Tổng hợp các tin tức và bài viết liên quan tới tình hình Biển Đông giữa Trung Quốc và Việt Nam cũng như với các nước Đông Nam Á
Việt Nam phản đối Trung Quốc vi phạm chủ quyền biển
Ngày 17-6, tại trụ sở Liên Hiệp Quốc ở New York (Mỹ), Đại sứ Việt Nam Lê Lương Minh đã lên tiếng phản đối Trung Quốc có những hành động vi phạm chủ quyền của Việt Nam ở Biển Đông.
Đại sứ Lê Lương Minh lên tiếng phản đối Trung Quốc tại Hội nghị thường niên các nước thành viên Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển (từ 14-6 đến 17-6).
Đại sứ Lê Lương Minh tố cáo Trung Quốc cho phép các tàu hải giám và tàu cá Trung Quốc cắt và gây rối dây cáp của hai tàu thăm dò địa chấn thuộc Công ty PetroVietnam đang hoạt động trong khu vực chủ quyền lãnh hải Việt Nam ở Biển Đông và cho rằng hành động này vi phạm trắng trợn chủ quyền biển của Việt Nam.
Đồng thời đại sứ lên án và bác bỏ cái gọi là bản đồ "đường lưỡi bò" 9 đoạn của Trung Quốc trên Biển Đông.
Đại sứ Lê Lương Minh yêu cầu Trung Quốc chấm dứt ngay những hành động vi phạm chủ quyền biển của Việt Nam và thực hiên nghiêm chỉnh Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển năm 1982.
Đại sứ khẳng định Việt Nam kiên trì giải quyết bất đồng Biển Đông bằng giải pháp hòa bình thông qua đối thoại đa phương giữa các bên trên cơ sở Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển của Liên Hiệp Quốc năm 1982, DOC và các công ước quốc tế khác liên quan.
TTXVN
(Tuổi Trẻ)
Trung Quốc : Giữ Biển, TQ Sẽ Đè Bẹp VN Bất Kể Va Chạm Với Hoa Kỳ (06/23/2011)
BẮC KINH - Trung Quốc đã lên tiếng yêu cầu Hoa Kỳ đứng ngoài cuộc tranh chấp Biển Đông giữa các nước trong vùng, để tình hình không xấu thêm.
Đây là lời cảnh báo trực tiếp nhất của chính quyền Bắc Kinh trong mấy tuần lễ qua.
Thứ trưởng ngoại giao Cui Tianka bình luận như trên với 1 nhóm phóng viên ngoại quốc trước cuộc gặp gỡ cuối tuần này với viên chức Hoa Kỳ tại Hawaii.
Căng thẳng nổi lên trong tháng qua trước mối quan ngại về ý định xác quyết chủ quyền tại các vùng biển có tài nguyên dầu khí. Các nước cùng tranh giành chủ quyền là Đài Loan, Philippines, Malaysia, Brunei và Vietnam.
Ông Cui tuyên bố : Hoa Kỳ không tuyên bố chủ quyền thì tốt hơn là để các nươc giải quyết với nhau. Theo lời thứ trưởng Cui, nếu Hoa Kỳ muốn đóng 1 vai trò, hãy khuyến cáo tự chế với các nuớc có hành động khiêu khích để có thái độ có trách nhiệm hơn. Ông Cui nói thêm "Tôi tin rằng các nước đang đùa với lửa và hi vọng lửa không bị kéo sang Hoa Kỳ".
Trung Quốc hô hào giải quyết đơn phương, trong khi các lân bang đòi giải quyết đa phương.
Ông Cui khẳng định Trung Quốc không khiêu khích, và rằng Trung Quốc không dùng vũ lực với dân đánh cá của nước khác.
Trong khi đó, Đài RFI cho biết, tờ Global Times (Hoàn cầu Thời báo), một tờ báo của Đảng Cộng sản Trung Quốc, trong bài xã luận đăng ngày hôm qua, đã cảnh cáo Việt Nam là Bắc Kinh sẽ thi hành mọi biện pháp cần thiết, kể cả hành động quân sự, để bảo vệ quyền lợi của mình ở Biển Đông. Kể từ khi căng thẳng về chủ quyền trên Biển Đông gia tăng, đây là lần đầu tiên mà Bắc Kinh đe dọa dùng vũ lực đối với Việt Nam.
