-15-2013, 01:08 AM
Lê Dủ Chân (Danlambao) - Nếu nói đến dân chủ hoặc dân quyền mà không nói đến QUYỀN LẬT ĐỔ CHÍNH QUYỀN của dân thì đó là một thiếu sót sai lầm nghiêm trọng, bởi vì quyền lật đổ chính quyền là quyền lực chính trị cao nhất của người dân, được thực thi để thay đổi nhà cầm quyền với mục đích bảo vệ những quyền lợi tự nhiên cơ bản của mình khi những quyền này bị nhà cầm quyền xâm phạm hay tước đoạt.



1. Nguồn gốc


Ba yếu tố ắt có và đủ để thành lập một quốc gia là: DÂN, LÃNH THỔ VÀ CHÍNH QUYỀN, trong đó "DÂN" là yếu tố quyết định. Thật vậy nếu không có dân sẽ không có lãnh thổ, không cần chính quyền. Ngược lại nếu có dân, dân sẽ chiếm hữu lãnh thổ để sinh tồn và lập nên chính quyền để phục vụ cho mình.


Quá trình lập quốc của các quốc gia trên thế giới, điển hình là sự ra đời quốc gia Israel của người Do Thái vào thế kỷ 20 sau hơn 2000 năm có dân nhưng không có lãnh thổ và chính quyền, đã chứng minh được luận điểm trên là đúng đắn.


Từ đó có thể xác định được rằng quyền lật đổ chính quyền của người dân có ngay từ ngày đầu khi một quốc gia được thành lập và quyền này không những phải được công nhận như một quyền tự nhiên của người dân mà còn được xem như là một phương pháp tối ưu để xây dựng quốc gia mỗi ngày một giàu mạnh người dân mỗi ngày một hạnh phúc.


Hiểu một cách đơn giản và thực tế thì chính quyền là một tổ chức do người dân của một nước lập nên, tổ chức này gồm một nhóm người, họ cũng là dân nhưng được đa số người dân khác tín nhiệm chọn ra để lãnh trách nhiệm điều hành xã hội phục vụ cộng đồng.


Do vậy bản chất của chính quyền là phi giai cấp và phi thời gian, không lệ thuộc, không phục vụ cho một giai cấp đặc thù nào trong xã hội và chỉ tồn tại khi nó đáp ứng được nguyện vọng của những người tạo ra nó tức là dân.


Một chính quyền không phục vụ cho người dân, ngược lại chỉ phục vụ cho chính bản thân những người cầm quyền, hoặc vì bất cứ lý do gì đã mất đi khả năng lãnh đạo làm cho đất nước suy vong, xã hội suy trầm, nhân dân đói khổ thì người dân phải hủy bỏ để lập nên một chính quyền khác.


Quy luật này không những là quyền mà còn là trách nhiệm và bổn phận của người dân trong một nước, hoàn toàn không bị ràng buộc bởi hiến pháp và luật pháp hiện hành do nhà cầm quyền đương nhiệm đặt ra.


Nhìn vào lịch sử Đông - Tây chúng ta thấy được rằng sự sụp đổ một triều đại, một chính phủ hay một chế độ đều phát xuất từ dân, quyền lực đó chính là quyền lật đổ chính quyền của dân.


Tuy nhiên trong thời đại phong kiến cũng như trong cuộc cách mạng vô sản của người cộng sản, do trình độ chính trị của người dân chưa được khai phá, nhận thức về tự do, quyền làm chủ của dân còn bị hạn chế nên quyền này đã bị tư tưởng phong kiến và tà thuyết cộng sản lèo lái, sử dụng như một phương tiện phục vụ cho tham vọng riêng tư của bọn họ. Thế cho nên sau khi đạt được mục đích cướp chính quyền, thâu tóm quyền lực, hai tập đoàn này đã dùng hệ thống tư tưởng thần quyền hoang tưởng, lý thuyết giai cấp thống trị phản động kết hợp với bạo lực để vô hiệu hóa quyền lật đổ chính quyền của dân với mục đích kéo dài vĩnh viễn thời gian cai trị cho chế độ.


Riêng tại các quốc gia có nền văn minh tiên tiến theo chế độ dân chủ, quyền lật đổ chính quyền của người dân đã được dân và nhà cầm quyền thể chế hóa và luật hóa ngay từ những ngày đầu thành lập chế độ qua các văn bản gốc như:


- Bản Tuyên Ngôn Độc Lập Hoa Kỳ (The Unanimous Declaration of the Thirteen United States of America) ra đời ngày 4 tháng 7 năm 1776;


- Bản Tuyên Ngôn Nhân Quyền và Dân Quyền của Pháp (Déclaration des droits de l'Homme et du citoyen) ngày 26 tháng 8 năm 1789;


- Và sau khi thế chiến lần thứ hai kết thúc, đã được hầu hết các quốc gia trên thế giới công nhận qua bản Tuyên ngôn Quốc Tế Nhân Quyền (The Universal Declaration of Human Rights) tuyên bố ngày 10 tháng 12 năm 1948 tại Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc.


2. Hình thức


Tùy theo chế độ và mức độ ngoan cố của nhà cầm quyền, người dân các quốc gia trên thế giới lật đổ chính quyền, thay đổi chế độ bằng những hình thức sau:


- Bầu cử:


Tại các quốc gia dân chủ người dân thực thi quyền lật đổ chính quyền của mình một cách hòa bình và công khai, quyền này được cụ thể hóa minh bạch bằng luật ứng cử và bầu cử đúng theo hiến pháp của mỗi nước quy định.


Ngược lại để lật đổ một chính phủ trong chế độ độc tài, thông thường người dân phải dùng các hình thức sau mới mong đặt được mục đích của mình:


- Bất tuân dân sự:


Henry David Thoreau (1817-1862) cho rằng người dân có bổn phận dân sự hành động theo lương tâm của chính mình để từ chối tuân theo luật pháp và chỉ thị của một chính quyền bất chính, bất công và sai lạc. Và nếu không khai trừ, giải thể được chế độ này thì ít ra cũng không a tòng, tương trợ hay gần gũi kẻ phạm pháp.


Vào thế kỷ trước, bằng phương pháp biểu tình ôn hòa bất tuân dân sự, từ chối tuân thủ những luật lệ, chính sách, chủ trương, đường lối của chính phủ Anh mang tính bất công chống lại người dân và làm suy yếu đất nước, tẩy chay các sản phẩm, các cơ quan giáo dục và pháp tòa Anh cũng như từ chức không làm cho chính quyền, từ chối không đóng thuế và hủy bỏ những danh hiệu, huy chương của đế quốc Anh. Với con đường này Mohandas Karamchand Gandhi thường được gọi là Thánh Gandhi (1869-1948) đã dẫn dắt người dân Ấn Độ đến độc lập tự chủ.


Cách Mạng Nhung Tiệp Khắc diễn ra từ ngày 16 tháng 11 năm 1989 đến ngày 29 tháng 12, 1989dẫn đến sự sụp đổ của chế độ xã hội chủ nghĩa tại nước này. Hai ngày sau khi cảnh sát đã đàn áp cuộc biểu tình ôn hòa của sinh viên tại thủ đô Praha, ngày 19 tháng 11 năm 1989, hàng loạt những cuộc biểu tình của người dân Tiệp Khắc đã diễn ra trên khắp đất nước, số lượng người tham gia biểu tình tại Praha có ngày lên đến nửa triệu, tiếp đó ngày 27 tháng 11, một cuộc đình công phản đối đồng loạt trên toàn quốc đã diễn ra trong hai giờ đồng hồ. Trước sức ép ngày càng càng lớn, vào ngày 28 tháng 11 đảng cộng sản Tiệp Khắc đã tuyên bố từ bỏ quyền lực và giải tán chế độ độc tài độc đảng đương quyền. Đến tháng 6 năm 1990, một cuộc bầu cử tự do, dân chủ, đa đảng đầu tiên kể từ năm 1946 đã được tổ chức để thành lập chính phủ mới mở ra kỷ nguyên tự do dân chủ cho người dân Tiệp Khắc.


Từ năm 1987 cho tới 1991 tại Cộng Hòa Sô Viết Estonia nhân dân Estonia biểu tình tụ tập mỗi lúc cả ba trăm ngàn người tại công trường Tallinn, tung hô khẩu hiệu tranh đấu đòi quyền tự quyết, hát những bài quốc ca, dân ca từng bị Liên-Sô cấm đoán. Khi quân đội Liên-Sô đem xe tăng đến uy hiếp, dân chúng biểu tình lấy thân làm hàng rào chống đỡ, nhờ đó chính quyền Estonia kịp trở tay giải tán quốc hội và tuyên bố độc lập.


Tại Nam Phi, với chủ trương bất tuân dân sự qua những cuộc biểu tình vĩ đại "Trong Mưa Tím" (Purple Rain Protest) và Diễn Bước Hòa Bình (Cape Town Peace March) Nelson Mandela và Tổng giám mục Desmond Tutu đã dẫn dắt nhân dân Nam Phi chấm dứt chế độ kỳ thị Apartheid năm 1994.


Cuối năm 2004 tại Công Trường Độc Lập, thủ đô Kiev nước Ukraine gần triệu người biểu tình mặc toàn áo màu da cam, phản đối chính quyền bằng các hình thức biểu tình ngồi, đình công, bãi thị, đòi tự do dân chủ, xóa bỏ gian lận bầu cử v.v... Họ đã thành công trong công cuộc cải tổ sinh hoạt chính trị, xây dựng một xã hội dân sự, tự do, dân chủ cho đất nước này.


- Đối đầu bất bạo động:


Đây là hình thức đấu tranh đặt nền tảng trên quyền lực, ý chí và sự hy sinh của dân, không dùng vũ khí nhưng dùng số đông quần chúng làm sức mạnh nhằm đạt đến mục tiêu là lật đổ những chính quyền đi ngược lại nguyện vọng của mình. Bất bạo động không phải là không hành động mà chính là hành động nhưng không dùng bạo lực. Nó đòi hỏi sự kiên trì, quyết tâm cao độ và chính nghĩa để có được sự ủng hộ bền bỉ của đại đa số quần chúng.


Từ việc đối đầu bất bạo động, quyền lực của nhà cầm quyền bị đặt vào vị trí thử thách, làm yếu đi sức mạnh của bạo lực đồng thời tăng sức mạnh cho dân cho đến khi bạo lực của nhà cầm quyền bị triệt tiêu chính quyền sẽ phải sụp đổ.


Đối đầu bất bạo động gồm hàng loạt chuỗi đấu tranh bằng hình thức vận động nhân dân đồng loạt xuống đường biểu tình, đình công, bãi thị, bãi khóa... thể hiện ý chí phản đối, không tuân lệnh, không cộng tác, bất chấp các định chế của chế độ đương quyền.


Công Đoàn Đoàn Kết là tổ chức then chốt trong việc lật đổ chế độ xã hội chủ nghĩa tại Ba Lan, được thành lập vào tháng 9 năm 1980 với chủ trương đình công, biểu tình đòi tăng lương, phản đối chính sách kinh tế, chính trị, xã hội của nhà nước trên khắp lãnh thổ Ba Lan. Phải mất đến 10 năm với cả ngàn cuộc đình công, biểu tình, 10.131 người bị bắt, 3.616 bị án tù, 9 chín công nhân bị bắn chết và nhiều người bị thương, người dân Ba Lan mới đạt được mục đích của mình là lật đổ chính quyền đương nhiệm thành lập chính quyền mới, tiến hành chuyển đổi từ nền kinh tế tập trung quan liêu bao cấp sang nền kinh tế thị trường tự do, đưa Ba Lan vượt qua những khó khăn bước đầu và dần dần trở thành một quốc gia có nền kinh tế thị trường phát triển cao.


Cuối năm 2004, tại Công Trường Độc Lập, thủ đô Kiev nước Ukraine gần triệu người biểu tình mặc toàn áo màu da cam, phản đối chính quyền bằng các hình thức biểu tình ngồi, đình công, bãi thị, đòi tự do dân chủ, xóa bỏ gian lận bầu cử v.v... Họ đã thành công trong công cuộc cải tổ sinh hoạt chính trị, xây dựng một xã hội dân sự, tự do, dân chủ cho đất nước này.


Vào đầu thế kỷ 21 người dân tại các nước Trung Đông và Bắc Phi đã kiên trì áp dụng hình thức đấu tranh bất bạo đông để lật đổ các chế độ độc tài lâu đời tại Tunisia, Egypt, Yemen, Sudan...


Gần đây nhất nhân dân Miến Điện sau hơn 50 năm (1962 - 2012) bị cai trị dưới chế độ độc tài quân phiệt đã thành công trong nỗ lực chuyển hóa từ một chế độ độc tài quân phiệt sang chế độ tự do dân chủ. Từ cuộc nổi dậy ôn hòa 8888 chống lại chế độ nhà nước độc đảng được khởi đầu bởi sinh viên tại thành phố Ngưỡng Quảng vào ngày 8 tháng 8 năm 1988, mặc dầu bị đàn áp dã man nhưng từ đó về sau tinh thần này đã lây lan trên khắp đất nước với hàng trăm ngàn người biểu tình đòi cải tổ chính trị, kinh tế và xã hội.... Sau gần 25 năm kiên trì đấu tranh bất bạo động với hàng ngàn người thiệt mạng do sự đàn áp của quân đội, hàng chục ngàn người chịu cảnh tù đày mất mát, người dân Miễn Điện đã thức tỉnh được lương tri của tập đoàn lãnh đạo, làm cho họ chấp nhận thay đổi chế độ để xây dựng tự do dân chủ và kiến thiết đất nước.


- Đối đầu bạo động:


Đối với những chính quyền ù lỳ ngoan cố quyết tâm bám trụ quyền lực chống lại nguyện vọng chính đáng của người dân bằng hành động khủng bố và đàn áp đẫm máu, đưa đến một tình thế một mất một còn giữa hai phe, với tình huống này người dân bắt buộc phải khởi động một cuộc nổi dậy, hoặc tổng nổi dậy để lật đổ nhà cầm quyền dù phải dùng đến biện pháp đối đầu có vũ trang.


Năm 1789 Nhân dân Pháp đã dùng những cuộc biểu tình bạo loạn trên toàn lãnh nước Pháp, phá ngục Bastille, giết vua Louis XVI và hoàng hậu Marie Antoinette để chấm dứt chế độ quân chủ chuyên chế lâu đời tại nước Pháp.


Vào đầu thế kỷ 21 người dân Libya đã phải dùng hình thức vũ trang nổi dậy để lật đổ chế độ độc tài sắt máu của Muammar Al Gaddafi.


Giữa tháng 2 năm 2011, các cuộc biểu tình ôn hòa bắt đầu nổ ra. Làn sóng biểu tình nhanh chóng lan đến thủ đô Tripoli. Chính quyền phản ứng bằng cách ra lệnh cho quân đội và cảnh sát bắn thẳng vào những người biểu tình. Hổn loạn và bạo động diễn ra khắp nước bắt buộc người dân phải xử dụng vũ khí và tổ chức thành đội ngũ để chống lại sự đàn áp tàn bạo của quân đội. Gaddafi thuê chiến binh ngoại quốc tàn sát người biểu tình và ra lệnh cho quân đội sử dụng xe tăng, đại bác, hỏa tiễn, máy bay tấn công quân nổi dậy, xử tử những người biểu tình đang nằm điều trị trong bệnh viện, các sĩ quan quân đội bắn bỏ những quân nhân nào từ chối bắn vào người biểu tình. Càng đàn áp sức kháng cự của nhân dân càng mãnh liệt và cuối cùng với sự hổ trợ của thế giới nhân dân Libya đã chiếm được thủ đô Tripoli, Gaddafi bị lật đổ và bị giết vào ngày 20 tháng 10 năm 2011, sau 42 năm cầm quyền.


Syria là một quốc gia theo chế độ toàn trị do Đảng Baath nắm giữ quyền hành, Hiến pháp 1973 ban cho Tổng thống Assad quyền lực gần như tuyệt đối. Thủ tướng và nội các do Tổng Thống chỉ định mà không cần bất kỳ sự phê chuẩn nào. Bất kỳ ai muốn thành đạt trên con đường hoạn lộ đều phải thông qua Đảng và phải thể hiện lòng trung thành tuyệt đối với Đảng và Assad. Những công việc béo bở trong chính quyến thường được trao cho thành viên trong gia đình Tổng thống hoặc cho người trong nhóm thiểu số Alawite hay đồng hương với Tổng thống Assad. Chính quyền Assad giam giữ độc đoán, tra tấn dã man, thủ tiêu những người bất đồng chính kiến, kiểm duyệt các websites, cản trở các bloggers, áp đặt các lệnh cấm di chuyển, kiểm soát cư trú và hạn chế đi lại, thành lập Tòa án An ninh Nhà nước Tối cao (SSSC), là một tòa án đặc biệt tồn tại bên ngoài hệ thống pháp lý thông thường để xét xử những người bị cho là gây nguy hiểm tới chế độ.


Ngày 26 tháng 01 năm 2011, hưởng ứng cuộc nổi dậy của các quốc gia trong vùng, dân chúng Syria xuống đường biểu tình đòi chính phủ cải cách chính trị, tôn trọng quyền công dân và bãi bỏ Luật Khẩn Cấp. Chính quyền thẳng tay đàn áp, hàng ngàn người bị bắt và một số người bị bắn chết ngay trong ngày đầu tiên. Để chống lại sự đàn áp của nhà cầm quyền, nhân dân Syria đã liên kết với binh lính đào ngũ thành lập những tổ chức phản kháng bằng vũ trang bởi vì họ biết rằng với chế độ độc tài Assad không thể lật đổ mà không có bạo lực và đổ máu. Do sự ngoan cố của chính quyền Assad, đến nay đã có ít nhất 70.000 người chết. Trong những ngày tới có thể dân Syria sẽ phải hy sinh nhiều hơn nữa nhưng có một đều chúng ta có thể khẳng định được là không sớm thì muộn chế độ độc tài Assad sẽ sụp đổ, Assad và đồng bọn phải đền tội và nhân dân Syria sẽ thành công trong sứ mạng lật đổ chính quyền phản động này.


3. Kết luận cho Việt Nam


Chế độ cộng sản tại Việt Nam như một phiên bản hoàn hảo của các chế độ độc tài trên thế giới gom lại. Con đẻ của nó, nhà nước Cọng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam hậu thân của nhà nước Việt Nam Dân Chủ Cọng Hòa, là một nhà nước độc tài toàn trị tồn tại lâu đời nhất nhì trên thế giới, tính đến nay đã hơn nữa thế kỷ (68 năm).


Sự ra đời cũng như bản chất của nhà nước này là một nghịch lý đối với văn minh tiến bộ của loài người, nó không bắt nguồn từ dân mà do đảng cộng sản Việt Nam dựng lên, không phục vụ cho dân trung thành với tổ quốc mà phục vụ cho đảng trung thành với tư tường Marx-Lê-Mao, không tồn tại bằng thực lực và sự tín nhiệm của dân mà tồn tại bằng bạo lực và giả dối.


Điều 4 trong bản hiến pháp nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam và các đều 88, 79 trong bộ luật hình sự của chế độ là những quy định phi nhân, phi pháp chống lại quyền Lật Đổ Chính Quyền là quyền lực chính đáng và cũng là trách nhiệm cao cả của người dân đối với quốc gia và dân tộc.


Ngày nào nhà cầm quyền độc tài, độc đảng này còn tồn tại thì độc lập, tự do, ấm no, hạnh phúc và toàn vẹn lãnh thổ chỉ là những từ sáo rỗng. Để đạt được những ước mơ đó người dân Việt Nam không còn có lựa chọn nào khác ngoài việc thực thi quyền LẬT ĐỔ CHÍNH QUYỀN của mình như các dân tộc trên thế giới đã làm.




Lê Dủ Chân
danlambaovn.blogspot.com

levannhan
05-16-2013, 04:55 PM
Chị Nguyễn Thị Nhung: Cảm ơn thượng đế vì người đã ban cho con Phương Uyên







Em đứng đó, mà ta đây chỉ ngó
Chỉ câm hờn, tim gan sôi máu đỏ
Phải làm sao để giải cứu em yêu
Thoát gông cùm xiềng xích ngục tù
Của quỷ đỏ loài ác nhân vô đạo
Ta đã yêu và thương lắm em yêu
Chín mươi triệu dân lành VN cũng đã rất mến yêu
Người con gái có tên gọi Phương Uyên
Thật can đảm và hào hùng nước Việt
Em xứng đáng mang tên là anh hùng hào kiệt
Là hiền nhân quân tử của đất Việt mến yêu



"Trước tòa án cộng nô em dõng dạc hô to:


"Tôi là sinh viên có yêu nước, nếu phiên tòa hôm nay kết tội tôi, thì mọi người trẻ sẽ sợ hãi và không còn dám bảo vệ chủ quyền của đất nước.

Nếu một sinh viên, tuổi trẻ như tôi mà bị kết án tù vì yêu nước thì thật sự tôi không cam tâm"

Sao Phương Uyên không nói những lời này:

Tôi không có tội và chẳng hề phạm tội
Chỉ có lũ các ông VC là phạm tội mà thôi
Tôi yêu nước VN và chẳng hề phản quốc
Chỉ có lũ 2L, 3X, 4S các ông chính là lũ bán nước buôn dân

Nguyễn phương Uyên, Đinh Nguyên Kha, Nguyễn văn Lý, Nguyễn văn Hải, Nguyễn văn Đài, Lê thị Công Nhân, Tạ phong Tần, Đỗ thị Minh Hạnh, Việt Khang, Trần vũ anh Bình, Cù huy Hà Vũ , Nguyễn tiến Trung, Trần huỳnh Duy Thức,...vv... cùng 90 triệu dân lành không bao giờ làm tay sai, nô lệ cùng làm nội ứng cho loài quỷ đỏ Tàu Cộng để phản quốc, phản dân cùng phản lại giống nòi mà chỉ có đảng Việt Cộng khốn nạn, khốn kiếp các ông là lũ trời tru đất diệt bán nước để vinh thân .



'Trời cao có mắt"



Thương yêu toàn dân VN nhất là em gái hiền ngoan Nguyễn phương Uyên cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .


Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

"V", "VK", "NPU",..., "TDVN"

"CSPD"

HS. TS. VN

levannhan
10-09-2013, 01:56 PM
CUỘC ĐỜI BIẾN ĐỔI (Trang đầu tiên)

Đêm nay tôi nhớ một người
Sầu trong tâm trí suốt đời không quên

Cuộc đời biến đổi là một truyện tiểu thuyết thuộc về tình cảm đã xẩy ra trong thế kỷ thứ hai mươi . Câu chuyện này phản ảnh về cuộc sống biến đổi, ba chìm bẩy nổi, lưu lạc tha hương của một kiếp người tị nạn Cộng Sản từ Việt Nam sang Mỹ . Cốt truyện nói lên sự quyết tâm, quyết chí và nhẩn nhục để đương đầu với mọi gian truân, thử thách, và rồi cố gắng tìm cách để vượt qua mọi gian nan, khó khăn và hiểm trở ở trên đời . Gặp núi thì sang bằng núi, gặp sông thì lấp sông, gặp bể thì làm bè, và dù cho gặp phải bất cứ là hoàn cảnh nào cũng luôn luôn cố gắng và tuỳ cơ ứng biến để vươn lên.

"Cái tôi là cái đáng ghét, nhưng cái tôi cũng là cái rất đáng yêu và rất cần được trân quí, khi mà cái tôi ấy được dùng vào công việc hữu ích và có nhiều lợi ích cho bạn bè, cộng đồng và thế giới ".

"Những kỷ niệm khó quên hay là những kinh nghiệm sống trên đời, một khi đã trôi qua đi, thì sẽ khó mà kiếm tìm lại được trong kiếp sống của một con người, vì thế chúng ta phải có trách nhiệm bảo tồn và phát huy cho mỗi ngày một tốt đẹp hơn để lưu truyền lại cho những thế hệ đời sau" .

"Đã làm người thì phải anh hùng, rộng lượng và trượng phu . Đấng trượng phu là người không bao giờ làm một điều gì để hạ thấp người khác xuống . Người anh hùng thì trong bụng có mưu bày, trong dạ có chí lớn, có chí nuốt trời mữa đất . Rồng là một vật có thể sánh đặng với bậc anh hùng ở trên đời này, khi trời quang thì bay tung vũ trụ, khi ẩn lộn thì núp bóng ba đào " .

"Người anh hùng một khi đã dám làm, thì phải dám một mình nhận lấy mọi hậu quả, không bao giờ đi ăn mày, ăn xin tình thương hại của kẻ khác" .


"Đây là những điều tốt đẹp của tôi (This is my creeds)

-Cố gắng làm việc với hết sức lực của mình (To do the best i can)
-Cố gắng làm cho mỗi ngày đều có ý nghĩa và đáng sống (To strive to make each day be worth the living)
-Hướng dẩn và giúp đỡ bạn của tôi (To counsel and help my friend)
-Hiểu biết, thông cảm và tha thứ cho nhau (To be both understanding and forgiving)
-Làm điều tốt đẹp không làm điều sai (To do the right not wrong)
-Tôi cũng biết vui chơi thoả thích, nhưng cũng biết lấy trách nhiệm của mình (To know that pleasure can be mixed with duty)
-Cố gắng làm việc chăm chỉ, siêng năng cho đến hết một ngày (To be at set of sun until the last light of the day is put to rest)
-Hài lòng với những gì tôi đã làm, và trong thâm tâm của tôi biết rằng tôi đã cố gắng làm việc với hết sức của mình (To be contented with the thing that i have done and known deep in my heart i have done my best) ".


Sài Gòn

Thời trẻ nhỏ (Baby Time)

Khi mẹ được hơn ba mươi tuổi, thì đứa bé tinh nghịch, phá phách không ai chịu nổi được sinh ra đời, mẹ nói cũng nhờ ông trời và mụ bà che chở nên hai mẹ con đều được khoẻ mạnh và tốt lành . Chú bé con này từ nhỏ đã rất háo ăn nên có vẻ tròn trịa và kháo khỉnh lắm, nhưng lại rất tinh nghịch, thích leo trèo và phá phách lung tung .

Khi được gần bốn tuổi, thì cha tôi được thuyên chuyển đi công tác xa ở cao nguyên trung phần gần Pleiku, mẹ tôi vì không thể đi theo cha tôi, và cũng vì công việc học hành của hai anh, mà gia đình đã dọn về Long Mỹ, Chương Thiện để sống cùng với gia đinh của ông bà ngoại .

Long Mỹ

Thời Thơ Ấu (Childhood)

Long Mỹ vào thời bấy giờ là một thành phố nhỏ, nằm gần cạnh sông Cửu Long thuộc miền Nam VN. Nơi đây ruộng lúa phì nhiêu, màu mở tốt tươi, cò bay thẳng cánh vì quanh năm suốt tháng được nước phù sa của dòng sông lớn Cửu Long bồi đắp. Vào thời điểm ấy chỉ có vài ngàn người chung sống quây quần bên nhau và giúp đỡ cho nhau rất tận tình . Những ngày tháng đó cuộc sống của bốn mẹ con thật là vui tươi, hồn nhiên và thoải mái . Mẹ tôi bất đắc dĩ đã trở thành một cô giáo dạy toán và âm nhạc ở trong trường làng, tôi và hai anh hàng ngày đi học và chiều về thì được đi tắm sông và câu cá .Tôi thật ao ước được sống lại những ngày tháng ấy vô cùng.

Sống trong làng quê thì có chút tẻ nhạt, buồn, vì ai cũng bận rộn với công việc đồng áng, cầy sâu cuốc bẩm để tìm cách sinh nhai, nhưng vào những ngày hội như là những ngày lễ Tết thì vui ghê lắm . Vào những ngày lễ Tết này thì hầu như tất cả mọi người trong làng đều lên khung với những bộ đồ mới thật xinh đẹp, các bô lão, các cụ già cùng những người lớn tuổi thì ai cũng chưng diện cho mình một bộ đồ trang trọng như là "Áo dài, khăn đống", còn các cô gái trong làng cũng được thay đổi bằng những chiếc áo bà ba đen, quần đen bằng một bộ áo dài đủ màu sặc sở . Đây có thể nói là thời gian vui vẻ nhất và vui thú nhất để cho mọi người dân trong làng được quây quần và hợp quần lại với nhau để chung vui với nhau và quên hết những lo âu trong công việc cực nhọc hằng ngày.

Tôi rất thích được đi xem chợ Tết hay còn gọi là đi xem hội chợ Hoa Đăng . Bao nhiêu bông hoa tươi đẹp ở khắp mọi nơi trong làng đều được gom góp và đem ra trưng bày và bầy bán khắp nơi trong chợ Tết này, chưa kể đến vô số đồ ăn cùng thức uống cũng được đem ra bầy bán tại chợ Tết này như là bánh chưng, bánh tét, mức hạt dưa, mức gừng, mức đu đủ, mức thèo lèo cức chuột,...vv...và cũng không thiếu những đồ dùng cần thiết hằng ngày như là tơ lụa, vải vóc đủ loại, nhưng tôi châm chú và thích nhất là những trái dưa hấu được chất thành những núi cao.

Từ nhỏ thì tôi đã rất thích được xem các ông cụ đồ nho, nắn nót vẽ từng chữ một những câu đối lên trên những tờ giấy đỏ, hay lên trên những bức tranh sơn màu tuyệt đẹp cho những người khách qua đường .

"Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực Tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua " .

Bốn mẹ con vui vẻ sống chung với ông bà ngoại được gần bốn năm thì có một tin vui đến với gia đình tôi, Cha của tôi được thuyên chuyển về lại Sài Gòn, và sau đó thì gia đình tôi đã về lại Sài Gòn .

Sài Gòn

Thời Học Sinh (Teenager)

Sài Gòn vào thời điểm của gần cuối tháng tư năm 1975 thì thật là sung túc, đông đảo, và bận rộn, người dân Sài Gòn có cuộc sống tương đối khá đầy đủ, văn minh và tiến bộ không thua gì những quốc gia tân tiến trên thế giới vào thời bấy giờ, nhưng vì do nơi hoàn cảnh chiến tranh gây ra bởi lũ người phương Bắc quỷ đỏ CS cho nên những người trẻ sinh sống tại Sài Gòn vào thời gian ấy có cuộc sống hơi buông thả, bất cần đời mà theo như mấy bạn thân của tôi có vài đứa đã hy sinh nơi chiến trường ở vào tuổi chưa biết yêu thì họ thường gọi cái tên quen thuộc đó là Sài Gòn hoa lệ hay là Sài Gòn của chúng mình có lối sống yêu cuồng sống vội .

"Sài Gòn đẹp lắm, Sài Gòn ơi, Sài Gòn ơi..." . Đúng vậy Sài Gòn là một thành phố rất đẹp không thua gì thành phố Nửu Ước của Hoa Kỳ hay như thành phố nguy nga lộng lẫy của Paris, Pháp . Bởi vậy mà bao nhiêu văn nhân, thi sĩ, tài tử hay những du khách thanh lịch khắp Á Âu và trên thế giới đều phải cất tiếng khen Sài Gòn là hòn ngọc của viễn đông mỗi khi họ đã có dịp thăm viếng Sài Gòn.

Từ khi còn rất trẻ tôi không có cơ hội được ăn sung mặc sướng, đi xe hơi, ở nhà cao cửa rộng hay là được có cơ hội đi chơi, đi du ngoạn hay là đi du học nơi xứ người như những đứa bạn may mắn có gia đình khá giả, nhưng tôi thật sung sướng và hảnh diện là tôi có được một mái ấm gia đình hạnh phúc . Cha tôi từ khi bị thương nặng nơi chiến trường và sau đó được giải ngủ thì ông ta đã trở về làm nghề gõ đầu trẻ . Ông ta thường nghiêm nghị, ít nói, hơi khó tánh, và có vẻ khá nghiêm khắc đối với đàn con cái . Ông ta phải làm việc thật là vất vả và khó nhọc để kiếm tiền nuôi sống gia đình . Tôi còn nhớ vào khoảng thời gian này, hình như là thời gian trôi đi qua nhanh lắm. Cha tôi phải làm việc cả ngày lẩn đêm, từ sáng sớm đến chiều tối, ông phải đi dạy học ở hai trường, sáng thì dạy học ở trường công, và chiều tối thì dạy học ở trường tư . Còn mẹ tôi thì hết sức bận rộn, đầu tắt mặt tối ngày đêm dạy dổ, nuôi nấng cho mười anh em của tôi . Lúc này thì nhà tôi đã có thêm bảy miệng ăn nữa . Thật tội nghiệp cho anh hai của tôi, tuổi hãy còn rất trẻ mà đã phải vừa đi học, vừa đi làm để kiếm thêm tiền phụ giúp cho gia đình và lo lắng cho anh em của tôi . Tôi còn nhớ rất rõ và có lẽ suốt cuộc đời này tôi sẽ không bao giờ quên được những ngày tháng khó khăn, cực nhọc và khốn khổ đó .

Ông cha ta thường có nói "Nghèo cho sạch, rách cho thơm" . Tôi thì nghĩ rằng con người một khi đã không may lỡ sinh ra hay là bị bắt buộc phải chịu đựng và phải sống trong một đất nước, một gia đình hay trong một hoàn cảnh bần cùng đói khổ, rách nát tả tơi, lầm than khốn khổ, màn trời chiếu đất rồi thì làm sao mà có thể sống một cách sạch sẻ tốt đẹp và thơm tho được chứ . Đúng hơn câu ấy phải viết là "Người nghèo thường gặp nạn, gặp tai ương, gặp bão táp phong ba lụt lội, gặp hoạn nạn, gặp thua thiệt, gặp trắc trở trong tình yêu, trong học hành và trên đường công danh, sự nghiệp của mình...vv..." thì đúng hơn . Có trãi qua những cảnh khó khăn, cực khổ thì con người mới dễ dàng mà biết thông cảm và biết thương yêu cùng giúp đỡ cho người khác .

Ai là người VN mà không kinh qua và trải qua những cảnh nghèo nàn khốn khổ cũng như những giây phút yêu thương êm đềm chứ, tôi đã sinh ra và lớn lên ở VN và tôi cũng như các bạn đã từng có những phút giây vui buồn ấy .

Có một lần, vào khoảng giữa đêm khuya, trời sấm sét ầm ĩ, và mưa bão thật là lớn . Lúc ấy tôi đang ngủ, bổng giậc mình thức giấc, và không hiểu tại sao nước ở đâu lại tạt vào mặt, vào mình ướt đẩm và lạnh ngắt, vừa mở mắt ra thì tôi thấy ba má và hai anh của tôi đang chạy lăn săn và cố gắng lấy bao ny lông chem vào mấy chổ mái nhà đang bị dột mưa, để cho nước mưa khỏi tạt vào chổ ngủ của mấy anh em tôi .

Có một lần khác, tôi nhớ đến mẹ tôi, và mỗi lần nghĩ đến công ơn sinh thành dưỡng dục của mẹ hiền, tôi hầu như không thể nào cầm được nước mắt, và mắt của tôi cứ đỏ lên. Lúc đó tôi đã được gần mười tám tuổi, và sửa soạn để thi tú tài phần hai . Mẹ tôi thật là tỉ mỉ và lo lắng cho tôi từng chút, lúc ấy hai anh của tôi đã đi lính, một người thì gia nhập vào Bộ Binh, và một người thì gia nhập vào Không Quân. Có lẽ vì lo lắng cho tương lai của tôi, và không muốn cho tôi phải gia nhập vào quân ngủ khi còn quá trẻ nên mẹ đã nói với tôi : "Con bây giờ xem như là con trai lớn trong gia đình, con phải biết cố gắng để hết tâm trí vào việc học hành, và giúp đỡ cho ba má để dạy dổ và làm gương tốt cho bảy đứa em của con ".

Bây giờ đây với bao kinh nghiệm trong đời sống và bao nhiêu ngày tháng sống xa mẹ, tôi phải công nhận rằng bất cứ người mẹ hiền VN nào cũng đều biết thương yêu, lo lắng và hết lòng, hết sức để ngày đêm chăm lo sức khoẻ, ăn uống và lo cho tương lai, sự nghiệp cho đàn con cái của mình .

Những ngày tháng đó thật là vất vả và khó nhọc, tôi cảm thấy như là có một gánh nặng đang đè lên hai vai và lên toàn thân người của mình, và nhiều khi cảm thấy như không thể nào vứt bỏ được . Sáng sớm, mới bốn, năm giờ sáng người ta còn mê ngủ thì tôi đã phải thức dậy, mắt nhắm, mắt mở đạp xe đạp đi vào nhà báo để giúp việc sắp chữ và xếp báo, sau đó thì đi học đến chiều, chiều thì đi học Anh Văn ở trường HVM, chiều tối thì đi học sửa xe hơi ở trường Trung Tâm Huấn Nghệ ở Gia Định . Tối đến thì phải lo dạy học cho mấy đứa em, và xong xuôi đâu đó thì lại phải cố gắng cậm cụi ngồi học để chuẩn bị thi tú tài . Nhiều đêm đến một, hai giờ sáng mới bắt đầu đi ngủ . Mẹ thấy tôi chịu khó nên rất thương tôi, đêm nào trước khi đi ngủ, mẹ cũng khuấy cho tôi một ly sửa bò lớn để uống tẩm bổ, và đốt nhang cầu nguyện cho tôi học hành đổ đạt, và mẹ cũng còn đốt nhang đuổi muỗi cho tôi ngồi học .

Mẹ hiền ơi, con thương yêu và kính trọng mẹ lắm mẹ ơi .

Còn một lần khác nữa, tôi nhớ đến người bạn gái hiền ngoan hiếu học của tôi .

Nhớ hồi còn đi học Anh Văn ở trường Hội Việt Mỹ (HVM), tôi may mắn đã quen biết và làm bạn với một cô bạn gái tên là Nguyễn thị Thu Vân . Thu Vân là một người con gái thật dễ thương và xinh đẹp, đôi mắt to tròn, mũi dọc dừa, má lúm đồng tiền, miệng trái tim, và lúc nào trên đôi môi cũng luôn luôn muốn điểm một nụ cười tươi .

Câu chuyện đã xẩy ra như thế này . Hôm đó sau giờ học lớp Anh Văn, tình cờ đi dự buổi tiệc trà đàm trong phòng triển lãm tranh ảnh, vì vô ý nên đã đụng phải một cô gái và làm cho cô té ngã, vì bị té bất thình lình nên ly nước trà đá trong tay của cô ta đã đổ ra và làm ướt hết chiếc áo dài trắng của cô ta .

Tôi đã vội vàng tiến đến gần cô ta và đỡ cô ta đứng dậy, và tôi nói: "Xin lỗi cô, tôi không có cố ý đâu, cô có sao không " .

Cô ta nhìn tôi và với giọng run run cô ta nói:"Cám ơn anh, tôi không có sao, nhưng mà áo dài của tôi đã bị ướt và dơ hết rồi, tôi không thể nào đi học được nữa ".

Tôi để ý thấy mặt của cô ta ửng hồng lên, và mắt của cô ta đã đỏ hoe lên, trông cô thật là tội nghiệp, bỡi vì hầu như mọi con mắt đều nhìn về hướng của cô ta, nhưng mà chuyện đã lỡ rồi, biết làm sao đây chứ .

Tôi nói: "Xin cô đừng buồn và giận tôi nhé, nhà của cô có ở gần nơi đây không, nếu có thể được tôi xin phép được đưa cô về nhà, để cho cô thay lại chiếc áo dài" .

Cô ta có chút e ngại nhìn tôi, rồi cô ta nói: "Nhà của em xa đây lắm" .

Thật có chút lo lắng trong lòng, nhưng tôi mạnh dạn hỏi cô ta "Xin lỗi cô, cô có thể nào cho tôi biết là nhà của cô ở đâu không" .

Cô ta nhìn tôi một cách đâm chiêu, suy nghĩ rồi cô ta nói : "Nhà của em ở gần trường trung học Lê văn Duyệt, Gia Định" .

Tôi nói: "Như vậy, nhà của cô có ở gần trường Trung Tâm Huấn Nghệ (TTHN) ở Gia Định không vậy " .

Cô ta nói: "Nhà của em rất là gần trường TTHN, tại sao anh lại hỏi em điều này " .

Nhìn cô ta thật dễ thương và ăn nói thật nhỏ nhẹ, trong lòng tôi cảm thấy có chút vui, nên tôi nói: "Vậy là thiệt tốt, bởi vì tôi mỗi buổi chiều, sau khi học ở đây xong, thì tôi đi học ở trường TTHN . Nếu có thể được, thì xin cô cho tôi làm bạn với cô, và tôi sẽ đưa cô về nhà " .

Sau đó, cô ta thấy tôi nói chuyện đàng hoàng, nên cô ta bằng lòng làm bạn với tôi, và đồng ý cho tôi hộ tống đưa cô ta về nhà . Hôm đó thật là không may, khi chúng tôi sửa soạn ra lấy xe đạp để đi về thì trời đổ cơn mưa lớn, nên chúng tôi đành phải quay trở lại trường HVM để trú mưa .

Hình như ông trời thật có mắt và có lòng biết thương người và muốn giúp đỡ cho người hiền nhân như tôi hay sao đó . Nên đã thu phong hoán vũ làm cho bất thình lình mưa to gió lớn để cho tôi có được một cơ hội thật tốt để làm quen với cô ta.

Lần đầu tiên trong đời được nhìn thấy tận mặt một cô nương thật xinh đẹp, dễ thương ăn nói nhỏ nhẹ hiền lành mà lại phải e thẹn ấp a ấp úng cố che dấu những vết úa loan lỗ bỡi ly nước trà đá trong chiếc áo dài trắng tinh thì thật là quá tội nghiệp và thương tâm lắm, nên tôi tìm cách hỏi chuyện và cố tình làm quen với cô ta .

Tôi mạnh dạn nói : "Tôi tên là Lý, còn cô tên là gì " .

Cô ta nói: "Em tên là Nguyễn thị Thu Vân" .

Tôi nói: "Cô Nguyễn thị Thu Vân, tên của cô thật là đẹp, Vân có nghĩa là những đám mây đẹp, còn Thu có nghĩa là mùa Thu, còn nếu đem hai chữ mà ráp lại thì có nghĩa là những đám mây đẹp trong mùa Thu, cô xem tôi nói có đúng không" .

Cô ta nhìn tôi mỉm cười, và cô ta nói: "Anh Lý, anh là học sinh ở trường nào, và anh đừng có nói với em là anh học ban Văn Chương đấy nhé" .

Tôi cảm thấy thật vui trong lòng, và tôi cũng mỉm cười lại với cô ta và tôi nói: "Thu Vân, sao cô thiệt là tài và thông minh quá đi, tôi là học sinh ban Văn Chương, và tôi hiện đang học lớp mười hai tại trường trung học Hồ ngọc Cẩn" .

Rồi tôi nói tiếp: "Thu Vân, nếu có thể được, xin cô cho tôi biết cô đang học ở trường nào, và cô đang học lớp mấy ở trường HVM" .

Thu Vân nói: "Anh Lý, em đang học lớp mười hai tại trường trung học Lê văn Duyệt, và em đang chuẩn bị để thi bằng Proficiency ở trường HVM, còn anh thì học lớp mấy ở trường HVM" .

Tôi nói: "Thu Vân, vậy là cô đang học lớp mười hai tại trường HVM, tôi thì đang học lớp mười sáu tại trường HVM và tôi đang sửa soạn để thi bằng Michigan ở trường HVM" .

Thu Vân và tôi nói chuyện đến đây thì cơn mưa bắt đầu tạnh, và chúng tôi lại sửa soạn để đi về nhà của Thu Vân .

Tôi nói: "Cô Thu Vân, trời đã tạnh mưa rồi, nếu cô không ngại thì xin cô cho phép tôi được đưa cô về nhà, bỡi vì nhà của cô cũng gần trường TTHN, và tôi cũng phải sửa soạn đi qua bên đó để mà học sửa xe hơi" .

Thu Vân nhìn tôi nói : "Anh Lý, nếu anh thích thì Thu Vân đồng ý để cho anh đi chung" .

Sau đó, Thu Vân và tôi đạp xe đạp hướng về phía Gia Định.

Trên đường về nhà của Thu Vân, Thu Vân hỏi tôi : "Anh Lý, anh đang học lớp mười hai tại trường trung học Hồ ngọc Cẩn, vậy là năm nay anh đang sửa soạn để thi tú tài phần hai, việc học hành rất là cực nhọc, sao anh lại còn phải đi học thêm nghề sửa xe hơi ở trường TTHN làm chi nữa ".

Tôi nói: "Thu Vân, cô không biết đâu, ba má của tôi làm việc rất là vất vả, và khó nhọc mà vẫn không có đủ tiền để lo cho mấy anh em của tôi ăn học, ba tôi nói, tốt nhất là tôi phải kiếm thêm một nghề tay trái, lỡ như có chuyện gì xẩy ra trong gia đình, thì tôi cũng có thể vừa đi làm nghề sửa xe hơi, vừa đi học chữ, và vừa giúp đỡ được cho gia đình . Bỡi vì gia đình của tôi có rất là đông anh em, vì thế, dù cho có mệt đến mấy thì tôi cũng phải cố gắng, để thì giờ trôi qua rất là uổng phí " .

Rồi tôi nói tiếp : "Thu Vân, cô đang học lớp mười hai ở trường trung học Lê văn Duyệt, vậy là cô năm nay cũng thi tú tài phần hai, cô phải cố gắng học Toán Lý Hoá thật nhiều vô đó nhé . Bỡi vì đây là những môn quan trọng để đậu được văn bằng này" .

Thu Vân nói: "Anh Lý, em học muốn khờ người luôn đó, đêm nào em cũng phải cố gắng thức khuya học bài cho đến một, hai giờ sáng rồi mới đi ngủ " .

Tôi nhìn qua Thu Vân, thấy cô ta là một cô con gái yếu đuối mà thiệt là chịu khó học, nên tôi cảm thấy thương mến cô ta, nên tôi nói : "Thu Vân, cô định sẽ học ngành gì, và gia đình của cô có đông anh chị em không ".

Thu Vân nói: "Anh Lý, gia đình của em chỉ có bốn người thôi, ba má, em và một cô em gái nhỏ đang học lớp mười một tại trường trung học Lê Văn Duyệt. Em đây thích học ngành Bác Sĩ lắm, vì em thích làm thầy thuốc chữa bệnh cho người ta" .

Rồi không để cho tôi hỏi thêm câu gì nữa, Thu Vân nhìn qua tôi cười thật tươi và cô ta nói tiếp: "Anh Lý, còn anh thì thích học ngành gì, anh đừng có nói là thích học ngành Bác Sĩ cũng giống như em đó nhé" .

Tôi nói: "Thu Vân, tôi thì cũng thích học ngành Bác Sĩ lắm, nhưng mà chỉ sợ không có đủ tiền để học, hiện giờ thì tôi cũng không biết là mình thích học ngành nào nữa, nhưng mà nếu phải chọn thì tôi sẽ chọn học ngành Kỹ Sư" .

Nói chuyện đến đây, thì Thu Vân đạp xe đạp chậm lai, và cô ta nói: "Anh Lý, sắp đến nhà của em rồi, nếu anh chưa đến giờ học ở trường TTHN thì em mời anh đến nhà em chơi, nhân tiện để em nói lời cám ơn anh, và bắt anh phải giải thích với ba má của em là tại làm sao mà hôm nay anh đã làm cho áo dài của em dơ bẩn và lọ lem hết ".

Rồi Thu Vân nhìn qua tôi để xem tôi có phản ứng gì hay không, thấy tôi im lặng không nói gì, cô ta vui cười nói: "Anh Lý, em chỉ nói đùa thôi, ai lại làm như thế chứ, xin anh đừng có giận em đó nha, ý của em muốn nói là nếu anh không có gấp đi học ở trường TTHN, thì em mời anh ghé nhà em chơi, nhân tiện em mời anh uống nước để trả công cho anh đã đưa em về nhà ".

Tôi nhìn đồng hồ thấy còn hai tiếng nữa mới tới giờ học .Tôi nói: "Thu Vân, nếu cô không bắt đền tôi về việc làm dơ cái áo dài trắng của cô, thì tôi bằng lòng đưa cô về đến tận nhà của cô . Thật ra hồi nãy tôi đã có nói sẽ chịu đưa cô về nhà để cho cô thay lại cái áo dài, cô không nhớ hay sao ".

Khi đã vào nhà của Thu Vân, thì tôi thấy mẹ của Thu Vân đang sửa soạn nấu cơm tối . Thấy tôi đi vào nhà thì mẹ của Thu Vân đứng dậy chào tôi . Tôi cũng cúi đầu chào lại và tôi nói: "Kính chào bác" .

Thu Vân nói: "Anh Lý, đây là má của em" .

Rồi Thu Vân xây qua hướng của má của cô, và cô ta nói: "Má, đây là anh Lý, bạn mới quen của con, anh Lý đã làm ướt áo và làm dơ áo dài của con, nên con lôi cổ anh về đây cho má xử ảnh dùm con . Không, không, ... con nói đùa thôi, anh Lý là bạn học của con ở trường HVM, ảnh đang trên đường đi học ở trường TTHN, sẳn tiện đường nên ảnh dùm đưa con về " .

Má của Thu Vân nói: "Xin mời cậu ngồi chơi" . Rồi bà quay qua Thu Vân và bà nói: " Thu Vân, con hãy đi rót nước cho anh Lý uống đi con" .

Thu Vân nói: "Dạ mẹ" . Kế đến cô ta nhìn qua tôi mĩm cười, và cô ta nói: "Anh Lý, anh ngồi đây nói chuyện với má em nghe, em vào trong thay áo rồi em sẽ rót nước cho anh uống" .

Mẹ của Thu Vân nhìn tôi và bà nói: "Cậu học ở trường nào và làm bạn với Thu Vân bao lâu rồi" .

Tôi nói: "Thưa bác, cháu học ở trường Hồ ngọc Cẩn, cháu chỉ mới quen với Thu Vân ngày hôm nay thôi . Hôm nay tại trường HVM, cháu lỡ đụng làm cho Thu Vân té, và làm ướt áo dài của Thu Vân, và sẳn tiện đường đi học ở trường TTHN nên cháu đưa Thu Vân về" .

Sau đó, mẹ của Thu Vân nói: "Tôi đang lỡ tay dưới bếp, cậu ngồi đây chơi và đợi Thu Vân ra nghe" .

Trong khi chờ đợi Thu Vân ra, tôi nhìn chung quanh nhà . Căn nhà nhỏ gọn, tủ sách gọn gàng, đồ đạt để rất là có trật tự và ngăn nắp, và trên tường có treo những tranh sơn mài rất đẹp, ngoài ra tôi còn nhìn thấy trên tường có treo nhiều hình gia đình của Thu Vân .

Một lúc sau thì Thu Vân bước ra và cô ta tươi cười nhìn tôi nói: "Anh Lý, xin mời anh dùng trà" .

Tôi nói: "Xin cám ơn Thu Vân" .

Sau khi trao tách trà nóng cho tôi, Thu Vân đi về phía trước và ngồi vào ghế xa lông đối diện với tôi .

Thu Vân nói: "Anh Lý, xin cám ơn anh đã đưa em về, nếu không có anh đưa em về hôm nay, chắc là em thật là mắc cở lắm, bởi vì chiếc áo dài trắng của em đã bị vàng ố hết rồi" .

Tôi nói: "Thu Vân, thật ra đó là lỗi của tôi, xin thành thật xin lỗi cô" .

Trầm ngâm đôi phút rồi tôi nói : "Thu Vân, tôi rất thích được làm bạn với cô, tôi thường hay học bài ở trong thư viện của trường HVM, nếu cô thích học chung với tôi thì cô có thể vô gặp tôi ở trong thư viện, và sau khi học xong, cô có thể đi về chung với tôi, cô thấy thế nào " .

Thu Vân nhìn thẳng vào ánh mắt của tôi thật lâu như để xem tôi có phải là đang nói những lời thành thật hay không, rồi cô ta tươi cười nói : "Anh Lý, để em suy nghĩ kỹ lại, nếu trong tuần tới mà em không có bị anh làm đổ nước trà vô mình em nữa, thì em sẽ cho anh cơ hội " .

Nói chuyện với Thu Vân thật là vui lắm, nhưng tôi cũng không quên là đã sắp đến giờ đi học tại trường TTHN, nên tôi nói: "Thu Vân, chắc tôi xin phép phải đi học rồi, hy vọng sẽ gặp lại cô ở trong thư viện của trường HVM" .

Sau khi đứng dậy, tôi nhìn về hướng mẹ của Thu Vân và tôi nói: "Thưa bác, con xin phép bác con đi về" .

Mẹ của Thu Vân nói: "Xin chào cậu" .

Thu Vân đưa tôi ra cửa, rồi nàng đợi cho đến khi tôi sửa soạn đạp xe đạp đi thì nàng đưa tay vẫy chào tôi và nói: "Anh Lý, xin cám ơn anh, em sẽ đến gặp anh ở trong thư viện" .

Sau đó, thì chúng tôi đã làm bạn với nhau, Thu Vân là một cô con gái hiền ngoan, thông minh và rất chăm học . Buổi sáng thì cô đi học ở trường trung học Lê văn Duyệt, và buổi chiều thì cô ta đi học Anh Văn ở trường HVM. Từ ngày chúng tôi quen biết nhau thì cô thường hẹn tôi đi học chung với nhau ở trong thư viện của trường HVM . Mỗi ngày hai chúng tôi thường ôn bài cho nhau và tập dợt nói tiếng Anh cùng với nhau, và mỗi lần sắp đến ngày thi lên lớp thì Thu Vân và tôi thường đến phòng thính thị để tập dợt thi lấy test . Mỗi buổi chiều, sau khi học xong ở thư viện thì Thu Vân và tôi thường đạp xe đạp đến Công Viên Tháp Con Rùa ở đường Duy Tân để ăn bò bía, gõi cuốn, cùng mía hấp, ...vv...sau đó thì tôi hộ tống đưa cô ta về nhà .

Một tuần lễ trước khi miền Nam VN bị CS Bắc Việt xâm chiếm .Thu Vân và tôi thật là bồn chồn và lo lắng . Tôi còn nhớ rõ ngày ấy lắm, hôm đó vào tuần lễ cuối của tháng tư năm 1975 .Cũng như thường ngày sau khi học xong lớp Anh Văn thì chúng tôi vào thư viện để học bài và nói chuyện với nhau .

Tôi đang chăm chú đọc bài báo tường thuật về chiến tranh VN, thì Thu Vân đã đến đứng cạnh nơi tôi khi nào không biết và cô ta nắm lấy bàn tay tôi và với một nét mặt thật buồn, cô ta nói : " Anh Lý, em vừa xem thông cáo của trường HVM, và họ nói rằng hôm nay sẽ là buổi học cuối cùng ở trường HVM, anh có biết hay không . Bởi vì miền Nam VN sắp bị sụp đổ rồi, và quân đội Mỹ đang chuẩn bị rút khỏi VN . Có rất nhiều người đang tìm cách để đi tị nạn CS ở Hoa Kỳ" .

Tôi nhìn vào ánh mắt thật buồn của Thu Vân, và tôi nói: "Thu Vân, anh đã nghe tin này, nhưng mà không biết tính làm sao, em thì có dự tính gì hay không " .

Thu Vân nhìn tôi, rồi nàng nói: "Anh Lý, ba của em là giáo sư dạy Anh Văn ở trường HVM, và má của em thì làm ở đài Voice of America (VOA), nên gia đình của em đang có hy vọng được toà đại sứ Mỹ cho đi tị nạn tại Hoa Kỳ, còn anh và gia đình của anh thì có tính toán gì hay chưa " .

Tôi nói: "Thu Vân, anh không có nghe ba má của anh bàn tính chuyện gì hết, chắc là gia đình của anh không dự định bỏ nước mà đi đâu ".

Thu Vân có vẽ không được vui trong lòng, cô ta nhìn tôi một cách lo lắng, rồi cô ta nói: "Anh Lý, em thật không muốn rời khỏi VN, em đã sinh ra và lớn lên ở nơi này, nhưng mà nếu ba má của em đi tị nạn CS thì em phải đi theo " .

Nghe Thu Vân nói như vậy, tôi thở dài chán nản, và cảm thấy có chút buồn ở trong lòng, nên tôi nói: "Thu Vân, anh thật không biết phải tính làm sao nữa, công việc thì thật là bề bộn, bài vở chồng chất, mấy ngày hôm nay ở trường Hồ ngọc Cẩn rất là lộn xộn, có nhiều ông thầy của anh đã bỏ đi rồi, anh sợ là kỳ thi tú tài phần hai này chắc là phải bỏ dở ".

