Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Tuyển tập tiếu lâm thời cộng sản

Collapse
X

Tuyển tập tiếu lâm thời cộng sản

Collapse
 
  • Filter
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Tuyển tập tiếu lâm thời cộng sản

    Tuyển tập tiếu lâm thời cộng sản
    Xin gửi tới bạn đọc một phần của cuốn sách “Những điều vô lý của Cộng hoà Nhân dân Ba Lan” (PRL), là tuyển tập chuyện tiếu lâm, giai thoại trong chế độ cộng sản Ba Lan, do Marcin Rychlewski biên soạn, nhà xuất bản “In Rock”- Poznan phát hành lần thứ nhất, 11/2006, © Vesper 2006 - Những tiếu lâm này cho chúng ta những liên tưởng y hệt Việt Nam hiện nay.

    Lê Diễn Đức dịch

    ****

    Sĩ quan Liên Xô nói chuyện với một tân binh:
    - Ai là cha của anh?
    - Dạ, nguyên soái Stalin ạ!
    - Sao lại như vậy được?
    - Thì người ta vẫn nói nguyên soái là cha già của dân tộc đấy thôi!
    Sĩ quan rất ngạc nhiên nhưng đành phải thừa nhận tay tân binh có lý. Ông ta hỏi tiếp:
    - Thế ai là mẹ của anh?
    - Dạ, Liên Xô ạ!
    - Thế có nghĩa là thế nào?
    - Thì người ta vẫn nói Liên Xô là mẹ của tất cả các dân tộc…
    Trả lời của tân binh làm viên sĩ quan khoái trá. Với niềm hy vọng lớn lao, anh ta hỏi tân binh bằng giọng thân mật:
    - Thế cậu muốn trở thành người như thế nào?
    - Dạ, thưa, em muốn thành đứa mồ côi ạ!

    ****

    Một gã ăn mặc bẩn thỉu, hôi hám bước vào cửa hàng sách hỏi người bán hàng:
    - Ở đây có bán tranh chân dung Lenin không?
    - Có!
    - Thế tranh Stalin?
    - Cũng có!
    - Bán cho tôi 10 chiếc.
    Vài ngày sau, người khách hàng trở lại, ăn mặc trông đã có vẻ tươm tất hơn.
    - Bán cho tôi 20 tranh Lenin, 20 tranh Stalin.
    Mấy ngày trôi qua, bối cảnh được lặp lại. Lần này người mua hàng bận veston sang trọng và đòi mua tranh Lenin và Stalin, mỗi thứ 50 cái. Lần tiếp sau, anh ta đi đến hiệu sách bằng xe hơi riêng, hỏi mua mỗi thứ 100 cái thì người bán hàng không kìm được kinh ngạc nữa:
    - Này, ông bạn! Chuyện gì xảy ra với những bức chân dung vậy? Làm sao mà ông mua xe hơi nhanh như thế? Mới cách đây không lâu ông còn chả có gì ăn vận?…
    - À, tôi mở trường dạy bắn súng ngoài ngoại ô thành phố. Người ta tranh nhau lấy chân dung 2 vị này làm bia để bắn ấy mà…

    ****

    Chủ tịch xã đến thăm một gia đình nông dân và thuyết phục chủ nhà cho vay mấy ngàn đồng vào mục đích hiện đại hoá nông thôn. Người nông dân không tin tưởng lắm về ý định của ông chủ tịch.
    - Từng này tiền cơ à… Lỡ không thành thì sao?
    - Ông đừng sợ, bí thư của chúng ta là sự bảo đảm chắc chắn – Chủ tịch nói.
    - Nhưng mà bí thư có sống mãi được đâu?
    - Sau lưng bí thư là đồng chí Stalin – chủ tịch khẳng định.
    - Chà, nhưng ông Stalin còn già hơn cả bí thư nhà ta nữa kia mà… – Người nông dân nói.
    - Được rồi, tôi nói thế này nhá. Liên Xô là đảm bảo an toàn nhất cho việc mượn tiền này.
    - Thưa ông, nhưng ông thấy, trong lịch sử, có cường quốc nào tồn tại vĩnh viễn đâu. Đã bao nhiêu cường quốc sụp đổ…
    - Này, thế nếu như chuyện sụp đổ sẽ xảy ra thật thì có gì đâu mà ông tiếc mấy ngàn đồng vậy cà?

    ****

    Mấy đảng viên ngồi uống rượu trên ghế. Một ông đột nhiên phán:
    - Tôi thích làm việc không có lương suốt ngày đêm ở Moskva hơn là làm việc ở New York chỉ có mấy đô la mỗi giờ.
    Một sĩ quan công an Liên Xô đứng gần nghe thấy khoái chí nói:
    - Tôi rất tự hào với tấm lòng của các đồng chí! Những người có tấm lòng như các đồng chí vô cùng cần thiết. Thế nghề nghiệp của đồng chí là gì nhỉ?
    - Thưa đồng chí, chúng tôi làm nghề ăn cắp ạ!

    ****

    Tại Liên Xô người ta tiến hành thử nghiệm khoa học. Từ trên toà tháp cao, các nhà khoa học cùng một lúc thả chiếc đèn pin đang sáng và một chú mèo. Hai vật rơi xuống đất nhanh như nhau. Các nhà khoa học Liên Xô kết luận rằng: con mèo đã rơi với tốc độ ánh sáng!


