Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Mặt Trời Không Bao Giờ Có Thực

Collapse
X

Mặt Trời Không Bao Giờ Có Thực

Collapse
 
  • Filter
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Mặt Trời Không Bao Giờ Có Thực



    Mặt Trời Không Bao Giờ Có Thực
    thơ Phạm Công Thiện
    phổ nhạc và trình bày: Hoàng Ngọc Tuấn

    Moi je construis
    Des marionnettes
    Avec... de la ficelle et du papier...

    Tôi khinh bỉ mùa thu trên tóc em.
    Những con ngựa già chạy đuổi bóng trăng non......

    Tôi khinh bỉ mùa thu trên tóc em
    Những bóng ma đen
    Những bóng ma đen
    Trở về mua mộng ảo

    Biển nổi cù lao trên trời ly hương
    Đường lên mặt đá hoa cương nổi loạn

    Moi je construis
    Des marionnettes
    Avec... de la ficelle et du papier...

    Moi je construis
    Des marionnettes
    Avec... de la ficelle et du papier...

    Những con rắn già nằm ngủ mười lăm thế kỷ
    Bóng hạnh phúc đổ ứa dài trên mắt bé thơ
    Mây đông đùn khói cá chết trên trời
    Tóc em xõa xuống, xõa xuống nhú đồi
    Những con đường lên
    Những con đường lên
    Những con đường xuống
    Những con đường xuống

    Tôi bước theo em, tôi bước theo em và hát rất nhỏ...

    Moi
    .... je construis
    Des marionnettes
    Avec... de la ficelle et du papier...

    Moi
    .... je construis
    Des marionnettes
    Avec... de la ficelle et du papier...

    Tôi hát theo rất lớn
    Cơn gió heo may dâm loạn
    Tôi hát theo rất lớn
    Ca khúc lâu đài huyễn mộng

    Những chiếc lá marronniers
    Những đám mây non tháng tư
    Tóc em bay lâu đài yêu ma trong tình yêu tưởng tượng
    Những đêm mưa phùn tháng Tư
    Trên nụ hoa muguets
    Tưới trên cỏ măng mọc mướt thân thể em
    Bóng mặt trời trong con ngươi của mắt
    Bôi đen ô nhật ký màu xám
    Bôi đen ô nhật ký màu xám

    Moi
    .... je construis
    Des marionnettes
    Avec... de la ficelle et du papier...

    Moi
    .... je construis
    Des marionnettes
    Avec... de la ficelle et du papier...


    Last edited by chimtroi; 05-29-2021, 05:36 PM.

  • #2
    Tôi Đứng Trên Đồi Mây Trổ Bông




    Tôi Đứng Trên Đồi Mây Trổ Bông
    Lê Uyên Phương phổ nhạc và trình bày
    thơ Phạm Công Thiện

    Mười năm qua gió thổi đồi tây
    Tôi long đong theo bóng chim gầy
    Một sớm em về ru giấc ngủ
    Bông trời bay trắng cả rừng cây

    Gió thổi đồi tây hay đồi đông
    Hiu hắt quê hương bến cỏ hồng
    Trong mơ em vẫn còn bên cửa
    Tôi đứng trên đồi mây trổ bông

    Gió thổi đồi thu qua đồi thông
    Mưa hạ ly hương nước ngược dòng
    Tôi đau trong tiếng gà xơ xác
    Một sớm bông hồng nở cửa đông.

    (trong "Ngày Sinh Của Rắn", VIII)

    Last edited by chimtroi; 05-29-2021, 05:37 PM.

    Comment


    • #3
      Thôi hết còn gặp nhau

      (tranh Đinh Tiến Luyện)


























      Bài hát phổ từ bài thơ “Buồn” trong tập "Trên tất cả đỉnh cao là lặng im" của Phạm Công Thiện được tôi viết một năm sau lần đầu gặp gỡ ông, cũng là lần cuối, tại Munich. Đưa ông từ sân bay về nhà trọ ngay trung tâm thành phố, ông chẳng mang theo gì ngoài một valise nặng toàn sách. Lôi ra một đống sách, ông nói “Cho Hương!”

      Thời gian đó, tôi thường ở trường đến khuya mới về nhà. Buổi khuya tĩnh lặng khiến tôi thích ư ử ngâm nga hát những câu nhạc chợt đến trong lúc ngồi chờ xe điện. Chẳng hiểu sao, luôn là những nét nhạc mang âm hưởng cải lương vọng cổ xuất hiện thật tự nhiên trong trí. Mặc dù không thể hát được câu vọng cổ nào ra hồn, tôi rất mê âm điệu cải lương, nhất là hai bản Nam Ai và Tứ Đại Oán, bởi màu sắc đậm đặc ai oán thê lương, đậm đặc blues, nghe là não lòng. Nhất là những chỗ người hát “xuống xề”, nhảy một quãng rộng (quãng 10 hay 13) khiến tôi có cảm giác như bị hụt cẳng, lọt giếng một cách vô cùng ngọt ngào.