Thu Vân nhìn tôi với ánh mắt thật buồn, và cô ta vẫn giữ im lặng không nói gì cả , nên tôi nói tiếp: "Thu Vân, mấy hôm nay không biết tại sao trong người của anh cảm thấy rất là mệt mõi, đầu óc của anh hình như không còn tập trung được nữa, hôm nay anh cố gắng siêng học, nhưng cũng không thể nào nhét được một chữ nào vô được trong óc của anh cả, hay là hai chúng ta đi dạo một vòng cho thanh thản chút tâm trí nha Thu Vân".

Thu Vân nói: "Anh Lý, mấy hôm nay ở nhà em cũng rất là bận rộn, má của em thì đang đi đổi tiền để đổi lấy Đô La và mua vàng, em cũng không thể nào tập trung tinh thần được . Anh Lý à, anh nói muốn đi dạo, mà anh muốn đi dạo ở nơi đâu " .

Tôi nói: " Thu Vân, hai chúng ta đi lại Công Viên Tháp Con Rùa chơi nhé, không hiểu tại sao anh hôm nay hình như có rất nhiều chuyện muốn nói với em, vậy em có thích đi lại nơi đó không " .

Không đợi câu trả lời của Thu Vân, tôi đứng dậy nắm lấy bàn tay của cô ta và nhìn thẳng vào đôi mắt thật xinh đẹp của cô ta và tôi nói : "Thu vân, chúng ta đi" .

Thu Vân nắm chặt bàn tay tôi và hai chúng tôi đi bộ tới Công Viên Tháp Con Rùa (CVTCR). Tháp Con Rùa là một công viên rất đẹp, ở nơi đây có trồng thật nhiều bông, và ở ngay trung tâm của(CVTCR) có một bồn nước lớn với những tia nước phun lên cao rất đẹp .

Hai chúng tôi đi dạo một vòng CVTCR, sau đó đến ngồi trên một chiếc ghế đá nằm gần cạnh Tháp Con Rùa, Thu Vân siết chặt bàn tay tôi, và với ánh mắt thật dịu dàng nàng nhìn tôi nói: "Anh Lý, em thật không muốn xa anh, gần một năm nay em thật cám ơn anh đã làm bạn tốt với em, và anh đã tận tình giúp đỡ cho em trong việc học hành, tình cảm giữa hai đứa mình đang đến lúc tốt đẹp thì bây giờ lại phải chia tay nhau".

Tôi nói: "Thu Vân, xin em đừng buồn, anh rất là thương mến em và anh thật không bao giờ muốn phải xa em, nhưng mà cuộc đời thường hay có những biến đổi, khó mà có thể nào đoán biết trước được, nếu hai đứa mình thật sự đã thương yêu nhau, thì anh nghĩ ông trời sẽ cho chúng ta gặp lại nhau " .

Thu Vân nhìn tôi nói: "Anh Lý, em cũng thật là thương mến anh, nhưng mà em sợ là lần chia tay này chắc không còn có ngày gặp lại anh . Bởi vì, VN và Mỹ thì thiệt là nghìn trùng xa cách" .

Nói đến đây, thì Thu Vân gần như muốn bật khóc rồi . Tôi choàng tay qua ôm lấy bờ vai xinh xắn của cô ta, và tôi nói : "Thu Vân, anh xin em đừng khóc, mọi việc trên đời này đều do thượng đế đã an bày hết rồi, chuyện gì đến thì tự nhiên nó sẽ xẩy đến mà thôi ".

Sau đó thì tôi đưa Thu Vân trở lại trường HVM và rồi chúng tôi đạp xe đạp để về nhà của Thu Vân . Trên đường về nhà của Thu Vân, trong lòng tôi cảm thấy thật là trống vắng, và hình như có thật nhiều phiền não và buồn chán . Tôi thật ra có rất nhiều tâm sự ở trong lòng, muốn được chia sẽ với Thu Vân, nhưng lúc ấy tôi cảm thấy như có một điều gì khó nói, và tôi không thể nào thố lộ ra được, nên tôi đã nín lặng.

Khi chúng tôi đã về đến nhà của Thu Vân thì Thu Vân nói: "Anh Lý, em mời anh vào nhà em chơi để uống nước rồi hãy về " .

Tôi nói : "Thu Vân, chắc anh không vô đâu, đêm nay anh cảm thấy không được khoẻ, tâm trí của anh gần như bấn loạn . Anh muốn nói với em rất nhiều chuyện, nhưng mà tại sao anh không thể nào nghĩ ra được điều gì hết, có lẽ là anh sợ mất em, và trong tâm trí của anh lúc nào cũng nghĩ là sau đêm nay chắc là hai chúng ta sẽ không còn có ngày gặp lại ".

Thu Vân nhìn tôi với ánh mắt thật buồn, và nàng nói : "Anh Lý, ngày mai này khi em đi rồi, em sẽ nhớ mãi đến anh " .

Tối hôm đó, khi về đến nhà thì gặp được anh ba của tôi, hai anh em đã không được gặp nhau rất lâu rồi, nên gặp lại anh ba tôi thật là mừng . Dù đang lo lắng và có chút buồn về chuyện phải chia tay với Thu Vân, nhưng không còn gì vui hơn khi nhìn thấy anh ba của tôi .

Tôi nói: "Em xin chào anh ba, anh mới được về phép để thăm ba má hả, có chuyện gì vui nói cho em nghe với" .

Anh ba tôi nói: "Chú tư có khoẻ không, lúc này em học hành thế nào rồi " .

Tôi nói: "Em học cũng khá lắm, nhưng mà không biết có cơ hội để thi tú tài phần hai hay không nữa, vì em nghe tin tức nói tình hình đất nước lúc này có nhiều biến đổi lắm, và hình như là CS Bắc Việt đang tấn công và sắp sửa chiếm trọn miền Nam rồi, anh ba trong quân đội, không biết anh ba có biết tình hình như thế nào không ".

Anh ba nhìn tôi với ánh mắt lo âu, anh móc túi áo bay lấy ra bao thuốc lá Marboro, rồi anh mời tôi hút một điếu thuốc cho vui, tôi nhìn anh ba và tôi mĩm cười nói: "Anh ba, em xin cám ơn anh ba, nhưng mà em không biết hút thuốc lá đâu " .

Anh ba nói: "Anh vừa mới di tản về từ miền Trung, giặc giã khắp nơi, và chết chóc thật nhiều, anh định sẽ đi qua Mỹ để tị nạn CS, em có muốn đi với anh không " .

Hai anh em vừa nói chuyện đến đây thì ba má của tôi cũng vừa bước vào phòng, và ba tôi nói: "Con à, trước khi con về, ba má có bàn chuyện với anh ba của con về việc sẽ cho con đi Mỹ để tị nạn . Bởi vì, theo ba má nghĩ thì khi quân CS Bắc Việt vào đây chắc chắn sẽ có nhiều thay đổi và sẽ có nhiều điều bất lợi cho hai anh em của con " .

Tôi còn đang phân vân chưa biết tính sao, thì ba tôi nói tiếp :"Ba má bây giờ đã lớn tuổi rồi, ba má không có muốn dời đổi chổ ở nữa, vì không biết gia đình của mình nếu đi tị nạn sang bên ấy thì sẽ sinh sống như thế nào, ba má thấy thật là khó khăn quá . Nhưng mà con thì từ nhỏ con rất chăm học, và Anh Văn của con cũng giỏi, vã lại giờ đây con cũng đã lớn rồi, tương lai của con còn dài, nếu ở lại đây mà không học hành được thì thật là uổng đời, ba má nghĩ là con nên theo anh ba của con để đi sang Mỹ mà tiếp tục công việc học hành ".

Tôi nói : "Thưa ba má, ba má đã lớn tuổi rồi, nếu để ba má ở lại thì ai sẽ chăm lo săn sóc cho ba má" .

Tôi nhìn thấy nét mặt lo âu và lo lắng hiện rõ trên vầng trán của ba tôi, và tôi nghĩ chắc là ông ta đang buồn trong lòng lắm, nhưng ba tôi cố giữ vẻ trầm tỉnh và ông ta nói: "Ba má còn có anh hai của con và bảy người em của con lo cho ba má rồi" .

Tôi lúc này hình như không còn con đường nào để chọn lựa nữa, nên tôi hỏi anh ba của tôi :"Anh ba, vậy chừng nào thì chúng ta lên đường đi tị nạn CS ở Mỹ " .

Anh ba nói: "Ngay bây giờ, vì không còn thì giờ nữa" .

Tôi đã bắt đầu hình dung ra sự nghiêm trọng của sự việc ra đi tị nạn CS này nên tôi ngắm nhìn ba má của tôi thật lâu để cố hết sức thu gọn hình ảnh thân thương của ba má của tôi vào tâm hồn của tôi , rồi tôi nhìn thẳng vào ánh mắt của anh ba tôi, và tôi nói: "Anh ba, tại sao mà lại phải ra đi một cách hết sức gấp vậy anh ba " .

Anh ba nói: "Hôm nay đã là 28 tháng 04 rồi, nếu mà không đi, thì sẽ không còn cơ hội để đi nữa ".

Ba má của tôi cũng không còn nói gì thêm nữa, tôi nghĩ chắc là ba má của tôi đã bàn luận kỹ lưỡng với anh ba của tôi rồi, nên tôi im lặng đi vào phòng ngủ của mình để thu xếp vài bộ quần áo và vài quyển sách mà tôi yêu thích nhất vào một túi sách nhỏ . Thế là xong, bao ngày tháng thân yêu của thời thơ ấu, thời học sinh trên quê hương xứ sở thân yêu VN xem như đã mất hết từ đây .

Đêm đó anh ba tôi đã cố gắng tìm cách đưa tôi vào được phi trường Tân Sơn Nhất và rồi hai anh em và nhiều người VN tị nạn khác đã lên máy bay để bay qua trại tị nạn ở Philippine . Đến bây giờ tôi cũng không biết là cơ may hay là biến cố nữa. Tôi đã phải rời xa quê hương xứ sở, mái ấm gia đình cùng những người mà tôi thương yêu nhất trong cuộc đời của mình khi tuổi đời còn rất trẻ để đi tị nạn CS tại Hoa Kỳ .

Philippine

Thời Học Sinh (Teenager)

Mười tám tuổi đầu đã phải tha hương, rời xa cha me, anh em, bạn bè, và những người thân yêu của mình để đi đến một nơi xa xôi, xứ lạ quê người thì thật là buồn rầu, đau khổ và cô đơn lắm . Nhưng mà cuộc đời là như vậy đó . Nhớ lại những ngày đầu khi mới bước chân vào trại tị nạn ở Philippine thì thật là buồn thảm . Trong lòng thật là bồn chồn, lo lắng, và nhớ đến cha mẹ, anh em không làm sao nguôi ngoai được .

Những ngày tháng đó sao mà thời gian trôi qua thật chậm, có nhiều lúc tôi có cảm tưởng như là thời gian như ngừng trôi . Suốt một tuần lễ đầu, đầu óc và thân thể cảm thấy mệt nhoài, rất muốn nằm ngủ, nhưng mà không thể nào ngủ yên giấc được . Đêm nào cũng nằm mơ, và trong giấc mơ hình như cảm thấy mình đang còn sống ở VN . Nhưng khi thức giấc, biết là mình đang nằm trên chiếc ghế bố dài bằng vải dù ở Philippine thì lòng buồn vô tả, tự nhiên nước mắt cứ tự động chảy ra và rồi bật khóc thành tiếng, trong lòng thì cảm thấy buồn bả vô cùng khi biết là mình đã phải rời xa tất cả những người thân yêu của mình và không biết đến bao giờ thì mới có thể trở về lại quê hương xứ sở để mà gặp lại cha mẹ, anh em .

Lúc đó cuộc đời của tôi cảm thấy như là một cánh bèo trôi đang lênh đênh trong cơn sóng nước của một đại dương bao la bát ngát mà không biết bến bờ sẽ ở nơi đâu. "Ông Trời ơi, cuộc đời tị nạn CS nơi xứ lạ quê người thật là đau khổ và buồn lắm" . Tôi đã thật sự khóc như chưa từng bao giờ khóc trong suốt kiếp làm người của tôi và sau đó thì tôi đã âm thầm cầu nguyện với Ngọc Hoàng Thượng Đế xin ban phước lành, và dẩn dắt tôi cùng anh ba của tôi đến một chân trời tốt đẹp . Tôi ở Philippine được ba tuần lễ thì được phái đoàn Liên Hiệp Quốc Mỹ bảo lãnh cho sang Hoa Kỳ .

Wake (1975)

Thời Học Sinh (Teenager)

Trước khi vào Mỹ tất cả những người tị nạn lúc bấy giờ đều phải được huấn luyện Anh Văn và học hỏi thêm về đời sống ở Hoa Kỳ, vì thế tôi đã được đưa sang đảo Wake để học thêm Anh Văn, và học hỏi thêm về cách thức làm sao để hội nhập vào đời sống của Hoa Kỳ .

Đảo Wake là một hòn đảo nhỏ, không biết nằm ở góc trời nào, có lẽ ở gần Philippine thuộc căn cứ quân sự của Mỹ . Đời sống ở đảo Wake cũng không có gì đặc biệt, khí hậu có vẻ nóng hơn ở VN . Hằng ngày sắp hàng đi ăn cơm, sau đó đi học Anh Văn, và đêm tối thì được đi xem phim chiếu bóng .

Ngày tháng cứ thế mà trôi qua . Những ngày tháng sống ở đảo Wake thật là buồn chán và tẻ nhạt . "Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ ". Tôi cảm thấy nhớ ba má, anh em và Thu Vân vô cùng, ngày nào tôi cũng cầu nguyện Trời, Phật, Chúa,...vv...để ban phước lành cho gia đình của tôi và gia đình của Thu Vân .

Tôi ở đảo Wake được hơn một tuần lễ thì nghe tin là có rất nhiều người tị nạn vì nhớ nhà, cha mẹ, anh chị em nên đang tìm cách xin về lại VN . Nhất là những người lính vì hoàn cảnh bắt buộc đã phải bỏ nước ra đi và không có cơ hội để đem theo được gia đình cha me, vợ con,..vv...Nhiều người vì quá lo âu, lo lắng cho gia đình nên đã sanh bệnh, và đòi được trả về lại VN . Lúc đó tôi cũng rất buồn và cũng xin được trở về lại VN .

Nhưng nhờ có anh ba thương yêu, lo lắng và khuyên can tôi hết lòng nên tôi đã lần lần tỉnh trí ra . Anh ba thường nói với tôi : "Em Lý, em bây giờ đã lớn rồi, hãy biết suy nghĩ cho thật chính chắn và hãy biết biến tất cả những đau buồn, phiền muộn thành những hành động có ý nghĩa, ngay bây giờ hãy cố gắng để hết tâm trí vào việc học Anh Văn để lo cho tương lai, và nếu sau này có cơ hội thì chúng ta sẽ bảo lãnh cho gia đình, ba má cùng các em qua Mỹ đoàn tụ với chúng ta" .

Sau lần đó, tôi như đã trưởng thành và hiểu biết hơn, bớt cảm thấy buồn, và từ ngày đó tôi đã quyết tâm, quyết chí chăm lo học Anh Văn và tự nguyện với lòng là sẽ đứng vững mà đương cự lại với đường đời . Hai anh em tôi ở đảo Wake được hơn một tháng và sau đó được đưa sang Hoa Kỳ.

Camp Pendleton, California (1975)

Thời Học Sinh (Teenager)

Camp Pendleton là một căn cứ quân sự nằm ở vùng rừng núi phía nam của thành phố California thuộc Hoa Kỳ . Ngày đầu tiên được đưa đến trại Pendleton thì tôi cảm thấy hân hoan và vui mừng lắm, vì đây là lần đầu tiên được dịp đến ở Hoa Kỳ .

Nhưng khi đoàn xe bus chạy vào trong trại Pendleton thì tôi chỉ nhìn thấy hàng hàng lớp lớp những căn lều trại màu xanh lá cây, có thể nói đây là rừng lều trại . Và khi nghe người tài xế lái xe bus nói là chúng tôi sẽ phải ở trong những căn lều trại ấy, trong lòng tôi cảm thấy thật buồn, vì khi còn đi học tại trường HVM, tôi đã có dịp được xem nhiều sách báo và tranh ảnh về nước Mỹ, và trong lòng tôi lúc nào cũng có một ấn tượng đẹp đẻ về nước Mỹ . Bởi vì Hoa Kỳ tượng trưng cho văn minh, tiến bộ, và cũng là kinh đô của ánh sáng nhân loại . Nhưng bây giờ đây nhìn thấy những lều trại màu xanh lá cây này, thì tâm hồn tôi cảm thấy tái nhạt đi và buồn không thể tả . Tôi cố gắng trấn tỉnh lại mình, và tự nghĩ rằng chắc đây chỉ là ở tạm mà thôi .

Nhưng mà nhiều khi đối diện với thực tế, thì sự thật lúc nào cũng chua chát và bạc bẻo lắm . Vừa bước xuống xe bus là con người tôi như thức tỉnh lại ngay, bởi vì cái lạnh như buốt giá thổi vào lòng . Tôi chưa từng bao giờ gặp phải cái lạnh này, bởi vì từ nhỏ tôi đã quen sống nơi ấm áp, và bây giờ lại đến một nơi xứ lạnh . Trong suốt một tuần lễ đầu, tôi bị như người lên cơn sốt, trong người thì cảm thấy nóng bỏng, nhưng toàn thân thì lạnh buốt, nhất là ở đôi bàn tay và đôi bàn chân lúc nào cũng cảm thấy như là đang đụng phải nước đá lạnh .

Tôi phải bận vào người hai ba lớp áo quần và mang hai đôi vớ vào chân, thế mà tôi vẫn còn thấy lạnh và không sao ngủ được vào lúc ban đêm . Đến tuần lễ thứ ba thì tôi bắt đầu quen quen với cái lạnh này và tự nhiên không còn cảm thấy lạnh nữa .

Ngày tháng trôi qua thật nhanh ở trong trại Pendleton, và lần lần tôi đã làm quen với cuộc sống trong những lều vải này .

Hồi mới vào trong trại thì chỉ có chừng vài ngàn người thôi, nhưng sau đó dần dần thì số người đã tăng lên hơn vài trăm ngàn người, vì thế mọi việc trong trại cần rất nhiều người đóng góp để cho công việc được tốt đẹp và trôi chảy . Tôi vì đã ở lâu trong trại, nên mọi việc gần như đã quen, và vì muốn cho thời gian qua nhanh, nên tôi đã xin tình nguyện đóng góp vào ban điều hành của trại để phụ giúp vào việc dạy Anh Văn và giúp đỡ nhà bếp nấu ăn cho những người tị nạn CS mới đến .


Cũng nhờ dạy Anh Văn mà tình cờ tôi đã gặp lại Thu Hương .

Hôm ấy sau giờ giúp đỡ dạy lớp Anh Văn vào buổi sáng, tôi đang trên đường để đi ăn sáng thì nghe có tiếng ai gọi đúng tên tôi, và giọng nói thật là quen thuộc, tôi đã quay đầu lại để xem ai mà gọi tên tôi thật là lớn tiếng :"Anh Lý, anh Lý, xin đợi em một chút" . Thì ra là Thu Hương em gái ngoan của Thu Vân. Tôi như là người ở trên cung trăng mới vừa được trở về lại trần gian, trong lòng thật là mừng rỡ vô cùng và tôi đã kêu lớn lên : "Thu Hương". Tôi vội vàng chạy đến ôm cô ta vào lòng . Thu Hương ôm tôi và nàng khóc sướt mướt .

Tôi có chút lo lắng trong lòng nên tôi nói: "Thu Hương, em có chuyện gì mà mới gặp lại anh mà em lại khóc nhiều như vậy" .

Thu Hương với đôi mắt đẩm lệ nàng nhìn tôi nói: "Anh Lý ơi, em nói anh điều này, nhưng anh đừng quá súc động nha anh Lý ơi" .

"Thu Hương à, có chuyện gì quan trọng vậy em, em mau nói cho anh Lý biết đi em cưng" .

"Anh Lý ơi, chị Thu Vân và ba của em đã không may rơi xuống biển đông chết rồi ."

"Sao em biết Thu Vân và ba của em chết" .

"Mẹ nói, ba và chị Thu Vân bị rớt xuống ngay giữa biển vào giữa đêm khuya nên chắc gặp chuyện không may rồi" .

Tôi cảm thấy đau buốt trong lòng và hồn tim của tôi như chết lặng , tôi nhìn Thu Hương và tôi nói: "Mẹ của em chắc là buồn lắm, em mau dẩn anh đi gặp mẹ của em đi" .

"Anh Lý, anh đi theo em" .

Thu Hương dẩn tôi đi loanh quanh một hồi mà không sao tìm ra được căn lều trại của cô ta và Thu Hương nhìn tôi nói: "Anh Lý ơi, em xin lỗi anh nha, em không biết đường về lại căn lều trại của em" .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi nói: " Thu Hương, lều trại của em số mấy vậy" .

"Em không biết anh Lý ơi" .

"Thu Hương à, em đến đây từ lúc nào " .

Thu Hương nhìn tôi nói: "Anh Lý, má và em mới đến đây vào tối hôm qua" .

Tôi chưa biết phải làm như thế nào để tìm ra lều trại của Thu Hương để đi gặp mẹ của Thu Hương thì Thu Hương nhìn tôi nói: "Anh Lý, ở nơi đây sao mà lạnh quá, tối hôm qua em không làm sao ngủ được, và em cứ mong sao cho trời mau sáng để em được đi xem chung quanh trại . Em đi lòng vòng một hồi thì không biết đường về trại của em nữa, nhưng may mắn em đã gặp được anh, xin anh giúp cho em tìm lại căn lều trại của em nha ".

Tôi cởi cái áo lạnh của tôi ra và tôi choàng lên người của Thu Hương và tôi nói: "Thu Hương, nơi đây là xứ lạnh, hồi mới đến anh cũng bị lạnh như em vậy đó, nhưng sống ở đây được vài tuần thì em sẽ thấy quen và cảm thấy bớt lạnh" .

Rồi tôi nói tiếp: "Thu Hương à, em đã cảm thấy bớt lạnh chưa" .

Thu Hương nhìn tôi nói : "Em đã thấy bớt lạnh rồi, nhưng mà cảm thấy hơi đói chút, vì từ tối hôm qua đến buổi sáng hôm nay em chưa có ăn gì hết" .

Tôi thật lo lắng cho Thu Hương và tôi nói: "Thu Hương, để anh đưa em đi lại phòng ăn để ăn sáng" .

Sau khi đã giúp Thu Hương lấy vài món đồ ăn sáng như là trứng chiên, thịt ba rọi chiên (bacon), khoai tây chiên dòn, bánh mì nướng, pancake...vv..., Thu Hương và tôi ngồi vào bàn ăn để ăn sáng.

Thu Hương nhìn tôi nói: "Anh Lý, phòng ăn này thật là đẹp và lớn vô cùng" .

Tôi nói: "Thu Hương, đây là căn cứ của quân đội, trước đây nơi này dùng làm phòng ăn cho lính, nhưng bây giờ thì dùng làm phòng ăn cho người tị nạn, em có biết ở đây hiền giờ có hơn ba trăm ngàn người tị nạn đang sinh sống ở nơi này " .

Thu Hương nhìn tôi nói: "Anh Lý, thật là nhiều vậy sao anh, hồi nảy em gặp anh đi ra ở trong căn lều dùng để học Anh Văn, anh đang làm gì ở đó vậy" .

Tôi nói: "Thu Hương, anh ở đây rất là buồn, ngày tháng thì cứ lặng lẽ trôi qua, không có chuyện gì làm nên anh tình nguyện vào ban điều hành của trại để giúp vào việc dạy Anh Văn cho những người tị nạn mới đến, ngoài ra vào buổi chiều thì anh cũng giúp cho nhà bếp để nấu ăn " .

Trong khi ăn, Thu Hương nhìn tôi một cách hết sức thân mật và nàng nói: "Anh Lý, anh hình như đã ốm đi nhiều, em thật là mừng để được gặp lại anh ở nơi đây " .

Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt thật buồn của Thu Hương và tôi nói: "Thu Hương, anh cũng thật là lo lắng cho em và mẹ của em lắm, anh cũng thấy là em ốm đi nhiều, và hình như là em không được khoẽ có đúng không, hay là Thu Hương à, để anh mau tìm ra căn lều trại của em, để cho em ngủ lấy lại sức rồi chiều nay anh sẽ đến để đưa em và mẹ của em đi ăn tối, và sau đó thì anh và em có thể nói chuyện với nhau ".

Thu Hương nhìn tôi rồi cô ta nói: "Anh Lý, chắc là tại tối hôm qua em không ngủ được, nên bây giờ em cảm thấy có chút mệt trong người, vậy anh đưa em về lại căn lều trại của em nha " .

Rồi cô ta nói tiếp: "Anh Lý à, những lều trại ở đây thật là rộng lớn, em chưa có quen đường cho lắm".

Sau đó Thu Hương nhìn vào ánh mắt của tôi thật lâu như đang suy nghĩ một chuyện gì quan trọng lắm rồi một lúc lâu sau cô ta bước tới nắm lấy bàn tay của tôi, tôi cảm thấy có chút ngại ngùng ở trong lòng, định rút bàn tay ra . Nhưng tôi nghĩ Thu Hương là em của Thu Vân và hiện giờ cô ta chỉ có một mình tôi là người thân thôi, và tôi cũng không có ai ở bên cạnh ngoài anh ba ra thôi nên tôi thôi không rút bàn tày của tôi ra nữa .

Tôi dẩn Thu Hương đi một vòng quanh trại, mục đích chính của tôi là vừa đi vừa suy nghĩ để xem coi có cách gì hay nhất để tìm ra căn lều trại của Thu Hương. Tôi đang suy nghĩ mông lung thì Thu Hương hỏi tôi: "Anh Lý, hai chúng ta đang đi đâu vậy, anh không phải là đang tìm cách để kiếm ra lều trại của em hay sao chứ " .

Tôi nói: "Thu Hương, anh đang suy nghĩ đó em ơi" .

Tôi vừa trả lời cho Thu Hương xong thì trong đầu tôi tự nhiên nghĩ ra một sáng kiến hay và tôi nói: "Thu Hương à, anh đã nghĩ ra rồi, tại sao chúng ta không đi lại "Lều trại tin tức (LTTT)" để hỏi họ chứ" .

Tôi dẩn Thu Hương đi đến LTTT và tôi đưa cô ta đến chổ liệt kê danh sách của những người tị nạn sống trong trại Pendleton, kế đến tôi tìm tên của những người có mang họ tên Nguyễn . Thật may mắn làm sao, tôi đã tìm được những gì tôi muốn tìm .

Tôi siết nhẹ bàn tay mềm mại của Thu Hương và tôi vui mừng reo lên: "Thu Hương ơi, anh đã tìm được căn lều trại của em rồi . Mẹ của em có phải tên là Phan Ngọc Tường Vi không" .

Thu Hương bước đến gần bên tôi và nàng đọc những hàng chữ như sau: "Bà Phan Ngọc Tường Vi, cô Nguyễn thị Thu Hương ở căn lều trại số M16" . Thu Hương nhìn tôi cười thật tươi và nàng nói: "Anh Lý, anh giỏi thật đó nha, nhưng mà anh Lý ơi, những căn lều trại ở đây thật là giống hệt nhau và nhiều như là đám rừng vậy đó, thì làm sao mà mình có thể tìm ra được căn lều trại của em chứ" .

Tôi nhìn vào ánh mắt của Thu Hương và tôi nói: "Thu Hương, anh sẽ chỉ cho em sơ đồ cấu trúc của những căn lều trại ở nơi này nhé" .

Tôi đi tìm một tờ giấy trắng, rồi tôi nắm tay Thu Hương và dẩn cô ta đến một cái bàn nhỏ nằm trong góc trái của LTTT, và tôi nói: "Thu Hương, em hãy ngồi xuống chiếc ghế cạnh bên anh, rồi anh sẽ chỉ cho em . Này nhé, sơ đồ cấu trúc của trại được mô tả như thế này . Khu trại số một thì có mang số từ A1, A2, A3,...tới Z1000 . Khu trại số hai thì mang số từ AA1, AA2, AA3,...tới ZZ1000 và khu trại số ba thì mang số từ AAA1, AAA2, AAA3,... ZZZ1000 , ...vv... và cứ thế mà liên tục mãi . Em và mẹ của em thì ở trong căn lều trại số M16, vậy có nghĩa là em ở khu trại số một, hàng ngang của trại có mang chữ M, và hàng dọc của trại thì mang số 16. Như vậy thì khi em muốn tìm cái lều trại của em thì em phải làm sao " .

Thu Hương nhìn tôi tươi cười nói: "Anh Lý, em đã hiểu ra rồi, số lều trại của em là M16, vậy thì em sẽ đến khu trại số 1, tìm đến dẫy trại có mang chữ M và nằm ở số 16 . Em thật là cám ơn anh đã chỉ cho em, chút nữa em về, em sẽ chỉ cho mẹ của em để cho mẹ của em khỏi phải đi lạc đường " .

Thu Hương nắm lấy bàn tay tôi, và hai chúng tôi bước ra khỏi LTTT, rồi cô ta nói: "Anh Lý, nhưng mà em còn một thắc mắc nữa, làm sao mà mình nhận ra được khu trại số một hay là số hai, và số của lều trại thì nằm ở đâu " .

Tôi nhìn vào đôi mắt trong sáng và xinh đẹp của cô ta và tôi nói: "Thu Hương, em hãy nhìn về căn lều trại phía trước mặt của em đi, em có nhìn thấy gần trên đỉnh đầu của mỗi lều trại đều có mang số của lều trại, và trước cửa ra vào của lều trại đều có mang số của lều trại " .

Thu Hương đăm đăm nhìn vào những căn lều trại trước mặt của cô ta và Thu Hương nói: "Anh Lý, em đã nhìn thấy rồi, hình như là khu trại số một thì là chữ đỏ, khu trại số hai là chữ xanh và khu trại số ba thì em nghĩ chắc họ cho sơn chữ vàng, có đúng không anh Lý " .

Tôi cảm thấy có chút vui trong lòng, nên tôi chỉ nhìn Thu Hương mỉm cười mà thôi, Thu Hương vui vẻ nhìn tôi âu yếm nói : "Anh Lý ơi, bây giờ thì để em hướng dẩn anh về căn lều trại của em, và để xem em có đi lạc đường không nha" .

Thu Hương nắm lấy bàn tay tôi và hai chúng tôi rão bước đi tới lều trại của cô ta, sau một hồi quanh co băng qua nhiều khúc quanh khúc khuỷu bằng con đường đất có phủ lớp đá nhỏ như hạt sỏi chúng tôi đã đến trước lều trại số M16 . Thu Hương nhìn tôi vui cười nói: "Anh Lý, anh xem em có giỏi không, em không có đi lạc đường " .

Tôi vui cười nói: "Thu Hương thật là thông minh và tài giỏi lắm".

Hai chúng tôi vén màn cửa lều trại và bước vào bên trong . Tôi nhìn thấy có khoảng mười hai cái ghế bố dài bằng vải dù xanh lá cây nằm dọc theo hai bên của lều trại, sáu cái ghế bố nằm ở mỗi bên của lều trại . Mẹ của Thu Hương thì nằm ở cái ghế bố cuối bên góc phải của lều trại, kế đến là ghế bố dài của Thu Hương. Ngoài ra là những cái ghế bố dài của những người tị nạn khác .

Thấy Thu Hương và tôi bước vào lều thì mẹ của Thu Hương hết sức ngạc nhiên, bà bước đến ôm tôi và bà khóc nói: "Cháu Lý, cháu cũng qua được ở nước Mỹ à, bác thật là vui mừng để gặp được cháu ở nơi đây" .

Tôi cúi đầu chào, và tôi nói : "Kính chào bác, con cũng rất là mừng được gặp lại bác" .

Thu Hương nói: "Má, con cũng mới vừa gặp lại được anh Lý thôi, con thật là mừng lắm" .

"Cháu Lý, bác bây giờ thật là buồn và đau khổ quá cháu ơi" .

Nói xong bà nhìn tôi và khóc oà lên, Thu Hương ôm mẹ của cô ta vào lòng và cô ta nói: "Mẹ ơi, con đã nói cho anh Lý biết chuyện không may của chị hai và ba rồi" .

Tôi nói: "Bác ơi, xin bác đừng có buồn nhiều quá mà có hại cho sức khoẻ. Con xin bác hãy bảo trọng lấy sức khoẽ của mình" .

Sau đó thì tôi xin phép má của Thu Hương để đi về lại căn lều trại của tôi, Thu Hương đi theo tôi ra ngoài căn lều trại của cô ta và cô ta nói: "Anh Lý, em quên hỏi anh là lều trại của anh số mấy vậy " .

Tôi nói: "Thu Hương, anh xin lỗi em, chút xíu nữa thì anh quên rồi, lều trại của anh số A37, cũng nằm trong khu trại số một này . Thôi em hãy vào trong lều nằm nghĩ đi, anh đi về nhé, chiều tối anh sẽ qua đón em và mẹ em đi ăn cơm " .

Tôi đi về lại căn lều trại của tôi và nằm nhắm mắt để tĩnh tâm và định thần, và tôi cũng không quên thầm cầu nguyện đến Ngọc Hoàng Thượng Đế . "Ông Trời ơi, con xin ông ban phước lành cho gia đình của Thu Hương" .

Tôi nằm nhắm mắt chưa được bao lâu thì Thu Hương đã xuất hiện đến trước mặt của tôi, cô ta bước đến ngồi cạnh bên tôi và nắm lấy bàn tay của tôi và Thu Hương nói: "Anh Lý, em buồn quá anh Lý ơi, em ngủ không được, nên em đã xin phép má của em để đến tìm anh, em biết anh ở đây chỉ có một mình nên em đến đây để nói chuyện với anh cho vui " .

Tôi siết nhẹ bàn tay của Thu Hương và tôi nói: "Thu Hương, anh cám ơn em đã đến đây để tìm anh, anh cũng đang nằm nghĩ đến em và mẹ của em". Rồi tôi nói tiếp : "Thu Hương à, anh sang đây với anh ba của anh ".

Hai chúng tôi đang thì thầm nói chuyện với nhau thì anh ba của tôi bước vào căn lều trại . Khi gặp tôi và Thu Hương đang nắm tay nhau và nói chuyện với nhau thì anh ba tôi nói: "Xin lỗi nhé, chút xíu nữa anh sẽ trở lại " .

Tôi nhìn anh ba của tôi và tôi nói: "Anh ba, xin anh khoan đi đã, để em xin giới thiệu . Đây là Thu Hương bạn của em ở VN, hai đứa em vừa mới gặp lại nhau hồi sáng này " .

Kế đó, tôi nhìn qua Thu Hương và tôi nói: "Thu Hương, còn đây là anh ba của anh" .

Thu Hương nói: "Em xin chào anh ba" .

Anh ba nói: "Rất hân hạnh được gặp cô Thu Hương ngày hôm nay" .

Sau khi đã giới thiệu xong thì anh ba nói: "Em Lý, anh định rủ em đi ăn cơm chiều, nhưng mà bây giờ em đã có bạn, vậy thì em hãy đi chơi với bạn của em đi, anh bận chút việc anh xin đi trước" .

Sau khi anh ba đã đi rồi, thì hai chúng tôi ngồi nói chuyện với nhau thêm một chút nữa, và sau đó thì tôi nói: "Thu Hương à, anh phải sửa soạn đi vào nhà ăn của trại để giúp đỡ nhà bếp nấu cơm, vậy em có muốn đi với anh không, khi nào làm xong việc thì anh sẽ đi ăn cơm tối với em " .

Thu Hương nhìn tôi mỉm cười và nàng nói: "Anh Lý, em cũng muốn đi vô nhà bếp để xem anh trổ tài nấu ăn " .

Tôi cười thật tươi với cô ta và tôi nói: "Thu Hương à, thật ra anh không có biết nấu ăn đâu, mà anh chỉ thích ăn mà thôi , anh chỉ là giúp đỡ họ làm những công việc nhỏ nhặt mà thôi, nấu ăn thì đã có đầu bếp giỏi của họ làm rồi " .

Thế là hôm nay tôi đã có thêm được một người bạn hiền ngoan, thông minh, vui vẻ, dễ thương giúp đỡ tôi và cùng vào làm việc với tôi ở trong nhà bếp . Có rất nhiều công việc phải làm ở trong nhà bếp như là nấu cơm, rửa chén bát, nồi niêu, son chảo, rửa rau cải, gọt khoai tây, mở nắp đồ hộp, và trăm ngàn những công việc nhỏ nhặt khác nữa . Giúp đỡ nhà bếp nấu ăn cho vài chục hay vài trăm người thì dễ nhưng nếu phải nấu ăn cho vài trăm ngàn người thì đó là một công việc khó nhọc vô cùng, và mỗi ngày thì phải sửa soạn để nấu ba bửa ăn . Vì thế có rất nhiều người tình nguyện để giúp đỡ vào công việc nhà bếp .

Từ ngày hôm đó thì Thu Hương và tôi cứ mỗi buổi chiều từ 5:00pm tới 7:00pm tối thì giúp việc ở trong nhà bếp .

Sau khi đã làm việc xong ở nhà bếp thì Thu Hương và tôi sắp hàng đi ăn tối . Thu Hương đứng sát cạnh bên tôi và cô ta nói: "Anh Lý, anh có mệt lắm không, em cảm thấy rã rời cả đôi cánh tay " .

Tôi nói: "Thu Hương, chiều hôm nay em phải gọt hết mấy chục bao khoai tây lớn, thiệt là tội nghiệp cho em lắm, chắc là tại vì em chưa có làm quen, nên đôi cánh tay và bàn tay của em cảm thấy mệt mỏi, nếu em làm chừng vài lần nữa thì em sẽ quen và không còn đau nhức cánh tay nữa " .

Thu Hương nhìn đăm đăm vào ánh mắt của tôi rồi nàng siết nhẹ bàn tay tôi và nàng tươi cười nói: "Anh Lý, em cũng nghĩ như anh vậy, nhưng mà có anh làm việc chung với em, nên dù có mệt em cũng cảm thấy rất là vui " .

Trong khi ngồi ăn tối, Thu Hương nhìn tôi âu yếm nói: "Anh Lý, đêm nay em thật là vui trong lòng, vì đây là lần đầu tiên em được ngồi ăn tối với anh " .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi nói: "Thu Hương, anh cảm thấy thật là buồn trong lòng và nhớ thương Thu Vân quá Thu Hương ơi . Thật là tội nghiệp cho Thu Vân và ba của em quá đi" .

Thu Hương đưa tay ra nắm lấy bàn tay của tôi và nàng nói: "Anh Lý, chuyện đã qua rồi, xin anh đừng buồn nữa anh Lý ơi" .

Rồi không để cho tôi nói thêm điều gì nữa, Thu Hương nhìn vào ánh mắt của tôi thật trìu mến và cô ta nói: "Anh Lý ơi, Chị Thu Vân không may đã mất rồi, anh có thể thương mến em như là thương yêu chị hai của em không anh Lý" .

Tôi nói: "Có khi nào Thu Vân và ba của em may mắn được ai đó cứu sống hay là đang trôi dạt vào một hòn đảo nào đó không" .

Thu Hương siết chặt bàn tay tôi và nàng nói: "Anh Lý ơi, xin anh đừng mơ ước và hy vọng nữa, chị hai và ba của em bị rớt xuống ngay giữa biển và trời tối đen như mực, em không nghĩ họ có hy vọng sống sót đâu, hơn nữa bây giờ đã hơn nhiều ngày rồi mà không có tin tức gì của chị hai và của ba em cả " .

Trong lòng tôi đang buồn về chuyện của Thu Vân nên tôi thật không có muốn làm cho Thu Hương buồn trong lòng như tôi nên tôi nói: "Thu Hương à, chuyện tình cảm khó nói lắm, anh biết là em thương mến anh và có nhiều tình cảm tốt đẹp cho anh, anh cũng thương mến em lắm nhưng mà anh muốn đợi vài ngày nữa để xem có tin tức của Thu Vân và ba của em không nha Thu Hương" .

Sau khi ăn tối xong thì tôi đưa Thu Hương về lại lều trại của cô ta.

Những ngày sau đó thì mỗi sáng sớm Thu Hương nắm tay tôi và hai chúng tôi cùng nhau đi dọc theo những hàng lều trại màu xanh lá cây để đi xếp hàng vào phòng ăn sáng, và nói chuyện với nhau, sau đó thì chúng tôi đi lại lều trại sinh ngữ để giúp đỡ dạy Anh Văn cho những người tị nạn mới đến. Sau khi dạy xong thì chúng tôi đi ăn trưa và vào buổi chiều thì hai chúng tôi đến giúp việc tại nhà bếp của trại và ăn tối cùng với nhau . Đêm đến thì Thu Hương và tôi thường đi xem hát bóng hay là đi dạo mát quanh trại để nói chuyện tâm tình .

Những ngày tháng sống xa cha mẹ, anh em trong trại tị nạn Pendleton cảm thấy thật là buồn, nhưng nhờ có Thu Hương làm bạn với tôi, nên cuộc sống trong trại tị nạn xem như là êm đềm và tốt đẹp . Viết đến đây trong lòng tôi cảm thấy bàng hoàng và luyến tiếc những ngày tháng đó .

Ông Trời thường hay trớ trêu con người lắm, "Những cơn mưa đầu mùa thường làm đau hoa lá, những cuộc tình đầu đời thường hay gặp phong ba " . Thu Hương thật là thương mến tôi, nhưng ông Trời thấy chúng tôi chỉ có duyên mà chưa có nợ, nên đã tạo ra cảnh chia ly . Thu Hương và mẹ của cô ta được người bảo lãnh trước nên Thu Hương và mẹ của cô ta đã đi định cư ở vùng tiểu bang Massachussetts thuộc miền đông bắc của Hoa Kỳ . Sau đó vài tuần thì anh ba và tôi có được người bảo lãnh ở thành phố Spokane thuộc tiểu bang Washington ở miền tây bắc của Hoa Kỳ .

Đêm cuối cùng trước khi chia tay nhau, Thu Hương đã khóc với tôi thật nhiều, và tôi cũng đã rơi lệ cho mối tình đầu của chúng tôi . Hai chúng tôi đã nắm tay nhau đi vòng quanh trại tị nạn Pendleton suốt cả đêm để nói chuyện tâm tình, nhưng lúc ấy tôi còn quá trẻ nên chưa hiểu được giá trị của tình yêu mà Thu Hương đã trao tặng cho tôi, vì thế Thu Hương và tôi đã phải chia tay nhau .

"Làm sao định nghĩa được tình yêu
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt
Bằng mây nhè nhẹ gió hiu hiu "

Làm sao định nghĩa được tình em
Có nghĩa gì đâu một bóng hồng
Nó chiếm hồn ta bằng mắt biếc
Bằng đôi môi đỏ đẹp tuyệt trần

"Có những lần gục mặt bên trang sách
Anh vô tình lạc bút viết tên em
Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không "

"Mắt em là mộng là mơ
Là hoa phong nhuỵ là thơ diễm tình
Nếu không duyên nợ ba sinh
Ai xuôi gặp gỡ cho mình vấn vương "

levannhan
10-09-2013, 01:59 PM
CUỘC ĐỜI BIẾN ĐỔI

Thời gian trôi qua thật là nhanh lắm mới đó mà tôi đã sống xa gia đình, cha mẹ, anh em và quê hương xứ sở VN cùng chia tay với Thu Vân và Thu Hương đã hơn tám năm rồi . Anh chàng Lý quê mùa, dốt nát, khờ khạo mới ngày nào chập chững bước chân vào sân trường đại học mà nay đã sắp sửa hoàn tất luận án "Thesis" để lấy văn bằng Tiến Sĩ về ngành Điện "Electrical Power Systems" và sửa soạn để trình diện đi làm cho hảng chuyên xây dựng và sửa chửa những nhà máy điện Nguyên Tử Lực tại thành phố Boston, Massachusetts có tên là Stone & Webster Engineering Corporation .

Một buổi sáng sớm trong tuần lễ đầu của tháng bảy năm 1983 anh ba lái xe đưa tôi ra phi trường Portland để lên máy bay để bay đi thành phố Boston .

Khi đã sắp đến giờ lên máy bay thì anh ba bước đến choàng tay qua ôm lấy vai tôi và anh ba nhỏ nhẹ nói: "Em Lý, em bây giờ thật sự đã trưởng thành rồi, em phải biết tự chăm lo sức khoẻ cho mình và phải biết cố gắng siêng năng làm việc cần mẩn hằng ngày và hằng đêm em nhé" .

Tôi ôm anh ba vào lòng và hôn lên mặt của anh ba và tôi nói: " Em xin ghi nhớ lời anh ba dặn và em sẽ cố gắng làm việc với hết sức của mình" .

Anh ba ôm chặt lấy tôi và anh ba nói: "Chúc em may mắn và thành công trong công việc làm mới của em, khi nào tới Boston thì gọi điện thoại cho anh" .

Tôi nói: "Anh ba, em xin cám ơn anh ba đã thương yêu, lo lắng và giúp đỡ cho em bao nhiêu năm qua, khi nào đến Boston em sẽ gọi cho anh ba" .

Thế rồi hai anh em chia tay nhau, tôi một mình xách cặp táp nhỏ Samsonite mà anh ba đã mua tặng cho tôi bên trong chứa đựng những giấy tờ cần thiết cho việc đi làm và bước lên máy bay của hảng American Airlines để chuẩn bị bước vào đời và bắt đầu đi xây dựng tương lai và sự nghiệp .

"Alone but not lonely"

"Một mình nhưng chẳng bao giờ cảm thấy cô đơn" vì lúc nào trong lòng tôi cũng có sự hiện diện của Thu Vân và Thu Hương hai người bạn gái hiền ngoan mà cũng là người tình đầu mà tôi lúc nào cũng thương yêu và quý mến .


Boston, Massachusetts

Boston, Massachusetts là một thành phố rất đẹp và rất nổi tiếng ở Hoa Kỳ vì không những đây là một thành phố cổ có nhiều di tích lịch sử mà thành phố này còn là một nơi có những trường đại học rất có tiếng tăm ở Hoa Kỳ như là trường đại học Massachusetts Institude of Technology (MIT) chuyên đào tạo ra những nhân tài khắp thế giới về khoa học kỹ thuật về mọi ngành nghề như là Kỹ Sư Điện, Hoá Học, Toán, Computers, ...vv...

Đây không phải là lần đầu tiên tôi đến thành phố Boston, MA , bỡi vì cách đây một tháng tôi đã được công ty Stone & Webster Engineering Corporation mời lên thành phố Boston, MA để gặp mặt "Interview" với những người trong ban điều hành và giám đốc của công ty . Tôi đã gặp mặt tất cả là sáu ông giám đốc thuộc nhiều ngành khác nhau ; Một ông là Kỹ Sư Trưởng về ngành Điện Lực "Chief Electrical Engineer", một ông là Kỹ Sư Trưởng về ngành Dụng cụ và điều khiển máy móc "Chief Instruments and Control systems Engineer" , hai ông giám đốc về ngành Điện Lực "Project Manager in Electrical Engineer Department" và hai ông phụ tá giám đốc về ngành chuyên môn " Assistant Project Engineer and Specialist in Electrical Engineer Department" .

Sau khi đã gặp mặt với những người trong ban điều hành và giám đốc của công ty Stone & Webster Engineering Corporation thì họ đã cho một cô thứ ký của công ty có tên là Rosemary Cardinale thật dễ thương và duyên dáng để dùng xe riêng của cô ta để đưa tôi đi một vòng thành phố Boston và nhân tiện đưa tôi đi thăm trường đại học MIT cho biết bỡi vì theo như lời của cô Rosemary Cardinale nói với tôi thì ông Kỹ Sư Trưởng của ngành Điện Lực có chút cảm tình đối với tôi và rất thích tôi .

Tôi nghĩ là trong khi nói chuyện với ông Kỹ Sư Trưởng về ngành Điện Lực thì tôi có hỏi ông ta về trường đại học MIT và ông ta cũng đã hỏi tôi là trong tương lai tôi có dự định để thi lấy bằng hành nghề "Professional Engineer" hay không . Tôi có nói là tôi rất thích được thi và lấy bằng Kỹ Sư hành nghề "Engineer in Training" và "Professional Engineer" càng sớm càng tốt.

Ông Kỹ Sư Trưởng về ngành Điện Lực cũng cho tôi biết là công ty SWEC không những trả tiền học phí để thi lấy bằng hành nghề mà họ còn mau chóng tăng lương cho những Kỹ Sư nào siêng năng học hành và làm việc chăm chỉ để lấy được bằng hành nghề nữa .

Sau khi đã thăm viếng trường đại học MIT xong, Cô Rosemary Cardinale còn đưa tôi đi ăn cơm vào buổi xế trưa ở một nhà hàng chuyên bán cá và đồ biển "Seafoods Restaurant" rồi cô giùm đưa tôi ra Phi trường Logan để cho tôi về lại thành phố Portland .

Vì công ty SWEC đối xử rất tốt và niềm nở với tôi như thế nên tôi thật hớn hở và rất thích để sẳn sàng đi làm và đóng góp những khả năng của tôi cho họ .


Chuyến bay từ thành phố Portland, Oregon qua thành phố Boston, Massacchusets mất khoảng 8 giờ đường chim bay mà sao tôi cảm thấy như là dài vô tận . Vì hồi sáng này thức dậy hơi sớm để chuẩn bị lên đường nên bây giờ tôi cảm thấy có chút buồn ngủ . Tôi đã cố nhắm mắt nhưng không sao ngủ yên giấc được . Buổi sáng sớm hôm nay hình như vắng khách nên trong phòng cabin của máy bay còn thật nhiều chổ trống . Tôi cảm thấy có chút buồn ở trong lòng và cũng cảm thấy có chút cô đơn lạ thường vì chung quanh tôi toàn những người Mỹ trắng và không thấy có ai là người gốc Á Châu như tôi.

Sau ba lần mơ màng với giấc ngủ không yên tôi đã đắm chìm vào một giấc mơ thật kỳ lạ .

Tôi hình như đang về lại VN và gặp lại những người thân yêu của tôi . Nhưng tôi đã bàng hoàng trong giấc mộng khi nhìn thấy mẹ tôi đang bệnh nặng mà chẳng có thuốc thang gì để cứu chửa cho mẹ của tôi. Tôi vùng tỉnh dậy và nhìn chung quanh căn cabin và biết là mình đang bay trên nền trời xanh tươi và đầy hào quang sáng chói của một đất nước hùng vĩ, thật giàu sang, thật tân tiến và thật tràn đầy tình người và tình thương của thượng đế .

Tám năm qua mặc dù là đang sống trong một đất nước giàu sang có thể nói là muốn gì được nấy nếu có được nhiều tiền để tiêu xài . Nhưng tôi không lúc nào có dư tiền cả bỡi vì ngoài giờ đi học ra thì tôi phải đi làm "Work Study" với "Minimum Wage " hết trong thư viện hay trong phòng nghiên cứu của trường thì đến làm trong nhà ăn của trường. Sau mỗi cuối tháng sau khi trả tiền nhà, tiền ăn, tiền học phí, tiền mua sách vở ,...vv... còn lại bao nhiêu thì phải dành dụm để đi ra tiệm bán đồ thực phẩm VN để cố gắng gửi chút đỉnh tiền về cho mẹ . Có khi chỉ là vài ba chục đô la hay là một trăm bạc, có khi là một vài gói thuốc ho, vài ba chai thuốc bổ, hay là năm ba cuộn chỉ và vài chục cây kim cho mẹ may vá hay để kiếm sống lây lất qua ngày .

Mỗi lần nhận được những lời nhắn tin của mẹ qua anh ba thì tôi buồn vô tả , và nhiều khi mất ăn, mất ngủ vì quá lo buồn và lo lắng cho mẹ .

Có nhiều khi tôi nghĩ tại sao đất nước đã hoà bình rồi mà tại sao người dân VN lại còn cứ mãi sống trong tâm tối, chậm tiến, nghèo nàn và lầm than khốn khổ mãi như vậy chứ .

Chỉ nhìn gia đình của một mình tôi thôi thì cũng thấy cái bất công, cái ngu muội, cái sự tàn nhẩn và vô cùng độc ác của một chủ nghĩa vô thần, vô thánh, vô lương tâm và vô cùng bất nhân, bất nghĩa rồi .

Ai đời như cha tôi chỉ là một người lính sĩ quan già yếu, bệnh hoạn, bị thương tật trong chiến tranh, đã giái ngủ trên 10 năm rồi và đang có một cuộc sống an lành bằng nghề thầy giáo "Gõ đầu trẻ" vậy mà cũng bị ai đó tố cáo và kết tội là theo nguy quân, nguỵ quyền và bị bắt đi tù đày, tù ngục, bị tẩy nảo, bị học tập cải tạo và chẳng biết ngày về .

Hay là như anh hai của tôi từ nhỏ đã siêng năng học hành, và ngày đêm đi làm thêm để phụ giúp cho gia đình, khi cần thì đã phái gia nhập vào lính bộ binh và là một sĩ quan về ngành tiếp vận và tổng quản trị, ...vv... thay vì tù đày, tù ngục, tẩy nảo, học tập cải tạo không biết ngày về thì tại làm sao không cho anh ta được trở về để làm ăn buôn bán để giúp đỡ cho gia đình và xây dựng đất nước chứ .

Còn như mẹ của tôi cũng vậy, bà ta chỉ là một cô giáo dạy toán và âm nhạc ở một trường làng và ngày đêm chỉ biết lo lắng cho đàn con cái, tại sao lại phải đày ải mẹ tôi đi vùng kinh tế mới để cho cửa nhà sa sút phải lâm vào cảnh nhà tan cửa nát đến nỗi phải ngày đêm chân lấm tay bùn và phải đi làm ruộng, cày sâu cuốc bẩm để sống một cuộc đời nghèo nàn, lâm than khốn khổ chứ .

Hay như là các em của tôi, chúng từ nhỏ chỉ biết ngày đêm siêng năng học hành và rất thông minh, tài giỏi tại sao lại bị bắt đi vùng kinh tế mới, để phải bỏ học hành và ngày như đêm phải đi chăn trâu, chăn bò và phải sống một cuộc đời đen tối mãi chẳng có chút tương lai .

Đây chỉ là một sự mất mát cho chỉ một "1" gia đình, nói chi đến sự mất mát cho cả hàng triệu gia đình của bao người anh hùng chiến sĩ VNCH trong toàn miền Nam VN hay là sự mất mát thật lớn lao cho toàn dân cả nước VN do sự thống trị hết sức yếu kém và thiếu khôn ngoan, sáng suốt của những người cầm quyền CSVN .

Trong khi đó thì tại quê người đất khách như là đất nước Hoa Kỳ này tôi chỉ là một người tị nạn CS đến từ VN mà được hưởng mọi quyền sống của con người, được ăn học đến nơi đến chốn, được có một cơ hội để kiếm được một việc làm tốt đẹp để giúp dân, giúp nước và càng ngày càng làm cho xứ sở Hoa Kỳ giàu mạnh thêm và có được một tương lai thật là sáng lạng cho bản thân tôi và cho tương lai, sự nghiệp cho gia đình của chính tôi .

Càng nghĩ càng thương cho đồng bào dân tộc VN .

Tôi chợt bừng tỉnh dậy và cảm thấy hết sức vui mừng vì mình đã may mắn được sống trong "Thiên đàng thế giới tự do" hay là "Thiên đàng của thế giới tư bản" chứ không phải đang sống trong "Thiên đàng CS" hay là "Địa ngục trần gian trong gông cùm xiềng xích của đảng CSVN" .


Đúng lý ra tôi được công ty SWEC đồng ý trả cho tôi tất cả chi phí như là tiền ăn ở khách sạn trong một tháng, tiền đi taxi, tiền mướn nhà một tháng đầu khi trình diện đi làm đế gọi là công ty SWEC biết trọng dụng nhân tài hay là "Công ty SWEC biết thế nào là thâu phục nhân tâm, chiêu hiền đãi sĩ" . Nhưng tôi đã không làm như vậy . Tôi đã dọn ra khỏi khách sạn trong vòng một vài ngày . Mỗi ngày sau khi đi làm về thì tôi đã mướn xe để đi nhiều nơi trong thành phố Boston để kiếm nhà và nhân tiện dò hỏi tin tức về gia đình của Thu Hương.

Không có tin tức gì về Thu Hương và mẹ của cô ta cả vì thế tôi đã phải mướn một căn phòng ở gần khu Chestnut Hill gần khu vực Brighton và gần trường đại học North Eastern University để ở tạm trong sáu tháng đầu . Vì thành phố Boston rất đông người và có rất nhiều xe cộ và gần như không thể nào mà có thể lái xe đi làm vào buổi sáng hay là lái xe về nhà vào buổi chiều ngoại trừ đi xe lửa điện ngầm mà thôi .