    ***
    Một thanh niên vừa mới được kết nạp vào đảng cộng sản. Rất sung sướng và muốn chứng tỏ mình là người trung thành tuyệt đối với lãnh đạo, trong ngày sinh nhật Stalin anh thanh niên gửi điện tín cho Stalin với nội dung như sau: “Tôi xin chúc Ngài nhận được tất cả những gì mà cả dân tộc mong muốn từ nhiều năm nay”.
    Ngày hôm sau, anh thanh niên nọ bị công an ập vào nhà bắt giam. Hỏi ra thì anh ta mang tội đồng loã muốn giết chết lãnh tụ đảng.

    ****

    Tại Warsaw University, một giáo sư do đảng cộng sản gửi tới thuyết trình trong hội nghị về khoa học xã hội và nhân văn. Vị giáo sư thao thao bất tuyệt nói rằng, chủ nghĩa Marx là chìa khoá vạn năng mở cửa đến mọi ngành khoa học, từ khoa học xã hội, sinh học đến các khoa học khác, kể cả giới tính học…
    Một vị giáo sư người Đức giơ tay phát biểu, ngắt lời giáo sư Ba Lan:
    - Thưa ngài giáo sư, tôi xin ngài lưu ý rằng, cái chìa khoá dùng để mở được mọi cửa chính là cái móc sắt của những tay trộm chuyên nghiệp.

    ****

    Trong xe buýt, hai thanh niên nói chuyện với nhau:
    - Này, cậu có biết sự khác nhau giữa giấy toa-lét với chính phủ là gì không?
    - Khó quá nhỉ, hai thứ không có gì liên hệ với nhau. Chịu thôi!
    - Không có khác biệt gì hết, giống hệt nhau, vì cả hai thứ đều dùng để chùi đít.
    Ngồi bên cạnh là một công an mật vụ, mặc thường phục. Ông ta đứng dậy và hỏi anh thanh niên nọ:
    - Thế ông trả lời cho tôi, giữa ông và cái xe buýt này khác nhau ở điểm gì?
    - Tôi không biết – anh thanh niên nói.
    - Điểm khác nhau rất rõ: xe buýt tiếp tục đi, còn ông thì xuống xe và theo tôi về đồn công an!
    - Nhưng mà… ông ơi, ông hiểu sai rồi, hồi nãy là tôi nói về chính phủ của nước Ý đấy chứ! – anh thanh niên khôn ngoan bào chữa.
    - Thôi đi, đừng có mà lấp liếm. Anh tưởng tôi ngu à. Bao nhiêu năm làm trong ngành công an tôi biết rất rõ chính phủ nào là cái thứ đem chùi đít chứ!

    ***
    Trong lớp tiểu học, cô giáo muốn học sinh đưa ra những ví dụ về khái niệm trừu tượng. Một học sinh được cô giáo chỉ định tìm một câu mà trong đó có từ mang tính trừu tượng “hình như”.
    Học sinh suy nghĩ, chưa biết nên trả lời ra sao, thì chợt thấy trên bàn cô giáo có tờ báo đảng “Diễn đàn Nhân dân”, liền nói ngay:
    - Em bé cầm tờ báo đảng đi vào rừng…
    - Em có lạc đề không đấy? – cô giáo hỏi – từ “hình như” trong câu này nằm ở đâu?
    - Dạ thưa cô, em chưa nói hết ạ… “hình như” em bé lấy tờ báo là để dùng vào việc đi ị…

    ****

    Một người công an đi đến hiệu sách và hỏi người bán hàng có sách gì mới không.
    - Có sách vừa mới phát hành nói về logic – người bán hàng đáp.
    Công an hơi lúng túng không biết logic là cái quái gì, vì thế người bán hàng cố gắng cắt nghĩa cho anh ta hiểu:
    - Nhà ông có bể nuôi cá cảnh không?
    - Có.
    - Thế trong bể thì có cá, đúng không?
    - Đúng thế, nhiều thứ cá.
    - Thế cá có thích bơi không?
    - Dĩ nhiên là chúng thích rồi.
    - Nếu cá thích bơi thì ta dễ dàng câu bắt chúng phải không?
    - Đúng thế!
    - Thế khi bắt được cá thì phải làm cái gì nhâm nhi, đúng không? Khi lâng lâng rồi mà có đàn bà bên cạnh thì tuyệt, đúng không? Mà đã có đàn bà trong tay thì mọi chuyện đều ổn cả. Đấy, logic là ở đấy.
    Khoái quá, công an mua quyển sách mang ngay về đồn để khoe, gặp ngay một công an khác. Anh ta hỏi:
    - Cậu có cái gì thế?
    - Sách.
    - Sách nói về cái gì?
    - Về logic.
    - Logic là cái quái gì nhỉ?
    - Nhà cậu có bể nuôi cá cảnh không?
    - Không!
    - Thế thì cậu là thằng bê-đê, làm sao mà hiểu logic!

    ***
    Một anh đảng viên cộng sản mới được kết nạp trình diện bí thư đảng uỷ. Anh đảng viên mới hỏi:
    - Thưa đồng chí bí thư, bao giờ thì chúng ta có chủ nghĩa cộng sản?
    Bí thư khoác vai người đồng chí trẻ của mình dẫn ra cửa sổ, rồi hỏi:
    - Đồng chí có nhìn thấy cái xe hơi to sang trọng trước trụ sở Đảng Uỷ không?
    - Dạ, có!
    - Đấy là xe hơi của tôi. Thế còn cái xe hơi nhỏ hơn bên cạnh?
    - Dạ, có!
    - Đấy là xe hơi của phó bí thư của tôi. Thế đồng chí có nhìn thấy cái xe hơi thứ ba nào không?
    - Dạ, không ạ!
    - Cái thứ ba đấy chính là xe của đồng chí. Nếu đồng chí nhìn thấy nó, thậm chí không cần đậu bên cạnh xe của tôi cũng được – có nghĩa là khi ấy chúng ta có chủ nghĩa cộng sản.