Trong bài xã luận nói trên, tờ Hoàn cầu Thời báo viết rằng, nếu không tìm được một «giải pháp hòa bình» cho các tranh chấp chủ quyền, Trung Quốc sẽ buộc phải sử dụng lực lượng hải quân và hải giám để bảo vệ lãnh hải của mình. Tờ báo viết : «Nếu Việt Nam muốn gây ra chiến tranh trên biển Hoa Nam, Trung Quốc sẽ nhất quyết đáp ứng mong muốn đó. Trung Quốc có đủ sức mạnh để đè bẹp các hạm đội từ Việt Nam. Trung Quốc sẽ không nương tay với đối thủ.»
Theo Hoàn cầu Thời báo, tấn công vào Việt Nam sẽ không dẫn đến xung đột trực tiếp với Hoa Kỳ, nhưng «cho dù sẽ xảy ra vài va chạm», không có lý do gì mà Trung Quốc phải chịu đựng «thói xấu vô giới hạn của Việt Nam trên biển Hoa Nam».
Bắc Kinh đã giận dữ kể từ khi Việt Nam tuyên bố hoan nghênh Hoa Kỳ can dự vào vấn đề Biển Đông, một vấn đề mà cho tới nay, Trung Quốc vẫn đòi là phải được giải quyết trên cơ sở song phương.
RFI ghi thêm, rằng tờ Hoàn cầu Thời báo đã đăng bài xã luận nói trên sau khi thượng nghị sĩ Mỹ John McCain, phát biểu tại một cuộc hội thảo về Biển Đông ở Washington, hôm thứ hai vừa qua đã kêu gọi Hoa Kỳ giúp các nước Đông Nam Á phát triển lực lượng hải quân để đối phó với Trung Quốc. Theo ông McCain, chính những đòi hỏi chủ quyền «không vững chắc» và thái độ hung hăng của Bắc Kinh đang làm gia tăng căng thẳng trên Biển Đông.
Một bản tin khác trên RFI cũng nói, Manila vẫn đòi chủ quyền ở Biển Đông, bất chấp thế mạnh của Bắc Kinh.
Tổng thống Philippines Benigno Aquino hôm Thứ Tư 22/6 đã long trọng tuyên bố, Philippines sẽ đẩy mạnh việc đòi hỏi chủ quyền tại Biển Đông, bất chấp ưu thế quân sự bao trùm của Bắc Kinh. Ông Aquino cũng kêu gọi Bắc Kinh nên tuân theo các luật lệ quốc tế trong việc tìm kiếm một giải pháp cho việc tranh chấp lãnh hải, trong đó có cả quần đảo Trường Sa được xem là có tiềm năng dầu khí rất lớn.
Trong khi đó, bản tin từ thông tấn VIT từ Hà Nội, nói rằng Nga đã giao 4 chiếc Su-30MK2 đầu tiên cho Việt Nam.
VIT nói, hãng tin RIA Novosti ngày 22/6 đưa tin: Nga đã bắt đầu chuyển 4 chiếc Su-30MK2 đầu tiên theo hợp đồng cung cấp máy bay chiến đấu cho Việt Nam.
Theo nguồn tin trên, Nga đã ký hợp đồng với Việt Nam cung cấp 8 máy bay chiến đấu. Thỏa thuận cung cấp thêm 12 chiếc cho Việt Nam đã được ký kết. Thời gian thực hiện hợp đồng là từ năm 2011 đến năm 2012.
“Bốn chiếc máy bay Su-30MK2 đầu tiên đang được chuyển về Việt Nam”, ông Kornev nói.
Thông tấn VIT cũng nói, ngoài máy bay chiến đấu, Việt Nam còn mua tàu ngầm của Nga. Mới đây, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, Đại tướng Phùng Quang Thanh, nêu rõ Việt Nam đã ký hợp đồng mua của Liên bang Nga 6 chiếc tàu ngầm lớp Kilo 686.
Đằng sau chính sách hai không của Trung Quốc ở Biển Đông
Trung Quốc luôn khăng khăng rằng tranh chấp Biển Đông phải được giải quyết thông qua đàm phán song phương, và đã phát triển chính sách "hai không" liên quan đến giải quyết tranh chấp ở Biển Đông: Không đàm phán đa phương, và không "quốc tế hóa".
Các bên yêu sách Biển Đông ở ĐNA, và cả Mỹ, đang đề cập ngày càng nhiều hơn đến các giải pháp đa phương. Đáp lại, Trung Quốc duy trì quan điểm tranh chấp phải được giải quyết bằng con đường đàm phán song phương, chống lại việc nước này xem là "quốc tế hóa" vấn đề, và lên án Mỹ.
Tranh chấp đảo: Đàm phán song phương hay đa phương?