Mỗi buổi sáng tôi đi bộ lại gần trạm xe lửa và đón xe lửa điện ngầm để đi xuống phố Boston và sau đó xuống trạm xe lửa gần công ty SWEC và đi bộ khoảng nửa mile hay là vài dẫy phố "Block" để đi vào công ty SWEC .

Tôi cảm thấy thật buồn và gần như đã tuyệt vọng rồi vì không sao tìm được Thu Hương. Nhưng ba tháng sau đó trong lúc chen lấn để xuống xe lửa điện ngầm tôi tình cờ đã va chạm vào một cô gái mang kính đen, dáng người cao ráo, và mặc quần áo sang trọng giống như là một điệp viên vậy .

Tôi nói: "Xin lỗi"

Cô ta chỉ thoáng nhìn tôi mà không nói gì cả, và lẳng lặng bước đi thật nhanh và mất hút vào trong đám đông .

Cũng như mọi ngày tôi nhanh bước đi vào công ty SWEC và đứng đợi thang máy để lên tầng thứ 16 nơi phòng làm việc của tôi . Thì tôi thấy cô gái tóc đen mang kính đen lúc nãy tôi va chạm trong lúc xuống xe lửa điện ngầm cũng đi lại đứng gần cạnh bên tôi và cô ta cũng đang chờ thang máy .

Không như lúc đụng chạm trên xe lửa lần này cô ta cứ ngắm nhìn tôi mãi, tôi cũng có chút nghi ngờ trong đầu của tôi rồi, không lẽ cô mang kính mát đen này là Thu Hương. Nhưng cô ta cao lớn và sang trọng quá không giống như cô bé ngây thơ, hiền lành Thu Hương của tôi . Thu Hương thấp hơn tôi hơn cả cái đầu, còn cô này chắc ít lắm cũng cao sắp sĩ như tôi vậy .

Thang máy mở ra, tôi đi vào thang máy, cô ta cũng đi vào thang máy và mọi người đều đi vào thang máy . Tôi để ý thấy cô ta vẫn nhìn chăm chăm vào tôi . Tôi thật sự muốn mở lời để hỏi cô ta rằng : "Cô có phải là người VN không vậy " .

Nhưng vì có quá đông người trong thang máy nên tôi ngại không dám mở lời .

Đợi cho đến lúc thang máy ngừng ở tầng 16 và trong lúc tôi sửa soạn bước ra thì cô ta nói bằng tiếng anh:" Are you Vietnamese" .

Tôi trả lời cô ta bằng tiếng Anh : "Yes, i am Vietnamese" .

Tôi chưa kiệp hỏi lại cô ta thì thang máy đã đóng lại, và tôi đành phải lủi thủi bước vào phòng làm việc của tôi vì cũng đã sắp tới giờ làm việc rồi .

"Người tình củ không rủ cũng tới"

Hôm nay trong lòng tôi có thể nói là vui, buồn lẫn lộn vì không biết cô nương mà tôi gặp buổi sáng sớm hôm nay có phải là người mà tôi hằng ngày và hằng đêm thương nhớ và quan tâm không nữa, cô ta có nhiều nét giống Thu Hương lắm, nếu đúng là Thu Hương thì Thu Hương thật sự đã trưởng thành rồi và giờ đây cô ta thật sự trở thành một nàng con gái xinh đẹp và kiều diễm lắm .

Tôi đang suy nghĩ miên man trong đầu chưa biết phải có những hành động như thế nào thì điện thoại reo vang . Tôi bắt điện thoại lên và tôi nói: "Đây là Lý, tôi có thể giúp gì cho bạn không " .

Thì nghe một giọng nói thật ngọt ngào êm dịu và rất quen thuộc bên phía bên kia đường giây :" Anh Lý ..." rồi im lặng không nghe gì nữa cả . Trái tim tôi như ngưng đập và tôi thật hồi hộp chờ đợi để tiếp tục nghe tiếng nói thân quen từ kiếp nào vang động lại của một người mà tôi thương hơn cả chính bản thân tôi .

"Anh Lý,... anh có phải là anh Lý không"

Tôi nói: "Vâng, tôi là Lý đây "

"Xin lỗi, cô tên là gì vây, cô có phải là người con gái mang kính đen mà tôi gặp buổi sáng hôm nay không vậy "

"Đúng vậy, tôi là người mang kính đen đây" .

"Anh đang làm gì ở Boston và anh có quen biết ai tên là Hương không"

Tôi nói :"Tôi đang làm Kỹ Sư Điện cho công ty SWEC, tôi có cô bạn tên là Thu Hương, nhưng chúng tôi đã mất liên lạc với nhau hơn tám năm rồi" .

Tôi có thể nghe được hơi thở dồn dập của cô ta và rồi một giọng nói run run giống hệt như là giọng nói của Thu Hương vậy: " Anh Lý, em là Thu Hương đây" .


Chiều thứ sáu hôm nay trên xứ lạ quê người của thành phố Boston có một chàng trai tuổi trẻ VN thật là vui vẻ và trong lòng của anh ta mừng vui như mở hội . Chưa tới giờ tan sở mà trong lòng của anh ta thật là bồn chồn và bâng khuâng ghê lắm, không như thường ngày anh chàng ấy chỉ biết làm việc và chí thú cậm cụi làm việc dù giờ tan sở đã qua, chàng ta quả là một con người dại dột và vô cùng khờ dại lắm đợi chờ cho các xếp lớn và nhất là ông Kỹ Sư trưởng ngành Điện Lực ra về thì anh ta mới lửng thửng và chậm rãi thu xếp giấy tờ để ra về . "Chỉ làm bộ làm việc siêng năng và cần mẩn để kiếm điểm thôi ".

Nhưng hôm nay khi giờ tan sở vừa điểm đúng 4:00 pm chiều thì anh chàng si tình này đã chụp vội lấy cái áo veston cũ kỷ mà anh ba của chàng đã mua tặng cho chàng khi lần đầu tiên đi Interview tìm việc làm . Khoát vội vào người chiếc áo Veston và chàng nhanh lẹ bước ra khỏi phòng làm việc và đi nhanh ra thang máy để xuống tầng lầu một nơi phòng khách hay còn gọi là phòng tiếp tân "Lobby" để trông ngóng và chờ đợi một người .

Bao người chen chút nhau để đi ra cửa của công ty SWEC nhưng anh chàng trẻ tuổi VN này chẳng thèm để ý đến bất cứ một ai mà cặp mắt của anh ta chỉ dõi mắt tìm kiếm một người mà thôi . "Người con gái VN có mái tóc màu đen, và đeo cặp kính mát màu đen trông giống như một nữ điệp viên trong phim James Bond 007 vậy" .

Mười lăm phút đã trôi qua, không thấy bóng người ta . Ba mươi lăm phút trôi qua, vẫn không thấy bóng người ấy . Chàng trai nước Việt nơi xứ lạ quê người đã cảm thấy chút khó chịu và có chút bực bôi trong lòng rồi đấy, nhưng chàng tự nói với lòng là ráng đợi thêm tí nữa .

Bốn mươi lăm phút trôi qua một cách thảng nhiên và hầu như mọi người trong công ty SWEC đã ra về hết rồi mà bóng dáng cô nàng mang kính đen sao vẫn còn chưa thấy .

Tại sao lạ vậy kìa, chàng trai trẻ VN đã quạo lên rồi đấy, chàng lẩm bẩm tự nói thầm một mình trong tâm : "Rõ ràng mình nghe cô ta đã nói là xuống liền đấy mà, sao mà lâu thế . Hay là mình có nghe lộn không đây . Không lẽ nào lổ tai mình thính lắm đó mà " .

Bỗng thang máy mở ra và bóng dáng yêu kiều của một người con gái VN trong bộ áo dài thướt tha duyên dáng đang từ từ rảo bước đến bên chàng . Bao nhiêu nỗi bực dọc, cau có nơi anh chàng trai xứ Việt sinh sống nơi quê người đất khách đều tan biến hết . Thu Hương trong bộ áo dài trắng nữ sinh của hôm nào đã xuất hiện trước mặt chàng .

Tôi chưa kiệp nói gì thì Thu Hương bước đến ôm hôn tôi và nàng nói: " Anh Lý, em xin lỗi đã làm cho anh phải đợi chờ em ".

Tôi ôm Thu Hương vào lòng và hôn nhẹ lên trán của cô ta và tôi nói: "Thu Hương, không sao cả, anh tưởng là anh sẽ gặp cô đeo mắt kính đen và sẽ gặp cô con gái mặc đồ giống như mấy cô nữ điệp viên trong phim điệp viên 007 chứ, anh thật không ngờ em đã thay bộ áo dài trắng nữ sinh xinh đẹp giống hệt như ngày nào anh gặp em ở VN" .

"Em có khoẻ không"

"Anh Lý, em rất khoẻ, cám ơn anh" .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi nói: "Thu Hương à, má của em có khoẻ không" .

Thu Hương nhìn tôi với ánh mắt đỏ hoe rồi bất chợt rưng rưng nước mắt và bật khóc, tôi thật ngạc nhiên không biết chuyện gì đã xẩy ra nên tôi bước lại gần Thu Hương nắm lấy bàn tay của cô ta và tôi nói: " Thu Hương, thật ra có chuyện gì vậy em" .

Thu Hương vẫn không nói gì cả mà cô ta càng thút thít khóc nhiều hơn nữa, tôi hết sức lo lắng và ngạc nhiên nên tôi nói: "Thu Hương à, anh xin em đừng khóc nữa, hãy nói cho anh nghe đi" .

Thu Hương nhìn tôi rồi nàng nhỏ nhẹ nói: "Mẹ của em mất rồi anh à" .

Bây giờ thì tôi đã hiểu tại sao Thu Hương khóc rồi, nên tôi im lặng không nói gì nữa cả .

Một lúc lâu sau đó, đợi cho đến khi Thu Hương nín khóc thì tôi lấy tay áo của tôi chùi nhẹ lên mặt của Thu Hương để lau đi những giọt nước mắt còn động trên khuôn mặt xinh xắn của cô ta và tôi nói: "Thật là thương và tội nghiệp cho em, mẹ của em mất từ lúc nào, và hiện giờ em sống ở đâu " .

Thu Hương nhìn tôi với ánh mắt đỏ hoe và nàng nói: "Mẹ của em không may bị bệnh nặng và mất đi cách đây cũng gần bảy năm rồi, em đang sống tại nhà của ông bà nội nuôi của em" .

Tôi thật là thương Thu Hương vô cùng, và tôi cũng không muốn hỏi tiếp thêm nữa vì sợ sẽ khơi động lại chuyện buồn của Thu Hương nên tôi tìm cách nói tránh sang chuyện khác . Tôi nhìn vào ánh mắt của Thu Hương rồi tôi nói: "Thu Hương à, hôm nay anh thật vui mừng đã gặp được lại em ở nơi đây, anh cảm thấy có chút đói bụng rồi vì phải làm việc cả ngày hôm nay, em không biết có đói bụng chưa, anh muốn mời em đi ăn tối để mừng ngày vui gặp mặt của chúng ta, vậy em có ý kiến gì không" .

Thu Hương nhìn tôi nói: "Anh Lý, hồi trưa này em có nói chuyện với bà nội nuôi của em và bà nội nuôi của em muốn mời anh lại nhà của bà nội em để dùng cơm tối, nãy giờ lo nói chuyện nên em quên nói với anh, vậy anh có muốn lại nhà của bà nội nuôi em không" .

Tôi nhìn Thu Hương rồi tôi nói: "Nhà bà nội nuôi của em có xa đây lắm không" .

Thu Hương bước tới nói thiệt nhỏ vào lỗ tai của tôi : "Không xa lắm, anh không có muốn đến thăm viếng và nói chuyện tâm tình với người tình củ của anh à ".

Thấy Thu Hương bắt đầu vui vẻ trở lại, nên tôi nói đùa lại với cô ta : "Lâu lắm rồi chưa có được nắm tay ai để đi dạo phố hết, anh thật là muốn đến nhà của bà nội em để thăm viếng người ta lắm" .

Thu Hương nói: "Vậy thì chúng ta đi cho kiệp giờ ăn tối nha anh Lý" .


Thu Hương nắm lấy bàn tay của tôi và hai chúng tôi chậm rãi bước dọc theo con đường Summer Street và đi về hướng phố nằm gần cạnh bờ biển ở gần công ty SWEC .

Thu Hương bỏ tay tôi ra và nàng ôm lấy người của tôi, tôi cũng ôm lấy Thu Hương và cảm thấy thật là ấm cúng và vui ở trong lòng . Đi được khoảng chừng hơn một dậm "Mile" đường thì Thu Hương nói: "Anh Lý, để em gọi cho Chú Bảy lại đón chúng ta về nhà , em nghĩ chắc là anh Lý hôm nay đi làm mệt và đói bụng rồi .

"Chú Bảy là ai vậy em"

"Chú bảy là người giúp đỡ công việc nhà cho ông bà nội nuôi của em"

Rồi Thu Hương nhìn qua tôi và nàng nói: "Anh Lý, anh có thích đi làm cho hảng SWEC không, và họ cho anh làm những công việc gì" .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi nói: "Thu Hương à, anh thật là thích lắm, anh đang được họ huấn luyện về cách thức làm sao để xây dựng, điều hành, và sửa chửa những Nhà Máy Điện Nguyên Tử Lực . Bổn phận của anh hằng ngày là viết cẩm nan "Specifications" dùng để mua và đặt hàng cho những dụng cụ điện như là Motor Control Center (MCC), Circuit Breakers, relayings, fuses, Programmable Logic Controller systems và ngoài ra họ còn huấn luyện anh để làm những tính toán về những mạch điện như là Perform Calculations and analyses such as Load flows, Coordination Studies, Short Circuit Studies, Voltage drops, Cable Analyses and Cable Separation analyses ,..vv...."

Rồi tôi hỏi Thu Hương: "Thu Hương à, hồi sáng này khi nói chuyện điện thoại với em, anh có hỏi em là làm ở tầng lầu mấy, nếu anh nhớ không lầm thì em có nói là em làm ở tầng lầu 20 trên 2 . Thật ra tầng 20 trên 2 thì nằm ở đâu vậy vì anh không biết tầng ấy nằm ở đâu . Hồi sáng nầy vì mừng vui gặp lại em nên anh quên hỏi lại em vì anh thấy cái building mà mình đang làm việc chỉ có 19 tầng mà thôi đâu có tầng 20 chứ " .

Thu Hương cười thật to và nàng cười đến nỗi muốn sặc luôn, tôi không hiểu gì cả và không biết tại sao cô ta lại cười vui như thế " .

Thu Hương nhìn tôi say đắm rồi nàng vui vẻ nói: "Anh Lý, anh thật sự không biết và không hiểu ý của em à " .

Tôi trầm tỉnh nói:" Thu Hương, anh nghĩ là em đùa giởn với anh thôi, anh thật sự không hiểu ý của em" .

Đến lúc này thì Thu Hương mới bật mí một tí xíu xìu xiu thôi cho tôi biết : "Anh Lý, em là người phụ tá cho một trong những người trong ban quản trị và điều hành "Board Director" của công ty SWEC."

À thì ra là thế . Tôi siết nhẹ bàn tay của Thu Hương và tôi nói: " Thu Hương , anh đã hiểu ra câu nói của em rồi, tầng 20 trên 2 là tầng 10, và tầng 10 là chỉ dành cho những người trong ban điều hành và quản trị hay là lãnh đạo cao cấp trong hảng mà thôi ."

Rồi tôi nói tiếp: "Thì ra em đã biết rất rõ về anh, và chính em đã cho cô Rosemary Cardinale đưa anh đi xem thành phố Boston và trường đại học MIT và còn đưa anh đi ăn cơm trưa nữa . Và có phải em đã nhờ cô thư ký trong ngành Điện Lực đến hỏi anh về kích thước quần áo và chiều cao cùng sức nặng của anh hồi trưa này có đúng không" .

Thu Hương ôm hôn tôi và nàng nói: "Anh Lý, Rosemary Cardinale là bạn thân của em, chính em là người đã nói với Rosemary để đưa anh đi xem phố Boston và đưa anh đi ăn trưa đấy ."

Tôi đưa tay ra nắm lấy bàn tay của Thu Hương và ôm cô ta vào lòng và tôi nói:"Thu Hương, anh cám ơn em đã giúp đỡ cho anh" .

Thu Hương nói:" Anh Lý, em thật là vui mừng lắm khi biết là anh sẽ đi làm cho hảng SWEC".

Chúng tôi nói chuyện đến đây thì Thu Hương nói: "Chú Bảy tới rồi anh Lý ơi" .

Tôi nhìn thấy một chiếc xe hơi thiệt dài màu xám tro trờ tới và đậu vào gần chổ, Thu Hương và tôi đang đứng và một ông bác không biết có phải là người VN không nữa khoảng độ gần 50 tuổi mở cửa xe và bước ra và ông ta nói bằng tiếng Anh:" Chào cô cậu" .

Thu Hương nói:" Anh Lý, đây là Chú Bảy người giúp đỡ cho ông bà nội của em" .

Tôi nói : "Xin chào chú bảy"

Chú bảy nhìn tôi nói: "Xin chào cậu"

Khi Thu Hương và tôi đã vào trong xe rồi thì tôi thấy chiếc xe này thiệt là tối tân và độc đáo, có thể ngồi như một phòng khách nhỏ, có những chiếc ghế xa lông đắc tiền ngồi đối diện với nhau, có tủ lạnh để đủ loại nước uống và có cả những hệ thống truyền hình, truyền thanh thật tiện nghi .

Thu Hương nhìn tôi nói:" Anh Lý, em nghĩ chắc là anh khát nước lắm rồi có phải không, anh thích uống rượu hay uống nước hay là uống nước trái cây" .

Tôi nói : "Thu Hương, em chắc là thích uống rượu lắm phải không, vì anh thấy ở đây có nhiều chai rượu quá . "

Thu Hương nhìn tôi nói: "Em chỉ thích uống nước trái cây tươi và uống thiệt nhiều nước lạnh thôi" .

"Anh đây cũng vậy" .

Khi xe chạy qua một thành phố nhỏ có tên là Quincy thì tôi nói: "Thu Hương, còn bao xa nữa thì sẽ đến nhà của ông bà nội nuôi của em" .

Thu Hương nói: "Cũng sắp đến rồi đó anh, vì nhà của ông bà nội nuôi của em nằm gần sát ngay bãi biển" .

Khoảng chừng mười lăm phút sau đó thì xe chạy vào một khu ngoại ô, có nhiều cây cối nằm dọc theo hai bên đường, tôi nhìn thấy xa xa có nhiều căn nhà rộng lớn và rất đẹp .

Thu Hương dựa đầu vào vai tôi, và nàng âu yếm nhìn tôi nói : "Anh Lý ơi, cuộc sống trên xứ lạ quê người này thật là cảm thấy cô đơn và buồn lắm, em giờ không còn có ai thân thiết nữa ngoài anh thôi, em đã thương yêu anh từ khi còn trong trại tị nạn Pendleton, từ ngày mẹ em mất đi, em lúc nào cũng cầu trời cho em có ngày được gặp lại anh, em nhớ thương anh lắm anh Lý ơi, em thương yêu anh lắm anh có biết không" .

Tôi nghĩ đã đến lúc tôi cần phải nói cho Thu Hương biết là tôi cũng thương yêu Thu Hương lắm không khác gì Thu Vân vậy, nên tôi nói: "Thu Hương ơi, anh cũng thương yêu em lắm" .

Tôi cảm thấy thật là sung sướng được ôm Thu Hương trong vòng tay của tôi và tôi đang mơ đến một mái ấm gia đình hạnh phúc. Tôi đang đê mê trong vòng tay của Thu Hương thì Chú Bảy gỏ nhẹ tay lên cửa kính của xe như ra dấu cho chúng tôi biết là đã về đến nhà rồi .

Thu Hương nói: "Anh Lý, đây là nhà của ông bà nội nuôi của em " .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi nói: "Wow, đây là nhà của ông bà nội nuôi của em à"

Chú Bảy mở cửa xe cho Thu Hương và tôi bước xuống .

Thu Hương nói: "Xin cám ơn Chú Bảy nhiều nhé" .

Chú Bảy nói : "Không có chi đâu cô" .

Thu Hương nắm lấy bàn tay của tôi và nàng nói: "Anh Lý đi theo em" .

Tôi thật ngạc nhiên khi nhìn thấy những căn nhà xinh đẹp được bao bọc bỡi những hàng cây xanh tươi mát với thật nhiều những bông hoa cạnh nơi bãi biển thơ mộng và hết sức trử tình này. Còn chưa tỉnh hồn thì Thu Hương nói thiệt nhỏ vào lổ tai của tôi: "Anh chắc là ngạc nhiên lắm có phải không" .

Tôi nói nhỏ vào tai của Thu Hương: " Trong đời anh chưa bao giờ được thấy những cảnh đẹp như thế này, em thật là may mắn lắm, ông bà nội nuôi của em chắc là giàu sang lắm có phải không" .

Thu Hương nhìn tôi nói: "Em nghĩ chắc là vậy đó, em nói anh nghe điều này nhưng anh nhớ đừng nói lại cho ai biết nhé, em trai của bà nội em là một trong những người chủ nhân của công ty mà anh đang làm đó và gia đình của họ còn làm chủ nhiều công ty khác nữa . Bây giờ thì anh cũng có thể đoán biết được là tại sao em làm việc ở tầng lầu 20 trên 2 rồi đúng không" .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi không biết phải nói gì thêm nữa . Thu Hương bước tới ôm tôi và hôn lên môi của tôi và cô ta nói: "Anh Lý, em lúc nào cũng thương yêu anh và suốt đời này em chỉ thương yêu một mình anh thôi . Tiền bạc đối với em chẳng có ý nghĩa gì hết, đúng ra gia đình họ giàu có chứ đâu phải của mình đâu chứ " .

"Anh Lý ơi, hãy đi theo em đi anh, chúng ta cần thay đồ để còn đi ăn nữa" .

Tôi nói: "Thu Hương, bây giờ là mấy giờ rồi vậy em" .

Thu Hương âu yếm nhìn tôi nói: "Cũng hơn 6:00 pm chiều rồi đó anh " .

Tôi ôm Thu Hương vào lòng và tôi hôn lên đôi môi nóng bỏng của cô ta và tôi nói: "Thu Hương của Lý ơi, hôm nay trời đẹp quá, đã hơn 6:00pm chiều rồi mà bầu trời vẫn còn trong sáng và mây xanh vẫn còn bay lất phất ở trên bầu trời, em có nhìn thấy những hàng cây đang soi bóng dưới ánh nắng mặt trời chiều và em có nghe tiếng gió biển rì rào cùng những tiếng sóng biển đang dồn dập đập vào bờ trông thật là trử tình và lãng mạng không hỡi người tình yêu dấu Thu Hương của anh ơi ".

Thu Hương ôm chặt lấy tôi và nàng vui sướng nói: "Anh Lý ơi, anh nói chuyện hay quá đi, lâu lắm rồi em mới nghe lại được những lời âu yếm ngọt ngào và thương yêu của anh, em cảm thấy thật là ấm cúng và hạnh phúc lắm, em yêu anh lắm Lý ơi " .

Tôi biết Thu Hương trong lòng chắc là vui ghê lắm, vì hôm nay cô ta đã gặp lại tôi , Trong lòng tôi cảm thấy vui sướng lạ thường và thật là thoải mái chưa bao giờ tôi cảm thấy như hôm nay .

Đã hơn tám năm xa cách người con gái mà tôi hằng ngày và hằng đêm nhung nhớ và lo lắng nhất trên cõi đời này, và giờ đây xem như là công thành danh toại, việc học hành xem như đã tạm yên, tương lai sự nghiệp sẽ và đang đến với tôi, và tôi đang trong vòng tay âu yếm của một người tình của thuở ban đầu yêu dấu . Tôi thật muốn hát lên một bản tình ca, ôi cuộc đời tươi đẹp quá, thành phố Boston sao mà đẹp quá thế này .

Cảm giác đê mê, ấm áp lạ thường mỗi khi va chạm và đụng vào người của Thu Hương làm cho hồn tim của tôi ngất ngây, rung động và say đắm liên hồi . Hôm nay tôi có dịp để nhìn ngắm Thu Hương thật kỹ . Người tình yêu dấu của tôi có một nét đẹp tuyệt vời và quyến rũ nhưng thật là dịu hiền và khả ái .

Tôi nhìn thẳng vào ánh mắt thật xinh đẹp và trong sáng như sao đêm của Thu Hương và tôi nói : "Thu Hương ơi, em là một người con gái trời cho đẹp, đẹp từ thể xác, tánh nết đến tâm hồn, anh thật là yêu thương em lắm Thu Hương ơi" .

Thu Hương siết nhẹ bàn tay tôi và nàng nói: "Anh Lý , em cám ơn anh, em thương yêu Lý lắm Lý ơi" .

Tay trong tay hai chúng tôi rảo bước đi tới nhà của Thu Hương. Khi Thu Hương đang mở khoá cửa chính để đi vào nhà thì Chú Bảy đến trước cửa nhà của Thu Hương và Chú Báy nói : " Cô ơi, đây là những món đồ mà cô nhờ tôi mua buổi trưa hôm nay đây" .

Thu Hương nói: "Xin cám ơn Chú Báy nhiều nhé" .

Chú Bảy nói: "Không có chi thưa cô, tôi bận chút việc xin chào cô cậu"

"Xin chào Chú Bảy"

Khi Thu Hương và tôi đã vào trong nhà thì Thu Hương nhìn tôi và nàng nói: "Anh yêu ơi, anh có muốn đi xem cho biết căn nhà thơ mộng của anh không" .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi nói: "Thu Hương à, em thật sự muốn anh sống chung với em à, em nói thật lòng của em hay là em chỉ đùa giởn với anh. Em không sợ ông bà nội nuôi của em phản đối hay sao chứ" .

Nghe câu trả lời của tôi như thế Thu Hương có vẻ hơi ngạc nhiên và nàng nói: "Anh Lý, em đâu phải là đứa bé lên ba hay là cô gái vị thành niên nữa chứ, em đã sống tự lập từ hơn bảy năm nay rồi, từ khi mẹ em mất đi, em đã phải quyết định hết mọi việc và tự mình giải quyết hết mọi vấn đề, em không nghĩ ông bà nội nuôi của em sẽ nói gì đâu . " .

Rồi Thu Hương nhìn tôi để xem tôi có ý kiến gì không, thấy tôi không nói gì cô ta nói tiếp: "Anh Lý yêu thương của em, hay là anh đã có người yêu rồi nên anh không có muốn sống chung với em" .

Nghe Thu Hương nói một cách quả quyết như vậy, tôi bước tới gần Thu Hương nắm lấy bàn tay của cô ta và ôm cô ta vào lòng tôi âu yếm và tôi nói: "Thu Hương ơi, anh đã yêu thương em từ ngày chúng ta chia tay nhau trong trại tị nạn Pendleton rồi, bây giờ thì anh cũng đã biết Thu Vân thật sự đã mất lâu rồi, anh nghĩ suốt đời này anh chỉ yêu thương một mình em mà thôi " .

Thu Hương và tôi nói chuyện đến đây thì điện thoại reo vang, Thu Hương bắt điện thoại lên và cô ta nói: "Xin chào bà nội, ông nội đi Florida có chuyện rồi hả nội, dạ được chút xíu nữa thì con và anh Lý sẽ qua nhà nội "

Sau đó thì Thu Hương để điện thoại lên và với một cử chỉ nhanh nhẹn Thu Hương bưng mâm trái cây gồm có những trái cây như là cam, bưỡi, quit, táo và hồng của Chú Bảy vừa đưa cho nàng lúc nảy để lên bàn ăn và nàng chụp lấy gói đồ mà Chú Bảy cũng vừa đưa cho cô ta lúc nảy và Thu Hương bước tới nắm tay tôi và nàng dẩn tôi đi lên phòng ngủ của nàng ở trên lầu và nàng nói: "Anh Lý, anh mau cởi bộ đồ đi làm của anh ra và thử bận mấy bộ đồ mới này thử xem có vừa không, mấy bộ đồ này em nhờ Chú Bảy mua cho anh hồi trưa đó " .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi nói: "Anh nghĩ chắc không cần đâu em ơi" .

Thu Hương bước đến gần bên tôi và nàng ôm hôn tôi và nàng nói: "Anh Lý, xin anh hãy ngoan ngoãn nghe lời em đi, em nói cần đó mà . Bà nội nuôi của em chưa bao giờ gặp anh, anh không biết hay sao chứ, lần đầu tiên gặp mặt quan trọng lắm, anh không thể để cho người ta xem thường mình được . Trong vấn đề ngoại giao hay trong phép xả giao mặt mũi quan trọng lắm ."

Tôi hôn lên vầng trán thông minh của Thu Hương và tôi nói đùa với cô ta : "Nhất vợ nhì trời hay là nhất người yêu nhì mới tới bà nội nuôi, anh xin nghe lời của em" .

Thu Hương mỉm cười nhìn tôi và nàng nói: "Anh Lý ơi, ngoan ngoãn nghe lời người yêu thì sẽ được người yêu thương yêu chiều chuộng suốt đời đó nghe" .

Tôi cảm thấy có chút vui trong lòng, tôi hôn lên mặt của Thu Hương và tôi nói: "Người yêu thương của anh ơi, em bắt người ta thay quần áo mới, sao em còn không thay quần áo ".

Thu Hương ôm tôi và nàng nói: "Bà nội thương em lắm, vả lại em là người trong nhà, bà nội gặp em hằng ngày đâu cần phải thay áo mới làm chi chứ . Hơn nữa hôm nay là ngày vui nhất trong đời của em, anh có muốn biết tại sao em vui như vậy không " .

Tôi nhìn qua Thu Hương và tôi giả vờ như không biết và tôi nói: "Người ta ơi, anh khờ khạo lắm, làm sao mà anh biết hôm nay là ngày vui nhất trong đời của em chứ ".

Thu Hương thong thả bước đến nắm lấy bàn tay của tôi và nàng dẩn tôi đi ra ngoài hành lang "Bacony" nằm ở ngay phía đằng sau của phòng ngủ hướng mặt về phía biển và nàng nói: "Anh Lý, anh không thấy em đang mặc trong người chiếc áo dài trắng của thời học sinh để gặp lại anh sao anh Lý" .

Tôi ôm Thu Hương vào lòng và tôi nói: "Hương ơi, anh thương yêu em lắm, Thu Vân đã mất rồi, giờ đây em là người tình đầu và cũng là người tình cuối trong đời của anh, anh nghĩ từ nay hai chúng ta sẽ không còn xa nhau nữa và cũng không còn có gì có thể ngăn cách được tình yêu của hai đứa mình" .

Thu Hương chợt nhớ đến chuyện gì chưa làm xong, cô ta nhìn tôi nói: "Anh Lý, anh mau thay đồ đi, em còn phải xuống nhà gói mâm trái cây để chút nữa tặng quà cho bà nội nữa" .

Sau khi Thu Hương đi xuống từng lầu dưới thì tôi mau lẹ thay quần áo .

Tôi đang ngắm nghía mình trong gương để xem coi bộ đồ vest mới này có vừa vặn hay không thì Thu Hương không biết đã đến đứng sau lưng tôi từ lúc nào không biết và cô ta bất thình lình cất tiếng nói làm cho tôi phải giật nẩy người .

Thu Hương nói: "Anh Lý, bộ đồ vest xám này thật vừa vặn với anh lắm, em thật là vừa ý vô cùng . Nhưng mà hình như không được thẳng nếp cho lắm, anh hãy mau cỡi nó ra đi để em ủi lại cho thẳng nếp ".

Tôi đi theo Thu Hương vào phòng ủi đồ và cởi bộ đồ vest của tôi ra và tôi đưa cái áo vest cho Thu Hương ủi trước. Thu Hương cấm bàn ủi điện lên và đợi cho bàn ủi nóng lên thì cô ta với một tác động nhịp nhàng và uyển chuyển cô ta đã ủi xong cái áo vest và cô ta xây qua nhìn tôi và cô ta nói còn cái quần nữa anh Lý . Khi nhìn thấy tôi chỉ mặc quần lót cô vội vàng che mặt lại và cô ta nói: "Anh yêu à, mau lấy khăn che lại hay là mau đi vào phòng ngủ đợi em . Nhìn anh thật là kỳ cục quá đi" .

Tôi đưa cái quần cho Thu Hương ủi cho tôi và đi vào phòng ngủ để đợi Thu Hương ủi xong cái quần vest cho tôi . Một hồi sau đó thì Thu Hương bước vào và cô ta nói: " Anh Lý , anh bận vào đi" .

Sau khi đã bận xong bộ đồ vest thì Thu Hương bảo tôi đi tới đi lui và quay một vòng cho cô ta ngắm coi có được không .

Thu Hương nói: "Anh Lý, anh nhìn bô trai lắm đó nghe, mặt anh nghiêm trang và đứng đắn lắm rất là "Serious" trông giống như là Michael Coleons trong phim God Father" .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi nói: "Anh không nghĩ anh giống Michael Coleons đâu, hắn ta rất dữ dằng lại chuyên nghề giết người, còn anh thì nhát như thỏ đế lại sợ chết ngày như đêm chỉ biết đi theo làm phiền người yêu Thu Hương của anh thôi " .

Thu Hương nhìn tôi cười thật tươi và cô ta nói : "Em thấy anh có những đức tánh của người hiền nhân quân tử, thông minh, độ lượng ,...vv... " .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi cười thật to rồi tôi nói :"Thu Hương à, xin cám ơn em đã nói những lời tốt đẹp cho anh, anh thật không xứng đáng với những lời khen tặng của em đâu. Người yêu của em chỉ là một kẻ lục lục thường tài, hay là một kẻ thư sinh trói gà không chặt thôi " .

Thu Hương nhìn thẳng vào ánh mắt của tôi và nàng nói: "Anh Lý, xin anh đừng đùa giởn với em mà" .

Tôi nắm bàn tay mềm mại của Thu Hương và tôi nhỏ nhẹ nói : "Thật ra anh nghĩ nếu phải chọn giữa "Lục lục thường tài, tiểu nhân đê tiện" và "Hiền nhân quân tử, anh hùng hào kiệt" thì anh xin ông Trời cho anh được sống một kiếp làm người của những người "Anh hùng hào kiệt và hiền nhân quân tử" có lòng biết yêu nước thương dân như là Lý thường Kiệt, Trần hưng Đạo, Lê Lợi, Vua Quang Trung, Phan bội Châu, Phan chu Trinh, ...vv... còn như nếu phải chọn cái chết thì anh xin chọn cái chết như Trần bình Trọng, Nguyễn tri Phương, Phan thanh Giảng, hay như là Nguyễn thái Học vậy " .

Thu Hương lấy bàn tay của cô ta che miệng của tôi lại và nàng nói: "Anh Lý, em không cho anh chết đâu, anh phải sống cho hết đời và hết kiếp này với em" .

Thu Hương và tôi chuẩn bị đi xuống lầu để đi sang nhà bà nội của Thu Hương để dùng buổi cơm tối thì điện thoại reo vang, Thu Hương bắt điện thoại lên và sau đó thì cô ta nói: "Da bà nội, chúng con qua liền ạ" .

Thu Hương nói: "Anh Lý ơi, anh làm ơn bưng giùm em món quà cho bà nội nghe" .

"Được rồi để anh bưng cho người yêu thương của Lý ơi" .

Khi đã đến trước nhà của bà nội thì Thu Hương bấm chuông, sau đó tôi thấy một bà bác người Mỹ độ sáu mươi lăm tuổi mặt mày nhìn thật phúc hậu hiền lành bước ra mở cửa và theo sau là hai cô gái người gốc Á Châu khoảng chừng ba mươi mấy tuổi đứng cạnh nơi cửa .

Thu Hương nói: "Chào bà nội, bà nội hôm nay có khoẻ không" .

Bà nội nói: "Nội rất khoẻ, cám ơn con" .

Rồi bà nội nhìn tôi và bà nói: "Xin chào cậu, mời cậu vào nhà tôi chơi" .

Sau khi đã vào trong nhà thì Thu Hương nói: "Nội ơi, đây là anh Lý là bạn của con" .

Tôi cúi đầu chào và tôi nhìn thẳng vào ánh mắt của bà nội và tôi nói: "Xin chào bà nội, hôm nay bà nội có khoẻ không" .

Bà nội nhìn tôi và bà nói: "Tôi rất khoẽ, cám ơn cậu" .

Rồi Thu Hương nhìn tôi và cô ta nói: "Anh Lý, còn cô mặc áo hồng thật xinh đẹp này là cô Ni Ni và cô mặc áo vàng rất dễ thương và giỏi dắng là cô Lena . Hai cô này là cộng sự đắc lực của ông bà nội" .

Tôi cúi đầu chào và tôi nói: "Xin chào cô Ni Ni và Lena" .

Hai cô Ni Ni và Lena đều cúi đầu chào tôi .

Sau đó thì bà nội mời Thu Hương và tôi ngồi vào bàn ăn tối, tôi thấy hai cô Ni Ni và Lena đem ra những món ăn như là rau cải tươi "Salad", soup măng cua, cá chiên dòn trộn với cà chua ngọt, gà rô ti, tôm chiên dòn,...vv...

Trong khi ăn tối thì bà nội đã hỏi tôi rất nhiều chuyện như là công ăn việc làm, hoàn cảnh gia đình của tôi,...vv...

Tôi nghĩ Thu Hương đã nói rất nhiều điều tốt về tôi cho bà nội nghe rồi, nên bà nội có vẻ rất thân thiện, cởi mở và có nhiều cảm tình đối với tôi .

Khi bà nội hỏi tôi là hiện giờ thì tôi đang sống ở đâu thì Thu Hương đã đỡ đòn cho tôi và cô ta nói : "Nội ơi, Anh Lý đang mướn nhà "Apartment" ở gần trường đại học North Eastern University, và cha mẹ, anh chị em của anh Lý đều còn ở Việt Nam trừ có anh ba của anh Lý thì sống tại Portland, Oregon, ngoài ra thì không còn có người thân nào của anh Lý ở Boston cả ngoại trừ là con thôi . Con định hỏi nội là có thể nào cho phép anh Lý được dọn về sống chung với con được không ".

Bà nội nói: "Hai đứa con thật sự đã thương yêu nhau, nội rất bằng lòng để cho hai con được sống chung với nhau để có thể giúp đỡ cho nhau ".

Thu Hương nói: "Con xin cám ơn nội đã cho phép con được sống chung cùng anh Lý" .

Tôi nhìn bà nội và tôi cũng nói: "Con xin cám ơn bà nội" .

Sau đó thì chúng tôi đã xin phép bà nội để về lại nhà của chúng tôi .


"Tình chị duyên em"

"Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không"

Buổi tối hôm nay trời thật đẹp, trăng sao phủ đầy trời, và ánh trăng soi sáng khắp cả bầu trời Boston, tôi dõi mắt nhìn ra biển cả mênh mong để thấy lòng mình vui sướng và tràn đầy hạnh phúc, chưa bao giờ tôi có được một sự thanh thảng, bình yên và an lành như đêm nay .

Tay trong tay Thu Hương và tôi rảo bước dưới ánh trăng huyền ảo và thật tuyệt vời với gió mát, trăng thanh . Hai trái tim của Thu Hương và của tôi hình như đang hoà điệu một điệp khúc yêu đương . Ngoài khơi những đợt sóng biển trồi lên sụt xuống như đang hoà tấu một khúc hát ân tình .

Lần đầu tiên trong đời tôi thật sự cảm thấy lòng mình rung động và hồn tim như đang đi lạc vào một cõi thần tiên . Bàn tay phải của tôi tự nhiên siết thật mạnh vào bàn tay trái của Thu Hương lúc nào không hay biết và động tác ấy đã làm cho Thu Hương cảm thấy như có một luồng nhân điện đang truyền vào người của Thu Hương.

Thu Hương đột nhiên dừng bước, nàng nhìn tôi và nhỏ nhẹ nói: "Anh Lý, anh đang suy nghĩ gì thế và anh tại sao lại bóp tay em mạnh vậy, đau quá hà " .

Tôi nói: "Thu Hương, anh xin lỗi em, không biết tại sao đêm nay trong lòng anh cảm thấy sung sướng và rung động lạ thường, anh cảm thấy như hồn tim của anh đang đi lạc vào một chốn bồng lai tiên cảnh vậy ."

"Anh Lý, chắc anh đang mơ tưởng đến chị Thu Vân hay là anh đang mơ đến chị Hằng Nga" .

"Không có anh đang say đắm bên người ta đấy" .

Thu Hương nhìn tôi và nàng nói: "Anh Lý ơi, em cảm thấy hơi lạnh rồi, chúng mình về lại căn nhà thơ mộng của mình nha anh Lý ơi "

Sau đó thì Thu Hương và tôi đi về căn nhà thơ mộng của chúng tôi .

Khi hai chúng tôi về đến nhà thì đêm cũng khuya lắm rồi, tôi ngồi xuống chiếc ghế xa lông trong phòng khách để nghĩ mệt, tôi không biết phải nên có những cử chỉ và hành động như thế nào với Thu Hương đây nữa cho phải đạo làm người, còn đang lo lắng trong lòng thi Thu Hương bước tới ngồi vào lòng tôi và ôm hôn tôi, với một phản ứng tự nhiên tôi đã ôm Thu Hương vào lòng vuốt ve và âu yếm cô ta. Kế đến hai chúng tôi đã trao cho nhau một nụ hôn môi nồng nàng tình ái, Thu Hương đê mê nhắm đôi mắt lại để đón nhận nụ hôn môi nồng nàn và say đắm của tôi .

Một hồi lâu sau thì Thu Hương mở đôi mắt đẹp ra nhìn tôi và nàng nói : "Anh Lý yêu thương của em, đã hơn tám năm rồi em mới có được cảm giác rung động và say đắm này, em thương yêu anh lắm anh Lý ơi ".

Tôi nhìn Thu Hương say đắm và tôi nói: "Thu Hương ơi, anh thương yêu em lắm, anh không muốn rời xa em nữa, anh muốn được suốt đời này sống mãi bên em" .

"Anh Lý ơi, từ hôm nay trở đi xin anh đừng bao giờ xa em nữa nha anh Lý ".

"Em yêu , suốt đời này anh sẽ không bao giờ rời xa em nữa" .

Tôi ôm Thu Hương vào lòng, và Thu Hương cũng ôm chặt lấy tôi. Đây là lần đầu tiên trong đời tôi cảm thấy một sự thương yêu vô bờ bến, hai trái tim của tôi và của Thu Hương hình như đang rung động cùng một nhịp .

Một hồi lâu sau đó thì Thu Hương âu yếm nhìn tôi nói: "Anh Lý ơi, đêm nay anh làm cho em cảm thấy đê mê và đắm đuối cả tâm hồn, từ khi lọt lòng mẹ đến bây giờ em chưa có bao giờ được tắm chung với bất cứ một ai , nhưng hôm nay anh làm cho em sung sướng và hạnh phúc vô cùng, em muốn được đi tắm chung với anh để xem cái cảm giác ấy ra làm sao, anh có muốn tắm chung với em không" .

Tôi nói: "Thu Hương ơi, anh thương yêu em lắm, anh cũng chưa bao giờ được tắm chung với một người con gái nào cả, anh đây thật muốn đi tắm chung với em để xem cái cảm giác ấy như thế nào" .

Thu Hương nắm lấy bàn tay tôi và nàng dẩn tôi đi lên phòng tắm đứng nằm trong phòng ngủ "Master bedroom" ở trên lầu rồi nàng mở nước ra, và đợi cho đến khi nước vừa đủ ấm thì nàng bước đến ôm hôn tôi và với một phản ứng tự nhiên hai chúng tôi đã tự động cởi đồ cho nhau ra . Tôi nhìn Thu Hương say đắm, Thu Hương có một nét đẹp tuyệt vời quyến rủ với những đường cong tuyệt mỹ . Tôi để ý thấy mặt của nàng đỏ ửng lên và thân thể của nàng nóng bỏng lên như đang chờ đợi một cuộc bão tình . Hình bóng của Hằng Nga Tiên Nữ đang nhẩy múa trước mặt của tôi và tôi không thể nào còn có thể kềm chế bản thân của tôi được nữa, tôi ôm chặt lấy Thu Hương và Thu Hương đã ôm chặt lấy tôi, hai chúng tôi ôm chặt lấy nhau và lần từng bước một để đi vào phòng tắm . Những giọt nước mát và ấm áp đã tuôn cháy xuống người của chúng tôi, nhưng hình như những giọt nước mát này không đủ để làm nguội được cơn lửa nóng đang hừng hực bốc cháy trong người của Thu Hương và của tôi .

Tôi lấy xà bông tắm cho nàng và nàng cũng lấy xà bông để tắm cho tôi . Sau đó thì tôi lấy khăn bông lau khô cho Thu Hương và Thu Hương cũng lấy khăn bông lau khô cho tôi . Tôi bồng Thu Hương đi vào phòng ngủ và đặt nàng nằm lên giường, xong tôi bước đến kéo màng cửa kiếng cho kín lại rồi tôi bật đèn ngủ lên, xong tôi tắt đèn điện trên trần nhà . Lúc này căn phòng ngủ dưới ánh đèn mờ ảo trông thật như là một cảnh thần tiên .

Thu Hương nhìn tôi và nàng nói: "Anh Lý ơi, em cảm thấy hơi lạnh, anh mau lại đây ôm em đi ".

Tôi bước lại gần bên Thu Hương và nằm xuống cạnh bên nàng, rồi tôi ôm Thu Hương vào lòng, hai chúng tôi đã ôm chặt lấy nhau và trao cho nhau những nụ hôi môi nồng nàng tình ái, sau đó, tôi hôn lên khắp người của Thu Hương, và Thu Hương cũng hôn lên khắp người của tôi .

Một hồi lâu sau đó Thu Hương cảm thấy thật là khó chịu ở trong người còn tôi thì cảm thấy như là được bay bổng lên trời .

"Trong mắt em anh thấy cả thiên đường, ôi hạnh phúc, anh gục đầu nhắm mắt" .

Sau đó thì Thu Hương và tôi là hai cái bóng không rời nhau, hai chúng tôi yêu thương nhau và lo lắng cho nhau từng chút một .

Thu Hương và tôi đang có một cuộc sống vui vẻ, an lành và đang sửa soạn để đi nghĩ hè vào tuần lễ cuối tuần "Weekend" của tháng tám năm 1984 thì vào ngày thứ năm trong tuần lễ cuối của tháng tám cũng như mọi ngày tôi đang chăm chỉ làm việc thì điện thoại reo vang, tôi bắt điện thoại lên và tôi nói: "Đây là Lý, tôi có thể giúp gì cho bạn không" .

Thì nghe giọng nói của ông James Doland, Kỹ Sư Trưởng của ngành Điện Lực, và ông ta nói: "Lý à, tôi là James Doland đây, Lý đến phòng của tôi, tôi có việc quan trọng muốn bàn với Lý nghe" .

"Tôi trả lời ông ta : "Dạ được, tôi đến liền "Yes Sir" .

Tôi đứng dậy đi vào phòng của ông Kỹ Sư Trưởng, khi đã vào phòng của ông thì ông đứng dậy bắt tay tôi, mời tôi ngồi xuống ghế, rồi ông bước lại gần nơi cửa và đóng cửa phòng lại, sau đó ông ngồi vào chiếc ghế trong bàn làm việc của ông và ông nói : "Lý à, tôi rất thích lối làm việc chăm chỉ và hăng say của Lý, mọi người làm việc chung với Lý đều nói với tôi là Lý làm việc rất giỏi, rất tốt và nhanh lẹ . Để khỏi làm mất thì giờ tôi xin được vào thẳng vấn đề nhé .

Công ty SWEC đang cần một người Kỹ Sư giỏi để viết cẩm nang "Specifications" về những dụng cụ điện như là Motor Control Centers, Programmable logic Controller systems, Digital Control Systems, ...vv... và làm tính toán về những hệ thống điện lực như là Coordination studies, Load Flows, Short Circuit Studies, Voltage Drops, Cable Sizing analysis để giúp đỡ cho công ty điện lực ở nước Ả Rập "Saudi Arabia" . Tôi biết là Lý đã được huấn luyện và làm việc về những dụng cụ này và Lý rất có khả năng và rất giỏi về những dụng cụ này, vì thế tôi đã đề cử Lý để nhận lãnh trách nhiệm và công tác quan trọng này" .

Tôi nói: "Thưa ông, khi nào thì tôi phải trình diện đi qua Ả Rập để làm việc và công tác của tôi là bao lâu" .

James Doland nhìn tôi và ông ta nói: "Lý à, họ cần Lý có mặt ở đó càng sớm càng tốt , nhưng tôi nghĩ Lý có thể trình diện đi làm ở đó vào cuối tháng chín này, tôi nghĩ công tác của Lý ít nhất cùng từ ba đến bốn năm và sau đó nếu họ cần Lý thì có lẽ Lý sẽ ở đó lâu hơn" .

"Lý à, dĩ nhiên là với nhiệm vụ mới này Lý sẽ được tăng lương và tăng chức như là "Assistant Project Engineer" và mọi chi phí đều được công ty SWEC đài thọ hết . Lý có thể mang cả gia đình của Lý sang bên ấy để sống "Permanent Relocation" .

Tôi nhìn thẳng vào ánh mắt của ông ta và tôi nói: "Thưa ông Doland, Tôi cần nói chuyện với vợ của tôi về công tác này, tôi có thể trả lời cho ông biết trong vòng vài ngày được không" .

Ông ta nhìn tôi và ông ta chậm rãi nói: " Lý có thể trả lời cho tôi biết trong vòng hai tuần lễ" .

Sau đó thì James Doland hỏi tôi có còn câu hỏi gì nữa không . Tôi suy nghĩ và rồi tôi nói: "Thưa ông, gia đình tôi định đi nghĩ hè vào cuối tuần này, tôi đã viết đơn xin phép nghĩ một tuần, nhưng bây giờ tôi xin phép ông cho tôi được nghĩ trọn hai tuần để tính toán và thu xếp công việc với bà xả của tôi và khi trở lại tôi sẽ có câu trả lời cho ông" .

James Doland nhìn tôi và ông ta nói: "Hy vọng sẽ có câu trả lời tốt đẹp từ Lý ".

Sau đó thì tôi xin phép ông Kỹ Sư Trưởng để trở về bàn làm việc của tôi . Trong đầu tôi thật có nhiều thắc mắc không biết phải nói với Thu Hương như thế nào đây nữa . Sau đó tôi tự trấn tỉnh với lòng và tự nói với lòng tôi, tôi thật phải cần bàn luận với Thu Hương để xem Thu Hương sẽ nói như thế nào.

Giờ tan sở đã qua lâu rồi và mọi người đều đã ra về mà tôi vẫn còn thờ thẩn như kẻ mất hồn, không biết phải vui hay là nên buồn nữa, đáng lý ra tôi đã siêng năng, chăm chỉ tận tuỵ với công việc và giờ đây được thăng quan phát tài hay đúng ra là được thăng lương tiến chức thì tôi phải nên vui trong lòng lắm, chứ có lý đâu trong lòng lại buồn so như buổi chiều nay vậy .

Chợt nhớ ra là Thu Hương đang đợi tôi dưới phòng khách để đón xe lửa điện ngầm và cùng nhau về nhà để ăn cơm tối. Tôi vội vã thu xếp những giấy tờ cần thiết vào trong cặp táp Samsonite và với một cử chỉ nhanh lẹ tôi xách cặp táp để đi ra thang máy .

Giờ này mọi người đã ra về hết rồi, chỉ còn lại một mình tôi lửng thứng bước ra khỏi thang máy . Khi Thu Hương nhìn thấy tôi với nét mặt buồn thỉu buồn thiu thì Thu Hương chắc đã đoán biết được là tôi có chuyện gì không vui trong lòng rồi nên cô ta không nói gì cả mà cô bước lại nắm lấy bàn tay tôi và hai chúng tôi rảo bước đi ra trạm xe lửa điện ngầm .

Một hồi lâu sau khi xe lửa đã về gần đến trạm cuối ở gần Quincy nơi chúng tôi đậu xe trong bãi đậu xe để lái về nhà thì Thu Hương hỏi nhỏ tôi : "Anh yêu, hôm nay có chuyện gì không vui trong công ty hay sao mà trông anh lo lắng và buồn vậy, anh muốn chia sẻ với em không " .

Tôi nói: "Em yêu, anh cảm thấy không được khoẻ trong người để chút nữa về nhà rồi chúng ta cùng bàn nha em" .

Thu Hương nhìn tôi và nàng nói : "Dạ, anh yêu" .

Bửa cơm tối hôm nay Thu Hương nấu rất là ngon, nhưng vì trong lòng đang lo lắng và buồn bực nên tôi không sao mà ăn cho vô được, ăn được chừng nửa chén cơm thì tôi nhìn Thu Hương và tôi nói : "Anh xin lỗi em nha Thu Hương, sao hôm nay anh không thấy đói và hình như không sao ăn ngon miệng được, anh xin phép phải đi lên lầu nằm nghĩ chút nha em yêu ơi.

Tôi lặng lẻ đi lên phòng ngủ để thay quần áo, định đi tắm cho mát để làm dịu đi chút bực bội và buồn chán trong lòng thì nhìn thấy Thu Hương bước đến gần cạnh bên tôi ôm hôn tôi, nên tôi thôi không thay đồ và không đi tắm nữa, tôi nắm tay Thu Hương và hôn lên vầng trán thông minh và khuôn mặt xinh đẹp của Thu Hương và tôi nói : "Thu Hương, anh xin lỗi em nha, hôm nay trong hảng có chuyện làm cho anh thật lo lắng trong lòng, chưa biết phải giải quyết như thế nào nên anh cảm thấy buồn và bực bội chút thôi . nếu anh có làm cho em lo âu và lo lắng thì xin em hãy tha lỗi cho anh" .

Thu Hương ôm tôi và nàng nói : "Anh Lý yêu thương của em, thật ra là chuyện gì vậy anh" .

Tôi nắm tay Thu Hương và dẩn nàng đi ra nơi băng công và ngồi xuống chiếc ghế xếp dài dùng để nằm ngắm biển và tôi ngồi xuống ghế , xong tôi bảo nàng ngồi vào lòng tôi và tôi ôm nàng vào lòng và tôi nói cho nàng nghe những gì đã xẩy ra cho tôi trong buổi sáng hôm nay khi tôi đi làm trong công ty SWEC . Nghe xong Thu Hương nói: "Anh yêu, em biết là anh chưa có quyết định gì, nhưng anh có biết là anh sẽ làm sao chưa" .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi nói: "Em yêu thương, anh chưa biết phải tính làm sao nữa, không biết có nên nhận công tác này hay là không nhận công tác này . Đây là lần đầu tiên trong đời anh gặp phải việc khó xử và khó giải quyết như thế này, vì thế anh định là cùng em suy nghĩ để tìm ra cách để giải quyết cái việc quan trọng này ."

Thu Hương im lặng như đang suy nghĩ một chuyện gì nên tôi nói tiếp : "Em yêu, em cũng biết là hiện giờ ở thành phố Boston này thi ngoài em ra thì anh không còn có ai là người thân thiết cả . Anh thương yêu em hơn cả chính bản thân của anh nữa".

Thu Hương ôm chặt lấy tôi và nàng nói: "Anh Lý ơi, em thương yêu anh lắm anh yêu ơi" .

"Thu Hương à, em cũng đã biết rồi đó, nơi xứ lạ quê người này mình còn chưa quen nữa nói chi là giờ đây phải đi làm nơi xứ sở Ả Rập, anh lo lắng quá Thu Hương ơi ".

Tôi để ý thấy Thu Hương tối nay có vẻ buồn trong lòng lắm sau khi đã nghe câu chuyện của tôi, tôi thật không muốn nói gì thêm nữa nhưng mà trong lòng tôi cứ mãi bồn chồn và lo lắng mãi về cái việc hồi sáng này, nên tôi nói : " Thu Hương ơi, nếu như anh quyết định đi làm ở xứ Ả Rập vì tương lai, sự nghiệp của anh, thì em có định đi theo anh không" .

Thu Hương trầm ngâm suy nghĩ thật lâu rồi nàng nhìn tôi nói: "Anh Lý, em cũng chưa biết phải tính như thế nào nữa, nhưng nếu anh bắt buộc phải đi làm ở xứ Ả Rập thì em buột lòng phải đi theo anh thôi, vì em không bao giờ muốn phải xa anh một ngày nào nữa cả " .