    ****

    Một học sinh từ trường về nhà hỏi bố:
    - Bố à, cô giáo trong trường bữa nay nói cho tụi con nghe, Quốc hội, Chính phủ và Đảng là thế nào, nhưng mà con vẫn mù tịt, không hiểu gì hết. Bố giải thích giúp con được không?
    Sau một lúc suy nghĩ để làm sao cắt nghĩa cho con dễ hiểu, người bố nói:
    - Tốt nhất là thế này nghe con, bố lấy 3 thứ đó trong ví dụ về gia đình mình. Con có thể hiểu, Quốc hội trong gia đình là bố, bởi vì bố đưa ra tất cả các mệnh lệnh về công việc – tức là quyền lập pháp. Mẹ con là người thực hiện – sự thực hiện đó gọi là quyền hành pháp, là chính phủ…
    - Ờ nhỉ! Nhưng còn đảng? – con trai thắc mắc tiếp
    - Đảng à con? Đảng giống như bà ngoại con vậy, vừa mù, vừa điếc nhưng việc gì cũng cứ xía loạn vô!

    ***
    Một linh mục đi làm lễ cầu nguyện tại gia cho các gia đình. Linh mục gõ cửa nhà một người vốn không thích lễ lạc lắm. Cửa mở hé, linh mục hỏi:
    - Đảng viên đảng cộng sản phải không?
    - Vâng!
    - Nhà anh có xe hơi không?
    - Không, không có.
    - Thế nhà có xe đạp không? – Linh mục hỏi tiếp.
    - Cũng không có!
    - Thế ít ra thì cũng có tý tiền tiết kiệm chứ?
    - Không đủ ăn còn lấy đâu ra tiền tiết kiệm!
    - Lạy Chúa! Nếu ông không thích tôi làm lễ thì cứ nói thẳng ra, việc gì anh phải nhận là “đảng viên cộng sản”? Để phải nói dối. Đảng viên có ai nghèo đâu!

    ***
    Ban thanh tra nhà nước đi kiểm tra các trại nuôi gà. Viên thanh tra hỏi chủ trại:
    - Trại của ông có bao nhiêu con?
    - Khoảng một ngàn con.
    - Ông cho gà ăn thức ăn gì?
    - Bằng hạt lúa mạch.
    - Trời ơi, hành vi phá hoại. Lãng phí, lãng phí! Nhà ngươi phá hoại trữ lượng lúa mì của nhà nước.
    Đến một trại khác – ông chủ trại đã được người bạn bị kiểm tra gọi điện báo trước, nên trả lời rằng, gà của ông nuôi bằng đồ thừa của các nhà ăn tập thể. Ông ta cũng bị phê phán là hoang phí, vì đồ thừa của nhà ăn phải dùng để nuôi heo.
    Đến một trại thứ ba (ông chủ cũng đã được báo trước bởi bạn bè), sau khi thanh tra hỏi liền trả lời ngay:
    - Vì sống trong chế độ xã hội chủ nghĩa nên tôi chẳng cho gà ăn gì cả. Mỗi một con gà nhận được vài xu mỗi tháng và phải tự nuôi sống lấy mình.

    ****

    - Tại sao thủ tướng chúng ta phải mặc quần áo ngủ bằng vải trong suốt?
    - Để đảng có thể biết được thủ tướng có cái “thằng nhỏ” như thế nào?
    - Thế tại sao đảng lại bắt ông ta đi ngủ phải đeo cà-vạt?
    - Để đảng biết được cái đầu của ông ta nằm ở đâu!

    ***
    Sau chuyến bay vào vũ trụ của Gagarin, con trai mách với bố:
    - Bố ơi, dân Nga bay vào vũ trụ rồi.
    - Tất cả à?
    - Dạ, không! Chỉ một người thôi ạ!
    - Thế thì nói đáng sung sướng!

    ***
    Một người miền núi đi đến cơ quan đảng uỷ xin được gia nhập đảng. Bí thư hỏi thân mật:
    - Ông miền ngược ơi, hãy nói cho tôi biết, cái gì đã lôi kéo ông vào tổ chức đảng cộng sản?
    - Thưa ông bí thư, ông nội tôi thuộc đám quân phiến loạn, cha tôi từng là tướng cướp, nên tôi cũng muốn gia nhập vào một băng đảng nào đó cho khỏi hổ mặt với cha ông!

    ***
    - Khi nào thì chế độ xã hội chủ nghĩa huỷ bỏ được hiện tượng nghiện rượu tràn lan?
    - Cũng cần phải có thời gian, phải đợi thêm chút chút nữa. Trước mắt là chúng ta đã đi được một bước lớn, không cho chúng đồ mồi!

    ***
    Nhà báo làm cuộc thăm dò dư luận xã hội trên đường phố. Nhà báo hỏi một người đi đường:
    - Ông có muốn làm việc cho công đoàn đối lập không?
    - Không bao giờ!
    - Thế làm việc trong cơ sở quốc doanh?
    - Quá ư là muốn rồi!
    - Thế làm việc trực tiếp trong các cơ quan của đảng cộng sản?
    - Còn gì bằng nữa, tôi sẽ làm hết sức mình, ngày cũng như đêm và cả ngày lễ, thứ 7, chủ nhật!
    - Thật là một tấm gương đáng khích lệ – nhà báo nói – Nhưng xin ông cho biết ông làm nghề gì mà lại thích làm cho đảng như thế?
    - Tôi làm nghề ăn cắp chuyên nghiệp.