Các nước Brunei, Malaysia, Philippines, Việt Nam và Trung Quốc (quan điểm của nước này trùng với Đài Loan) đều tuyên bố chủ quyền đối với toàn bộ hoặc một phần của Quần đảo Trường Sa, cho nên tranh chấp thực chất đã là đa phương. Vì vậy, tranh chấp quần đảo Trường Sa đòi hỏi một giải pháp đa phương có sự tham gia của tất cả các bên yêu sách chủ quyền.
Đàm phán song phương không phải là cơ chế phù hợp để giải quyết tranh chấp đa phương: giả sử như Philippines và Việt Nam đàm phán và giải quyết vấn đề chủ quyền đối với quần đảo Trường Sa bằng con đường song phương, liệu Trung Quốc có chấp nhận một giải pháp như vậy?
Do đó, tại sao Trung Quốc lại khăng khăng đòi đàm phán song phương là cơ chế duy nhất giải quyết tranh chấp ở Trường Sa, bất chấp thực tế rằng cơ chế này không có hy vọng sẽ mang lại giải pháp? Đằng sau sự khăng khăng này là chiến lược hai hướng.
Một là, nếu mỗi nước nhỏ giải quyết riêng rẽ với Trung Quốc, kiểu một chọi một, họ sẽ không thể kháng cự sức mạnh vượt trội của Trung Quốc, khác hẳn việc các nước nhỏ có chiến lược chung, một quan điểm thống nhất và sự ủng hộ lẫn nhau.
Hai là, việc khăng khăng đòi cách tiếp cận không phù hợp là cách để Trung Quốc làm cho không thể giải quyết được tranh chấp. Trong hoàn cảnh không giải quyết được tranh chấp, Trung Quốc, vốn là nước mạnh nhất, sẽ hưởng lợi nhiều nhất, vì họ có nhiều cơ hội nhất để củng cố vị thế của mình và làm suy yếu vị thế của các nước khác.
Tranh chấp biển: Quốc tế hóa hay phi quốc tế hóa?
Trong khi vấn đề chủ quyền với các quần đảo là trung tâm pháp lý của tranh chấp Biển Đông, trên thực tế, tranh chấp biển là nguồn quan trọng hơn tạo ra những xung đột. Sự kiện tàu hải quân Trung Quốc đe dọa tàu thăm dò của Philippines ở Reed Bank, lệnh cấm đánh cá đơn phương của Trung Quốc ở Biển Đông là những ví dụ.
Tranh chấp biển cần được giải quyết theo luật quốc tế, bao gồm cả Công ước Luật biển Quốc tế của Liên Hợp Quốc UNCLOS.
Theo UNCLOS, một quốc gia ven biển có chủ quyền chỉ với vùng lãnh hải không quá 12 hải lý tính từ đường cơ sở.
Đối với vùng biển nằm ngoài ranh giới 12 hải lý, quốc gia ven biển không có chủ quyền, nhưng có các quyền cụ thể theo quy chế vùng đặc quyền kinh tế EEZ và thềm lục địa. Thêm vào đó, theo luật quốc tế, các đảo nhỏ như những đảo ở Biển Đông có vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa không đáng kể so với các vùng lãnh thổ lân cận có bờ biển dài hơn.
Nếu một quốc gia yêu sách vùng biển quá lớn hoặc đòi hỏi quá nhiều quyền, hoặc cả hai, đối với vùng đặc quyền kinh tế hoặc thềm lục địa, điều đó sẽ ảnh hưởng đến quyền của các quốc gia khác trên thế giới.
Yêu sách biển của Trung Quốc ở Biển Đông liên quan đến đường chữ U bí ẩn vượt xa ra ngoài 12 hải lý của các đảo tranh chấp và bao lấy hầu hết Biển Đông. Yêu sách này ảnh hưởng xấu đến quyền của các quốc gia khác.
Đường chữ U: một yêu sách quá mức
Trước hết, hãy xem xét liệu đường chữ U có thể phù hợp với quy định về vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa.
Đường chữ U nằm ra ngoài đường trung tuyến giữa các đảo bị tranh chấp và các vùng lãnh thổ bao quanh Biển Đông. Theo luật quốc tế, các đảo nhỏ như vậy thường chỉ được hưởng vùng đặc quyền kinh tế hoặc thềm lục địa không xa hơn mức 12 hải lý từ các đảo này một cách đáng kể, tức là còn xa mới vươn ra đến đường trung tuyến.