4. Người Việt Tị Nạn CS:

Khi sắp học xong trung học tại trường Trung học Hồ ngọc Cẩn ở Gia Định gần Lăng Ông Bà Chiểu thì tôi có hai người bạn học rất thân . Một người tên là Lý và một người tên là Nhân , ba chúng tôi đều học hành rất siêng năng, cần mẩn, thật xuất sắc về mọi môn học từ Luận Văn, Triết, Toán Lý Hoá và nhất là ngoại ngữ như là Anh Văn và Pháp Văn . Ba chúng tôi là bạn thân thiết và rất thương mến nhau nhưng thường hay tranh tài với nhau để đứng nhất, nhì, ba trong suốt những năm học trung học từ lớp sáu cho đến lớp mười hai . Nhưng mà hai anh bạn này thì có một cuộc đời biến đổi hết sức khác biệt nhau . Hôm nay cảm thấy có chút vui trong lòng vì thế tôi xin phép được chia sẻ cùng các bạn về cuộc đời của anh họ như sau:

Trước tiên tôi xin phép được kể về chuyện "Cuộc đời của anh bạn có lên là Lý" và sau đó sẽ kể về chuyện của anh chàng VN có tên là Nhân nhé :

1. Cuộc Đời Biến Đổi :

levannhan
10-14-2013, 01:23 PM
CUỘC ĐỜI BIẾN ĐỔI

Một buổi sáng sớm trong tuần lễ cuối của tháng tám năm 1984 Thu Hương và tôi được Chú Bảy lái xe đưa ra phi trường Logan ở thành phố Boston, Massachussets và sau đó chúng tôi lên máy bay để bay đi phi trường ở thành phố Orlando, Florida .

Mặc dù trong lòng và tâm trí của tôi cứ bị ám ảnh mãi về công tác đi làm ở xứ Ả Rập nhưng nhìn Thu Hương với nét mặt vui tươi, hớn hở và xinh đẹp tuyệt trần mà tôi cũng phải đổi buồn thành vui để đi nghĩ hè vui chơi với nàng ta.

Khi chúng tôi đã tới phi trường Orlando, Florida và trong khi tôi đang đợi để lấy hành lý "Luggages" của chúng tôi thì Thu Hương gọi điện thoại cho khách sạn "Marriot Hotel" để báo cho họ biết là chúng tôi đã đến phi trường và cần họ cho người ra đón chúng tôi .

Một hồi lâu sau đó thì xe của khách sạn Marriot đã đến đón chúng tôi về khách sạn . Thu Hương đã trả tiền chuyên chở và tiền típ cho họ. Đợi khi người tài xế của khách sạn Marriot mang đồ của chúng tôi vào trong khách sạn thì tôi hỏi Thu Hương: "Em yêu, anh tưởng là em chỉ cho tiền tip thôi chứ, ai dè lại phải trả cho họ tiền đón rước và chuyên chở nữa, thật là mắc quá đi" .

"Hết bao nhiêu vậy em" .
"Gần một trăm bạc đó anh" .

Sau đó thì chúng tôi đã ghi danh "Check in" vào khách sạn và lên phòng ngủ của chúng tôi .

"Tiền khách sạn bao nhiêu vậy em"
"Hơn trăm bạc một đêm cho phòng ngủ này đó anh " .

Tôi cảm thấy có chút buồn ở trong lòng, tại vì tôi đã nghe lời xúi dại của mấy người bạn Mỹ làm chung trong hảng SWEC để đi nghĩ hè bằng du thuyền mà tốn kém thiệt nhiều tiền như thế này cho cô vợ hiền lành và dễ thương của tôi nên tôi hỏi nhỏ Thu Hương : "Em yêu ơi, còn tiền đi du thuyền thì hết bao nhiêu vậy em ".

Thu Hương siết nhẹ vào bàn tay của tôi và nàng nói: "Anh yêu, em không nói cho anh biết đâu, xin anh đừng lo lắng chuyện đó mà mất vui" .

Tôi hôn nhẹ lên khuôn mặt thật xinh đẹp của Thu Hương và tôi nói: "Em yêu, em nói cho anh nghe đi, anh không nói cho ai biết đâu" .

Thu Hương ôm tôi và nàng nói: "Anh thử đón xem là bao nhiêu" .

Tôi ôm Thu Hương vào lòng và tôi nói: "Vài ngàn có đúng không" .

Thu Hương ôm chặt tôi vào lòng của cô ta và nàng nói thiệt nhỏ vào lổ tai của tôi : "Anh Lý, em thương yêu anh lắm, em không biết mà" .

Tôi biết Thu Hương rất là yêu thương tôi và cô ta không muốn tôi lo lắng nên cô không muốn nói cho tôi biết về chuyện tiền bạc đã chi ra cho việc đi du thuyền, và nàng chỉ muốn cho tôi được vui vẻ thôi .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi nói nhỏ vào tai của cô ta: "Em yêu ơi, anh thương yêu em, và anh cám ơn em đã vì anh mà đã hy sinh tiền bạc của em để đi nghĩ hè bằng du thuyền" .

Thu Hương nhìn tôi và nàng nói: "Anh yêu, em biết anh đã đi làm cực khổ và khó nhọc cả năm rồi, nên em muốn cho anh được đi chơi du thuyền để thoải mái tâm trí và yêu đời vui sống cùng quên hết những phiền muộn trong hảng SWEC . Tiền bạc tuy là khó khăn, cực khổ mới kiếm được nhưng không phải vì thế mà mình lệ thuộc quá đáng vào chúng đó anh yêu ơi" .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi nói: "Anh yêu thương em lắm Thu Hương ơi" .

Sau khi đã đem tất cả hành lý vào trong phòng ngủ của chúng tôi thì Thu Hương nói: "Anh Lý ơi, hồi sáng này em phải thức dậy thật sớm để sửa soạn Vali lên đường đi nghĩ hè, bây giờ em mệt quá đi, chắc em phải nằm ngủ một giấc lấy lại sức, anh có muốn nằm ngủ với em không" .

"Anh thật muốn ôm em ngủ lắm, mệt qua rồi"

Trước khi nằm xuống ngủ bên Thu Hương tôi âm thầm dấu một hộp vuông nhỏ bên trong chứa đựng một chiếc nhẩn kim cương thật đẹp để vào trong bóp của Thu Hương với vài hàng chữ Nhẩn cưới cho người tình tuyệt vời Thu Hương nhân dịp đi chơi du thuyền .

Tôi giật mình thức giấc khi cảm giác một nụ hôn thật say đắm của Thu Hương vào ngay trán của tôi . Thu Hương nhìn tôi và nàng nói:" Anh Lý ơi, em thương yêu anh lắm, và em cám ơn anh đã tặng cho em chiếc nhẩn thật là xinh đẹp này" .

"Không có chi, đúng ra anh nên tặng cho em từ lâu rồi" .

Sáng sớm hôm sau trong khi ngồi ăn sáng thì Thu Hương hỏi tôi: "Anh yêu, anh có biết mấy giờ thì xe "Bus Shuttle" đến đưa chúng ta đi ra bến tàu không anh" .

"Khoảng 10:00am sáng nay đó em" .

Thu Hương nhìn tôi nói: "Anh yêu, anh làm ơn xem lại coi chúng ta có đủ giấy tờ để lên tàu du thuyền chưa vậy anh" .

Tôi mở cập táp Samsonite ra và xem xét lại những giấy tờ cần thiết và tôi nói: "Em yêu, 2 vé tàu, 2 thẻ Visas, 2 thẻ căn cước lái xe, có đủ cả rồi đây em" .

Khi chúng tôi đã đến bến tàu của hảng du thuyền Carnival thì người tài xế xe bus nói: "Anh chị đi chơi vui vẻ nhé, hành lý của anh chị sẽ được người của hảng tàu Carnival mang lên Tàu cho anh chị và anh chị sẽ nhận lại những hành lý này khi anh chị đến phòng của anh chị" .

Thu Hương cho tiền tip cho người tài xế và nàng nhìn tôi nói: "Anh Lý ơi, chiếc Tàu du thuyền này lớn quá đi " .

Tôi nói: "Em yêu, ít nhất cũng đến 20 tầng " .

Thu Hương bước đến gần bên tôi và nàng nói nhỏ vào tai tôi: "Lý ơi, Lý có thích đi chơi du thuyền với em không" .

Tôi hôn lên mặt của Thu Hương và tôi nói thiệt nhỏ vào tai của Thu Hương: "Lý thích lắm em yêu ơi" .

Sau khi đã trình những giấy tờ cần thiết để lên tàu "Boarding ship" thì thay vì lên phòng của mình thì tất cả những người du khách đi du thuyền đều được đưa lên tầng lầu 10 nơi có những phòng ăn thật lớn với nhiều nhà hàng ăn như là Tàu, Ý, Pháp, Nhật, ...vv...

Có hơn ba ngàn (3,000) người du khách đi nghĩ mát trên chiếc tàu Carnival ngày hôm nay . Thu Hương và tôi thật là vui vẻ trong lòng và cố chen chân để đi tìm một bàn trống để ngồi . Sau khi đã tìm được chổ ngồi thì có người bồi bàn đem đến cho chúng tôi rượu Champain để uống mừng "Welcome" .

Thu Hương lấy tiền ra trả thì người bồi bàn nói: "Rượu này do hảng tàu Carnival thiết đãi để chúc mừng nên không cần trả tiền" .

"Em thấy hình như mọi người đều được hảng Tàu Carnival này chào mừng bằng rượu Champain cả " .

Rồi chúng tôi nghe tiếng máy ghi âm vang lên :

"Xin mọi người chú ý"
"Xin mọi người chú ý"
"Xin mời ông Kenny Knelly"
"Xin mời cô Rosemary Cardinale"
"Xin mời cô Nguyễn thị Thu Hương"
"Và xin mời ông Lý lên khán đài"

Thu Hương hết sức ngạc nhiên cô ta nhìn tôi nói: "Anh Lý ơi, sao họ lại mời chúng ta cùng Kenny và Rosemary lên khán đài vậy anh" .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi giả vờ như không biết chuyện gì đang xẩy ra và tôi nói: "Em yêu, anh không biết, chúng ta đi lên khán đài để xem họ cần chúng ta có việc gì " .

Khi lên đến khán đài thì gặp ông Thuyền Trưởng của tàu Carnival bước đến bắt tay chúng tôi và ông ta nói: "Tôi tên Kirk Pitfatrick là Thuyền Trưởng của tàu Carnival này, xin chúc mừng cho các bạn hôm nay" .

Tôi để ý thấy phía sau ông ta có khoảng bốn người đàn ông bận đồ trắng giống như là lính hải quân và bốn cô gái cũng bận đồ trắng của lính hải quân cuối đầu chào chúng tôi.

Sau khi đã giới thiệu xong thì ông Thuyền Trưởng ra trước máy ghi âm "Micro" và ông ta nói: "Xin chào mừng tất cả quý vị , hôm nay tôi xin mời quý vị nâng ly chúc mừng cho lễ đám cưới của ông Kenny Knelly & Rosemary Cardinale và ông Lý cùng cô dâu xinh đẹp Nguyễn thị Thu Hương" .

Tôi nghe tiếng vổ tay vang dội khắp tầng lầu 10 . Và rồi tôi nghe một tiếng la thật lớn của một anh chàng nào đó bằng tiếng Anh "Congratulation to you Ly, there you go my friend".

Kế đến thì ông Thuyền Trưởng Kirk Pitfatrick nói: "Xin mời hai chú rể trao nhẩn cưới cho hai cô dâu" .

Tôi thấy Rosemary đưa một hộp nhỏ cho Kenny và nàng đưa cho tôi hộp nhỏ màu trắng .

Kenny mở hộp và lấy ra một nhẩn cưới kim cương đeo vào tay của Rosemary, còn tôi thì đeo nhẩn vàng vào tay của Thu Hương .

Thu Hương hết sức ngạc nhiên . Cô ta bước tới nói nhỏ vào tai tôi: "Anh Lý, tối nay anh sẽ biết tay em, em thương anh lắm Lý ơi" .

Tôi im lặng không nói gì cả mà tôi chỉ mỉm cười với Thu Hương thôi .

Sau đó thì ông Thuyền Trưởng Kirk Pitfatrick nói: "Xin mời cô dâu trao nhẩn cưới cho chú rể" .

Rosemay lấy một họp nhỏ màu hồng trao cho Thu Hương, rồi cô ta nói: "Hương à, rốt cục thì bạn cũng có được ngày này rồi có phải không . "

Thu Hương đeo nhẩn cưới cho tôi và Rosemary Cardinale thì mang nhẩn cưới vào tay Kenny Knelly .

Sau cùng thì ông Thuyền Trưởng Kirk Pitfatrick nói: "Xin cám ơn mọi người " .

Tất cả chúng tôi đến một bàn dài có để chiếc bánh cưới và vài chậu bông cùng khăn giấy và một chồng những chén dĩa giấy đã để sẳn trên bàn .

Tôi nhìn Kenny và Rosemary và tôi nói: "Tao thật là cám ơn hai vợ chồng mầy lắm nghe Kenny" .

Kenny bắt tay tôi và anh ta nói: "Tao cũng chúc mừng mầy nha Lý" .

Kenny và Rosemary cũng bắt tay và chào mừng Thu Hương .

Sau khi đã giới thiệu với nhau xong và trong khi Rosemary ngồi nói chuyện với Thu Hương thì tôi ngồi nói chuyện với Kenny .

Kenny hỏi tôi: "Lý à, mầy đã có quyết định chưa" .

Tôi nói: "Ý mầy nói là chuyện đi làm ở xứ Ả Rập à" .

"Ừ thì là chuyện đi làm ở xứ nóng cháy da, cháy thịt Ả Rập đó" .

"Tao chưa có quyết định mầy à, tao cần phải nói chuyện với bà xả của tao" .

Kenny nhìn tôi và anh ta nói: "Tao cần đi Ả Rập để kiếm chút tiền mua nhà, vì tiền phụ trội "Per diem" tốt lắm, mầy thì ngon rồi bà xả mầy con nhà giàu nên mầy đâu cần phải lo chứ" .

Tôi nhìn Kenny và tôi nói: "Mầy nói gì lạ vậy, bà xả tao chỉ là cháu nuôi thôi, tụi tao phải tự lo hết đó mầy ơi, tao nghĩ chắc tao cũng phải cùng đi với mầy qua Ả Rập kỳ này rồi" .

"Mầy có định đem bà xả mầy đi theo không" Kenny hỏi tôi .

"Tao chưa biết , nếu đi thì tao nghĩ sẽ đem nàng đi theo tao luôn ".

Kenny nhìn tôi nói: "Mầy lo Điện còn tao lo I&C, tao nghĩ kêu Jack Smith đi theo luôn vì nó giỏi về hình vẽ "Wiring diagrams & Elementary diagrams và Schematics lắm".

Kenny và tôi đang nói chuyện với nhau thì Rosemary và Thu Hương đem bánh cưới đến cho hai chúng tôi . Tôi nói: "Rosemary, hôm nay cô nhìn dễ thương và xinh đẹp lắm" .

Rosemary nhìn tôi nói: "Anh Lý, anh cũng nhìn đẹp trai lắm, anh thật là may mắn lắm đó nha, Thu Hương thật dễ thương và xinh đẹp lắm" .

Tôi mỉm cười nhìn Rosemary và tôi nói : "Xin cám ơn cô nhiều nha Rosemary" .

Kenny nhìn tôi nói: "Lý à, mầy thật có phước lắm đó biết không" .

"Mầy cũng vậy thôi Kenny"

Rồi tôi nhìn thẳng vào ánh mắt của Kenny và tôi hỏi anh ta: "Thật ra hồi nảy mầy sắp xếp chuyện đám cưới thật là hay quá tao nghĩ bà xả của tao chắc là ngạc nhiên lắm, tao nợ mầy một ván rồi đấy . Tốn hết bao nhiêu tiền vậy mậy, nói cho tao biết tao cưa đôi với mầy ."

"Mười ngàn đồng đó mầy"

"Mầy nói gì, mười ngàn đồng, mầy nói thiệt chứ Kenny" .

"Mầy không thấy tao phải đãi ăn uống cho trên ba ngàn người mầy không thấy sao chứ"

Tôi có chút ngạc nhiên và lo lắng trong lòng, và tôi tự nói với lòng tôi "Mười ngàn đồng" . Thì Kenny bước đến gần bên tôi ôm vai tôi rồi nói nhỏ vào tai tôi: "Lý à, mặt mầy nhìn khó coi quá, tao chỉ nói đùa để trêu mầy thôi, không tốn một cắc đó mầy ơi" .

"Mầy làm sao hay vậy"

"Tao nhờ bà xả thông minh Rosemary của tao lo cho đó" .

"Bà xả tao chuyên lo về ngoại giao và tiếp tân đó mà "

"Ừ tao đồng ý với mầy, Rosemary tài giỏi lắm . Nếu năm ngoái tao không phải đi về lại Portland, Oregon sau khi Interview với mấy xếp lớn thì tao đã cua bà xả mầy rồi, thì giờ này mầy đâu có cưới được một cô nương thông minh và tài giỏi như Rosemary vậy . Tao nói đùa thôi, Rosemary của mầy hôm nay nhìn dễ thương và xinh đẹp lắm" .

"Mầy nhớ nói với Rosemary là tao và bà xả của tao cám ơn Rosemary nhiều lắm đó nha"

"Lý à, tao sẽ nói với bà xả của tao " .

Sau đó thì tôi và Thu Hương chia tay với Kenny và Rosemary để đi về phòng của chúng tôi .

Trước khi về lại phòng thì Thu Hương và tôi đã di dạo một vòng quanh tàu du thuyền này để xem coi có gì lạ hay không .

Thu Hương nói: "Anh yêu, em cám ơn anh đã cho em một sự ngạc nhiên hết sức thú vị và vô cùng có ý nghĩa hôm nay, em thật không ngờ là anh đã quyết tâm để làm lễ cưới với em " .

Tôi nhìn Thu Hương và tôi nói: "Hương ơi, Lý yêu thương em lắm, anh cũng xin cám ơn em đã hết lòng, hết dạ lo lắng và thương yêu anh hơn một năm nay, anh thật sung sướng và hạnh phúc để được sống bên em , em thật đúng là một người vợ hiền và ngoan ngoãn của anh ".

"Anh Lý, bây giờ hai chúng ta chính thức là vợ chồng rồi, anh muốn em gọi anh bằng gì, anh yêu, anh thương, người tình, người yêu, ông xả, hay là mình yêu, ...vv..."

"Tiếng mình yêu nghe hay lắm , Hương ơi, em muốn gọi anh bằng gì cũng được hết đó bà xả của Lý ơi" .

"Lý ơi, em thương yêu Lý lắm hay là mình ơi em thương yêu mình lắm . Lý thích như vậy không" .

"Kêu vậy nghe phê lắm bà xả Thu Hương ơi" .

"Mình Lý của em ơi, hồi nãy mình nói chuyện với Kenny về chuyện gì vậy mình, em thấy mình hình như rất thân mật và thân thiết với Kenny lắm" .

"Kenny là bạn thân của anh trong công ty SWEC cũng giống như là Rosemary với em vậy . Kenny là Kỹ Sư giám đốc cho ngành dụng cụ và điều khiển máy móc "Project Manager for Instrument & Control System Engineer. Anh thường đi họp chung và làm việc chung với anh ta ".

"Hồi nãy anh và Kenny nói chuyện về công tác đi làm ở xứ Ả Rập, anh ta hỏi anh là có quyết định để đi làm ở Ả Rập không, và anh nói với hắn là anh cần nói chuyện với em rồi mới quyết định, Hương à, sẳn tiện đây anh muốn hỏi em là theo em nghĩ thì anh có nên nhận công tác này không " .

"Lý à, em không biết phải nói như thế nào với Lý nữa vì em không biết nhiều về công việc làm của anh, em nghĩ Lý nên suy nghĩ thật kỹ về công tác này . Nếu Lý thấy rằng công tác này sẽ giúp ích cho tương lai và sự nghiệp của Lý thì Lý nhận còn như Lý không thích thì cũng không có sao, Lý có thể tìm một công việc khác mà Lý thích, em lúc nào cũng nghe lời của Lý và em bằng lòng và chấp nhận với tất cả quyết định của Lý . Lý đi đâu thì em theo đó . Bây giờ em đã là vợ của Lý rồi , vợ chồng sống chết có nhau .

Tôi ôm Thu Hương vào lòng và hôn lên trán, lên mặt của Thu Hương và tôi nói: "Hương ơi, Lý yêu thương em lắm, anh nghĩ anh cần vài ngày nữa để suy nghĩ cho thật chính chắn rồi anh sẽ cho em biết quyết định của anh nha Hương ơi " .

Thu Hương và tôi nói chuyện đến đây thì nghe tiếng còi báo động của tàu du thuyền vang lên thật là to lớn, và tôi nhìn thấy có nhiều người đang vội vả đi lên sân thượng của tàu .

Thu Hương nắm lấy bàn tay của tôi và nàng nhìn tôi nói: "Lý ơi, em muốn đi lên tầng cao nhất của tàu du thuyền để xem cảnh nắng chiều và cảnh tàu du thuyền rời bến, Lý đi theo em đi" .

"Được, anh đi với em" .

Khi lên đến sân thượng thì tôi thấy có một sân rộng dùng để chơi đánh Mini Golf và chung quanh sân đánh golf này có những băng ghế dài ở chung quanh để cho du khách ngồi ngắm biển và có một sân vận động dành cho những du khách đi bộ hay chạy bộ .

Thu Hương ôm tôi và hai chúng tôi đến ngồi trên một băng ghế dài bằng gỗ để ngắm cảnh nắng chiều cùng ngắm cảnh tàu du thuyền đang từ từ nhổ neo và rời bến . Tôi và Thu Hương đang nhìn ngắm cảnh biển trời mây nước thì bổng có một bàn tay vổ nhẹ lên vai của tôi, tôi quay lại nhìn thì thấy Kenny và Rosemary cũng đến đứng gần cạnh tôi .

Kenny nhìn tôi nói: "Mầy và bà xả của mầy cũng biết ngắm cảnh biển trời và cảnh chiều tà trên bãi biển Cocoa beach nữa à" .

Tôi nói: "Tao xin chào hai vợ chồng mầy, tụi bây có khoẻ không" .

"Vợ chồng tao khoẻ lắm" .

Thu Hương nắm tay Rosemary và cô ta nói: "Rosemary và Kenny, hai bạn có khoẽ không, hai bạn ngồi xuống đây để ngắm cảnh cùng với chúng tôi"

Rosemary đến ngồi cạnh nơi Thu Hương còn Kenny thì ngồi cạnh bên tôi ở bên mặt của ghế dài .

Cảnh tàu rời bến trong ánh nắng chiều tà thật là cảm thấy buồn ở trong lòng nhưng thật là trử tình và lãng mạng vô cùng.

Trong khi Thu Hương ngồi nói chuyện tâm tình với Rosemary thì Kenny và tôi ngồi tâm sự với nhau .

Khi tàu du thuyền rời bến Cocoa beach chừng mười phút thì Kenny đưa tay chỉ về phía bên mặt của tàu du thuyền và anh ta nói: "Lý à, mầy có nhìn thấy dàn phóng phi thuyền không gian và cái toà nhà "building" màu trắng to lớn đó không, đấy là Trung tâm không gian của hảng Nasa "Nasa Space Center" .

"Tao thấy rồi"

"Còn xa xa ở phía trước mặt của tao và mầy là những toà nhà của World Disney" .

"Tao thấy rồi, tiếc là tao không có nhiều thì giờ để đi thăm viếng Trung tâm không gian Nasa và World Disney trong kỳ nghĩ hè lần này" .

"Vậy khi nào có dịp mầy cho tao biết có thể tụi mình sắp xếp đi chung cho vui nha Lý" .

"Ừ nhất định như thế nhé ".

Đang nói chuyện trời trăng mây nước thì Kenny đổi đề tài và hắn đột nhiên hỏi tôi : "Lý à, mầy có thích chơi cờ bạc "Gamebling" không, tao định rủ mầy chút tối sau khi ăn cơm xong thì bốn đứa mình đi đại náo phòng Casino cho vui" .

"Tao không thích chơi cờ bạc mầy ơi, khi còn đi học thì tao có đọc qua sách về cách chơi bài 21 "Black jack" và chơi lắc hột xí ngầu "Craft" nhưng tao chưa bao giờ chơi ở sòng bài Casino cả" .

"Vui lắm Lý à, nếu mầy không thích chơi vậy mầy hùn vốn với tao đi, mỗi đứa bỏ ra năm mươi đồng để xem tụi mình có hên không" .

"Được, vậy chút nữa sau khi ăn cơm xong tao sẽ đưa cho mầy năm chục đồng để xem mầy có hên không, hay là làm nên sự nghiệp lớn hay không nhé" .

"Lý à, tao thấy mầy cũng thông minh lắm, không biết mầy có chơi Thị trường chứng khóang không" .

"Tao không có chơi Thị trường chứng khoáng mầy à, nhưng bà xả tao và bà nội của cô ta thì rành lắm, thật ra hồi còn đi học tao có học qua vài lớp về kinh tế học gọi là nghiên cứu và tiên đoán Thị trường chứng khoáng "Forcasting Economics & Stock Analysis" .

"Tao nghĩ mầy nên học hỏi, nghiên cứu và chơi Thị trường chứng khoáng đi bỡi vì bảy mươi phần trăm dân Mỹ không ai mà không biết chơi Thị trường chứng khoáng cả . Nếu mầy có chơi thì tao nghĩ mầy nên nghiên cứu về những Stock như là dầu hoả của những công ty Exxon Mobil, Phillip, BP,...vv... hay là nhóm stock như là Extended Traded Fund Fas, faz, skf, uyg ...vv..." .

"Thôi mầy ơi, đừng có xúi dại tao nghe mậy, tao còn yêu đời lắm chưa có muốn bị chết sớm đâu ".

Sau đó thì chúng tôi đi ăn tối cùng với nhau . Kenny kéo ghế cho Rosemary ngồi vào bàn, còn tôi thì kéo ghế cho bà xả Thu Hương của tôi . Khi người bồi bàn đem đồ ăn đến cho chúng tôi thì Thu Hương vừa ngữi đến mùi thơm của cá Salmon thì không biết tại sao Thu Hương có cảm giác như muốn nôn mửa vậy và cô ta nhìn tôi nói: "Lý ơi, sao em cảm thấy chóng mặt và muốn ói quá Lý ơi " .

Tôi nói: "Hương ơi, em không được khoẻ trong người phải không em, em có muốn anh đưa em đi gặp bác sĩ không " .

Rosemary bước đến sờ đầu của Thu Hương và cô ta nói: "Có chút nóng đó, chắc nên đưa Thu Hương lên phòng y tế đi" .

Tôi nhìn Kenny và tôi nói: "Tao đi chút trở lại nha Kenny" .

Tôi dìu Thu Hương đi lên phòng y tế, Rosemary đi kềm một bên Thu Hương vì sợ cô ta té ngã còn Kenny thì cũng chậm rãi đi theo chúng tôi . Khi vào phòng y tế thì Rosemary nói vơi hai cô ý tá đang trực ở đây là Thu Hương bị chóng mặt và muốn nôn mửa xin giúp đỡ .

Cô y tá trưởng "Register nurse" bước đến đỡ Thu Hương ngồi xuống ghế và cô ta nói: " Cô cảm thấy thế nào" .

"Tôi thấy choáng ván mặt mày và cảm thấy buồn nôn" .

Cô y tá trưởng lấy đồ đo nhiệt độ ra và đo cho Thu Hương, sau đó cô ta nói: "Nhiệt độ bình thường 97. 5 độ F" . Rồi cô ý tá lấy máy nghe để lên trước ngực và lưng của Thu Hương và cô ta nói: "Nhịp đập bình thường , tôi cần lấy nước tiểu và thử máu của cô để xem có triệu chứng gì khác thường hay không . Cô có hút thuốc và uống rượu không" .

"Không có, tôi không biết hút thuốc và không uống rượu hôm nay chỉ uống một chút Champagne thôi " .

"Cô có dùng thuốc "Drug" gì hay không"

"Tôi không có" .

Sau đó cô y tá trưởng đã đưa Thu Hương vào bên trong phòng mạch của bác sĩ để lấy máu cùng nước tiểu .

Rosemary nhìn tôi nói: "Anh Lý, tôi nghi ngờ bà xả của anh chắc là có thai rồi, vì những triệu chứng chóng mặt và muốn nôn mửa mà nhiệt độ bình thường là triệu chứng của những người phụ nữ lần đầu tiên thụ thai đó" .

"Rosemary à, cô nói thật đó à"

"Tôi thấy chị hai của tôi đã từng bị như vậy đó" .

"Mầy có ý kiến gì không Kenny"

"Lý à, tao không biết, tao cũng giống như mầy vậy thôi, mới cưới vợ lần đầu mà làm sao tao biết chứ" .

Một hồi lâu sau đó thì cô y tá trưởng đưa Thu Hương ra gặp chúng tôi và cô ta nói: "Cô Thu Hương, cô hãy đến gặp chúng tôi vào trưa ngày mai nhé, chúng tôi sẽ cho cô biết kết quả "

Tôi bước đến ôm Thu Hương vào lòng và tôi nói: "Mình Hương ơi, mình cảm thấy thế nào, mình còn chóng mặt và cảm thấy muốn buồn nôn nửa không mình" .

"Hết rồi mình à, em cảm thấy bình thường trở lại rồi" .

Rồi Thu Hương nói thiệt nhỏ vào lổ tai của tôi: "Chút nữa về phòng em nói cho mình nghe chuyện vui của hai đứa mình nha" .

Tôi hôn nhẹ lên trán của Thu Hương và im lặng không nói gì nữa cả .

Rosemary bước lại gần Thu Hương và cô ta nói: "Hương à, bạn hiền đã khoẻ lại chưa" .

"Tôi khoẻ rồi, hết chóng mặt và muốn buồn nôn rồi" .

Kenny nói: "Lý à, bà xả mầy không sao rồi, vậy chúng ta đi ăn cơm tối nhé, tao nghĩ chắc mọi người đã đói bụng lắm rồi " .

"Ừ, chúng ta đi"

Sau khi đã dùng cơm tối xong thì tôi nói với Kenny và Rosemary: "Hai vợ chồng mầy đi chơi sòng bài Casino vui vẻ nhé, tao nghĩ bà xả của tao đêm nay không được khoẻ trong người, chắc tao phải đưa cô ta về phòng để nghĩ mệt" .

"Tao thấy bà xả của mầy không có gì rồi mà, đi chơi với tụi tao cho vui Lý ơi" .

Tôi móc bóp lấy ra năm mươi đồng và đưa cho Kenny và tôi nói: "Tao chúc mầy nhiều may mắn nha Kenny, đây là phần hùn của tao" .

"Được rồi, tao sẽ cố gắng . Vậy thì mầy đưa bà xả mầy về phòng nghĩ mệt đi, tao gặp lại hai vợ chồng mầy sau nghe Lý" .

Sau đó thì Thu Hương và tôi chia tay với Kenny và Rosemary .

Thay vì đi về phòng thì tôi nắm tay Thu Hương đi một vòng quanh tàu du thuyền để hóng mát, hít thở không khí trong lành và nói chuyện tâm tình .

Tôi ôm Thu Hương vào lòng và tôi nói: "Hương ơi, em thật ra có chuyện vui gì muốn nói với anh vậy em yêu ơi" .

Thu Hương nhìn tôi âu yếm nói: "Lý ơi, tình yêu của hai đứa mình đã được trời ban phước chúng ta sắp có con với nhau rồi . Hồi nảy cô y tá trưởng đã làm test cho em và cô ta nói em đã mang thai khoảng chừng hai hay ba tháng rồi, nhưng muốn cho chắc chắn thì trưa mai cô ta sẽ cho em biết rõ ràng hơn vì còn phải xem qua kết quả của nước tiểu và máu của em nữa" .

Tôi nói nhỏ trong hồn tim của tôi : "Con xin cám ơn Ngọc Hoàng Thượng Đế và xin ban nhiều ơn phước lành cho vợ chồng của con" .


Khoảng 11:30am sáng hôm sau trong lúc Thu Hương và tôi đang ngồi ngắm cảnh biển trời mây nước trong phòng của chúng tôi thì Kenny gọi điện thoại cho tôi và anh ta nói: "Lý ơi, tao và Rosemary đang ở tầng mười một đây, tụi tao kiếm được một chổ hóng mát hết xẩy luôn, có quầy rượu, có bồn tắm nước nóng, và có những ghế dài nằm ngắm biển cùng có mái che nắng ở phía trên tuyệt vời lắm, mầy và bà xả mầy có muốn xuống chơi với tụi tao không . Tao cũng có món quà lớn rất đặc biệt để cho mầy nữa" .

"Mầy định ở đó tới khi nào vậy Kenny" .

"Chắc chơi ở đây tới chiều rồi đi ăn tối luôn đó Lý ơi" .

"Vậy chút nữa tao và bà xả của tao sẽ tới gặp mầy và Rosemary nha" .

Sau khi cúp điện thoại, tôi bước đến ôm Thu Hương vào lòng và âu yếm cô ta và tôi nói: "Mình ơi, hôm nay mình cảm thấy thế nào" .

"Em khoẻ lắm, hồi nảy Kenny gọi cho mình để nói về chuyện gì vậy mình" .

"Anh ta nói có món quà đặc biệt cho anh, và hắn rủ anh và em xuống tầng mười một để gặp Rosemary và anh ta" .

"Hương ơi, cũng sắp đến giờ đi gặp cô y tá trưởng rồi, vậy em hãy sửa soạn để đi gặp cô y tá trưởng nha em" .

"Dạ anh yêu" .

Khi Thu Hương và tôi đến phòng y tế thì gặp cô y tá trưởng hôm qua đang ngồi trong phòng làm việc của cô ta .

Thu Hương cúi đầu chào và cô ta nói: "Chào cô, tôi tên là Hương Nguyễn, cô còn nhớ tôi không" .

"Nhớ chứ, cô là người bị chóng mặt và buồn nôn hôm qua đó mà" .

"Dạ đúng rồi đấy ạ. Tôi muốn biết về mẫu thí nghiệm về máu và nước tiểu "Blood test & Urine test" của tôi"

"Cô à, tôi đã xem qua những mẫu thí nghiệm của cô thì cô quả đúng là có thai rồi" .

"Cô làm ơn cho tôi biết là con gái hay là con trai vậy cô" Thu Hương hỏi cô y tá trưởng .

"Bây giờ còn sớm lắm không sao mà biết được là gái hay trai . Cô cần đi gặp bác sĩ sản khoa ở gần khu vực của cô sinh sống để cho họ chăm sóc cho cô và bão vệ cho thai nhi được khoẻ mạnh và tốt lành nhé. Xin phép được hỏi cô, đây có phải là lần đầu cô mang thai không."

"Dạ đúng rồi, đây là lần đầu tiên đấy ạ "

Cô y tá trưởng nhìn tôi và cô ta nói: "Xin lỗi ông, ông là gì của cô Thu Hương . Tôi hình như đã gặp ông hồi đêm qua thì phải ."

Tôi nhìn cô y tá trưởng rồi tôi nói: "Tôi xin phép được tự giới thiệu cho cô biết, tôi tên là Lý, tôi là chồng của Thu Hương . "

"Xin phép được hỏi cô, bà xả của tôi đã thụ thai bao lâu rồi vậy, cô có biết không" .

"Tôi nghĩ khoảng hai hay ba tháng rồi đấy ông" .

"Dạ, cám ơn cô y tá trưởng" .

Sau đó thì Thu Hương và tôi đã chào cô y tá trưởng và đi lên lầu 10 để ăn trưa .

Trong khi ngồi vào bàn để ăn trưa thì Thu Hương nhìn tôi nói: "Lý ơi, Lý có vui để có con với em trong thời điểm nầy không" .

"Em yêu, em nói gì lạ vậy, con cái là do Trời ban ân điển và ban phước cho mình, anh thật hảnh diện và vui sướng được làm chồng của em và làm cha của những đứa con thông minh, khôn ngoan và rất tài giỏi của em " .

"Lý nói thật lòng" .

"Thật lòng và thật tâm của mình em Hương ơi" .

Thu Hương và tôi đang nói chuyện đến đây thì Kenny và Rosemary bưng mâm đồ ăn trưa đến gần bàn của chúng tôi và Rosemary nói: "Hương à, cho tụi này ngồi ké với hai bạn nha"

"Hai bạn cứ tự nhiên đi" Thu Hương nói với Rosemary .

Kenny móc túi quần của anh ta và lấy ra một cọc tiền rồi hắn đưa cho tôi và anh ta nói: "Lý à, đây là phần hùn vưa vốn và lời của mầy đêm qua đây" .

"Tiền đâu mà mầy có nhiều vậy, tao không lấy đâu"

"Tao với mầy hùn hạp với nhau hên lắm, tối qua tao chơi đâu thắng đó, mầy không tin thì hỏi vợ tao đi" .

"Rosemary, tôi chỉ tin lời của cô thôi, cô hãy nói cho tôi biết đi , Kenny ở đâu có nhiều tiền vậy" .

Rosemary nhìn tôi và nàng tươi cười nói: "Kenny thật hên lắm, mới đầu chơi bài 21 "Black Jack" ăn được khoảng 300 , xong ảnh đi qua bàn lắc xí ngầu "Craft" ảnh ăn được thêm gần 1000 đồng , định là đi về rồi, nhưng ảnh nghe tiếng la ó vang trời của mấy người chơi bàn tròn "Roulette" nên tôi và Kenny đã đứng lại xem và thấy cách vài phút thì cứ ra hoài con số 9 nên ảnh nói nhất chín nhì bù đặt đại con số 9 thử xem có hên không, bao nhiêu tiền ăn được bên Black jack và Craft, Kenny đặt hết vào con số 9 và ngay sau đó con số 9 đã ra nên mới có nhiều tiền như vậy đó " .

"Mầy hên thiệt đó nha Kenny ơi" .

"Tao chỉ lấy lại 50 đồng vốn thôi, mầy giử lại hết đi" .

"Không được Lý à, tao đã có phần của tao rồi, đây là tiền mồ hôi nước mắt của mầy đấy hãy cất giử đi" .

Kenny bước đến gần bên tôi và nhét vào túi quần của tôi . Tôi bất đắc dĩ và chẳng đặng đừng phải nhận lấy thôi .

Trong lòng tôi tự nghĩ "Của cờ bạc để ngoài sân, của phù vân để ngoài ngõ" .


Sau khi ăn trưa xong thì hai vợ chồng Kenny cùng Thu Hương và tôi đi lên tầng 11 để nằm ngắm cảnh biển trời, và nói chuyện với nhau .

Kenny nhìn tôi nói: "Lý à, hôm nay trời thật đẹp, tao nghĩ khí hậu ở Bahamas chắc ấm áp và xinh đẹp lắm, tao và Rosemary định là khi nào đến đảo Bahamas thì sẽ đi lên đảo Bahamas để mua sắm chút đồ để làm quà kỷ niệm cho bạn bè, và sau đó thì đi thăm viếng xung quanh đảo này, mầy và bà xả của mầy có muốn đi chơi chung với tụi tao không" .

"Tao thật muốn đi xem quanh đảo Bahamas lắm, nhưng không biết bà xả của tao có muốn đi không nữa, vì cô ta đã mang thai rồi" .

Thu Hương nghe tôi nói như vậy với Kenny, nên cô ta nhìn tôi nói: "Lý ơi, hôm nay em rất khoẻ, em thật muốn đi với Rosemary và Kenny để đi mua sắm trên đảo Bahamas lắm, anh cho em đi theo với nha anh Lý ơi" .

"Kenny à, bà xả của tao hôm nay khoẻ lắm vậy thì tao nghĩ tụi tao chắc là tháp tùng theo hai vợ mầy đi một vòng Bahamas cho vui" .

Khi tàu du thuyền đã tới quần đảo Bahamas thì chúng tôi đã đem theo giấy tờ như là Visa, bằng lái xe để đi xuống tàu và đi bộ vào đảo Bahamas . Bahamas là một quần đảo rất đẹp và có nhiều đảo nhỏ nằm gần cạnh bên nhau như là đảo "Grand Bahamas", "The Abacos", "The Berry", "Andros" , "Nassau Paradise Island", ,...vv...

Đảo Bahamas có nhiều bãi biển rất đẹp và rất thơ mộng, trử tình với những bãi cát dài trắng tình được bao bọc bỡi một mầu xanh dương đậm của biển cả bao la bát ngát, không như những nơi khác như là ở Cocoa beach thì nước biển mầu xanh lá cây . Vào mùa hè thì nước biển rất ấm áp có thể đi tắm biển hay là lặn xuống những biển cạn để ngắm san hô, và quan sát nhiều loại cá với đủ các màu sắc khác nhau rất đẹp mắt . Ngoài ra còn có thể chèo thuyền hay đi du thuyền bằng những tàu nhỏ để thăm viếng những hang động hay là những bãi biển vắng người ,...vv...

Kenny và Rosemary thích mua những quần áo có in những màu sặc sở và vài con ốc sà cừ ,...vv...để làm quà cho bạn bè của anh ta, còn tôi và Thu Hương thì mua một dĩa bàn cở trung bình dùng để trưng trong tủ kiếng hay treo lên tường để trang trí trong phòng khách hay nhà bếp được trạm trổ và sơn mài rất đẹp có hình của những hòn đảo Bahamas để làm quà tặng cho ông bà nội nuôi của Thu Hương .

Sau đó thì được tin sẽ có mưa to gió lớn đang kéo tới hòn đảo Bahamas này nên chúng tôi phải gấp rút đi nhành về lại tàu du thuyền của chúng tôi .

Sau khi đã trở lên lại tàu du thuyền thì Thu Hương nói: "Rosemary ơi, tôi cảm thấy mỏi chân và có chút mệt trong người, chắc tôi phải về phòng nằm nghĩ chút có gì tối gặp lại bạn và Kenny trong phòng ăn tối nhé" .

"Hương à, nếu bạn mệt rồi thì hãy về phòng nằm nghĩ đi, bạn đã có mang thai rồi phải biết giử gìn sức khoẻ của mình, đừng nên đi nhiều quá không tốt cho thai nhi đâu" .

"Vậy thì vợ chồng tao xin gặp lại mầy và bà xả của mầy sau nha Kenny" .

"Xin gặp lại hai vợ chồng mầy nha Lý" .

Tôi nắm bàn tay mềm mại của Thu Hương và hai chúng tôi rảo bước đi về phòng của chúng tôi .

Thu Hương đánh thức tôi dậy vào lúc gần sáng khi nàng cảm thấy trong người như đang bị bệnh nhồi sóng "Sea sick" vậy , tôi nhìn ra khung cửa kiếng của phòng thì thấy mưa gió và bão táp phong ba dử dội, và biển đang động mạnh, nhìn những đợt sóng biển dâng cao đang cuồng cuộn đập vào mạng thuyền, và chiếc du thuyền hình như đang lắc lư chao đão mạnh và đang cố lướt đi để mau chóng vượt ra khỏi cơn bão cuồng phong này .

Thu Hương mặt mày ướt đẩm mồ hôi và nhìn nàng hình như có chút lo lắng trong lòng nàng ôm chặt lấy tôi và nói nhỏ vào tai tôi: "Lý ơi, Lý có sợ không, có khi nào ...bị ....như là tàu Titanic không hả Lý" .

Tôi đóan biết ý của Thu Hương và tôi ôm nàng vào lòng tôi và âu yếm nói: "Hương ơi, anh không nghĩ sẽ xẩy ra chuyện gì đâu, chiếc du thuyền này to và lớn lắm không dễ gì mà bị đắm đâu em" .

"Trong đầu em cứ nghĩ tới chuyện Tàu Titanic mà lo sợ quá Lý ơi" .

"Hương ơi, xin em đừng lo lắng và lo sợ như vậy em à" .

"Lý ơi, tối qua em nằm mơ thấy chị Thu Vân và ba của em và má của em nữa đó" .

"Em thật đã nằm mơ thấy Thu Vân à, Thu Vân có nói gì với em trong giấc mộng không" .

"Dạ thật đó Lý ơi, chị hai cám ơn em đã hết lòng chăm sóc cho anh và chỉ bão em phải biết giử gìn sức khoẽ để lo cho con của em nữa" .

"Thu Vân có nói gì tới anh không"

"Không có nói gì về anh hết"

"Chị hai nói là em sẽ sanh ra được một cô con gái thông minh, khôn ngoan và tài giỏi lắm đó Lý ơi" .

"Hương ơi, anh thương yêu em lắm, con nào cũng là con, con trai hay con gái gì cũng được cả, anh chắc chắn với em là con của chúng ta bão đảm sẽ thông minh, khôn ngoàn và tài giỏi như là em vậy ".

Một hồi lâu sau đó thì mưa tạnh gió hoà và tự nhiên biển lặng sóng yên và chiếc du thuyền không còn trồi lên sụt xuống và bị chao đão nữa . Thu Hương và tôi đang thì thầm nói chuyện với nhau thì điện thoại reo vang, tôi bắt điện thoại lên và tôi nói: "Lý đây" thì nghe giọng nói của Kenny : "Lý ơi, tàu đang neo lại gần đảo Nửa Vầng Trăng "Half Moon Cave" , đảo này có bãi biển đẹp lắm , tao và Rosemary định đi thăm viếng hòn đảo này và sẽ đi cưỡi ngựa "Horse back riding" cùng đi chơi du thuyền, mầy và bà xả của mầy có muốn đi chơi với tụi tao không" .

"Bà xả của tao hôm nay còn mệt trong người, chắc vợ chồng tao không đi chơi hôm nay đâu, mầy và Rosemary đi chơi vui vẻ nha" .

Sau khi đã cúp điện thoại tôi nhìn Thu Hương và tôi nói: "Hương ơi, hôm nay em cảm thấy thế nào"

"Em có chút mệt trong người, cảm thấy hơi mệt mõi" .

"Vậy thì hai đứa mình nằm đây ngắm cảnh nước trời mây nước với nhau nghe em yêu ơi" .

Thu Hương và tôi nằm tựa đầu vào nhau để nói chuyện tâm tình, tôi đang dõi mắt nhìn thật xa ra biển cả mênh mong và nhìn hòn đảo Nửa Vầng Trăng hết sức khêu gợi và thật thơ mộng, trử tình thì Thu Hương ôm tôi và hôn lên trán và lên mặt của tôi và nàng thì thầm nói nhỏ vào tai của tôi: "Lý ơi, em thương yêu Lý lắm, Lý có biết là Lý đã làm cho em phải đợi chờ và mất đi hết tám năm xuân xanh của em không, Lý có thể nào kể lại cho em biết là trong tám năm đó thì Lý đã làm những gì không . Hương thật muốn biết qua khoảng thời gian ấy Lý đã làm gì để khi nào con của chúng ta khôn lớn thì Hương sẽ nói cho chúng biết về cuộc đời của cha chúng hay không" .

"Hương ơi, em thật sự muốn biết lắm phải không" .

"Em nghĩ , không phải chỉ mình em muốn biết mà con cái của chúng ta cũng muốn biết nữa" .

"Mình Hương yêu thương của Lý ơi, vậy thì hôm nay Lý sẽ kể cho chỉ một mình em biết thôi đó nha"

Tôi ôm Thu Hương vào lòng âu yếm và tôi nhỏ nhẹ nói vào tai của người vợ hiền ngoan của tôi ;


"Một buổi sáng sớm của tuần lễ đầu của tháng bảy năm 1975, anh ba và anh được xe bus đưa đi từ trại Pendleton để đi đến phi trường Los Angeles, California và sau đó hai anh em lên máy bay để bay đi thành phố Spokane, Washington .

Vì đã lâu ngày sống trong những lều vải nên anh thật bồn chồn và nôn nóng muốn biết xem nhà cửa, trường học và phố xá của người dân Mỹ là như thế nào . Khi máy bay đã đáp xuống phi trường của thành phố Spokane thì anh nhìn thấy thành phố Spokane rất đẹp và có thật nhiều những cây thông nhưng mà thành phố Spokane chỉ là một thành phố nhỏ nếu so sánh với thành phố Los Angeles .

Ra đón hai anh em chúng tôi ở phi trường là ông đại tá Kirk Brown và ba cô con gái cưng của ông ta là Mary, Lisa và Tina . Mary lúc đó vừa học xong năm thứ nhất tại trường đại học ở thành phố Spokane, Lisa vừa học xong lớp mười một và Tina thì vừa học xong lớp chín và sửa soạn để lên học trường trung học . Ba cô con gái này đều có tóc vàng óng ánh và thật dễ thương xinh đẹp, và rất cởi mở trong phép ngoại giao .

Đại tá Kirk Brown là một người tốt. Trong những ngày đầu ông đã sốt sắng chịu đứng ra để làm người bão lãnh cho anh ba và anh mượn một chút tiền trong ngân hàng của thành phố Spokane để mua quần áo và những đồ dùng cần thiết hằng ngày . Sau đó thì ông ta đã giúp đỡ cho anh ba và anh tìm được một công việc làm tạm thời cho công ty chuyên về cưa cây và đốn những cây lớn trong rừng bị chết khô hay là bị cháy rừng trong rừng thông của thành phố Spokane .

Hằng ngày anh ba và anh đi theo những người làm việc trong ngành kiểm lâm "Forest ranger" để vào rừng cưa cây và đốn những cây lớn để làm cũi . Hai anh em làm việc hơn một tháng thì hết mùa hè và sau đó anh ba và anh đã xin phép ông đại tá Kirk Brown để dọn vào sống trong khu nội trú "Campus" của trường đại học . Những ngày đầu chập chững bước chân vào sân trường đại học thì thật là cam go, khó khăn và cực khổ vô cùng . Anh ba và anh phải học ngày và học đêm và không bao giờ dám ngơi nghĩ bỡi vì ngoài giờ học ra thì hai anh em còn phải đi chùi sàn nhà, lau cầu tiêu, đổ rác hay là làm việc trong nhà ăn hay trong nhà bếp của trường .

Anh nói với anh ba: "Từ ngày lọt lòng mẹ đến bây giờ em chưa có bao giờ phải làm việc và phải học hành cực khổ như thế này" .

Anh ba nói: "Cực khổ ở bản thân không giết được hai anh em mình đâu, tuy là hai bàn tay của hai anh em mình đang lau cầu tiêu, đổ rác hay chùi sàn nhà bếp của trường nhưng tâm trí của hai anh em mình đang nghĩ đến chuyện lớn của tương lai" .

Trong lòng anh tự nghĩ không biết đây có phải là lúc để cho anh ngày đêm "Tu tâm dưỡng tánh và rèn luyện bản thân". "Không có bao nhiêu người thông minh, khôn ngoan, tài giỏi và giàu sang phú quý, làm nên sự nghiệp mà được sinh ra trong một hoàn cảnh tốt cả " . "Not many great men born in a great fortune" .

Ngày tháng trôi qua thật là nhanh lắm, mới đó mà hai anh em đã hoàn tất được chương trình học của năm thứ nhất, anh ba thì học xong năm đầu tiên về ngành Kỹ Sư Công Chánh "Civil Engineering" còn anh thì học xong năm đầu của ngành Kỹ Sư Điện và Computer .

Sau đó thì anh ba nhận được tin của cô bạn gái của anh ba đã tốt nghiệp ra trường trung học và cô ta định là sẽ xin đi học tại trường Portland State University và cũng vì vậy mà anh ba và anh đã xin chuyển trường ở thành phố Spokane để tiếp tục đi học ở trường đại học ở thành phố Portland, Oregon" .

"Hương ơi, sau đó thì em đã biết rồi đó, sau khi tốt nghiệp thì Lý đã trình diện đi làm cho Công ty SWEC và anh may mắn đã gặp lại người tình trong mộng và giờ đây thì anh đang chung sống hạnh phúc bên người yêu dễ thương, xinh đẹp như là Hằng Nga giáng thế này đây" .

"Em còn muốn hỏi anh điều gì nữa không" .


Thu Hương ôm hôn tôi và nàng nhìn tôi nói: "Lý ơi, em thương yêu Lý lắm, em biết Lý đã chịu đựng nhiều cực khổ và học hành khó nhọc để lo cho tương lai và sự nghiệp của Lý, em không có câu hỏi gì về quá khứ cả nhưng em muốn biết là Lý sẽ có những quyết định như thế nào về tương lai của gia đình mình nhất là bây giờ hai chúng ta sắp sửa có con rồi " .

"Mấy hôm nay không có đêm nào mà anh không suy nghĩ đến tương lai của gia đình mình hết đó em yêu ơi. Nếu giờ đây anh chỉ có một mình thì anh sẽ rất dễ dàng để quyết định là nên nhận hay là không nhận công tác đi làm ở xứ Ả Rập, nhưng hiền giờ anh đã có vợ và sắp sửa có con rồi vì thế mọi việc cần phải suy nghĩ thật chính chắn và kỹ lưỡng lắm đó Thu Hương ơi " .

"Anh thật không muốn xa em và con chút nào hết Thu Hương ơi, nhưng nếu không nhận công tác này thì không biết có còn công việc để cho anh làm ở thành phố Boston này không nữa . Lỡ như bị công ty SWEC sa thải anh thì không biết anh còn có thể tìm được một công việc thích hợp với khả năng của anh không nữa . Anh thật lo lắng quá Thu Hương ơi" .

"Thu Hương, người vợ hiền ngoan, thông minh, tài giỏi của Lý ơi em hãy nói cho Lý nghe đi em, Lý phải làm sao đây Thu Hương ơi " .

Thu Hương ôm tôi và hôn lên trán của tôi và nàng nhìn tôi nói: "Anh Lý, anh là trưởng của gia đình, anh hãy có can đảm và nghị lực để quyết định lấy việc quan trọng này, anh hãy tự mình quyết định đi Lý ơi . Em bằng lòng và chấp nhận lấy mọi tốt xấu và em sẽ không bao giờ buồn phiền gì anh cả, vì em biết Lý lúc nào cũng cố gắng với hết sức của Lý rồi" .

"Thu Hương ơi, anh thương yêu em lắm, anh nghĩ anh sẽ nói với James Doland là anh sẽ nhận công tác này, nhưng anh sẽ đi làm một mình thôi, em hãy ở lại nhà của mình nha em, khi nào công việc vững vàng rồi, và khi nào anh tìm được chổ ở tốt đẹp và an toàn rồi thì em và con sẽ qua bên đó gặp anh, hiện giờ em còn đi làm được, anh nghĩ em nên tiếp tục đi làm và để cho ông bà nội chăm sóc và giúp đỡ cho em ".

"Lý à, anh thật không muốn em đi theo anh sao anh Lý" .

"Anh thật muốn em đi theo anh lắm, nhưng anh lại sợ là nơi xứ sở Ả Rập sẽ không an toàn cho em vì anh nghe nói tất cả đàn bà mỗi khi ra đường hay ra nơi công cộng đều phải che mặt lại hết, hơn nữa hiện giờ em đã có thai rồi ai sẽ chăm lo sức khoẻ cho em và ai sẽ bão vệ sức khoẻ cho hài nhi chứ . Anh thật không biết bác sĩ bên đó có tốt như là bác sĩ ở Hoa Kỳ này không nữa. Nhất là em đang có một công việc làm thật tốt, bỏ ngang như vậy thật là uổng lắm ".

"Hương ơi, em hãy ngoan ngoãn nghe lời của anh đi nghe em cưng ơi, anh nghe Kenny nói nếu đi làm bên Ả Rập đúng một tháng thì sẽ được về nhà thăm gia đình đúng một tuần . Anh sẽ cố gắng về nhà thăm em mỗi tháng " .

Xa vợ, xa con nào ai muốn
Nhưng vì tương lai, sự nghiệp phải cam lòng
Anh đi, em ở lại nhà
Chu toàn mọi việc mới là vợ ngoan

Không có cuộc vui nào mà không tàn, và không có mối tình nào mà không có lúc phải chia tay, đời là họp tan, tan họp.

Mới đó mà hai tuần lễ nghĩ phép đã qua đi thật là nhanh chóng . Sáng sớm hôm nay tôi phải đi làm lại cho công ty SWEC và tôi phải trả lời cho ông Kỹ Sư Trưởng James Doland là tôi có bằng lòng nhận công tác đi làm cho công ty điện lực ở nước Ả Rập hay không . Tôi ngồi xuống bàn làm việc chưa được bao lâu thì điện thoại reo vang, tôi bắt điện thoại lên và tôi nói: "Lý đây, tôi có thể giúp gì cho bạn không" thì nghe giọng nói của Kenny : "Lý à, James Doland đã gọi cho mầy chưa" .

"Chưa mầy à"

"Mầy sẽ nói với James Doland như thế nào "

"Tao sẽ nói với ông ta là tao sẳn sàng để nhận trách nhiệm mà công ty SWEC đã tin tưởng và giao phó cho tao, và tao sẽ cố gắng với hết sức của tao để hoàn thành công tác này cho thành công tốt đẹp thôi, mầy thấy tao trả lời như vậy có được không" .