    ***
    Một nữ đảng viên đảng cộng sản Liên Xô sau khi chết bị lạc vào cõi tiên. Đột nhiên mụ ta buồn tiểu tiện. Thánh Peter khuyên mụ nên làm cái vụ đó ở đám mây gần nhất. Mụ đi tới và chờ khi mây đã che khuất thì mụ vén váy, nhưng chưa kịp làm gì thì đã nghe thấy tiếng vỗ tay hoan hô ầm ầm. Ngượng quá, mụ qua đám mây thứ hai, nhưng cũng vừa kéo ngược váy lên là lại nghe thấy tiếng reo hò hưng phấn. Dù rất mót nhưng không dám làm bậy, sợ có nhiều người nhìn thấy trên thượng giới, mụ ráng đi thêm qua áng mây thứ 3, thứ 4, rồi thứ 5… nhưng cứ vén váy là nghe tiếng vỗ tay reo hò.
    Bực quá, mụ quay lại nơi Thánh Peter hỏi rõ sự tình. Thánh Peter cười rồi nói:
    - Thật không may cho con rồi, những đám mây này đang bay trên bầu trời Ba Lan. Ở cái nước này chỉ cần nhìn thấy cái đít của người cộng sản Nga là dân chúng buộc phải vỗ tay hoan hô.

    ***
    Một cán bộ tuyên huấn của đảng cộng sản xuống nông thôn để tuyên truyền cho bà con về lợi ích của hợp tác hoá nông nghiệp. Sau buổi nói chuyện, đảng viên nọ vận động nông dân ghi danh vào đảng.
    - Anh ghi danh vào đảng không? – Cán bộ hỏi một nông dân đứng cạnh.
    - Không? – người nông dân trả lời thẳng thừng.
    - Tại sao?
    - Tôi thích là người nông dân tự do, bởi vì cố nội tôi, ông tôi, cha tôi đều là nông dân tự do cả.
    - Cứ cho là thế, nhưng lỡ cố nội là tên ăn cắp, ông và cha của ông cũng vậy thì… – Cán bộ cố thuyết phục người nông dân.
    - Nếu như thế thì tôi sẽ ghi danh vào đảng cộng sản!

    ***
    Một nông dân một làng nọ không hiểu kế hoạch phát triển kinh tế 5 năm của đảng cộng sản ban hành thực hiện là như thế nào. Họ bèn cử một đoàn đại biểu cất công lên thủ đô đòi gặp bằng được tổng bí thư để hỏi cho ra lẽ. Tổng bí thư nói:
    - Các đồng chí, các đồng chí có nhìn thấy cái nhà cao kia không? Nó có 5 tầng, đúng không, nếu kế hoạch 5 năm của chúng ta hoàn thành thì nó sẽ có 25 tầng. Bây giờ thì các đồng chí đã hiểu kế hoạch 5 năm rồi phải không?
    Những người nông dân gật gù trở về nhà và họ có nhiệm vụ phải giải thích cho những nông dân khác những gì đồng chí tổng bí thư đã nói. Khổ một nỗi là ở nông thôn không tìm đâu ra nhà 5 tầng. Bỗng nhìn thấy cảnh xếp hàng mua thịt trước một quầy thực phẩm, trưởng đoàn đại biểu liền nói:
    - Mọi người có nhìn thấy cảnh xếp hàng nay không? Sau 5 năm thực hiện kế hoạch kinh tế, hàng người sẽ dài thêm 5 lần…

    ***
    Tại một cuộc họp của hợp tác xã nông nghiệp, đồng chí bí thư đảng uỷ xã phát biểu:
    - Thưa bà con, cuộc họp hôm nay bàn về hai vấn đề về xây dựng. Vấn đề thứ nhất là mọi nhà phải xây chuồng heo để tăng nguồn cung cấp thịt cho đất nước. Vấn đề thứ 2 là xây dựng xã hội chủ nghĩa. Nhưng vì hiện nay trong thời kỳ quá độ, đất nước trải qua chiến tranh còn nghèo nàn, chúng ta chưa có đủ vật liệu để xây dựng chuồng nuôi heo. Vì thế chúng ta bắt tay vào việc xây dựng xã hội chủ nghĩa trước.

    ****

    Trong một cuộc họp các đối tượng ưu tú chuẩn bị được kếp nạp, bí thư đảng thuyết trình về xây dựng xã hội chủ nghĩa:
    - Thưa các đồng chí! Về nguyên tắc thì công cuộc xây dựng xã hội chủ nghĩa của nước ta đã hoàn thành. Ở phía chân trời đã xuất hiện cuộc sống với chủ nghĩa cộng sản mà trong đó là sự tiến bộ và thịnh vượng.
    Một người trong phòng bỗng lên tiếng:
    - Thưa đồng chí bí thư, nếu vậy thì chỉ còn là vấn đề thủ tục hoá, nhưng hiểu "chân trời" như thế nào ạ?
    - Đồng chí này, chân trời… chân trời – Bí thư lúng túng – là khái niệm về điểm giao nhau của bầu trời và mặt đất, càng đi về phía nó thì nó lại tiến ra xa.