      Với ca trù, chèo thì cái lẳng lơ, nũng nịu, nhẩn nha nhấn nhá, ở không được dứt không xong, câu nhạc cứ thế mà dùng dằng đến sốt ruột, cũng làm tôi vô cùng mê mẩn. Nó làm tôi nghĩ tới những viên cuội nằm trong khe suối ướt mềm trơn trượt, từ viên này sang viên khác, chỉ cần di bàn chân đi thật nhẹ nhàng, lướt trên cái trơn nhẵn ấy, nhưng đừng để ngã, thì tha hồ mà đong đưa.

      “Có chuyện buồn...” mà Phạm Công Thiện kể, tôi đã nghe thấy nó như thế.

      Trên chuyến tàu tốc hành từ Munich đi Berlin một đêm tháng chín năm 2000, toa tàu dành để phục vụ khách ăn uống vắng ngắt, chỉ còn tôi và ông vẫn ngồi lại cùng chai vang đỏ gần cạn. Ông nói nhiều, tôi chỉ việc lắng nghe, hay thật sự chẳng còn nhớ đã nói gì với ông. Duy nhất không thể quên là ánh mắt sắc như dao ẩn sau cặp kính trắng như xuyên thấu, lột trần mọi vỏ bọc, khiến tôi trở nên yếu đuối, vô phương chống đỡ.

      Rồi, ông nhắm mắt lại, và bắt đầu niệm chú. Phải chi tôi hiểu được những câu chú ấy có nghĩa gì, hiểu được cơn chấn động nơi những mật ngữ ấy bay qua, rơi vào, đọng lại. Và hiểu được lý do của những xao xác trong lòng tôi, hay lòng ông lúc ấy.

      “Thôi hết còn gặp nhau” đã ra đời từ câu chuyện kể của ông, và cũng là điều tôi muốn kể bằng âm nhạc của mình. Nó là sự kết hợp của nỗi im lặng giữa đỉnh cao và hố thẳm, ngọt ngào như khi tôi bị hỏng cẳng, lọt giếng bởi câu vọng cổ miền Nam. Là nỗi âu lo dùng dằng khép mở của nàng Tiên nữ “vú nhỏ nghẹn ngào” thơm ngát, vừa khiến “nóng đỏ trăng sao”, đã làm “dột mấy rừng đào”, vừa ngây ngất say đã chẳng còn gặp nữa. Nàng tiên nữ ấy đã khiến ông chới với như trượt trên những viên cuội dưới khe nước trơn nhẵn ướt mềm kia. Là tiếng lào rào phù phép của những thiền sư Tây tạng trì tụng tiếng “OM” dài bất tận, xen trong tiếng lục lạc, một nhạc cụ trong nhạc lễ của Phật giáo Tây tạng. Là tiếng chuông nhà thờ La mã, chồng lên tiếng glass bowl của những thiền viện Tây tạng, như ông đã từng có thời là con chiên Chúa, hay là một thiền sư say mê Mật tông. Là tiếng piano với những bồi âm của cả hai loại chuông kia, chồng lên nhau, tạo thành những thoáng mê sảng, cùng lúc như thức tỉnh, chấm dứt một cuộc rong chơi trên cõi tạm này. Là nén hương lòng tôi dành đưa tiễn ông về miền cực lạc.

      “Thôi hết còn gặp nhau”, sau mười năm cất kỹ trong ngăn tủ chỉ vì cái tên Phạm Công Thiện quá lớn, cuối cùng đã được tôi quẳng hết ngại ngùng để cho nó đến với ông, để thấy trong hơi thở mình là hơi thở của đời sống đang chảy trôi thật nhẹ nhàng, như là cánh bướm thoáng đậu thoáng bay, vừa chấp chới trên cao, bỗng vụt sà xuống thấp... hơi thở tung tăng, tung tăng, tung tăng... (*)

      đô fá fà... đô fá fà... đô fá fà...

      Jazzy Dạ Lam
      http://tienve.org/home/

      ---------------
      (*) lấy ý từ câu “hơi thở là con bướm trắng tung tăng trên cỏ” trong tập “đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất”
      Last edited by chimtroi; 05-29-2021, 05:45 PM.

      Comment


      • #4
        12 ca khúc Lê Khắc Thanh Hoài




        Last edited by chimtroi; 05-29-2021, 05:46 PM.

        Comment


        • #5
          Cứ cho nghe ca nhạc hay đi là được rồi...

          Dear Chiều Tím''

          Cứ cho nghe những bài nhạc hay và những lời tự tình tuyệt diệu thì...có là ông lão, bà già ...cũng đâu có sao ... đời sống sẽ nhàm chán nếu không có tưởng tượng mơ mộng...nhiều khi vẽ vời những chuyện không có thực... viết một câu chuyện, làm ít câu thơ để mơ mộng thấy đời còn đáng yêu... tôi phục Phạm công Thiện trong những câu thơ :

          Tôi giao cấu với mặt trời sinh ra mặt trăng
          Tôi thủ dâm Thượng Đế sinh ra loài người
          ......
          Đọc những câu này quả thật phải phục cả tơi lẫn nón ...không biết có phải vì cao ngạo quá nên đương sự viết ra câu thơ khùng khùng, điên điên này không ?

          Cám ơn Chiều Tím cho nghe nhạc ....

          VeSau

          Comment



          Hội Quán Phi Dũng ©
          Diễn Đàn Chiến Hữu & Thân Hữu Không Quân VNCH




          website hit counter

          Working...
          X