"Mầy ăn nói tài tình lắm, hèn chi mà James Doland đã nhất quyết đề nghi mầy với ông cậu của tao Bob Knelly "Vice President and Chief Operation of SWEC" để giao phó trách nhiệm nặng nhọc này cho mầy" .

"Tại tao khờ khạo và dễ tính nên mới bị công ty của ông cậu mầy đày đi qua xứ Ả Rập cho tàn đời thôi . Tao nói đùa thôi, thật ra tao còn trẻ nên cần đi đây đi đó để học hỏi thêm nhiều kinh nghiệm về ngành điện lực thôi" .

"Lý à, bà xả mầy không đi chung với mầy như vậy cũng tốt thôi, vì cô ta đã có mang thai rồi, Rosemary cũng không thể đi với tao được, mầy có muốn cùng tao chia phòng không, nếu mầy muốn ở chung với tao thì cho tao biết để tao còn tìm một căn phòng rộng rãi và thật mát mẻ nha Lý" .

"Tao thích chia phòng với mầy lắm, có mầy ở chung với tao thì tao nghĩ bà xả của tao chắc là yên tâm rồi . Kenny à, tao nghe nói bên đó nóng dử lắm nếu có thể được thì mầy nên nói với Rosemary ráng tìm một căn nhà hay căn phòng "Apartment" nào gần sát bờ sông, bờ hồ hay bờ biển gì cũng được nghe mậy . Tao thích sau mỗi ngày đi làm về được ngắm cảnh biển trời mây nước lắm " .

"Được rồi tao sẽ nói với Rosemary để cô ta cho người bên xứ Ả Rập kiếm nhà như vậy cho tụi mình" .

"Lý ơi, tao bận rồi, chút nữa nói chuyện với mầy sau nghe Lý" .

"Gặp lại mầy sau nha Kenny" .

Tôi vừa cúp điện thoại xong thì ông James Doland đã đến trước bàn làm việc của tôi và ông ta nói: "Lý à, cậu lên phòng tôi có chút việc cần, tôi cần nói chuyện với Lý về chuyến đi công tác ở Ả Rập" .

Tôi chưa trả lời cho ông ta biết là tôi có bằng lòng chấp nhận công tác này hay chưa nữa thì ông ta đã áp đảo "Pressure" tôi rồi .

Khi tôi đã vào trong phòng của James Doland và khi cánh cửa phòng đã đóng lại thì James Doland nhìn tôi nói: "Lý à, mọi việc đã sẳn sàng, chú em có thể lên đường vào tuần tới" .

"Sao ông biết tôi bằng lòng đi làm ở xứ Ả Rập" .

"Kenny đã nói cho cậu của anh ta và Bob Knelly đã kêu tôi lo thủ tục hồ sơ cho Lý xong xuôi hết rồi " .

Tôi chỉ biết cười thôi mà chẳng còn biết nói gì với ông Kỹ Sư Trưởng James Doland cả . Thì ra họ đã cần đến tôi và cho Kenny làm bạn thân với tôi để giúp đỡ cho tôi mọi việc . Tôi tự nói với lòng tôi, từ hôm nay trở đi phải thật thận trọng với những lời nói và hành động của mình . SWEC là một công ty có thật nhiều tai mắt quá chừng đi .

Không biết có phải chỉ có người dân Mỹ mới có những tình cảm như thế này hay không . Khi họ không cần mình thì dù cho mình có năn nỉ, cầu khẩn hay van lạy họ thì họ cũng chẳng xem mình ra gì cả . Còn khi mà họ cần đến mình và biết mình có thể đem lại lợi ích cho họ thì dù cho mình có ở dưới địa ngục hay là nơi chân trời góc biến nào đi chăng nữa thì họ cũng sẽ đào, sẽ bới, và sẽ tìm kiếm mình ra cho bằng được để mua chuộc mình, chiều chuộng mình và lấy lòng mình cho bằng được để làm cho được việc và xong việc cho họ .

Năm giờ sáng ngày thứ tư của tuần lễ thứ ba của tháng chín năm 1984, Rosemary và Kenny đem xe đến đón tôi và Thu Hương đi ra phi trường Logan để đưa Kenny và tôi lên máy bay của hảng hàng không Ả Rập để bay đi thành phố Riyadh thủ phủ của nước Ả Rập . Trong lòng tôi thật là buồn và lo lắng vì đây là lần đầu tiên tôi lại phải xa rời người vợ hiền ngoan Thu Hương để đi làm ở một nơi mà theo như lời của những người bạn làm trong công ty SWEC là rất lạ thường và có phong tục rất kỳ quái .

Khi đã sắp đến giờ lên máy bay thì Thu Hương ôm hôn tôi và nàng nói: "Lý ơi, em yêu thương Lý lắm, Lý đi đường được thượng lộ bình an, khi nào đến nơi thì gọi cho em biết nhé Lý ơi" .

"Lý sẽ gọi cho em, em nhớ giữ gìn sức khoẻ của mình nha em yêu ơi" .

Rosemary cũng ôm hôn tôi và Kenny rồi chúng tôi chia tay nhau . Kenny và tôi sách cặp táp Samsonite và bước lên máy bay để đi qua xứ sở Ả Rập để làm việc.

Khi máy bay đã cất cánh thì Kenny nhìn tôi nói: "Lý à, mầy cảm thấy thế nào khi lần đầu tiên đi qua xứ sở Ả Rập" .

"Bồn chồn, lo lắng, và có chút lo âu ở trong lòng" .

"Mầy lo lắng chuyện gì hả Lý" .

"Tao quan tâm nhất là vấn đề ngôn ngữ, cuộc sống nơi xứ Ả Rập,...vv..." .

"Mầy đừng lo lắng về chuyện ấy, khi đi làm ở trong văn phòng và trong công trường hay trong những nhà máy điện thì họ đều dùng Anh Ngữ cả" .

"Vậy thì được, tao bớt lo lắng rồi" .

"Còn chuyện ăn uống thì sẽ như thế nào hả Kenny" .

"Bên đó có đủ cả, không thiếu một món đồ ăn gì cả, sáng, trưa, chiều, tối thì tao và mầy sẽ đi ăn ở Cafeteria hay là những nhà hàng ăn Tàu, Nhật, ...vv..."

"Vậy thì tao yên tâm rồi Kenny ơi" .

Sau khi đã tới thủ đô Riyadh thì Kenny mướn một chiếc xe hơi nhỏ để đưa tôi đi xem những nhà máy điện, những công trường đang xây cất và đi một vòng quanh phố để xem xét tình hình rồi sau đó hắn đưa tôi về căn phòng hai phòng ngủ rộng rãi sang trọng đã được trang bị đầy đủ đồ đạt "Furnish Apartment" như là bàn ăn, ghế xa lông, giường ngủ, tủ sách và tủ quần áo ...vv... nằm gần cạnh bên một hồ khá rộng lớn có thật nhiều những cây xanh cao lớn bao bọc xung quanh .

"Lý à, mấy có thích căn phòng hai phòng ngủ do Rosemary đã mướn cho tao và mầy không" .

"Xinh đẹp và tuyệt vời lắm, tao thật là thích lắm Kenny ợi . Khi nào mầy có cơ hội nói chuyện với Rosemary thì mầy nhớ nói cám ơn cô ta giùm tao nha" .

Sau đó thì tôi gọi điện thoại để báo tin cho Thu Hương là tôi và Kenny đã dọn vào căn nhà apartment ở gần khu trường đại học chuyên về Khoa Học và Kỹ Thuật "King University of Science and Technology".

Kenny và tôi phải làm việc rất nhiều giờ "Long hours" và phải giải quyết gần như hết mọi việc khó khăn liên quan đến ngành điện lực như là mua đặt hàng, xây dựng, thử nghiệm, làm cho hoạt động những dụng cụ điện và điều khiển máy móc cho những dụng cụ điện để xây dựng, sửa chửa và điều hành những nhà máy điện cho công ty điện lực tại thành phố Riyadh .

"As an Electrical Project Engineer, responsible for the followings:

1. Preparation of specifications to purchase electrical equipments and instruments and control systems such as Motor control centers, Distribution control Systems, Programmable logic controller systems, circuit breakers, switches, relays, annuciators, fuses, transformers, power supplies, and other necessaries equipments .

2. Preparation of procedures for installation, testing and operation of electrical equipments and instruments and control systems such as Motor control centers, Distribution control Systems, Programmable logic controller systems, circuit breakers, switches, relays, annuciators, fuses, transformers, power supplies, and other necessaries equipments .

3. Perform calculations and analysis such as Short circuit studies, load flows, coordination studies, voltage drops, cable sizing, cable separation analysis,...vv...

Other duties included in preparation of scheduling, budgeting, drawings, sketches and schematic diagrams .

Kenny và tôi không những là hai người bạn chí thân mà còn có thể nói là rất hiểu biết nhau . Kenny lớn hơn tôi vài tuổi nhưng xem nhau bằng tình bạn thân, chúng tôi gần như là có nhiều điểm giống nhau, hiền lành, thành thật, nói một là một, hai là hai, rất chính chắn và quả quyết trong vấn đề nghề nghiệp và làm việc gì ra việc đó nên những người trong công ty rất tin tưởng và thương mến chúng tôi . Từ ngày Kenny và tôi đến làm việc tại công ty điện lực tại thành phố Riyadh thì gần như có những hoạt động rất giống nhau, ăn sáng, ăn trưa, ăn tối cùng với nhau, đi làm và đi họp chung với nhau và giải quyết những việc khó khăn cùng với nhau . Ngay cả mỗi tháng đi về thăm gia đình hay khi trở về lại xứ Ả Rập cũng đều do nơi một tay Rosemary bà xả của Kenny lo cho hai chúng tôi .

Tôi thật thương mến Kenny rất nhiều và Kenny cũng rất kính nể tôi, tình bạn giữa Kenny và tôi càng ngày càng thân thiết . Tôi nghĩ một phần cũng là do nơi đi làm trên xứ sở xa lạ khác thường và không có ai quen thân cả nên Kenny và tôi phải biết tin tưởng nhau và nhờ vã vào nhau thôi . Bình thường theo tôi thấy thì cũng khó mà có thể nào một người Mỹ gốc da trắng mà có thể thương mến và tin tưởng một người gốc Á Châu cả. Nhưng mà hai chúng tôi thì thật tin tưởng và rất thương mến lẩn nhau.

Thời gian thắm thoát trôi nhanh Kenny và tôi đã gần như hoàn tất được hết những công việc cho công ty điện lực tại thành phố Riyadh . Kenny và tôi đã hy sinh hết gần năm năm trời để hoàn thành tốt đẹp nhiệm vụ này .

Rosemary và Kenny có được một đứa con trai còn tôi thì giờ đây đã có được hai đứa con rồi . Danny Nguyễn Le gần 5 tuổi và Rosemary Nguyễn Le gần 2 tuổi rồi .

Trước khi sửa soạn rời khỏi xứ Ả Rập, thì công ty Điện Lực tại Riyadh đã có ý muốn mời Kenny và tôi ở lại thêm vài năm nữa để làm việc cho họ . Kenny muốn có thêm nhiều tiền để có thể về hưu sớm "Take early retirement" nên Kenny đã đem Rosemary và con trai của anh ta sang sinh sống và làm việc tại xứ Ả Rập, còn tôi chưa có quyết định gì thì Thu Hương đã viết một lá thư cho tôi như sau:

Mình Lý yêu thương:

Lý ơi, đêm nay em nhớ Lý đến vô cùng và hai con của chúng ta cũng thương nhớ cha của chúng lắm, em nghĩ Lý đã hy sinh hạnh phúc gia đình và tình cảm cá nhân đã hơn năm năm rồi, như vậy cũng quá đủ rồi . Lý hãy trở về đây để cho vợ chồng và con cái của chúng ta được đoàn tụ với nhau .

Em cần tình yêu của Lý hằng ngày và hằng đêm và con cái của chúng ta cũng thật cần tình yêu thương của Lý lắm, như em đã từng có nói với Lý là tiền bạc tuy quan trọng nhưng không phải là cứu cánh trên đời này . Lý hãy mau về với em Lý ơi .

Lý yêu thương của Hương ơi, trên trời có ngàn vì sao lắp lánh cũng không sao soi sáng cho bằng tình yêu của Hương dành cho Lý mỗi đêm .

Biển cả dù có sâu thâm thẩm cũng không sao bằng tình yêu sâu đậm của Hương đối với Lý .

Hương thương yêu Lý lắm Lý ơi, Hương đang cần vòng tay ấm cúng và thương yêu của Lý và Danny cùng Rosemary đang cần vòng tay thương yêu chiều chuộng của một người cha .

Đêm đã khuya lắm rồi và vào giờ này hai đứa con ngoan của Lý cũng đã ngủ say rồi, em xin dừng bút nơi đây .

Hương yêu thương mình Lý lắm .

Đọc xong lá thư của Thu Hương tôi không còn lý do gì để lưu lại nơi xứ sở Ả Rập này nữa và tôi đã chia tay với Kenny và Rosemary để trở về lại Hoa Kỳ để cho gia đình của chúng tôi được xum họp lại với nhau .

Lý đã về đây Thu Hương ơi
Hiền nội hãy vui và sống đời hạnh phúc

Sáng sớm hôm nay cảm thấy thoải mái và vui sướng trong lòng vì không còn phải sống xa vợ, xa con và không còn bận bịu phải đi đi về về nơi xứ sở Ả Rập nữa, bước vào văn phòng làm việc của năm nào mà cứ ngở như mới ngày nào mới bắt đầu đi làm cho công ty SWEC vậy .

Nhìn chung quanh mọi thứ vẫn còn như củ, kệ sách có chút bụi, nhưng vẫn còn y nguyên những sách vở, những quyển cẩm nang ,...vv... của ngày nào, tôi chưa có trách nhiệm gì cả vì mới hoàn thành công tác nơi xứ sở Ả Rập .

Còn đang phân vân không biết ông Kỹ Sư Trưởng sẽ giao cho tôi công tác gì mới nữa không thì William Gardely bước vào phòng làm việc của tôi và ông ta nói: "Mầy mới về lại hả Lý, đi làm ở xứ Ả Rập có gì vui không mậy và chú em mầy có học hỏi được gì không" .

"Xin chào ông Tổng Giám Đốc "General Manager of Electrical Engineering", dạ thưa ông tôi mới trở về lại hôm nay ạ, tôi thật thích đi làm cho công ty điện lực bên xứ Ả Rập lắm ạ, tôi học hỏi được rất nhiều " .

"Tao nghe nói Kenny và chú em mầy làm tốt lắm, và họ thật hài lòng với những gì mà Kenny và Lý đã làm cho họ, sao chú Lý không ở lại làm với Kenny mà lại về đây chi sớm vậy" .

Tôi nở một nụ cười thật tươi với ông xếp lớn William Gardely và tôi nói: "Dạ, muốn ở lại làm để về hưu sớm như Kenny lắm nhưng sợ bị con vợ nó bỏ em đi lấy người khác nên buộc lòng phải về lại xứ Cờ Huê này đấy ạ, Lý nói đùa thôi, nhớ vợ và con quá xếp ơi, nên phải bỏ Kenny mà về lại đây đó thôi" .

"Tôi nghe nói chú Lý mầy được tăng lương và thăng chức cao lắm đấy nhé, chú em có nghe thấy không" .

"Thưa ông, hôm nay là ngày đầu tiên tôi mới trở lại đi làm nên không biết gì cả, xin ông nói cho tôi biết đi " .

"Nghe nói chú Lý mầy sẽ thay thế chức của Kenny và kiêm thêm về ngành Electrical nữa đấy nhé" .

"Ông nói thật đấy à" .

"Thật đấy chú Lý ơi" .

Sau khi Bill Gardely đi ra khỏi phòng làm việc của tôi thì điện thoại reo vang . Tôi bắt điện thoại lên và tôi nói: "Đây là Lý, tôi có thể giúp gì cho bạn không" . Thì nghe giọng nói quen thuộc của lão già James Doland .

"Lý đó à, cậu hôm nay có vui và khoẻ không" .

"Tôi rất khoẻ, cám ơn ông Kỹ Sư Trưởng" .

"Lý lên phòng tôi bây giờ nhé" .

"Dạ được "Yes sir"

Khi đã vào văn phòng làm việc của ông James Doland thì ông bão tôi đóng cửa phòng lại rồi ông ta nói: "Lý à, tôi rất vui lòng để chúc mừng Lý đã hoàn thành công tác đi làm ở xứ Ả Rập được thành công tốt đẹp . Tôi có công việc mới muốn Lý giúp đỡ cho tôi ".

"Công ty VEPCO "Virginia Electric Power Company" đang cần hai người giám đốc về ngành điện và điều khiển dụng cụ và máy móc "Project Manager in Electrical and I&C" . Trong đầu tôi đã có hai người đó là Kenny và Lý đây, nhưng hiện giờ thì Kenny còn ở lại làm việc cho công ty điện lực ở Riyadh, vì thế tôi muốn đề nghị và tiến cử Lý để đảm nhận trách nhiệm này " .

"Thưa ông tôi chỉ rành về ngành Điện Lực thôi, tôi không rành lắm về ngành I&C đâu" .

"Tôi đã nói chuyện với Kenny Knelly và anh ta nói với tôi là Lý không những giỏi về ngành Điện Lực mà Lý cũng rất khá về ngành I&C nữa, nếu không có Lý thì công tác ở xứ Ả Rập khó mà hoàn tất cho đúng thời hạn và thành công tốt đẹp được" .

"Xin cám ơn ông và Kenny đã có lời khen và có những lời nói tốt đẹp cho tôi " .

"Lý à, tôi và Bob Knelly đã quyết định rồi và chúng tôi đều đề nghi Lý được làm giám đốc về Electrical và I&C cho công ty VEPCO . Sau khi nói chuyện với tôi thì Lý đi gặp mặt với Bill Gardely để nói chuyện về nhiệm vụ mới này nhé" .

"Xin cám ơn ông đã tin tưởng và giao nhiệm vụ mới này cho tôi . Tôi sẽ cố gắng với hết sức của mình để làm cho thật tốt công việc này" .

"Chúc Lý nhiều may mắn với công việc mới này nhé" .

"Xin chào ông Kỹ Sư Trưởng" .

Buổi chiều thứ sáu hôm nay sau khi đã làm xong công việc trong hảng SWEC thì tôi không xách theo cặp táp Samsonite như mọi hôm mà chỉ đi mình không xuống tầng lầu một để gặp Thu Hương . Nhìn Thu Hương trong chiếc áo đầm màu xanh dương đậm của nước biển trong thật là dễ thương và xinh đẹp lạ thường . Lâu lắm rồi Thu Hương và tôi mới có dịp để đi dạo phố và đi ngắm cảnh cùng với nhau .

Thu Hương ôm tôi và nàng nói nhỏ vào tai tôi: "Lý ơi, lâu lắm rồi hai vợ chồng mình mới được thong thả để đi dạo phố với nhau sau một ngày làm việc vất vã cho công ty SWEC như buổi chiều thứ sáu này, cũng may là có ông bà nội trông coi giùm Danny và Rosemary cho chúng ta phải không Lý" .

Tôi ôm Thu Hương vào lòng và hôn lên đôi mắt thật xinh đẹp và trong sáng như sao đêm của Thu Hương và tôi nói: "Mình Hương ơi, Lý yêu thương mình lắm, tối nay mình xinh đẹp lắm, Lý muốn dẩn mình đi chơi "Date" tối nay nha" .

"Mấy giờ thì chúng ta phải về rước Danny và Rosemary về nhà vậy mình ơi" .

"Tối nay thì Danny và Rosemary sẽ ngủ lại với bà nội đó Lý ơi, vì ông nội bận đi công việc nên không có ở nhà . Bà nội muốn cho hai vợ chồng mình được đi chơi vui vẻ với nhau " .

"Vậy hả mình" .

"Đúng đó Lý ơi" .

"Hương thích Lý đưa Hương đi đâu chơi đêm nay" .

"Đi dạo phố, đi ăn, đi xi nê, đi xem opera, đi ngắm cảnh biển trời mây nước, đi ngắm ánh trăng vàng và ngắm chị Hằng Nga trên cung vàng điện ngọc . Hương nói đùa thôi, Lý muốn đưa Hương đi đâu cũng được hết, đêm nay là đêm vui của Lý, Lý muốn chi thì em cũng bằng lòng hết" .

"Vậy được, Hương ơi, em đi theo anh" .

Tôi ôm Thu Hương vào lòng và hai chúng tôi đi bộ xuống trạm xe lửa điện ngầm để đi về hướng Quincy rồi sau khi đến trạm xe lửa gần cuối thì Thu Hương và tôi xuống xe lửa để đi lấy xe của chúng tôi đi ăn tối .

Tôi thật không biết phải đưa Thu Hương đi chơi ở đâu đêm thứ sáu này nữa thì chợt nhìn thấy chiếc áo đầm màu xanh dương đậm trên mình của Thu Hương làm tôi chợt nhớ ra màu biển cả và cũng là màu xanh da trời mà tôi yêu thích. Trong đầu tôi chợt nghĩ ra một sáng kiến hay tại sao tôi không đưa người vợ hiền ngoan Thu Hương của tôi đi ăn tại một nhà hàng chuyên đặc biệt bán cá và đồ biển trên một chiếc du thuyền để cho du khách ngắm cảnh quanh hải cảng của thành phố Boston vào buổi tối thật thơ mộng và trử tình này .

Tôi nhìn Thu hương và tôi nói: "Mình Hương ơi, mình có thích đi ăn trên một chiếc du thuyền để ngắm cảnh biển trời mây nước cùng ngắm cảnh chị Hằng Nga soi mình trong biển cả không" .

"Thật có nhà hàng như vậy ở thành phố Boston này sao Lý" .

"Có thật như vậy đó em ơi"

"Vậy thì Lý đêm nay cho em đi chơi để mở rộng tầm mắt của em đi" .

"Được rồi tối nay Lý sẽ đưa bà xả hiền ngoan của Lý đi chơi cho biết nhé" .

Sau khi Thu Hương và tôi đã lên chiếc tàu du thuyền có tên là Bostonian harbor cruise ship và ngồi vào một bàn tròn trên tầng lầu hai "Second deck" của tàu du thuyền thì Thu Hương nhìn tôi nói: "Mình Lý ơi, chiếc tàu du thuyền này xinh đẹp quá và nhìn cảnh biển trời đêm nay thật thơ mộng và trử tình quá Lý ơi" .

"Lý cũng thật thích để ngắm cảnh biển trời mây nước bên người vợ xinh đẹp và hiền ngoan của Lý lắm, đêm nay em thật xinh đẹp lắm Thu Hương ơi" .

Sóng nước mênh mông
Trăng vàng soi bóng
Hồn tim rung động
Say đắm trong lòng
Trong vòng tay ấm
Hiền nội Thu Hương
Thật không còn gì
Yêu đời vui sống
Tình nghĩa vợ chồng
Đẹp mãi từ nay

"Mình Hương ơi, mình có thích bài thơ tứ tuyệt này anh làm để tặng cho mình đêm nay không" .

"Lý làm thơ có ý nghìa lắm đó Lý ơi . Em thật thích lắm, em thương yêu mình lắm, mình Lý ơi" .

Sau khi ăn tối xong thì Thu Hương và tôi đi về nhà của chúng tôi thay quần áo và rồi tay trong tay hai vợ chồng ôm nhau đi dạo mát dọc theo bãi biển và nói chuyện tâm tình với nhau . Đã lâu lắm rồi hai chúng tôi không có được những giây phút yên tịnh và thoải mái như thế này . Đêm nay trời thật đẹp, có thật nhiều sao lắp lánh trên nền trời và ánh trăng vàng đang soi bóng xuống bước chân của chúng tôi .

Thu Hương ôm tôi và nàng nói: "Lý ơi, Lý đã có cơ hội sống và làm việc ở xứ sở Ả Rập và ở thành phố Boston nếu phải chọn giữa Boston và Ả Rập thì Lý thích sống ở đâu hơn" .

Tôi ôm Thu Hương vào lòng âu yếm và tôi nói: "Hương ơi, Lý thích sống ở Boston hơn vì nơi đây có vợ đẹp và con ngoan của Lý . Còn ở bên xứ Ả Rập thì buồn và cô đơn lắm, nhưng mà nếu có cơ hội để về lại VN để sống trên quê hương xứ sở thân yêu của mình thì Lý sẽ thích lắm đó Hương ơi, chỉ buồn một điều là VN của mình cứ mãi bị lũ Cộng Sản gông cùm xiềng xích toàn dân VN mãi thôi ."

"Nếu một ngày nào đó VN không còn CNCS, XHCN, đảng CSVN thì Lý có muốn về lại VN để sống và làm việc không hả Lý" .

"Lý sẽ về VN ngay lập tức đó Hương ơi" .

"Lý thật muốn làm một người thầy để dạy về ngành Điện Lực lắm, nhưng không biết trong đời của Lý có cơ hội ấy không nữa" .

"Lý hãy cố gắng đi làm và học hỏi cho thật giỏi về nghề nghiệp của Lý đi, em nghĩ sẽ có một ngày Lý sẽ được toại nguyện thôi " .



"Hoạ vô đơn chí"


Khi tai hoạ đến hay là khi buồn phiền đến thì sẽ đến hàng loạt như là sung rụng vậy .



Một buổi sáng mùa đông trong tuần lề thứ hai của tháng giêng năm 2003, tôi đang đi làm thì điện thoại reo vang, tôi bắt điện thoại lên và tôi nói: "Lý đây, tôi có thể giúp gì cho bạn không " thì nghe giọng nói của người vợ hiền ngoan Thu Hương của tôi .


"Mình ơi, Rosemary vừa mới gọi điện thoại cho em và cô ta nói là Kenny bị tai nạn xe hơi trong khi đi làm hôm nay, và hiện giờ thì Kenny đang trong phòng cấp cứu "Intensive care unit" ở bệnh viện của thành phố Aiyadh, và Rosemary không biết tình trạng của Kenny ra sao nữa, có gì chút nữa cô ta gọi lại thì em sẽ cho mình biết sao nhé" .


"Hương ơi, em nhớ gọi lại cho anh biết về tình hình của Kenny nha em yêu ơi" .


Tôi thật cảm thấy buồn trong lòng và thầm cầu nguyện cho gia đình của Rosemary và Kenny . Nhưng đến gần lúc nghĩ trưa thì James Doland và Bob Knelly đến phòng làm việc của tôi và họ cho tôi biết là Kenny không may đã tắt thở rồi vì vết thương trên đầu quá nặng, và không sao cứu chửa được .


Vợ chồng của Bob Knelly, vợ chồng của James Doland và Thu Hương cùng tôi đã bay sang xứ sở Ả Rập để lo thủ tục chở xác của Kenny về lại Hoa Kỳ để chôn cất và sau đó đã giúp đỡ cho Rosemary cùng con của cô ta về lại Hoa Kỳ .


Vài tuần lễ sau đó thì James Doland và Bob Knelly đều từ chức và xin về hưu . Trong một tháng mà tôi đã mất hết ba người bạn thân đã tận tình nâng đỡ và giúp đỡ tôi trong công việc . Tưởng như thế là mọi việc đều yên rồi, nhưng tôi thật không ngờ là ba tuần lễ sau đó thì một chuyện buồn khác lại đến với tôi . Trong buổi họp quan trọng giữa Mike Gianatasio người Kỹ Sư Trưởng mới vừa thay thế James Doland, William Gardely cùng tôi và ba ông giám đốc khác thì bất thình lình William Gardely bị xây xẩm mặt mày rồi ngã quỵ ngay trong phòng họp, mặt mày ông ta bị tái nhợt hẳn đi và William Gardely đã bị chết bất đắc kỳ tử trên đường đi bệnh viện cứu cấp trên xe "Ambulance" vì bị bệnh nhồi tim "Heart attack".


Sau đó thì vào mùa hè của năm 2003 tôi đã được Mike Gianatasio đề nghị đi làm công tác cho công ty CP&L "Carolina Power and Light Company" ở thành phố Raleigh, North Carolina . Tôi không còn con đường nào để chọn lựa nữa nên tôi đã đưa Thu Hương và ba đứa con ngoan của tôi lên đường để đi trinh diện đi làm cho công ty CP&L .


Vào cuối năm 2010 khi ba đứa con ngoan của tôi đều đã lớn khôn và sửa soạn đi học đại học hay là tốt nghiệp ra trường đại học thì tôi đã xin từ chức và chấm dứt đi làm cho công ty SWEC vì tôi không muốn tiếp tục đi công tác nữa .


Danny Nguyễn Le đã học xong cao học về ngành Computer và đang làm nghiên cứu cho hảng IBM "Part Time" và đang hồi phục sức khoẽ vì bị tai nạn xe hơi. Rosemary Nguyễn Le thì đang học tiến sĩ kỹ sư về ngành Hoá Học và đang làm nghiên cứu về "Bio Fuel" cho trường đại học và cho bộ năng lượng của Hoa Kỳ . David Nguyễn Le thì đang sắp sửa học xong bằng cử nhân về Điện Tử và Computer và hiện đang đi làm "Co-op" cho hảng IBM về ngành Computer .


Thu Hương thì đang làm giám đốc về ngành IT "Information Technology" cho chính phủ ở tiểu bang North Carolina .


Tôi hiện nay không làm việc gì cả " Nhàn cư vi bất thiện" ngày như đêm chỉ tập luyện đánh bóng bàn và đang nghiên cứu về "Chính Chị, Chính Em" . Hy vọng trong tương lai sẽ tìm được một công việc gì hữu ích để giúp dân, giúp nước .

Thương yêu toàn dân VN cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết và quyết thắng trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

Hết


THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC VÀ THỐNG NHẤT TOÀN DÂN VN

Hiểu biết, thông cảm, tha thứ và thương yêu, giúp đỡ cho nhau :

1. Người Việt Nam
2. Người miền Nam
3. Người miền Bắc
4. Người Việt tị nạn CS
5. Toàn dân VN khắp nơi, khắp nước và trên khắp thế giới

1. Người Việt Nam :

Người VN của chúng tôi khổ nhiều hơn sướng và buồn nhiều hơn vui vì từ khi tôi thật sự có chút hiểu biết và được cắp sách đến trường để biết đọc, biết viết, biết làm toán, biết học sách sử và biết đọc sách của thánh hiền cùng những sách học làm người thì tôi đã có cái cảm giác và cảm nhận được rằng quê hương xứ sở và đồng bào dân tộc thân yêu của tôi hình như chưa có bao giờ được sống một cuộc đời thật hoàn toàn ấm no, tự do, sung sướng và hạnh phúc cả .

Ông cha tiên tổ VN của tôi thì phải ngày như đêm phải ngày như đêm TRANH ĐẤU VẸN TOÀN để chống lũ giặc hung tàn thật là man ri moi rợ nơi phương Bắc .

Ngàn năm Bắc thuộc rồi đến gần trăm năm đô hộ lũ giặc Tây và cho đến ngày hôm nay đến đời của tôi và đàn con cháu của tôi thì lại sắp sửa bị lũ Cộng Sản Tàu Cộng xâm lăng, xâm lấn .

2. Người Miền Nam:

Theo như lời của mẹ kể lại với tôi thì khi mẹ được gần mười tám tuổi thì có một ngày nọ khi mẹ và vài người bạn học trên đường đi học về thì để ý thấy có một vài người đàn ông mặt mày rất thanh tú và thật là lịch sự cứ đi theo ở phía đằng sau . Trong những người đàn ông này thì có một anh chàng mặt mày thật là sáng sủa và khá đẹp trai cứ đi theo xa xa và nhìn ngắm mẹ mãi có ý như là muốn làm quen .

Sau khi đã chia tay với mấy người bạn học thì mẹ tôi rẽ vào một con đường đê nhỏ để đi về nhà thì anh chàng si tình này cũng cứ đi theo xa xa ở phia đằng sau như là đi theo hộ tống cho mẹ tôi vậy . Cho đến một ngày khi sau khi đã đi theo sau lưng của mẹ tôi được chừng hơn một tuần lễ thì mẹ tôi cảm thấy có chút bực bội ở trong lòng và bà ta đã mở miệng nói: "Này anh kia, có phải ba má tôi có mắc nợ gì với ba mẹ của anh không mà anh cứ đi theo quấy rầy tôi mãi thế" .

"Không có, bố mẹ của tôi không có quen biết gì với bố mẹ của cô cả, tôi nghĩ kiếp trước chắc là tôi có mắc nợ của cô nên kiếp này tôi phải đi theo cô để hộ tống, bảo vệ và che chở cho cô đấy" .

"Xin lỗi anh nha, tôi là một người con gái gia giáo và đứng đắn, ba má của tôi rất khó xin anh làm ơn đừng có đi theo tôi mãi như thế có được không, bộ anh muốn cho tôi bị ăn đòn rồi anh mới chịu để cho tôi được yên có đúng không vậy . Anh à, thật ra anh hình như không phải là người trong Nam thì phải và giọng nói của anh giống như là người ngoài ấy vậy ".

Anh chàng si tình này nở một nụ cười thật xinh tươi và để lộ một hàm răng trắng tươi đều đặn và nhỏ nhẹ nói: "Vâng, thưa cô tôi là người đến từ Thành Nội đấy" .

"Anh đến từ Thành Nội Huế à" .

"Thưa cô không phải là Thành Nội Huế mà là Thăng Long, Hà Nội đấy ạ" .

"Anh đến từ miền Bắc à, anh vào Nam để làm gì ".

"Vâng, tôi đến từ miền Bắc và tôi đi theo tiếng gọi của quê hương để vào miền Nam kháng chiến chống Pháp ạ" .

Đó là tiếng nói thật thân thương của một người Việt Nam đến từ miền Bắc Việt Nam và cũng là ông bố của tôi đấy . Anh ta đã vì nước quên mình, vì quê hương tổ quốc cùng đồng bào dân tộc Việt Nam mà lên đường vào Nam đi kháng chiến chống Thực Dân Pháp .

Khi đã sắp đến tuổi trưởng thành và khi sửa soạn để thi tú tài phần hai thì tình hình đất nước VN càng ngày càng bi đát và chiến tranh huynh đệ tương tàn giữa Miền Nam Việt Nam (VNCH) và Miền Bắc Việt Nam (CSBV) trở nên khốc liệt thì có một lần tôi đã hỏi bố của tôi như sau : "Ba à, tại sao ba vào Miền Nam mà không ở lại Miền Bắc vậy ba, ba có thể nói cho con biết về cuộc đời của ba khi còn trẻ như thế nào không ba" .

Ba tôi đã kể lại cho tôi về cuộc đời của ông ta khi còn trẻ như sau;

3. Người Miền Bắc :

Ba tôi đã nói cho tôi nghe về cuộc đời của ông ta khi còn trẻ ở ngoài Bắc như thế này .

"Con à, đời người có được mấy khi vui và có được nhiều thì giờ quý giá, nhàn rỗi, được thoải mái tâm hồn để không phải lo lắng, lo nghĩ đến bất cứ một việc gì để cho tâm tư của mình được lắng động, được cô động lại, và được vui tươi, thoải mái để muốn viết gì thì viết, muốn làm gì thì làm và không bị bất cứ ai, bất cứ cái gì đó bó buột, gò bó mình cả thì sẽ yêu đời và sung sướng biết bao nhiêu .

Con có biết không "Văn là người" ,"Viết văn hay, viết truyện hay không bằng hay viết văn, viết truyện"

"Người có tâm hồn cao thượng thì thích làm thơ, viết văn, viết truyện và thích làm những việc có ý nghĩa để giúp dân, giúp nước"

"Thật là không có gì khó khăn hơn nữa trong kiếp sống làm người khi phải tự mình cố gắng suy nghĩ để sáng tác hay là viết lên những điều chân thiện mỹ"

"Yêu người tôi muốn làm thơ
Nhớ người tôi mãi muốn mơ mộng hoài

Thương ai, thương cả đường đi
Ghét ai, ghét cả tông chi họ hàng

Phải chi không có hận thù
Thì toàn dân Việt yêu đời biết bao"


Tên thật của ba là Lê Việt Nam và ba có một người anh cả có tên Lê Việt Bắc, bà nội nói tên của ba và của anh cả của ba là do một vị quan lớn trong triều đã thối chí bỏ về hưu đặt cho hai anh em của ba đấy. Tuy Bắc là anh cả nhưng hắn chỉ lớn hơn ba vài phút đồng hồ thôi . Theo lời của bà nội kể lại thì bác cả Bắc và ba được sinh ra vào một ngày mùa đông giá lạnh trên vùng cao nguyên Bắc Việt gần làng Gia Viễn, tỉnh Ninh Bình . Khi ấy ông nội của con bận đi công tác xa không có ở nhà nên quan Thượng Thư Lê thái Hặng và bà vợ của ông ta là bà Bùi thị Tý bất đắc dĩ và chẳng đặng đừng đã phải làm người đỡ đẻ cho bà nội của con đấy.

Từ nhỏ thì bác cả Bắc rất thương ba, bất cứ có món đồ chơi gì thì bác ấy cũng cho ba, ngay cả đến việc đi học trong trường làng thì bác ấy cũng thường hay cỗng ba trên lưng vì sợ ba bị đau chân. Trường làng của ba và bác cả Bắc là một ngôi nhà cũ, có vách xiêu vẹo, mái lợp bằng lá dừa, mỗi khi có mưa to gió lớn thì nước dột tưới cả lên đầu, lên cổ của ba và bác ấy. Khắp làng chỉ có một ngôi trường cũ kỹ này và cũng chỉ có võn vẹn một ông thầy vừa dạy học chữ, và vừa dạy võ đó là ông nội của con . Ngoài bác cả Bắc ra thì ba có thêm vài người bạn thân nữa đó là Nguyễn Trung Sơn và em gái của anh ta tên là Nguyễn thị Thanh Thuỷ, và Hồ đức Thịnh cùng cô em gái thật thông minh nhưng phá không ai chịu nổi tên là Hồ thị Ánh Tuyết .

Sáu đứa chúng tôi chơi thân với nhau từ hồi còn học lớp mẫu giáo cho đến khi trưởng thành . Nhớ hồi còn ở tuổi vị thành niên khoãng chừng mười hai, mười ba tuổi thì chúng tôi đúng là "Nhất quỷ nhì ma, thứ ba học trò" . Sau khi đi học về thì sáu người chúng tôi thường về nhà lấy trộm rổ đi chợ của bà nội rồi đi ra đồng để xúc cá lia thia . Không biết con có bao giờ đi xúc cá lia thia chưa, chứ với ba thì xúc cá lia thia cùng với mấy đứa bạn phá như quỷ phá nhà chai thì là một việc vui vô cùng lắm .

Bác cả Bắc, Trung Sơn và Đức Thịnh là ba người con trai có thể nói là gan lỳ nhất làng Gia Viễn vì ba ông nội này chẳng sợ bất cứ cái gì cả . Còn ba và cô Thanh Thuý cùng cô Ánh Tuyết thì nhát gan lắm, không bao giờ dám lội xuống ruộng cả vì sợ bị đĩa trâu đeo và cắn lắm . Thường là mỗi lần đi xúc cá lia thia thì bác cả Bắc, Trung Sơn cùng Đức Thịnh sắn quần lên thật cao, cỡi áo ra đưa cho ba và mấy cô bạn của ba giữ và rồi bác cả Bắc và mấy anh chàng này nhẩy ngay ùm xuống ruộng để đi tìm xúc cá lia thia, còn cô Thanh Thuỷ, cô Ánh Tuyết và ba thì đứng trên mé ruộng để chờ .

Xúc cá lia thia cũng là một nghệ thuật đấy chứ không phải muốn xúc ở đâu thì xúc đâu nhé, thật đúng là nghề chơi thật khá công phu, xúc cá lia thia cũng phải biết cách thức đấy nếu không thì sẽ không bao giờ bắt được một con cá lia thia nào cả .

Cá lia thia thường làm ổ trong những lỗ chân trâu hay là trong những gốc rạ đã bị khô héo trong những cánh đồng vừa mới được gặt xong và mỗi khi có mưa xuống thì có nước sắp sĩ cao đến chừng độ bằng mắt cá của mình .

Bác cả Bắc là một tay tổ trong nghề xúc cá lia thia, và bác cả Bắc thường cầm rổ đi trước, còn Trung Sơn và Đức Thịnh thì tay mỗi người cầm một chai rượu đã uống xong hay một chai keo lớn có miệng khá rộng cở trung bình đi ở phía đằng sau .

Bất thình lình bác cả Bắc đứng dừng lại và bác ấy nói: "Đức Thịnh và Trung Sơn à, phía trước của tụi mình có ổ cá lia thia đó nha, tụi bây có nhìn thấy cái bọt trắng tươi to bằng cái chén ăn cơm không" .

Đức Thịnh và Trung Sơn rón rén bước nhẹ tới phía trước và nhóm mình lên để nhìn vào cái đám rạ gần bên một lỗ chăn trâu và nói: "Thấy rồi anh cả Bắc ơi" .

"Suỵt, suỵt, suỵt, tụi bây nhỏ tiếng chút không thì con cá lia thia trống sẽ chạy mất đấy" .

Với một tác động nhịp nhàng, uyển chuyển bác cả Bắc ấn sâu cái rổ thật nhanh vào ngay phía dưới cái bọt trắng tươi ấy và xoay mình dùng bàn chân phải của bác ấy dậm dậm thật mạnh vào trong góc rạ gần nơi cái lỗ chân trâu, rồi bác cả Bắc giở cái rổ lên và bác ấy vui rừng reo lên: "Bắt được con cá lia thia trống mun đen rồi đây Đức Thịnh và Trung Sơn ơi . Tụi bây mau đem đồ đựng lại đây" .

Đức Thịnh và Trung Sơn vội vàng đem hai chai đến, chai rượu thì đựng cá lia thia mái, còn cái hủ keo có miệng rộng thì đựng con cá lia thia trống mun đen .

Đức Thịnh nhìn Trung Sơn nói: "Con cá lia thia này đẹp quá đi" .
Trung Sơn nhìn Đức Thịnh cười thật tươi, rồi anh ta nhìn bác cả Bắc nói: "Anh cả Bắc ráng bắt thêm vài con cá lia thia như thế này nữa để chúng đá với nhau cho vui nhá" .

Bác cả Bắc, Trung Sơn và Đức Thịnh tiếp tục đi tìm những cái bọt trắng tươi nơi làm ổ của cá lia thia, còn ba, Ánh Tuyết và Thanh Thuỷ thì ngồi trên bờ đê nói chuyện và đùa giỡn với nhau . Một hồi lâu sau đó thì bỗng nghe tiếng của bác cả Bắc la lên thật lớn : " Chạy nhanh tụi bây ơi" .

Ba và hai cô Ánh Tuyết và Thanh Thuỷ không biết chuyện gì đã xẩy ra nhưng chỉ nhìn thấy bác cả Bắc quăng cái rổ qua một bên và nhìn thấy cả ba người xúc cá lia thia này chạy thụt mạng về nơi bờ ruộng nơi cô Thanh Thuỷ, cô Ánh Tuyết và ba đang ngồi . Nhìn mặt bác cả Bắc, Trung Sơn, Đức Thịnh tái nhợt như không còn một giọt máu nào trên đầu của họ cả .

Ba nhìn bác cả Bắc và ba nói: "Chuyện gì xẩy ra vậy anh cả Bắc ơi" .

Bác cả Bắc lấy lại trầm tỉnh và bác ấy nhìn ba nói: "Tao vừa giở cái rổ lên thì nhìn thấy một con rắn xanh dờn thật lớn đang phùng mang trợn mắt nằm gọn trong cái rổ và nó như muốn mổ tao nên tao đã quăng mẹ cái rổ và biểu Trung Sơn và Đức Thịnh chạy thụt mạng thôi" .

Cô Ánh Tuyết nhìn mọi người và cô ta nói: "Đi xúc cá lia thia mà gặp nguyên con rắn nằm trong rổ thì xui lắm, thôi chúng ta đi về thôi" .

Bác cả Bắc nhìn ba và mọi người rồi bác ấy nói: "Ánh Tuyết à, không có sao đâu em, anh nghĩ con rắn ấy đúng ra phải sợ chúng ta hơn là chúng ta sợ nó, anh nghĩ chắc là con rắn nước ấy đã tìm đường thoát thân rồi. Trung Sơn, Đức Thịnh à, ba chúng ta tiếp tục đi xúc cá " .

Đức Thịnh và Trung Sơn đều nói : "Đi thì đi, sợ gì chứ" .

Nói xong bác cả Bắc, Trung Sơn và Đức Thịnh tiếp tục đi xúc cá lia thia tiếp .

Thanh Thuỷ nảy giờ không nói gì cả, nhưng bây giờ cô ta mới mở miệng nói: "Ba anh này thật là can đảm và gan lỳ thiệt đó nha" .


Khi ba được gần mười sáu tuổi thì chúng tôi có thêm được hai người bạn học thân quen nữa nhập bọn với chúng tôi đó là hai chị em của Lê thị Phương Nga và Lê thị Phương Thảo . Hai cô Phương Nga và Phương Thảo là do nơi tình cờ gặp gỡ và quen biết của Trung Sơn và Đức Thịnh .

Chuyện Đức Thịnh và Trung Sơn quen được với Phương Nga và Phương Thảo cũng thật là vui lắm . Hôm ấy trong giờ học lớp toán, trong khi ông thầy đang cố gắng giảng bày thì hai anh chàng Đức Thịnh và Trung Sơn ngồi đánh cờ caro và cứ nói chuyện với nhau làm cho ông thầy bực quá và đã quát lên thật lớn tiếng và sẳn cụt phấn trên tay ông thầy toán đã ném vào đầu của Trung Sơn và Đức Thịnh . Sau đó thì ông thầy toán đã bắt Trung Sơn và Đức Thịnh lên quỳ gối trong góc trái gần nơi tấm bản đen trước lớp học.

Sau này khi cả bọn đã quen thân với nhau thì ba mới biết là Cô Phương Nga này cũng không phải tay vừa, cô này cũng thuộc loại chằng ăn trăn quấn, rất thông minh và phá rất dữ dằng cùng giống như là Ánh Tuyết vậy .

Trong lúc Đức Thịnh và Trung Sơn bị quỳ gối thì cô Phương Nga này đã xếp giấy nhỏ lại và dùng dây thung để nhắm bắn vào đầu, vào cổ của hai tên bạn xấu số này . Tuy là bị chọc tức và quê mặt lắm nhưng Đức Thịnh và Trung Sơn chẳng nói chi mà cứ qùy chịu trận như thế cho đến giờ tan học .

Sau đó thì Trung Sơn và Đức Thịnh đã đi theo Phương Nga về đến tận nhà của cô ta và biết được là Phương Nga có một cô em gái rất dễ thương và xinh đẹp có tên là Phương Thảo . Hai cô Phương Nga và Phương Thảo này khi xưa là con cháu quý tộc trong triều nhưng vì bị thất sũng và gặp lúc hoàn cảnh khó khăn nên cha mẹ của hai cô nương này đã mở ra một tiệm bán đồ ăn nhỏ trong làng để kiếm sống qua ngày . Món ăn đặc biệt nhất của quán cơm đầu làng của gia đình của Phương Nga và Phương Thảo là Bún riêu cua đồng .

Cũng nhờ quen biết với hai chị em Phương Nga và Phương Thảo mà chúng tôi đã học được cách làm sao để mò hang cua đồng .

Nghề bắt cua đồng cũng lắm công phu và nguy hiểm lắm chứ không có dễ dàng đâu nhé, nếu không cẩn thận mò vào hang rắn hổ mang hay là rắn độc thì sẽ mất mạng như chơi đấy nhé .

Mỗi sáng sớm chủ nhật thì tám người chúng tôi mang theo giỏ đựng cua đi ra những bờ đê dọc theo những đồng ruộng để bắt cua đồng .

Phương Nga, Phương Thảo là hai người bắt cua đồng giỏi nhất làng Gia Viễn rồi đến anh cả Bắc, Trung Sơn và Đức Thịnh còn ba và Thanh Thuỷ cùng Ánh Tuyết thì chỉ có việc xách giỏ đựng cua đồng và đi theo họ mà thôi .

Cua đồng thường sống trong những hang dọc theo bờ ruộng rất gần nơi mặt nước . Hang cua đồng thường bịt kín hay có chút he hé để không khí len vào bằng một lớp đất bùn mềm, sau khi bươi lớp bùn này ra thì sẽ nhìn thấy một cái lổ trống, bề rộng khoãng chừng bằng một cái ly uống nước hay bằng một tách trà bên dưới có nước , cua đồng càng lớn thì cái lổ hang càng sâu, muốn bắt cua đồng thì phải dám thò cánh tay của mình vào sâu trong cái hang này và dùng bàn tay của mình để lôi chúng ra .

Còn khi nào nhìn thấy một lổ trống không, không có đất bùn che kín và không có nước bên trong thì đừng có dại dột mà thò bàn tay của mình vào trong cái hang ấy nhé . Bỡi vì đấy là những lổ rắn độc .

Khi lớn lên chút nữa thì chúng tôi đã quen biết thêm được với hai cô nương thật thông minh, khôn ngoan và rất tài giỏi con gái cưng của bác cả Tư . Bác cả Tư là một người giàu có trong làng, có ruộng đất phì nhiêu và cò bay thẳng cánh, theo như lời của Bác cả Tư kể lại thì ông nội của bác cả Tư đã từng vinh quy bái tổ và đã làm rạng rở tông môn, nở mày, nở mặt cho giòng họ Trịnh vì ông ta đã đổ Trạng Nguyên vào kỳ thi tuyển chọn nhân tài do triều đình tổ chức .

Hai cô nương họ Trịnh này có tên là Trịnh thị Quỳnh Như và Trịnh thị Quỳnh Hương . Quỳnh Như là chị cả có nết na hiền thục, rất đảm đương, ăn nói rất nhỏ nhẹ, và rất đáng yêu còn Quỳnh Hương là cô em gái ngoan hiền, thông minh, xinh đẹp, rất dễ thương và trên đôi môi lúc nào cũng muốn điểm một nụ cười tươi như hoa mới nở vậy .

Lần đầu tiên gặp hai cô nương họ Trịnh này thì bác cả Bắc và ba đã cảm thấy mê mẩn tâm hồn và gần như quên cả đường về nhà của mình .

Hôm ấy sau khi chia tay với sáu bạn hiền, khi về đến nhà thì bà nội bảo bác cả Bắc và ba đi xuống đầu làng có chút việc . Khi bác cả Bắc và ba đi ngang qua một căn nhà khá rộng lớn có thể nói là kín cổng cao tường và khá xinh đẹp thì nghe tiếng lóc cóc, lách cách cứ vang lên đều đặn, không biết là tiếng động gì, bác cả Bắc và ba đã ghé mắt nhìn vào và thật ngạc nhiên khi nhìn thấy hai cô gái thật dễ thương và xinh đẹp đang chơi đánh trái banh màu trắng qua qua, lại lại trên một cái bàn dài màu xanh lá cây trong căn nhà mát có mái che nằm ngay phía đằng sau của căn nhà rộng lớn này.

Không biết trò chơi gì mà thiệt lạ mắt và vui vui sao ấy, nên bác cả Bắc và ba đã đứng lại xem, một hồi lâu sau đó thì hai cô nương này hình như đã biết có hai anh em chúng tôi đang nhìn lén họ, nên hai cô nương này đã ngừng chơi và nhìn chăm chăm vào bác cả Bắc và ba.

Bác cả Bắc mạnh dạn nói: "Xin lỗi hai cô nhé, không biết hai cô đang chơi cái gì mà trông vui quá, hai cô có thể nói cho hai anh em chúng tôi biết đây là trò chơi gì, và chơi như thế nào không" .

Cô gái mặc áo thung ngắn bó sát người màu hồng lợt có dáng người cao ráo, và khuôn mặt thật có duyên và xinh xắn đã nhìn hai anh em chúng tôi và cô ta nhỏ nhẹ nói: "Đây là môn chơi đánh bóng bàn, hai anh có muốn học không" .

Bác cả Bắc nhìn cô ta và nói: "Đây là môn chơi đánh bóng bàn à, tôi thích lắm, xin cô làm ơn chỉ dạy cho chúng tôi nhé" .

Ba còn đang ngơ ngác chưa biết nói gì thì cô gái mặc áo ngắn màu xanh da trời có khuôn mặt thật dễ thương, hiền hậu nở một nụ cười thật rạng rỡ nhìn ba và cô ta nói: "Anh vào đây tôi chỉ cho anh cách đánh bóng bàn" .

Ba nhìn cô ta và ba nói:"Cô bão tôi à"

"Vâng, tôi kêu anh đấy, lại đây tôi chỉ cho" .

Ba còn chưa dám bước tới gần cô ta thì bác cả Bắc nhìn ba nói: "Nam à, sao em còn không mau đi lại đấy để cô ta chỉ cho em" .

"Ồ, anh tên là Nam à, tôi tên Quỳnh Hương, còn đây là chị cả của tôi tên là Quỳnh Như" .

Ba cúi đầu chào cô ta và ba nói: "Hân hạnh được biết cô Quỳnh Hương" .

Ba chưa kiệp nói gì thêm nữa thì cô bận áo màu xanh da trời đã nói: "Còn anh của anh tên là gì" .

"Anh của tôi tên là Bắc, các bạn của tôi đều gọi ảnh là anh cả Bắc" .

Khi bác cả Bắc và ba đã đến gần bên hai cô nương thật xinh đẹp, vui vẻ và rất dễ thương này thì Quỳnh Như nhìn hai anh em chúng tôi và cô ta nói:" Anh cả Bắc, anh qua đây tôi chỉ cho anh cách đánh bóng bàn, còn Quỳnh Hương em gái ngoan của chị, em chỉ cho anh Nam nhé" .

"Dạ chị cả" .

Chỉ nhìn vào ánh mặt của Quỳnh Hương thôi thì cũng đủ làm cho hồn tim của ba rung động rồi nói chi là được người con gái thật dễ thương này cầm tay của ba và chỉ cho ba những động tác nhịp nhàng uyển chuyển để đánh bóng bàn .

Ba thật cảm thấy đê mê và say đắm cả tâm hồn, ba nghĩ bác cả Bắc chắc là cũng đang đê mê và say đắm như ba vậy, hôm nay bác cả Bắc và ba thật là may mắn lắm nên mới được hai chị em họ Trịnh này dạy cho chúng tôi cách đánh bóng bàn .

Lần đầu tiên trong đời được va chạm vào bàn tay ngà ngọc của Quỳnh Hương, ba thật cảm thấy hồn tim rung động và say đắm cả tâm hồn, và ba thật cảm thấy yêu thích môn đánh bóng bàn này vô cùng .

Ba còn đang đê mê thì Quỳnh Hương cất tiếng nói: "Anh Nam, anh có thích đánh bóng bàn không" .

"Tôi thật là thích lắm, xin cám ơn cô Quỳnh Hương lắm, nếu không có cô chỉ bão thì chắc tôi không bao gio biết chút gì về cái môn thể thao thật thích thú này" .

Trong khi Quỳnh Như và Quỳnh Hương chỉ bão cho bác cả Bắc và ba về cách đánh bóng bàn thì cha và mẹ của hai cô nương này đã làm nước đá chanh và mang ra cho chúng tôi uống giải khát .

Khi nhìn thấy Quỳnh Như, Quỳnh Hương chỉ dạy cách đánh bóng bàn cho bác cả Bắc và ba thật là vui vẻ thì bố mẹ của Quỳnh Như và Quỳnh Hương vui trong lòng lắm nên ông ta nói: "Chắc là mọi người đã mệt rồi phải không, hãy dừng tay nghĩ một chút và uống nước đá chanh cho mát đi".

Bốn người chúng tôi đều dừng tay và nhìn về hướng của bố mẹ của Quỳnh Như và Quỳnh Hương .

Quỳnh Như bước lại gần bên cha và mẹ của cô ta và cô ta nói : "Con xin cám ơn ba má đã làm nước đá chanh cho tụi con, hôm nay chị em của con có thâu nhận hai đệ tử mới thích đánh bóng bàn lắm đó là anh cả Bắc và em của anh ta tên là Nam" .

"Vậy hả con"

"Dạ ba má"

Bác cả Bắc và ba đều cúi đầu chào ba má của Quỳnh Như và bác cả Bắc nói: "Kính chào hai bác, hai bác hôm nay có khỏe không" .

"Tôi khỏe lắm, cám ơn cậu"

Bố của Quỳnh Như nhìn bác cả Bắc và ba và ông ta nói: "Hai cậu nhìn quen lắm, hai cậu có phải là cháu nội của cụ Lê thái Hặng không vậy".

Bác cả Bắc nhìn thẳng vào ánh mắt của bố của Quỳnh Như và bác ấy nói: "Dạ thưa đúng rồi đấy ạ, Lê thái Hặng là ông nội của con đấy ạ, thì ra bác cũng biết ông nội của con nữa à" .