    ****

    Một đoàn nông trang viên Liên Xô sang thăm nông trại Ba Lan. Nhìn chuồng heo, đại biểu Liên Xô hỏi:
    - Một con heo ở đây bình quân nặng bao nhiêu ký?
    - À, cỡ 400 kí lô – giám đốc nông trường Ba Lan trả lời hơi có phần phóng đại.
    - Bên Liên Xô cúng tôi heo nặng hơn nhiều, đôi khi nhiều con cân nặng tới 1.600 kí lô – trưởng đoàn Liên Xô nói, nét mặt có vẻ đầy kiêu hãnh.
    Họ tiếp tục đi thăm các nơi khác. Nhìn con bò, khách hỏi:
    - Con bò này nặng bao niêu?
    - Khoảng 2.500 kí lô – giám đốc Ba Lan trả lời đắc chí.
    - Ở Liên Xô bê của chúng tôi nặng gấp đôi như thế – Khách nhún vai.
    Quay trở lại sân trụ sở nông trường, nhìn thấy chú nhím, không biết là con gì, khách hỏi:
    - Con gì vậy?
    - Đây là những con rệp Ba Lan – Giám đốc Ba Lan trả lời tháu cáy.
    Khách Liên Xô tròn mắt kinh ngạc rồi nói:
    - Rệp bên Liên Xô chúng tôi không to như thế nhưng nơi nào cũng nhung nhúc, hàng triệu con.

    ****

    Tổng bí thư trong tình trạng bực bội trở về nhà, vừa mở cửa đã la lối vợ:
    - Bà cởi hết quần áo ra!
    - Ông điên sao đấy! – vợ tổng bí thư hét lên.
    - Tôi ra lệnh cho bà cởi thì phải cởi, đây là mệnh lệnh của đảng, tôi đang thực hiện điều tra công vụ. Cởi ra nhanh lên!
    Bà vợ đành im lặng ngoan ngoãn bỏ váy và áo ra.
    - Cởi hết, trần truồng!
    Bà vợ thấy nét mặt chồng căng thẳng và cương quyết nên sợ hãi làm theo. Tổng bí thư đi vòng quanh quan sát vợ rất kỹ, sau đó nói với vợ giọng đầy kinh ngạc:
    - Tôi không thể hiểu được, có gì hấp dẫn đâu mà dân các nước tư bản chúng nó khoái khiêu vũ khoả thân thế nhỉ?

    ****

    Mao Trạch Đông viết thư cho Stalin xin viện trợ, nội dung như sau: “Nhân dân chúng tôi đang gặp nạn đói, đề nghị đồng chí viện trợ khẩn cấp ít nhất một tỷ đô la, 50 triệu tấn than và 50 triệu tấn gạo”.
    Mao Trạch Đông nhận dược điện trả lời như sau: “Đô la à, quá đơn giản. Than cũng thế. Nhưng mà tụi Ba Lan chúng nó chỉ trồng khoai tây thì lấy đâu ra từng ấy gạo nhỉ?”.

    ****

    Theo tin nội bộ của đảng bị lọt ra ngoài thì đám tang chủ tịch đảng tốn kém hàng chục triệu đôla. Một con số lớn kinh khủng. Nếu sử dụng số tiền đó, chúng ta có thể chôn hết toàn bộ Ban chấp hành Trung ương Đảng mà vẫn còn dư.

    ****

    Lãnh đạo gọi một đảng viên mới lên thẩm vấn.
    - Chúng tôi muốn hỏi đồng chí, tại sao đồng chí lại khai man lý lịch?
    - Tôi khai man? – Đảng viên mới ngạc nhiên đáp.
    - Tại sao đồng chí khai bố là công nhân, nhưng điều tra ra thì chúng tôi biết bố đồng chí trước đây là chủ nhà thổ.
    - Thưa đồng chí, thành thực mà nói thì cũng không có gì sai, tôi chỉ khai trẹo đi một chút. Bố tôi dặn rằng khai là công nhân thì mới vào được đảng. Bố tôi cũng nói rằng, làm việc cho đảng thì giống y như chỗ bố làm ngày trước. Mà đồng chí biết, nhà thổ là mỏ vàng mà!


    ****

    Cô giáo hỏi học sinh:
    - Bố em làm nghề gì?
    - Thưa cô, làm điếm!
    - Sao lại thế được? – Cô giáo ngạc nhiên.
    - Bởi em thấy mỗi buổi sáng khi đi làm bố em toàn chửi thề: “Mẹ kiếp, lại phải chui vào cái nhà thổ”, còn mẹ thì thở dài sườn sượt ca cẩm: “Không bết bao giờ lũ điếm ấy trả cho ông nhiều hơn một tý”.


    ***
    - Có gì khác nhau giữa những ông tuổi hưu trí nước Mỹ, nước Pháp và nước xã hội chủ nghĩa?
    - Rất rõ rệt. Ông người Mỹ cầm chai rượu whisky vừa uống vừa câu cá; ông người Pháp cầm chai Cogniac đi tìm gái điếm mua vui. Còn công dân các nước xã hội chủ nghĩa thì cầm chai nhưng nhỏ hơn, là lọ đựng nước tiểu và đứng xếp hàng trong bệnh viện chờ khám bệnh.


    ***
    Tổng bí thư đảng mời mẹ từ quê lên thủ đô thăm mình. Trước hết tổng bí thư đưa mẹ từ sân bay về trụ sở đảng, nơi ông ta làm việc. Bà mẹ kinh ngạc nhìn các tiện nghi của con và phong thái oai phong khi sai bảo cộng sự.
    Đưa mẹ về dinh thự riêng bằng chiếc xe hơi sang trọng, tổng bí thư chỉ cái nhà và chiếc xe hãnh diện nói với mẹ:
    - Mẹ à, tất cả những thứ này là của con đấy.
    Bà mẹ có vẻ sợ hãi, nắm lấy áo của tổng bí thư nói thầm:
    - Con ơi, thế này mà giai cấp vô sản của chúng ta biết, họ lại làm cách mạng lật đổ con, tước đoạt hết thì uổng quá, mà có khi toi mạng con ạ!