Dựa trên các quy tắc này, đường chữ U yêu sách quá đáng và độc đoán về ranh giới vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Hệ quả là, vùng biển bao quanh Reed Bank theo đúng luật thuộc về Philippines, khu vực bao quanh James Shoal thuộc về Malaysia, khu vực Natuna thuộc về Indonesia, vùng biển quanh Nam Côn Sơn và Vanguard Bank thuộc về Việt Nam. Sự phân định này là không thể tranh cãi ngay cả khi quần đảo Trường Sa, Hoàng Sa và Scarborough Shoals đang bị tranh chấp.
Hơn nữa, đường chữ U phủ lên khu vực ở giữa Biển Đông, nơi cộng đồng quốc tế có quyền khai thác kinh tế như đánh bắt cá.
Như vậy, đường này bao quanh một khu vực quá lớn, ảnh hưởng xấu đến quyền của các quốc gia khác trong việc được hưởng vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa ở Biển Đông, cũng như ảnh hưởng đến cộng đồng quốc tế.
Để biện minh cho yêu sách quá mức của mình, Bắc Kinh phải viện dẫn chủ quyền lịch sử và những quyền khác đối với biển.
Tuy nhiên, UNCLOS chỉ thừa nhận chủ quyền lịch sử và quyền đối với biển trong vùng 12 hải lý tính từ đường cơ sở, không phải với toàn bộ khu vực đường chữ U. Là một bên ký kết UNCLOS, Trung Quốc phải tôn trọng quy tắc này và không thể viện dẫn chủ quyền lịch sử và quyền đối với biển để biện minh cho đường chữ U. Thêm vào đó, hoàn toàn không tồn tại bằng chứng rằng Trung Quốc có chủ quyền lịch sử đối với không gian biển được mô tả trong đường này.
Đường chữ U: một yêu sách mù mờ một cách cố ý
Hãy xem xét đường chữ U ở khía cạnh các quyền mà Trung Quốc định yêu sách cho đường này.
Trung Quốc không rõ ràng về yêu sách này. Trung Quốc chưa bao giờ tuyên bố chính xác nước này yêu sách các quyền gì trong đường chữ U, ngay cả khi nước này đính kèm bản đồ thể hiện đường chữ U trong công hàm gửi lên LHQ năm 2009 để phản đối đăng báo cáo về ranh giới ngoài thềm lục địa của Việt Nam và Malaysia và báo cáo của Việt Nam.
Dù Trung Quốc yêu sách vùng biển bên trong đường chữ U là vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa, hay là xem nó giống như "vùng nước lịch sử" thì yêu sách đó cũng là mối đe dọa với Philippines, Malaysia, Brunei, Indonesia và Việt Nam. Hơn nữa, nó tác động đáng kể đến quyền của cộng đồng quốc tế, bởi vì UNCLOS đảm bảo quyền của tất cả các quốc gia trên thế giới ở vùng biển này.
Đường chữ U: một vấn đề quốc tế
Đường chữ U giống như con dao găm chĩa vào trái tim của Biển Đông mà người cầm con dao ấy không đưa ra một lời giải thích hoặc nói gì về ý định sử dụng nó. Được hỗ trợ bởi lực lượng hải quân ngày càng lớn mạnh, đường này trở thành mối đe dọa đối với tất cả các quốc gia trên thế giới.
Trong khi cộng đồng quốc tế giữ vị trí trung lập trong cuộc tranh chấp chủ quyền các đảo, cộng đồng quốc tế không nên đứng trung lập đối với đường chữ U.
Lịch sử biển và UNCLOS chỉ ra rằng Biển Đông là một biển quốc tế, giống như Địa Trung Hải. Cộng đồng quốc tế có lợi ích và có quyền để lên tiếng đối với các yêu sách biển ở đây. Việc Trung Quốc phản đối "quốc tế hóa" vấn đề Biển Đông thật ra là một nỗ lực phi quốc tế hóa một vùng biển vốn là quốc tế. Một khi Biển Đông đã bị phi quốc tế hóa, Bắc Kinh sẽ có thể dùng sức mạnh đe dọa các quốc gia Đông Nam Á và áp đặt luật riêng của họ ở vùng biển này.
Bản tiếng Anh của bài viết đã được đăng tải trên Manila Times.
Vietnamnet
Trung Quốc phát tín hiệu cứng rắn về Biển Đông?
Xã luận trên một tờ báo được cho là tiếng nói của Bắc Kinh ở Hong Kong chỉ rõ Trung Quốc phải làm tốt công tác chuẩn bị về mặt quân sự để nếu các nước liên quan có hành động khiêu khích thái quá trên Biển Đông thì họ sẽ bị giáng trả mạnh mẽ.