"Biết chứ, tôi thường hay đi thăm viếng ông nội của cháu và tôi cũng thường đánh cờ tướng với ba của hai cháu nữa, ba của hai cháu đánh cờ hay lắm và nước cờ rất cao" .

"Thì ra bác cũng biết ba của con nữa à" .

"Đúng đó, Ba của cháu là bạn học của bác đây, hai chúng tôi chơi với nhau thân lắm" .

Sau đó không lâu thì ba chia tay với bác cả Bắc cùng ông bà Nội của con để đi theo tiếng gọi của non sông để mà đi vào Miền Nam Việt Nam để kháng chiến chống Pháp và bây giờ ba đã có được một đàn con thật ngoan như các con đây .

levannhan
11-07-2014, 03:20 PM
Ngày nào không còn CNCS, XHCN, Đảng CSVN trên quê hương xứ sở thân yêu Việt Nam là ngày toàn dân Việt Nam thật sự biết thương yêu nhau, hoà thuận với nhau và mới thật sự thống nhất với nhau từ tư tưởng đến tâm hồn .

Anh hùng hào kiệt yêu non nước
Hiền nhân quân tử biết thương dân

Lê văn Nhân

levannhan
11-08-2014, 03:11 PM
Người Lãnh Đạo

Làm người lãnh đạo
Phải biết hy sinh
Làm việc tận tình
Hết lòng, hết sức
Tận tâm, tận lực
Bằng sức của mình
Xong việc mới thôi
Không thể biếng nhác
Ngồi chơi xơi nước
Không công rổi nghề
Chỉ tay năm ngón
Đón gió chờ thời
Mà phải tự mình
Chịu đựng gian khổ
Ngày đêm chăm lo
Chu toàn mọi việc
Làm việc gấp trăm
Gấp triệu người thường

Làm người lãnh đạo
Phải thật siêng năng
Phải có chí nhân
Đạo đức, hiền lành
Phải biết tu thân
Dưỡng tính của mình
Không những thông minh
Mà còn tài giỏi
Để làm gương tốt
Cho người noi theo

Làm người lãnh đạo
Không được tham danh
Tham quyền cố vị
Tham tiền, tham bạc
Bất nhân, bất nghĩa
Bất hiếu, bất trung
Lừa thầy phản bạn
Phản quốc, phản dân
Mà phải có lòng
Yêu nước thương dân
Trọng tình, trọng nghĩa
Biết phép xử thế
Đối xử tốt đẹp
Đàng hoàng tử tế
Với mọi con người
Biết lấy lòng nhân
Bao dung độ lượng
Thâu phục nhân tâm
Chiêu hiền đãi sĩ

Tóm lại thì người lãnh đạo, cần có những đức tính như sau :

1. Cố gắng làm việc với hết sức của mình .
2. Cố gắng làm cho mỗi ngày đều có ý nghĩa và đáng sống .
3. Cố gắng giúp đỡ và hướng dẫn những người bạn của mình .
4. Cố gắng tạo sự thông cảm, hiểu biết và luôn luôn biết tha thứ, nhường nhịn, thương yêu, kính trọng và hoà thuận với mọi người .
5. Cố gắng hoàn thành những việc tốt đẹp và tuyệt đối không làm những việc sai trái để gây ra chia rẽ hay là làm hại đến con người .
6. Cố gắng làm việc siêng năng, cần mẫn hằng ngày và hằng đêm .
7. Lúc nào cũng biết tận tâm, tận lực làm việc với hết sức lực của mình và lúc nào cũng cảm thấy hăng say, yêu thích công việc của mình và không bao giờ tỏ vẻ bực bội hay nản chí cả .

Kính chào đoàn kết trong tình "Yêu nước thương dân" .

TNTDVN
(Thống nhất toàn dân Việt Nam)

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
11-12-2014, 06:30 AM
Muốn xoá bỏ hận thù, hoà hợp, hoà giải dân tộc cùng đoàn kết và THỐNG NHẤT TOÀN DÂN Việt Nam khắp nơi, khắp nước và trên toàn thế giới thì phải cố gắng làm sao để hoàn thành đuợc những điều như sau:

1. Những tên côn đồ Việt Cộng đang cầm quyền trong nước Việt Nam như là Sang, Trọng, Hùng, Dũng hay còn có tên gọi là TTS, NPT, NSH, NTD phải tự động giải tán, giải thể và từ bỏ CNCS, XHCN, đảng súc sanh cầm thú quỷ đỏ Cộng Sản cùng vứt bỏ lá cờ máu sao vàng vào thùng rác.

Hay là;

2. Toàn dân Việt Nam phải tận diệt cho bằng đuợc lũ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu quỷ đỏ CSVN .

Anh hùng hào kiệt vì đời cứu nước
Hiền nhân quân tử vì nghĩa khí quên mình

Lê văn Nhân

levannhan
11-14-2014, 05:21 AM
Muốn cho nước mạnh dân giàu
Chấm dứt chủ nghĩa theo Tàu ác nhân
Đoàn kết tất cả toàn dân
Triệu người như một quên thân của mình

Mọi người dân Việt hy sinh
Ngày đêm tranh đấu vì tình quê hương
Một lòng, một dạ sắc son
Chung vai sát cánh bảo tồn non sông

Tự do, tự lực, tự cường
Anh em hoà thuận đồng lòng với nhau
Quyết không để lũ Cộng Tàu
Nhai xương, uống máu đạp đầu dân ta

Anh em Việt Nam một nhà
Sao không ngồi lại để mà giúp nhau
Mà lại cứ mãi giết nhau
Để cho quỷ đỏ Cộng Tàu xâm lăng

Chủ nghĩa Cộng Sản tham tàn
Lọc lừa, xảo trá, gian manh khó lường
Tại sao không lấy tình thương
Bao dung độ lượng mà nhường nhịn nhau

Việt Nam đã hết đánh nhau
Tại sao cứ mãi theo Tàu giết dân
Tàn hại dân tộc giống nòi
Gông cùm xiềng xích mãi hoài muôn dân

Hãy mau chấm dứt hung tàn
Dẹp đảng Cộng Sản ác nhân giết người
Ném cờ máu đỏ tanh hôi
Sao vàng năm cánh xuống nơi nhà mồ

Chôn thây của tên cáo Hồ
Để cho gian tặc xuống mồ cho xong
Nó là ác thú không hồn
Giết người cướp của chẳng còn lương tri

Tại sao cứ mãi để chi
Cái lăng hồ cáo ở nơi Ba Đình
Để cho tên Hồ chí Minh
Ngày đêm trù yểm dân mình mãi thôi

Trăm năm một kiếp con người
Bao đời con cháu tù đày xiềng gông
Như vậy chưa đủ phải không
Hay là đợi đến diệt vong hỡi trời

Toàn dân Việt Nam tôi ơi
Hãy mau đoàn kết giết đi Cộng tồi
Không thì NƯỚC MẤT NHÀ TAN
Toàn dân bị diệt bỡi đàn CHÓ hoang

Cộng Hồ, Cộng phĩ, Cộng Tàu
Cộng nào cũng muốn uống máu, nhai xương dân mình
Nếu không yêu nước Việt mình
Sớm muộn sẽ bị hành hình phơi thây

Đập đầu, cắt cổ máu rơi
Khắp trời đất Việt hỡi người Việt Nam
Giờ đây mọi người đồng tâm
Một lòng đoàn kết giết loài ác nhân

Quỷ đỏ CSVN
Quỷ đỏ CSTC

Phải dùng BA SẠCH (3S) mới mong vẹn toàn .

Thương yêu toàn dân Việt Nam với hết cả tâm hồn .
Kính chào đoàn kết và quyết thắng CSVN, CSTC trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

TNTDVN
(Thống nhất toàn dân Việt Nam)

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

levannhan
11-14-2014, 08:11 PM
Ngày xưa Việt Nam chiến tranh
Nam tranh, Bắc chiến tranh giành mãi thôi
Việt Cộng giết mãi dân tôi
Chặt đầu, cứa cổ, thây phơi khắp đồng

Cũng vì cái tên cuồng ngông
Hồ Quang, Hô Chó thuộc dòng Tàu nô
Ngày đêm dâm loạn, dâm ô
Từ hang Fat Bo bày trò loạn luân

Chúng là một lũ ác nhân
Tham tàn, khát máu giết dân tộc mình
Chí Minh chẳng nghĩa chẳng tình
Giết người cướp của chẳng tình nước non

Chết rồi mà chẳng được chôn
Nên thân xác hắn hoá chồn Hồ Ly
Nhập vào thằng Mạnh đức Nông
Để mà tiếp tục hại người Việt Nam


Giờ đây đất nước thái bình
Tại sao Việt Cộng chẳng tình nước non
Cứ mãi bán nước, bán hồn
Cho lũ quỷ đỏ Cộng Tàu ác ôn

Làm sao dân tộc Việt Nam
Thương yêu hoà thuận đồng tâm đồng lòng
Hết lòng, hết dạ yêu thương
Cùng nhau xây dựng lại nhà Việt Nam

Để cho nước mạnh dân giàu
Toàn dân no ấm sống đời yên vui
Chứ mà cứ mãi giết nhau
Nghi kỵ, chia rẽ, hại nhau thế này

Sớm muộn dân tộc tiêu đời
Quê hương tổ quốc chẳng còn người ơi
Hãy nhìn Tây Tạng ai ơi
Nước tan, nhà mất, dân thời diệt vong

Việt Nam muốn được trường tồn
Tự do, dân chủ là nguồn an vui
Chấm dứt chủ nghĩa ác nhân
Giải tán cái đảng CS sát nhân giết người

Việt Cộng, Việt Tân, Việt Nam
Việt gì cũng được miển sao thuận hoà
Làm sao người Việt thuận hoà
Nếu trong nước Việt vẫn còn Cộng NÔ

Cộng Hồ, Cộng Phĩ, Cộng Nô
Cộng hoài, Cộng mãi chết cha dân mình
Thôi thì đừng Cộng nữa nha
Và cũng cố gắng lánh xa Cộng Tàu

TNTDVN
(Thống nhất toàn dân Việt Nam)

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Truờng Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
12-22-2014, 11:50 PM
Kính lạy ba ngôi Đức Chúa Trời là cha chí thánh, hằng sống và thương yêu của con .

Nhân ngày Lễ Chúa Phục Sinh "Merry Christmas" năm 2014 này :

Kính xin Ngọc Hoàng Thượng Đế "Trời, Phật, Chúa,...vv..." ban nhiều ơn phước lành cho mọi người trên thế gian này nhất là những nguời dân lành hiền hoà nhân hậu Việt Nam . Con cầu xin cha nhân từ và bác ái cứu nhân độ thế và cứu khổ, cứu nạn cho toàn dân Việt Nam trong nước mau chóng thoát ra được gông cùm xiềng xích và kiếp sống địa ngục trần gian của loài quỷ đỏ Cộng Sản VN, CSTC.

Nhân danh cha và con cùng các thánh thần Amen .

Lê văn Nhân

levannhan
12-27-2014, 04:01 AM
Lá cờ của một quốc gia như Việt Nam đã có từ ngàn năm trước từ khi ông cha tiên tổ Việt Nam mình dựng nước không thể xem như là một "Biểu Tượng" được mà phải biết rằng lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ là Hồn Nuớc, Hồn Dân và cũng là Hồn Thiêng Sông Núi mà bao anh linh của bao nguời xưa trung chánh đã phải hy sinh xương máu để bảo vệ lá cờ QUỐC GIA DÂN TỘC VN và cũng là QUÊ HƯƠNG TỔ QUỐC CÙNG ĐỒNG BÀO DÂN TỘC VN:

1. Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ là cờ của CHÍNH NGHĨA QUỐC GIA DÂN TỘC Việt Nam . Bỡi vì nếu không có chính nghĩa và có lòng yêu nước thương dân Việt Nam thì quê hương tổ quốc Việt Nam đã bị lũ người phương Bắc (Bây giờ là lũ quỷ đỏ Cộng Sản Tàu Cộng) đồng hoá và huỷ diết từ ngàn năm trước rồi .

2. Cờ Đỏ hay là Cờ Máu Sao Vàng là cờ của tỉnh Phúc Kiến trong nước Tàu không phải là cờ của nuớc Việt Nam mình và không thể là lá cờ Chính Nghĩa Quốc Gia Dân Tộc Việt Nam .

3. Bất cứ ai trong thời điểm nghiêm trọng lịch sử này có lòng biết "Yêu Nước Thương Dân" và biết "Yêu Thương Toàn Dân Việt Nam như Yêu Thương Lấy Chính Bản Thân mình" thì đều phải biết :

- Đặt quyền lợi của toàn dân Việt Nam lên trên tất cả những tham vọng thấp hèn của cá nhân và của đảng phái .

- Lấy Đại Nghĩa Quốc Gia Dân Tộc Việt Nam làm trọng . Mà một khi đã biết lấy Đại Nghĩa Quốc Gia Dân Tộc Việt Nam làm trọng thì đều phải biết TUYỆT ĐỐI TRUNG THÀNH VỚI CHÍNH NGHĨA QUỐC GIA DÂN TỘC VIỆT NAM và TUYỆT ĐỐI TRUNG THÀNH VỚI TỔ QUỐC VIỆT NAM CÙNG TOÀN DÂN VIỆT NAM .

-Tuyệt đối trung thành với Tổ Quốc và Đồng Bào Dân Tộc Việt Nam thì có nghĩa là tuyệt đối không bao giờ làm chuyện PHẢN QUỐC, PHẢN DÂN cùng VINH THÂN BÁN NƯỚC cho CSTC .

4. Một khi đã biết TUYỆT ĐỐI TRUNG THÀNH VỚI TỔ QUỐC VÀ ĐỒNG BÀO DÂN TỘC VIỆT NAM thì phải TUYỆT ĐỐI TRUNG THÀNH VỚI CHỈ "CỜ VÀNG BA SỌC ĐỎ" mà thôi .

Bất cứ ai trong thời điểm nghiêm trọng lịch sử này mà còn tôn thờ hay là còn nghĩ đến LÁ CỜ MÁU SAO VÀNG của tỉnh Phúc Kiến đều là lũ VIỆT GIAN , VIỆT CỘNG tay sai của loài ác nhân, vô đạo quỷ đỏ CSTC . Điếu Cày Nguyễn văn Hải hay là bất cứ ai là người Việt Nam mà chưa biết mình đứng duới lá cờ nào thì đừng nên hay là tốt nhất đừng bao giờ nên làm những chuyện TRANH ĐẤU VẸN TOÀN để CỨU DÂN, CỨU NƯỚC cả . Vì còn liên quan đến những việc của cộng đồng và chuyện QUỐC GIA ĐẠI SỰ thì chỉ làm hại hay là làm kỳ đà cản mũi cho CÔNG CUỘC TRANH ĐẤU CHO TỰ DO, DÂN CHỦ, CÔNG BÌNH BÁC ÁI, LUẬT PHÁP CÔNG MINH, NGHIÊM MINH và HOÀN CHỈNH cho toàn dân Việt Nam mà thôi .

Thương yêu toàn dân Việt Nam cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết và quyết thắng CSVN, CSTC trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

Lê văn Nhân

levannhan
01-15-2015, 04:01 PM
"BÌNH TÀU ĐẠI NGHĨA"

Dân VN ta rất anh hùng
Thà chết vinh hơn sống nhục vinh thân
Từ ngàn xưa đã hào hùng chống giặc
Chưa hề lùi bước trước lũ giặc xâm lăng
Ngàn năm lịch sử nô lệ Tàu là ngàn năm đánh đổi bằng máu, mồ hôi cùng nước mắt
Ông cha ta đã gian khổ lao thân
Đầu đã rơi, máu đã đổ , thịt cùng xương đã xây đắp non sông
Dù cho máu đã đổ thành sông, xương đã chồng thành núi
Nhưng dòng máu hào hùng của dân tộc VN vẫn cứ mãi luân lưu cho đến ngày hôm nay

Anh hùng hào kiệt đời nào cũng có
Hiền nhân quân tử mãi có trên đời

Không người VN nào mà cho đến giờ phút này không kinh nghiệm và nhìn thấy rõ
Tàu Cộng là lũ người man ri mọi rợ, tham lam, tham tàn cùng khát máu
Còn Việt Cộng là lũ bán nước vinh thân, tàn hại sinh linh, tàn hại giống nòi
Ngày nào còn VC, TC thì người dân lành VN còn mãi khổ, mãi sầu, mãi lầm than khốn khổ
Giặc nội xâm, ngoại xâm sẽ mãi tàn phá quê hương xứ sở VN
Người dân lành hiền hoà nhân hậu VN sẽ vẫn mãi sống trong chậm tiến, nghèo nàn
Ngày như đêm sẽ vẫn mãi bị bắt buộc để ăn uống cùng chất độc
Bệnh tật sẽ vẫn mãi tràn lan khắp nước
Đất đai, sông ngòi, đồng ruộng, nguồn nước uống của toàn dân sẽ mãi bị nhiểm độc và ô nhiểm hoàn toàn
Ngoại trừ có một phép lạ và có một bàn tay thần nào đó biết phép biến hoá để làm cho sạch sẽ lại hết những đất đai, sông ngòi, biển cả, đồng ruộng cùng nguồn nước uống này
Nhưng không phải vì thế mà toàn dân VN sẽ mãi cúi đầu, gục mặt, thờ ơ, lãnh đạm
Mà đây chính là nội lực, là sức mạnh để cho toàn dân VN của chúng ta cần phải vững tâm, vững chí
Đồng tâm hiệp lực để biết thương yêu nhau hơn, thông cảm nhau hơn, nhường nhịn nhau hơn
Ðể mà nhận biết rằng quê hương thân yêu của chúng ta và đồng bào thân yêu của chúng ta
Thật sự đang cần mọi bàn tay, mọi đóng góp, và tấm lòng quyết tâm, quyết chí của tất cả chúng ta
Hãy cùng nhau đồng đứng lên tranh đấu cùng lũ bạo quyền ác nhân, ác đức hỡi toàn dân nước Việt
Một bàn tay rụt rè nhúc nhát dám đưa lên, thì sẽ có một bàn tay khác mạnh dạn hơn sẽ đưa lên
Một người nhân từ bao dung độ lượng dám đứng lên thì rồi sẽ có một người hiền nhân quân tử và rồi sau đó cũng sẽ có một người anh hùng hào kiệt hiên ngang đồng đứng dậy
Ai có thể làm được gì trong hoàn cảnh, trong khả năng của mình thì xin hãy đóng góp với hết tâm trí và sức lực của mình
Tàu Cộng phải đánh đuổi, Việt Cộng phải thanh trừng, đất nước VN đang cần toàn dân nước Việt
Ðây là thời điểm nghiêm trọng nhất và cần sự hy sinh, xả thân, đồng tâm hiệp lực nhất của toàn dân VN
Trước cũng chết, sau cũng chết, xin cho tôi chọn cái chết hào hùng

THÀ CHẾT VINH HƠN SỐNG NHỤC MÃI CÚI ĐẦU, HỠI TOÀN DÂN NƯỚC VIỆT.

Thương yêu toàn dân VN cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .
Kính chào đoàn kết và quyết thắng CSVN, CSTC trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

TNTD
(Thống nhất toàn dân Việt Nam)

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

levannhan
01-21-2015, 02:34 PM
Muốn Thống Nhất Toàn Dân Việt Nam và cũng để cứu dân, cứu nước sớm thoát ra được gông cùm xiềng xích, địa ngục trần gian của loài ác nhân, vô đạo quỷ đỏ CSVN, CSTC thì toàn dân Việt Nam không còn con đường nào để "TRANH ĐẤU VẸN TOÀN" tốt đẹp và thành công hơn nữa là ngay từ bây giờ ngày như đêm phải quyết tâm, quyết chí "TẨY CHAY", "PHONG TOẢ KINH TẾ" và tuyệt đối không làm bất cứ một điều gì có lợi cho lũ ác nhân, hung hăng, tham tàn khát máu, trời tru đất diệt quỷ đỏ CSVN, CSTC .

Thương yêu Toàn Dân VN cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết và quyết thắng đảng CSVN, CSTC trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
01-31-2015, 06:07 PM
Lời chúc đầu Xuân Ất Mùi

Giáp Ngọ sắp qua
Ất Mùi lại đến
Đầu năm kính chúc
Toàn dân Việt Nam
Một năm an khang
Thanh bình thịnh trị
Muốn gì được nấy

Từ người trong nước
Ra đến hải ngoại
Làm ăn phát tài
Tiền vô như nước
Phước lộc đầy nhà
Anh em thuận hoà

Trong năm Ất Mùi
Có nhiều thay đổi
Mọi người vui tươi
Gặp nhau vui cười
Vui vẻ với nhau
Hoà thuận với nhau
Thương yêu lẩn nhau
Lo lắng cho nhau
Bảo vệ cho nhau

Không còn hận thù
Chém giết mãi nhau
Để cho Cộng Tàu
Thừa cơ chia rẽ
Nội bộ xâu xé
Đấu đá mãi nhau

Bỡi vì năm nay
Là năm Ất Mùi
Trong nuớc Việt Nam
Thay đổi chính trị
Chấm dứt chủ nghĩa
Cộng Sản ác nhân
Tham tàn khát máu
Tàn hại sinh linh
Tàn hại giống nòi

Kính thưa toàn dân
Việt Nam thương yêu
Của Lê văn Nhân
Trong năm Ất Mùi
Kính xin toàn dân
Đồng tâm nhất trí
Đồng tâm hiệp lực
TRANH ĐẤU VẸN TOÀN
Khắp nơi, khắp nước
Khắp cùng thế giới
Cùng nhau xuống đường
Tỏ chút lòng thành
YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN

Đầu năm Ất Mùi
Kính chúc quê hương
Đồng bào dân tộc
Thân yêu Việt Nam
Sớm thoát ra được
Gông cùm xiềng xích
Của lũ ác nhân
Cộng Sản Tàu Cộng

Để cho Việt Nam
Mau chóng có được
Tự do, tự chủ
Tự lực, tự cường
Dân giàu nước mạnh
Toàn dân ấm no
Nhà nhà hạnh phúc

Thương yêu toàn dân Việt Nam cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
02-23-2015, 05:42 PM
Còn đảng ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu quỷ đỏ Cộng Sản Việt Nam (CSVN), CSTC trên quê hương xứ sở thân yêu Việt Nam là còn chậm tiến, nghèo nàn, lầm than khốn khổ và còn mãi bệnh tật tràn lan khắp nơi, khắp nước Việt Nam . Tự do, dân chủ, công bình bác ái, luật pháp công minh, nghiêm minh hoàn chỉnh cho toàn dân Việt Nam là con đường ngắn nhất và thành công tốt đẹp nhất cho toàn dân nước Việt .

Tranh đấu, tranh đấu, tranh đấu,... toàn dân Việt Nam cùng nhau xuống đường TRANH ĐẤU VẸN TOÀN để cứu nước, cứu dân sớm thoát khỏi gông cùm xiềng xích cùng địa ngục trần gian của đảng ác nhân, tàn ác quỷ đỏ CSVN, CSTC .

Thương yêu toàn dân Việt Nam cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết và quyết thắng đảng CSVN, CSTC trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
02-28-2015, 04:50 PM
Muốn Thống Nhất Toàn Dân Việt Nam và mau chóng hội nhập cùng hoà mình với CỘNG ĐỒNG THẾ GIỚI để hợp tác toàn diện và tranh tài cùng những quốc gia giàu mạnh nhất trên thế giới như là Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Đức, Ý, Gia Nả Đại, Tàu ,Nga, Nhật Bản, Úc, Ấn, ...vv... thì Việt Nam cần phải thay đổi và làm ngay những điều hết sức cần thiết và vô cùng thực tế, thực tiển này :

1. Giải tán, giải thể đảng Cộng Sản Việt Nam trong ôn hoà và trật tự .

2. Thay đổi ngay lập tức tên đảng CSVN với chỉ trên dưới ba triệu đảng viên thành ra "ĐẢNG NHÀ VIỆT NAM" để thâu nhận và tận dụng tối đa sức mạnh của TOÀN DÂN VN với trên chín mươi (90) triệu người Việt Nam hết sức thông minh, khôn ngoan, và thật sự tài giỏi khắp nơi, khắp nước và trên toàn thế giới bao gồm luôn người dân hiền hoà nhân hậu đang viết bài này .

3. Cố gắng bằng mọi cách chấm dứt Chủ nghĩa Cộng Sản, Xả Hội Chủ Nghĩa càng sớm càng tốt và danh chánh ngôn thuận tuyên bố thay đổi đường lối CHÍNH TRỊ, KINH TẾ, VĂN HOÁ, XẢ HỘI,...vv... của nước Cộng Hoà Xả Hội Chủ Nghĩa Việt Nam theo như đường lối của những quốc gia giàu mạnh trên thế giới như là Hoa Kỳ, Nhật Bản, Anh, Pháp, Đức, Gia Nả Đại, Thuỵ Sĩ,...vv.... và ngay sau đó chọn ngày lành tháng tốt để bố cáo thiên hạ và tuyên bố cho toàn dân Việt Nam cùng tất cả mọi quốc gia trên thế giới là Việt Nam sẽ có TỔNG TUYỂN CỬ để tuyển chọn ra những người Việt Nam thật sự có TÀI ĐỨC VẸN TOÀN, BẢN LĨNH CAO SIÊU, KIẾN THỨC CAO RỘNG và NHÂN CÁCH HOÀN TOÀN để đứng ra gánh lấy trách nhiệm LO CHO DÂN CHO NƯỚC cũng như THỐNG NHẤT TOÀN DÂN VIỆT NAM .

4. Trước khi bầu cử và sau khi bầu cử để tuyển chọn ra những người Việt Nam thật sự có tài đức thì Việt Nam sẽ được sự giám sát và điều hành của HỘI ĐỒNG LIÊN HIỆP QUỐC và toàn dân VN được sự bảo vệ an toàn của HỘI ĐỒNG BẢO AN LIÊN HIỆP QUỐC cùng những người lính trong QUÂN ĐỘI VIỆT NAM để rồi sau khi đã tuyển chọn và bầu ra được những người Việt Nam thật sự ANH MINH TAI GIỎI và hết lòng hết dạ thương yêu toàn dân Việt Nam như thương yêu lấy chính bản thân mình và gia đình của mình thì HỘI ĐỒNG BẢO AN LIÊN HIỆP QUỐC cùng QUÂN ĐỘI VIỆT NAM sẽ trao quyền lại cho những người LÃNH ĐẠO QUỐC GIA thật sự có tài có đức này để gánh lấy trọng trách BẢO VỆ QUÊ HƯƠNG TỔ QUỐC và ĐỒNG BÀO DÂN TỘC VIỆT NAM và mau chóng làm cho toàn dân Việt Nam đều được sống trong một đất nước hoàn toàn có được những điều như sau để có thể hội nhập và tranh tài cùng những quốc gia giàu mạnh nhất trên thế giới như là Anh, Pháp, Đức, Ý, Gia Nả Đại, Thuỵ Sĩ, Nhật Bản, Úc, Ấn và nhất là được gần như là HOA KỲ :

TỰ DO, DÂN CHỦ, ẤM NO, HẠNH PHÚC, CÔNG BÌNH BÁC ÁI, LUẬT PHÁP CÔNG MINH, NGHIÊM MINH HOÀN CHỈNH cho mọi người Việt Nam .

5. Tuyệt đối không có ai bị thưa kiện, bắt bớ, đánh đập, tù đày, tù ngục, hành hình, hành xác, ...vv... ngay cả đến TRẢ THÙ RỬA HẬN . Bỡi vì như những gì người viết ra bài này đã từng có nói đó là : "CHỈ DÙNG NHỮNG LỜI HAY Ý ĐẸP ĐỂ XOÁ BỎ HẬN THÙ và THỐNG NHẤT TOÀN DÂN VIỆT NAM" .

Quân tử nhất ngôn, anh hùng hào kiệt, hiền nhân quân tử nói sao thì làm y như vậy quyết không đổi lời . Ước mong toàn dân Việt Nam tự trọng lấy mình và cũng biết giử lời hứa của mình như những gì người viết này đã hứa với lòng .

Chỉ vì chẳng đặng đừng và bất đắc dĩ mà phải dùng đến PHÉP TRANH ĐẤU BẠO ĐỘNG như là chém giết, dùng đao to bua lớn hay ngay cả đến việc đốt phá, thủ tiêu, ám sát và tàn sát con người Việt Nam thương yêu của mình mà thôi . Người viết bài này thật sự không bao giờ muốn làm một việc gì để làm tổn thương đến quê hương tổ quốc cùng đồng bào Việt Nam thương yêu của mình cả .

Anh hùng hào kiệt vì đời cứu nước
Hiền nhân quân tử vì nghĩa khí quên mình

Thương yêu toàn dân Việt Nam cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN VN.

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
03-02-2015, 02:50 AM
Lời hay ý đẹp để xoá bỏ hận thù và THỐNG NHẤT TOÀN DÂN VIỆT NAM

(Kể từ hôm nay những bài viết như thế này sỡ dĩ được viết ra và post tren FB này là chỉ với một mục đích chính và duy nhất là để cho các ANH HÙNG NGHĨA SĨ VN còn trẻ tuổi (Đặc biệt là các sinh viên, học sinh , và nhất là những người trẻ muốn có cơ hội để đi du học ở nước ngoài nhưng không có cơ hôi hay là không được phép đi ra nước ngoài và cũng để cho các bạn trẻ Việt Nam đã và đang tốt nghiệp ra trường muốn được đi ra nước ngoài học hỏi thêm và làm việc ở nước ngoài để có kinh nghiệm giúp dân, giúp nước hay là muốn tìm kiếm một công việc thích hợp với khả năng và tài hoc của mình để góp phần vào việc XÂY DỰNG, KIẾN THIẾT QUỐC GIA VN nhưng không sao có được một cơ hội để giúp dân, giúp nước, ...vv...) trong nước muốn biết về tình hình đất nước Việt Nam và muốn biết rõ về đảng CSVN, CSTC và làm thế nào để TRANH ĐẤU VEN TOÀN bao gồm Bất Bạo Động (BBĐ) và Bạo Động (BĐ) để làm sao tìm mọi cách để cứu dân, cứu nước VN mau chóng thoát khỏi gông cùm xiềng xích và kiếp sống Địa Ngục Trần Gian của lũ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu QUỶ ĐỎ CSVN, CSTC .

-Kính thưa toàn dân Việt Nam:
-Kính thưa các cô chú bác cùng toàn thể anh chị em Việt Nam thân yêu:

Đảng CSVN của Nguyễn sinh Cung , Nguyễn tất Thành, Nguyễn ái Quốc hay còn có tên gọi là Hồ chí Minh đã dùng chính sách tham tàn, khát máu, tàn hại sinh linh, tàn hại giống nòi và đã gây ra chiến tranh, nội chiến "HUYNH ĐỆ TƯƠNG TÀN" anh em Việt Nam chém giết và tàn sát lẩn nhau để trên hàng triệu người Việt Nam thương yêu của chúng ta phải chết thảm thương trên cả ba miền đất nước . Sau ngày 30 tháng 04 năm 1975 thì đảng của ông Hồ chí Minh lại tiếp tục dùng đường lối tham tàn, khát máu, vô nhân, vô đạo và ngông cuồng của CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN NGA, HOA cùng những thủ đoạn gian manh, lọc lừa, xảo trá và không từ bỏ bất cứ một hành động bất nhân, bất nghĩa nào để tham quyền cố vị, tham nhũng, hối lộ, ...vv... ngay cả làm tay sai, nô lệ cho lũ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu quỷ đỏ CS Tàu Cộng để phản lại quốc gia dân tộc Việt Nam bằng những việc làm hết sức hèn hạ và đốn mạt đó là VINH THÂN BÁN NƯỚC "MÃI QUỐC CẦU VINH" cho loài QUỶ ĐỎ CSTC .

Đảng cướp quỷ đỏ súc sanh cầm thú VIỆT CỘNG cùng lá CỜ MÁU SAO VÀNG của chúng đến ngày hôm nay đã hiện rõ nguyên hình là lũ bán nước, phản quốc, phản dân . Đảng CSVN của Hồ chí Minh không xứng đáng để tiếp tục thống trị toàn dân Việt Nam bằng đường lối tham tàn khát máu và cũng không xứng đáng đuợc gọi là đảng quốc gia đã THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC VN .

Tôi xin phép toàn dân Việt Nam để được phép đề nghị và giới thiệu một ĐẢNG CHÍNH TRỊ VIỆT NAM thật sự có lòng biết YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN VN và nguyện thề TUYỆT ĐỐI TRUNG THÀNH với TỔ QUỐC VN và ĐỒNG BÀO DÂN TỘC VN đó là ĐẢNG NHÀ VIỆT NAM hiện giờ chỉ có một mình tôi là đảng viên và cũng là đảng trưởng và một số thật khiêm nhường những "Cảm Tình Viên" hoạt động rất âm thầm trong vòng bí mật trong nước và trên khắp thế giới, nhưng mà một khi mà ĐẢNG NHÀ VN thật sự bắt đầu thâu nhập đảng viên thì không phải chỉ là một vài người hay là vài triêu đảng viên xin gia nhập mà tôi tin chắc là sẽ có đến trên 90 triêu người VN trong nước và trên khắp thế giới sẽ xin gia nhập và đóng góp hết mình và hết sức lực của mình để làm cho ĐẢNG NHÀ VN càng ngày càng hùng mạnh và trường tồn.

Bỡi vì ĐẢNG NHÀ VIỆT NAM không phải thành lập ra là để thống trị toàn dân VN bằng đường lối tham tàn, khát máu, tàn hại sinh linh, tàn hại giống nòi mà ĐẢNG NHÀ VN được thành lập ra là để hoàn thành những điều như sau:

1. Thống nhất đất nước Việt Nam từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mau và lấy lại tất cả Biển, Đảo như là Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam từ tay CSTC .

2. Thống nhất toàn dân Việt Nam khắp nơi, khắp nước và trên toàn thế giới .

3. Mau chóng đem lại tự do, dân chủ, ấm no, hạnh phúc, công bình bác ái, luật pháp công minh, nghiêm minh hoàn chỉnh cho mọi người công dân nước Việt Nam .

4. Tự do, tự chủ, tự lực, tự cường cho quê hương tổ quốc cùng trên 90 triệu người Việt Nam thật hết sức thông minh, khôn ngoan và vô cùng tài giỏi khắp nơi, khắp nước và trên toàn thế giới .

5. Xoá bỏ vĩnh viễn mọi câm thù, hận thù giữa người Việt Nam với nhau và tất cả mọi người VN đều biết đoàn kết bên nhau, thương yêu nhau và hoà thuận với nhau .

6. Điều quan trọng nhất trong tất cả đó là 90 triệu đảng viên của ĐẢNG NHÀ VIỆT NAM nhất định và quyết tâm, quyết chí đồng tâm nhất trí và đồng tâm hiệp lực để mãi mãi bảo vệ toàn vẹn quê hương tổ quốc Việt Nam và mọi người VN trong ĐẢNG NHÀ VN đều nguyện thề với lòng mình THÀ CHẾT VINH HƠN SỐNG NHỤC không bao giờ làm tay sai, nô lệ và đầu hàng lũ ngoại bang tham tàn, hung hăng khát máu quỷ đỏ CSTC .

Bất cứ ai có lòng YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN VN thì đều được gia nhập vào ĐẢNG NHÀ VN cả không cần phải có gốc là TIỂU TƯ SẢN, VÔ SẢN hay là gì gì cả ...đây là những khác biệt giữa ĐẢNG CSVN do Hồ chí Minh thành lập và ĐẢNG NHÀ VIỆT NAM do người viết bài này tình nguyện thành lập ra.

Thương yêu toàn dân Việt Nam cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN VIỆT NAM .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

levannhan
03-03-2015, 06:54 PM
Một ngày sống đẹp và vui vẻ của một đảng viên trong ĐẢNG NHÀ VIỆT NAM thật sự muốn đóng góp tài hèn sức mọn của mình cho quê hương tổ quốc cùng đồng bào dân tộc lắm rồi, nhưng vì chưa có được cơ hội tích cực trong việc YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN nên phải tạm thời vui với kiếp sống nơi quê người đất khách xứ sở CỜ HUÊ :

Thật đang mơ ước được như bác ấy lắm nhưng chưa thể làm được chuyện .

"Sáng sớm ra bờ suối
Tối thẩm lại về hang
Cơm bẹ canh măng đã sẳn sàng
Cuộc đời cách mạng thật là sang"

Còn mỗi ngày bình thường của tôi thì như thế này đây:

Đồng hồ báo thức reo vang lúc 5:30 am sáng sớm thì nội tuớng của tôi thức dậy, tôi nằm cựa mình và còn nằm nhắm mắt nhưng tâm trí thì suy nghĩ đến những chuyện mình sẽ làm trong ngày mới này . Cho đến khi nghe tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm đứng và nhìn bóng dáng của vợ hiền đang tắm thì tôi mới nhẹ nhàng từ từ thức dậy và trước khi bước xuống giường ngủ thì làm ngay 50 cái SIT UP hay còn gọi là "CUỐN NGƯỜI" . Sau đó thì đi vào phòng tắm đứng để ngắm nhìn thân hình kiều diễm của vợ hiền rồi đi vệ sinh cùng làm những công việc thường ngày như là đánh răng, rửa mặt,..vv.... kế tiếp thì đi ra hành lang dài chạy dọc theo chiều dài của căn nhà trên tầng hai của nhà tôi để vừa đi vừa tập thể dục . Trước tiên thì tôi vừa đi, vừa dơ một tay lên như là đi diễn hành vậy, đi như vậy được chừng ba hay bốn lần gì đó rồi bắt đầu vừa đi, vừa đưa thẳng hai cánh tay qua khỏi đầu để cho máu huyết lưu thông đều hoà và cũng làm cho giảm máu huyết, đi như thế cũng chừng ba hay bốn lần xong thì tôi bắt đầu đi bộ bằng cách đi thẳng về phía trước rồi đi lùi về phía sau cũng được vài lần, sau đó thì tập những thế đánh bóng bàn mà tôi đã áp dụng để huấn luyện cho những người trẻ để chuẩn bị tranh giải WORLD TABLE TENNIS CHAMPION trong hội bóng bàn Triangle Table Tennis . Nhảy tới nhẩy lui với hai chân giang rộng ra, nhảy xéo "CRISS CROSS", rồi sau đó thì nhẩy theo điêu KANGAROO với hai chân gần lại với nhau . Sau đó nữa thì đến tập stress bằng cách đứng thẳng người và co duỗi hai tay, hai chân, đưa lên, đưa xuống chừng mười đến hai muơi lần và sau cùng là làm 50 cái nhẩy xổm và 70 cái nhẩy JUMPING JACK .

Sau phần tập thể dục thì bà xả bắt đầu đi làm và cũng đã làm đồ ăn sáng, ăn trưa cho tôi xong, tôi chậm rãi đi xuống lầu và đi ra phòng tập bóng bàn nơi có máy ROBOT của tôi để tập dợt những thế đánh bóng bàn như là Back Hand, Fore hand với single ball hay còn gọi là một banh rồi sau đó thì tập dợt những thế COMBINATION hay gọi là Kỹ thuật chuyên môn như là Back hand, forehand, backhand, forehand MULTIBALLS hay la nhiều trái banh bắn ra gần như cùng một lúc và ở nhiều chổ khác nhau khắp nơi trên bàn bóng bàn.

Sau đó thì ăn sáng, nghe tin tức, va rồi vào những diễn đàn để đọc tin tức của những Diễn đàn như là Đàn Chim Việt, Thế Giới Người Việt, Dân Làm Báo, Hội Quán Phi Dũng,...vv.... Tôi may mắn không còn đi làm nghề chuyên môn của tôi nữa mà đang được nghĩ hưu có ăn lương của công ty mà tôi đã nghĩ làm nên hiện giờ thật là rảnh rổi , hy vọng là trong tương lai sẽ tìm được một công việc làm mà tôi ưa thích và hợp với khả năng của tôi .

Đó là những gì mà tôi đã và đang làm hằng ngày vào buổi sáng . Còn vào buổi trưa, buổi chiều và buổi tối thì thường tôi đi vào hội bóng bàn Việt Nam hay là hội bóng bàn ở thành phố Morrisville ở tiểu bang North Carolina để tập dợt bóng bàn với các bạn hiền của tôi hay là dạy cho các đấu thủ đang tập dợt để chuẩn bị tranh tài trong kỳ Thế Vận Hội Olympic trong năm 2016 sắp tới đây .

Thật hy vọng có ngày được trở lại quê nhà để góp phần của mình vào việc CỦNG CỐ ĐẤT NƯỚC, XÂY DỰNG LẠI QUÊ HƯƠNG cùng CANH TÂN XỨ SỞ VIỆT NAM mình cho HÙNG CƯỜNG và GIÀU MẠNH như là những quốc gia thật hùng cường và giàu mạnh trên thế giới này như là HOA KỲ, NHẬT BẢN, ANH, PHÁP, ĐỨC, Ý, GIA NẢ ĐẠI, ÚC, ẤN,....vv.... vô cùng lắm .

Đôi khi còn chút thì giờ rảnh thì tôi cũng thích đọc lại những quyển sách mà tôi yêu thích nhất như là CÁI DŨNG CUẢ THÁNH NHÂN, THUẬT XỬ THẾ CUẢ NGƯỜI XƯA, NGHỆ THUẬT SỐNG ĐẸP, QUẢNG GÁNH LO ĐI VÀ VUI SỐNG hay là những sách của Dale Carnegy như là ĐẮC NHÂN TÂM,...vv... Đọc tới đọc lui và xem tới xem lui hoài những chuyện God Father, Tam Quốc Chí, Hán Sở Tranh Hùng, Đông Châu Liệt Quốc, Tôn Tẩn Bàn Quyên, Cô gái Đồ Long, Anh Hùng Xạ Điêu, Thần điêu đại Hiệp,...vv... mãi rồi cũng chán, thật ước sao được thật sự góp bàn tay và tâm trí của mình để làm cho QUỐC THÁI DÂN AN lắm rồi đấy các đồng chí VN của tôi ơi .

Lê văn Nhân

levannhan
03-04-2015, 12:29 AM
Nếu mà có được một cơ hội DANH CHÁNH NGÔN THUẬN để giúp nước, giúp dân thì một ngày của tôi sẽ như thế này đây:

Sáng sớm thức dậy sau khi đã ôm hôn vợ hiền ngoan xong thì tôi cũng sẽ tập thể dục vào buổi sáng sớm xong rồi vào bàn làm việc của tôi để đọc tin tức mới nhất và rồi tìm cách để viết bài hay là tìm cách để giải quyết những vấn đề thật thực tế, thực tiển và vô cùng cần thiết để mau chóng làm cho toàn dân Việt Nam đều được sống trong TỰ DO, ẤM NO, HẠNH PHÚC .

Hiện nay những vấn đề quan trọng và cần thiết nhất cho Việt Nam là CHÍNH TRỊ, KINH TẾ, VĂN HOÁ, XẢ HÔI, KHOA HỌC KỸ THUẬT rồi đến ĐỐI NGOẠI và ĐỐI NỘI .

1. Chính Trị: Quan trọng nhất là VN cần có TỰ DO, DÂN CHỦ để mau chóng có được sự hậu thuẩn, giúp đỡ tận tình và thương mến, kính mến của những quốc gia giàu mạnh và văn minh tiến bộ nhất trên thế giới như là Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Đức, Ý, Gia nã Đại, Thuỵ Sĩ, Nhật Bản, Úc, Ấn, Nga, Tàu...vv...

2. Kinh Tế : Việt Nam thật sự cần sự giúp đỡ tận tình và hết lòng, hết dạ của tất cả mọi người con dân nước Việt Nam góp sức vào rồi sau đó thì đến những sự hiệp lực, giúp đỡ tận tình của mọi quốc gia giàu mạnh trên thế giới như những quốc gia mà tôi đã viết ở trên . Mà muốn có được sự hiệp lực và giúp đỡ tận tình của toàn dân VN và cộng đồng trên thế giới thì Việt Nam cần nên thay đổi và chấm dứt CNCS, XHCN cùng giải tán giải thể đảng CSVN trong ÔN HOÀ và TRẬT TỰ càng sớm càng tốt .

3. Một khi mà Việt Nam đã thật sự thay đổi hoàn toàn và có chung đường lối cùng với những quốc gia giàu mạnh trên thế giới rồi thì chuyện CANH TÂN XỨ SỞ, XÂY DỰNG NƯỚC NHÀ và nhất là vấn đề KINH TẾ sẽ đương nhiên là sẽ được thắng lợi vượt bực và thành công tốt đẹp mỹ mãn thôi .

Những gì tôi viết ra đây hôm nay là phát xuất từ nơi thâm sâu của tâm hồn và với một tấm lòng thành chỉ biết một lòng, một dạ YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN và THƯƠNG YÊU TOÀN DÂN VN với hết cả tâm hồn, không có một chút gì cho bản thân của tôi cả .

Đây là tâm niệm của tôi và đã xuất phát từ nơi hồn tim của tôi rất lâu rồi, các cô chú bác cùng toàn thể các anh chị em có thể đọc lại bài viết CHIM CÓ TỔ NGƯỜI CÓ TÔNG (CCTNCT) của tôi để hiểu rõ tâm tư và tấm lòng thành của tôi . Bài CCTNCT tôi đã viết cũng vài năm trước đây rồi chứ không phải lúc gần đây, cũng như khi tôi đề nghị nên thay đổi tên ĐẢNG CSVN thành ĐẢNG NHÀ VIỆT NAM để TẬN DỤNG SỨC MẠNH ĐOÀN KẾT CUẢ TOÀN DÂN VIỆT NAM thì tôi đã nói đến việc này trước đây đã hơn chục năm rồi từ khi còn đóng góp ý kiến xây dựng trên Diễn Đàn Đàn Chim Việt . Nếu tôi nhớ không lầm thì cũng vào thời gian ấy tôi đã viết bài TÌNH QUÊ HƯƠNG .

Thương yêu toàn dân Việt Nam với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN VIỆT NAM .


Lê văn Nhân

levannhan
03-07-2015, 07:02 PM
"Cộng Sản Và Tôi"


(Kể từ hôm nay những bài viết như thế này sỡ dĩ được viết ra và post tren FB này là chỉ với một mục đích chính và duy nhất là để cho các ANH HÙNG NGHĨA SĨ VN còn trẻ tuổi (Đặc biệt là các sinh viên, học sinh , và nhất là những người trẻ muốn có cơ hội để đi du học ở nước ngoài nhưng không có cơ hôi hay là không được phép đi ra nước ngoài và cũng để cho các bạn trẻ Việt Nam đã và đang tốt nghiệp ra trường muốn được đi ra nước ngoài học hỏi thêm và làm việc ở nước ngoài để có kinh nghiệm giúp dân, giúp nước hay là muốn tìm kiếm một công việc thích hợp với khả năng và tài hoc của mình để góp phần vào việc XÂY DỰNG, KIẾN THIẾT QUỐC GIA VN nhưng không sao có được một cơ hội để giúp dân, giúp nước, ...vv...) trong nước muốn biết về tình hình đất nước Việt Nam và muốn biết rõ về đảng CSVN, CSTC và làm thế nào để TRANH ĐẤU VEN TOÀN bao gồm Bất Bạo Động (BBĐ) và Bạo Động (BĐ) để làm sao tìm mọi cách để cứu dân, cứu nước VN mau chóng thoát khỏi gông cùm xiềng xích và kiếp sống Địa Ngục Trần Gian của lũ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu QUỶ ĐỎ CSVN, CSTC .

Cộng Sản và tôi
Biết viết sao đây
Để khỏi mang tội
Với dân tộc tôi
Với đất cùng trời
Hỡi ông trời ơi !

Chủ nghĩa ngu si
Tàn hại giống nòi
Giết hại dân tôi
Tù ngục, tù đày
Gông cùm xiềng xích
Mãi dân tộc tôi

Cũng bỡi vì ai
Mà dân tộc tôi
Nghèo nàn khổ ải
Phải ăn chất độc
Uống nước đường mương
Bệnh tật tràn lan
Khắp trời nước Việt

Trời hỡi trời ơi
Xin cứu dân tôi
Thoát khỏi gông cùm
Tù đày tù ngục
Địa ngục trần gian
Của lũ ác nhân
Quỷ đỏ Cộng Sản

Cộng Sản Việt Nam
Chúng thật không tâm
Không hồn, không trí
Bất nhân, bất nghĩa
Bất tài vô dụng
Như Nguyễn tấn Dũng
Như Phạm văn Đồng
Hay Mạnh đức Nông
Chúng thật cuồng ngông
Hết sức ngu ngốc
Vô cùng tàn độc
Hơn cả rắn độc

Rồi đến tên VC Nguyễn sinh Hùng
Con cháu của Nguyễn sinh Cung
Điên điên, khùng khùng
Nói khùng nói điên

"Quốc Hội là do dân bầu lên, dân ngu thì dân chịu, dân làm sai thì dân ráng mà cắn răng chịu đòn, trách ai đây, xử phạt ai đây và trừng trị ai đây chứ"

“Đút lót, tiêu cực nhưng không thể bắt, không sao xử được, mà có bắt thì có ai dám xử chúng đây chứ. Đã nói đấu tranh phòng chống tham nhũng mà ai trong đảng của chúng ta đều biết rằng muốn xong việc, được việc thì phải có phong bì, phải có quà cáp,...vv... vậy thì làm sao phòng chống tham nhũng, chống lãng phí đây”, Chủ tịch QH Nguyễn Sinh Hùng

Cộng Sản và tôi
Biết nói sao đây
Phải viết sao đây
Bè lũ Cộng tồi
Ăn gian nói dối
Lừa đảo dân tôi
Tham quyền cố vị
Một lũ tay sai
Cho Cộng Sản Tầu
Chỉ biết làm giàu
Nhai xương uống máu
Dân tộc Việt tôi

Trời hỡi, trời ơi
Mau cứu dân tôi
Thoát khỏi lũ tồi
Buôn dân bán nước
Phản quốc, phản dân
Tàn hại sinh linh
Tàn hại giống nòi

Cộng Sản và tôi
Không gì để nói
Ngoài chuyện giết người
Ám sát thủ tiêu
Chặt đầu cứa cổ
Đập đầu chôn sống
Thả xác trôi sông
Xử bắn tan thây
Hành hình, hành xác
Đấu tố dân lành
Chiếm đất, đoạt nhà
Cướp của muôn dân
Hay là ăn cướp
Của cải quốc gia
Làm của đảng mình

Như tên Hồ Quang
Con cháu Tàu Cộng
Hổn danh Chí Minh
Dòng họ Hồ cáo
Chuyên môn bố láo
Thật là gian xảo
Chuyên tài lừa đảo
Thủ đoạn gian manh
Lừa thầy phản bạn
Phản quốc, phản dân
Đấu tố dân lành
Cướp của toàn dân

Gây ra chiến tranh
Huynh đệ tương tàn
Anh em chém giết
Tàn sát mãi nhau
Để cho giặc Tầu
Thừa cơ cướp nước
Dâng đất, nhượng biển
Cho lũ Bắc phương
Cộng Sản Tàu Cộng

Chỉ có Việt Cộng
Là lũ vô lương
Xảo quyệt khó lường
Khôn nhà dại chợ
Mãi quốc cầu vinh
Chẳng chút nghĩa tình
Nên giờ toàn dân
Việt Nam của mình
Lâm cảnh nghèo nàn
Lầm than khốn khổ

Cộng Sản và tôi
Nói mãi không thôi
Vì thật bực bội
Nhức nhối trong tim
Đau nhói trong hồn
Vì lũ du côn
Việt gian, Việt Cộng
Cứ mãi ngông cuồng
Như Nguyễn sinh Cung
Nguyễn tất Thành
Nguyễn ái Quốc
Tự Hồ chí Minh
Cùng Phạm văn Đồng
Lê Duẫn, Trường Chinh
Hay Lê đức Thọ
Cùng lũ chó má
Con cháu của chúng
Như Nguyễn văn Linh
Võ văn Kiệt
Đỗ Mười
Lê đức Anh
Nguyễn minh Triết
Nguyễn phú Trọng
Nguyễn tấn Dũng
Nguyễn sinh Hùng
Trương tấn Sang
Nguyễn xuân Phúc
Trần đại Quang
Nguyễn thị Kim Ngân

Những tên Việt Cộng
Có tên thật đẹp
Thật là hoa mỹ

SANG, TRỌNG, HÙNG, DŨNG

Nhưng mà thật ra
Là lũ quỷ ma
Giết hại ông bà
Buôn bán đàn bà
Đánh đập phụ nữ
Thật là vũ phu
Hở chút vô tù

Như chuyện gần đây
Người mẫu Trang Trần
Một người dân lành
Chân yếu tay mềm
Yểu điệu thục nữ
Mà lũ côn an
Cộng Sản côn đồ
Tát cho vỡ mặt
Bẻ cho lọi tay
Kéo cổ cô về
Hang ổ côn đồ
Côn an Cộng Sản
Để mà hỏi cung
Làm tình làm tội
Bắt nạt dân lành
Để mà cướp tiền
Hành tội người ta
Đến nổi cô ta
Rủa xả Cộng tà

"Địt mẹ Cộng Sản"

Hay như bài nhạc

"ĐMCS"

https://www.youtube.com/watch?v=xnWxFIH4_dE


https://www.youtube.com/watch?v=03qkTKVqnkE

Tóm lại thì

Cộng Sản và tôi
Không gì để nói
Ngoài chuyện chữi cha
Mắng mẹ chúng thôi

Địt mẹ Cộng Sản
Địt mẹ "bác cụ" Hồ
Địt mẹ Trọng lú
Địt mẹ Sang móm
Địt mẹ Dũng xà mâu
Địt mẹ Quang điên
Địt mẹ Phúc Niễng
Địt mẹ Kim Ngân
Địt mẹ Kim Tuyến
Tiên sư bố Nông đức Mạnh
Tiên sư cha Hồ chí Minh
Việt Cộng chúng bây
Chuyên môn làm bậy
Ăn nói mất dậy

Việt Cộng chúng bây

"HÈN VỚI GIẶC CSTC
NHƯNG ÁC VỚI DÂN Việt Nam"

CSVN, CSTC
Đi chết hết đi
Cho toàn dân VN được sống còn

Thương yêu toàn dân Việt Nam với hết cả tâm hồn .
Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

levannhan
03-19-2015, 07:19 PM
Ta buồn cho nước Việt ta
Cứ bị lũ ác quỷ ma
Việt Cộng làm nhục nước ta mãi hoài
Chừng nào lũ khốn ngu Si
Việt Cộng chết hết thì dân tộc ta mới ra thái bình

Trời, Phật, Chúa hãy thương tình
Cứu nhân độ thế giúp người Việt Nam
Thoát khỏi xiềng xích gông cùm
Của quân vô loại Cộng Hồ ác nhân
Việt Cộng chúng quá ngu đần
Bất nhân, bất nghĩa phản dân tộc mình
Bất tài vô dụng chẳng tình nước non
Chúng mãi bán nước bán hồn
Cho lũ khốn nạn Cộng Tàu mãi thôi

Trời ơi ngó xuống mà coi
Dân Việt đã khổ quá rồi ông ơi
Làm ơn cứu giúp dân tôi
Thoát cơn bĩ cực đến hồi thái lai

Hôm nay tôi khuấn tồi cầu
Ngọc Hoàng Thượng Đế ban nhiều phước ơn
Cứu khổ, cứu nạn muôn dân
Cho toàn dân Việt an lành an vui
Cầu cho quốc thái dân an
Thanh bình thịnh trị toàn dân vui mừng

Lê văn Nhân

levannhan
03-20-2015, 03:20 AM
Thắp lửa cho Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền

http://1.bp.blogspot.com/-BZuHJh9GwSE/VQs6Vn-X7qI/AAAAAAABzXs/jUElxZehxLs/s1600/ChungtalaTUDO-nhanquyen4a-DANLAMBAO.jpg

Lê Hải Lăng (Danlambao)
Tôi đã thấy tháng năm dài địa ngục
Những kẻ mù mang súng đánh thuê đi làm lịch sử
90 triệu dân làm trâu ngựa kéo cày
Đảng làm giàu trên biển máu xác thây
Mỗi một ngôi nhà là một công an bao vây
Hàng lớp thước đất rừng dâng quan thầy
Từng biển đảo dần dà tiếp tay bàn giao giặc Bắc.