    ***
    - Lúc nào những người lãnh đạo cũng nói kinh tế sẽ tốt hơn mà sao ở làng quê cái gì cũng thiếu thốn. Có chút hàng là dân chen nhau, xếp hàng để mua, mà chắc gì đến lượt thì còn. Khổ quá! – Một bà nông dân than vãn.
    - Thế này là tốt lắm rồi bà ơi, không biết ơn đảng thì thôi lại còn oán trách. Bà có nhớ hồi chiến tranh cả tuần chúng ta không có lấy một mẩu bánh mỳ lót dạ không? Rồi nhìn người ta kìa, bên sa mạc Sahara ấy, dân châu Phi chết đói hàng loạt!
    - Thế hả? Nhưng ở bên Sahara cộng sản cai trị bao nhiêu năm rồi vậy? – Bà nông dân hỏi.

    ***
    Tại sao công an thường đi công vụ theo tốp ba người? Bởi vì một người biết đọc, một người biết viết, còn người thứ ba làm nhiệm vụ canh chừng hai nhà trí thức khả nghi.

    ***
    Các nhà khảo cổ tìm được tại Ai Cập một bức tượng đá từ thời vua Faraon nhưng vì hư hại nhiều nên không thể nào xác định được bị tên nhân vật được đúc tượng này. Họ liền gửi về Bộ công an để nghiên cứu. Sau vài ngày, đoàn khảo cổ nhận được điện tín: “Tên của nhân vật được đúc tượng đá là Ramez XXV”. Rất ngạc nhiên, một vị giáo sư gọi điện thoại về hỏi đồng nghiệp:
    - Bằng cách nào mà Bộ công an tìm ra nhanh chóng thế?
    - Họ không dùng phương pháp như chúng ta, mà dùng "nghiệp vụ đặc biệt” để hỏi cung tượng đá mấy tiếng đồng hồ, nó chịu không nổi nên phải khai báo!

    ***
    - Tại sao vặn bóng đèn cần phải có tới 5 công an?
    - Bởi vì một người đứng trên ghế cầm bóng đèn, 4 người còn lại quay anh ta cho đến khi lấy được bóng đèn ra.

    ***
    Một người đến tiệm bán đồ hỏi mua một số thứ cơ bản nhất đề dùng cho sinh hoạt gia đình như giường tủ, bàn, ghế, bát đĩa v.v…
    - Bao giờ thì tôi nhận được hàng, xe chở đến tận nhà chứ?
    - Một tuần nữa nhưng ông phải trả trước 50%.
    - Như vậy là sau đúng một tuần? Buổi sáng hay buổi chiều?
    - Có gì quan trọng giữa sáng và chiều? Ông thích giờ nào? – Chủ cửa hàng ngạc nhiên hỏi.
    - Với tôi thì rất quan trọng, ông cho hàng đến nhà tôi vào buổi chiều.
    - Ông có thể cho biết vì sao được không, đến sớm có phải mình thư thả hơn không?
    - Không được! Nhà tôi bị “kiểm tra hành chính” vào buổi sáng!

    ***
    Các nhà lãnh tụ đảng cộng sản rủ nhau đi nghỉ mát ở vùng biển. Một hôm họ cùng tắm. Nước ngập đến tai Tổng bí thư Ba Lan, ngập đến cổ tổng bí thư Đức, còn tổng bí thư Liên Xô chỉ ngập đến đầu gối. Nhưng không hiểu sao, từ chỗ tổng bí thư Liên Xô có tiếng kêu thất thanh: “Cứu tôi với!”.
    - Có gì mà đồng chí la lối vậy thưa đồng chí tổng bí thư? Nơi đứng của đồng chí cạn vậy cơ mà!
    - Không đúng – Tổng bí thư Liên Xô gầm lên – tôi đang đứng trên đầu Fidel Castro, ông ta kêu cứu đấy chứ!

    ***
    Chống lại sự nổi dậy của công đoàn đối lập, nhà nước Ba Lan ban hành tình trạng chiến tranh. Buổi tối, 10 giờ 55 phút. Toán công an tuần tra bắt gặp một sinh viên bèn giữ lại khám xét giấy tờ. Sau một lúc, trưởng toán công an lệnh cho đồng sự:
    - Dẫn nó về đồn nhốt lại, vi phạm thiết quân luật!
    - Sao lại như vậy, đã đến 12 giờ đêm đâu – Một công an lên tiếng với vẻ ngạc nhiên.
    - Tôi biết thằng này. Từ đây về đến chỗ nó ở phải mất ít nhất một tiếng rưỡi, kiểu nào thì nó cũng không kịp về nhà trước giờ giới nghiêm.

    ***
    - Có gì khác nhau giữa chiến tranh và tình trạng chiến tranh?
    - Trong chiến tranh cả hai bên đều được quyền bắn, trong tình trạng chiến tranh chỉ có một bên.

    ***
    Một lính Nga nói chuyện với lính Mỹ.
    - Thế nào, chỗ các anh chắc được ăn uống no đủ nhỉ? – Lính Nga hỏi.
    - Tất nhiên là như vậy. Chúng tôi đến nhà ăn, thích ăn gì được lấy thoải mái, nhưng cố gắng ăn không quá 6.000 calory.
    Lính Nga về báo cáo cấp chỉ huy. Liền sau đó, các báo của đảng nêu một thí dụ điển hình về sự dối trá của chủ nghĩa tư bản.
    Thông báo viết: “Chúng ta không thể tưởng tưởng nổi tại sao người Mỹ khoét lác quá đáng như thế. Để có 6.000 calory thì một lính Mỹ phải ăn tới 20 kí khoai tây và 16 ký bắp cải. Sức người nào có thể nhồi nhét được như thế!”.