Bản tin tối qua của hãng Thông tấn Trung ương Đài Loan (CNA) cho biết báo Văn Hối ngày 18/6 đã đăng bài xã luận nói trên. Văn Hối được cho là tiếng nói của Bắc Kinh ở Hong Kong, theo TTXVN.
Qua bài xã luận, lần đầu tiên kể từ khi sóng gió ở Biển Đông nổi lên, người ta thấy xuất hiện cụm từ “quyết không ngồi đó để nhìn”. Đây được coi là sự biểu lộ thái độ mạnh mẽ nhất của Trung Quốc kể từ khi tình hình Biển Đông xảy ra biến động tới nay.
Trước đó, về mặt chính thức, Trung Quốc luôn nhấn mạnh tới “hòa bình” và chỉ có một bộ phận cư dân mạng sử dụng ngôn từ mang tính chất quyết liệt như “khai chiến” trên các trang web quân sự. Bài xã luận chỉ rõ rằng thông qua hai cuộc diễn tập hải quân ở khu vực Biển Đông, Trung Quốc đã phát đi tín hiệu cảnh cáo rõ ràng:
“Cho dù chủ trương giải quyết tranh chấp trên Biển Đông bằng phương thức hòa bình, nhưng Trung Quốc cũng đã làm tốt các công tác chuẩn bị cần thiết về mặt quân sự, có đủ quyết tâm và thực lực để bảo đảm lợi ích cốt lõi của đất nước không bị xâm phạm”. Đồng thời, Quân đội Trung Quốc đã “bày thế trận sẵn sàng chờ quân địch”, “quyết không ngồi đó để nhìn” những hành động xâm phạm chủ quyền quá đáng mà nhất định sẽ có đòn “phản kích mạnh mẽ”.
Nếu xem đến ngôn từ mà Trung Quốc đã sử dụng trước khi xảy ra chiến tranh Triều Tiên, chiến tranh Trung - Ấn và cuộc xung đột ở đảo Trân Bảo (Nga gọi là Damasky) với Nga, CNA nhận xét cụm từ “quyết không ngồi đó để nhìn” cho thấy rõ quyết tâm của Bắc Kinh không ngại sử dụng vũ lực khi cần thiết.
Trung Quốc mới đây cũng thông báo đã tiến hành tập trận 3 ngày đêm trên Biển Đông, phía nam đảo Hải Nam. Hải đội gồm 14 tàu đã luyện các chiến thuật đổ bộ và chống tàu ngầm.
Hiện nay tàu hải tuần Haixun 31 trọng lượng 3.000 tấn của Trung Quốc đang trên đường đi thăm Singapore. Trước khi tới Singapore, tàu này được cho là sẽ đi qua các quần đảo có tranh chấp gồm Hoàng Sa và Trường Sa. Báo chí Trung Quốc cho hay, các thành viên trên tàu hải tuần này sẽ kiểm tra các tàu mang cờ nước khác trên vùng biển mà Bắc Kinh cho là họ có chủ quyền.
Bắc Kinh đưa ra yêu sách 9 đoạn về chủ quyền, ôm gần như trọn vùng Biển Đông, trùm lên vùng đặc quyền kinh tế của các nước khác. Yêu sách này hoàn toàn bị các bên liên quan bác bỏ vì không có cơ sở pháp lý.
Philippines mới đây tuyên bố đưa soái hạm của mình ra Biển Đông, ở vùng gần Trường sa, nhằm thực thi luật pháp, sau khi tàu Haixun 31 của Trung Quốc khởi hành.
Philippines cùng 5 nước ASEAN khác và Mỹ đang tiến hành tập trận thường niên mang tên SEACAT trên Biển Đông và vùng phía tây quốc đảo. Sau đó Mỹ và Philippines - hai quốc gia có Hiệp định phòng thủ chung - sẽ diễn tập trên biển Sulu.
Tại Hội nghị các quốc gia thành viên Công ước LHQ về luật biển 1982, diễn ra ở New York, 7 nước ASEAN, trong đó có Việt Nam đã ra kêu gọi giải quyết hòa bình các tranh chấp ở Biển Đông.
Cũng tại hội nghị này, đề cập việc gần đây Trung Quốc đã liên tục phá hoại hoạt động khảo sát bình thường do Tập đoàn Dầu khí Việt Nam tiến hành trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam Lê Lương Minh khẳng định đây là những hành vi có chủ ý, được tính toán kỹ, nhằm mục đích biến các vùng biển hoàn toàn thuộc quyền chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam thành khu vực tranh chấp, xâm phạm nghiêm trọng quyền chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam, vi phạm các quy định và nguyên tắc cơ bản của Công ước.
VnExpress
Comment