Tôi đã thấy trẻ thơ đu dây qua sông đi học
Thầy trò vác ghế gậy gộc chém giết nhau
Ở đâu cũng có những xác chết đầu lâu
Trại lính, phố thành, làng xã, bờ ao
Có kẻ bị cả phường đánh chết vì lao đầu ăn trộm chó
Có kẻ đốt xác nhau vì bạc cờ đen đỏ
Có bà mẹ tự tử xin cái giấy hộ nghèo cho chồng nuôi con
Có nhà thương la liệt bệnh nhân không tiền nằm chờ chết
Xã hội quay cuồng khốc liệt
Trong cơn lốc đảng mừng 70 năm cai trị
Một bầy quan nhỏ, to nhất trí
Thi đua nhũng lạm, tham ô, giật cướp cho đầy túi tham
Miệng nói một đàng tay làm một nẻo
Bóp nghẹt tự do, chà đạp nhân quyền
Đem nhân dân làm thân trâu bò phân loại

Mỗi một ghế trung ương là một kẻ vong nô quan lại
Mỗi một địa phương là lũ cán bộ phân công làm mối lái
Mỗi một đồn công an là một trại sát sinh
800 tờ báo là một cái loa công cụ phóng thanh
Từng trại lính đóng kín ở trong thành
Khoanh tay nhìn giặc tung hoành xẻ núi phá sông
Mỗi một tổ dân phố, chủ tịch xã, phường
Là một ổ du côn nhiễu nhương điạ phương ruồi nhặng
Cướp đất phá nhà đốt chợ hà hiếp dân oan
Mỗi một đoàn viên thanh niên cộng sản
Là một con khỉ cản bước tiến nhân sinh
Mỗi một Hội đoàn phụ nữ, Mặt trận tổ quốc thành hình
Là một đàn trâu điên khùng nối dài tay đảng trị
Mỗi một nhà riêng lãnh đạo là một kho tàng đô la bạc tỉ

Đất nước tôi ơi nghe như đạn nổ tách tí trong lòng
Máu giữa hồn quằn quại cảnh nô vong
Mẹ Việt ơi không thể chết trong vòng tay bạo lực
Không thể chịu đầu hàng độc tài áp bức
Ngọn lửa thiêng sôi trong đầu sùng sục
Nhất định không chịu mãi nhục làm thân nô lệ
Đảng cộng sản một bầy đàn hoàng đế
Loài chim kên hút máu mẹ Việt Nam
70 năm dài độc tài cai trị tối tăm
Hiện nguyên hình quỷ ác
Là nhân tố hủy hoại đạo đức, phát sinh bạo lực
Dạy đầy tớ tố chủ, con đấu tố cha, vợ cưỡng bức chồng
Công an mặc áo thầy tu nhà dòng dạy Phật tử con chiên làm lục súc

Bà con ơi đứng lên đồng lòng tiếp sức
Thắp lưả Tự Do-Dân Chủ-Nhân Quyền
Trồng lại vườn hoa quê hương nhân ái
Gìn giữ giang sơn Tổ tiên để lại
Đưa thuyền Dân Tộc trẩy hội với Năm Châu.



Lê Hải Lăng
danlambaovn.blogspot.com

levannhan
03-20-2015, 11:17 AM
Cẩm nang cho toàn dân Việt Nam và nhất là cho những người đã, đang và sẽ LÃNH ĐẠO VIỆT NAM:

"XA GIAO, GẦN THỦ"

Toàn dân làm chủ
Đất nước Việt Nam

Giao hão thân thiện
Với mọi quốc gia
Hoa Kỳ, Nhật Bản
Anh, Pháp, Đức, Ý
Úc, Ấn, Lào, Miên
Gia nả Đại,..vv...
Tất cả quốc gia
Trong khối tự do

Nhưng cũng thật gần
Thật là tốt đẹp
Thật là khôn khéo
Với những quốc gia
Vẫn còn tâm tối
trong khối CS
Nhất là Tàu, Nga

Thì mới có thể
Bảo vệ quốc gia
Xây dựng nước nhà
Cho thật mạnh giàu

Việc quan trọng nhất
Cho toàn dân Việt
Trong thời điểm này
Là phải làm sao
THỐNG NHẤT cho được
TOÀN DÂN Việt Nam

BẦU CỬ TỰ DO
Tuyển chọn người tài
Gánh lấy trách nhiệm
KINH BANG TẾ THẾ
BẢO QUỐC AN DÂN

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

PS. Chính sách XA GIAO GẦN THỦ để đương đầu, đối đầu hay là dùng để HOÁ GIẢI lại với đường lối XA GIAO GẦN CÔNG hay là XA GIAO GẦN CHIẾM của CSTC . Đây là bí mật quốc gia mà bất cứ ai làm người LÃNH ĐẠO VIỆT NAM thì đều phải học và biết phép ngoại giao hay là SÁCH LƯỢC này .

"THỦ" có nghĩa là THỦ THẾ như trong phép đấu võ vậy . Cẩn thận đề phòng, đề cao cảnh giác để đề phòng kẻ địch tấn công mình và lúc nào cũng phải trong tư thế sẳn sàng để đương đầu và đương cự lại kẻ địch của mình, có nghĩa là Việt Nam lúc nào cũng phải biết KIẾN THIẾT QUỐC GIA, XÂY DỰNG NƯỚC NHÀ, CANH TÂN XỨ SỞ cho hùng cường và giàu mạnh . Không những về KINH TẾ, VĂN HOÁ, XẢ HỘI, KHOA HỌC KỸ THUẬT TÂN TIẾN mà phải biết tận dụng tối đa về mọi mặt như là CHÍNH TRỊ để cho những quốc gia văn minh, tiến bộ và giàu mạnh nhất trên thế giới thương mến, kính trọng, giúp đỡ mình hết lòng nhất là về QUÂN ĐỘI và TRANG BỊ những VŨ KHÍ TỐI TÂN NHẤT "MODERN AGE or NUCLEAR AGE" cho Việt Nam mình để đề phòng những bất trắc có thể xẩy ra . Từ ngàn xưa ông cha ta lúc nào cũng phòng bị giặc phương Bắc có thể tràn xuống xâm lăng, xâm chiếm quê hương xứ sở VN của chúng ta . Ngày hôm nay thì CSTC cũng có thể xâm lăng xâm chiếm ĐẤT ĐAI, BIỂN ĐẢO,...vv..., và tàn sát cùng tận diệt toàn dân VN của chúng ta như là chúng đã và đang làm cho dân tộc TÂN CƯƠNG, TÂY TẠNG vậy .

MODERN AGE or NUCLEAR AGE có nghĩa là THỜI ĐẠI NGUYÊN TỬ LỰC . Hoa Kỳ là quốc gia hiện trong THỜI ĐẠI NGUYÊN TỬ LỰC còn Tàu Cộng và Nga thì vẫn còn trong thời đại INDUSTRIALIZE AGE hay còn gọi là THỜI ĐẠI KỸ NGHỆ HOÁ .

Đó là lý do tại sao CSTC và Nga Sô rất ngán để đối chọi với Hoa Kỳ bằng QUÂN SỰ . Nhưng một khi mà CSTC và Nga Sô đều tiến đến THỜI ĐẠI NGUYÊN TỬ LỰC thì khó nói lắm . Lúc đó thì VN sẽ bị CSTC ăn tươi nuốt sống ngay nếu VN không có được sự giúp đỡ, bênh vực và chống lưng của Hoa Kỳ cùng Nhật Bản. Nhưng phải mất chừng vài mươi năm nữa thì hoạ may CSTC và Nga Sô mới đến được thời đại MODERN AGE hay là NGUYÊN TỬ LỰC .

Trong thời đại Nguyên Tử Lực mỗi khi có chiến tranh như là World War III thì sẽ không dùng những vũ khí của Thời Đại Kỹ Nghệ Hoá nữa mà sẽ dùng những vũ khí tối tân của Thời Đại Nguyên Tử Lực như là những người máy bay cao và lặn sâu dưới đáy biển mang những đầu đạn nguyên tử có sức công phá thật là khủng khiếp có thể thiêu huỷ một thành phố, một khu quân sự hay là những nhà máy điện, nhà máy nước, khu kỹ nghệ, những thác nước, đập nước, ...vv... một cách nhanh chóng và lẹ làng . Một đầu đạn nguyên tử một khi bắn ra có thể giết chết ngay tức khắc hàng nghìn, hàng vạn người trong nháy mắt .

PS. Người có tài đức vẹn toàn không bao giờ dùng tài của mình để ép người khác mà là biết dùng tài năng của mình để cứu nhân độ thế cùng giúp nước, giúp dân .

levannhan
03-23-2015, 03:17 PM
Lời hay ý đẹp để xoá bỏ hận thù và THỐNG NHẤT TOÀN DÂN VIỆT NAM

(Kể từ hôm nay những bài viết như thế này sỡ dĩ được viết ra và post tren FB này là chỉ với một mục đích chính và duy nhất là để cho các ANH HÙNG NGHĨA SĨ VN còn trẻ tuổi (Đặc biệt là các sinh viên, học sinh , và nhất là những người trẻ muốn có cơ hội để đi du học ở nước ngoài nhưng không có cơ hôi hay là không được phép đi ra nước ngoài và cũng để cho các bạn trẻ Việt Nam đã và đang tốt nghiệp ra trường muốn được đi ra nước ngoài học hỏi thêm và làm việc ở nước ngoài để có kinh nghiệm giúp dân, giúp nước hay là muốn tìm kiếm một công việc thích hợp với khả năng và tài hoc của mình để góp phần vào việc XÂY DỰNG, KIẾN THIẾT QUỐC GIA VN nhưng không sao có được một cơ hội để giúp dân, giúp nước, ...vv...) trong nước muốn biết về tình hình đất nước Việt Nam và muốn biết rõ về đảng CSVN, CSTC và làm thế nào để TRANH ĐẤU VEN TOÀN bao gồm Bất Bạo Động (BBĐ) và Bạo Động (BĐ) để làm sao tìm mọi cách để cứu dân, cứu nước VN mau chóng thoát khỏi gông cùm xiềng xích và kiếp sống Địa Ngục Trần Gian của lũ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu QUỶ ĐỎ CSVN, CSTC .

-Kính thưa toàn dân Việt Nam:
-Kính thưa các cô chú bác cùng toàn thể anh chị em Việt Nam thân yêu:

Từ ngày Nguyễn sinh Cung, Nguyễn tất Thành, Nguyễn ái Quốc hay còn có tên gọi là Hồ Quang hổn danh Hồ chí Minh vì vô tình hay cố ý đã đi theo đảng Cộng Sản (CS) Quốc Tế Nga, Hoa và ngu muội mang gông cùm xiềng xích vào tròng lên đầu, lên cổ của toàn dân Việt Nam qua việc phấn đấu thành lập đảng Cộng Sản Đông Dương và sau đó hiện nguyên hình là Đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) cho đến ngày hôm nay đã gần một trăm năm rồi thì tôi thật sự chưa nhìn thấy có một điều gì tốt đẹp và thành công cho toàn dân Việt Nam cả .

Ngoài những chủ trương và đường lối thống trị tham tàn, khát máu và vô cùng bạo ngược của đảng Cộng Sản VN đối với những người dân lành hiền hoà nhân hậu Việt Nam ra thì đảng CSVN đã và đang ngày đêm gieo rắc không biết bao nhiêu tai hoạ và tai ươn cho toàn dân nước Việt Nam cùng những tội ác tày trời của chúng như là :

Hành hình, hành xác, thủ tiêu, ám sát, chặt đầu, cứa cổ, chôn sống dân lành cùng những người có lòng biết yêu nước thương dân thì lũ quỷ đỏ CSVN này cũng không bao giờ từ bỏ bất cứ một hành động dã man nào như là bầy ra những trò tiểu nhân đê tiện và hết sức hèn hạ đốn mạt để giết người cướp của cùng ngày đêm làm cho toàn dân Việt Nam không còn có một ngày được yên thân, bằng cách tạo ra những cảnh trái tai gai mắt, đau thương khóc hận, và hết sức đau lòng xót dạ như là việc con cháu đấu tố ông bà, cha mẹ, vợ đấu tố chồng, người nghèo cùng khổ vu oan giá hoạ cùng đấu tố những kẻ giàu có rồi đến việc huynh đệ tương tàn, anh em một nhà phải chém giết và tàn sát lẩn nhau .

Để đến nổi đất nuớc điêu tàn đổ nát và làm cho hơn triệu người Việt Nam ở khắp ba miền đất nước Việt Nam phải lâm cảnh chiến tranh, nội chiến và toàn dân Việt Nam phải chịu cảnh tang tóc, nhà tan cửa nát, cha mẹ mất con cái, vợ mất chồng, con mất cha,...vv...

Vậy mà cho đến ngày hôm nay đã là thế kỷ của thời đại hai mươi mốt rồi trong khi toàn dân trên cộng đồng thế giới đều được sống trong tự do, dân chủ, ấm no, hạnh phúc, công bình bác ái, luật pháp công minh, nghiêm minh hoàn chỉnh và hoàn toàn hầu như muốn gì được nấy, muốn đi đâu thì đi, muốn sống ở đâu thì sống và được toàn quyền muốn làm gì thì làm thì toàn dân Việt Nam trong nước vẫn còn chưa thoát ra được cảnh ao tù nước động, gông cùm xiềng xích, địa ngục trần gian của bầy quỷ đỏ và cứ mãi tiếp tục chịu đừng một kiếp sống trong chậm tiến, nghèo nàn, lầm than khốn khổ, ăn đói mặc rách, phải ăn chất độc, uống nước đường mương, bệnh tật tràn lan khắp nơi, khắp nước do nơi môi truờng ô nhiểm, không khí ô nhiểm, chất độc bùn đỏ Bô Xít,...vv... và ngày đêm vẫn cứ mãi bị lũ quỷ đỏ Cộng Sản Việt Nam tiếp tục kềm kẹp, gieo rắc những sự sợ hải và kinh hoàng với đường lối thống trị thật hết sức ngông cuồng bạo ngược, vô cùng tàn ác, khắt ngiệt và hết sức dã man thâm độc như là :

"Tao là luật, luật là tao"

"Hồng hơn chuyên"

"Trí thức là cục phân"

"Dân làm chủ, bác, đảng và nhà nước quản lý"

"Còn đảng, còn mình"

"Hèn với giặc, ác với dân"


"VIỆT CỘNG là lũ quỷ đỏ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu chuyên dùng những thủ đoạn gian manh, lọc lừa, xảo trá để giết người cướp của và hảm hại dân lành . Tôi xin phép được nói thẳng và gọn gàng với toàn dân Việt Nam như thế này nhé ;

Việt Cộng tạo ra chiến tranh, nội chiến
Huynh đệ tương tàn
Anh em chém giết
Tàn hại sinh linh
Tàn hại giống nòi
Đấu tố
Hành hình
Hành xác
Tử hình
Xử bắn
Ám Sát
Thủ tiêu
Chặt đầu
Cứa cổ
Đập bể đầu, bể sọ
Chôn sống dân lành
Tù đày
Tù ngục
Tẩy nảo
Tù cải tạo
Đổi tiền
Đổi bạc
Kinh tế mới
Vượt biên
Vượt biển
Gông cùm xiềng xích
Cướp đất
Cướp nhà
Cướp của toàn dân
Phá nhà thờ xóm đạo
Phá chùa chiền
Phá lăng miếu
Đặt mìn cho nổ tung thánh giá
Gây cảnh nhà tan cửa nát
Đàn áp dân oan
Đàn áp giáo dân
Cấm dân biểu tình
Cấm tuyệt mọi quyền căn bản của con người
Phản quốc
Phản dân
Buôn dân
Bán nước
Dâng đất
Nhượng biển
Dâng đảo Hoàng Sa, Trường Sa
Ải nam Quan
Thác bản Giốc
Tây Nguyên
Tay sai
Nội ứng
Nô lệ
CSTC

Việt Cộng nhai xương, uống máu và làm giàu trên xương máu của toàn dân VN . Việt Cộng chuyên ăn cướp, cưỡng đoạt tài sản của quốc gia và cất giấu tiền bạc của toàn dân VN ra hải ngoại để làm giàu cho lũ ngoại bang cùng toàn gia đình của chúng trong khi toàn dân VN phải ăn đói, mặc rách, chậm tiến, nghèo nàn, lầm than khốn khổ, bệnh tật tràn lan, ngày như đêm phải ăn uống, tắm rữa bằng những chất độc hại gây ra bỡi môi trường ô nhiểm, không khí ô nhiểm cùng chất độc bùn đỏ Bô Xít trên vùng Tây Nguyên hay là nguy hiểm và độc hại hơn nữa đó là ngày đêm thải ra những hoá chất thật là độc hại như là nhà Máy Thép Formosa đã gây hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, ảnh hưởng đến đời sống của hàng trăm ngàn ngư dân và hàng triệu nhân khẩu tại 4 tỉnh miền Trung cũng như hủy hoại môi trường sống của hàng chục triệu người dân Việt Nam. Bên cạnh đó, còn xẩy ra không biết bao nhiêu những vụ ô nhiễm khác khắp trên đất nước Việt Nam và làm cho nhiều người dân lành VN phải chết thảm do ăn phải những sản phẩm nhiễm độc. " .

Cho đến khi nào thì chín mươi triệu người Việt Nam thông minh, khôn ngoan, và hết sức tài giỏi khắp nơi, khắp nước Việt Nam mới có thể thoát ra được kiếp sống địa ngục trần gian, tù đày, tù ngục, gông cùm xiềng xích của đảng cầm quyền súc sanh cầm thú CSVN và không còn bị lâm cảnh mất đất, mất nhà, nhà tan cửa nát khi bị đảng côn đồ mất dạy hay đúng ra đảng cướp CSVN cướp đất, cướp nhà, đàn áp dân oan, đàn áp giáo dân, đặt mìn cho nổ tung thánh giá, phá hoại những nơi linh thiêng, và thật trang nghiêm như là đình chùa lăng miếu chỉ dùng vào việc thờ phuợng và tôn kính của những giáo phái và giáo hội như là Cao Đài, Hoà Hảo, Thiên chúa Giáo hay là Phật Giáo,...vv... cũng như cho đến khi nào thì đảng Việt gian, Việt Cộng mới thật sự chấm dứt những thủ đoạn, gian manh, lọc lừa, xảo trá và vô cùng hiểm ác như là dùng lũ côn an giả dạng côn đồ để hảm hại dân lành bằng những hành động hết sức dã man và tàn bạo như là lấy ống sắt đập cho bể ống quyển, cho gẩy chân, hay như là dùng dùi kui, ba tong để đập cho vỡ óc, vỡ đầu, cũng như bắt bớ trái phép cùng những hành động vũ phu như là tát cho vỡ mặt, bẻ cho lọi tay và đánh đấm thật dã man vào những nơi hiểm yếu của những người đàn bà phụ nữ chân yêu tay mềm . Rồi đến những cảnh tra tấn thật là dã man tàn bạo như loài dã thú của thời man ri mọi rợ như là bóp dái, bóp chim, hành hình, hành xác đến nổi không biết bao nhiêu nguời hiền nhân, hiền tài và hiền lành vô tội Việt Nam phải bị chết oan, chết ức nơi những đồn công an hay những nơi nhà giam, nhà tù của đảng quỷ đỏ Việt Cộng .

Tôi thật sự không biết cho đến khi nào thì những người cầm quyền trong đảng CSVN mới thật sự biết ăn năn, hối lỗi và biết dừng lại cũng như chấm dứt những hành động tham tàn, khát máu và hết sức ác nhân, vô tâm, vô trí của họ hay là lũ quỷ đỏ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu, khốn nạn, khốn kiếp, trời tru đất diệt CSVN này sẽ không bao giờ biết cải tà quy chánh hay là biết tự động ngừng tay lại cũng như biết tự động giải tán, giải thể đảng ác ôn, côn đồ mất dạy chuyên ăn trộm, ăn cướp tài sản quốc gia và của toàn dân Việt Nam mà chúng sẽ bị chín mươi triệu người Việt Nam hết sức thông minh, khôn ngoan và tài giỏi khắp nơi, khắp nước Việt Nam và trên toàn thế giới vùng lên và tận diệt chúng cùng gia đình của chúng thôi .

"Ác lai, ác báo"

"Lưới trời tuy thưa nhưng lồng lộng, ngày tàn của kẻ ác sẽ đến không ngờ"

"Ngày tàn của những kẻ ác sẽ phải chết trong đau khổ và vô cùng đau đớn"

"Trời cao có mắt" . Tôi đang mong chờ một ngày nào đó ông trời mở mắt cũng như một ngày thật gần đây toàn dân Việt Nam sẽ thức dậy và cùng nhau đứng dậy để đồng tâm nhất trí và đồng tâm hiệp lực để ra tay trừng trị và tận diệt đảng ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu, trời tru đất diệt, khốn nạn, khốn kiếp phản quốc, phản dân, buôn dân bán nước Việt gian, Việt Cộng .

"Anh hùng hào kiệt đời nào cũng có
Hiền nhân quân tử mãi có trên đời"

"Anh hùng hào kiệt yêu non nước
Hiền nhân quân tử biết thương dân"

Anh hùng hào kiệt vì đời cứu người
Hiền nhân quân tử vì nghĩa khí quên mình

"Lấy chí nhân thay cường bạo
Lấy đại nghĩa chiến thắng hung tàn
Nhưng phải biết lấy lòng nhân từ, bao dung độ lượng để thâu phục nhân tâm, chiêu hiền đãi sĩ và cũng để xoá bỏ vĩnh viển mọi hận thù cho toàn dân VN thương yêu của chúng ta".

Tóm lại thì tôi nhận thấy tự do, tự chủ, tự lực, tự cường là con đường ngắn nhất đưa đến thành công tốt đẹp cho toàn dân Việt Nam và chỉ có tự do, dân chủ, ấm no, hạnh phúc, công bình bác ái, luật pháp công minh, nghiêm minh hoàn chỉnh cho toàn dân Việt Nam là con đường an lành, an toàn và thành công tốt đẹp cho toàn dân Việt Nam mà thôi .

Còn tiếp tục đi theo Chủ Nghĩa Cộng Sản (CNCS), Xả Hội Chủ Nghĩa (XHCN), và đảng Cộng Sản Tàu Cộng là còn chết cha, chết mẹ dân lành và rồi đây sẽ bị lũ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu quỷ đỏ CS Tàu Cộng đồng hoá huỷ diệt và xoá sổ đồng bào dân tộc cùng quê hương xứ sở Việt Nam trên thế giới cũng giống y chang như là dân tộc Tân Cương, Tây Tạng bây giờ vậy .

Thương yêu toàn dân Việt Nam cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết và quyết thắng đảng CSVN, CSTC trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

TNTDVN
(Thống nhất toàn dân Việt Nam)

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

levannhan
04-02-2015, 07:07 PM
Học sinh, sinh viên, các bạn hãy tự giải thoát cho chính mình!


http://3.bp.blogspot.com/-us9cgKUrsd4/UT6SwGkr4zI/AAAAAAABN5Q/n5wEvf2yctg/s1600/ChungtalaTUDO-vdh3c-DANLAMBAO.jpg

Huỳnh Kỳ Anh Tú (Danlambao) - Thân gửi các bạn học sinh, sinh viên tại Việt Nam.

Tôi cũng đã từng sống như các bạn, học hành như các bạn, tôi hiểu rõ hoàn cảnh các bạn đã và đang phải sống, và với kinh nghiệm cuộc đời mình, tôi cũng dự báo được những gì sẽ xảy ra cho các bạn trong tương lai. Tương lai đó không hề tốt đẹp...

Với tình yêu thương dành cho các bạn, tôi muốn gửi ở đây tâm sự từ đáy lòng mình, hy vọng các bạn sẽ tìm được lối thoát cho bản thân và gia đình trước những nguy cơ đối với dân tộc ta trong tương lai. Dĩ nhiên tôi sẽ không xúi giục các bạn làm những việc mà bản thân tôi chưa từng làm, những điều có thể nguy hại cho các bạn và gia đình.

Lời khuyên thành thực của tôi chỉ có một: Các bạn trẻ, nếu bạn chưa thể, hoặc không thể phản kháng lại chế độ độc ác, dối trá và phi nhân này, hãy rời bỏ nó. HÃY RỜI KHỎI VIỆT NAM, BẰNG MỌI GIÁ, CÀNG SỚM CÀNG TỐT

Ở lại Việt Nam, các bạn được điều gì?

Học vấn sao?

Đừng ảo tưởng về trường đại học, đó không phải là nơi cho bạn tri thức đâu. Mọi bằng cấp người ta cho bạn tại Việt Nam chỉ là giấy rác bên ngoài, tại Âu Mỹ người ta không công nhận bất cứ thứ bằng nào của bạn hết, kể cả bằng lái xe. Trường học cũng không phải là chỗ trú ẩn an toàn cho bạn đâu. Nếu ngày mai bọn Tàu gây chiến với Việt Nam, dù bạn có là sinh viên hay học sinh cũng sẽ bị bắt đi lính, để làm bia đỡ đạn cho bọn quan chức hèn nhát có thời gian gom tài sản trốn đi trước, bạn sẽ phải chết thay cho con cái của đảng viên, và chết chưa phải là điều tồi tệ nhất, vì bạn sẽ không còn cảm giác đau khổ sau khi chết; nhưng hãy nghĩ về cha mẹ của mình phải khóc trong ngày giỗ con nhiều năm tháng sau đó.

Ngành học càng cao giá bao nhiêu, nhân cách của người học sau khi ra trường càng tồi tệ bấy nhiêu, tồi vì hèn nhát: chấp nhận bán rẻ lương tâm và sự thật để kiếm tiền bằng mọi giá; tồi vì vô cảm trước nỗi thống khổ của đồng bào mình- vì bất cứ nghề nghiệp nào hái ra tiền tại Việt Nam hiện nay thực chất là trấn lột và ăn cướp tiền của người nghèo để cho vào túi riêng của bạn. Giữa tri thức và nhân cách, tôi sẽ chọn nhân cách, còn bạn?

Cơ hội xây dựng quê hương?

Bạn đừng ảo tưởng về việc xây dựng đất nước, vì ở chế độ hiện nay bạn không thể xây dựng được một cái móng tay nào cho quê hương bạn, bạn đi làm được 1 đồng thì bọn cộng sản phá hoại 100, 1000 lần con số đó, chúng hút máu người dân còn không kịp no, huống gì 1 đồng nhỏ bé của bạn. Nếu bạn đang làm cho công ty nước ngoài tại VN, thực chất bạn đang làm giàu cho chủ của mình, chứ không phải cho đất nước Việt Nam đâu. Tôi đã từng làm trình dược viên cho các hãng thuốc ở Sài Gòn, và chỉ 1 năm là tôi nghỉ, vì hiểu rằng mình đang tiếp tay cho những tên trùm dược phẩm hút máu bệnh nhân nghèo từng giờ từng phút, tất cả lợi nhuận chúng sẽ mang ra khỏi Việt Nam, chỉ có dân ta là khổ thôi. Nếu có tài năng, và phải lựa chọn giữa việc không làm gì cả, và làm hại đồng bào mình, thà tôi chọn không làm gì cả.

Gia đình ư?

Đừng ngộ nhận về trách nhiệm bản thân khi phải bỏ cha mẹ, gia đình bị kẹt lại Việt Nam, bạn chấp nhận sống bên họ ngày nào, chính là có tội với họ ngày đó, và có tội với chính bản thân bạn. nếu bạn ra đi, sẽ có nhiều cơ hội để báo hiếu, phụng dưỡng cha mẹ hơn. Ở lại Việt Nam, bạn kiếm ăn cho chính bạn còn chưa đủ thì lấy đâu ra tiền lo choc ha mẹ mình, bạn có cam tâm nhìn thấy song thân bị y tá, bác sĩ thất đức giày vò trong nhà thương, bạn có dám cược tính mạng vợ con mình vào tay những bác sĩ bất tài, và hãy nghĩ cho tương lai, một khi bạn không còn sức để lao động nữa, ai sẽ nuôi vợ con mình? Nhiều bạn bè tôi có cha mẹ làm công chức nhà nước 20-30 năm, khi về hưu họ phải sống với đồng lương chưa tới 3 triệu/tháng, trong khi chỉ cần bạn đi làm ở nước ngoài, có thể phụng dưỡng cha mẹ mình gấp 5 lần con số đó.

Niềm vui tuổi trẻ ư?

Đừng mê chơi nữa, đừng đắm chìm trong bia rượu thêm nữa. Nếu bạn còn trẻ, hãy nghĩ về cha mẹ mình, bạn đã báo đáp công ơn của họ chưa? Bạn có hiểu rằng cha mẹ bạn có thể chết để giữ cho bạn sống thêm dù chỉ vài ngày nữa, trong khi bạn hủy hoại sức khỏe quý báu của chính mình trong rượu chè. Nếu bạn có vợ, con, hãy nghĩ về tương lai của họ, hãy mang theo hình của con cái bạn trong người để nhìn vào mắt nó mỗi khi có ai mời bạn ăn nhậu, hút sách. Nếu bạn bỏ mình trong tai nạn giao thông, con cái của bạn sẽ ra sao? Nếu ngày mai bạn chết vì ung thư, ai sẽ nuôi dạy con của bạn đây? Bọn cộng sản không bận tâm một phút, giây nào cho sức khỏe của bạn, cho cha mẹ, con cái bạn, ngay cả giây phút bạn nằm rên rỉ trong phòng cấp cứu, hay chết mòn trong trại cai nghiện, chúng vẫn nhắm mắt. Nếu bạn sa chân lạc lối, làm chuyện phạm pháp, bọn cộng sản còn vui mừng nữa là khác, vì có thể bắt cha mẹ bạn phải chuộc thân cho con cái mình, và nếu họ không có tiền, bạn sẽ bị vào tù làm nô lệ, kiếm tiền nuôi bọn công an, nhẹ gánh cho chúng. Chính bạn phải lo cho bản thân mình.

Và các bạn hãy nhớ rằng, mỗi khi các bạn trả tiền cho một trò chơi, một thú vui nào đó, bia, game online, phim ảnh qua mạng, số tiền đó sẽ vào tay ai? Tôi trả lời cho bạn rõ, nó vào tay bọn cộng sản, chúng dùng nó để nuôi bọn chó săn để bọn này có sức đi hãm hại, áp bức dân lành làm cho người ta nhà tan cửa nát, tiền đó cũng sẽ mua súng đạn để sẵn sàng bắn vào người thân, bạn bè và con cái của bạn. Đừng giúp sức cho quỷ dữ nữa.

Cơ hội lập nghiệp à?

Ngay cả khi bạn có tri thức, năng lực, xã hội bất công này sẽ chà đạp lên tài năng và tri thức đó, vì ngày nay tất cả mọi thứ đều dựa vào tiền bạc, không phải thứ tiền bạc lương thiện mà là những đồng tiền dơ bẩn chạy vòng quanh. Tại các bệnh viện lớn, bác sĩ trẻ phải đút lót số tiền cực lớn để có một chỗ làm, chỉ để cướp đoạt lại từ người khác rồi phải chia chác đồng tiền xương máu đó cho những con thú đói mồi khác, từ thằng công an giao thông, thầy cô của con cái cho tới trưởng khoa, công an phường xã. Hãy đi đến những quốc gia biến trân trọng tài năng, và cho bạn quyền giữ của cải bạn kiếm được theo cách hợp pháp.

Nếu bạn còn đang là học sinh, hãy lập kế hoạch cho mình để đi Du học, và phải đi càng sớm càng tốt, đừng mơ tưởng đến trường đại học.

Nếu bạn đang có bạn gái, người yêu, hãy bàn bạc để cả hai cùng lên đường du học một lúc. Đừng kết hôn sớm, hãy nuôi dưỡng tình yêu và hẹn ngày đoàn tụ ở xứ người, khi đó bạn sẽ có mái ấm gia đình an toàn, hạnh phúc đích thực. Đừng nghĩ đến chuyện quan hệ tình dục, đừng sinh con đẻ cái. Hãy nghĩ về những đứa trẻ bỏ mạng tại bệnh viện phụ sản hay sau khi tiêm vaccine... Để con bạn sinh ra trên đất nước này là có tội với chính nó, vì đứa trẻ sẽ mang kiếp nô lệ, sống nghèo, sống hèn, sống nhục. Vừa sinh ra nó đã phải gánh nợ và suốt đời sẽ bị thế giới khinh rẻ.

Nếu bạn đang đi làm, hãy tranh thủ mọi cơ hội để được xuất ngoại, dù mong manh, hãy với sếp giúp đỡ bạn nếu làm cho công ty nước ngoài. Nếu bạn được cử đi tu nghiệp, thực tập, hãy đi ngay và đừng trở về nữa. Dù tốt nghiệp y khoa loại giỏi, tôi đã phải cắn răng làm không lương cho bệnh viện suốt 3 năm trời đến ngày được cho đi học nội trú tại Pháp, tôi đi ngay và không bao giờ quay về, ngay cả khi bệnh viện cho người đến nhà hạch sách cha mẹ tôi.

Hãy chuẩn bị hành trang ngay từ hôm nay, đừng lưu luyến do dự nữa các bạn ơi.

Huỳnh Kỳ Anh Tú
danlambaovn.blogspot.com

Anh hùng trọng anh hùng
Hiền nhân trọng hiền nhân
Nghĩa khí liều nghĩa khí
Ân tình trao ân tình

Thương yêu toàn dân Việt Nam với hết cả tâm hồn .

Thương yêu và kính trọng bạn hiền HUỲNH KỲ ANH TÚ với hết cả hồn tim .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Truờng Sa là của Việt Nam)

ONE FOR ALL AND ALL FOR ONE
WE ARE ONE

Lê văn Nhân

levannhan
04-03-2015, 05:41 PM
Vì YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN

Mà tôi đây cứ mãi hoài phải viết, phải nói những lời nhân nghĩa cho toàn dân được rõ

Cẩm nang cho toàn dân Việt Nam xem như đã làm xong

Giờ muốn tránh cảnh MÁU CHẢY THÀNH SÔNG, XƯƠNG CHỒNG THÀNH NÚI
Cũng như tránh tái diễn lại những cảnh ĐẦU RƠI MÁU ĐỔ cùng THỊT NÁT XƯƠNG TAN

Thì toàn dân Việt Nam nhất là những người cầm quyền Việt Cộng
Phải biết phép hành xử và đối xử làm sao cho tốt đẹp và đàng hoàng tử tế với nhau thôi

Muốn tiếp diễn lại cảnh MÁU CHẢY THÀNH SÔNG, XƯƠNG CHỒNG THÀNH NÚI
Thì cứ việc đi tiếp con đường ác nhân, hung hăng, tàn ác cùng tham lam, tàn bạo mãi không thôi

Còn như muốn chấm dứt vĩnh viễn mọi HẬN THÙ, CÂM HỜN, MÁU XƯƠNG CHỒNG CHẤT
Thì chấm dứt CNCS, XHCN, giải tán, giải thể đảng súc sanh cầm thú quỷ đỏ CSVN trong ôn hoà và trật tự

THỐNG NHẤT TOÀN DÂN VIỆT NAM
TẬN DỤNG SỨC MẠNH ĐOÀN KẾT CUẢ TOÀN DÂN VIỆT NAM

Tự do, tự chủ, tự lực, tự cường
Tự do, dân chủ, ấm no, hạnh phúc, công bình bác ái, luật pháp công minh, nghiêm minh hoàn chỉnh

Sau đó thì nếu ai may mắn được toàn dân Việt Nam thương yêu, tin tưởng để đại diện làm người gánh vác lấy những trọng trách của toàn dân giao phó để lo cho dân cho nước thì hãy đọc lại cho thật kỹ CẨM NANG của tôi để biết làm sao ĐỐI NGOẠI cùng ĐỐI NỘI cho thật tế nhị và khôn khéo nhá . Sau này có thể tôi sẽ không còn nhiều thì giờ để viết gì nữa đâu .

Thương yêu toàn dân Việt Nam với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

Lê văn Nhân

levannhan
04-05-2015, 11:23 PM
Lời kính dâng quê mẹ

http://1.bp.blogspot.com/-I5SYardW7nA/T5qMcndwdVI/AAAAAAAAHJ4/d9ABKwL3fs0/s640/30-04-1975a.jpg


Võ Đại Tôn (Danlambao)

Đến giọt máu cuối cùng
Sót từ tim lưu vong
Cũng xin dâng về MẸ
Cho vẹn một tấm lòng.


40 năm viễn xứ
Một lần về quê hương.
Mang “án” tù không xử
Ngục tối mười niên trường.

Bao nỗi niềm gợi nhớ
Hơn nửa đời đã qua.
Hành trình còn dang dở
Sa mạc hồn xót xa.

Con quỳ xin lạy MẸ
Nước mắt đã khô dòng.
Chim trời con bóng lẻ
Mỏi cánh tìm núi sông.

Con mãi đi tìm MẸ
Bạc tóc đường viễn du.
Chân trời hay góc bể
Chiều loang tím sương mù.

Bạn bè con đã chết
Nào đâu nấm mộ hoang?
Máu tù còn loang vết
Rừng sâu lá rụng vàng.

Đàn em con đang khóc
Bên kia bờ đại dương.
Nặng vai gầy tang tóc
Chống nạng đi tìm đường…
Đường tương lai nghẽn lối
Nghe tiếng nấc đêm trường.
Chung quanh toàn bóng tối
Tìm đâu thấy Tình Thương?

Con không còn ngôn ngữ
Kê khai hết bạo tàn.
Độc tài đang chiếm ngự
Sỏi đá cũng lầm than.

Xin cho con thêm máu
Hòa nhịp cùng triệu tim.
Trời Quê Hương yêu dấu
Chung thủy một Niềm Tin.

Bao đàn con của MẸ
Cùng đòi lại Quyền Dân.
Dù tim con nhỏ bé
Cũng xin được góp phần.

Với tinh thần bất khuất
MẸ nuôi con từ lâu
Dù gian lao, u uất
Con vẫn ngẩng cao đầu.

Cuối đời không bỏ cuộc
Dù thân xác – linh hồn.
Chỉ mong còn giây phút
Con được về quỳ hôn…

Từng bước chân kỷ niệm
Xóm thôn nghèo vườn xưa.
MẸ nhìn con âu yếm
Nắng lung linh rặng dừa.

Trời bình minh lại đến
Lúa vàng thơm ấm no.
Con ngẩng đầu thỏa nguyện
Quê Hương mình: TỰ DO!

Hải ngoại – 2015.



Võ Đại Tôn (Hoàng Phong Linh)
danlambaovn.blogspot.com

levannhan
04-19-2015, 01:29 PM
Ngày Quốc Hận

http://3.bp.blogspot.com/-Ifr5vJSUhxI/VJ8XJDXuwoI/AAAAAAABwG4/l07BXYLUj3s/s1600/gongcumcongsan01-danlambao.jpg

Cao-Đắc Tuấn (Danlambao)

Ngày Quốc Hận tao còn nhớ mãi
Tháng Tư đen quằn quại thương đau
Chúng bay liếm gót Nga Tàu
Xua quân xâm chiếm đỏ màu đất Nam.

Hay ho gì thân làm đầy tớ
Thờ Lenin rồi bợ đít Mao.
Chúng bay tạo cảnh binh đao
Đem cùm cộng sản đặt vào cổ dân.

Đồ một lũ vô thần mất gốc
Hồ Chí Minh hiểm độc ác gian
Trường Chinh, Lê Duẩn bạo tàn
Giáp hèn, Đồng phản một đàn lưu manh

Ôi chiến dịch cải canh ruộng đất
Chục vạn người mạng mất cơ hàn
Chia đôi đất nước ly tan
Vào Nam cả triệu xé gan đau buồn.

Rồi bao cảnh máu tuôn thịt đổ
Tết Mậu Thân hầm mộ vùi chôn
Hàng ngàn tức tưởi oan hồn
Kinh Hoàng Đại Lộ đổ dồn xác thây

Lũ chúng bay một bầy thổ phỉ
Nhờ đám hèn bên Mỹ biểu tình
Nixon phản bội đồng minh
Rút quân cắt viện dứt tình giúp nhau.

Xé hiệp định, bay mau xâm lấn
Tung quân đoàn mở trận rền trời
Thừa cơ Mỹ nỡ bỏ rơi
Xe tăng đại bác khắp nơi từng đàn.

Dương Văn Minh cầu an cố đấm
Bay giở trò gạt gẫm dụ hàng
Lệnh như sét đánh tai ngang
Quân Nam buông súng ngỡ ngàng đau thương.

Năm viên Tướng kiên cường tuẫn tiết
Chí khí hùng oanh liệt muôn đời
Chúng bay nào biết giữ lời
Hiểu sao Danh Dự sáng ngời oai phong.

Hàng năm vẫn đau lòng quốc vận
Ngày ba mươi uất hận tháng Tư
Triệu dân đau đớn suy tư
Màu đen tăm tối tưởng như năm nào.

Tao không hận bay sao thắng cuộc
Chuyện thắng thua chẳng thuộc vào ai
Miễn là kẻ thắng có tài
Thương yêu đất nước miệt mài đắp xây.

Nhưng chúng bay một bầy sâu mọt
Đục khoét dân, nịnh hót Tàu phù
Làm sao không hận không thù?
Khi bay chấm mút tội tù giang sơn.

Đất nước nay hết cơn khói lửa
Nhưng chúng bay vẫn cứa cổ dân
Cầm quyền một đám ác nhân
Vẫn trò lừa đảo, ngu đần tận xương.

Hèn với giặc, coi thường dân chúng
Tước nhân quyền, tham nhũng khắp nơi
Lại còn bày chuyện vẽ vời
Chặt cây, xây tượng, kiếm lời chia nhau.

Cướp đất dân, cho mau phá sản
Đất tổ tiên đem bán chẳng chừa
Với dân, áp bức lọc lừa
Gặp Tàu, khúm núm bẩm thưa quan thầy.

Lũ chúng bay một bầy chó đói
Đừng trách dân mong mỏi thời cơ
Đến khi tức nước vỡ bờ
Toàn dân nổi dậy tới giờ ra tay.

Ngày Quốc Hận chúng bay ghi nhớ
Tháng Tư đen món nợ muôn đời
Tao không muốn nói nhiều lời
Bay mau hồi chánh kẻo Trời không tha.

April 18, 2015, California, USA



© 2015 Cao-Đắc Tuấn
danlambaovn.blogspot.co

levannhan
04-24-2015, 03:10 PM
Nghĩ gì về ngày 30 tháng tư

http://2.bp.blogspot.com/-OnukIKXPzrg/VTmzXHtp0XI/AAAAAAAAH80/4MKDadVxlEk/s1600/QUAN%2BHE%2BCHU-TO.jpg

Babui (Danlambao)
Đảng cộng sản Ba đình
được thụ tinh từ trứng và tinh trùng nhân tạo của Các Mac và Lenin
chúng sinh ra từ hang Pắc bó
nơi hang động thiếu ánh sáng và tối tăm.
Khi biết đi, chứng chỉ có mỗi một con đường
là đi... ăn cướp!! cướp chính quyền, cướp miền nam

Ngày 30 tháng tư ra đời từ đó.
Chúng cúp điện, cướp ánh sáng văn minh
đẩy miền nam vào bóng đêm, với ngọn đèn dầu như trong hang Pắc bó
Chúng vặn ngược kim đồng hồ, làm mất khái niệm thời gian
đẩy nhân dân miền nam lùi vào thời kỳ đồ đá
Chúng phục hồi lại xe đò chạy bằng than
bước nhảy vọt để bắt kịp miền bắc tang thương XHCN

Chúng ngăn sông cấm chợ, thay gạo bằng bo bo
xiềng xích nhân dân bằng hộ khẩu
Thực phẩm và không khí sinh hoạt được cân đó đong đếm
với tem phiếu theo tiêu chuẩn gia súc, gia cầm

Rồi chúng hô hào đã thực bài phong
nhưng chúng là ông cố nội, là cha đẻ của thực dân phong kiến
Chúng đẻ ra từ ngữ, đầy tớ là đảng còn ông chủ là nhân dân
phiên bản mới của CCRD năm nào
Chúng lộng ngôn... để dễ bề bóc lột
đó là kiểu đạo đức cách mạng theo quan hệ Chủ-Tớ của Ba đình

Chúng rao giảng độc lập-tự do-hạnh phúc dưới tiêu đề CHXHCNVN
bắt nhân dân phải há mồm để nuốt
đã 40 năm rồi, ăn bánh vẽ nên chẳng hề no
Ôi, hai tiếng cộng san, cộng sàn, cộng sản

nghe sao mà đắng lưỡi chua cay
Xin phép cho tôi được triệu lần nhắc lại
lời của Tổng Thống Thiệu ngày nào
"Đừng nghe những gì cs nói mà hãy nhìn kỹ những gì cs làm"



Babui
danlambaovn.blogspot.c

levannhan
04-26-2015, 03:05 AM
Chúng ta muốn gì ?

-Kính thưa toàn dân nước Việt:
-Kính thưa các cô chú bác cùng toàn thể anh chị em VN thương yêu:


Có phải chúng ta muốn có một đất nước VN giàu mạnh, hùng cường, mọi người công dân của nước VN đều được sống một cuộc đời ấm no, hạnh phúc, giàu sang phú quí, muốn gì được nấy, thanh bình thịnh trị, an cư lạc nghiệp không ?

Hay là chúng ta muốn nhìn thấy một đất nước mà trong đó mọi người công dân nước Việt Nam đều biết tôn trọng lẫn nhau, thương yêu nhau, hòa thuận với nhau, hiểu biết nhau, thông cảm nhau và lúc nào cũng biết nhường nhịn nhau và biết hy sinh cho nhau để cùng nhau đồng tâm nhất trí, đồng tâm hiệp lực với nhau trong việc giữ gìn, bảo vệ cùng củng cố quốc gia cho quê hương thân yêu xứ sở VN của chúng ta lúc nào cũng được độc lập, tự do, tự chủ, tự cường và cố gắng làm sao để cho đồng bào dân tộc VN của chúng ta được có toàn quyền muốn đi đâu thì đi, muốn sống ở đâu thì sống, muốn viết gì thì viết, muốn nói gì thì nói và ngay cả muốn làm gì thì làm và muốn phát minh hay sáng tác ra bất cứ điều chân thiện mỹ gì thì cứ tự nhiên mà sáng tạo có đúng không ?

Làm sao để có thể biết "Toàn dân VN muốn gì" và làm thế nào để có thể giải quyết hay đáp ứng được nguyện vọng của toàn dân VN nếu chúng ta không cố gắng nhịn nhục nhau, nhường nhịn nhau hay là mỗi người VN của chúng ta cố gắng lắng tai nghe nhau để rồi có thể thông cảm những việc nan giải, khó khăn, quan tâm, lo lắng của từng người VN của chúng ta hay là từng nhóm, từng gia đình, từng hội đoàn, hội thánh cho đến những đảng phái, phe phái và cho đến toàn dân khắp nơi, khắp nước và trên toàn thế giới để rồi tiến đến việc hiểu biết nhau, thân thiện với nhau, hòa đồng, hòa thuận, thương mến nhau, và sau cùng là có được sức mạnh đoàn kết của 90 triệu người VN hay là "Sức mạnh đoàn kết thật dũng mảnh của toàn dân nước Việt" .


Ngày xưa thì có Hội Nghị Diên Hồng để chống giặc xâm lăng, còn vào thời điểm nghiêm trọng lịch sử này thật không biết là toàn dân VN của chúng ta phải cần Hội Nghị gì đây nữa để cho mọi người công dân VN của chúng ta biết đoàn kết lại với nhau, hy sinh cho nhau và biết vì nhau mà sống chết có nhau để bảo vệ non sông gấm vóc VN thoát ra cơn sóng dữ của lũ giặc ngoại xâm Tàu Cộng hết sức ngang tàn và hống hách nhưng lại hết sức lanh khôn và quỷ quyệt trong việc xâm lăng, xâm chiếm quê hương xứ sở VN của chúng ta bằng những thủ đoạn hết sức gian manh, lọc lừa, xảo trá và vô cùng thâm độc và hiểm ác một cách gọn gàng và tinh xảo đó là không dùng gươm đao, giáo mác, súng đạn ồ ạt tiến qua Ải Nam Quan mà bằng mua chuộc và lợi dụng sự tham lam, tham quyền cố vị, ích kỷ bản thân và những tham vọng thấp hèn của cá nhân và của đảng phái .

Ngày xưa thì người Trung Hoa dùng "Mỹ Nhân kế" để đầu độc và giết hại những anh hùng hào kiệt, hiền nhân quân tử của nước VN của chúng ta như là Vua Quang Trung Nguyễn Huệ, còn ngày hôm nay thì lũ giặc ngoại xâm quỷ đỏ CSTC dùng vàng bạc châu báo, tiền bạc hằng trăm, hàng ngàn tĩ đô la và ngay cả dùng nhân gián, nội gián, sinh gián, tử gián và phản gián để xâm nhập vào mọi nơi hiểm yếu và tận nơi xào quyệt (chính quyền) của chúng ta để chia rẻ, phá hoại cùng khuynh đảo những chính sách, đường lối chính trị, kinh tế, văn hóa xả hội của nước ta để làm lợi cho những mưu đồ cướp nước của chúng .

Trường Sa, Hoàng Sa, Biển Đông, Tây Nguyên và những vùng đất hiểm yếu nơi cao nguyên Bắc phần VN của nước ta đã mất vào tay Tàu Cộng một phần là do nơi lũ tay sai, nội ứng và phản gián của bè lũ Việt gian Việt Cộng, như là Hồ chí Minh, Phạm văn Đồng, Nông đức Mạnh, Nguyễn tấn Dũng, Nguyễn phú Trọng,...vv..."Lũ VC này ăn cơm của người dân lành VN mà lại đi làm tay sai, nô lệ cho CSTC" .

Chúng ta muốn gì hay là toàn dân VN muốn gì ?

Chắc chắn một điều là chúng ta không muốn bị lâm cảnh "NƯỚC MẤT NHÀ TAN" toàn dân VN bị đồng hóa hủy diệt như là dân tộc "TÂN CƯƠNG, TÂY TẠNG" .

Chúng ta muốn sống còn và vươn mình lên để hội nhập vào cộng đồng thế giới và chúng ta muốn đàn con cháu VN của chúng ta mãi mãi được trường tồn và được sống một cuộc đời giàu sang phú quí, độc lập, tự do, tự chủ, tự cường, dân chủ, ấm no, hạnh phúc, công bình, bác ái, luật pháp công minh, nghiêm minh hoàn chỉnh như là những quốc gia hùng cường, giàu mạnh, có nền khoa học văn minh tân tiến như là Anh, Pháp, Đức, Ý, Nhật Bản hay là Hoa Kỳ .


Mà muốn được như thế thì ngay bây giờ mọi người công dân VN có dám hứa với chính lòng mình và trước mặt Ông Bà Tổ Tiên, Hồn Thiêng Sông Núi VN hay là "Trời, Phật, Chúa" là chúng ta sẽ không làm những điều như sau không ?

1. "Không ăn cơm quốc gia nhưng thờ ma CSVN, CSTC" .

2. "Không ăn cơm của dân lành VN, của nước VN mà lại đi làm tay sai, nô lệ, nội ứng, phản gián cho CSTC để giết hại, hảm hại cùng gông cùm xiềng xích, bắt bớ, hành hình hành xác, tù đày, tù ngục cùng chặt đầu, cứa cổ và chôn sống người dân lành hiền hòa nhân hậu của nước VN thân yêu của mình " .

Nếu những ai đã đọc qua bài viết này và tự nguyện với lòng của mình là tuyệt đối trung thành với TỔ QUỐC VN và ĐỒNG BÀO DÂN TỘC VN thì hãy tự thề với chính mình rằng : "Nếu tôi còn tự dối lòng mình và tiếp tục sống hai lòng và không tuân theo hai điều trên thì sẽ bị Trời đánh, thánh đâm, thiên lôi đập tan xác và rồi đây gia đình của tôi nếu đi máy bay thì máy bay rớt, nếu đi ghe, tàu thì sẽ bị chìm ghe, chìm tàu, còn như đi xe thì bị xe đụng chết,...vv..."


Nếu toàn dân VN mà làm được những điều như trên thì việc THỐNG NHẤT TOÀN DÂN VN sẽ đến thôi và không bao lâu nữa thì sẽ tận diệt được đảng CSVN và đánh đuổi được lũ giặc ngoại xâm CSTC ra khỏi biên cương lãnh thổ VN thôi .

Tại sao người VN lại sợ người VN hơn là sợ lũ CSTC và cứ mãi tìm mọi cách để hảm hại nhau, chém giết nhau . Có phải là vì tranh nhau vì MIẾNG ĂN không vậy .


Kính chào đoàn kết và quyết thắng CSVN, CSTC trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

CMADVN
(Cách Mạng Áo Dài Việt Nam)

TNTDVN
(Thống nhất toàn dân Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
04-26-2015, 04:09 PM
Cách Mạng Áo Dài Việt Nam

Em xinh lắm trong áo dài tha thướt
Em nằm dài trên đất mẹ thân yêu
Anh nhìn em mà đau xót trong lòng
Máu sụt sôi như đốt cháy tim hồn
Anh muốn được cùng em tranh đấu cứu quê hương
Để giải thoát muôn dân ra khỏi vòng xiềng xích
Của lũ khốn Cộng Hồ phản dân cùng hại nước

Trong chiếc áo dài trắng thật dễ thương hiền dịu
Em xuống đường tranh đấu cứu quê hương
Thật đẹp lắm những tâm hồn cao thượng
Càng nhìn em anh càng thấy yêu thương
Yêu em lắm người con gái Việt Nam với da vàng máu đỏ
Cứu quê hương em xuống đường chống quỷ đỏ Cộng Hồ
Thương quê hương em nằm dài trên quốc lộ
Còn hình ảnh nào cao đẹp hơn nữa hỡi em gái Việt Nam ơi
Anh thương lắm những người con gái Việt Nam với vóc dáng dịu hiền
Anh yêu lắm chiếc áo dài thanh cao với hồm tim trong trắng
Anh xin hứa cùng em sẽ có một ngày tận diệt lũ ác nhân
Đem ánh sáng tự do về lại khắp đất trời nước Việt
Đem yêu thương về lại chốn quê nhà
Cho anh em mình được mừng vui trong chiến thắng
Và cũng để cho quê hương xứ sở cùng đồng bào dân tộc Việt Nam mình được sống mãi trong ấm no và hạnh phúc

CMADVN
(Cách Mạng Áo Dài Việt Nam)

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

TNTDVN
(Thống nhất toàn dân Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
04-28-2015, 02:59 PM
VÌ SAO MÀ TRANH ĐẤU CHỐNG CSVN

Vì dân và vì nước
Vì đồng bào dân tộc
Vì tổ quốc quê hương
Và cũng vì tình thương
Mà hy sinh tranh đấu

Vì miếng cơm manh áo
Vì độc lập, tự do
Vì công lý, hoà bình
Vì chính nghĩa quốc gia
Vì hạnh phúc mọi nhà
Mà quyết tâm tranh đấu

Vì tự do, dân chủ
Vì công bình bác ái
Vì luật pháp nghiêm minh
Vì bất công xả hội
Vì bắt bớ tù đày
Vì gông cùm xiềng xích
Mà phải quyết đấu tranh

Vì độc tài đảng trị
Vì độc đảng độc quyền
Vì tham nhũng tham ô
Vì lạm dụng uy quyền
Vì tham quyền cố vị
Vì tham danh, tham lợi
Vì bất nghĩa, bất nhân
Vì bán nước vinh thân
Mà toàn dân tranh đấu

Vì "Hồng hơn chuyên"
Vì "Trí thức là cục phân"
Vì "Còn đảng còn mình"
Vì "Tao là luật, luật là tao"
Vì "Ác với muôn dân, nhưng hèn với giặc Tàu Cộng"
Mà toàn dân tranh đấu

Vì cứ hoài ăn trộm
Vì cứ mãi ăn cướp
Vì cứ mãi hại dân
Vì cứ hoài cướp của
Vì cứ mãi hành hình
Và cứ mãi giết dân
Mà toàn dân tranh đấu

Vì tránh cảnh chậm tiến
Và cứ mãi đói nghèo
Cùng lầm than khốn khổ
Vì môi trường ô nhiểm
Vì không khí ô nhiểm
Vì Hoàng Sa, Trường Sa
Vì Bô xít, Bồ xịt
Trên khắp vùng Tây Nguyên
Vì tài nguyên thiên nhiên
Vì biển đảo VN
Mà toàn dân VN
Phải quyết tâm tranh đấu

Vì NƯỚC MẤT NHÀ TAN
Vì quỷ đỏ CSVN
Cứ mãi theo Tàu Cộng
Tàn hại mãi sinh linh
Giết hại mãi giống nòi
Vì những tên côn đồ
Như VC Sang, Trọng, Hùng, Dũng
Quá ngu xuẩn, ngu đần
Mãi bán nước vinh thân
Cùng phản dân, phản quốc
Mà toàn dân tranh đấu

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

CMADVN
(Cách Mạng Áo Dài Việt Nam)

TNTDVN
(Thống Nhất Toàn Dân Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
05-02-2015, 04:20 AM
Cẩm nang của Lê văn Nhân
Chắc không có giá trị gì chăng
Nên tên 3X nói lăng nhăng
Giờ này mà lại đi chữi Mỹ

"Đế quốc Mỹ đã ngang nhiên áp đặt chế độ thực dân kiểu mới, biến miền Nam Việt Nam thành căn cứ quân sự của Mỹ, đàn áp tàn bạo Cách mạng miền Nam và tiến hành chiến tranh phá hoại khốc liệt ở miền Bắc. Chúng đã gây ra biết bao tội ác dã man, biết bao đau thương, mất mát đối với đồng bào ta, đất nước ta"

"Đánh cho Mỹ cút, đánh cho Nguỵ nhào"

https://youtu.be/B8elyvxkEz8

Nguyễn tấn Dũng
3X chắc sắp tới giờ chết giống như Nguyễn bá Thanh chăng

"Thiên Cơ Bất Khả Lậu"

Lê văn Nhân

levannhan
05-02-2015, 03:52 PM
Chữi người ta mà lại cứ vác mặt đi XIN ĂN.... Không biết NHỤC là gì . Quê quá nên phải chữi Mỹ cho hả giận .