    ***
    Thư ký của một bí thư đảng thầm thì với đồng sự ở cơ quan:
    - Cậu biết không, hôm qua tớ đi công tác về nhà sớm hơn dự định, cậu biết tớ nhìn thấy gì không? Tớ nhìn thấy bí thư đang ngủ với vợ tớ trên giường!
    - Thế cậu hành động như thế nào? – Đồng sự sốt sắng hỏi.
    - Thật may cho tớ, bí thư say sưa làm tình nên không nhìn thấy tớ! Tớ biến thật êm ngay!

    ***
    Ngài tổng bí thư đảng cùng phu nhân sau khi công du nước ngoài trở về nhà. Phu nhân lại hỏi chồng máy bay đang ở đoạn đường nào.
    - Chúng ta đang ở trên Đông Đức.
    Nửa giờ sau, câu hỏi được lặp lại. Tổng bí thư nói:
    - Chúng ta đang ở trên Ba Lan.
    Một giờ sau, sau khi vợ hỏi, tổng bí thư bực bội nói:
    - Chúng mình về đến nơi rồi
    - Hay quá, sao anh biết giỏi quá vậy.
    - Bà nhìn tay tôi đây này. Mỗi lần bà hỏi tôi đều đưa tay ra ngoài để xem xét. Chỗ người ta hôn tay tôi là bọn Đông Đức, nơi tụi nó nhổ nước miếng vào tay tôi là bọn Ba Lan khốn kiếp, còn lũ giật đồng hồ trên tay tôi không là dân Liên Xô thì còn ai vào nữa.

    ****

    Cô giáo nói với học sinh rằng mỗi em ngày mai xin bố mẹ 10 đồng để đóng góp cho trường hưởng ứng việc cứu trợ trẻ em Bangladesh bị thiên tai bão lụt. Ngày hôm sau, các em đều mang nộp cho cô đầy đủ, riêng có một bé trai giải thích với cô giáo:
    - Thưa cô, bố em nhất định không cho em 10 đồng, vì bảo rằng bố không tin nơi ấy trẻ em bị đói.
    Một thời gian sau, một cuộc quyên góp khác diễn ra. Lần này cô giáo nói rằng Công đoàn Lao động của Bangladesh sẽ đảm nhiệm việc phân phát tiền. Bé trai kỳ trước vẫn tay không đến lớp và nói:
    - Bố em vẫn không tin số tiền quyên góp sẽ đưa được đến đúng nơi, đúng chốn.
    Vài ngày sau, cô giáo nói với các em đóng góp tiếp 10 đồng để phát triển đảng cộng sản Bangladesh anh em. Cậu bé nọ mang đến 15 đồng. Cô giáo rất ngạc nhiên hỏi tại sao
    - Thưa cô, bố em bảo nếu ở Bangladesh có đảng cộng sản và Công đoàn Lao động thì chắc chắn người dân ở đó bị đói, cần phải giúp đỡ, nhưng nên giúp nhiều hơn để sau khi bị ăn bớt thì dân còn được chút ít.

    ***
    - Có gì khác nhau giữa hài kịch, bi kịch và chủ nghĩa xã hội hiện thực.
    - Bi kịch là hoàn cảnh mà khi anh có bạn gái nhưng không có phòng riêng. Hài kịch là khi anh có phòng riêng mà không có bạn gái. Còn khi anh có bạn gái và phòng riêng nhưng anh phải đi họp chi bộ đảng thì đấy là chủ nghĩa xã hội hiện thực.

    ***
    Tổng bí thư về quê thăm mẹ. Họ hàng họp mặt đông đủ, tiệc tùng vui vẻ, bà mẹ nói với mọi người:
    - Đúng là một người làm quan cả họ được nhờ, thằng con trai tôi thông minh thật, vừa có quyền, vừa giàu có. Tôi mà biết nó thông minh như thế thì hồi đó cũng cố gắng thêm để cho nó theo hết tiểu học.

    ***
    Gây nhiều tội ác nên sau khi từ trần Tổng bí thư bị đưa xuống địa ngục. Diêm Vương đồng ý cho Tổng bí thư được chọn phòng nhục hình. Vị Tổng đi dọc hành lang để quan sát. Cai ngục mở phòng thứ nhất ra thì thấy toàn những vạc dầu đang sôi sùng sục. Phòng thứ hai là nơi tử tội bị làm lạnh thành băng đá. Các phòng khác đều với những cực hình khổ ải làm vị Tổng sợ run lẩy bẩy vì biết rằng mình không thể nào chịu nổi. Đến phòng cuối, cửa vừa mở ra thì vị Tổng thấy toàn những người quen, nào là Lenin, Hitler, rồi Stalin, Mao Trạch Đông, Berman… Mọi người đang hút xì-gà trò chuyện huyên náo, dù phải đứng trong bể cứt, nhưng mực cứt chỉ cao đến bụng.
    - Tôi chọn chỗ này – Vị Tổng cả quyết với cai ngục – Đứng trong cứt mà đến bụng thì cũng chịu được, hơn nhiều nơi khác.
    - Ông quyết định lấy chỗ này? Cai ngục phân vân hỏi.
    - Vâng, đúng chỗ này.
    - Vậy ông xuống đi!
    Vị Tổng mới lội xuống chưa kịp bắt chuyện với những người anh em thì nghe thấy cai ngục canh phòng này hô lớn:
    - Hết giờ đứng giải lao. Tất cả ngụp đầu xuống!

    ****

    Một người Mỹ đi xe hơi của Mỹ sản xuất tới thủ đô Warsaw, Ba Lan, dừng lại hỏi công an giao thông đường đi về hướng công viên nơi có trình diễn nhạc Chopin. Công an rất lịch sự nói:
    - Thưa tướng quân, Ngài cứ đi thẳng, đến ngã tư đầu thì rẽ trái, thẳng một đoạn nữa là Ngài thấy ngay công viên từ xa.
    Khi xe du khách đi khuất, một công an khác hỏi đồng nghiệp:
    - Hay nhỉ, ông khách chẳng nói gì về mình mà sao cậu biết ông ta là tướng.
    - Cậu ngốc thật! – Công an hồi nãy nói chuyện với người Mỹ nói – Thế cậu không nhìn thấy hàng chữ “General Motors” trên ô tô à? (General tiếng Ba Lan cũng là tướng - ND)

    ***
    Trên nghĩa trang, hai con ma chui ra khỏi mộ nói chuyện với nhau.
    - Chà, chà! Trông hình hài ông ốm yếu, thê thảm quá! – Một con ma kêu lên – Ông nằm ở đây từ bao giờ vậy?
    - Trời ạ, chưa lâu lắm, khoảng hai năm gì đó thôi. Thời buổi xã hội chủ nghĩa thiếu ăn, ông biết không? Còn ông, trông ông bảnh lắm, thế họ chôn ông từ bao lâu rồi.
    - Trước chiến tranh, từ hồi chưa có xã hội chủ nghĩa.
    Đột nhiên một quái nhân, trông xương không ra xương, người chẳng ra người, còn gớm giếc hơn cả ma, tiến tới. Hai con ma hỏi ngay:
    - Này ông bạn, ông chết hồi nào?
    Quái nhân sợ hãi trả lời:
    - Tôi có chết đâu mà các ông nói gì kỳ cục vậy. Tôi là thợ xây dựng, công nhân của giai cấp tiên phong đang trên đường đi làm về nhà đấy chứ!

    ***
    Trong biệt thư sang trọng, Tổng bí thư lên giường, dục vợ đi ngủ. Bà vợ trước bàn trang điểm đang mải mê tỉa lông mày. Bà hỏi chồng:
    - Anh yêu quý, mười mấy năm trước đây khi anh còn là một gã nhà quê, không bằng cấp, cũng chẳng có một tý tri thức gì, lúc đó có bao giờ anh mơ ước rằng, một ngày nào đó anh sẽ được làm tình với phu nhân Tổng bí thư không?

    ***
    Trong một cửa hàng thực phẩm quốc doanh, nữ khách hàng hỏi:
    - Ở đây có bột mỳ không thưa ông?
    - Đội ơn Chúa, có bà ạ!
    - Thế còn muối?
    - Đội ơn Chúa, có, thưa bà!
    Một công an đứng cạnh nghe câu chuyện hỏi, đáp giữa hai người bèn can thiệp:
    - Thế là thế nào. Tại sao lại “đội ơn Chúa”?! Ông có biết có tất cả những thứ ấy là do ai không? Ông phải nói là “Đội ơn Đảng” mới đúng chứ!
    Người bán hàng tái mặt, vội xin lỗi công an về cách ăn nói sai lầm của mình. Khi bà khách hàng hỏi tiếp:
    - Thế hôm nay có bơ không hả ông?
    Ông bán hàng liếc xéo công an rồi nói ngay:
    - “Đội ơn Đảng”, không có bà ạ!

    ***
    Đảng viên đảng cộng sản được chia thành 5 loại:
    1: Xe Mercedes - Rựợu hảo hạng - Các nữ nghệ sĩ, người mẫu.
    2: Xe Volga - Vodka loại ngon (dành cho xuất khẩu) - Nữ thư ký.
    3: Xe hơi nội địa bình thường - Vodka dùng trong nội địa - Bạn gái cùng nhiệm sở.
    4: Xe bus công cộng - Rượu trái cây tự chế - Vợ mình.
    5: Xe bò kéo - Một chai bia - Bà quét rác.

    ***
    Một Bộ trưởng sau khi bị cấp lãnh đạo Đảng khiển trách vì thiếu trình độ chuyên môn, quản lý liền tức tưởi phóng xe hơi đến trường đại học. Hiệu trưởng ra tiếp chuyện.
    - Thưa đồng chí giáo sư hiệu trưởng tôi đang ở học kỳ thứ mấy của trường?
    - Dạ, Bộ trưởng đợi chút, tôi kiểm tra ngay!
    Vị Hiệu trưởng kiểm tra, sau một lúc trả lời;
    - Dạ thưa, Bộ trưởng đang ở học kỳ 3, tức năm thứ hai của đại học ạ?
    - Cái gì? Thật khỉ, sao thư ký nói tôi sắp có bằng tốt nghiệp rồi. Làm sao mà các người làm chậm như thế?!

    ***
    Tổng bí thư đi tham quan các xí nghiệp sản xuất hàng xuất khẩu vượt trội kế hoạch.
    - Thế nào đồng chí giám đốc, các đồng chí nhận được phần thưởng của cấp trên tặng chứ?
    - Thưa Tổng bí thư, tất nhiên ạ!
    - Thế thường đồng chí sử dụng tiền thưởng vào việc gì?
    - Dạ, để mua xe hơi, phần còn lại thì dành để mua nhà ở.
    Tổng bí thư đi xuống phân xưởng, gặp gỡ Trưởng ca sản xuất.
    Vị Tổng hỏi Trưởng ca có nhận được tiền thưởng hay không và chi dùng tiền thưởng ra sao. Trưởng toán nói rằng để mua xe gắn máy, phần còn lại thì dành dụ.

    Lê Diễn Đức


Hội Quán Phi Dũng ©
Diễn Đàn Chiến Hữu & Thân Hữu Không Quân VNCH




website hit counter

Working...
X