Nguyễn Tấn Dũng bị Thủ tướng Úc nói cho vào mặt không dám trả lời đành cười trừ!

http://1.bp.blogspot.com/-Z_gI89zKUD...ding%2Bcut.jpg

Ngoc Nhi Nguyen (Danlambao) - Trong cuộc họp báo với Nguyễn Tấn Dũng vào ngày 18 tháng 03 tại thủ đô Canberra vừa qua, Thủ tướng Úc là ông Tony Abbott thông báo cho ông Dũng biết rằng trong tương lai, Úc sẽ cắt giảm viện trợ cho các nước trong khu vực Đông Nam Á, bao gồm Việt Nam, và sẽ giảm tới 11 tỷ. Được biết trong quý 2014 - 2015, Úc đã viện trợ cho Việt Nam số tiền là 140 triệu đô la.

Ông Abbott nói thẳng vào mặt ông Dũng: "Viện trợ là để giúp cho nước ông (và các nước còn nghèo khác) có thêm điều kiện để cải tổ và xây dựng kinh tế vững mạnh, để nước đó có thể phát triển đến mức tự lo cho dân của mình được, chứ không phải để nước đó tạo thành thói quen ăn bám" (Nhục chưa hả ông Dũng?)

Ông Abbott còn nói "Hai nước Úc và Việt Nam đều đã có hòa bình trong suốt 40 năm qua, đó là điều kiện để dễ dàng phát triển kinh tế. Nhất là dưới sự lãnh đạo tài tình của ông Dũng đây thì Việt Nam phải phát triển thật tốt" (Móc họng ông đó ông Dũng, đầu óc y tá rừng của ông có hiểu nổi không? Người ta chửi xéo ông lãnh đạo kiểu gì mà 40 năm hòa bình rồi mà đất nước vẫn đói nghèo phải đi ăn xin hoài vậy?)

Cuối cùng ông Abbott bồi thêm 1 câu "Đương nhiên điều quan trọng nhất là ông phải lo cải tổ kinh tế trong nước sao cho ổn định, chứ kinh tế trong nước không ổn định được thì ra ngoài thế giới rất khó làm người bạn tốt hay làm láng giềng tốt." (Hiểu ông Abbott nói gì không hả ông thủ tướng cộng sản? Ông ta nói ông mà để cho tham nhũng hối lộ lan tràn, khiến cho kinh tế VN ngày càng lụn bại và vô tổ chức, thì thế giới không ai thèm chơi với các ông đâu! Phải lo mà bài trừ tệ nạn tham nhũng đi, bao gồm bản thân ông và gia đình ông đầu tiên đó ông Dũng ạ!)

Sau khi nghe ông Abbott nói thẳng như vậy, và được hỏi có cảm tưởng gì, thì ông Dũng không dám trả lời mà đành cười gượng gạo, rồi lảng qua chuyện khác.

Tại sao ông Dũng không dám trả lời? Thứ nhất là vì tuy nghe qua thông dịch viên, nhưng đầu óc bã đậu của tay y tá rừng xài bằng luật giả này chưa chắc đã hiểu ông Abbott nói gì! Thứ 2 quan chức Việt Nam, bao gồm lãnh đạo cao cấp, ra nước ngoài chỉ biết cầm giấy do ban Tuyên Giáo soạn sẵn mà đọc, có tên nào dám mở miệng cho ý kiến riêng? Thứ 3 là sợ trả lời lại bị hỏi tiếp, bị moi ra các vấn đề tham nhũng, bị hỏi tài sản của ông có bao nhiêu thì chết! Vì vậy làm thân thủ tướng 1 nước mà bị hỏi 1 câu cũng không dám trả lời! Thật là nhục nhã!!

Tờ báo The Guardian của Úc đã đăng tải các thông tin trên. Ngoài ra phần còn lại bài báo đưa tin và hình ảnh đồng bào Úc châu biểu tình đả đảo Nguyễn Tấn Dũng và chế độ cộng sản, tố cáo những vi phạm nhân quyền và hành vi bán nước cho Trung Cộng của nhà cầm quyền Việt Nam.

Bài báo còn nhắc đến bản tường trình về Nhân Quyền của ông Heiner Bielefeldt, báo cáo viên đặc nhiệm của Liên Hiệp Quốc, sau khi đi thị sát ở Việt Nam đã nhận định rằng tình trạng nhân quyền tại đây hiện nay còn rất tồi tệ!

Đi ăn xin nước người mà 1 mặt bị đồng hương ở hải ngoại tố cáo, đả đảo, 1 mặt bị người ta nói như mắng thế, có nhục không hả ông thủ tướng CSVN?

http://4.bp.blogspot.com/-s1jUxAlcsw...600/sydney.jpg

Xem tham khảo bài báo nguyên bản tiếng Anh ở đây: http://www.theguardian.com/australia...P=share_btn_fb



Ngoc Nhi Nguyen
danlambaovn.blogspot.com

levannhan
05-02-2015, 07:29 PM
Sự khác biệt giữa ANH HÙNG HÀO KIỆT VIỆT NAM CỘNG HOÀ (VNCH) và lũ VIỆT CỘNG PHẢN QUỐC, PHẢN DÂN, VINH THÂN BÁN NƯỚC :

http://a.disquscdn.com/uploads/mediaembed/images/796/387/original.jpg


Anh hùng hào kiệt yêu non nước
Hiền nhân quân tử biết thương dân

TNTD
(Thống nhất toàn dân Việt Nam)

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
05-04-2015, 01:34 AM
-Kính thưa toàn dân nước Việt:
-Kính thưa các cô chú bác cùng toàn thể các anh chị em Việt Nam thương yêu:

Vì chẳng đặng đừng và bất đắc dĩ mà tôi hôm nay xin phép được nói thẳng, nói thật cùng toàn dân Việt Nam như sau:

1. Qua lời diễn văn của TT VC Nguyễn tấn Dũng thì tôi nhận thấy lũ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu quỷ đỏ CSVN vẫn chứng nào tật đó, không có một chút biết ăn năn hối lỗi và biết làm lành lánh dữ để chuộc lại những tội ác và tội lỗi của chúng đối với toàn dân Việt Nam thương yêu của chúng ta .

2. 30 tháng 04 là NGÀY QUỐC HẬN "Máu chảy thành sông, xương chồng thành núi" cho toàn dân Việt Nam khắp ba miền đất nước , nếu toàn dân Việt Nam đều đồng ý với tôi rằng tất cả những tai hoạ như là CHIẾN TRANH, NỘI CHIẾN đều do lũ quỷ đỏ CSVN cùng CSTC gây ra cho toàn dân Việt Nam của chúng ta và nguyên nhân chính cũng là do nơi tên TỘI ĐỒ HỒ CHÍ MÌNH cùng đảng súc sanh cầm thú của hắn gây ra .

3. Đã 40 năm qua đi rồi mà lũ cầm quyền CSVN ngoài miệng thì kêu gọi "Đại đoàn kết dân tộc và xoá bỏ mọi hận thù để Hoà Hợp Hoà Giải nhưng trong thâm tâm của họ thì vẫn cố tình cố ý nhục mạ những ANH HÙNG CHIẾN SĨ VNCH qua bài diễn văn hết sức ngang tàn và hổn xược khi người lãnh đạo tối cao của đất nước Việt Nam như là TT VC Nguyễn tấn Dụng lại tiếp tục khơi dậy nỗi uất hận và câm thù trong lòng mọi người dân Việt Nam khi nói đến những chữ như duới đây :

"Đánh cho Mỹ cút, đánh cho Nguỵ nhào"

4. Trong khi đảng CSTC đã, đang và sẽ dùng mọi thủ đoạn, gian manh, lọc lừa, xảo trá để xâm lăng, xâm chiếm Biển, Đảo, Hoàng Sa, Trường Sa, Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, Tây Nguyên và gây ra không biết bao nhiêu tai nạn cho toàn dân Việt Nam của chúng ta như là Môi Trường Ô Nhiểm, Không Khí Ô Nhiểm, Chất Độc Bùn Đỏ Bô Xít,..vv... thì lại được TT Nguyễn tấn Dũng nhiệt liệt và đời đời nhớ ơn còn trong khi Hoa Kỳ đã và đang hết lòng giúp đỡ cho toàn dân Việt Nam của chúng ta về mọi mặt và chưa từng xâm lăng, xâm chiếm dù một miếng đất nhỏ bé nhất của toàn dân Việt Nam của chúng ta thì lại bị câm thù và chữi rủa bằng những lời lẽ hết sức tàn độc như sau:

"Đế quốc Mỹ đã ngang nhiên áp đặt chế độ thực dân kiểu mới, biến miền Nam Việt Nam thành căn cứ quân sự của Mỹ, đàn áp tàn bạo Cách mạng miền Nam và tiến hành chiến tranh phá hoại khốc liệt ở miền Bắc. Chúng đã gây ra biết bao tội ác dã man, biết bao đau thương, mất mát đối với đồng bào ta, đất nước ta"

5. 40 năm đã quá đủ để cho toàn dân Việt Nam khắp ba miền đất nước Bắc Trung Nam của chúng ta nhận biết và nhìn thấy rõ AI LÀ BẠN, AI LÀ THÙ và ai là kẻ đang dùng mọi ÂM MƯU THÂM ĐỘC, TÀN ÁC nhất và THẦN SẦU QUỶ KHÓC nhất để XÂM LĂNG, XÂM LẤN cùng XÂM CHIẾM toàn nước Việt Nam của chúng ta .

6. Ai là kẻ đang cố tình cố ý để đồng hoá, huỷ diệt và ngày như đêm giết lần giết mòn từng người dân một của chúng ta ngay trên quê hương xứ sở thân yêu của chúng ta như là :

- Dân chết không phải do đánh đập dã man mà là do nơi TỰ TỬ, TỰ ĐỘNG THẮT CỔ,...vv... trong đồn côn an, trong tù ngục của CSVN .

- Bệnh tật tràn lan khắp nước Việt Nam như là BỆNH UNG THƯ MÁU, BỆNH UNG THƯ GAN, BỆNH UNG THƯ DA, BỆNH CÚM GÀ, BỆNH LỠ MỒM LONG MÓNG, BỆNH SỠI,...vv... do nơi Môi trường ô nhiểm, không khí ô nhiểm, chất độc bùn đỏ Bô Xít,...vv...

7. Đã đến lúc toàn dân Việt Nam phải nói thẳng và nói thật cùng Đảng CSVN rằng Việt Cộng chúng bây là lũ quỷ đỏ ÁC VỚI DÂN, HÈN VỚI GIẶC CSTC . Dân tộc Việt Nam chúng tôi quyết không để Việt Nam bị như là dân tộc Tân Cương, Tây Tạng .

8. Tự do, dân chủ cho toàn dân Việt Nam hay là CHẾT cho lũ cầm quyền CSVN như là TT Nguyễn tấn Dũng, CTN Trương tấn Sang,...vv.... cùng tất cả người thân của quý ông .

TRANH ĐẤU, TRANH ĐẤU,.... TOÀN DÂN VIỆT NAM ĐỒNG TRANH ĐẤU .

XUỐNG ĐƯỜNG, XUỐNG ĐUỜNG,.... TOÀN DÂN VIỆT NAM ĐỒNG XUỐNG ĐƯỜNG .

"TOÀN DÂN VIỆT NAM SẼ ĐÁNH CHO TÀU CÚT, CỘNG NHÀO "

FREEDOM or DEAD to all VC Communists party .

Thương yêu toàn dân Việt Nam với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết và quyết thắng CSVN, CSTC trong tình YÊU NƯỚC THUƠNG DÂN .

Lê văn Nhân

levannhan
05-14-2015, 02:57 PM
BỐN MƯƠI NĂM

Mới đấy mà đã bốn mươi năm
Việt Nam quê hương tôi vẫn hờn căm
Trong kiếp sống địa ngục trần gian của bầy quỷ đỏ ác nhân
Làm sao giải thoát toàn dân Việt
Thoát khỏi gông cùm xiềng xích Cộng Sản hỡi trời ơi!

Các bạn tôi ơi!
Các anh chị em của tôi ơi!
Các cô chú bác cùng toàn dân Việt Nam của tôi ơi!

Nhìn quê hương xứ sở người ta sao mà xinh đẹp quá
Rồi nhìn lại quê hương xứ sở Việt Nam mình thì cảm thấy thật là chua xót và đau đớn ở trong lòng

Không phải tại anh
Không phải tại em
Không phải tại các cô chú bác đâu
Và càng không phải do nơi người Mỹ, người Nga, người Tàu hay là người nào trên thế giới này cả
Mà là do nơi toàn dân Việt Nam của chúng ta

Bỡi vì người VN của chúng ta không biết Thống Nhất với nhau từ tư tưởng đến tâm hồn
Có người thì cứ thích đi theo và làm theo CNCS, XHCN
Có người thì chỉ muốn VN nên giống hệt như là những quốc gia giàu mạnh nhất trên thế giới tự do như là Hoa Kỳ, Nhật Bản, Anh, Pháp, Đức, Ý,...vv....
Còn có người thì chỉ muốn đời đời kiếp kiếp học theo và làm theo lời "Bác.. Cụ" Hồ mà thôi ...vv... dù cho Bác ấy đã TIÊU DIÊU NƠI MIỀN CỰC LẠC đã bao năm rồi

Vì vậy mà cho đến ngày hôm nay người Việt Nam của chúng ta cứ mãi chia rẽ, CHIA NĂM SẺ BẢY, ..vv.... và không sao mà có thể ĐOÀN KẾT, THỐNG NHẤT TOÀN DÂN VN cho được

40 năm rồi đấy
Đã hơn 40 năm đất nước thống nhất rồi đấy
Đúng vậy đã hơn 40 năm đất nước VN thống nhất
Nhưng tại làm sao mà toàn dân VN của chúng ta vẫn còn chưa thể THỐNG NHẤT với nhau từ TƯ TƯỞNG ĐẾN TÂM HỒN

Có phải vì CNCS, XHCN, ĐẢNG CSVN không vậy

Ai đồng ý với tôi thì xin góp ý kiến vào bài viết này nhé

Thôi khỏi cần đóng góp ý kiến gì ráo trọi

Tôi xin thưa ngay cùng toàn dân VN đó là:

Vì CNCN
Vì XHCN
Vì ĐẢNG CSVN
Vì lăng Hồ chí Minh
Vi.....................những người CẦM QUYỀN CSVN

Nên toàn dân Việt Nam vẫn còn THÙ HẬN

Và không sao mà có thể THỐNG NHẤT TOÀN DÂN VIỆT NAM (TNTDVN)

Mà không sao TNTDVN thì quê huơng tổ quốc cùng đồng bào dân tộc VN sẽ không sao mà có thể XÂY DỰNG, KIẾN THIẾT, CANH TÂN XỨ SƠ VN cho mau hùng cường và giàu mạnh được

Muốn cho VN mau chóng được GIÀU MẠNH và HÙNG CƯỜNG thì phải mau chóng chấm dứt CNCS, XHCN cùng giải tán, giải thể đảng CSVN trong ôn hoà và trật tự càng sớm càng tốt

Còn đảng CSVN thì Việt Nam không sao mà có thể TNTDVN được
Và không sao mà có thể có được ĐỘC LẬP, TỰ DO, ẤM NO và HOÀN TOÀN HẠNH PHÚC cho toàn dân VN được cả

40 năm rồi đấy mấy anh ơi!
40 năm rồi đấy toàn dân VN của tôi ơi!

Thương yêu toàn dân VN cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
05-16-2015, 05:33 PM
Đã đọc qua cẩm nang
Thì đã rõ mọi đàng
Và cũng biết làm sao
Để tuỳ cơ biến hoá
Chu toàn việc quốc gia

Việc đại sự quốc gia
Cũng giống như việc nhà
Anh em chung một nhà
Phải hoà thuận với nhau
Phải thống nhất với nhau
Từ tư tưởng đến hành động
Phải đồng tâm nhất trí
Và hiệp lực với nhau
Thì mới mong vượt qua
Những tai hoạ tai ươn
Những gian truân khốn khó
Những mưu mô xảo quyệt
Những mưu thần chước quỷ
Của lũ khốn ngoại bang
Đang ngày đêm giăng ra
Để đồng hoá huỷ diệt
Cùng diệt tộc Việt Nam

TPP quan trọng
Biển Đông cũng quan trọng

Phải thật là thận trọng
Trong vấn đề ngoại giao
Và cẩn thận đề phòng
Đừng để cho cơ hội
Vụt bay mất tầm tay
Để rồi phải hối tiếc
Và ăn hận suốt đời

Muốn Việt Nam giàu mạnh
Để mau chóng có được
TỰ DO
TỰ CHỦ
TỰ LỰC
TỰ CƯỜNG

Và cũng để tránh cảnh NƯỚC MẤT NHÀ TAN
Như là dân tộc Tân Cương, Tây Tạng

Thì hãy mau từ bỏ
CNCS
XHCN
Giải tán, giải thể Đảng CSVN trong ôn hoà và trật tự

Hay là đổi tên Đảng CSVN thành Đảng Nhà Việt Nam

Để Thống Nhất Toàn Dân Việt Nam

Và cũng để cho toàn dân Việt Nam đoàn kết với nhau và hoà thuận với nhau .

Không vào được TPP để hội nhập cùng cộng đồng thế giới TỰ DO

Thì Việt Nam sẽ khó mà có được TỰ DO, DÂN CHỦ, ẤM NO, HẠNH PHÚC, CÔNG BÌNH BÁC ÁI, LUẬT PHÁP CÔNG MINH, NGHIÊM MINH HOÀN CHỈNH

Và điều quan trọng nhất là Việt Nam sẽ khó mà thoát ra khỏi GÔNG CÙM XIỀNG XÍCH của quỷ đỏ CSTC và toàn dân VN sẽ không bao giờ mà có thể thoát ra được kiếp sống CHẬM TIẾN, NGHÈO NÀN, LẦM THAN KHỐN KHỔ, MÔI TRƯỜNG Ô NHIỂM, KHÔNG KHÍ Ô NHIỂM cùng CHẤT ĐỘC BÙN ĐỎ BÔ XÍT cả .

Thương yêu toàn dân Việt Nam cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn nhân

levannhan
05-17-2015, 02:50 PM
Muốn Thống Nhất Toàn Dân Việt Nam và mau chóng hội nhập cùng hoà mình với CỘNG ĐỒNG THẾ GIỚI TỰ DO để hợp tác toàn diện và tranh tài cùng những quốc gia giàu mạnh nhất trên thế giới như là Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Đức, Ý, Gia Nả Đại, Tàu ,Nga, Nhật Bản, Úc, Ấn, ...vv... thì Việt Nam cần phải thay đổi và làm ngay những điều hết sức cần thiết và vô cùng thực tế, thực tiển này :

1. Giải tán, giải thể đảng Cộng Sản Việt Nam trong ôn hoà và trật tự .

2. Thay đổi ngay lập tức tên đảng CSVN với chỉ trên dưới ba triệu đảng viên thành ra "ĐẢNG NHÀ VIỆT NAM" để thâu nhận và tận dụng tối đa sức mạnh của TOÀN DÂN VN với trên chín mươi (90) triệu người Việt Nam hết sức thông minh, khôn ngoan, và thật sự tài giỏi khắp nơi, khắp nước và trên toàn thế giới bao gồm luôn người dân hiền hoà nhân hậu đang viết bài này .

3. Cố gắng bằng mọi cách chấm dứt Chủ nghĩa Cộng Sản, Xả Hội Chủ Nghĩa càng sớm càng tốt và danh chánh ngôn thuận tuyên bố thay đổi đường lối CHÍNH TRỊ, KINH TẾ, VĂN HOÁ, XẢ HỘI,...vv... của nước Cộng Hoà Xả Hội Chủ Nghĩa Việt Nam theo như đường lối của những quốc gia giàu mạnh trên thế giới như là Hoa Kỳ, Nhật Bản, Anh, Pháp, Đức, Gia Nả Đại, Thuỵ Sĩ,...vv.... và ngay sau đó chọn ngày lành tháng tốt để bố cáo thiên hạ và tuyên bố cho toàn dân Việt Nam cùng tất cả mọi quốc gia trên thế giới là Việt Nam sẽ có TỔNG TUYỂN CỬ để tuyển chọn ra những người Việt Nam thật sự có TÀI ĐỨC VẸN TOÀN, BẢN LĨNH CAO SIÊU, KIẾN THỨC CAO RỘNG và NHÂN CÁCH HOÀN TOÀN để đứng ra gánh lấy trách nhiệm LO CHO DÂN CHO NƯỚC cũng như THỐNG NHẤT TOÀN DÂN VIỆT NAM .

4. Trước khi bầu cử và sau khi bầu cử để tuyển chọn ra những người Việt Nam thật sự có tài đức thì Việt Nam sẽ được sự giám sát và điều hành của HỘI ĐỒNG LIÊN HIỆP QUỐC và toàn dân VN được sự bảo vệ an toàn của HỘI ĐỒNG BẢO AN LIÊN HIỆP QUỐC cùng những người lính trong QUÂN ĐỘI VIỆT NAM để rồi sau khi đã tuyển chọn và bầu ra được những người Việt Nam thật sự ANH MINH TAI GIỎI và hết lòng hết dạ thương yêu toàn dân Việt Nam như thương yêu lấy chính bản thân mình và gia đình của mình thì HỘI ĐỒNG BẢO AN LIÊN HIỆP QUỐC cùng QUÂN ĐỘI VIỆT NAM sẽ trao quyền lại cho những người LÃNH ĐẠO QUỐC GIA thật sự có tài có đức này để gánh lấy trọng trách BẢO VỆ QUÊ HƯƠNG TỔ QUỐC và ĐỒNG BÀO DÂN TỘC VIỆT NAM và mau chóng làm cho toàn dân Việt Nam đều được sống trong một đất nước hoàn toàn có được những điều như sau để có thể hội nhập và tranh tài cùng những quốc gia giàu mạnh nhất trên thế giới như là Anh, Pháp, Đức, Ý, Gia Nả Đại, Thuỵ Sĩ, Nhật Bản, Úc, Ấn và nhất là được gần như là HOA KỲ :

TỰ DO, DÂN CHỦ, ẤM NO, HẠNH PHÚC, CÔNG BÌNH BÁC ÁI, LUẬT PHÁP CÔNG MINH, NGHIÊM MINH HOÀN CHỈNH cho mọi người Việt Nam .

5. Tuyệt đối không có ai bị thưa kiện, bắt bớ, đánh đập, tù đày, tù ngục, hành hình, hành xác, ...vv... ngay cả đến TRẢ THÙ RỬA HẬN . Bỡi vì như những gì người viết ra bài này đã từng có nói đó là : "CHỈ DÙNG NHỮNG LỜI HAY Ý ĐẸP ĐỂ XOÁ BỎ HẬN THÙ và THỐNG NHẤT TOÀN DÂN VIỆT NAM" .

Quân tử nhất ngôn, anh hùng hào kiệt, hiền nhân quân tử nói sao thì làm y như vậy quyết không đổi lời . Ước mong toàn dân Việt Nam tự trọng lấy mình và cũng biết giử lời hứa của mình như những gì người viết này đã hứa với lòng .

Chỉ vì chẳng đặng đừng và bất đắc dĩ mà phải dùng đến PHÉP TRANH ĐẤU BẠO ĐỘNG như là chém giết, dùng đao to bua lớn hay ngay cả đến việc đốt phá, thủ tiêu, ám sát và tàn sát con người Việt Nam thương yêu của mình mà thôi . Người viết bài này thật sự không bao giờ muốn làm một việc gì để làm tổn thương đến quê hương tổ quốc cùng đồng bào Việt Nam thương yêu của mình cả .

Anh hùng hào kiệt vì đời cứu nước
Hiền nhân quân tử vì nghĩa khí quên mình

Thương yêu toàn dân Việt Nam cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN VN.

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
05-17-2015, 03:07 PM
TÌNH QUÊ HƯƠNG

https://youtu.be/q3asCU9hol0

Thương lắm người ơi tôi thương lắm
Quê hương xứ sở mãi còn đây
Từ Nam ra Bắc dãy sơn hà
Trùng trùng điệp điệp cùng sông núi
Bờ biển mịn màng cát trắng tinh
Người dân đất Việt là người Việt
Được sống an vui trong thái bình
Tự do độc lập đều tôn trọng

Buôn bán làm ăn khắp phố phường
Học hành báo chí được tự do

Mọi người an cư và lạc nghiệp
Chủ nghĩa ngoại lai đều mất hết
Chỉ có tình thương với tình người
Người tài nhân đức được đứng ra
Đóng góp tài năng cho đất nước
Một lòng vì nước vì dân tộc
Canh tân xứ sở được hùng cường
Mọi người dân Việt đều góp sức
Cùng chung trách nhiệm với non sông
Không một đảng phái nào độc quyền
Mọi người dân Việt đều vui vẻ
Họp sức cùng nhau ta dựng xây
Khắp nẻo non sông bừng sức sống
Đông Tây Nam Bắc đều một nhà
Con dân nước Việt là người Việt
Dù sống bên Tây hay bên Tàu
Hay trên đất Mỹ xứ Cờ Huê
Hay ở năm châu cùng bốn bể
Dù nói không rành ngôn ngữ Mẹ
Nhưng cùng giòng máu đỏ Việt Nam
Đều có trách nhiệm xây dựng nước
Đều đứng ngang hàng tay trong tay
Được quyền ứng cử và bầu cử
Thương nước yêu nhà trách nhiệm chung
Sao ai lại độc quyền làm chủ
Độc đảng độc quyền trái nghĩa nhân
Đa nguyên đa đảng đồng dựng nước
Mát mái thuyền xuôi mau tiến nhanh
Ngàn hoa đua nở trên đất Việt
Hòn ngọc viễn đông mãi của mình

Hãy nhìn khắp chốn khắp nơi nơi
Từ Âu sang Á Mỹ sang Tàu
Cộng đồng thế giới đang tiến mạnh
Văn minh tiến bộ kỹ thuật cao
Đời sống nâng cao phương tiện nhiều
Vậy mà họ vẫn ngày càng tiến
Còn nước Việt mình nay ở đâu
Không lẽ người ta giỏi hơn mình
Hay là tại họ quá thông minh
Hay là họ được trời ban phước
Đã giàu đã mạnh lại giàu thêm
Còn nước Việt mình càng xa sút
Đã nghèo đã khổ lại lầm than

Giờ ta không đổ lỗi cho ai
Cũng chẳng trách chi tại ông trời
Hay lỗi tại người lãnh đạo sai
Hay là tại lòng người gian trá
Thù hận nhau chi giết mãi nhau
Tạo cảnh chiến tranh chết chóc hoài
Hiền nhân quân tử đều chết hết
Nhân tài đất nước bị tổn hao
Nên đất nước ta ra nông nổi
Sanh ly tử biệt khắp đất trời
Nghèo hèn xa sút kém người ta
Giờ đây chấp nhận những điều sai
Quyết chí luyện thân để sửa mình
Ngày đêm học hỏi chăm làm việc
Hy vọng một ngày mai tươi sáng
Hiền sĩ danh nhân quy tụ về
Cùng nhau hợp sức chung vai lai
Gánh vác non sông xây dựng nhà

Thương quê mẹ triền miên gian khổ
Hận đạn bom tàn phá mãi quê hương
Dân tộc tôi bao nhiêu ngày khổ ải
Mà giờ đây vẫn chưa ánh hào quang
Vẫn tù đày tù ngục bởi xích xiềng
Bức màn sắt vẫn che đời hạnh phúc
Mũ tai bèo vẫn che kín tương lai
Lòng tham nào vẫn không đáy không tim
Không tự do, ấm no và hoàn toàn hạnh phúc
Dân tộc tôi vẫn kiếp sống đọa đày
Mẹ vẫn buồn vẫn than khóc hằng đêm
Cha cùng anh vẫn buồn thảm trên quê người đất khách
Em trai hiền vẫn biệt xứ làm công
Em gái ngoan vẫn còn buôn hương bán phấn
Em trai và em gái nhỏ vẫn chưa được đến trường
Lòng thương nào cho những người dân ngụy
Hay có chăng chỉ là những canh thừa cá cặn
Buôn gánh bán bưng lê lết chốn vĩa hè
Chạy cong lưng để kiếm sống qua ngày
Chủ nghĩa nào hay hơn tình dân tộc
Đạo nghĩa nào cao hơn tình huynh đệ chi binh
Chủ thuyết Mac Lenin làm sao hơn hồn thiêng đất nước
Tình Việt Nam muôn thuỏ của cha ông

Sao không vứt hết đi những lý thuyết ngoại lai
Để thay thế bằng tình thương quê hương tổ quốc
Nghĩa đồng bào Việt tộc

Anh hùng hào kiệt vì đời cứu nước
Hiền nhân quân tử vì nghĩa khí quên mình

Việc sống chết của con người do trời cao định đọat
Con người có công hay có tội để lịch sử định phân
Lãnh đạo nước nhà do trăm họ muôn dân
Ý của dân là ý của đất trời

Thuận lòng dân thì mãi mãi sống còn
Nghịch lòng dân thì sớm muộn cũng sẽ tàn phai
Không có chủ thuyết nào cao hơn tình quê hương đất nước
Và cũng không có đảng phái nào cao cả hơn lòng yêu thương tổ quốc
Đã đến lúc người dân Việt ngồi suy nghĩ chuyện quê hương
Chuyện của hôm qua, chuyện ngày hôm nay, và chuyện của ngày mai
Tương lai của triệu triệu người dân nước Việt
Chứ không phải tương lai của vài ba triệu đảng viên của CSVN
Hay là vài ba triệu người dân sống rãi rác khắp đất trời hải ngọai

Vì trăm nhà, trăm họ của muôn dân đất Việt
Đồng bào ơi xin tình nghĩa phân minh
Hãy lắng nghe lời thiêng liêng sông núi
Hồn anh linh của bao người xưa trung chánh
Vì non sông, vì tổ quốc quên mình
Đã nằm xuống cho chúng ta ngày hôm nay còn được sống
Để cho con cháu và thế hệ đời sao được hảnh diện với đời
Là thế hệ của chúng ta là những người biết thương yêu
Và biết lo nghĩ cho tương lai dân tộc
Hãy lấy tình thương yêu mà đùm bọc cho nhau

Lấy chí nhân mà thay cho cường bạo
Lấy đại nghĩa để tận diệt hung tàn
Lấy lòng nhân để xóa bỏ hận thù
Và cũng lấy lòng nhân từ bao dung độ lượng để thâu phục nhân tâm, và chiêu hiền đãi sĩ

Để cho nhà nhà và trăm họ từ nay được sống mãi bên nhau
Và được sống mãi trong hòa bình, tự do, ấm no và hoàn toàn hạnh phúc
Kễ từ ngày hôm nay đi chúng ta sẽ không còn nghi kỵ nữa
Cũng không còn xem nhau như thù địch
Mà hãy xem nhau như người thân quen thuộc
Người cùng quê, cùng xứ sở, cùng làng
Cùng một giòng máu đỏ da vàng của dân tộc hùng anh
Cùng có chung huyết thống của cha ông anh dũng
Cùng chung một tộc Việt của họ Hồng bàn,
Đinh, Lê, Lý, Nguyễn, Trần, ...
Và của bao nhiêu họ của người xưa đều anh hùng hào kiệt.

Thương yêu toàn dân Việt Nam cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

TNTD
(Thống nhất toàn dân Việt Nam)

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
05-20-2015, 03:56 PM
Virginia, ngày.. tháng.. , năm..

Kính gởi: Liên Hội Cựu Quân Nhân Quân - Lực Việt Nam Cộng - Hoà Tiểu Bang Washington .

Các Chiến Hữu thân mến:

Tôi hân hạnh nhận được thư mời tham dự Lễ Kỷ - Niệm 40 năm Ngày Quân Lực VNCH 19-06, tổ chức tại Tiểu Bang Washington .

Rất tiếc, vì điều kiện sức khoẻ , tôi không thể về tham dự cùng với anh, chị, em .

Nhân dịp nầy tôi xin gởi đến mỗi Chiến - Hữu và Bửu Quyến lời chúc An Khang và Thịnh Vượng .

Mấy chục năm đã trôi qua, nhưng tôi biết các Anh Chị Em vẫn còn ưu - tư và suy - nghĩ nhiều về quá khứ khi nhìn thấy cuộc chiến - đấu chính - nghĩa của Dân và Quân miền Nam Tự Do đã không kết - thúc như ý ta mong muốn .

Đó chỉ là cái nhìn trên bề mặt, nhưng khi nhìn vào chiều sâu của cuộc chiến, tôi xin các chiến hữu hãy tự - hào và hãnh - diện : Vì những hy - sinh xương máu lớn lao của Quân và Dân ta trong hơn hai thập niên đã giúp ngăn chận được làn sóng Đỏ tại Đông - Nam - Á và đã góp phần trọng đại vào nổ lực chung của Thế - Giới Tự - Do làm sụp đổ thành - trì của Quốc - Tế Cộng - Sản và sẽ đưa đến sự cáo chung của Chủ - Nghĩa Cộng - Sản trên thế giới trong một tương lai không xa .

Lịch - sử dựng nước và giữ nuớc của Việt Nam từng chứng minh rằng : Đất nước và nhân dân ta - trải qua bao thời đại - nhiều lần đã phải sống trong lầm than khổ nhục, nhưng sau đó đều luôn luôn quật - khởi và thoát ra khỏi chốn tối tăm . Lịch sử đang tiếp diễn .

Các Chiến Hữu hãy vững tin vào tương - lai tươi sáng của Đất Nước và Chính - Nghĩa Tự Do . Hãy kiên - trì tranh đấu cho đến thắng lợi cuối cùng trong nhiệm vụ quang phục Quê Hương .

Tổ Quốc đang mong chờ nơi các thế - hệ trẻ Việt Nam ở hải ngoại, ở trong nước và ở nơi các Anh Chị Em - một thời - là những người chiến sĩ kiêu hùng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà .

Mặc dầu Quân - Đội ta không còn nữa, nhưng mỗi năm các chiến - hữu ở hải ngoại vẫn còn tổ chức lễ kỷ - niệm, đây là một điều đáng quý ;

"Tổ Quốc và Nhân Dân Việt Nam đời đời ghi công các Chiến - Sỉ Anh Hùng và Thương Phế Binh Quân - Lực Việt Nam Cộng Hoà".

Xin hãy tưởng niệm và đừng quên họ .

Thân ái chào tất cả các Anh Chị Em .

Cựu Đại Tướng Cao Văn Viên


PS. Thật là may mắn mới có được bức thư này xin được chia sẻ cùng các cô chú bác và toàn thể các anh chị em Việt Nam chưa đọc được những lời vàng ngọc của cố Đại Tướng VNCH Cao văn Viên .

levannhan
05-29-2015, 11:47 AM
Một khi CSTC xây dựng trái phép xong Hoàng Sa và Trường Sa
Thì Việt Nam sẽ không còn là Việt Nam của chúng ta

Có ai mà muốn đến thăm viếng hay là ngoại giao với Việt Nam
Khi biển đảo Việt Nam đều lọt vào bàn tay tên quỷ đỏ phù thuỷ CSTC

Sở dĩ Sài Gòn là hòn ngọc của viễn đông
Và Việt Nam được mọi người dân trên thế giới thăm viếng, du lịch cùng làm ăn buôn bán
Vì ngoài những danh lam thắng cảnh và những cảnh biển trời mây nước thật là trử tình, lãng mạn với phong cảnh nên thơ
Thi dân tộc Việt Nam thật là hiền hoà nhân hậu và có một đời sống hết sức chân thật và mộc mạc

Nhưng nếu một khi tất cả Biển Đảo của Việt Nam đều lọt vào tay lũ ác nhân, hung hăng, tham tàn, khát máu, quỷ đỏ CSTC thì Việt Nam sẽ không còn những nét đẹp hết sức nên thơ mỹ miều và yêu kiều ấy nữa

Việt Nam rồi đây sẽ là một đống rác hôi tanh và hôi thúi
Với đầy rẩy những vi trùng độc hại nhất trên thế giới
Cùng không khí ô nhiểm, môi trường ô nhiểm, chất độc bùn đỏ Bô Xít tràn lan khắp nước
Và tất cả những đất đai, cây cối, sông ngòi, đồng ruộng, nguồn nước uống sạch trong đều bị ô nhiểm bỡi những chất độc hại giết người như là vi khuẩn, vi trùng, cùng những chất độc hại thải ra một cách vô ý thức từ những nhà máy hoá học, nhà máy bột giặc, nhà máy nhôm, nhà máy xi măng, nhà máy đồng, nhà máy nguyên tử lực,...vv... thì Việt Nam sẽ tệ hại hơn đất nước CSTC đến trăm hay là ngàn lần

Bỡi vì có ai thương yêu đất nước Việt Nam cho bằng toàn dân Việt Nam chứ

CSTC sẽ thẳng tay thống trị toàn dân Việt Nam bằng đường lối tham tàn và thâm độc nhất

Toàn dân Việt Nam rồi đây sẽ bị đồng hoá huỷ diệt và tận diệt cho tận tuyệt không thua gì dân tộc Tân Cương, Tây Tạng

Tôi sẽ vĩnh viễn không bao giờ về lại Việt Nam nữa và tất cả đàn con cháu của tôi hay là đàn con cháu của những người Việt Nam đã, đang sinh sống tại Hoa Kỳ và khắp nơi trên thế giới tự do sẽ không còn có ai về Việt Nam nữa cả

Vê Việt Nam làm chi nữa chứ khi mà toàn dân Việt Nam trong nước cũng sẽ giống hệt như là toàn dân Tân Cương, Tây Tạng vậy

Còn đi theo đường lối của tên Việt Cộng phản quốc, phản dân, buôn dân, bán nước Hồ chí Minh hay còn có tên gọi là Hồ tập Chương hay là Thiếu Tá CSTC Hồ Quang là còn chết cha, chết mẹ và chết thảm thiết cho toàn dân Việt Nam trong nước .

Thương yêu toàn dân Việt Nam cùng Trời, Phật, Chúa và ông bà tổ tiên Việt Nam với hết cả tâm hồn .

Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN VIỆT NAM .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
06-01-2015, 04:42 PM
XA TUYỆT GIAO GẦN THÂN THIỆN để phản lại hay là chống lại đường lối XA GIAO GẦN THỦ của Cẩm Nang :

CSVN tuyệt giao với Hoa Kỳ
Cùng các nước trong cộng đồng thế giới tự do
Mà chỉ một lòng, một dạ tuyệt đối trung thành và hội nhập hay là đi theo CSTC như là hình với bóng
Thì tình hình của Biển Đông và những quốc gia trong vùng Đông Nam Á sẽ ra sao

CSTC sẽ mau chóng hùng cường và giàu mạnh và trở thành quốc gia hùng mạnh nhất và vượt xa Hoa Kỳ vì chúng đã đang và sẽ là một quốc gia trong thời đại Nguyên Tử Lực (Modern Age or Nuclear Age)
CSTC sẽ có được mọi nguồn tài nguyên thiên nhiên vô tận trong vùng Đông Nam Á

Một khi Hoa Kỳ dậm chân tại chổ vì những người lãnh đạo Hoa Kỳ không có bản lĩnh và thực sự yếu hèn như cái ông gì đen đen ấy thì tất cả quốc gia trên thế giới tự do và nhất là những quốc gia trong vùng Đông Nam Á sẽ học theo gương của CSVN để hiệp cùng CSTC và hùa theo CSTC thì toàn vùng Đông Nam Á sẽ thuộc về một mình CSTC mà thôi

Đây chỉ là những suy đoán mà thôi chứ không phải là sự thật
Chỉ khi nào CSVN tuyệt đối trung thành và hoàn toàn đi theo CSTC thì mọi sự sẽ xẩy ra như thế
Và cũng chỉ khi nào những người lãnh đạo trong tương lai của Hoa Kỳ cứ tiếp tục đi theo đường lối nhu nhược yếu hèn mãi như cái ông đen đen ấy "NÓI THÌ HAY MÀ LÀM THÌ CŨNG GIỐNG NHƯ LÀ ....VẬY" thì Thế Giới này đều sẽ bị đảo lộn hết

XA TUYỆT GIAO, GẦN THÂN THIỆN sẽ là đường lối phản lại hay là chống lại của XA GIAO GẦN THỦ của Lê văn Nhân .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

PS. VC chúng bây đừng có học và làm theo những phản chiêu này nhé, sẽ rất tai hại cho quê hương tổ quốc cùng đồng bào dân tộc nếu lũ cầm quyền CSVN chúng bây làm theo những điều này . Mọi sự trên đời biến hoá khôn lường không ai có thể biết được ý của Ngọc Hoàng Thượng Đế cả . "THIÊN CƠ BẤT KHẢ LẬU" .

levannhan
06-02-2015, 01:57 AM
https://youtu.be/X75q92uM_1k

levannhan
06-02-2015, 02:44 AM
Cái khó khăn và nguy hiểm của phản chiêu XA TUYỆT GIAO, GẦN THÂN THIỆN
Đó là CSVN sẽ ngày đêm phập phồng lo sợ là không biết khi nào thi CSTC và Hoa Kỳ cùng cộng đồng thế giới tự do sẽ bùng nổ THẾ CHIẾN THỨ 3 (World War III) .

Tại sao CSVN lo sợ
Vì CSVN thật sự không biết Khoa Học Kỹ Thuật của CSTC đang ở mức nào
Và những Vũ Khí Tối Tân của CSTC có thể đuơng cự lại với Hoa Kỳ hay không vì lũ quỷ đỏ CSTC này lúc nào cũng thần bí và rất gian manh thủ đoạn, và vô cùng gian xảo, lúc nào cũng lấy thật làm hư và lấy hư làm thật, nên rất khó mà đo lường được

Nhưng tôi và tất cả toàn dân trên thế giới đều có thể khẳng định một điều chắc chắn rằng một khí WWIII mà thật sự bùng nổ ra thì không những CSTC mà nhất là CSVN sẽ mang đầu máu và chết thật là thảm thiết lắm

Không chừng sau WWIII thì Việt Nam sẽ biến mất trên bản đồ thế giới cũng không chừng

Chỉ tội cho toàn dân VN trong nước phải bị chết thảm thương do lũ ác nhân, ngu si đần độn và ngông cuồng CSVN mà thôi .

Thật là khó quá đi, ngay cả Thánh Nhân mà còn không biết trước đuợc MỆNH TRỜI thì nói chi đến lũ cuồng ngông và khôn nhà dại chợ nhưng lại hết sức tự cao tự đại dám cho Đảng của chúng là "Đỉnh cao của trí tuệ loài người" nữa chứ .

Không nghe lời của ta và toàn dân Việt Nam mà cứ tiếp tục cứng đầu cứng cổ để làm những việc ngược đời và phản lại chiêu thức XA GIAO GẦN THỦ thì chỉ có CHẾT mà thôi .

CSVN chúng bây còn không mau từ bỏ CNCS, XHCN, giải tán đảng CSVN trong ôn hoà và trật tự thì sẽ bị xoá sổ trong một ngày rất gần đây thôi .

XA TUYỆT GIAO, GẦN THÂN THIỆN mà đảng CSVN đang làm là con đường ngắn nhất để đưa toàn dân VN trong nước cùng toàn gia đình VC chúng bây xuống ÂM TY ĐỊA NGỤC mà thôi .

Hãy mau ăn năn hối lỗi, làm lành lánh dữ và mau chóng phục thiện để làm theo CẨM NANG của ta không thì không còn kiệp nữa .

Vì thương yêu toàn dân VN (CS & Không CS) mà ta mới để hết thì giờ và tâm trí để viết những lời chân tình này mà thôi .

Thương yêu toàn dân Việt Nam với hết cả tâm hồn .

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

levannhan
06-08-2015, 11:11 AM
Bài tưởng niệm QLVNCH Anh Hùng (19.6.1965 – 19.6.2015)

http://4.bp.blogspot.com/-4fvp8ubyh7s/VWzUhl_iCEI/AAAAAAAB1WU/WebtvJtFdGw/s1600/biendong039-danlambao.jpg

Võ Đại Tôn
Hôm nay,
Trước bàn thờ Tổ Quốc uy danh
Những người lính già cùng thế hệ tuổi xanh
Hợp lòng chung khấn nguyện:
Bao Anh Hùng trong cõi vĩnh hằng linh hiển
Xin về đây chứng kiến Tâm Thành.
Chúng tôi,
Giữa trời lưu vong năm châu bốn biển
Dâng nén hương lòng,
trọn Nghĩa Tình đồng đội chi binh.
Chúng tôi,
Dù phai màu áo trận
Nhưng Tổ Quốc luôn hiện hữu bên mình
Và thời gian vẫn vuông tròn Trách Nhiệm.
Đứng bên này bờ đại dương,
chúng tôi hướng lòng tưởng niệm
Về Đất Tổ Quê Cha.
NĂM MƯƠI NĂM QUÂN LỰC CỘNG HÒA
NGÀY KỶ NIỆM LỪNG DANH QUÂN SỬ.
Chúng tôi,
Mang tuổi lính, và tuổi đời lênh đênh viễn xứ
Cùng vận Nước gian nan.
Từ bốn phương trời thế giới thênh thang
Vẫn còn vang bước quân hành
trên Bốn Vùng Chiến Thuật.
Theo dấu chân những Người đã khuất
Nguyện lòng son cùng với Núi Sông.
Trong ngậm ngùi chưa thỏa mộng tang bồng
Cúi xin hương linh các Anh Hùng Tử Sĩ
Phù hộ chúng tôi giữ tròn Tâm Chí
Sát cánh cùng nhau, tiếp bước kiên cường.
Từ Địa Phương Quân đến các Binh Chủng
hùng trấn biên cương,
Từ Hải Quân vượt sóng trùng dương
Đến Không Quân cánh đại bàng tung lướt gió,
Đã có bao người ngày đêm gian khổ
Vẫn bền gan, dù phải hy sinh.
Giữ yên Đất Mẹ, quên cả thân mình
Đem xương máu bảo toàn danh Tổ Quốc.
Xác thân gửi vào lòng Dân Tộc
Hồn còn sống mãi đến thiên thu.
Từ Thiên Thần Mũ Đỏ tung cánh hoa dù
Đến Cọp Rằn Mũ Nâu,
cùng bước chân âm thầm Biệt Kích.
Từ Cọp Biển Mũ Xanh,
cùng nhau tạo nên chiến tích
Lẫy lừng, Tổ Quốc Tri Ân.
Dù nổi trôi theo vận nước trong khổ nạn Toàn Dân
Chúng tôi vẫn thẳng đứng, ngay hàng, hiện diện.
Quân Lực hùng anh, lừng vang bách chiến
Thỏa chí bình sinh cho vẹn ước nguyền.
Quyết xông pha trên khắp mọi miền
Thân Lính Chiến Vì Dân luôn tiến bước.
Từ Bến Hải đến Cà Mau xuôi ngược,
Cờ Vàng bay trên Quảng Trị Cổ Thành.
Hoa Dù nghiêng đồng ruộng,
Chao bóng giữa rừng xanh.
Trên chiến địa vang dậy bước quân hành
Hay âm thầm từng đêm xuyên lòng đất địch.
“An Lộc địa, sử ghi chiến tích
Biệt Kích Dù vị Quốc vong thân!”
Trọn một đời hãnh diện áo Quân Nhân
Chung góp máu, dựng Cờ Thiêng đất Mẹ.
Chúng tôi nguyện hiến dâng đời trai trẻ
Cho Tổ Quốc tồn vinh.
Đã bao người trong khói lửa hy sinh
Không lùi bước, chắn ngang biển địch.
Thành Đinh Công Tráng vang lời truyền hịch
Đem máu xương vào chiến tích nghìn thu.
Qua Miên Lào vượt đèo núi thâm u
Reo chiến thắng, trời nung Hè Đỏ Lửa!
Tết Mậu Thân, giữ nguyên từng điểm tựa
Ngạo nghễ Cờ Vàng trên Phú Văn Lâu.
Bình Giả, Đầm Dơi, Hạ Lào,
vượt qua rừng thẳm sông sâu
Ghi tên vào Quân Sử.
Truy địch Trường Sơn, Pleime, A Lưới,
thành địa danh bất tử
Hiển hách đến muôn đời.
Hôm nay,
Chúng tôi về đây xin khấn nguyện một lời
Chung tiếp sức, không bao giờ bỏ cuộc.
Cùng thế hệ cháu con giữ nguyên cờ Tổ Quốc,
Song hành đòi lại quê hương.
Chúng tôi nguyện noi gương
Từ Chiến Sĩ Vô Danh đến Anh Hùng Tướng Lãnh
Giờ phút cuối trên miền Nam bất hạnh
Đã hiên ngang tuẫn tiết, chẳng quy hàng.
Chúng tôi nguyện làm viên gạch lót đàng
Cho Hậu Duệ ngày mai về dựng Nước.
Sát cánh, kề vai, cùng nhau tiếp bước
Cho vẹn toàn Nghĩa Khí Quân Dân.
Vì Trách Nhiệm, cuối đời mang hoài bảo góp phần
Chung truyền thống, dựng cao Cờ Chính Nghĩa.
Chúng tôi nguyện một lòng tái xây tuyến địa
Cùng Toàn Dân, Sử mới viết nghìn trang.
Một ngày mai trong ánh sáng vinh quang
Trên Đất Mẹ uy linh Cờ Tổ Quốc.
Dưới biểu tượng Tự Do giữa mùa Xuân Dân Tộc
Chúng tôi đây, luôn thẳng lối nghiêm hàng.
Cúi xin hương linh Anh Hùng một thuở dọc ngang
Về đây chứng giám.
Bao thế hệ khắc sâu vào tâm khảm
Một lời chung huyết thệ giữ lòng son.
Xin giúp chúng tôi trong Đạo Nghĩa vuông tròn
Vì TỔ QUỐC thiêng liêng,
Vì hào quang DANH DỰ,
Vì chu toàn TRÁCH NHIỆM
Xin trọn đời Tâm nguyện hiến dâng!

08/06/2015



Võ Đại Tôn
danlambaovn.blogspot.com

levannhan
06-29-2016, 01:22 PM
Cẩm nang cho toàn dân Việt Nam và nhất là cho những người đã, đang và sẽ LÃNH ĐẠO VIỆT NAM:

"XA GIAO, GẦN THỦ"

Toàn dân làm chủ
Đất nước Việt Nam

Giao hão thân thiện
Với mọi quốc gia
Hoa Kỳ, Nhật Bản
Anh, Pháp, Đức, Ý
Úc, Ấn, Lào, Miên
Gia nả Đại,..vv...
Tất cả quốc gia
Trong khối tự do

Nhưng cũng thật gần
Thật là tốt đẹp
Thật là khôn khéo
Với những quốc gia
Vẫn còn tâm tối
trong khối CS
Nhất là Tàu, Nga

Thì mới có thể
Bảo vệ quốc gia
Xây dựng nước nhà
Cho thật mạnh giàu

Việc quan trọng nhất
Cho toàn dân Việt
Trong thời điểm này
Là phải làm sao
THỐNG NHẤT cho được
TOÀN DÂN Việt Nam

BẦU CỬ TỰ DO
Tuyển chọn người tài
Gánh lấy trách nhiệm
KINH BANG TẾ THẾ
BẢO QUỐC AN DÂN

HS. TS. VN
(Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam)

Lê văn Nhân

PS. Chính sách XA GIAO GẦN THỦ để đương đầu, đối đầu hay là dùng để HOÁ GIẢI lại với đường lối XA GIAO GẦN CÔNG hay là XA GIAO GẦN CHIẾM của CSTC . Đây là bí mật quốc gia mà bất cứ ai làm người LÃNH ĐẠO VIỆT NAM thì đều phải học và biết phép ngoại giao hay là SÁCH LƯỢC này .

"THỦ" có nghĩa là THỦ THẾ như trong phép đấu võ vậy . Cẩn thận đề phòng, đề cao cảnh giác để đề phòng kẻ địch tấn công mình và lúc nào cũng phải trong tư thế sẳn sàng để đương đầu và đương cự lại kẻ địch của mình, có nghĩa là Việt Nam lúc nào cũng phải biết KIẾN THIẾT QUỐC GIA, XÂY DỰNG NƯỚC NHÀ, CANH TÂN XỨ SỞ cho hùng cường và giàu mạnh . Không những về KINH TẾ, VĂN HOÁ, XẢ HỘI, KHOA HỌC KỸ THUẬT TÂN TIẾN mà phải biết tận dụng tối đa về mọi mặt như là CHÍNH TRỊ để cho những quốc gia văn minh, tiến bộ và giàu mạnh nhất trên thế giới thương mến, kính trọng, giúp đỡ mình hết lòng nhất là về QUÂN ĐỘI và TRANG BỊ những VŨ KHÍ TỐI TÂN NHẤT "MODERN AGE or NUCLEAR AGE" cho Việt Nam mình để đề phòng những bất trắc có thể xẩy ra . Từ ngàn xưa ông cha ta lúc nào cũng phòng bị giặc phương Bắc có thể tràn xuống xâm lăng, xâm chiếm quê hương xứ sở VN của chúng ta . Ngày hôm nay thì CSTC cũng có thể xâm lăng xâm chiếm ĐẤT ĐAI, BIỂN ĐẢO,...vv..., và tàn sát cùng tận diệt toàn dân VN của chúng ta như là chúng đã và đang làm cho dân tộc TÂN CƯƠNG, TÂY TẠNG vậy .

MODERN AGE or NUCLEAR AGE có nghĩa là THỜI ĐẠI NGUYÊN TỬ LỰC . Hoa Kỳ là quốc gia hiện trong THỜI ĐẠI NGUYÊN TỬ LỰC còn Tàu Cộng và Nga thì vẫn còn trong thời đại INDUSTRIALIZE AGE hay còn gọi là THỜI ĐẠI KỸ NGHỆ HOÁ .

Đó là lý do tại sao CSTC và Nga Sô rất ngán để đối chọi với Hoa Kỳ bằng QUÂN SỰ . Nhưng một khi mà CSTC và Nga Sô đều tiến đến THỜI ĐẠI NGUYÊN TỬ LỰC thì khó nói lắm . Lúc đó thì VN sẽ bị CSTC ăn tươi nuốt sống ngay nếu VN không có được sự giúp đỡ, bênh vực và chống lưng của Hoa Kỳ cùng Nhật Bản. Nhưng phải mất chừng vài mươi năm nữa thì hoạ may CSTC và Nga Sô mới đến được thời đại MODERN AGE hay là NGUYÊN TỬ LỰC .

Trong thời đại Nguyên Tử Lực mỗi khi có chiến tranh như là World War III thì sẽ không dùng những vũ khí của Thời Đại Kỹ Nghệ Hoá nữa mà sẽ dùng những vũ khí tối tân của Thời Đại Nguyên Tử Lực như là những người máy bay cao và lặn sâu dưới đáy biển mang những đầu đạn nguyên tử có sức công phá thật là khủng khiếp có thể thiêu huỷ một thành phố, một khu quân sự hay là những nhà máy điện, nhà máy nước, khu kỹ nghệ, những thác nước, đập nước, ...vv... một cách nhanh chóng và lẹ làng . Một đầu đạn nguyên tử một khi bắn ra có thể giết chết ngay tức khắc hàng nghìn, hàng vạn người trong nháy mắt .

PS. Người có tài đức vẹn toàn không bao giờ dùng tài của mình để ép người khác mà là biết dùng tài năng của mình để cứu nhân độ thế cùng giúp nước, giúp dân ..